Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1514
Chương 1516: Trận Chiến Quyền Anh Và Rap! (1)
“Nhanh lên, quyền pháp của hắn ta chỉ đánh qua loa mà thôi, không hề có kinh nghiệm tử chiến, hoàn toàn không phải là đối thủ của con!”
Dưới lôi đài, huấn luyện viên của gã râu quai nón dùng sức vỗ ghế hét lớn.
Gã râu quai nón nghe xong, liền gật đầu: “Con hiểu rồi!”
Gã phóng đến chỗ Diệp Phi Ly.
Hai người một lần nữa tiến vào trạng thái giằng co.
“Không đúng.” Cố Thanh Sơn cau mày.
“Đúng vậy, hình như có chỗ nào là lạ.” Trương Anh Hào nói.
Thời gian trôi qua, gã râu quai nón đánh càng lúc càng hăng, thương thế toàn thân cũng từ từ khép lại.
Gã bắt đầu ép đánh Diệp Phi Ly!
“Năng lực siêu phàm của kẻ này là nhìn thấu được chỉ số sức mạnh cơ thể của đối phương, không thể nào làm ra cú lội ngược dòng ngoạn mục đến vậy.” Trương Anh Hào âm thầm lo lắng.
Cố Thanh Sơn im lặng, ánh mắt dừng lại một lát trên người gã râu quai nón, sau đó chuyển sang huấn luyện viên của gã.
“Lên đi, con sẽ đánh thắng được hắn ta!”
“Mau nhìn đi, lại có một sơ hở!”
“Đấm thẳng! Đấm móc!”
“Đuổi theo, đừng để hắn ta lách mình!”
“Tấn công! Tấn công!”
Huấn luyện viên vẫn tận chức trách của mình mà quát lớn.
Dưới sự đốc thúc của ông ta, gã râu quai nón càng đánh càng hăng.
Cố Thanh Sơn nhìn một lát mới hiểu được.
Trương Anh Hào cũng nhìn thấy, lẩm bẩm: “Khó trách trận chiến này lại để chúng ta làm huấn luyện viên và lĩnh đội. Xem ra, mặc dù chúng ta không thể lên đài, cũng không thể ra tay, nhưng chúng ta có thể làm chút gì đó hỗ trợ cho Diệp Phi Ly.”
Con mèo đen bỗng nhiên biến mất trên vai anh ta.
Rốt cuộc, lần đầu tiên sau khi tiến vào quán bar Bóng Đêm, Trương Anh Hào đã đổi mới năng lực của mình.
Một thẻ bài xuất hiện trong hư không, được anh ta nắm chặt trong lòng bàn tay.
Trên tấm thẻ bài vẽ một đám khỉ, linh động lạ thường, đang rít gào trong núi rừng.
Trương Anh Hào ném thẻ bài ra ngoài, quát: “Tăng thêm!”
Thẻ bài biến mất trong nháy mắt.
Bảy tám con khỉ rơi xuống bên cạnh Diệp Phi Ly.
Trên người Diệp Phi Ly lập tức xuất hiện một tầng huỳnh quang.
Thân hình của hắn ta trở nên nhanh hơn một chút. Mỗi khi gã râu quai nón chặn đánh, hắn ta có thể né tránh được.
Huấn luyện viên của gã râu quai nón nhìn chăm chú, sau đó hét lớn: “Đừng sợ, sức mạnh này không phải lúc nào cũng có hiệu quả, phải tìm đúng cơ hội đánh thật mạnh!”
“Con hiểu rồi!” Gã râu quai nón kêu lên.
Gã xông lên, không ngừng quấn lấy đánh Diệp Phi Ly.
Hai bên đánh rất ác, mỗi quyền đều hận không thể đánh chết đối phương.
Huấn luyện viên vỗ ghế, lớn tiếng nói: “Lá gan của khỉ nhỏ lắm, phải rống to lên!”
