Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 4
Nhưng Triệu Lục không biết, Cố Thanh Sơn chỉ có tu vi Luyện khí tầng 1, gặp một tiểu đội yêu ma, Cố Thanh Sơn sẽ lập tức rơi vào kết cục bị chém chết.
Cố Thanh Sơn im lặng suy nghĩ, lại nhìn đồng hồ cát trên giao diện thao tác.
Cát trong đồng hồ đã gần hết, gần như sắp nhìn thấy đáy rồi.
Người chơi ở dị thế giới tròn một ngày, ở thế giới thật mới trôi qua một tiếng đồng hồ. Người chơi trong đang ở kỳ Luyện Khí buộc phải quay trở về thế giới thật khi đến thời điểm này, lần vào dị thế giới tiếp theo phải đợi thêm một ngày.
Giờ Cố Thanh Sơn vô cùng muốn biết, thế giới thật giờ đang ở năm nào.
Sau khi ăn được một nửa, hai người đồng thời dừng động tác lại.
“Cố huynh đệ, bên ngoài hình như có tiếng động gì đó.” Cơ thể Triệu Lục hơi co ra sau, nhỏ giọng nói.
“Để tôi đi xem thử.” Cố Thanh Sơn nói, cầm cung Quân lên đi ra ngoài.
Đồng hồ cát chỉ còn lại khoảng mười phút, hy vọng đừng xảy ra rắc rối gì quá lớn.
Cố Thanh Sơn đi ra khỏi cửa, rút một mũi tên ấn vào trong dây cung, híp mắt dò xét xung quanh.
Cặp mắt của hắn nhanh chóng đảo qua từng kiến trúc, không bỏ qua bất kỳ ngóc ngách nào.
Thông thường mà nói, trong doanh địa thường có những trận pháp ngầm, yêu ma sẽ không dễ dàng tiến vào trong.
Đây rốt cuộc là thứ gì?
Soạt, soạt, soạt, âm thanh lại một lần nữa vang lên.
Vị trí, là cổng quân doanh.
Cố Thanh Sơn dán chặt người lên tường, im lặng di chuyển không tiếng động.
Một con yêu thú thân hình khổng lồ, cao bằng hai người xuất hiện trước tầm mắt Cố Thanh Sơn.
Con yêu thú này lắc đầu vẫy đuôi, đứng bên cái hố người chết, cẩn thận cảnh giác dò xét xung quanh.
Mặc dù cơn mưa to không ngừng cọ rửa nhưng mùi máu tanh trong hố người chết cuối cùng vẫn hấp dẫn yêu thú đến.
Cố Thanh Sơn nấp trong bóng tối dưới mái hiên, nâng cung Quân lên, chậm rãi kéo dây cung.
Hắn biết quái vật này.
Đây là một loại yêu thú cấp thấp, mặc dù trông có vẻ hơi vụng về, nhưng nếu phát điên lên, năng lực va chạm và cắn xe cũng rất đáng sợ. Bình thường hai ba tên lính gần như không cách nào áp sát nó.
Cố Thanh Sơn thầm thấy may mắn.
May là mình chọn công kích từ xa, cộng thêm có trận pháp ngầm của doanh địa yểm hộ, nói không chừng có thể kiến công.
Yêu thú chạy vòng quanh cái hố người chết, thỉnh thoảng lại lăn dưới đất một cái.
Nó đang thử thăm dò xem xung quanh có cạm bẫy hay những yêu thú khác mai phục không.
Đồng hồ cát còn lại mười phút.
Cố Thanh Sơn im lặng cầm cung tiễn, không nhúc nhích.
Hồng hộc!
Hồng hộc!
Yêu thú dừng lại, thở phì phò, cái đầu lớn lắc lư cảnh giác nhìn xung quanh.
Còn lại năm phút.
Cố Thanh Sơn vẫn đứng bất động.
Cuối cùng yêu thú chậm rãi cúi đầu, chuẩn bị ăn di thể của một binh sĩ.
Cái mũi của nó ngửi qua ngửi lại trên di thể một lúc lâu, cuối cùng cũng mở to cái miệng lớn đầy răng nanh ra.
Chính là lúc này!
Cố Thanh Sơn kéo căng dây cung, vận chuyển linh lực lên trên mũi tên.
Một sóng khí vô hình từ trên mũi tên chậm rãi tản ra.
Mũi tên mang theo linh lực, sức phá hoại cao hơn mũi tên bình thường gấp năm lần.
Những mũi tên này đều làm từ chất liệu đặc biệt, đừng nói là nhận thêm linh lực, ngay cả nguyên tố Ngũ hành cũng có thể nhận thêm được.
