Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1197
[Ý chí thế giới cực kỳ không cam lòng, thúc đẩy hài cốt của thế giới song song vẫn luôn chần chừ ở ngoài Vực Sâu Vỡ Vụn.]
[Hiện tại, ngài đi đến trước mặt nó.]
[Mục tiêu nhiệm vụ: Thông qua khảo nghiệm của ý chí còn sót lại của thế giới song song, mang đến hi vọng cuối cùng cho nó. (Khi ngài tiếp nhận nhiệm vụ, khảo nghiệm sẽ bắt đầu).]
[Phần thưởng từ nhiệm vụ: Ngài sẽ thu được nguyên lực cuối cùng của thế giới song song, dùng để cấu thành thuật pháp cho thế giới mới do ngài tạo ra.]
[Nhắc nhở đặc biệt: Hệ thống sẽ căn cứ vào tình hình thực tế mà thiết lập trạng thái sử dụng hồn lực khác nhau cho mỗi nhiệm vụ được đưa ra, sẽ toàn lực giúp đỡ ngài.]
[Trong nhiệm vụ Chiến Thần lần này, trạng thái sử dụng hồn lực ngài thu được: Chuyển Hoán.]
[Chuyển Hoán: Thuật pháp cố định. Khi ngài thi triển sức mạnh của mình, nó sẽ tự động chuyển đổi thành thuật pháp phù hợp với quy tắc và nhận thức của thế giới song song.]
[Ngài có tiếp nhận nhiệm vụ Chiến Thần lần này hay không?]
Cố Thanh Sơn nói: “Tiếp nhận.”
[Đã tiếp nhận nhiệm vụ.]
[Khế ước giữa ngài và ý chí sót lại của thế giới song song được thành lập.]
[Khảo nghiệm bắt đầu.]
Cùng với dòng chữ nhỏ cuối cùng hiện ra, bóng tối trước mặt Cố Thanh Sơn bị ánh sáng trắng vô tận xua đi.
Toàn bộ thế giới sáng lên.
Hắn phát hiện...
Bản thân biến thành một đứa con nít!
Chờ một chút.
Tại sao lại là trẻ con? Như vậy mình còn có thể làm cái gì?
Cố Thanh Sơn thầm nói ở trong lòng: "Hệ thống!”
[Ta đây.] Hệ Thống Chiến Thần đáp lại.
"Vì sao ta biến thành trẻ con?" Cố Thanh Sơn hỏi.
[Bởi vì ngài và ý chí của thế giới song song ký kết khế ước, bây giờ đã tiến nhập vào trong khảo nghiệm của nó.]
"Nhưng ngươi chưa nói ta sẽ biến thành trẻ con!"
[Chịu thôi, chỉ đến lúc ngài đồng ý ta mới biết ý chí sót lại của thế giới song song khảo nghiệm cái gì.] Giao diện Chiến Thần nói.
Cố Thanh Sơn luống cuống nói: "Trẻ con thực sự quá yếu đuối, ta thậm chí không có bất kỳ biện pháp nào triệu hồi thanh kiếm của mình! Ta bây giờ có thể thối lui ra không?"
[Không được, ý chí cuối cùng của thế giới này vốn đã tràn đầy không cam lòng. Lúc ngài và nó ký kết khế ước đã trở thành hi vọng cuối cùng của nó, bây giờ mà đổi ý, nó sẽ kéo ngài cùng nhau bị hủy diệt.]
Giao diện Chiến thần nói bằng giọng chắc nịch.
Theo lời nó kể, dòng chữ nhỏ bắt đầu xuất hiện trên giao diện:
[Khảo nghiệm ngày tận thế chính thức bắt đầu.]
[Đây là một ảo cảnh không bị ràng buộc bởi thời gian.]
[Ảo cảnh này tái hiện quá trình thế giới rơi vào ngày tận thế và bị hủy diệt. Ngài phải tìm được nguyên nhân gây ra tận thế, sau đó trừ khử, giúp thế giới có thể kéo dài.]
