Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 511
"Mười tám tầng địa ngục tiến vào Nhân giới, thì Nhân giới tuyệt đối không có cách nào ngăn cản."
"Hủy diệt thế giới Hoàng Tuyền và Nhân giới cũng một lúc sẽ triệt để khiến cho Lục Đạo Luân Hồi phải lâm vào tình thế hỗn loạn."
"Lúc đó, tấm bình phong bảo vệ Lục Giới sẽ tự động tan vỡ, đại quân Yêu Ma trực tiếp tiến vào địa ngục, nhân gian, Ngã Qủy giới, Tu La giới, Thú Vương giới, cuối cùng thậm chí là cả Thiên giới."
"Mục đích thật sự của Yêu Ma là đoạt được Lục Giới trong một lần."
Cố Thanh Sơn nghe thấy vậy mồ hôi lạnh trên lưng liền chảy ra ròng ròng.
Ai có thể ngờ được rằng Yêu Ma lại có thể mưu đồ đến một chuyện kinh thiên động địa như vậy chứ!
Hoàng Tuyền với Nhân gian sẽ nhanh chóng bị hủy diệt mất.
Đám Yêu Ma đó sắp thành công rồi.
Cố Thanh Sơn đứng ở đáy sông Vong Xuyên im lặng thật lâu.
Một lúc sau, hắn hỏi: "Toàn bộ thần linh Hoàng Tuyền đã chết hết thật rồi sao? Không còn sót lại người nào cả?"
"Cũng không phải." Vong Xuyên Ly Hồn Câu nói.
Tim Cố Thanh Sơn đập nhanh hơn.
"Còn vị thần nào sống sót vậy?" Hắn vội vàng hỏi
"Không phải còn sống, mà là mất tích. Tám vị thần linh mạnh mẽ nhất của Hoàng Tuyền chúng ta đều biến mất trước khi sự việc xảy ra."
"Bọn họ đi đâu?"
"Không rõ nữa."
Được rồi, xem ra không thể trông cậy vào thần linh được nữa, có lẽ là họ đã sớm chạy thoát rồi.
Cố Thanh Sơn trầm tư một lát, lại hỏi: "Trường mâu bảy màu có thể giết các ngươi không?"
"Nó chỉ chủ động ra tay đối phó với thần và Ma Thần mà thôi, những binh khí như chúng ta đây chỉ cần không chủ động đi tìm nó gây sự thì căn bản nó cũng không để ý đến."
Chim trắng nhỏ chen miệng nói: "Ta đã từng bảo bảy vị thống lĩnh rời khỏi núi để cầm thanh trường mâu bảy màu đi. Nhưng kết quả là bọn họ vừa mới tiếp xúc với trường mâu thì liền bị giết thành một đống máu loãng."
"Bởi vì người chết vốn dĩ đã chết rồi nên những người này lập tức quay trở về trạng thái ngủ say ở địa ngục của chính mình."
"Thanh trường mâu bảy màu đó đâu rồi?"
"Vẫn còn ở trên đỉnh núi Đại Thiết Vi. Núi Đại Thiết Vi có thể ngăn cản được tai họa diệt thế thì tất nhiên cũng sẽ không hề sợ thanh trường mâu này."
"Nhưng mà, tất cả các kiến trúc trên núi đều bị trường mâu hủy diệt hết cả rồi."
Chim trắng nhỏ nói xong thì không khỏi ảm đạm thở dài một hơi.
Vong Xuyên Ly Hồn Câu lại đưa một bức tranh mới tới.
Cái thanh trường mâu bảy màu kia yên ổn dựa vào vách đá, vẫn được đặt ở trên đỉnh núi Đại Thiết Vi như cũ.
Kim phù dán trên thân trường mâu đã tạm thời phong ấn được nó.
Cố Thanh Sơn nhìn thấy một màn này thì lắc đầu.
Hung vật tuyệt thế như vậy hoàn toàn không có cách nào có thể đối phó được.
Vong Xuyên Ly Hồn Câu nói: "Cũng may ngươi cẩn thận, không đi thẳng lên núi, nếu không ngươi cũng sẽ bị giết ngay tạo chỗ."
Cố Thanh Sơn hỏi: "Địa Ngục thế nào rồi?"