Gã râu quai nón vội rống thật to, quyền sau nhanh hơn quyền trước.
Trương Anh Hào biến sắc: “Tôi hoài nghi bọn họ có mối liên hệ thần bí nào đó, có thể thông qua kiểu ám chỉ này để tăng cường sức mạnh. Khó trách lại khó đối phó như vậy.”
Cố Thanh Sơn có vẻ hơi do dự, nhất thời vẫn không lên tiếng.
Đột nhiên, Diệp Phi Ly bị một quyền đánh ngã xuống đất, phun ra một ngụm máu, phải lắc lư vài cái mới đứng lên được.
Cố Thanh Sơn biến sắc.
“Được rồi, là các người bức tôi phải dùng chiêu này.” Hắn đỡ trán, lẩm bẩm.
Trương Anh Hào bỗng thu tay lại, hỏi: “Cậu có tuyệt chiêu?”
“Có!”
Cố Thanh Sơn hắng giọng, đột nhiên đứng lên, quát: “Oh yo, các bạn nam nữ ở đây nhất định phải nghe tôi nói!”
Trên lôi đài.
Máu tươi và mồ hôi không ngừng nhỏ xuống.
Hai bên ta tới ngươi lui, dốc hết sức cũng phải đánh chết đối phương.
Giao thủ thêm vài phút, Diệp Phi Ly bị đánh trúng quá nhiều, đành phải tạm thời thối lui về phía sau.
“Giết hắn ta đi!” Người vây xem điên cuồng hét lớn.
“Đuổi theo, đừng cho hắn ta cơ hội thở dốc!” Huấn luyện viên của gã râu quai nón kêu to.
Gã râu quai nón tiến lên một bước, toàn lực vung nắm đấm ra!
Diệp Phi Ly hơi do dự, nhưng vẫn lách mình tránh đi.
Dù sao, so về sức mạnh và kinh nghiệm, gã râu quai nón vẫn trên hắn ta một bậc. Sau lưng gã còn có huấn luyện viên hỗ trợ, Diệp Phi Ly không thể đánh giá được năng lực thật giả của cú đấm này là như thế nào.
“Nhắm ngay sơ hở của tên nhóc đó mà ra quyền. Kinh nghiệm của hắn ta quá ít!” Huấn luyện viên lớn tiếng nói.
Gã râu quai nón nổi giận gầm lên một tiếng, ra sức đuổi theo.
“Tốc độ! Tốc độ của con! Phải nhanh lên!” Huấn luyện viên vội vàng gọi với theo.
Vốn dĩ tốc độ của gã râu quai nón đã tăng lên đến cực hạn, bây giờ lại càng nhanh hơn mấy phần.
Bịch!
Một cú đấm mạnh mẽ đập thẳng vào mặt Diệp Phi Ly, đánh hắn ta văng cả máu.
Diệp Phi Ly lui về sau mấy bước, một lần nữa kéo dài khoảng cách.
“Cơ hội tốt!”
Huấn luyện viên hưng phấn vô cùng, ánh sáng nhàn nhạt dâng lên khắp người...
Ông ta đã bắt đầu toàn lực ứng phó!
“Nắm giữ tiết tấu, dùng quyền pháp chuyên giết người kia để đánh chết hắn ta! Đừng để hắn ta chạy mất!” Huấn luyện viên ra sức kêu lên.
Trên người gã râu quai nón dâng lên luồng ánh sáng giống huấn luyện viên của mình.
Gã gầm lên một tiếng, thân hình dần dần biến lớn.
Trên nắm đấm của gã còn được bọc một lớp thép thật dày, chỉ nhìn thôi cũng đủ mang đến cho người ta cảm giác nặng nề, không thở nổi.
Đúng lúc này...
Cố Thanh Sơn bỗng đứng lên, quát lớn với gã râu quai nón: “Yo, các bạn nam nữ ở đây, các người nhất định phải nghe ta nói!”