[Thời gian ngài có: Một trăm năm.]
[Nhắc nhở: Hồn lực của ngài luôn luôn tồn tại dưới dạng: ‘Chuyển hoán’.]
[Nhắc nhở đặc biệt: Trong quá trình thế giới bị hủy diệt, các vị anh hùng kiệt xuất đã làm ra vô số hành động xuất sắc, nhưng đều thất bại.]
[Đến đây đi, dùng hành động của ngài để nói cho ý chí còn sót lại của thế giới rằng, ngài là một cao thủ giải cứu thế giới chân chính.]
[Nếu như ngài có thể thành công, ngài có thể thu được một loại lực lượng cuối cùng để xây dựng thế giới.]
[Hiện tại, nhiệm vụ bắt đầu.]
Những dòng chữ nhỏ vừa xuất hiện đã hoàn toàn biến mất.
Cùng lúc đó.
Thời gian và không gian đang ngưng kết bắt đầu buông lỏng, Cố Thanh Sơn phát hiện mình có thể tự do hành động.
Rất nhiều tiếng động nhỏ vụn vang lên khiến cho bầu không khí trở nên khẩn trương.
Cố Thanh Sơn không biết rốt cuộc tình huống bây giờ là như thế nào, không thể làm gì khác hơn là tiếp tục yên lặng theo dõi diễn biến tiếp theo.
Mặc kệ thế nào, mình đã mất đi tất cả sức mạnh, hiện tại điều duy nhất có thể làm là thu thập tin tức tình báo.
Lại nói tiếp, ý chí thế giới cho mình hạn định một trăm năm, lúc đầu còn nghĩ rằng thời gian rất nhiều, bây giờ xem ra cũng ẩn chứa thâm ý.
Cũng không biết mình sắp sửa đối mặt với dạng khảo nghiệm gì.
Nhiều người như vậy cũng không thể cứu vớt thế giới song song cường đại mới sinh ra này. Mình rốt cuộc phải làm sao?
Cố Thanh Sơn nghiêm túc suy tư.
Đột nhiên một âm thanh kinh ngạc dội vào màng tai: “Đúng là một cậu bé đáng yêu!”
Thanh âm huyên náo rầm rầm vang lên, đầy rẫy bốn phía.
Cố Thanh Sơn cảm giác mình bị hai bàn tay vuốt ve, phối hợp với dòng nước có độ ấm thích hợp chạy khắp thân thể.
Bàn tay tắm cho hắn rất khéo léo, dịu dàng và đầy kinh nghiệm.
Rất nhiều khuôn mặt cô gái lại gần, chăm chú nhìn hắn.
"Nhìn xem, nhìn đáng yêu biết bao."
"Đúng vậy, ánh mắt thật tốt."
"Ôi Thánh mẫu Maria ơi, mới đó mà tôi đã thích cậu nhóc rồi.”
“Kỳ lạ, vì sao cậu bé không khóc nhỉ?”
Bốn phía yên tĩnh.
Cố Thanh Sơn trông thấy rất nhiều gương mặt sầu lo của những người phụ nữ.
Đây thật là...
Cố Thanh Sơn thầm than trong lòng...
Hắn không thể làm gì khác hơn là hé miệng, lên tiếng khóc lớn.
“Oa... khụ khụ!”
Lâu quá không khóc, kết quả không quen chút nào liền ho khan một tiếng.
Người xung quanh giật mình một cái.
Trong không khí, sự bất an nảy sinh, cảm giác sầu lo càng thêm rõ ràng.
"Oa oa oa."
Lúc này Cố Thanh Sơn rốt cuộc đã nắm rõ kỹ xảo, bắt đầu phát ra tiếng khóc có tiết tấu mà vang dội.
"Thằng bé khóc thật vang dội!"
Có người lớn tiếng nói.
Mấy người phụ nữ đều nở nụ cười.
