Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1095
Thay vì nói là nó giúp thần Kim Diễm, chẳng bằng nói là chính nó đang muốn đi tìm mình.
Sự xuất hiện của Hình Nhân Ánh Sáng vốn có chút khả nghi.
Cuối cùng, khi mình hóa thân làm Thần vương, cũng bởi vì năng lực xuất sắc, mới có được sự coi trọng của Hình Nhân Ánh Sáng, làm trợ thủ đắc lực cho nó.
Việc nó hóa thành Quỷ vương Ác Cốt ở Ma giới thật ra là đang liên hiệp với Lạc Băng Ly để cùng dò xét xem có phải mình biết được bí mật tại trại tạm giam Vực Sâu.
Cố Thanh Sơn không tin Thần tộc có sức mạnh như vậy, có thể dễ dàng qua lại điều khiển mọi thứ.
Nếu như suy đoán của mình chắc chắn, như vậy tình huống trước đó chính là:
Linh Hồng Tiêm Tiếu Giả khống chế nhất tộc Hoang Cổ, lừa gạt Nhân tộc đi chế tạo song kiếm Thiên Địa.
Chức mệnh giả Vực Sâu thì trực tiếp biến thành Hình Nhân Ánh Sáng, khống chế Thần tộc, quản chế mọi thứ, không ngừng đi tìm Cố Thanh Sơn đến từ tương lai.
Ngoại bọn họ ra, trong thời đại thật sự, Ma Long của Vực Sâu đang giả chết ở trong trại tạm giam của Vực Sâu, nó cẩn thận ẩn núp, theo dõi tiến triển của mọi chuyện.
Bọn họ đều không phải là những người đơn giản.
Chuyện này tuyệt đối không thể nói cho Sơn Nữ, nếu không nàng nhất định không giữ được bình tĩnh.
Lúc này, trong đại điện vang lên giọng nói của thần Băng Sương Và Giá Rét.
"Tiến triển của ngươi như thế nào rồi?" Hắn ta hỏi.
"Trật tự đã tiến hóa thành Ma Triều, ta cần có một khoảng thời gian nhất định, mới có thể để nó tiến hoá thành Ma Vương Giáng Lâm." Cố Thanh Sơn nói.
"Rất tốt." Thần vương hài lòng nói.
Hình Nhân Ánh Sáng cũng hài lòng nói: "Quả thật tiến triển không tệ, cứ theo đà này, rất nhanh thôi chúng ta sẽ có thể phát động sức mạnh của ba đồng tiền."
Cố Thanh Sơn nhìn nó một cái.
Nó có kỹ năng Vực Sâu: Tồn tại.
Nó có thể hóa thân làm Hình Nhân Ánh Sáng, được sự công nhận của tất cả thần linh trong Thần tộc.
Nhưng mình là một người ngoài xuyên qua thời không đến đây, bởi vì thời không khác nhau, cho nên mình đã sớm biết được rất nhiều thông tin và chân tướng mà thế giới này chưa có, cũng sẽ không bị lừa dối.
Nhưng.
Nếu Chức mệnh giả Vực Sâu xuất hiện ở tương lai, cùng ở trong một thời không với mình, như vậy, e là mình cũng bị nó lừa gạt.
Cùng thuộc về một thời không.
Trong lòng Cố Thanh Sơn đang dâng lên một suy nghĩ, lại nghe Lạc Băng Ly nói: "Bây giờ ngươi có thể suy nghĩ xem, rốt cuộc phải làm như thế nào mới có thể tiến vào con đường thứ hai của Nhân tộc."
Nàng đưa ngọc điệp cho Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn nhận lấy ngọc điệp, suy nghĩ vừa rồi lại bị một suy nghĩ khác thay thế:
Lạc Băng Ly biết chuyện mình biến thành Thần vương, nhưng rất hiển nhiên, nàng không hề nói cho Hình Nhân Ánh Sáng biết.
Đây là vì sao?