Cố Thanh Sơn kéo căng quân cung, giữ trong hai hơi thở rồi thả ngón tay ra.
Vút!
Mũi tên gào thét bay đi, lập tức bay vào trong miệng yêu thú. Yêu thú đau đớn bổ nhào về phía trước lăn lộn trên mặt đất.
Một mũi tên vừa bắn, Cố Thanh Sơn không chút do dự liên tục bắn những mũi tên khác ra.
Liên hoàn tiễn!
Từng mũi tên hóa thành tàn ảnh, bay vụt ra từ cung Quân.
Yêu thú lập tức phát ra một tiếng hống giận dữ kinh trời, tấn công về phía quân doanh.
Nhưng vừa lao tới chưa được mấy bước, yêu thú đã hất đầu, muốn bỏ chạy.
Mũi tên trên người nó càng ngày càng nhiều, toàn ở những vì trí trọng yếu như ngũ quan, các khớp, bụng...
Thương thế nặng lên với tốc độ khủng khiếp khiến lửa giận đầy bụng của yêu thú hóa thành sợ hãi sâu sắc.
Nếu như vừa bị tấn công nó liền lựa chọn bỏ chạy, có lẽ còn có thể giữ được tính mạng, nhưng nó lựa chọn công kích, nửa đường mới nghĩ đến chuyện bỏ chạy, vậy thì đã muộn rồi.
Trong toàn bộ quá trình, trên mặt Cố Thanh Sơn không chút cảm xúc, hai tay vững như bàn thạch, không ngừng rút mũi tên, kéo dây cung, bắn tên.
Một phút cuối cùng.
Yêu thú ngã nhào lên trên mặt đất, không nhúc nhích.
Trên người nó cắm đầy mũi tên, máu tươi chảy lênh láng từ các chỗ yếu hại, dần dần thấm đỏ mặt đất.
Linh lực của Cố Thanh Sơn chỉ còn lại bốn phần.
Mặc dù vậy, hắn vẫn rút mũi tên, đưa linh lực vào, nhắm vào chỗ yếu hại của yêu thú không ngừng kéo dây cung.
Yêu thú đã có linh trí, không hề ngu xuẩn, thậm chí có con còn giảo hoạt.
Bọn chúng cũng sẽ giả chết, cũng sẽ dụ địch.
Lại bảy tám hơi thở nữa trôi qua, mũi tên trên người yêu thú càng lúc càng nhiều. Nó không giả bộ được nữa, từ từ nhảy lên từ mặt đất.
Nghênh đón nó, là một trận mưa tên điên cuồng hơn.
Yêu thú nỗ lực lao tới trước năm sáu mét, sau khi đụng vào một cây đại thụ thì ngã ầm xuống đất.
Lần này là chết thật.
Trước mắt Cố Thanh Sơn lập tức nhảy ra hai hàng chữ nhỏ màu xanh lam.
[Hồn lực + 1, Hồn lực hiện tại: 1/5.]
[Điểm kinh nghiệm đã đầy, điểm kinh nghiệm hiện tại 5/5, có thể thăng cấp, xin hỏi có thăng cấp không?]
Trước đó giết Bác Bì Huyết Ma đã nhận được 4 điểm kinh nghiệm, giờ cộng thêm 1 điểm kinh nghiệm, đã đủ yêu cầu thăng cấp rồi.
Cố Thanh Sơn không hề do dự nói: “Thăng cấp.”
Sau lời hắn nói, điểm kinh nghiệm từ “5/5” trực tiếp biến thành “0/10”.
Từ luyện khí tầng 2 tiến giai thành luyện khí tầng ba, yêu cầu điểm kinh nghiệm tăng lên gấp đôi.
Trên ô biểu tượng nhân vật của Cố Thanh Sơn ký hiệu “Luyện khí tầng 1” cũng thay đổi, biến thành “Luyện khí tầng 2”.
Trên người Cố Thanh Sơn toát ra một đạo quang mang huy hoàng đẹp mắt.
Một dòng ấm áp vờn quanh thân Cố Thanh Sơn, cuối cùng tụ tập ở đan điền, hóa thành linh lực dồi dào.
Cố Thanh Sơn cảm ứng thử, phát hiện linh lực trong đan điền đúng là mạnh hơn một chút, Quân cung trên tay dường như cũng trở nên nhẹ hơn. Đây chính là ảo giác do sức mạnh cơ thể tăng lên đem đến.
Cố Thanh Sơn hài lòng gật đầu, thoáng nhìn đồng hồ cát trên giao diện, nhận ra cát trong đồng hồ đã hết sạch.
