Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 256
"Xin chào ngài, chuyện là như vậy...” Quan của Thánh giáo quân nhanh chóng kể rõ lại mọi chuyện.
"Hả! Tại sao có thể như vậy!" Cô gái xinh đẹp bên cạnh Kid hoảng sợ nói.
"Vậy sao? Ha ha ha, cái tên Yvan ngu xuẩn này bị đánh bay ra ngoài rồi?" Hồng Y giáo chủ cười to nói.
"Xem ra lần này, cái tên khổ tu không văn minh lại còn ngu muội kia cuối cùng đã phải ăn gậy rồi!" Hồng Y giáo chủ lắc đầu, không ngừng vỗ tay nói, trong lời nói ngập tràn niềm vui sướng.
Hắn ta quay sang nói với người đẹp bên cạnh mình: "Không có việc gì, một cuộc đọ sức nho nhỏ thôi."
"Nnhưng mà gây ra động tĩnh lớn như vậy, đã hù dọa tới khách mời của tôi rồi." Người đẹp nhỏ giọng oán trách.
"Cái này tôi cũng không có cách nào khác, cái tên ngu xuẩn này mỗi lần động thủ cũng chưa bao giờ cân nhắc tới cảm nhận của người khác cả." Hồng Y giáo chủ suy nghĩ một chút, nói: "Cô đi trấn an khách mời đi, cứ kể rõ đầu đuôi sự việc, về phần bên này thì để tôi đi xem."
Nói xong hắn ta liền sải bước về phía tầng lầu ở đằng sau đại sảnh nơi tổ chức tiệc. Nữ chủ nhân của bữa tiệc thấy thế, cũng chỉ có thể xoay người đi về phía đại sảnh.
Trên lầu ba.
[Còn bốn phút, hệ thống Bước nhảy siêu tốc sắp phát động.] Nữ Thần Công Chính nói.
"Được." Cố Thanh Sơn nói.
Nữ Thần Công Chính lại nói: [Thưa ngài, tin tức ngài thi đấu với Yvan đang được truyền ra khắp nơi ngoài kia, mức đánh giá an toàn của ngài đang được nâng lên tới mức độ cực kỳ nguy hiểm.]
"Không sao đâu."
Bỗng nhiên, một bộ trường bào hoa lệ màu đỏ lại xuất hiện ở trước tầm mắt hắn.
"Xin chào, tôi là Hồng Y giáo chủ của Thánh giáo, Kid." Một người đàn ông oai phong vênh váo đang đứng dưới lầu, nhìn thoáng qua hắn rồi nói.
"Chào anh, tôi là võ quan của Liên bang Tự Do, Trương Nhân Giáp." Cố Thanh Sơn mở lời chào.
"Cậu là người đã so tài với Yvan?"
"Đúng là tôi."
"Cậu khoan hãy nói, để tôi đoán trước..." Hồng Y giáo chủ lộ ra vẻ tươi cười.
Cố Thanh Sơn ngồi tựa vào lưng ghế, tò mò nhìn đối phương. Tuy rằng không biết đối phương muốn làm gì, nhưng nếu đã yêu cầu thì mình cứ đồng ý, để thời gian từ từ trôi qua như vậy cũng rất tốt.
Hồng Y giáo chủ mở miệng: "Tên ngu ngốc dễ kích động kia nhìn thấy cậu mặc quân trang, nhất định sẽ đi lên khiêu khích, yêu cầu so tài với cậu." Sau đó hắn ta ngẩng đầu, vươn tay chỉ vào Cố Thanh Sơn: "Tôi nói có đúng không?"
... Hóa ra là giọng điệu này, Cố Thanh Sơn lập tức hiểu rõ. Hắn liền làm ra vẻ bất đắc dĩ, nói: "Tôi không có cách nào cự tuyệt, hình như anh ta rất thích so tài."
"Đương nhiên! Đương nhiên! Gã thích nhất là so tài, ngay cả tôi mà gã cũng dám mạo phạm." Trong mắt Hồng Y giáo chủ chợt lóe qua vẻ tức giận, sau đó tiếp tục: "Cho nên sau khi gã đưa ra yêu cầu, cậu không nhịn được những lời lẽ khiêu khích đó, nên quyết định dạy gã một bài học."