Chú Ngữ Ảnh Thanh Long, Trói!
“Gã võ sĩ cùng với huấn luyện viên này, bọn chúng chính là một đám cặn bã. Đấm liên tục đấm thẳng đấm móc gì đó, dám đụng đến anh em của ta thì hãy chuẩn bị đếm ngược trước khi chết đi!”
“So nắm đấm với nhau thì cứ so, nhưng các ngươi lại chơi trò gian lận. Bất công của nhân gian cũng chỉ đến thế thôi. Trong tay ta có trường kiếm, hôm nay ta sẽ dùng lưỡi kiếm mũi thương để giải quyết các ngươi. Hừ!”
“Ta muốn nói là các ngươi sắp tiêu đời rồi. Cho dù Hỗn Loạn Trật Tự tận thế và lục đạo đều đến thế giới này, cho dù đoạn đường này chắc chắn là hung hiểm vạn phần trắc trở vô song, nhưng trong tay chúng ta có kiếm có súng có nắm đấm, nhất định sẽ san bằng mọi thứ trước mặt.”
Cố Thanh Sơn thoáng ngừng lại một chút rồi đột nhiên cất giọng quát tiếp:
“Diệp ~ Phi ~ Ly! Cậu cứ giết thẳng đến tận gốc cho tôi! Lão già này cùng với tên đô con kia âm thầm giở trò xấu, nhưng bọn họ làm sao mà biết được chúng ta có sức mạnh của lời chú này, có thể cố định thân hình, kéo giãn tốc độ, khiến cho cú đấm mà gã đánh ra trở thành công dã tràng. Ba đấm móc, bảy cú liên hoàn, cậu cứ đánh tên đô con kia như bão tố, hãy cắn chặt răng mà tặng cho gã một kích cuối cùng!”
“Biết rồi!”
Sau lưng Diệp Phi Ly đột nhiên xuất hiện một đôi cánh màu đỏ, trên hai nắm đấm lại có ánh sáng màu đỏ lượn lờ, mọc ra mấy cây gai bén nhọn.
“A a a a, đi chết đi, thằng nhãi ranh!” Gã râu quai nón quát lớn.
Diệp Phi Ly cúi thấp người xuống, đột nhiên đập song quyền thật mạnh xuống đất.
Oành!
Toàn bộ quán bar đều chấn động.
Thân hình gã râu quai nón hơi lung lay một cái.
Chính là lúc này!
Diệp Phi Ly hóa thành một đạo tàn ảnh, vòng quanh gã râu quai nón trái phải trước sau, thoắt ẩn thoát hiện.
Nắm đấm tung ra nhanh như điện giật!
Từng luồng ánh sáng màu đỏ không ngừng đập lên người gã râu quai nón, khiến gã không còn cơ hội chống đỡ.
Mặc dù sức mạnh của gã đạt đến đỉnh cao, nhưng tốc độ lại bị Chú Ngữ Thanh Long giảm bớt đi rất nhiều.
Cơ thể của gã hoàn toàn không kịp phản ứng!
Bốp bốp bốp bốp bốp!
Âm thanh của những cú đấm nện liên tiếp vào thịt vang lên dày đặc.
“Aaaaaaaaa.....”
Luồng ánh sáng màu đỏ trên toàn thân Diệp Phi Ly ngưng tụ lại ở nắm tay, sau đó đấm thẳng vào ngực gã râu quai nón.
Gã bị nện xuống đất, lăn một đường dài thẳng xuống đài.
“Không...” Gã râu quai nón ngã rạp trên đất, máu tuôn ra ồ ạt quanh miệng, không cam lòng nói: “Một quyền của ta có thể đánh nát cả thế giới. Ta đã giết chết rất nhiều sinh linh, vậy mà... lại chết ở đây... bên trong...”
Đầu gã nghiêng sang một bên, tắt thở.
Chỉ một thoáng sau.