Bầu không khí thoáng cái trở nên hòa hoãn.
Cố Thanh Sơn cũng theo đó thở dài một hơi.
Thôi thì xem như mình làm lại từ đầu vậy.
Cũng may tất cả ký ức và tri thức đều ở đây, hơn nữa nhiệm vu chiến Thần còn trang bị cho mình một năng lực: Chuyển hoán.
Có năng lực này, cũng sẽ không quá khác người.
Mình hoàn toàn có thể chỉnh sửa cảnh giới, sau đó trong một trăm năm này tìm kiếm nguyên nhân diệt vong, rồi bóp chết ngay từ giai đoạn đầu.
Chỉ có như vậy, ý chí còn sót lại của thế giới song song mới có thể cam tâm tình nguyện biến thành một bộ phận trong thuật pháp thế giới của mình.
Hắn vừa nghĩ vừa đợi cho người ta tắm rửa thân thể xong xuôi.
Mặc dù chỉ là ảo cảnh, nhưng thứ cấu tạo ra mọi sự vật sự việc xung quanh chính là nguyên lực của thế giới. Từ một mức độ nào đó mà nói thì đây cũng là thật.
Cố Thanh Sơn yên lặng suy nghĩ.
Hắn giơ ngón tay nhỏ bé trắng nõn, bí mật bấm một quyết.
Đây là pháp quyết cảm ứng đơn giản nhất, không có ích lợi gì, chỉ có thể giúp người ta cảm nhận linh khí.
Hắn cảm ứng được linh khí!
Hơn nữa thế giới này có linh khí nồng đậm.
Cố Thanh Sơn yên lặng thở phào nhẹ nhõm.
Lúc hắn còn suy tư, người ta đã tắm rửa cho hắn sạch sẽ, sau đó cẩn thận lau khô nước dính trên thân thể, mặc cho hắn một bộ đồ trẻ con mát mẻ thoải mái.
Có một cô hầu ngáp một cái.
Đúng vậy, nên nghỉ ngơi rồi.
Sau đó hắn được đặt trên một giường ngủ dành cho trẻ con.
Như vậy, mình chỉ cần tu hành một đêm là có thể lại tiến vào Luyện Khí.
Phải mau mau trở thành tu sĩ, bằng không một chút năng lực tự vệ cũng không có.
Khi những người phụ nữ kia ngủ, mình sẽ bắt đầu tu hành.
Số phận thế giới này, mình sẽ thay đổi.
Cố Thanh Sơn còn đang nghĩ ngợi thì có một người hầu ôn nhu bế hắn lên, ôm vào trong nực.
Những người xung quanh bắt đầu nói chuyện:
“Thời gian không còn sớm.”
“Đúng vậy.”
“Thiếu gia đã tắm sạch sẽ.”
“Lúc này đã muộn rồi, sợ rằng thiếu gia đói bụng.”
“Để tôi bế thiếu gia vào phòng ngủ cho bú sữa.”
“Ừ, đi thôi.”
Cố Thanh Sơn cứng ngắc ở trong ngực người phụ nữ.
Cái... cái gì!
Bú sữa?????????
.....
Nguyên lực ở thế giới này thực sự dư thừa, tràn đầy sức sống. Nguyên lực cường đại là căn cứ tạo thành các pháp tắc siêu phàm, lúc nào cũng có thể hưởng ứng lời kêu gọi của chúng sinh.
Đúng vậy, đây là một thế giới Ma Pháp.
Chúng sinh một mặt nắm giữ ma pháp cường đại, mặt khác lại vừa sinh ra nền văn mình. Vì thế, rất nhiều xung đột và chiến tranh nảy sinh.
Cố Thanh Sơn vẫn rất cẩn thận.
Đến một tuổi hắn mới thử tự mình đứng lên.
Hai tuổi biết đi.
Ba tuổi biết tự chùi đít.
