Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 729
Cố Thanh Sơn lập tức liền cảm ứng được.
Bây giờ sóng sức mạnh trên người đối phương đã vượt xa Phong Thánh cảnh.
Nhìn Yilia, bộ dạng vô cùng kích động.
Cũng đúng, chiến đấu bình thường đều liên quan đến sống chết, ai lại áp chế cảnh giới chứ, đặc biệt là còn luận bàn tỷ thí đao kiếm chi thuật?
Điều này cũng đúng là một cơ hội để học hỏi đối phương.
Cố Thanh Sơn vừa nghĩ đến đây, quơ quơ trường kiếm nói: “Lại đến nữa sao?”
“Đến nữa!”
Yilia biến mất tại chỗ, xuất hiện sau lưng Cố Thanh Sơn.
Cô cầm chủy thủ kéo ra từng đạo hàn quang.
Keng!
Cố Thanh Sơn đưa kiếm về cản, kéo rộng khoảng cách.
“Muốn chạy?” Yilia cười một tiếng, đuổi theo sát.
Nhưng hai bóng dáng vừa qua lại xê dịch né tránh trong không gian cực kỳ hạn chế, thỉnh thoảng còn có tiếng binh khí va chạm vang lên.
Hai người chiến ba mươi chiêu, kiếm của Cố Thanh Sơn một lần nữa đặt trên chủy thủ, đẩy mạnh.
Yilia bị đánh bay ra ngoài.
Yilia bay ngược ra ngoài, lăng không trở mình, vững vàng rơi trên mặt đất.
“Kiếm thuật không tệ, xem ra cũng trải qua khổ luyện.” Yilia nói.
Hai chủy thủ nhảy nhót trên đầu ngón tay cô như hồ điệp bay tán loạn.
“Quá khen rồi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Tiếp theo tôi sẽ nghiêm túc một chút, có lẽ sẽ không thu tay được, anh phải cẩn thận ứng đối.”
Yilia vừa nói, vừa chậm rãi đi về phía Cố Thanh Sơn.
Hai chủy thủ nhún nhảy bị cô nhẹ nhàng giữ lại.
Mấy chục đạo tàn ảnh xuất hiện trong hư không xung quanh chủy thủ, trông hoàn toàn không thể nào phân biệt được phương hướng công kích.
Cố Thanh Sơn thấy trong lòng ngứa ngáy.
Cao thủ dạng thích khách này đè ép cảnh giới bồi mình luận bàn chiêu thức quả nhiên là cơ hội hiếm có.
Cố Thanh Sơn tiến lên một bước.
“Mời.” Hắn nói.
Yilia hiểu ý hắn, lộ ra nụ cười.
Thân hình cô vặn vẹo tiến lên như quỷ mị, trên song chủy tỏa ra tầng tầng lớp lớp quang ảnh sắc bén.
Cố Thanh Sơn đưa ra một kiếm.
Ầm!
Hai thanh chủy thủ kẹp lấy trường kiếm, bạo phát ra một tiếng ma sát khiến người ta ghê răng.
Yilia dùng song chủy cướp trường kiếm!
Trong chớp nhoáng, cô há miệng phun ra một chủy thủ nhỏ, đâm thẳng vào cổ họng Cố Thanh Sơn.
Keng!
Địa kiếm lăng không xuất hiện, chém bay chủy thủ.
Mắt thấy trường kiếm kia đánh bay chủy thủ ngay sau đó lao về phía mình, Yilia lập tức bay ngược đi.
Cố Thanh Sơn trở tay nắm chặt kiếm.
Song kiếm trên tay.
“Đến nữa chứ?” Hắn mời nói.
“Song kiếm? Muốn cùng lúc dùng tốt hai thanh kiếm, độ khó không nhỏ.”
Yilia đánh giá Địa kiếm, nói.
Cố Thanh Sơn nói: “Kiếm này tuy có thế trọng chi thể nhưng lại tâm ý tương thông với tôi nên dùng rất thuận tay.”
“Được thôi.”
Yilia lắc đầu, khí thế trên người một lần nữa tăng lên.
Thực lực gia tăng, sức mạnh và tốc độ của ô cùng với uy lực của chủy thủ đều tăng mạnh.
Cô không nói lời nào, một lần nữa vung chủy thủ xông tới.
Lần này, hai người đối chọi với nhau trọn vẹn hơn trăm chiêu hoa cả mắt.
