Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 886
“Một câu nói có thể làm pháp thuật trúng mục tiêu, đây là pháp thuật lời nói sao...”
“Lại còn có chuyện như vậy, đúng là rất thú vị.”
Hắn nhỏ giọng lẩm bẩm.
Trong lúc sắp chết, trên người Cố Thanh Sơn lại nổi lên sát ý vô cùng kinh người.
Hắn đưa tay ra, nắm hờ.
Triều Âm, Lục Giới, hai kiếm ở trên tay.
Cố Thanh Sơn lập tức muốn xông lên trời.
Bỗng nhiên một bóng đen từ trên trời giáng xuống, bay xuống bên cạnh Cố Thanh Sơn.
Tiểu Tịch.
Cô mở miệng thở hổn hện, nói: “Không được, nhiều người quá, vướng chân vướng tay.
Cố Thanh Sơn khựng lại, nhìn cô, nói: “Cô cũng bị thương sao?”
Trên bầu trời, dưới sự chỉ huy của người khổng lồ xám, đội săn tiền thưởng tầng tầng lớp lớp bao vây lấy hai người.
Một tên thuộc hạ cười đùa nói: “Lão đại, nhiệm vụ lần này dễ dàng quá.”
“Dễ dàng như vậy ta lại nghĩ tới một vấn đề khác.” Người khổng lồ xám trầm mặc nói.
“Vấn đề gì vậy?” Thuộc hạ hỏi.
“Thần điện hy vọng bọn họ chết đến như thế, không phải là vì bọn họ biết được bí mật gì chứ...”
“Ý của lão đại là?”
“Hỏi được bí mật trước, sau đó sẽ giết.”
“Nếu chúng ta làm vậy có thể làm bên thần điện không vui không?”
“Ừm... Thế nên ta cũng hơi băn khoăn.”
Khi bọn họ nói chuyện, Tiểu Tịch và Cố Thanh Sơn cũng đang nhanh chóng bàn bạc.
“Bọn họ có quá nhiều người, lúc phối hợp lại hiểu ý nhau, thực lực cũng mạnh hơn chúng ta. Cô có ý kiến gì không?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Tiểu Tịch lắc đầu: “Tôi dùng pháp thuật để lớn lên nên hiện giờ đã mất đi phần lớn sức mạnh. Đối phương mà cùng xông lên thì đúng là rất khó đối phó.”
Cố Thanh Sơn thở dài, nói: “Vậy thì chỉ có...”
Hắn còn chưa nói hết câu thì Tiểu Tịch đã ngắt lời, nói tiếp: “Xem ra chúng ta phải kề vai chiến đấu.”
Cố Thanh Sơn ngớ người, nói: “Ý của cô là?”
Tiểu Tịch duỗi hai ngón tay trắng nõn, thon dài ra, nhẹ nhàng rút lấy từ hư không.
Một tấm thẻ được cô rút ra.
Đây là một tấm thẻ khác với những tấm thẻ thông thường khác.
Ánh sáng bảy màu nhu hòa trên tấm thẻ dừng lại rất lâu không tán đi làm tấm thẻ tỏa ra ánh sáng lung linh.
Trên tấm thẻ vẽ hai thiên sứ rất đẹp, hai người tựa lưng vào nhau, đồng thời làm ra tư thế khẩn cầu.
Tiểu Tịch nhìn vào tấm thẻ, nói: “Trước đây tôi không có đồng bạn, bởi vậy đây là lần đầu tiên tôi dùng tấm thẻ này.”
Cô tung tấm thẻ lên.
Tấm thẻ đột nhiên biến mất.
Trên người Cố Thanh Sơn bỗng nhiên nổi lên một tầng ánh sáng màu xám.
Trên người Tiểu Tịch lại tuôn ra một quầng ánh sáng màu xanh biếc.
Hai tia sáng đan xen vào nhau, hình thành một sợi dây.
Sợi dây này nối liền Cố Thanh Sơn và Tiểu Tịch.
Ánh sáng ngưng tụ thành sợi dây chỉ tồn tại trong nháy mắt sau đó nhanh chóng biến mất.