"Không sai, bây giờ chúng ta phải nhìn xem, rốt cuộc như thế nào mới có thể đi đến thế giới kế tiếp." Hình Nhân Ánh Sáng nói.
Tất cả ánh mắt tập trung vào trong tay Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn chỉ đành thu cảm xúc lại, linh lực rót vào trong ngọc điệp, thúc giục nó.
Trên ngọc điệp toả ra ánh sáng năm màu, mạnh mẽ xuyên vào hư không, tạo thành một cái lỗ thủng lớn.
Gió lớn cuồn cuộn thổi ra từ trong lỗ hổng như dòng nước chảy xiết, lẻn vào mỗi một góc trong thần điện.
"Dòng chảy hỗn loạn của thời không? Đây là tình huống gì?"
Cố Thanh Sơn không hiểu hỏi.
Đột nhiên, trên ngọc điệp vang lên một giọng nói:
[Người nhận được giao phó, nếu như ngươi phản bội giao phó của Nhân tộc, vậy thì ngươi sẽ không thể nào đến bờ bên kia nữa, giấc mộng của ngươi cũng vĩnh viễn không thực hiện được.]
Trong lòng Cố Thanh Sơn chấn động
Đây là giọng nói của Tạ Cô Hồng.
Nhưng những lời này rốt cuộc có ý gì?
Lạc Băng Ly nói: "Trước khi ngươi đến bọn ta đã từng thử, sau khi tiến vào dòng chảy hỗn loạn của thời không, sẽ bị lạc phương hướng."
Thần Băng Sương Và Giá Rét nói: "Bên trong thông đến rất nhiều Bóng Chồng thời đại, không thể nào xác định được đâu là đích đến thật sự."
Thần Sức Mạnh nói: "Chúng ta đã phái rất nhiều thần linh, chia nhau tiến vào những Bóng Chồng thời đại kia, nhưng bất lực là số lượng Bóng Chồng quá nhiều, hoàn toàn không thể nào thăm dò hết."
Hình Nhân Ánh Sáng nói: "Cho nên bây giờ cần ngươi đến nhìn xem, có biện pháp gì hay không."
Cố Thanh Sơn nhìn bọn họ một hồi.
Hắn cười khổ nói: "Các ngươi đã xem trọng ta quá rồi, tình hình như vậy rõ ràng cần phải thăm dò tất cả thế giới trong dòng chảy hỗn loạn của thời không, ta còn có cách gì nữa đây."
Cố Thanh Sơn tiện tay ném ngọc điệp cho Lạc Băng Ly.
Hắn đến một góc của đại điện dựa vào tường ngồi xuống, ngáp một cái, vươn người nói:
"Ta đã tiến hoá Trật Tự Ma Vương lên nhiều cấp như vậy, mắt thấy chuyện này sắp hoàn thành, ta không thể phân tâm đi làm chuyện khác, còn chuyện đi tìm con đường bí ẩn của Nhân tộc phải dựa vào mấy người rồi."
Thần Băng Sương Và Giá Rét đứng dậy khỏi ngai vàng, dựa theo lời thoại mà Cố Thanh Sơn âm thầm truyền tới nói: "Bây giờ ngươi muốn làm gì? Tiếp tục tiến hóa trật tự?"
"Không, ta nghỉ ngơi một chút, ta đã làm bao nhiêu chuyện chắc mấy người cũng biết, bây giờ phải nghỉ ngơi dưỡng sức để chuẩn bị cho lần tiến hoá triệt để tiếp theo của Trật Tự Ma Vương, sau đó, nếu như mấy người vẫn chưa tìm được biện pháp, ta lại tới cùng nghĩ cách."
Cố Thanh Sơn nói xong, tựa vào trên góc tường, nhắm mắt dưỡng thần.
Thần Băng Sương Và Giá Rét nhìn hắn, lộ ra một nụ cười khinh bỉ:
"Nhân tộc quả nhiên là sinh vật yếu ớt, ngay cả chút mệt mỏi này cũng không chịu nổi."