Vì đang ở độ tuổi không có năng lực tự bảo vệ cho mình, hắn cẩn thận thu liễm sức mạnh của chính mình, kiên nhẫn quan sát thế giới này.
[Hiện tại, ngài đi đến trước mặt nó.]
[Mục tiêu nhiệm vụ: Thông qua khảo nghiệm của ý chí còn sót lại của thế giới song song, mang đến hi vọng cuối cùng cho nó. (Khi ngài tiếp nhận nhiệm vụ, khảo nghiệm sẽ bắt đầu).]
[Phần thưởng từ nhiệm vụ: Ngài sẽ thu được nguyên lực cuối cùng của thế giới song song, dùng để cấu thành thuật pháp cho thế giới mới do ngài tạo ra.]
[Nhắc nhở đặc biệt: Hệ thống sẽ căn cứ vào tình hình thực tế mà thiết lập trạng thái sử dụng hồn lực khác nhau cho mỗi nhiệm vụ được đưa ra, sẽ toàn lực giúp đỡ ngài.]
[Trong nhiệm vụ Chiến Thần lần này, trạng thái sử dụng hồn lực ngài thu được: Chuyển Hoán.]
[Chuyển Hoán: Thuật pháp cố định. Khi ngài thi triển sức mạnh của mình, nó sẽ tự động chuyển đổi thành thuật pháp phù hợp với quy tắc và nhận thức của thế giới song song.]
[Ngài có tiếp nhận nhiệm vụ Chiến Thần lần này hay không?]
Cố Thanh Sơn nói: “Tiếp nhận.”
[Đã tiếp nhận nhiệm vụ.]
[Khế ước giữa ngài và ý chí sót lại của thế giới song song được thành lập.]
[Khảo nghiệm bắt đầu.]
Cùng với dòng chữ nhỏ cuối cùng hiện ra, bóng tối trước mặt Cố Thanh Sơn bị ánh sáng trắng vô tận xua đi.
Toàn bộ thế giới sáng lên.
Hắn phát hiện...
Bản thân biến thành một đứa con nít!
Chờ một chút.
Tại sao lại là trẻ con? Như vậy mình còn có thể làm cái gì?
Cố Thanh Sơn thầm nói ở trong lòng: "Hệ thống!”
[Ta đây.] Hệ Thống Chiến Thần đáp lại.
"Vì sao ta biến thành trẻ con?" Cố Thanh Sơn hỏi.
[Bởi vì ngài và ý chí của thế giới song song ký kết khế ước, bây giờ đã tiến nhập vào trong khảo nghiệm của nó.]
"Nhưng ngươi chưa nói ta sẽ biến thành trẻ con!"
[Chịu thôi, chỉ đến lúc ngài đồng ý ta mới biết ý chí sót lại của thế giới song song khảo nghiệm cái gì.] Giao diện Chiến Thần nói.
Cố Thanh Sơn luống cuống nói: "Trẻ con thực sự quá yếu đuối, ta thậm chí không có bất kỳ biện pháp nào triệu hồi thanh kiếm của mình! Ta bây giờ có thể thối lui ra không?"
[Không được, ý chí cuối cùng của thế giới này vốn đã tràn đầy không cam lòng. Lúc ngài và nó ký kết khế ước đã trở thành hi vọng cuối cùng của nó, bây giờ mà đổi ý, nó sẽ kéo ngài cùng nhau bị hủy diệt.]
Giao diện Chiến thần nói bằng giọng chắc nịch.
Theo lời nó kể, dòng chữ nhỏ bắt đầu xuất hiện trên giao diện:
[Khảo nghiệm ngày tận thế chính thức bắt đầu.]
[Đây là một ảo cảnh không bị ràng buộc bởi thời gian.]
[Ảo cảnh này tái hiện quá trình thế giới rơi vào ngày tận thế và bị hủy diệt. Ngài phải tìm được nguyên nhân gây ra tận thế, sau đó trừ khử, giúp thế giới có thể kéo dài.]
[Thời gian ngài có: Một trăm năm.]