Tiểu Tịch khẽ nói: “Hiện giờ cục diện đã không còn như cũ nữa.”
Cố Thanh Sơn nhìn về phía giao diện của Chiến thần.
Từng hàng chữ lấp lóe ánh lửa dừng lại rất lâu ở trên giao diện.
[Thẻ duy nhất: Song ảnh, hiện đã được kích hoạt.]
[Sứ giả Đoạn Tội: Cố Thanh Sơn đang thử nghiệm đồng bộ.]
[Thiên sứ Đoạn Tội: Tịch đang thử nghiệm đồng bộ.]
[Đồng bộ thành công.]
[Hình thức chiến đấu Song Ảnh bắt đầu sử dụng!]
Cố Thanh Sơn nhìn giao diện Chiến thần đang hoạt động.
Những đốm chữ lập lòe ánh lửa vẫn đang không ngừng hiện lên.
[Hình thức chiến đấu Song ảnh: Khi đang ở hình thức chiến đấu này, hai sứ giả Đoạn Tội có thể lập tức dùng chung tất cả các thẻ chiến đấu và các thẻ kinh nghiệm chiến đấu khác.]
[Ngài đã nhận được bộ bài cấp Xanh Ngọc: Quyền sử dụng của tất cả các thẻ chiến đấu của Thiên sứ Đoạn Tội – Tịch.]
[Ngài đã học được làm thế nào để sử dụng những thẻ này.]
[Ngài là một thẻ xám cấp không, Thiên sứ Đoạn Tội – Tịch không nhận được bất cứ thẻ chiến đấu nào từ ngài.]
[Ngài chưa từng tiến hành chiến đấu bằng thẻ bài, Thiên sứ Đoạn Tội – Tịch không nhận được bất cứ kinh nghiệm chiến đấu nào từ ngài.]
[Xét ở tình huống này mỗi khi ngài sử dụng ba thẻ của đối phương, Thiên sứ Đoạn Tội – Tịch có thể dùng một loại kỹ năng trên người ngài để sử dụng như thẻ bài.]
[Ngài có thể chỉ định một kỹ năng cá nhân làm thẻ bài, đặt vào chồng bài của Thiên sứ Đoạn Tội – Tịch.]
Cố Thanh Sơn đọc hết một lèo.
Tiểu Tịch đã nói: “Không sao, anh đã nhận được bộ thẻ cấp Xanh Ngọc của tôi, như vậy không khác nào là có hai tôi đang chiến đấu, có lẽ sẽ thắng được bọn họ.”
Cô tiếp tục nói: “Theo quy tắc, anh có thể chọn một loại kỹ năng để vào chồng bài dùng chung của chúng ta. Nhưng tôi thích loại chiến đấu bằng pháp thuật. Những kỹ năng cận chiến kia của anh tôi không dùng đến, thế nên anh cứ tùy tiện đặt một thẻ nào cũng được.”
Cố Thanh Sơn nghĩ một giây rồi nói: “Chờ một chút.”
Lúc này hắn đã nhận được kinh nghiệm sử dụng thẻ bài của Tiểu Tịch, do đó liền tập trung suy nghĩ, lấy một loại kỹ năng chỉ định làm thẻ bài dùng chung.
Một tấm thẻ màu xám xuất hiện ở hư không trước mặt hai người.
Trên tấm thẻ vẽ hai mũi tên nối đuôi, đuổi theo nhau theo hình tròn, không ngừng chuyển động.
[Thẻ bài: Di Hình Hoán Ảnh.]
[Là loại thần kỹ về không gian, thuộc loại kỹ năng dịch chuyển, khi ngài nghĩ tới bất cứ ai ở trong phạm vi thì ngài có thể trao đổi vị trí với người đó.]
[Mô tả: Kỹ năng này là thần kỹ cấp pháp tắc nên bất cứ sinh linh nào cũng không thể chống lại. Bất cứ tường rào của trận pháp, thậm chí các pháp thuật bí mật, pháp thuật cấm đoán cũng không thể chống lại.]