Cố Thanh Sơn nhắm hai mắt lại, không khoan nhượng đáp lại: "Không có ta, các ngươi còn lâu mới có được sức mạnh của Trật Tự Ma Vương."
"Khốn kiếp, ngươi tưởng rằng ngươi quan trọng lắm sao?" Thần Băng Sương Và Giá Rét nghiến răng nói.
"Nói chuyện với ta như vậy, chẳng lẽ ngươi muốn huỷ bỏ hiệp nghị?" Cố Thanh Sơn mở một mắt ra, khinh thường nói.
"Nếu như ta huỷ bỏ hiệp nghị, ngươi sẽ chết tại đây ngay lập tức" Thần vương nổi giận nói.
"Ngươi dám làm như vậy, thì vĩnh viễn không thể có được sức mạnh của Trật Tự Ma Vương." Cố Thanh Sơn lạnh lùng nói.
Bầu không khí trở nên căng thẳng.
"Ngừng!"
Lúc này Lạc Băng Ly chen vào, cao giọng khuyên nhủ: "Không nên cãi nhau, sức mạnh của Trật Tự Ma Vương rất quan trọng, thăm dò con đường thứ hai của Nhân tộc cũng rất quan trọng, chúng ta cần phân thành hai đường, Cố Thanh Sơn ngươi đi nghỉ đi, sau đó chuyện tiến hoá của Trật Tự Ma Vương nhờ ngươi hoàn thành; còn về con đường bí ẩn của Nhân tộc hãy giao cho bọn ta, bọn ta sẽ lần lượt dò tìm từng thế giới trong dòng chảy hỗn loạn của thời không kia."
Cố Thanh Sơn đang nhắm hai mắt lại, nghe được câu này khẽ thả lỏng.
Lạc Băng Ly đã tỏ rõ lập trường.
Đây là một tin tốt.
Lúc này Thần Băng Sương Và Giá Rét giận dữ ngồi xuống, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Hình Nhân Ánh Sáng, hỏi: "Ngươi thấy thế nào?"
Hình Nhân Ánh Sáng yên lặng trong chốc lát, gật đầu nói: "Chia quân làm hai đường không có vấn đề, chúng ta hoàn toàn có thể đồng thời làm hai chuyện, ta đồng ý cách này."
"Như vậy à…" Thần Băng Sương Và Giá Rét trầm ngâm.
"Bệ hạ, ngài hãy điều động tất cả người trong Thần tộc, chuyện dò tìm con đường bí ẩn hãy để ta đưa Thần tộc đi làm." Hình Nhân Ánh Sáng nói.
“Được, cũng chỉ có ngươi có thể qua lại giữa thời không, vẫn phải dựa vào ngươi” Thần Băng Sương Và Giá Rét nói.
Hình Nhân Ánh Sáng gật đầu một cái, nhìn về phía Lạc Băng Ly.
Lạc Băng Ly kích hoạt ngọc điệp.
Lập tức, con đường thông sang dòng chảy hỗn loạn của thời không lại được mở ra.
Thần Sức Mạnh thì ra ngoài kêu gọi những Thần tộc khác.
Chỉ trong chốc lát, các thần linh còn lại của Thần tộc đều đã trập trung trong điện thần vương.
"Đi theo ta." Hình Nhân Ánh Sáng nói.
Nó dẫn đầu lao vào dòng chảy hỗn loạn của thời không.
Những Thần tộc kia hối hả đi theo, cũng bay đến chỗ sâu trong dòng chảy hỗn loạn của thời không.
Lạc Băng Ly nhìn một màn này, vẻ mặt đầy phức tạp.
Cho đến khi Hình Nhân Ánh Sáng biến mất, nàng nhìn sang Cố Thanh Sơn.
Lại thấy Cố Thanh Sơn tựa vào bên tường, hai mắt nhắm lại, phát ra tiếng hít thở có quy luật.