Cố Thanh Sơn bắt được một kẽ hở, bất ngờ đâm một kiếm.
Một kiếm này đánh vào chỗ Yilia không thể không phòng ngự, cô chỉ có thể huy động chủy thủ cản lại.
Trường kiếm chấn động đánh bay Yilia.
“Không tệ.”
Yilia vuốt cằm nói.
Có kiếm thuật thế này có thể giải thích được vì sao hắn đủ khả năng bảo vệ và đưa Laura tới đây.
Nên biết kiếm thuật không phải cứ tử luyện là có thể có thành tựu.
Một kẻ có kiếm thuật cao tuyệt nhất định tâm thần phải linh động, tư duy nhanh nhẹn.
Bởi vì kiếm khí vốn là binh khí như thế, muốn phát huy được uy lực kiếm khí nhất định cũng phải là nhân tài như vậy mới có thể làm được.
Cố Thanh Sơn thu kiếm nói: “Dừng tay được rồi.”
“Không đánh nữa sao?”
Cố Thanh Sơn cười khổ nói: “Cô mà nâng thực lực cảnh giới lên nữa tôi thực sự không thể chỉ dùng kiếm thuật ứng chiến. Chúng ta chiến đấu sẽ tạo thành động tĩnh rất lớn, đám yêu quỷ nhất định sẽ giác được.”
Yilia gật đầu, thu hồi chủy thủ.
“Trong văn minh Tu Hành, có một tu sĩ chuyên tu hành kiếm thuật, gọi là kiếm tu... Anh là một kiếm tu, đúng không?” Cô hỏi.
Cố Thanh Sơn yên lặng gật đầu.
“Nghe Laura nói, anh đến từ thế giới Rời rạc, nhưng tôi thấy kiếm thuật của nh hoàng hoàng đại khí, hành chiêu cũng rất có thâm ý, không giống những kẻ chưa trải qua thế sự có thể sử dụng ra được.”
Cô vừa suy ngẫm vừa bình luận.
“Tôi cảm thấy kiếm thuật của anh bị cảnh giới của anh quản chế, không thể hoàn toàn phát huy sức mạnh.”
“Từ tình hình ngươi giao chiến với yêu quỷ có thể thấy, anh có thể điều khiển phi kiếm, chắc hẳn cũng đã đạt tới cảnh giới Kiếm Tiên trong kiếm tu rồi.”
“Vừa rồi thực lực của tôi cao hơn anh khoảng gấp hai lần, vậy mà anh vẫn có thể chiến thắng tôi chỉ với chiêu thức kiếm thuật. Như vậy cũng đã rất kinh người rồi.”
“Với thiên phú, tư chất và tâm tính của anh, nếu như có thể tiếp tục tiến bộ dũng mãnh như vậy, có lẽ vài trăm năm nữa anh có thể vượt qua Kiếm tiên, tiến thêm bước nữa.”
“Xem ra, Laura kết bạn với người như anh, cũng không phải chuyện xấu.”
Trên mặt ô lộ ý thân thiết, cuối cùng nói vậy.
Hóa ra cô thăm dò thực lực Cố Thanh Sơn là vì tâm tư này.
Cô không ngờ bản thân Cố Thanh Sơn là kiếm tu cực kỳ xuất sắc, trải qua trùng sinh, rồi lại được Bách Hoa tiên tử chỉ điểm kiếm thuật.
Phóng mắt khắp thế giới Tu Hành, Bách Hoa tiên tử là nhân vật đứng đầu, nếu không phải thế giới Tu Hành bị pháp tắc cầm cố ngăn bước đột phá thì không biết giờ cảnh giới của nàng đã đạt tới mức nào.
Ngày xưa chính miệng Bách Hoa tiên tử đã kết luận chắc chắn Cố Thanh Sơn sẽ thành Kiếm tiên.
Sau khi rời khỏi thế giới Tu Hành, Cố Thanh Sơn trải qua nhiều chông gai, tẩy rửa cho đủ kiểu chiến đấu, lại tiếp nhận kỹ nghệ chiến đấu A Tu La Vương trong trận chiến Hoàng Tuyền đạo.
Bởi vậy, cả tầm mắt, kỹ xảo và kinh nghiệm chiến đấu của Cố Thanh Sơn đều tăng lên chưa từng có.
Nếu không phải vì cảnh giới tu hành kiềm chế, thực lực kiếm thuật của hắn sớm đã vượt qua hầu hết những người cùng lứa.