Tiểu Tịch ngớ người, cầm lá bài này trong tay, kích động hét to: [Oa, loại pháp thuật không gian này đối với tôi mà nói đúng là lá bài đào thoát cấp bậc tốt nhất rồi đó.]
Cố Thanh Sơn bật cười.
Hắn hiện giờ đang yên lặng tiếp thu kinh nghiệm chiến đấu bằng thẻ bài của Tiểu Tịch.
“Tiểu Tịch.”
“Hả?”
“Tôi... có chút hiểu vì sao thần linh lại sợ hãi cô rồi.”
“Hì hì, đây đã là gì, thực lực hiện giờ của tôi còn rất yếu đó.”
Lúc này, trên bầu trời, người khổng lồ xám rốt cuộc đã đưa ra quyết định cuối cùng.
“Cho dù là bí mật gì thì chúng ta cũng không thể chọc giận thần điện được.”
Hắn ta hét lớn: “Tất cả lên cho ta, cứ thế giết chết bọn chúng!”
Toàn bộ đám thợ săn tiền thưởng chen chúc lao xuống.
Cố Thanh Sơn và Tiểu Tịch ngay lập tức nhận ra.
Tiểu Tịch ngẩng đầu lên nhìn kỹ đám kẻ địch, bắt đầu rút thẻ bài từ trong hư không.
Cô hỏi: “Cùng dùng pháp thuật công kích với tôi nhé?”
Cố Thanh Sơn cũng bắt đầu rút thẻ bài trong hư không.
Hắn vừa rút thẻ bài, vừa trả lời: “Không, tôi đã có những kinh nghiệm dùng thẻ bài của cô, tôi đã biết nên chiến đấu như thế nào rồi, thế nên...”
“Thế nên?” Tiểu Tịch hỏi.
Cố Thanh Sơn nói: “Thế nên tôi phụ trách xông lên chiến đấu, còn cô phụ trách dùng pháp thuật tầm xa. Đây mới đúng là phối hợp chức nghiệp một cách chính xác!”
Hắn giơ tay lên ném ra.
Một tấm thẻ được ném ra ngoài, biến thành một chùm sáng hòa vào quanh người Cố Thanh Sơn.
“Tấn công tốc độ nhanh.”
“Kích hoạt thẻ bài này, tốc độ công kích của ngài được tăng lên 30%.”
Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng đặt chín tấm thẻ bài còn lại vào hư không.
Chín tấm thẻ bài lập tức quay tròn xung quanh hắn không ngừng rồi dần dần biến mất vào trong hư không.
Cố Thanh Sơn cầm song kiếm trong tay, xông ầm ầm lên trời.
Trong lúc bay lên, tấm thẻ thứ hai bỗng nhiên sáng lên.
Nó tỏa ra ánh sáng xanh biếc, lóe lên trong hư không rồi biến mất.
Một bộ chiến giáp toàn thân bằng kim loại được khắc những hoa văn uy nghiêm, phức tạp xuất hiện phía sau Cố Thanh Sơn.
Chiến giáp rã ra, hóa thành mũ giáp, giáp ngực, giáp vai, giáp tay, hộ eo, áo choàng, giáp chân, giày, nhanh chóng áp lên người Cố Thanh Sơn.
[Chiến giáp cấp Xanh Ngọc: Bộ giáp Sinh Mệnh Ban Ân.]
[Bộ chiến giáp này khi trang bị nhận được kỹ năng đặc thù: Được ngâm trong nước suối sinh mệnh.]
[Miêu tả kỹ năng đặc thù: Một nửa những công kích ngài phải chịu sẽ hóa thành sức mạnh chữa trị, tiếp tục trị liệu vết thương của ngài, kéo dài trong 8 giây.]
Cố Thanh Sơn lập tức khởi động kỹ năng đặc thù.
Cả người hắn được một luồng ánh sáng như làn nước màu xanh biếc nửa trong suốt bao phủ.
Sau đó, hắn biến mất tại chỗ rồi cứ thế xuất hiện giữa đám thợ săn tiền thưởng đang lao xuống.
“Hắn lại đột nhiên xuất hiện rồi, giết chết hắn!”
Có gã hét lớn lên.