Ngay sau đó, một hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện chính giữa giao diện.
[Người chơi Cố Thanh Sơn đã ở trong dị thế giới 24 tiếng, sắp trở lại thế giới thật.]
[Tất cả trang bị được cất trong túi trữ đồ khi cần có thể lấy ra lại.]
[Bắt đầu trở về.]
Cố Thanh Sơn cảm thấy hơi choáng váng, khi mở mắt ra lại thì thấy dưới chân mình là lớp thảm lông mềm mại đắt tiền. Lúc này, hắn đang quỳ một chân trên mặt đất, hướng mặt về cô gái xinh đẹp phía trước.
Lễ đường được trang trí khá xa hoa, giống như nơi gặp gỡ của xã hội thượng lưu. Điểm không hài hòa duy nhất là trong tiếng nhạc nhẹ nhàng du dương lại xen lẫn tiếng ồn ào và hoan hô cổ vũ.
“Yêu nhau đi! Yêu nhau đi!”
“Đồng ý anh ấy đi!”
“Nhóc con, cậu mau nói đi!”
Từng giọng nói liên tục vang lên không ngừng.
Có người vỗ mạnh vào sau vai Cố Thanh Sơn, nói: “Thanh Sơn, cố lên! Nói ra hết những lời trong lòng đi!”
Cố Thanh Sơn quay đầu nhìn thoáng qua, người vừa vỗ vai hắn chính là Trương Dã, bạn thân hồi trung học của hắn.
Cố Thanh Sơn nhìn khắp xung quanh, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người cô gái đứng đối diện.
Quả thật cô ấy mặc gì cũng đẹp, cho dù không hề đeo một thứ trang sức gì, chỉ mặc một chiếc váy dài trắng trơn cũng có thể lập tức gây chú ý, khiến người ta có thể nhận ra cô ngay giữa các cô gái đông đảo.
Đây là Tô Tuyết Nhi, nữ thần của trường trung học quý tộc quận Trường Ninh, hòn ngọc quý trong tay thế gia họ Tô - một trong chín đại thế gia Liên Bang.
Cố Thanh Sơn nhắm mắt lại rồi mở ra lần nữa.
Cô gái ấy vẫn ở đó.
Mình thật sự đã xuyên về quá khứ rồi! Về lại đúng khoảnh khắc khắc cốt ghi tâm này!
Cố Thanh Sơn im lặng suy nghĩ, lại nhìn đồng hồ cát trên giao diện thao tác.
Cát trong đồng hồ đã gần hết, gần như sắp nhìn thấy đáy rồi.
Người chơi ở dị thế giới tròn một ngày, ở thế giới thật mới trôi qua một tiếng đồng hồ. Người chơi trong đang ở kỳ Luyện Khí buộc phải quay trở về thế giới thật khi đến thời điểm này, lần vào dị thế giới tiếp theo phải đợi thêm một ngày.
Giờ Cố Thanh Sơn vô cùng muốn biết, thế giới thật giờ đang ở năm nào.
Sau khi ăn được một nửa, hai người đồng thời dừng động tác lại.
“Cố huynh đệ, bên ngoài hình như có tiếng động gì đó.” Cơ thể Triệu Lục hơi co ra sau, nhỏ giọng nói.
“Để tôi đi xem thử.” Cố Thanh Sơn nói, cầm cung Quân lên đi ra ngoài.
Đồng hồ cát chỉ còn lại khoảng mười phút, hy vọng đừng xảy ra rắc rối gì quá lớn.
Cố Thanh Sơn đi ra khỏi cửa, rút một mũi tên ấn vào trong dây cung, híp mắt dò xét xung quanh.
Cặp mắt của hắn nhanh chóng đảo qua từng kiến trúc, không bỏ qua bất kỳ ngóc ngách nào.
Thông thường mà nói, trong doanh địa thường có những trận pháp ngầm, yêu ma sẽ không dễ dàng tiến vào trong.
Đây rốt cuộc là thứ gì?
Soạt, soạt, soạt, âm thanh lại một lần nữa vang lên.
Vị trí, là cổng quân doanh.
Cố Thanh Sơn dán chặt người lên tường, im lặng di chuyển không tiếng động.
Một con yêu thú thân hình khổng lồ, cao bằng hai người xuất hiện trước tầm mắt Cố Thanh Sơn.
Con yêu thú này lắc đầu vẫy đuôi, đứng bên cái hố người chết, cẩn thận cảnh giác dò xét xung quanh.