[Nhắc nhở: Hồn lực của ngài luôn luôn tồn tại dưới dạng: ‘Chuyển hoán’.]
[Nhắc nhở đặc biệt: Trong quá trình thế giới bị hủy diệt, các vị anh hùng kiệt xuất đã làm ra vô số hành động xuất sắc, nhưng đều thất bại.]
[Đến đây đi, dùng hành động của ngài để nói cho ý chí còn sót lại của thế giới rằng, ngài là một cao thủ giải cứu thế giới chân chính.]
[Nếu như ngài có thể thành công, ngài có thể thu được một loại lực lượng cuối cùng để xây dựng thế giới.]
[Hiện tại, nhiệm vụ bắt đầu.]
Những dòng chữ nhỏ vừa xuất hiện đã hoàn toàn biến mất.
Cùng lúc đó.
Thời gian và không gian đang ngưng kết bắt đầu buông lỏng, Cố Thanh Sơn phát hiện mình có thể tự do hành động.
Rất nhiều tiếng động nhỏ vụn vang lên khiến cho bầu không khí trở nên khẩn trương.
Cố Thanh Sơn không biết rốt cuộc tình huống bây giờ là như thế nào, không thể làm gì khác hơn là tiếp tục yên lặng theo dõi diễn biến tiếp theo.
Mặc kệ thế nào, mình đã mất đi tất cả sức mạnh, hiện tại điều duy nhất có thể làm là thu thập tin tức tình báo.
Lại nói tiếp, ý chí thế giới cho mình hạn định một trăm năm, lúc đầu còn nghĩ rằng thời gian rất nhiều, bây giờ xem ra cũng ẩn chứa thâm ý.
Cũng không biết mình sắp sửa đối mặt với dạng khảo nghiệm gì.
Nhiều người như vậy cũng không thể cứu vớt thế giới song song cường đại mới sinh ra này. Mình rốt cuộc phải làm sao?
Cố Thanh Sơn nghiêm túc suy tư.
Đột nhiên một âm thanh kinh ngạc dội vào màng tai: “Đúng là một cậu bé đáng yêu!”
Thanh âm huyên náo rầm rầm vang lên, đầy rẫy bốn phía.
Cố Thanh Sơn cảm giác mình bị hai bàn tay vuốt ve, phối hợp với dòng nước có độ ấm thích hợp chạy khắp thân thể.
Bàn tay tắm cho hắn rất khéo léo, dịu dàng và đầy kinh nghiệm.
Rất nhiều khuôn mặt cô gái lại gần, chăm chú nhìn hắn.
"Nhìn xem, nhìn đáng yêu biết bao."
"Đúng vậy, ánh mắt thật tốt."
"Ôi Thánh mẫu Maria ơi, mới đó mà tôi đã thích cậu nhóc rồi.”
“Kỳ lạ, vì sao cậu bé không khóc nhỉ?”
Bốn phía yên tĩnh.
Cố Thanh Sơn trông thấy rất nhiều gương mặt sầu lo của những người phụ nữ.
Đây thật là...
Cố Thanh Sơn thầm than trong lòng...
Hắn không thể làm gì khác hơn là hé miệng, lên tiếng khóc lớn.
“Oa... khụ khụ!”
Lâu quá không khóc, kết quả không quen chút nào liền ho khan một tiếng.
Người xung quanh giật mình một cái.
Trong không khí, sự bất an nảy sinh, cảm giác sầu lo càng thêm rõ ràng.
"Oa oa oa."
Lúc này Cố Thanh Sơn rốt cuộc đã nắm rõ kỹ xảo, bắt đầu phát ra tiếng khóc có tiết tấu mà vang dội.
"Thằng bé khóc thật vang dội!"
Có người lớn tiếng nói.
Mấy người phụ nữ đều nở nụ cười.
Bầu không khí thoáng cái trở nên hòa hoãn.
Cố Thanh Sơn cũng theo đó thở dài một hơi.