Võ đài, thi thể, huấn luyện viên đều biến mất.
“Nhanh lên, quyền pháp của hắn ta chỉ đánh qua loa mà thôi, không hề có kinh nghiệm tử chiến, hoàn toàn không phải là đối thủ của con!”
Dưới lôi đài, huấn luyện viên của gã râu quai nón dùng sức vỗ ghế hét lớn.
Gã râu quai nón nghe xong, liền gật đầu: “Con hiểu rồi!”
Gã phóng đến chỗ Diệp Phi Ly.
Hai người một lần nữa tiến vào trạng thái giằng co.
“Không đúng.” Cố Thanh Sơn cau mày.
“Đúng vậy, hình như có chỗ nào là lạ.” Trương Anh Hào nói.
Thời gian trôi qua, gã râu quai nón đánh càng lúc càng hăng, thương thế toàn thân cũng từ từ khép lại.
Gã bắt đầu ép đánh Diệp Phi Ly!
“Năng lực siêu phàm của kẻ này là nhìn thấu được chỉ số sức mạnh cơ thể của đối phương, không thể nào làm ra cú lội ngược dòng ngoạn mục đến vậy.” Trương Anh Hào âm thầm lo lắng.
Cố Thanh Sơn im lặng, ánh mắt dừng lại một lát trên người gã râu quai nón, sau đó chuyển sang huấn luyện viên của gã.
“Lên đi, con sẽ đánh thắng được hắn ta!”
“Mau nhìn đi, lại có một sơ hở!”
“Đấm thẳng! Đấm móc!”
“Đuổi theo, đừng để hắn ta lách mình!”
“Tấn công! Tấn công!”
Huấn luyện viên vẫn tận chức trách của mình mà quát lớn.
Dưới sự đốc thúc của ông ta, gã râu quai nón càng đánh càng hăng.
Cố Thanh Sơn nhìn một lát mới hiểu được.
Trương Anh Hào cũng nhìn thấy, lẩm bẩm: “Khó trách trận chiến này lại để chúng ta làm huấn luyện viên và lĩnh đội. Xem ra, mặc dù chúng ta không thể lên đài, cũng không thể ra tay, nhưng chúng ta có thể làm chút gì đó hỗ trợ cho Diệp Phi Ly.”
Con mèo đen bỗng nhiên biến mất trên vai anh ta.
Rốt cuộc, lần đầu tiên sau khi tiến vào quán bar Bóng Đêm, Trương Anh Hào đã đổi mới năng lực của mình.
Một thẻ bài xuất hiện trong hư không, được anh ta nắm chặt trong lòng bàn tay.
Trên tấm thẻ bài vẽ một đám khỉ, linh động lạ thường, đang rít gào trong núi rừng.
Trương Anh Hào ném thẻ bài ra ngoài, quát: “Tăng thêm!”
Thẻ bài biến mất trong nháy mắt.
Bảy tám con khỉ rơi xuống bên cạnh Diệp Phi Ly.
Trên người Diệp Phi Ly lập tức xuất hiện một tầng huỳnh quang.
Thân hình của hắn ta trở nên nhanh hơn một chút. Mỗi khi gã râu quai nón chặn đánh, hắn ta có thể né tránh được.
Huấn luyện viên của gã râu quai nón nhìn chăm chú, sau đó hét lớn: “Đừng sợ, sức mạnh này không phải lúc nào cũng có hiệu quả, phải tìm đúng cơ hội đánh thật mạnh!”
“Con hiểu rồi!” Gã râu quai nón kêu lên.
Gã xông lên, không ngừng quấn lấy đánh Diệp Phi Ly.
Hai bên đánh rất ác, mỗi quyền đều hận không thể đánh chết đối phương.
Huấn luyện viên vỗ ghế, lớn tiếng nói: “Lá gan của khỉ nhỏ lắm, phải rống to lên!”
Gã râu quai nón vội rống thật to, quyền sau nhanh hơn quyền trước.
