Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 14
Vô Diện Cự Nhân xuất hiện vào lúc này thực sự không khớp với nội dung kịch bản, trừ phi có chuyện gì đó đã xảy ra mà Cố Thanh Sơn không biết.
Trong lòng hắn như có một đám sương mù không cách nào vén ra được để nhìn rõ chân tướng trong đó.
Hai mắt Triệu Lục dại ra, vẫn không ngừng lặp lại cùng một câu nói: “Đó là quái vật gì…”
Một tiếng bốp vang lên, Cố Thanh Sơn đập mạnh vào lưng Triệu Lục khiến gã hôn mê.
Triệu Lục bị đả kích nặng nề đến nỗi thần kinh cũng sắp hỏng, vẫn nên để gã nghỉ ngơi một chút thì hơn.
Lần đầu tiên nhìn thấy quái vật giống như Vô Diện Cự Nhân, không ít người chơi đều cảm thấy sốc chứ đừng nói đến một người bình thường như Triệu Lục, vả lại đây còn là thế giới thực. Cho nên khi nhìn thấy yêu ma này, gã bị dọa điên cũng là chuyện bình thường.
Cố Thanh Sơn mang Triệu Lục vào quân doanh rồi vứt gã trên chiếu, sau đó xoay người đi ra trước cửa.
Nếu Vô Diện Cự Nhân đã xuất hiện, nói không chừng sẽ có quái vật khác đi cùng với nó.
Quả nhiên, không đến một khắc sau, đội quân yêu ma đã xuất hiện.
U Hỏa Tà Xà với một cái sừng trên đầu đang xuyên qua rừng rậm, thân thể uốn lượn trườn qua mặt đất không một tiếng động, để lại một vệt lửa cháy xém sau đuôi.
Có một quái vật hình dáng giống người ngồi trên vai của nó, mặc giáp màu đen, tay chân có móng vuốt, trên mặt không có ngũ quan gì, chỉ có một cái miệng dính đầy máu ngoác ra thật to đến tận sau gáy.
Đó chính là Ẩm Huyết Ma giết người điên cuồng. Nếu như để nó đột nhập vào trong quân đội Nhân tộc, có thể tạo thành một cuộc đồ sát nhỏ.
Sau con U Hỏa Tà Xà này, càng có nhiều con U Hỏa Tà Xà khác xuất hiện, trên vai mỗi con đều có một Ẩm Huyết Ma.
Một, hai, ba… tổng cộng 20 con.
Cố Thanh Sơn nín thở, đứng ở trong quân doanh âm thầm đếm.
Đội quân yêu ma lướt qua phía trước quân doanh thật nhanh, đuổi theo phương hướng của Vô Diện Cự Nhân, biến mất trong khu rừng.
Suốt cả quá trình này, quân doanh cũng không bị phát hiện, đó thực sự là một chuyện đáng mừng, nhưng Cố Thanh Sơn chẳng thể nào vui nổi.
U Hỏa Tà Xà là vua ám sát trong yêu thú, hành động rất lặng lẽ, trời sinh đã thuộc hành hỏa trong ngũ hành, rất khó đối phó. Còn Ẩm Huyết Ma chế ngự nó thì càng không cần phải nói cũng biết khủng bố cỡ nào.
Tướng quân trông giữ quân doanh này đã chết trong tay Ẩm Huyết Ma.
Ở trong quân đội có một quy định bất thành văn, trong quá trình hoàn thành nhiệm vụ, nếu như các binh sĩ gặp phải Ẩm Huyết Ma thì có thể lập tức từ bỏ nhiệm vụ mà không bị cấp trên trách phạt, bởi chỉ có các tướng quân mới có khả năng đối chọi với ma đầu này.
Hai mươi con U Hỏa Tà Xà, hai mươi Ẩm Huyết Ma, nhiêu đó đã đủ để có thể phát động một trận chiến bất ngờ.
Bọn chúng đi theo bước đi của Vô Diện Cự Nhân trong yên lặng.
Sắp xảy ra chuyện lớn rồi!
Cố Thanh Sơn đang suy nghĩ, bỗng nhiên nhìn thấy một con chim đậu ở trên cây ngoài doanh trại.
Con chim này mang khuôn mặt con người, muốn đuổi theo phương hướng của Vô Diện Cự Nhân, hiện giờ đang nghỉ ngơi ở trên cành cây một chút.
“Mệt quá, mệt quá, sắp đuổi theo được rồi.” Quái điểu mặt người oán trách nói.