Cố Thanh Sơn nghe phán đoán của Yilia không kịp khiêm tốn vài câu.
Hắn đã bắt được tính mấu chốt trong câu nói của đối phương.
Sắc mặt Cố Thanh Sơn nghiêm túc, ôm quyền hành lễ, chân thành thỉnh giáo: “Ban nãy cô nói vượt qua Kiếm tiên, tiến thêm một bước?”
Yilia gật đầu.
“Xin hỏi, trên Kiếm tiên là cấp bậc gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Anh hỏi cái này hơi sớm quá rồi.” Yilia lắc đầu nói.
“Tôi chỉ có thể nói với anh là, giờ anh đang bị cảnh giới của bản thân hạn chế, vẫn chưa hoàn toàn phóng thích hết uy lực của phi kiếm.”
“Chờ đến ngày, khi anh có thể sử dụng hết 200% sức lực của phi kiếm, tung ra thu về tự nhiên, kiếm thuật mới có thể đột phá lên một tầng cảnh giới cao hơn.”
“Một tầng cao hơn...”
“Đúng, thu phóng tự nhiên tức là anh có thể hoàn toàn phóng thích uy lực của phi kiếm mới có thể bắt đầu suy nghĩ làm thế nào thu liễm được uy lực của nó.”
“Thu liễm? Vì sao phải thu liễm?” Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói.
Yilia chầm chậm nói: “Vậy tôi hỏi anh, trận pháp kiếm phong anh đã dùng để giết đại quân yêu quỷ, uy lực có mạnh không?”
“Thực sự đó đã là một thức kiếm trận mạnh nhất của tôi rồi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Vậy anh tự suy nghĩ xem, nếu anh thu liễm thức kiếm trận này, ngưng tụ thành một kiếm bạo phát ra sẽ có hiệu quả gì?”
Cố Thanh Sơn ngơ ngẩn.
Hắn chưa từng nghe qua cách nói và quan điểm này.
Sau khi thành Kiếm tiên, quãng đường còn lại đã chẳng ai có thể dạy gì hắn nữa.
Tất cả đều dựa vào bản thân hắn tìm tòi.
Bây giờ có người ở bên, đưa ra một loại giả thiết về kiếm thuật của hắn.
Thái Ất kiếm trận gấp ba mươi sáu lần uy lực hóa thành một kiếm?
Cố Thanh Sơn trầm tư một lát, sắc mặt dần thay đổi.
“Nói vậy... Một kiếm này của tôi sẽ vô cùng vững chắc, không gì không phá được...”
Cố Thanh Sơn lẩm bẩm nói.
“Đúng vậy, thu khó hơn thả, đợi khi anh có thể thu phóng tự nhiên mới là lúc kiếm thuật của anh đạt đỉnh điểm, thoát khỏi cảnh giới Kiếm tiên!” Yilia nói.
Cố Thanh Sơn nghe xong, cả người lập tức khoan khoái.
Hắn chân thành ôm quyền nói: “Đa tạ chỉ giáo, tôi sẽ ghi nhớ kỹ ân tình của cô.”
“Không cần cám ơn tôi, dù sao nanhgươi cũng đã cứu Laura, điều này tương đương với cứu vương quốc Kinh Cức chúng tôi. Coi như tôi nói với anh những lời này để đáp lễ đi.”
“Hơn nữa, những lời này không phải do tôi nói, mà là một ngàn năm trước, một bằng hữu dùng kiếm của tôi đã nói.”
“Xin hỏi là vị bằng hữu kia của cô...”
“Hắn ở khu Tranh Bá, nơi đó là chiến khu mà vạn tộc tranh bá, cường giả các loại chức nghiệp nhiều như cát ở ngoài biển. Năm đó Barry và Mèo Con cũng đi ra từ đó, cuối cùng trở thành cường giả cấp Bá Chủ.”
“Sau này nếu anh rảnh có thể đến đó chiến đấu và tu hành, rất có lợi cho anh.” Cuối cùng Yilia nói.
Giờ cô đã công nhận đối phương nên liền suy nghĩ thay cho đối phương, nói rõ ràng mọi chuyện.
“Thụ giáo.” Cố Thanh Sơn gật đầu nói.
Kết thúc so tài, hai người đều cho rằng đã hiểu rõ đối phương thêm một chút.
Yilia dùng so tài làm thủ đoạn để tìm hiểu Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn há lại không có chung mục đích?