Mặc dù cơn mưa to không ngừng cọ rửa nhưng mùi máu tanh trong hố người chết cuối cùng vẫn hấp dẫn yêu thú đến.
Cố Thanh Sơn nấp trong bóng tối dưới mái hiên, nâng cung Quân lên, chậm rãi kéo dây cung.
Hắn biết quái vật này.
Đây là một loại yêu thú cấp thấp, mặc dù trông có vẻ hơi vụng về, nhưng nếu phát điên lên, năng lực va chạm và cắn xe cũng rất đáng sợ. Bình thường hai ba tên lính gần như không cách nào áp sát nó.
Cố Thanh Sơn thầm thấy may mắn.
May là mình chọn công kích từ xa, cộng thêm có trận pháp ngầm của doanh địa yểm hộ, nói không chừng có thể kiến công.
Yêu thú chạy vòng quanh cái hố người chết, thỉnh thoảng lại lăn dưới đất một cái.
Nó đang thử thăm dò xem xung quanh có cạm bẫy hay những yêu thú khác mai phục không.
Đồng hồ cát còn lại mười phút.
Cố Thanh Sơn im lặng cầm cung tiễn, không nhúc nhích.
Hồng hộc!
Hồng hộc!
Yêu thú dừng lại, thở phì phò, cái đầu lớn lắc lư cảnh giác nhìn xung quanh.
Còn lại năm phút.
Cố Thanh Sơn vẫn đứng bất động.
Cuối cùng yêu thú chậm rãi cúi đầu, chuẩn bị ăn di thể của một binh sĩ.
Cái mũi của nó ngửi qua ngửi lại trên di thể một lúc lâu, cuối cùng cũng mở to cái miệng lớn đầy răng nanh ra.
Chính là lúc này!
Cố Thanh Sơn kéo căng dây cung, vận chuyển linh lực lên trên mũi tên.
Một sóng khí vô hình từ trên mũi tên chậm rãi tản ra.
Mũi tên mang theo linh lực, sức phá hoại cao hơn mũi tên bình thường gấp năm lần.
Những mũi tên này đều làm từ chất liệu đặc biệt, đừng nói là nhận thêm linh lực, ngay cả nguyên tố Ngũ hành cũng có thể nhận thêm được.
Cố Thanh Sơn kéo căng quân cung, giữ trong hai hơi thở rồi thả ngón tay ra.
Vút!
Mũi tên gào thét bay đi, lập tức bay vào trong miệng yêu thú. Yêu thú đau đớn bổ nhào về phía trước lăn lộn trên mặt đất.
Một mũi tên vừa bắn, Cố Thanh Sơn không chút do dự liên tục bắn những mũi tên khác ra.
Liên hoàn tiễn!
Từng mũi tên hóa thành tàn ảnh, bay vụt ra từ cung Quân.
Yêu thú lập tức phát ra một tiếng hống giận dữ kinh trời, tấn công về phía quân doanh.
Nhưng vừa lao tới chưa được mấy bước, yêu thú đã hất đầu, muốn bỏ chạy.
Mũi tên trên người nó càng ngày càng nhiều, toàn ở những vì trí trọng yếu như ngũ quan, các khớp, bụng...
Thương thế nặng lên với tốc độ khủng khiếp khiến lửa giận đầy bụng của yêu thú hóa thành sợ hãi sâu sắc.
Nếu như vừa bị tấn công nó liền lựa chọn bỏ chạy, có lẽ còn có thể giữ được tính mạng, nhưng nó lựa chọn công kích, nửa đường mới nghĩ đến chuyện bỏ chạy, vậy thì đã muộn rồi.
Trong toàn bộ quá trình, trên mặt Cố Thanh Sơn không chút cảm xúc, hai tay vững như bàn thạch, không ngừng rút mũi tên, kéo dây cung, bắn tên.
Một phút cuối cùng.
Yêu thú ngã nhào lên trên mặt đất, không nhúc nhích.
Trên người nó cắm đầy mũi tên, máu tươi chảy lênh láng từ các chỗ yếu hại, dần dần thấm đỏ mặt đất.
Linh lực của Cố Thanh Sơn chỉ còn lại bốn phần.
Mặc dù vậy, hắn vẫn rút mũi tên, đưa linh lực vào, nhắm vào chỗ yếu hại của yêu thú không ngừng kéo dây cung.
Yêu thú đã có linh trí, không hề ngu xuẩn, thậm chí có con còn giảo hoạt.
Bọn chúng cũng sẽ giả chết, cũng sẽ dụ địch.