Nó xòe đôi cánh, hất những vết máu ra rồi dùng cái mỏ ngắn ngủn để xử lý vết thương dài dưới cánh. Vết thương này rất sâu, thỉnh thoảng có giọt máu rơi xuống.
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào vết thương của con quái điểu, chỉ suy nghĩ trong chốc lát liền cầm lấy cung tên, nhắm bắn.
Liên Xạ!
Một loạt ba mũi tên, tiếp theo là một loạt sáu mũi tên, sau nữa là mười hai mũi tên kín kẽ.
Sau khi bắn ra một lượt hai mươi mũi tên, tuy Cố Thanh Sơn có kỹ năng Ổn Định nhưng hai tay vẫn không ngừng run rẩy, bởi vừa rồi hắn đã bộc phát ra tất cả sức mạnh.
Nếu như đã ra tay, thì tuyệt đối không được để đối phương sống sót rời khỏi, nếu không con quái điểu có trí tuệ này nhất định sẽ dẫn đại quân yêu ma đến.
Mũi tên sắc nhọn hóa thành ảo ảnh đoạt mệnh, bay ra khỏi doanh trại, trực tiếp cắm vào đầu con quái điểu.
Ba loạt tên bay ra, trong đó có một mũi tên trúng con quái điểu, nó giãy giụa bay lên, hai cánh nhanh chóng nhấc cao, tránh được sáu mũi tên phía sau nhưng lại bị mười hai mũi tên cuối cùng bao vây lấy, bị bắn thành con nhím.
[Hồn lực + 2, hồn lực hiện tại: 3/5.]
[Bạn đã nắm được kỹ năng “Ổn Định” một cách thành thạo. Trong chiến đấu nếu như đột phá thành công, kỹ năng sẽ được nâng cấp lên: “Vững chắc”]
Một luồng nhiệt quanh quẩn ở hai cánh tay hắn, mãi không thấy tan.
Kỹ năng cũng nâng cấp được à?
Cố Thanh Sơn nghe được tin này mà hết hồn, vội vàng lấy một mũi tên ra, kéo cung bắn.
Hai cánh tay cực kỳ chắc chắn, không có một chút run rẩy nào.
Cố Thanh Sơn thử di chuyển trước sau trái phải, chạy tới chạy lui nhưng dù làm gì thì cũng không ảnh hưởng đến sự vững chắc của cánh tay. Đôi tay này vững vàng đến nỗi giống như từ xưa đến giờ đã được mặc định tư thế nhắm bắn như vậy.
Kỹ năng này không tồi!
Bỏ cung xuống, trong lòng Cố Thanh Sơn đã có phán đoán.
Đây không phải là Kỹ năng Mở rộng trong truyền thuyết, mà là kỹ năng bình thường đã tiến hóa hơn, có điều thế này cũng không tệ.
“Ổn Định” là kỹ năng sơ cấp, “Vững Chắc” cũng là kỹ năng sơ cấp nhưng mạnh hơn một chút. Kỹ nghệ Chiến Thần đã biến một kỹ năng sơ cấp thành một kỹ năng sơ cấp mạnh hơn, khả năng này thực sự khiến người khác phải chậc lưỡi.
Kỹ năng “Vững Chắc” này trông có vẻ chỉ là tăng thêm tính ổn định của động tác, nhưng trên thực tế có tác dụng cực lớn.
Bắt đầu từ bây giờ, cho dù Cố Thanh Sơn có di chuyển một cách nhanh chóng thì hai bàn tay cũng sẽ không có chút run rẩy nào, có thể giữ được tính tấn công liên tục trong bất kỳ tình huống chiến đấu nào.
Đối mặt với quái vật di chuyển chậm, hắn hoàn toàn có thể vừa chạy vừa đánh, không sợ trong lúc di chuyển mạnh bạo sẽ bị bắn lệch.
Cố Thanh Sơn lại thu cung về, đi ra đem con quái điểu về doanh trại, nhóm một đống lửa, vứt vào trong đốt thành tro bụi. Có là yêu ma quỷ quái như thế nào thì cũng sẽ bị lửa thiêu rụi, không thể nào tác quái được nữa.
“Ơ, đây là cái gì?” Sau khi ngọn lửa tàn, Cố Thanh Sơn nhìn đám tro bụi, kinh ngạc thốt lên.
Chỉ thấy trong đống tro, một miếng ngọc bài đỏ tươi như máu yên lặng nằm ở đó.
Cố Thanh Sơn nhặt ngọc bài màu đỏ ấy ra, sau khi quan sát cẩn thận thì rót linh lực vào trong đó thúc nhẹ một chút.