Bây giờ sóng sức mạnh trên người đối phương đã vượt xa Phong Thánh cảnh.
Nhìn Yilia, bộ dạng vô cùng kích động.
Cũng đúng, chiến đấu bình thường đều liên quan đến sống chết, ai lại áp chế cảnh giới chứ, đặc biệt là còn luận bàn tỷ thí đao kiếm chi thuật?
Điều này cũng đúng là một cơ hội để học hỏi đối phương.
Cố Thanh Sơn vừa nghĩ đến đây, quơ quơ trường kiếm nói: “Lại đến nữa sao?”
“Đến nữa!”
Yilia biến mất tại chỗ, xuất hiện sau lưng Cố Thanh Sơn.
Cô cầm chủy thủ kéo ra từng đạo hàn quang.
Keng!
Cố Thanh Sơn đưa kiếm về cản, kéo rộng khoảng cách.
“Muốn chạy?” Yilia cười một tiếng, đuổi theo sát.
Nhưng hai bóng dáng vừa qua lại xê dịch né tránh trong không gian cực kỳ hạn chế, thỉnh thoảng còn có tiếng binh khí va chạm vang lên.
Hai người chiến ba mươi chiêu, kiếm của Cố Thanh Sơn một lần nữa đặt trên chủy thủ, đẩy mạnh.
Yilia bị đánh bay ra ngoài.
Yilia bay ngược ra ngoài, lăng không trở mình, vững vàng rơi trên mặt đất.
“Kiếm thuật không tệ, xem ra cũng trải qua khổ luyện.” Yilia nói.
Hai chủy thủ nhảy nhót trên đầu ngón tay cô như hồ điệp bay tán loạn.
“Quá khen rồi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Tiếp theo tôi sẽ nghiêm túc một chút, có lẽ sẽ không thu tay được, anh phải cẩn thận ứng đối.”
Yilia vừa nói, vừa chậm rãi đi về phía Cố Thanh Sơn.
Hai chủy thủ nhún nhảy bị cô nhẹ nhàng giữ lại.
Mấy chục đạo tàn ảnh xuất hiện trong hư không xung quanh chủy thủ, trông hoàn toàn không thể nào phân biệt được phương hướng công kích.
Cố Thanh Sơn thấy trong lòng ngứa ngáy.
Cao thủ dạng thích khách này đè ép cảnh giới bồi mình luận bàn chiêu thức quả nhiên là cơ hội hiếm có.
Cố Thanh Sơn tiến lên một bước.
“Mời.” Hắn nói.
Yilia hiểu ý hắn, lộ ra nụ cười.
Thân hình cô vặn vẹo tiến lên như quỷ mị, trên song chủy tỏa ra tầng tầng lớp lớp quang ảnh sắc bén.
Cố Thanh Sơn đưa ra một kiếm.
Ầm!
Hai thanh chủy thủ kẹp lấy trường kiếm, bạo phát ra một tiếng ma sát khiến người ta ghê răng.
Yilia dùng song chủy cướp trường kiếm!
Trong chớp nhoáng, cô há miệng phun ra một chủy thủ nhỏ, đâm thẳng vào cổ họng Cố Thanh Sơn.
Keng!
Địa kiếm lăng không xuất hiện, chém bay chủy thủ.
Mắt thấy trường kiếm kia đánh bay chủy thủ ngay sau đó lao về phía mình, Yilia lập tức bay ngược đi.
Cố Thanh Sơn trở tay nắm chặt kiếm.
Song kiếm trên tay.
“Đến nữa chứ?” Hắn mời nói.
“Song kiếm? Muốn cùng lúc dùng tốt hai thanh kiếm, độ khó không nhỏ.”
Yilia đánh giá Địa kiếm, nói.
Cố Thanh Sơn nói: “Kiếm này tuy có thế trọng chi thể nhưng lại tâm ý tương thông với tôi nên dùng rất thuận tay.”
“Được thôi.”
Yilia lắc đầu, khí thế trên người một lần nữa tăng lên.
Thực lực gia tăng, sức mạnh và tốc độ của ô cùng với uy lực của chủy thủ đều tăng mạnh.
Cô không nói lời nào, một lần nữa vung chủy thủ xông tới.
Lần này, hai người đối chọi với nhau trọn vẹn hơn trăm chiêu hoa cả mắt.