Hắn ngủ thật rồi.
- ----
Sự xuất hiện của Hình Nhân Ánh Sáng vốn có chút khả nghi.
Cuối cùng, khi mình hóa thân làm Thần vương, cũng bởi vì năng lực xuất sắc, mới có được sự coi trọng của Hình Nhân Ánh Sáng, làm trợ thủ đắc lực cho nó.
Việc nó hóa thành Quỷ vương Ác Cốt ở Ma giới thật ra là đang liên hiệp với Lạc Băng Ly để cùng dò xét xem có phải mình biết được bí mật tại trại tạm giam Vực Sâu.
Cố Thanh Sơn không tin Thần tộc có sức mạnh như vậy, có thể dễ dàng qua lại điều khiển mọi thứ.
Nếu như suy đoán của mình chắc chắn, như vậy tình huống trước đó chính là:
Linh Hồng Tiêm Tiếu Giả khống chế nhất tộc Hoang Cổ, lừa gạt Nhân tộc đi chế tạo song kiếm Thiên Địa.
Chức mệnh giả Vực Sâu thì trực tiếp biến thành Hình Nhân Ánh Sáng, khống chế Thần tộc, quản chế mọi thứ, không ngừng đi tìm Cố Thanh Sơn đến từ tương lai.
Ngoại bọn họ ra, trong thời đại thật sự, Ma Long của Vực Sâu đang giả chết ở trong trại tạm giam của Vực Sâu, nó cẩn thận ẩn núp, theo dõi tiến triển của mọi chuyện.
Bọn họ đều không phải là những người đơn giản.
Chuyện này tuyệt đối không thể nói cho Sơn Nữ, nếu không nàng nhất định không giữ được bình tĩnh.
Lúc này, trong đại điện vang lên giọng nói của thần Băng Sương Và Giá Rét.
"Tiến triển của ngươi như thế nào rồi?" Hắn ta hỏi.
"Trật tự đã tiến hóa thành Ma Triều, ta cần có một khoảng thời gian nhất định, mới có thể để nó tiến hoá thành Ma Vương Giáng Lâm." Cố Thanh Sơn nói.
"Rất tốt." Thần vương hài lòng nói.
Hình Nhân Ánh Sáng cũng hài lòng nói: "Quả thật tiến triển không tệ, cứ theo đà này, rất nhanh thôi chúng ta sẽ có thể phát động sức mạnh của ba đồng tiền."
Cố Thanh Sơn nhìn nó một cái.
Nó có kỹ năng Vực Sâu: Tồn tại.
Nó có thể hóa thân làm Hình Nhân Ánh Sáng, được sự công nhận của tất cả thần linh trong Thần tộc.
Nhưng mình là một người ngoài xuyên qua thời không đến đây, bởi vì thời không khác nhau, cho nên mình đã sớm biết được rất nhiều thông tin và chân tướng mà thế giới này chưa có, cũng sẽ không bị lừa dối.
Nhưng.
Nếu Chức mệnh giả Vực Sâu xuất hiện ở tương lai, cùng ở trong một thời không với mình, như vậy, e là mình cũng bị nó lừa gạt.
Cùng thuộc về một thời không.
Trong lòng Cố Thanh Sơn đang dâng lên một suy nghĩ, lại nghe Lạc Băng Ly nói: "Bây giờ ngươi có thể suy nghĩ xem, rốt cuộc phải làm như thế nào mới có thể tiến vào con đường thứ hai của Nhân tộc."
Nàng đưa ngọc điệp cho Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn nhận lấy ngọc điệp, suy nghĩ vừa rồi lại bị một suy nghĩ khác thay thế:
Lạc Băng Ly biết chuyện mình biến thành Thần vương, nhưng rất hiển nhiên, nàng không hề nói cho Hình Nhân Ánh Sáng biết.
Đây là vì sao?