Tất cả mọi người cùng lúc ra tay.
“Lại còn có chuyện như vậy, đúng là rất thú vị.”
Hắn nhỏ giọng lẩm bẩm.
Trong lúc sắp chết, trên người Cố Thanh Sơn lại nổi lên sát ý vô cùng kinh người.
Hắn đưa tay ra, nắm hờ.
Triều Âm, Lục Giới, hai kiếm ở trên tay.
Cố Thanh Sơn lập tức muốn xông lên trời.
Bỗng nhiên một bóng đen từ trên trời giáng xuống, bay xuống bên cạnh Cố Thanh Sơn.
Tiểu Tịch.
Cô mở miệng thở hổn hện, nói: “Không được, nhiều người quá, vướng chân vướng tay.
Cố Thanh Sơn khựng lại, nhìn cô, nói: “Cô cũng bị thương sao?”
Trên bầu trời, dưới sự chỉ huy của người khổng lồ xám, đội săn tiền thưởng tầng tầng lớp lớp bao vây lấy hai người.
Một tên thuộc hạ cười đùa nói: “Lão đại, nhiệm vụ lần này dễ dàng quá.”
“Dễ dàng như vậy ta lại nghĩ tới một vấn đề khác.” Người khổng lồ xám trầm mặc nói.
“Vấn đề gì vậy?” Thuộc hạ hỏi.
“Thần điện hy vọng bọn họ chết đến như thế, không phải là vì bọn họ biết được bí mật gì chứ...”
“Ý của lão đại là?”
“Hỏi được bí mật trước, sau đó sẽ giết.”
“Nếu chúng ta làm vậy có thể làm bên thần điện không vui không?”
“Ừm... Thế nên ta cũng hơi băn khoăn.”
Khi bọn họ nói chuyện, Tiểu Tịch và Cố Thanh Sơn cũng đang nhanh chóng bàn bạc.
“Bọn họ có quá nhiều người, lúc phối hợp lại hiểu ý nhau, thực lực cũng mạnh hơn chúng ta. Cô có ý kiến gì không?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Tiểu Tịch lắc đầu: “Tôi dùng pháp thuật để lớn lên nên hiện giờ đã mất đi phần lớn sức mạnh. Đối phương mà cùng xông lên thì đúng là rất khó đối phó.”
Cố Thanh Sơn thở dài, nói: “Vậy thì chỉ có...”
Hắn còn chưa nói hết câu thì Tiểu Tịch đã ngắt lời, nói tiếp: “Xem ra chúng ta phải kề vai chiến đấu.”
Cố Thanh Sơn ngớ người, nói: “Ý của cô là?”
Tiểu Tịch duỗi hai ngón tay trắng nõn, thon dài ra, nhẹ nhàng rút lấy từ hư không.
Một tấm thẻ được cô rút ra.
Đây là một tấm thẻ khác với những tấm thẻ thông thường khác.
Ánh sáng bảy màu nhu hòa trên tấm thẻ dừng lại rất lâu không tán đi làm tấm thẻ tỏa ra ánh sáng lung linh.
Trên tấm thẻ vẽ hai thiên sứ rất đẹp, hai người tựa lưng vào nhau, đồng thời làm ra tư thế khẩn cầu.
Tiểu Tịch nhìn vào tấm thẻ, nói: “Trước đây tôi không có đồng bạn, bởi vậy đây là lần đầu tiên tôi dùng tấm thẻ này.”
Cô tung tấm thẻ lên.
Tấm thẻ đột nhiên biến mất.
Trên người Cố Thanh Sơn bỗng nhiên nổi lên một tầng ánh sáng màu xám.
Trên người Tiểu Tịch lại tuôn ra một quầng ánh sáng màu xanh biếc.
Hai tia sáng đan xen vào nhau, hình thành một sợi dây.
Sợi dây này nối liền Cố Thanh Sơn và Tiểu Tịch.
Ánh sáng ngưng tụ thành sợi dây chỉ tồn tại trong nháy mắt sau đó nhanh chóng biến mất.
Tiểu Tịch khẽ nói: “Hiện giờ cục diện đã không còn như cũ nữa.”