Trương Anh Hào biến sắc: “Tôi hoài nghi bọn họ có mối liên hệ thần bí nào đó, có thể thông qua kiểu ám chỉ này để tăng cường sức mạnh. Khó trách lại khó đối phó như vậy.”
Cố Thanh Sơn có vẻ hơi do dự, nhất thời vẫn không lên tiếng.
Đột nhiên, Diệp Phi Ly bị một quyền đánh ngã xuống đất, phun ra một ngụm máu, phải lắc lư vài cái mới đứng lên được.
Cố Thanh Sơn biến sắc.
“Được rồi, là các người bức tôi phải dùng chiêu này.” Hắn đỡ trán, lẩm bẩm.
Trương Anh Hào bỗng thu tay lại, hỏi: “Cậu có tuyệt chiêu?”
“Có!”
Cố Thanh Sơn hắng giọng, đột nhiên đứng lên, quát: “Oh yo, các bạn nam nữ ở đây nhất định phải nghe tôi nói!”
Trên lôi đài.
Máu tươi và mồ hôi không ngừng nhỏ xuống.
Hai bên ta tới ngươi lui, dốc hết sức cũng phải đánh chết đối phương.
Giao thủ thêm vài phút, Diệp Phi Ly bị đánh trúng quá nhiều, đành phải tạm thời thối lui về phía sau.
“Giết hắn ta đi!” Người vây xem điên cuồng hét lớn.
“Đuổi theo, đừng cho hắn ta cơ hội thở dốc!” Huấn luyện viên của gã râu quai nón kêu to.
Gã râu quai nón tiến lên một bước, toàn lực vung nắm đấm ra!
Diệp Phi Ly hơi do dự, nhưng vẫn lách mình tránh đi.
Dù sao, so về sức mạnh và kinh nghiệm, gã râu quai nón vẫn trên hắn ta một bậc. Sau lưng gã còn có huấn luyện viên hỗ trợ, Diệp Phi Ly không thể đánh giá được năng lực thật giả của cú đấm này là như thế nào.
“Nhắm ngay sơ hở của tên nhóc đó mà ra quyền. Kinh nghiệm của hắn ta quá ít!” Huấn luyện viên lớn tiếng nói.
Gã râu quai nón nổi giận gầm lên một tiếng, ra sức đuổi theo.
“Tốc độ! Tốc độ của con! Phải nhanh lên!” Huấn luyện viên vội vàng gọi với theo.
Vốn dĩ tốc độ của gã râu quai nón đã tăng lên đến cực hạn, bây giờ lại càng nhanh hơn mấy phần.
Bịch!
Một cú đấm mạnh mẽ đập thẳng vào mặt Diệp Phi Ly, đánh hắn ta văng cả máu.
Diệp Phi Ly lui về sau mấy bước, một lần nữa kéo dài khoảng cách.
“Cơ hội tốt!”
Huấn luyện viên hưng phấn vô cùng, ánh sáng nhàn nhạt dâng lên khắp người...
Ông ta đã bắt đầu toàn lực ứng phó!
“Nắm giữ tiết tấu, dùng quyền pháp chuyên giết người kia để đánh chết hắn ta! Đừng để hắn ta chạy mất!” Huấn luyện viên ra sức kêu lên.
Trên người gã râu quai nón dâng lên luồng ánh sáng giống huấn luyện viên của mình.
Gã gầm lên một tiếng, thân hình dần dần biến lớn.
Trên nắm đấm của gã còn được bọc một lớp thép thật dày, chỉ nhìn thôi cũng đủ mang đến cho người ta cảm giác nặng nề, không thở nổi.
Đúng lúc này...
Cố Thanh Sơn bỗng đứng lên, quát lớn với gã râu quai nón: “Yo, các bạn nam nữ ở đây, các người nhất định phải nghe ta nói!”
Chú Ngữ Ảnh Thanh Long, Trói!