"Không sai, bây giờ chúng ta phải nhìn xem, rốt cuộc như thế nào mới có thể đi đến thế giới kế tiếp." Hình Nhân Ánh Sáng nói.
Tất cả ánh mắt tập trung vào trong tay Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn chỉ đành thu cảm xúc lại, linh lực rót vào trong ngọc điệp, thúc giục nó.
Trên ngọc điệp toả ra ánh sáng năm màu, mạnh mẽ xuyên vào hư không, tạo thành một cái lỗ thủng lớn.
Gió lớn cuồn cuộn thổi ra từ trong lỗ hổng như dòng nước chảy xiết, lẻn vào mỗi một góc trong thần điện.
"Dòng chảy hỗn loạn của thời không? Đây là tình huống gì?"
Cố Thanh Sơn không hiểu hỏi.
Đột nhiên, trên ngọc điệp vang lên một giọng nói:
[Người nhận được giao phó, nếu như ngươi phản bội giao phó của Nhân tộc, vậy thì ngươi sẽ không thể nào đến bờ bên kia nữa, giấc mộng của ngươi cũng vĩnh viễn không thực hiện được.]
Trong lòng Cố Thanh Sơn chấn động
Đây là giọng nói của Tạ Cô Hồng.
Nhưng những lời này rốt cuộc có ý gì?
Lạc Băng Ly nói: "Trước khi ngươi đến bọn ta đã từng thử, sau khi tiến vào dòng chảy hỗn loạn của thời không, sẽ bị lạc phương hướng."
Thần Băng Sương Và Giá Rét nói: "Bên trong thông đến rất nhiều Bóng Chồng thời đại, không thể nào xác định được đâu là đích đến thật sự."
Thần Sức Mạnh nói: "Chúng ta đã phái rất nhiều thần linh, chia nhau tiến vào những Bóng Chồng thời đại kia, nhưng bất lực là số lượng Bóng Chồng quá nhiều, hoàn toàn không thể nào thăm dò hết."
Hình Nhân Ánh Sáng nói: "Cho nên bây giờ cần ngươi đến nhìn xem, có biện pháp gì hay không."
Cố Thanh Sơn nhìn bọn họ một hồi.
Hắn cười khổ nói: "Các ngươi đã xem trọng ta quá rồi, tình hình như vậy rõ ràng cần phải thăm dò tất cả thế giới trong dòng chảy hỗn loạn của thời không, ta còn có cách gì nữa đây."
Cố Thanh Sơn tiện tay ném ngọc điệp cho Lạc Băng Ly.
Hắn đến một góc của đại điện dựa vào tường ngồi xuống, ngáp một cái, vươn người nói:
"Ta đã tiến hoá Trật Tự Ma Vương lên nhiều cấp như vậy, mắt thấy chuyện này sắp hoàn thành, ta không thể phân tâm đi làm chuyện khác, còn chuyện đi tìm con đường bí ẩn của Nhân tộc phải dựa vào mấy người rồi."
Thần Băng Sương Và Giá Rét đứng dậy khỏi ngai vàng, dựa theo lời thoại mà Cố Thanh Sơn âm thầm truyền tới nói: "Bây giờ ngươi muốn làm gì? Tiếp tục tiến hóa trật tự?"
"Không, ta nghỉ ngơi một chút, ta đã làm bao nhiêu chuyện chắc mấy người cũng biết, bây giờ phải nghỉ ngơi dưỡng sức để chuẩn bị cho lần tiến hoá triệt để tiếp theo của Trật Tự Ma Vương, sau đó, nếu như mấy người vẫn chưa tìm được biện pháp, ta lại tới cùng nghĩ cách."
Cố Thanh Sơn nói xong, tựa vào trên góc tường, nhắm mắt dưỡng thần.
Thần Băng Sương Và Giá Rét nhìn hắn, lộ ra một nụ cười khinh bỉ:
"Nhân tộc quả nhiên là sinh vật yếu ớt, ngay cả chút mệt mỏi này cũng không chịu nổi."