Hình ảnh lại nhanh chóng được thay đổi.
Sâu trong lòng đất của núi Đại Thiết Vi.
Những địa ngục kia đang dần dần thoát khỏi sự khống chế.
Cho dù đám người chết còn phải gánh chịu những nỗi khổ của địa ngục, nhưng chúng vẫn đang nghĩ biện pháp để thoát ly Hoàng Tuyền, tiến về Nhân Gian giới.
Tầng địa ngục thứ nhất, Huyết Hải ngục.
Đám người chết ngâm mình bên trong máu loãng đang sôi trào, nhận lấy nỗi khổ bị nấu chín.
Trừ cái đó ra thì trong máu loãng còn có cả quái vật, từng giây từng phút đều đang cắn xé thân thể người chết.
Lướt qua Huyết Hà ngục, ánh mắt theo dòng máu loãng chảy đến nơi sâu nhất của Huyết Hà.
Nơi này có một sườn dốc.
Tất cả máu loãng đều bị chảy ra bên ngoài sườn dốc.
Ngẫu nhiên sẽ có một vài người chết sống dở chết dở mới có thể đến được đây.
Đây là cửa vào của địa ngục Bóc Lột Thân Thể.
Người chết lăn xuống theo sườn dốc, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Nhiều bó lưỡi đao cắm ở bên trên sườn dốc, cắt đám người chết đang lăn xuống thành nhiều khối.
Sau khi người chết tử vong, tiếp theo sẽ thức tỉnh lại một lần nữa từ nơi đã chết.
Hắn tiếp tục lăn xuống theo sườn núi được che kín bởi đao nhọn, thẳng đến khi bị triệt để phân thây một lần nữa.
Lăn xuống, phân thây, tử vong, phục sinh, cứ liên tục tuần hoàn như thế, một mực lăn xuống sáu trăm chín mươi ba triệu tám trăm nghìn dặm.
Như thế mới được tính là thông qua tầng địa ngục thứ hai.
Đầu nguồn của sườn dốc kết nối với tầng địa ngục thứ ba, Hàn Băng ngục.
Hàn Băng ngục chỉ có một nửa ở trong lòng đất, một nửa khác đã tiêu ẩn ở trong hư không.
Hiển nhiên có thể thấy là tầng địa ngục này đang nghĩ cách tiến về phía Nhân Gian giới.
Cố Thanh Sơn cố ý quan sát địa ngục này thật rõ ràng.
Mười lăm tên người chết cường đại đang đứng ở trung tâm của địa ngục Hàn Băng, chúng đang vậy quanh Trấn Ngục Qủy Vương trượng thi triển pháp thuật để đưa địa ngục Hàn Băng thoát ly khỏi thế giới Hoàng Tuyền.
Cố Thanh Sơn nhìn thấy người quen ở trong đó.
Bộ xương khô mặc áo bào đen.
"Tại sao bọn chúng lại có cách đưa địa ngục Hàn Băng thoát ly khỏi thế giới Hoàng Tuyền chứ?" Cố Thanh Sơn nhịn không được hỏi.
"Bên trên Trấn Ngục Quỷ Vương trượng kia có bí pháp hướng dẫn cách thoát ly Hoàng Tuyền. Đó là trước đây, sau khi Qủy Vương chiếm được Hoàng Tuyền thì đã sáng lập ra nó để xâm chiếm những thế giới khác." Ly Hồn Câu nói.
"Người chết chỉ cần chạm vào Trấn Ngục Quỷ Vương trượng thì trong đầu sẽ xuất hiện loại bí pháp này."
"Bọn chúng đã học được pháp môn có thể khiến cho địa ngục rời khỏi thế giới Hoàng Tuyền."
Chỉ thấy lại có thêm vài tên người chết cường đại bay tới từ chỗ sâu nhất của địa ngục Hàn Băng.
Bọn chúng đặt tay lên trên Trấn Ngục Quỷ Vương trượng.
Bên trên quyền trượng tản mát ra một luồng ánh sáng màu đen.
Chỉ một lúc sau, những người chết này liền lộ ra biểu tình bừng tỉnh đại ngộ.