"Đúng vậy." Cố Thanh Sơn đáp.
"Gã vốn tưởng rằng có thể phá hủy toàn bộ sự tự tin của cậu, không ngờ lại đụng trúng tấm sắt, bị cậu đánh bại."
"Hoàn toàn chính xác." Cố Thanh Sơn hùa theo đáp.
"À, không thể không nói, cậu làm như vậy rất tốt, tôi thực sự cũng rất chán ghét tên đó." Hồng Y giáo chủ thở dài nói.
Trong khi đó, Cố Thanh Sơn liếc nhìn quang não cá nhân của mình.
[Một phút năm mươi chín giây.] Bên trên quang não hiện ra.
"Tôi rất muốn làm bạn với cậu." Hồng Y giáo chủ đan hai tay lại với nhau, nói.
"Đây là vinh hạnh của tôi." Cố Thanh Sơn đáp.
Nhưng bỗng nhiên, Hồng Y giáo chủ lại đổi đề tài: "Nhưng dù nói như thế nào, gã cũng là người của Thánh giáo, mà cậu lại đánnh bại gã... Haiz, thật là đáng tiếc, tôi không thể nào làm bạn với cậu được."
"Thật đáng tiếc." Cố Thanh Sơn cũng nói.
Hồng Y giáo chủ tiếp tục: "Đành chịu thôi, tóm lại là danh tiếng của Thánh giáo đã bị tổn hại, tôi cần phải đứng ra khôi phục lại, như vậy mọi người mới biết được, rốt cuộc ai mới là Thánh đồ đáng tin cậy nhất."
Một hình vẻ đầy hoa văn màu đỏ sậm lộng lẫy xuất hiện dưới chân hắn ta.
Đây là Thiên Tuyển kỹ thuộc hệ Thần Bí, Thánh Linh.
Hồng Y giáo chủ bay vút lên cao, cả người hóa thành một chiếc bóng mờ ảo. Hắn ta nói bằng giọng mang theo chút áy náy: "Bởi vì cậu đã khiến cho tâm trạng của tôi vui sướng được một chút, nên tôi sẽ chỉ lấy hai chân của cậu thôi."
Hồng Y giáo chủ rút ra một cái roi dài, quất thật mạnh về phía Cố Thanh Sơn.
"Thực ra chúng ta có thể tiếp tục nói chuyện tâm sự, nói xấu Yvan một một chút." Cố Thanh Sơn nói xong, rút Địa kiếm ra gạt cây roi kia đi. Nhưng sợi dây roi ấy lại xuyên thẳng qua Địa kiếm, vẫn lao vun vút về phía Cố Thanh Sơn như cũ.
Quả nhiên!
Thân hình Cố Thanh Sơn chợt lóe, tránh thoát lần công kích này.
"Hử?" Hồng Y giáo chủ khá là kinh ngạc.
"Cậu biết Thiên Tuyển kỹ của Thánh giáo?" Vừa dứt lời, roi dài lại uốn lượn tựa như một con rắn độc, luôn nhắm vào những nơi hiểm yếu trên người Cố Thanh Sơn mà công kích.
Hắn ra sức trốn tránh, dùng trường kiếm hất tung cái ghế mà hắn vừa ngồi. Cái ghế bay đi, lập tức xuyên qua thân thể Hồng Y giáo chủ, rơi tại một góc ở lầu hai.
Cố Thanh Sơn nhíu mày, người này ít nhất đã hoàn toàn thức tỉnh được "Thánh Linh".
"Thánh Linh" là Thiên Tuyển kỹ hệ Thần Bí của Thánh giáo, có tác dụng làm cho thân thể cùng vũ khí trở thành hư ảo, không phải chịu bất kì công kích nào từ thế giới thực. Đồng thời, người sở hữu Thánh Linh còn có khả năng phát động tấn công kẻ địch từ trong hư ảo.
"Chuộc Tội" là kỹ năng chiến đấu rất mạnh và "Thánh Linh" cũng vậy.
Thánh giáo phát triển lớn mạnh như vậy, chính là nhờ vào Thiên Tuyển kỹ hệ Thần Bí gần như vô địch này, mà người có được những Thiên Tuyển kỹ đó, chính là Thánh đồ.