Cố Thanh Sơn nhắm hai mắt lại, không khoan nhượng đáp lại: "Không có ta, các ngươi còn lâu mới có được sức mạnh của Trật Tự Ma Vương."
"Khốn kiếp, ngươi tưởng rằng ngươi quan trọng lắm sao?" Thần Băng Sương Và Giá Rét nghiến răng nói.
"Nói chuyện với ta như vậy, chẳng lẽ ngươi muốn huỷ bỏ hiệp nghị?" Cố Thanh Sơn mở một mắt ra, khinh thường nói.
"Nếu như ta huỷ bỏ hiệp nghị, ngươi sẽ chết tại đây ngay lập tức" Thần vương nổi giận nói.
"Ngươi dám làm như vậy, thì vĩnh viễn không thể có được sức mạnh của Trật Tự Ma Vương." Cố Thanh Sơn lạnh lùng nói.
Bầu không khí trở nên căng thẳng.
"Ngừng!"
Lúc này Lạc Băng Ly chen vào, cao giọng khuyên nhủ: "Không nên cãi nhau, sức mạnh của Trật Tự Ma Vương rất quan trọng, thăm dò con đường thứ hai của Nhân tộc cũng rất quan trọng, chúng ta cần phân thành hai đường, Cố Thanh Sơn ngươi đi nghỉ đi, sau đó chuyện tiến hoá của Trật Tự Ma Vương nhờ ngươi hoàn thành; còn về con đường bí ẩn của Nhân tộc hãy giao cho bọn ta, bọn ta sẽ lần lượt dò tìm từng thế giới trong dòng chảy hỗn loạn của thời không kia."
Cố Thanh Sơn đang nhắm hai mắt lại, nghe được câu này khẽ thả lỏng.
Lạc Băng Ly đã tỏ rõ lập trường.
Đây là một tin tốt.
Lúc này Thần Băng Sương Và Giá Rét giận dữ ngồi xuống, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Hình Nhân Ánh Sáng, hỏi: "Ngươi thấy thế nào?"
Hình Nhân Ánh Sáng yên lặng trong chốc lát, gật đầu nói: "Chia quân làm hai đường không có vấn đề, chúng ta hoàn toàn có thể đồng thời làm hai chuyện, ta đồng ý cách này."
"Như vậy à…" Thần Băng Sương Và Giá Rét trầm ngâm.
"Bệ hạ, ngài hãy điều động tất cả người trong Thần tộc, chuyện dò tìm con đường bí ẩn hãy để ta đưa Thần tộc đi làm." Hình Nhân Ánh Sáng nói.
“Được, cũng chỉ có ngươi có thể qua lại giữa thời không, vẫn phải dựa vào ngươi” Thần Băng Sương Và Giá Rét nói.
Hình Nhân Ánh Sáng gật đầu một cái, nhìn về phía Lạc Băng Ly.
Lạc Băng Ly kích hoạt ngọc điệp.
Lập tức, con đường thông sang dòng chảy hỗn loạn của thời không lại được mở ra.
Thần Sức Mạnh thì ra ngoài kêu gọi những Thần tộc khác.
Chỉ trong chốc lát, các thần linh còn lại của Thần tộc đều đã trập trung trong điện thần vương.
"Đi theo ta." Hình Nhân Ánh Sáng nói.
Nó dẫn đầu lao vào dòng chảy hỗn loạn của thời không.
Những Thần tộc kia hối hả đi theo, cũng bay đến chỗ sâu trong dòng chảy hỗn loạn của thời không.
Lạc Băng Ly nhìn một màn này, vẻ mặt đầy phức tạp.
Cho đến khi Hình Nhân Ánh Sáng biến mất, nàng nhìn sang Cố Thanh Sơn.
Lại thấy Cố Thanh Sơn tựa vào bên tường, hai mắt nhắm lại, phát ra tiếng hít thở có quy luật.
Hắn ngủ thật rồi.
- ----