Bọn chúng cũng gia nhập vào đội ngũ người chết kia, bắt đầu thi pháp để địa ngục Hàn Băng nhanh chóng được thoát ly.
Lúc này, Trấn Ngục Quỷ Vương trượng run rẩy một hồi rồi biến mất không thấy gì nữa.
"Nó đi rồi, Đi tới địa ngục tiếp theo để truyền thụ bí pháp." Vong Xuyên Ly Hồn Câu nói.
"Trấn Ngục Quỷ Vương trượng này có thể tự chủ ý thức?"
"Không, ở thời đại viễn cổ, ý thức của nó đã bị Thần linh giết chết rồi."
"Vậy sao nó còn có thể làm ra những chuyện này?"
"Một khi phong ấn của Trấn Ngục Quỷ Vương trượng được giải trừ thì tất nhiên sẽ tiến vào từng tầng địa ngục để truyền thụ bí pháp thoát ly địa ngục, Đây là một trong những sứ mạng mà Qủy Vương đã trao cho quyền trượng."
Cố Thanh Sơn trầm ngâm nói: "Bên trên Trấn Ngục Quỷ Vương trượng còn có một đạo bí pháp, là cái gì vậy?"
"Cái đó là loại pháp môn mà chỉ có Qủy Vương mới có thể nắm giữ được."
"Quỷ Vương cầm quyền trượng trong tay có thể dùng bí pháp đó để mở ra kết giới của mười tám tầng địa ngục, khiến cho tất cả người chết xuất hiện ở trong Hoàng Tuyền."
Vong Xuyên Ly Hồn Câu nói: "Uy năng của pháp tắc địa ngục quá mức cường đại, cho nên Trấn Ngục Quỷ Vương trượng còn có rất nhiều năng lực, chỉ là chúng ta không biết mà thôi."
Hình ảnh trước mắt lại thay đổi.
Trấn Ngục Quỷ Vương trượng liền xuất hiện ở địa ngục Nhai Nuốt.
Đám người chết đi đi lại lại trên mặt đất hoang vu, trên mặt đất thỉnh thoảng lại xuất hiện những con chó sắt, hổ sắt, hay sư tử sắt để đuổi theo bọn họ, cắn và ăn tươi luôn bọn họ
"Hủy diệt thế giới Hoàng Tuyền và Nhân giới cũng một lúc sẽ triệt để khiến cho Lục Đạo Luân Hồi phải lâm vào tình thế hỗn loạn."
"Lúc đó, tấm bình phong bảo vệ Lục Giới sẽ tự động tan vỡ, đại quân Yêu Ma trực tiếp tiến vào địa ngục, nhân gian, Ngã Qủy giới, Tu La giới, Thú Vương giới, cuối cùng thậm chí là cả Thiên giới."
"Mục đích thật sự của Yêu Ma là đoạt được Lục Giới trong một lần."
Cố Thanh Sơn nghe thấy vậy mồ hôi lạnh trên lưng liền chảy ra ròng ròng.
Ai có thể ngờ được rằng Yêu Ma lại có thể mưu đồ đến một chuyện kinh thiên động địa như vậy chứ!
Hoàng Tuyền với Nhân gian sẽ nhanh chóng bị hủy diệt mất.
Đám Yêu Ma đó sắp thành công rồi.
Cố Thanh Sơn đứng ở đáy sông Vong Xuyên im lặng thật lâu.
Một lúc sau, hắn hỏi: "Toàn bộ thần linh Hoàng Tuyền đã chết hết thật rồi sao? Không còn sót lại người nào cả?"
"Cũng không phải." Vong Xuyên Ly Hồn Câu nói.
Tim Cố Thanh Sơn đập nhanh hơn.
"Còn vị thần nào sống sót vậy?" Hắn vội vàng hỏi
"Không phải còn sống, mà là mất tích. Tám vị thần linh mạnh mẽ nhất của Hoàng Tuyền chúng ta đều biến mất trước khi sự việc xảy ra."
"Bọn họ đi đâu?"
"Không rõ nữa."
Được rồi, xem ra không thể trông cậy vào thần linh được nữa, có lẽ là họ đã sớm chạy thoát rồi.
Cố Thanh Sơn trầm tư một lát, lại hỏi: "Trường mâu bảy màu có thể giết các ngươi không?"