Từ khi mới sinh ra, Thánh đồ đã được bồi dưỡng bằng một loại phương pháp bí mật đặc biệt, nhờ vậy mới có khả năng thức tỉnh Thiên Tuyển kỹ hệ Thần Bí.
Nhưng trong quá trình này vẫn có một thứ đồ vật không thể thiếu, đó chính là thuốc Thiên Tuyển Thức Tỉnh của Hoàng thất.
Thánh giáo có hạt giống, Hoàng thất có thuốc, nhờ vậy mới có thể xây dựng nên Đế quốc Sanorlanka với những trang sử huy hoàng.
Cố Thanh Sơn bay lùi lại, thuận tay đổi danh hiệu của mình thành "Kiếm Thập Ngũ".
Đối với một kiếm tu thì những Thiên Tuyển kỹ dạng như "Thánh Linh" quả thực là khắc tinh, chỉ có kỹ năng danh hiệu "Âm Chấn" của Kiếm Thập Ngũ may ra mới có hiệu quả.
[Âm Chấn (sơ cấp): Trong quá trình công kích, vũ khí sẽ gây quấy nhiễu đến thần hồn của kẻ địch.]
Đây là kỹ năng duy nhất của hắn tấn công vào hư ảo chứ không phải là đòn tấn công vật lý. Hắn còn chưa đủ mạnh, chưa thể trở thành Kiếm Tiên, nên cũng không có năng lực chém chết tất cả.
"Tôi cũng không đánh Yvan bị thương, tại sao lại muốn lấy hai chân của tôi?" Cố Thanh Sơn nói.
"Ha ha ha, cậu không biết rồi. Xưa nay Thánh giáo không bao giờ cho phép thất bại, sau này Yvan nhất định sẽ bị phạt nặng rồi." Hồng Y giáo chủ điều khiển roi, tùy ý tấn công tới.
Vút!
Một kiếm đâm đến, Hồng Y giáo chủ nhìn cũng không nhìn, tự cao tự đại nói: "Đòn tấn công như vậy không..." Nhưng ngay lúc này, lời nói của hắn ta lại đột nhiên bị gián đoạn.
"Hả! Tại sao có thể như vậy!" Cô gái xinh đẹp bên cạnh Kid hoảng sợ nói.
"Vậy sao? Ha ha ha, cái tên Yvan ngu xuẩn này bị đánh bay ra ngoài rồi?" Hồng Y giáo chủ cười to nói.
"Xem ra lần này, cái tên khổ tu không văn minh lại còn ngu muội kia cuối cùng đã phải ăn gậy rồi!" Hồng Y giáo chủ lắc đầu, không ngừng vỗ tay nói, trong lời nói ngập tràn niềm vui sướng.
Hắn ta quay sang nói với người đẹp bên cạnh mình: "Không có việc gì, một cuộc đọ sức nho nhỏ thôi."
"Nnhưng mà gây ra động tĩnh lớn như vậy, đã hù dọa tới khách mời của tôi rồi." Người đẹp nhỏ giọng oán trách.
"Cái này tôi cũng không có cách nào khác, cái tên ngu xuẩn này mỗi lần động thủ cũng chưa bao giờ cân nhắc tới cảm nhận của người khác cả." Hồng Y giáo chủ suy nghĩ một chút, nói: "Cô đi trấn an khách mời đi, cứ kể rõ đầu đuôi sự việc, về phần bên này thì để tôi đi xem."
Nói xong hắn ta liền sải bước về phía tầng lầu ở đằng sau đại sảnh nơi tổ chức tiệc. Nữ chủ nhân của bữa tiệc thấy thế, cũng chỉ có thể xoay người đi về phía đại sảnh.
Trên lầu ba.
[Còn bốn phút, hệ thống Bước nhảy siêu tốc sắp phát động.] Nữ Thần Công Chính nói.
"Được." Cố Thanh Sơn nói.
Nữ Thần Công Chính lại nói: [Thưa ngài, tin tức ngài thi đấu với Yvan đang được truyền ra khắp nơi ngoài kia, mức đánh giá an toàn của ngài đang được nâng lên tới mức độ cực kỳ nguy hiểm.]