Cố Thanh Sơn nhìn về phía giao diện của Chiến thần.
Từng hàng chữ lấp lóe ánh lửa dừng lại rất lâu ở trên giao diện.
[Thẻ duy nhất: Song ảnh, hiện đã được kích hoạt.]
[Sứ giả Đoạn Tội: Cố Thanh Sơn đang thử nghiệm đồng bộ.]
[Thiên sứ Đoạn Tội: Tịch đang thử nghiệm đồng bộ.]
[Đồng bộ thành công.]
[Hình thức chiến đấu Song Ảnh bắt đầu sử dụng!]
Cố Thanh Sơn nhìn giao diện Chiến thần đang hoạt động.
Những đốm chữ lập lòe ánh lửa vẫn đang không ngừng hiện lên.
[Hình thức chiến đấu Song ảnh: Khi đang ở hình thức chiến đấu này, hai sứ giả Đoạn Tội có thể lập tức dùng chung tất cả các thẻ chiến đấu và các thẻ kinh nghiệm chiến đấu khác.]
[Ngài đã nhận được bộ bài cấp Xanh Ngọc: Quyền sử dụng của tất cả các thẻ chiến đấu của Thiên sứ Đoạn Tội – Tịch.]
[Ngài đã học được làm thế nào để sử dụng những thẻ này.]
[Ngài là một thẻ xám cấp không, Thiên sứ Đoạn Tội – Tịch không nhận được bất cứ thẻ chiến đấu nào từ ngài.]
[Ngài chưa từng tiến hành chiến đấu bằng thẻ bài, Thiên sứ Đoạn Tội – Tịch không nhận được bất cứ kinh nghiệm chiến đấu nào từ ngài.]
[Xét ở tình huống này mỗi khi ngài sử dụng ba thẻ của đối phương, Thiên sứ Đoạn Tội – Tịch có thể dùng một loại kỹ năng trên người ngài để sử dụng như thẻ bài.]
[Ngài có thể chỉ định một kỹ năng cá nhân làm thẻ bài, đặt vào chồng bài của Thiên sứ Đoạn Tội – Tịch.]
Cố Thanh Sơn đọc hết một lèo.
Tiểu Tịch đã nói: “Không sao, anh đã nhận được bộ thẻ cấp Xanh Ngọc của tôi, như vậy không khác nào là có hai tôi đang chiến đấu, có lẽ sẽ thắng được bọn họ.”
Cô tiếp tục nói: “Theo quy tắc, anh có thể chọn một loại kỹ năng để vào chồng bài dùng chung của chúng ta. Nhưng tôi thích loại chiến đấu bằng pháp thuật. Những kỹ năng cận chiến kia của anh tôi không dùng đến, thế nên anh cứ tùy tiện đặt một thẻ nào cũng được.”
Cố Thanh Sơn nghĩ một giây rồi nói: “Chờ một chút.”
Lúc này hắn đã nhận được kinh nghiệm sử dụng thẻ bài của Tiểu Tịch, do đó liền tập trung suy nghĩ, lấy một loại kỹ năng chỉ định làm thẻ bài dùng chung.
Một tấm thẻ màu xám xuất hiện ở hư không trước mặt hai người.
Trên tấm thẻ vẽ hai mũi tên nối đuôi, đuổi theo nhau theo hình tròn, không ngừng chuyển động.
[Thẻ bài: Di Hình Hoán Ảnh.]
[Là loại thần kỹ về không gian, thuộc loại kỹ năng dịch chuyển, khi ngài nghĩ tới bất cứ ai ở trong phạm vi thì ngài có thể trao đổi vị trí với người đó.]
[Mô tả: Kỹ năng này là thần kỹ cấp pháp tắc nên bất cứ sinh linh nào cũng không thể chống lại. Bất cứ tường rào của trận pháp, thậm chí các pháp thuật bí mật, pháp thuật cấm đoán cũng không thể chống lại.]
Tiểu Tịch ngớ người, cầm lá bài này trong tay, kích động hét to: [Oa, loại pháp thuật không gian này đối với tôi mà nói đúng là lá bài đào thoát cấp bậc tốt nhất rồi đó.]