"Nó chỉ chủ động ra tay đối phó với thần và Ma Thần mà thôi, những binh khí như chúng ta đây chỉ cần không chủ động đi tìm nó gây sự thì căn bản nó cũng không để ý đến."
Chim trắng nhỏ chen miệng nói: "Ta đã từng bảo bảy vị thống lĩnh rời khỏi núi để cầm thanh trường mâu bảy màu đi. Nhưng kết quả là bọn họ vừa mới tiếp xúc với trường mâu thì liền bị giết thành một đống máu loãng."
"Bởi vì người chết vốn dĩ đã chết rồi nên những người này lập tức quay trở về trạng thái ngủ say ở địa ngục của chính mình."
"Thanh trường mâu bảy màu đó đâu rồi?"
"Vẫn còn ở trên đỉnh núi Đại Thiết Vi. Núi Đại Thiết Vi có thể ngăn cản được tai họa diệt thế thì tất nhiên cũng sẽ không hề sợ thanh trường mâu này."
"Nhưng mà, tất cả các kiến trúc trên núi đều bị trường mâu hủy diệt hết cả rồi."
Chim trắng nhỏ nói xong thì không khỏi ảm đạm thở dài một hơi.
Vong Xuyên Ly Hồn Câu lại đưa một bức tranh mới tới.
Cái thanh trường mâu bảy màu kia yên ổn dựa vào vách đá, vẫn được đặt ở trên đỉnh núi Đại Thiết Vi như cũ.
Kim phù dán trên thân trường mâu đã tạm thời phong ấn được nó.
Cố Thanh Sơn nhìn thấy một màn này thì lắc đầu.
Hung vật tuyệt thế như vậy hoàn toàn không có cách nào có thể đối phó được.
Vong Xuyên Ly Hồn Câu nói: "Cũng may ngươi cẩn thận, không đi thẳng lên núi, nếu không ngươi cũng sẽ bị giết ngay tạo chỗ."
Cố Thanh Sơn hỏi: "Địa Ngục thế nào rồi?"
Hình ảnh lại nhanh chóng được thay đổi.
Sâu trong lòng đất của núi Đại Thiết Vi.
Những địa ngục kia đang dần dần thoát khỏi sự khống chế.
Cho dù đám người chết còn phải gánh chịu những nỗi khổ của địa ngục, nhưng chúng vẫn đang nghĩ biện pháp để thoát ly Hoàng Tuyền, tiến về Nhân Gian giới.
Tầng địa ngục thứ nhất, Huyết Hải ngục.
Đám người chết ngâm mình bên trong máu loãng đang sôi trào, nhận lấy nỗi khổ bị nấu chín.
Trừ cái đó ra thì trong máu loãng còn có cả quái vật, từng giây từng phút đều đang cắn xé thân thể người chết.
Lướt qua Huyết Hà ngục, ánh mắt theo dòng máu loãng chảy đến nơi sâu nhất của Huyết Hà.
Nơi này có một sườn dốc.
Tất cả máu loãng đều bị chảy ra bên ngoài sườn dốc.
Ngẫu nhiên sẽ có một vài người chết sống dở chết dở mới có thể đến được đây.
Đây là cửa vào của địa ngục Bóc Lột Thân Thể.
Người chết lăn xuống theo sườn dốc, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Nhiều bó lưỡi đao cắm ở bên trên sườn dốc, cắt đám người chết đang lăn xuống thành nhiều khối.
Sau khi người chết tử vong, tiếp theo sẽ thức tỉnh lại một lần nữa từ nơi đã chết.
Hắn tiếp tục lăn xuống theo sườn núi được che kín bởi đao nhọn, thẳng đến khi bị triệt để phân thây một lần nữa.
Lăn xuống, phân thây, tử vong, phục sinh, cứ liên tục tuần hoàn như thế, một mực lăn xuống sáu trăm chín mươi ba triệu tám trăm nghìn dặm.
Như thế mới được tính là thông qua tầng địa ngục thứ hai.
Đầu nguồn của sườn dốc kết nối với tầng địa ngục thứ ba, Hàn Băng ngục.
Hàn Băng ngục chỉ có một nửa ở trong lòng đất, một nửa khác đã tiêu ẩn ở trong hư không.