“Gã võ sĩ cùng với huấn luyện viên này, bọn chúng chính là một đám cặn bã. Đấm liên tục đấm thẳng đấm móc gì đó, dám đụng đến anh em của ta thì hãy chuẩn bị đếm ngược trước khi chết đi!”
“So nắm đấm với nhau thì cứ so, nhưng các ngươi lại chơi trò gian lận. Bất công của nhân gian cũng chỉ đến thế thôi. Trong tay ta có trường kiếm, hôm nay ta sẽ dùng lưỡi kiếm mũi thương để giải quyết các ngươi. Hừ!”
“Ta muốn nói là các ngươi sắp tiêu đời rồi. Cho dù Hỗn Loạn Trật Tự tận thế và lục đạo đều đến thế giới này, cho dù đoạn đường này chắc chắn là hung hiểm vạn phần trắc trở vô song, nhưng trong tay chúng ta có kiếm có súng có nắm đấm, nhất định sẽ san bằng mọi thứ trước mặt.”
Cố Thanh Sơn thoáng ngừng lại một chút rồi đột nhiên cất giọng quát tiếp:
“Diệp ~ Phi ~ Ly! Cậu cứ giết thẳng đến tận gốc cho tôi! Lão già này cùng với tên đô con kia âm thầm giở trò xấu, nhưng bọn họ làm sao mà biết được chúng ta có sức mạnh của lời chú này, có thể cố định thân hình, kéo giãn tốc độ, khiến cho cú đấm mà gã đánh ra trở thành công dã tràng. Ba đấm móc, bảy cú liên hoàn, cậu cứ đánh tên đô con kia như bão tố, hãy cắn chặt răng mà tặng cho gã một kích cuối cùng!”
“Biết rồi!”
Sau lưng Diệp Phi Ly đột nhiên xuất hiện một đôi cánh màu đỏ, trên hai nắm đấm lại có ánh sáng màu đỏ lượn lờ, mọc ra mấy cây gai bén nhọn.
“A a a a, đi chết đi, thằng nhãi ranh!” Gã râu quai nón quát lớn.
Diệp Phi Ly cúi thấp người xuống, đột nhiên đập song quyền thật mạnh xuống đất.
Oành!
Toàn bộ quán bar đều chấn động.
Thân hình gã râu quai nón hơi lung lay một cái.
Chính là lúc này!
Diệp Phi Ly hóa thành một đạo tàn ảnh, vòng quanh gã râu quai nón trái phải trước sau, thoắt ẩn thoát hiện.
Nắm đấm tung ra nhanh như điện giật!
Từng luồng ánh sáng màu đỏ không ngừng đập lên người gã râu quai nón, khiến gã không còn cơ hội chống đỡ.
Mặc dù sức mạnh của gã đạt đến đỉnh cao, nhưng tốc độ lại bị Chú Ngữ Thanh Long giảm bớt đi rất nhiều.
Cơ thể của gã hoàn toàn không kịp phản ứng!
Bốp bốp bốp bốp bốp!
Âm thanh của những cú đấm nện liên tiếp vào thịt vang lên dày đặc.
“Aaaaaaaaa.....”
Luồng ánh sáng màu đỏ trên toàn thân Diệp Phi Ly ngưng tụ lại ở nắm tay, sau đó đấm thẳng vào ngực gã râu quai nón.
Gã bị nện xuống đất, lăn một đường dài thẳng xuống đài.
“Không...” Gã râu quai nón ngã rạp trên đất, máu tuôn ra ồ ạt quanh miệng, không cam lòng nói: “Một quyền của ta có thể đánh nát cả thế giới. Ta đã giết chết rất nhiều sinh linh, vậy mà... lại chết ở đây... bên trong...”
Đầu gã nghiêng sang một bên, tắt thở.
Chỉ một thoáng sau.
Võ đài, thi thể, huấn luyện viên đều biến mất.
Bình luận facebook