Cố Thanh Sơn bật cười.
Hắn hiện giờ đang yên lặng tiếp thu kinh nghiệm chiến đấu bằng thẻ bài của Tiểu Tịch.
“Tiểu Tịch.”
“Hả?”
“Tôi... có chút hiểu vì sao thần linh lại sợ hãi cô rồi.”
“Hì hì, đây đã là gì, thực lực hiện giờ của tôi còn rất yếu đó.”
Lúc này, trên bầu trời, người khổng lồ xám rốt cuộc đã đưa ra quyết định cuối cùng.
“Cho dù là bí mật gì thì chúng ta cũng không thể chọc giận thần điện được.”
Hắn ta hét lớn: “Tất cả lên cho ta, cứ thế giết chết bọn chúng!”
Toàn bộ đám thợ săn tiền thưởng chen chúc lao xuống.
Cố Thanh Sơn và Tiểu Tịch ngay lập tức nhận ra.
Tiểu Tịch ngẩng đầu lên nhìn kỹ đám kẻ địch, bắt đầu rút thẻ bài từ trong hư không.
Cô hỏi: “Cùng dùng pháp thuật công kích với tôi nhé?”
Cố Thanh Sơn cũng bắt đầu rút thẻ bài trong hư không.
Hắn vừa rút thẻ bài, vừa trả lời: “Không, tôi đã có những kinh nghiệm dùng thẻ bài của cô, tôi đã biết nên chiến đấu như thế nào rồi, thế nên...”
“Thế nên?” Tiểu Tịch hỏi.
Cố Thanh Sơn nói: “Thế nên tôi phụ trách xông lên chiến đấu, còn cô phụ trách dùng pháp thuật tầm xa. Đây mới đúng là phối hợp chức nghiệp một cách chính xác!”
Hắn giơ tay lên ném ra.
Một tấm thẻ được ném ra ngoài, biến thành một chùm sáng hòa vào quanh người Cố Thanh Sơn.
“Tấn công tốc độ nhanh.”
“Kích hoạt thẻ bài này, tốc độ công kích của ngài được tăng lên 30%.”
Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng đặt chín tấm thẻ bài còn lại vào hư không.
Chín tấm thẻ bài lập tức quay tròn xung quanh hắn không ngừng rồi dần dần biến mất vào trong hư không.
Cố Thanh Sơn cầm song kiếm trong tay, xông ầm ầm lên trời.
Trong lúc bay lên, tấm thẻ thứ hai bỗng nhiên sáng lên.
Nó tỏa ra ánh sáng xanh biếc, lóe lên trong hư không rồi biến mất.
Một bộ chiến giáp toàn thân bằng kim loại được khắc những hoa văn uy nghiêm, phức tạp xuất hiện phía sau Cố Thanh Sơn.
Chiến giáp rã ra, hóa thành mũ giáp, giáp ngực, giáp vai, giáp tay, hộ eo, áo choàng, giáp chân, giày, nhanh chóng áp lên người Cố Thanh Sơn.
[Chiến giáp cấp Xanh Ngọc: Bộ giáp Sinh Mệnh Ban Ân.]
[Bộ chiến giáp này khi trang bị nhận được kỹ năng đặc thù: Được ngâm trong nước suối sinh mệnh.]
[Miêu tả kỹ năng đặc thù: Một nửa những công kích ngài phải chịu sẽ hóa thành sức mạnh chữa trị, tiếp tục trị liệu vết thương của ngài, kéo dài trong 8 giây.]
Cố Thanh Sơn lập tức khởi động kỹ năng đặc thù.
Cả người hắn được một luồng ánh sáng như làn nước màu xanh biếc nửa trong suốt bao phủ.
Sau đó, hắn biến mất tại chỗ rồi cứ thế xuất hiện giữa đám thợ săn tiền thưởng đang lao xuống.
“Hắn lại đột nhiên xuất hiện rồi, giết chết hắn!”
Có gã hét lớn lên.
Tất cả mọi người cùng lúc ra tay.