Hiển nhiên có thể thấy là tầng địa ngục này đang nghĩ cách tiến về phía Nhân Gian giới.
Cố Thanh Sơn cố ý quan sát địa ngục này thật rõ ràng.
Mười lăm tên người chết cường đại đang đứng ở trung tâm của địa ngục Hàn Băng, chúng đang vậy quanh Trấn Ngục Qủy Vương trượng thi triển pháp thuật để đưa địa ngục Hàn Băng thoát ly khỏi thế giới Hoàng Tuyền.
Cố Thanh Sơn nhìn thấy người quen ở trong đó.
Bộ xương khô mặc áo bào đen.
"Tại sao bọn chúng lại có cách đưa địa ngục Hàn Băng thoát ly khỏi thế giới Hoàng Tuyền chứ?" Cố Thanh Sơn nhịn không được hỏi.
"Bên trên Trấn Ngục Quỷ Vương trượng kia có bí pháp hướng dẫn cách thoát ly Hoàng Tuyền. Đó là trước đây, sau khi Qủy Vương chiếm được Hoàng Tuyền thì đã sáng lập ra nó để xâm chiếm những thế giới khác." Ly Hồn Câu nói.
"Người chết chỉ cần chạm vào Trấn Ngục Quỷ Vương trượng thì trong đầu sẽ xuất hiện loại bí pháp này."
"Bọn chúng đã học được pháp môn có thể khiến cho địa ngục rời khỏi thế giới Hoàng Tuyền."
Chỉ thấy lại có thêm vài tên người chết cường đại bay tới từ chỗ sâu nhất của địa ngục Hàn Băng.
Bọn chúng đặt tay lên trên Trấn Ngục Quỷ Vương trượng.
Bên trên quyền trượng tản mát ra một luồng ánh sáng màu đen.
Chỉ một lúc sau, những người chết này liền lộ ra biểu tình bừng tỉnh đại ngộ.
Bọn chúng cũng gia nhập vào đội ngũ người chết kia, bắt đầu thi pháp để địa ngục Hàn Băng nhanh chóng được thoát ly.
Lúc này, Trấn Ngục Quỷ Vương trượng run rẩy một hồi rồi biến mất không thấy gì nữa.
"Nó đi rồi, Đi tới địa ngục tiếp theo để truyền thụ bí pháp." Vong Xuyên Ly Hồn Câu nói.
"Trấn Ngục Quỷ Vương trượng này có thể tự chủ ý thức?"
"Không, ở thời đại viễn cổ, ý thức của nó đã bị Thần linh giết chết rồi."
"Vậy sao nó còn có thể làm ra những chuyện này?"
"Một khi phong ấn của Trấn Ngục Quỷ Vương trượng được giải trừ thì tất nhiên sẽ tiến vào từng tầng địa ngục để truyền thụ bí pháp thoát ly địa ngục, Đây là một trong những sứ mạng mà Qủy Vương đã trao cho quyền trượng."
Cố Thanh Sơn trầm ngâm nói: "Bên trên Trấn Ngục Quỷ Vương trượng còn có một đạo bí pháp, là cái gì vậy?"
"Cái đó là loại pháp môn mà chỉ có Qủy Vương mới có thể nắm giữ được."
"Quỷ Vương cầm quyền trượng trong tay có thể dùng bí pháp đó để mở ra kết giới của mười tám tầng địa ngục, khiến cho tất cả người chết xuất hiện ở trong Hoàng Tuyền."
Vong Xuyên Ly Hồn Câu nói: "Uy năng của pháp tắc địa ngục quá mức cường đại, cho nên Trấn Ngục Quỷ Vương trượng còn có rất nhiều năng lực, chỉ là chúng ta không biết mà thôi."
Hình ảnh trước mắt lại thay đổi.
Trấn Ngục Quỷ Vương trượng liền xuất hiện ở địa ngục Nhai Nuốt.
Đám người chết đi đi lại lại trên mặt đất hoang vu, trên mặt đất thỉnh thoảng lại xuất hiện những con chó sắt, hổ sắt, hay sư tử sắt để đuổi theo bọn họ, cắn và ăn tươi luôn bọn họ