Thôi thì xem như mình làm lại từ đầu vậy.
Cũng may tất cả ký ức và tri thức đều ở đây, hơn nữa nhiệm vu chiến Thần còn trang bị cho mình một năng lực: Chuyển hoán.
Có năng lực này, cũng sẽ không quá khác người.
Mình hoàn toàn có thể chỉnh sửa cảnh giới, sau đó trong một trăm năm này tìm kiếm nguyên nhân diệt vong, rồi bóp chết ngay từ giai đoạn đầu.
Chỉ có như vậy, ý chí còn sót lại của thế giới song song mới có thể cam tâm tình nguyện biến thành một bộ phận trong thuật pháp thế giới của mình.
Hắn vừa nghĩ vừa đợi cho người ta tắm rửa thân thể xong xuôi.
Mặc dù chỉ là ảo cảnh, nhưng thứ cấu tạo ra mọi sự vật sự việc xung quanh chính là nguyên lực của thế giới. Từ một mức độ nào đó mà nói thì đây cũng là thật.
Cố Thanh Sơn yên lặng suy nghĩ.
Hắn giơ ngón tay nhỏ bé trắng nõn, bí mật bấm một quyết.
Đây là pháp quyết cảm ứng đơn giản nhất, không có ích lợi gì, chỉ có thể giúp người ta cảm nhận linh khí.
Hắn cảm ứng được linh khí!
Hơn nữa thế giới này có linh khí nồng đậm.
Cố Thanh Sơn yên lặng thở phào nhẹ nhõm.
Lúc hắn còn suy tư, người ta đã tắm rửa cho hắn sạch sẽ, sau đó cẩn thận lau khô nước dính trên thân thể, mặc cho hắn một bộ đồ trẻ con mát mẻ thoải mái.
Có một cô hầu ngáp một cái.
Đúng vậy, nên nghỉ ngơi rồi.
Sau đó hắn được đặt trên một giường ngủ dành cho trẻ con.
Như vậy, mình chỉ cần tu hành một đêm là có thể lại tiến vào Luyện Khí.
Phải mau mau trở thành tu sĩ, bằng không một chút năng lực tự vệ cũng không có.
Khi những người phụ nữ kia ngủ, mình sẽ bắt đầu tu hành.
Số phận thế giới này, mình sẽ thay đổi.
Cố Thanh Sơn còn đang nghĩ ngợi thì có một người hầu ôn nhu bế hắn lên, ôm vào trong nực.
Những người xung quanh bắt đầu nói chuyện:
“Thời gian không còn sớm.”
“Đúng vậy.”
“Thiếu gia đã tắm sạch sẽ.”
“Lúc này đã muộn rồi, sợ rằng thiếu gia đói bụng.”
“Để tôi bế thiếu gia vào phòng ngủ cho bú sữa.”
“Ừ, đi thôi.”
Cố Thanh Sơn cứng ngắc ở trong ngực người phụ nữ.
Cái... cái gì!
Bú sữa?????????
.....
Nguyên lực ở thế giới này thực sự dư thừa, tràn đầy sức sống. Nguyên lực cường đại là căn cứ tạo thành các pháp tắc siêu phàm, lúc nào cũng có thể hưởng ứng lời kêu gọi của chúng sinh.
Đúng vậy, đây là một thế giới Ma Pháp.
Chúng sinh một mặt nắm giữ ma pháp cường đại, mặt khác lại vừa sinh ra nền văn mình. Vì thế, rất nhiều xung đột và chiến tranh nảy sinh.
Cố Thanh Sơn vẫn rất cẩn thận.
Đến một tuổi hắn mới thử tự mình đứng lên.
Hai tuổi biết đi.
Ba tuổi biết tự chùi đít.
Vì đang ở độ tuổi không có năng lực tự bảo vệ cho mình, hắn cẩn thận thu liễm sức mạnh của chính mình, kiên nhẫn quan sát thế giới này.