Một âm thanh âm u, huyền ảo và ma quái lập tức vang lên từ trong ngọc bài.
[Mục tiêu tiếp tục đi chếch về hướng Nam, bảy trăm hai mươi sáu độ Đông, chín mươi tư độ Nam. Mệnh lệnh: Vô Diện Cự Nhân, Quân đoàn Huyết Ẩm toàn lực truy kích.]
Cố Thanh Sơn nghe xong, lập tức giật mình. Đây là khẩu lệnh bí mật dùng để điều động Quân đoàn Ma Quỷ, là truyền lệnh bài chỉ dẫn hoạt động cho quân đội. Xem ra con chim quái vật này chính là kẻ đưa tin tức của Quân đoàn Ma Quỷ, chuyên nhận nhiệm vụ truyền đạt tin tức và điều động bộ đội.
Tốc độ của nó cực nhanh, bay hết tốc lực thì nhanh như chớp giật, nếu không phải đã bị trọng thương, chắc chắn Cố Thanh Sơn không thể bắn hạ nó được.
Không có tình báo và mệnh lệnh của con chim quái vật, Quân đoàn Ma Quỷ sẽ cách xa mục tiêu mà chúng cần theo dõi.
Cố Thanh Sơn ước lượng ngọc bài màu đỏ máu rồi tiện tay bỏ luôn vào trong túi.
Không ngờ trời xui đất khiến thế nào mà mình đã phá hủy tổ chức của Quân đoàn Ma Quỷ. Quái điểu đã chết, chắc hẳn có thể khiến cho Vô Diện Cự Nhân và Ẩm Huyết Ma bối rối một thời gian.
Tu vi của mình quá thấp, chỉ có thể làm như vậy thôi. Cố Thanh Sơn than nhẹ một tiếng.
Cứ tiếp tục thế này thì không được, nhất định phải thay đổi tình cảnh của mình thật nhanh! Sức mạnh, mình cần sức mạnh!
Lúc này, đôi mắt Cố Thanh Sơn hiện ra nét kiên định và khát vọng.
Rửa lớp bùn đen bám trên người, Cố Thanh Sơn nhìn qua Triệu Lục, thấy gã vẫn hôn mê như cũ. Hắn bèn bổ sung mũi tên đầy đủ vào trong túi, đeo Quân cung lên rồi rời khỏi nơi đóng quân.
Trong lòng hắn như có một đám sương mù không cách nào vén ra được để nhìn rõ chân tướng trong đó.
Hai mắt Triệu Lục dại ra, vẫn không ngừng lặp lại cùng một câu nói: “Đó là quái vật gì…”
Một tiếng bốp vang lên, Cố Thanh Sơn đập mạnh vào lưng Triệu Lục khiến gã hôn mê.
Triệu Lục bị đả kích nặng nề đến nỗi thần kinh cũng sắp hỏng, vẫn nên để gã nghỉ ngơi một chút thì hơn.
Lần đầu tiên nhìn thấy quái vật giống như Vô Diện Cự Nhân, không ít người chơi đều cảm thấy sốc chứ đừng nói đến một người bình thường như Triệu Lục, vả lại đây còn là thế giới thực. Cho nên khi nhìn thấy yêu ma này, gã bị dọa điên cũng là chuyện bình thường.
Cố Thanh Sơn mang Triệu Lục vào quân doanh rồi vứt gã trên chiếu, sau đó xoay người đi ra trước cửa.
Nếu Vô Diện Cự Nhân đã xuất hiện, nói không chừng sẽ có quái vật khác đi cùng với nó.
Quả nhiên, không đến một khắc sau, đội quân yêu ma đã xuất hiện.
U Hỏa Tà Xà với một cái sừng trên đầu đang xuyên qua rừng rậm, thân thể uốn lượn trườn qua mặt đất không một tiếng động, để lại một vệt lửa cháy xém sau đuôi.
Có một quái vật hình dáng giống người ngồi trên vai của nó, mặc giáp màu đen, tay chân có móng vuốt, trên mặt không có ngũ quan gì, chỉ có một cái miệng dính đầy máu ngoác ra thật to đến tận sau gáy.
Đó chính là Ẩm Huyết Ma giết người điên cuồng. Nếu như để nó đột nhập vào trong quân đội Nhân tộc, có thể tạo thành một cuộc đồ sát nhỏ.
Sau con U Hỏa Tà Xà này, càng có nhiều con U Hỏa Tà Xà khác xuất hiện, trên vai mỗi con đều có một Ẩm Huyết Ma.