Cố Thanh Sơn bắt được một kẽ hở, bất ngờ đâm một kiếm.
Một kiếm này đánh vào chỗ Yilia không thể không phòng ngự, cô chỉ có thể huy động chủy thủ cản lại.
Trường kiếm chấn động đánh bay Yilia.
“Không tệ.”
Yilia vuốt cằm nói.
Có kiếm thuật thế này có thể giải thích được vì sao hắn đủ khả năng bảo vệ và đưa Laura tới đây.
Nên biết kiếm thuật không phải cứ tử luyện là có thể có thành tựu.
Một kẻ có kiếm thuật cao tuyệt nhất định tâm thần phải linh động, tư duy nhanh nhẹn.
Bởi vì kiếm khí vốn là binh khí như thế, muốn phát huy được uy lực kiếm khí nhất định cũng phải là nhân tài như vậy mới có thể làm được.
Cố Thanh Sơn thu kiếm nói: “Dừng tay được rồi.”
“Không đánh nữa sao?”
Cố Thanh Sơn cười khổ nói: “Cô mà nâng thực lực cảnh giới lên nữa tôi thực sự không thể chỉ dùng kiếm thuật ứng chiến. Chúng ta chiến đấu sẽ tạo thành động tĩnh rất lớn, đám yêu quỷ nhất định sẽ giác được.”
Yilia gật đầu, thu hồi chủy thủ.
“Trong văn minh Tu Hành, có một tu sĩ chuyên tu hành kiếm thuật, gọi là kiếm tu... Anh là một kiếm tu, đúng không?” Cô hỏi.
Cố Thanh Sơn yên lặng gật đầu.
“Nghe Laura nói, anh đến từ thế giới Rời rạc, nhưng tôi thấy kiếm thuật của nh hoàng hoàng đại khí, hành chiêu cũng rất có thâm ý, không giống những kẻ chưa trải qua thế sự có thể sử dụng ra được.”
Cô vừa suy ngẫm vừa bình luận.
“Tôi cảm thấy kiếm thuật của anh bị cảnh giới của anh quản chế, không thể hoàn toàn phát huy sức mạnh.”
“Từ tình hình ngươi giao chiến với yêu quỷ có thể thấy, anh có thể điều khiển phi kiếm, chắc hẳn cũng đã đạt tới cảnh giới Kiếm Tiên trong kiếm tu rồi.”
“Vừa rồi thực lực của tôi cao hơn anh khoảng gấp hai lần, vậy mà anh vẫn có thể chiến thắng tôi chỉ với chiêu thức kiếm thuật. Như vậy cũng đã rất kinh người rồi.”
“Với thiên phú, tư chất và tâm tính của anh, nếu như có thể tiếp tục tiến bộ dũng mãnh như vậy, có lẽ vài trăm năm nữa anh có thể vượt qua Kiếm tiên, tiến thêm bước nữa.”
“Xem ra, Laura kết bạn với người như anh, cũng không phải chuyện xấu.”
Trên mặt ô lộ ý thân thiết, cuối cùng nói vậy.
Hóa ra cô thăm dò thực lực Cố Thanh Sơn là vì tâm tư này.
Cô không ngờ bản thân Cố Thanh Sơn là kiếm tu cực kỳ xuất sắc, trải qua trùng sinh, rồi lại được Bách Hoa tiên tử chỉ điểm kiếm thuật.
Phóng mắt khắp thế giới Tu Hành, Bách Hoa tiên tử là nhân vật đứng đầu, nếu không phải thế giới Tu Hành bị pháp tắc cầm cố ngăn bước đột phá thì không biết giờ cảnh giới của nàng đã đạt tới mức nào.
Ngày xưa chính miệng Bách Hoa tiên tử đã kết luận chắc chắn Cố Thanh Sơn sẽ thành Kiếm tiên.
Sau khi rời khỏi thế giới Tu Hành, Cố Thanh Sơn trải qua nhiều chông gai, tẩy rửa cho đủ kiểu chiến đấu, lại tiếp nhận kỹ nghệ chiến đấu A Tu La Vương trong trận chiến Hoàng Tuyền đạo.
Bởi vậy, cả tầm mắt, kỹ xảo và kinh nghiệm chiến đấu của Cố Thanh Sơn đều tăng lên chưa từng có.
Nếu không phải vì cảnh giới tu hành kiềm chế, thực lực kiếm thuật của hắn sớm đã vượt qua hầu hết những người cùng lứa.