"Không sao đâu."
Bỗng nhiên, một bộ trường bào hoa lệ màu đỏ lại xuất hiện ở trước tầm mắt hắn.
"Xin chào, tôi là Hồng Y giáo chủ của Thánh giáo, Kid." Một người đàn ông oai phong vênh váo đang đứng dưới lầu, nhìn thoáng qua hắn rồi nói.
"Chào anh, tôi là võ quan của Liên bang Tự Do, Trương Nhân Giáp." Cố Thanh Sơn mở lời chào.
"Cậu là người đã so tài với Yvan?"
"Đúng là tôi."
"Cậu khoan hãy nói, để tôi đoán trước..." Hồng Y giáo chủ lộ ra vẻ tươi cười.
Cố Thanh Sơn ngồi tựa vào lưng ghế, tò mò nhìn đối phương. Tuy rằng không biết đối phương muốn làm gì, nhưng nếu đã yêu cầu thì mình cứ đồng ý, để thời gian từ từ trôi qua như vậy cũng rất tốt.
Hồng Y giáo chủ mở miệng: "Tên ngu ngốc dễ kích động kia nhìn thấy cậu mặc quân trang, nhất định sẽ đi lên khiêu khích, yêu cầu so tài với cậu." Sau đó hắn ta ngẩng đầu, vươn tay chỉ vào Cố Thanh Sơn: "Tôi nói có đúng không?"
... Hóa ra là giọng điệu này, Cố Thanh Sơn lập tức hiểu rõ. Hắn liền làm ra vẻ bất đắc dĩ, nói: "Tôi không có cách nào cự tuyệt, hình như anh ta rất thích so tài."
"Đương nhiên! Đương nhiên! Gã thích nhất là so tài, ngay cả tôi mà gã cũng dám mạo phạm." Trong mắt Hồng Y giáo chủ chợt lóe qua vẻ tức giận, sau đó tiếp tục: "Cho nên sau khi gã đưa ra yêu cầu, cậu không nhịn được những lời lẽ khiêu khích đó, nên quyết định dạy gã một bài học."
"Đúng vậy." Cố Thanh Sơn đáp.
"Gã vốn tưởng rằng có thể phá hủy toàn bộ sự tự tin của cậu, không ngờ lại đụng trúng tấm sắt, bị cậu đánh bại."
"Hoàn toàn chính xác." Cố Thanh Sơn hùa theo đáp.
"À, không thể không nói, cậu làm như vậy rất tốt, tôi thực sự cũng rất chán ghét tên đó." Hồng Y giáo chủ thở dài nói.
Trong khi đó, Cố Thanh Sơn liếc nhìn quang não cá nhân của mình.
[Một phút năm mươi chín giây.] Bên trên quang não hiện ra.
"Tôi rất muốn làm bạn với cậu." Hồng Y giáo chủ đan hai tay lại với nhau, nói.
"Đây là vinh hạnh của tôi." Cố Thanh Sơn đáp.
Nhưng bỗng nhiên, Hồng Y giáo chủ lại đổi đề tài: "Nhưng dù nói như thế nào, gã cũng là người của Thánh giáo, mà cậu lại đánnh bại gã... Haiz, thật là đáng tiếc, tôi không thể nào làm bạn với cậu được."
"Thật đáng tiếc." Cố Thanh Sơn cũng nói.
Hồng Y giáo chủ tiếp tục: "Đành chịu thôi, tóm lại là danh tiếng của Thánh giáo đã bị tổn hại, tôi cần phải đứng ra khôi phục lại, như vậy mọi người mới biết được, rốt cuộc ai mới là Thánh đồ đáng tin cậy nhất."
Một hình vẻ đầy hoa văn màu đỏ sậm lộng lẫy xuất hiện dưới chân hắn ta.
Đây là Thiên Tuyển kỹ thuộc hệ Thần Bí, Thánh Linh.
Hồng Y giáo chủ bay vút lên cao, cả người hóa thành một chiếc bóng mờ ảo. Hắn ta nói bằng giọng mang theo chút áy náy: "Bởi vì cậu đã khiến cho tâm trạng của tôi vui sướng được một chút, nên tôi sẽ chỉ lấy hai chân của cậu thôi."