Một, hai, ba… tổng cộng 20 con.
Cố Thanh Sơn nín thở, đứng ở trong quân doanh âm thầm đếm.
Đội quân yêu ma lướt qua phía trước quân doanh thật nhanh, đuổi theo phương hướng của Vô Diện Cự Nhân, biến mất trong khu rừng.
Suốt cả quá trình này, quân doanh cũng không bị phát hiện, đó thực sự là một chuyện đáng mừng, nhưng Cố Thanh Sơn chẳng thể nào vui nổi.
U Hỏa Tà Xà là vua ám sát trong yêu thú, hành động rất lặng lẽ, trời sinh đã thuộc hành hỏa trong ngũ hành, rất khó đối phó. Còn Ẩm Huyết Ma chế ngự nó thì càng không cần phải nói cũng biết khủng bố cỡ nào.
Tướng quân trông giữ quân doanh này đã chết trong tay Ẩm Huyết Ma.
Ở trong quân đội có một quy định bất thành văn, trong quá trình hoàn thành nhiệm vụ, nếu như các binh sĩ gặp phải Ẩm Huyết Ma thì có thể lập tức từ bỏ nhiệm vụ mà không bị cấp trên trách phạt, bởi chỉ có các tướng quân mới có khả năng đối chọi với ma đầu này.
Hai mươi con U Hỏa Tà Xà, hai mươi Ẩm Huyết Ma, nhiêu đó đã đủ để có thể phát động một trận chiến bất ngờ.
Bọn chúng đi theo bước đi của Vô Diện Cự Nhân trong yên lặng.
Sắp xảy ra chuyện lớn rồi!
Cố Thanh Sơn đang suy nghĩ, bỗng nhiên nhìn thấy một con chim đậu ở trên cây ngoài doanh trại.
Con chim này mang khuôn mặt con người, muốn đuổi theo phương hướng của Vô Diện Cự Nhân, hiện giờ đang nghỉ ngơi ở trên cành cây một chút.
“Mệt quá, mệt quá, sắp đuổi theo được rồi.” Quái điểu mặt người oán trách nói.
Nó xòe đôi cánh, hất những vết máu ra rồi dùng cái mỏ ngắn ngủn để xử lý vết thương dài dưới cánh. Vết thương này rất sâu, thỉnh thoảng có giọt máu rơi xuống.
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào vết thương của con quái điểu, chỉ suy nghĩ trong chốc lát liền cầm lấy cung tên, nhắm bắn.
Liên Xạ!
Một loạt ba mũi tên, tiếp theo là một loạt sáu mũi tên, sau nữa là mười hai mũi tên kín kẽ.
Sau khi bắn ra một lượt hai mươi mũi tên, tuy Cố Thanh Sơn có kỹ năng Ổn Định nhưng hai tay vẫn không ngừng run rẩy, bởi vừa rồi hắn đã bộc phát ra tất cả sức mạnh.
Nếu như đã ra tay, thì tuyệt đối không được để đối phương sống sót rời khỏi, nếu không con quái điểu có trí tuệ này nhất định sẽ dẫn đại quân yêu ma đến.
Mũi tên sắc nhọn hóa thành ảo ảnh đoạt mệnh, bay ra khỏi doanh trại, trực tiếp cắm vào đầu con quái điểu.
Ba loạt tên bay ra, trong đó có một mũi tên trúng con quái điểu, nó giãy giụa bay lên, hai cánh nhanh chóng nhấc cao, tránh được sáu mũi tên phía sau nhưng lại bị mười hai mũi tên cuối cùng bao vây lấy, bị bắn thành con nhím.
[Hồn lực + 2, hồn lực hiện tại: 3/5.]
[Bạn đã nắm được kỹ năng “Ổn Định” một cách thành thạo. Trong chiến đấu nếu như đột phá thành công, kỹ năng sẽ được nâng cấp lên: “Vững chắc”]
Một luồng nhiệt quanh quẩn ở hai cánh tay hắn, mãi không thấy tan.
Kỹ năng cũng nâng cấp được à?
Cố Thanh Sơn nghe được tin này mà hết hồn, vội vàng lấy một mũi tên ra, kéo cung bắn.
Hai cánh tay cực kỳ chắc chắn, không có một chút run rẩy nào.
Cố Thanh Sơn thử di chuyển trước sau trái phải, chạy tới chạy lui nhưng dù làm gì thì cũng không ảnh hưởng đến sự vững chắc của cánh tay. Đôi tay này vững vàng đến nỗi giống như từ xưa đến giờ đã được mặc định tư thế nhắm bắn như vậy.