Cố Thanh Sơn nghe phán đoán của Yilia không kịp khiêm tốn vài câu.
Hắn đã bắt được tính mấu chốt trong câu nói của đối phương.
Sắc mặt Cố Thanh Sơn nghiêm túc, ôm quyền hành lễ, chân thành thỉnh giáo: “Ban nãy cô nói vượt qua Kiếm tiên, tiến thêm một bước?”
Yilia gật đầu.
“Xin hỏi, trên Kiếm tiên là cấp bậc gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Anh hỏi cái này hơi sớm quá rồi.” Yilia lắc đầu nói.
“Tôi chỉ có thể nói với anh là, giờ anh đang bị cảnh giới của bản thân hạn chế, vẫn chưa hoàn toàn phóng thích hết uy lực của phi kiếm.”
“Chờ đến ngày, khi anh có thể sử dụng hết 200% sức lực của phi kiếm, tung ra thu về tự nhiên, kiếm thuật mới có thể đột phá lên một tầng cảnh giới cao hơn.”
“Một tầng cao hơn...”
“Đúng, thu phóng tự nhiên tức là anh có thể hoàn toàn phóng thích uy lực của phi kiếm mới có thể bắt đầu suy nghĩ làm thế nào thu liễm được uy lực của nó.”
“Thu liễm? Vì sao phải thu liễm?” Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói.
Yilia chầm chậm nói: “Vậy tôi hỏi anh, trận pháp kiếm phong anh đã dùng để giết đại quân yêu quỷ, uy lực có mạnh không?”
“Thực sự đó đã là một thức kiếm trận mạnh nhất của tôi rồi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Vậy anh tự suy nghĩ xem, nếu anh thu liễm thức kiếm trận này, ngưng tụ thành một kiếm bạo phát ra sẽ có hiệu quả gì?”
Cố Thanh Sơn ngơ ngẩn.
Hắn chưa từng nghe qua cách nói và quan điểm này.
Sau khi thành Kiếm tiên, quãng đường còn lại đã chẳng ai có thể dạy gì hắn nữa.
Tất cả đều dựa vào bản thân hắn tìm tòi.
Bây giờ có người ở bên, đưa ra một loại giả thiết về kiếm thuật của hắn.
Thái Ất kiếm trận gấp ba mươi sáu lần uy lực hóa thành một kiếm?
Cố Thanh Sơn trầm tư một lát, sắc mặt dần thay đổi.
“Nói vậy... Một kiếm này của tôi sẽ vô cùng vững chắc, không gì không phá được...”
Cố Thanh Sơn lẩm bẩm nói.
“Đúng vậy, thu khó hơn thả, đợi khi anh có thể thu phóng tự nhiên mới là lúc kiếm thuật của anh đạt đỉnh điểm, thoát khỏi cảnh giới Kiếm tiên!” Yilia nói.
Cố Thanh Sơn nghe xong, cả người lập tức khoan khoái.
Hắn chân thành ôm quyền nói: “Đa tạ chỉ giáo, tôi sẽ ghi nhớ kỹ ân tình của cô.”
“Không cần cám ơn tôi, dù sao nanhgươi cũng đã cứu Laura, điều này tương đương với cứu vương quốc Kinh Cức chúng tôi. Coi như tôi nói với anh những lời này để đáp lễ đi.”
“Hơn nữa, những lời này không phải do tôi nói, mà là một ngàn năm trước, một bằng hữu dùng kiếm của tôi đã nói.”
“Xin hỏi là vị bằng hữu kia của cô...”
“Hắn ở khu Tranh Bá, nơi đó là chiến khu mà vạn tộc tranh bá, cường giả các loại chức nghiệp nhiều như cát ở ngoài biển. Năm đó Barry và Mèo Con cũng đi ra từ đó, cuối cùng trở thành cường giả cấp Bá Chủ.”
“Sau này nếu anh rảnh có thể đến đó chiến đấu và tu hành, rất có lợi cho anh.” Cuối cùng Yilia nói.
Giờ cô đã công nhận đối phương nên liền suy nghĩ thay cho đối phương, nói rõ ràng mọi chuyện.
“Thụ giáo.” Cố Thanh Sơn gật đầu nói.
Kết thúc so tài, hai người đều cho rằng đã hiểu rõ đối phương thêm một chút.
Yilia dùng so tài làm thủ đoạn để tìm hiểu Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn há lại không có chung mục đích?