Hồng Y giáo chủ rút ra một cái roi dài, quất thật mạnh về phía Cố Thanh Sơn.
"Thực ra chúng ta có thể tiếp tục nói chuyện tâm sự, nói xấu Yvan một một chút." Cố Thanh Sơn nói xong, rút Địa kiếm ra gạt cây roi kia đi. Nhưng sợi dây roi ấy lại xuyên thẳng qua Địa kiếm, vẫn lao vun vút về phía Cố Thanh Sơn như cũ.
Quả nhiên!
Thân hình Cố Thanh Sơn chợt lóe, tránh thoát lần công kích này.
"Hử?" Hồng Y giáo chủ khá là kinh ngạc.
"Cậu biết Thiên Tuyển kỹ của Thánh giáo?" Vừa dứt lời, roi dài lại uốn lượn tựa như một con rắn độc, luôn nhắm vào những nơi hiểm yếu trên người Cố Thanh Sơn mà công kích.
Hắn ra sức trốn tránh, dùng trường kiếm hất tung cái ghế mà hắn vừa ngồi. Cái ghế bay đi, lập tức xuyên qua thân thể Hồng Y giáo chủ, rơi tại một góc ở lầu hai.
Cố Thanh Sơn nhíu mày, người này ít nhất đã hoàn toàn thức tỉnh được "Thánh Linh".
"Thánh Linh" là Thiên Tuyển kỹ hệ Thần Bí của Thánh giáo, có tác dụng làm cho thân thể cùng vũ khí trở thành hư ảo, không phải chịu bất kì công kích nào từ thế giới thực. Đồng thời, người sở hữu Thánh Linh còn có khả năng phát động tấn công kẻ địch từ trong hư ảo.
"Chuộc Tội" là kỹ năng chiến đấu rất mạnh và "Thánh Linh" cũng vậy.
Thánh giáo phát triển lớn mạnh như vậy, chính là nhờ vào Thiên Tuyển kỹ hệ Thần Bí gần như vô địch này, mà người có được những Thiên Tuyển kỹ đó, chính là Thánh đồ.
Từ khi mới sinh ra, Thánh đồ đã được bồi dưỡng bằng một loại phương pháp bí mật đặc biệt, nhờ vậy mới có khả năng thức tỉnh Thiên Tuyển kỹ hệ Thần Bí.
Nhưng trong quá trình này vẫn có một thứ đồ vật không thể thiếu, đó chính là thuốc Thiên Tuyển Thức Tỉnh của Hoàng thất.
Thánh giáo có hạt giống, Hoàng thất có thuốc, nhờ vậy mới có thể xây dựng nên Đế quốc Sanorlanka với những trang sử huy hoàng.
Cố Thanh Sơn bay lùi lại, thuận tay đổi danh hiệu của mình thành "Kiếm Thập Ngũ".
Đối với một kiếm tu thì những Thiên Tuyển kỹ dạng như "Thánh Linh" quả thực là khắc tinh, chỉ có kỹ năng danh hiệu "Âm Chấn" của Kiếm Thập Ngũ may ra mới có hiệu quả.
[Âm Chấn (sơ cấp): Trong quá trình công kích, vũ khí sẽ gây quấy nhiễu đến thần hồn của kẻ địch.]
Đây là kỹ năng duy nhất của hắn tấn công vào hư ảo chứ không phải là đòn tấn công vật lý. Hắn còn chưa đủ mạnh, chưa thể trở thành Kiếm Tiên, nên cũng không có năng lực chém chết tất cả.
"Tôi cũng không đánh Yvan bị thương, tại sao lại muốn lấy hai chân của tôi?" Cố Thanh Sơn nói.
"Ha ha ha, cậu không biết rồi. Xưa nay Thánh giáo không bao giờ cho phép thất bại, sau này Yvan nhất định sẽ bị phạt nặng rồi." Hồng Y giáo chủ điều khiển roi, tùy ý tấn công tới.
Vút!
Một kiếm đâm đến, Hồng Y giáo chủ nhìn cũng không nhìn, tự cao tự đại nói: "Đòn tấn công như vậy không..." Nhưng ngay lúc này, lời nói của hắn ta lại đột nhiên bị gián đoạn.