Kỹ năng này không tồi!
Bỏ cung xuống, trong lòng Cố Thanh Sơn đã có phán đoán.
Đây không phải là Kỹ năng Mở rộng trong truyền thuyết, mà là kỹ năng bình thường đã tiến hóa hơn, có điều thế này cũng không tệ.
“Ổn Định” là kỹ năng sơ cấp, “Vững Chắc” cũng là kỹ năng sơ cấp nhưng mạnh hơn một chút. Kỹ nghệ Chiến Thần đã biến một kỹ năng sơ cấp thành một kỹ năng sơ cấp mạnh hơn, khả năng này thực sự khiến người khác phải chậc lưỡi.
Kỹ năng “Vững Chắc” này trông có vẻ chỉ là tăng thêm tính ổn định của động tác, nhưng trên thực tế có tác dụng cực lớn.
Bắt đầu từ bây giờ, cho dù Cố Thanh Sơn có di chuyển một cách nhanh chóng thì hai bàn tay cũng sẽ không có chút run rẩy nào, có thể giữ được tính tấn công liên tục trong bất kỳ tình huống chiến đấu nào.
Đối mặt với quái vật di chuyển chậm, hắn hoàn toàn có thể vừa chạy vừa đánh, không sợ trong lúc di chuyển mạnh bạo sẽ bị bắn lệch.
Cố Thanh Sơn lại thu cung về, đi ra đem con quái điểu về doanh trại, nhóm một đống lửa, vứt vào trong đốt thành tro bụi. Có là yêu ma quỷ quái như thế nào thì cũng sẽ bị lửa thiêu rụi, không thể nào tác quái được nữa.
“Ơ, đây là cái gì?” Sau khi ngọn lửa tàn, Cố Thanh Sơn nhìn đám tro bụi, kinh ngạc thốt lên.
Chỉ thấy trong đống tro, một miếng ngọc bài đỏ tươi như máu yên lặng nằm ở đó.
Cố Thanh Sơn nhặt ngọc bài màu đỏ ấy ra, sau khi quan sát cẩn thận thì rót linh lực vào trong đó thúc nhẹ một chút.
Một âm thanh âm u, huyền ảo và ma quái lập tức vang lên từ trong ngọc bài.
[Mục tiêu tiếp tục đi chếch về hướng Nam, bảy trăm hai mươi sáu độ Đông, chín mươi tư độ Nam. Mệnh lệnh: Vô Diện Cự Nhân, Quân đoàn Huyết Ẩm toàn lực truy kích.]
Cố Thanh Sơn nghe xong, lập tức giật mình. Đây là khẩu lệnh bí mật dùng để điều động Quân đoàn Ma Quỷ, là truyền lệnh bài chỉ dẫn hoạt động cho quân đội. Xem ra con chim quái vật này chính là kẻ đưa tin tức của Quân đoàn Ma Quỷ, chuyên nhận nhiệm vụ truyền đạt tin tức và điều động bộ đội.
Tốc độ của nó cực nhanh, bay hết tốc lực thì nhanh như chớp giật, nếu không phải đã bị trọng thương, chắc chắn Cố Thanh Sơn không thể bắn hạ nó được.
Không có tình báo và mệnh lệnh của con chim quái vật, Quân đoàn Ma Quỷ sẽ cách xa mục tiêu mà chúng cần theo dõi.
Cố Thanh Sơn ước lượng ngọc bài màu đỏ máu rồi tiện tay bỏ luôn vào trong túi.
Không ngờ trời xui đất khiến thế nào mà mình đã phá hủy tổ chức của Quân đoàn Ma Quỷ. Quái điểu đã chết, chắc hẳn có thể khiến cho Vô Diện Cự Nhân và Ẩm Huyết Ma bối rối một thời gian.
Tu vi của mình quá thấp, chỉ có thể làm như vậy thôi. Cố Thanh Sơn than nhẹ một tiếng.
Cứ tiếp tục thế này thì không được, nhất định phải thay đổi tình cảnh của mình thật nhanh! Sức mạnh, mình cần sức mạnh!
Lúc này, đôi mắt Cố Thanh Sơn hiện ra nét kiên định và khát vọng.
Rửa lớp bùn đen bám trên người, Cố Thanh Sơn nhìn qua Triệu Lục, thấy gã vẫn hôn mê như cũ. Hắn bèn bổ sung mũi tên đầy đủ vào trong túi, đeo Quân cung lên rồi rời khỏi nơi đóng quân.