Lại bảy tám hơi thở nữa trôi qua, mũi tên trên người yêu thú càng lúc càng nhiều. Nó không giả bộ được nữa, từ từ nhảy lên từ mặt đất.
Nghênh đón nó, là một trận mưa tên điên cuồng hơn.
Yêu thú nỗ lực lao tới trước năm sáu mét, sau khi đụng vào một cây đại thụ thì ngã ầm xuống đất.
Lần này là chết thật.
Trước mắt Cố Thanh Sơn lập tức nhảy ra hai hàng chữ nhỏ màu xanh lam.
[Hồn lực + 1, Hồn lực hiện tại: 1/5.]
[Điểm kinh nghiệm đã đầy, điểm kinh nghiệm hiện tại 5/5, có thể thăng cấp, xin hỏi có thăng cấp không?]
Trước đó giết Bác Bì Huyết Ma đã nhận được 4 điểm kinh nghiệm, giờ cộng thêm 1 điểm kinh nghiệm, đã đủ yêu cầu thăng cấp rồi.
Cố Thanh Sơn không hề do dự nói: “Thăng cấp.”
Sau lời hắn nói, điểm kinh nghiệm từ “5/5” trực tiếp biến thành “0/10”.
Từ luyện khí tầng 2 tiến giai thành luyện khí tầng ba, yêu cầu điểm kinh nghiệm tăng lên gấp đôi.
Trên ô biểu tượng nhân vật của Cố Thanh Sơn ký hiệu “Luyện khí tầng 1” cũng thay đổi, biến thành “Luyện khí tầng 2”.
Trên người Cố Thanh Sơn toát ra một đạo quang mang huy hoàng đẹp mắt.
Một dòng ấm áp vờn quanh thân Cố Thanh Sơn, cuối cùng tụ tập ở đan điền, hóa thành linh lực dồi dào.
Cố Thanh Sơn cảm ứng thử, phát hiện linh lực trong đan điền đúng là mạnh hơn một chút, Quân cung trên tay dường như cũng trở nên nhẹ hơn. Đây chính là ảo giác do sức mạnh cơ thể tăng lên đem đến.
Cố Thanh Sơn hài lòng gật đầu, thoáng nhìn đồng hồ cát trên giao diện, nhận ra cát trong đồng hồ đã hết sạch.
Ngay sau đó, một hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện chính giữa giao diện.
[Người chơi Cố Thanh Sơn đã ở trong dị thế giới 24 tiếng, sắp trở lại thế giới thật.]
[Tất cả trang bị được cất trong túi trữ đồ khi cần có thể lấy ra lại.]
[Bắt đầu trở về.]
Cố Thanh Sơn cảm thấy hơi choáng váng, khi mở mắt ra lại thì thấy dưới chân mình là lớp thảm lông mềm mại đắt tiền. Lúc này, hắn đang quỳ một chân trên mặt đất, hướng mặt về cô gái xinh đẹp phía trước.
Lễ đường được trang trí khá xa hoa, giống như nơi gặp gỡ của xã hội thượng lưu. Điểm không hài hòa duy nhất là trong tiếng nhạc nhẹ nhàng du dương lại xen lẫn tiếng ồn ào và hoan hô cổ vũ.
“Yêu nhau đi! Yêu nhau đi!”
“Đồng ý anh ấy đi!”
“Nhóc con, cậu mau nói đi!”
Từng giọng nói liên tục vang lên không ngừng.
Có người vỗ mạnh vào sau vai Cố Thanh Sơn, nói: “Thanh Sơn, cố lên! Nói ra hết những lời trong lòng đi!”
Cố Thanh Sơn quay đầu nhìn thoáng qua, người vừa vỗ vai hắn chính là Trương Dã, bạn thân hồi trung học của hắn.
Cố Thanh Sơn nhìn khắp xung quanh, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người cô gái đứng đối diện.
Quả thật cô ấy mặc gì cũng đẹp, cho dù không hề đeo một thứ trang sức gì, chỉ mặc một chiếc váy dài trắng trơn cũng có thể lập tức gây chú ý, khiến người ta có thể nhận ra cô ngay giữa các cô gái đông đảo.
Đây là Tô Tuyết Nhi, nữ thần của trường trung học quý tộc quận Trường Ninh, hòn ngọc quý trong tay thế gia họ Tô - một trong chín đại thế gia Liên Bang.
Cố Thanh Sơn nhắm mắt lại rồi mở ra lần nữa.
Cô gái ấy vẫn ở đó.
Mình thật sự đã xuyên về quá khứ rồi! Về lại đúng khoảnh khắc khắc cốt ghi tâm này!