Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 991
Ở trong võng mạc của hắn, từng hàng chữ đom đóm nhỏ đang nhanh chóng xuất hiện:
[Phát hiện hệ thống chiến tranh cỡ lớn của nhân tộc, thử tiếp nối]
[Xin chú ý!]
[Năng lượng đối phương bị thiếu nghiêm trọng, tiếp nối lần này thất bại.]
[Xin hãy bổ sung năng lượng cho đối phương, để đánh thức hệ thống chiến tranh cỡ lớn này]
Cố Thanh Sơn không nhịn được thầm hởi trong lòng: “Hệ thống, nó cần năng lượng gì?”
Đinh!
Hệ thống Chiến Thần nói: [Ta không tiếp xúc thực tế với nó, cho nên tạm thời không biết phương thức vận hành năng lượng của nó, ngài cần tự đi thăm dò]
Cố Thanh Sơn rơi vào im lặng.
Lúc này Tạ Cô Hồng nói: "Ta tới trước, lỡ như có bẫy, ta sẽ tự xông ra, chiến đấu với quái vật đến giây cuối cùng."
Hắn ta nhìn về phía ba vị tu sĩ còn lại: "Nếu chuyện đến mức ấy, để ta dùng hết sức thu hút sự chú ý của đám quái vật, các ngươi muốn rời đi hay tiếp tục tìm kiếm biện pháp đi lên, xin hãy tự quyết định."
Tạ Cô Hồng nói xong, cũng không chờ ba người có thêm phản ứng gì, dứt khoát nói về phía hư không: "Ta tiếp nhận!"
Giọng nữ kia lập tức trả lời nói: [Chuẩn bị trao nguyên lực bóng mờ cho ngươi.]
[Xin chú ý, bởi vì nguồn năng lượng của hệ thống chưa đủ, nên nguyên lực chỉ có thể cung cấp cho ngươi thời gian ẩn nấp một giờ]
Vù...
Trong hư không, từng viên hình tròn màu xám tro bỗng nhiên xuất hiện, còn quấn quanh Tạ Cô Hồng không ngừng xoay tròn.
Viên tròn dần dần biến mất.
Thân hình của Tạ Cô Hồng cũng dần dần biến mất trước mặt mọi người.
Ba người cùng nhau toả ra Thần Niệm dò xét, vẫn không thể nào cảm nhận được tồn tại của Tạ Cô Hồng.
Ông lão tóc trắng ngờ vực nói: "Tạ cung chủ, ngươi vẫn còn ở nơi này chứ?"
Đối diện bọn họ, giọng nói Tạ Cô Hồng lập tức vang lên: "Thật thần kỳ, ta rõ ràng còn đứng ở chỗ này, nhưng hoàn toàn không thể phát hiện ra bản thân.. cho dù là Thần Niệm cũng không được."
Đại hán khôi ngô nói: "Nếu ngươi đã tiếp nhận thuật pháp của sự tồn tại kia, sợ là chúng ta lập tức sẽ biết đây đây có phải là cái bẫy hay không."
Bốn người lặng im chờ một hồi.
Không bất kì chuyện gì xảy ra.
Thế giới hoang cổ.
Đá vụn trong vùng hoang dã, một trận thuỷ triều hỗn loạn cuốn sạch cả thế giới đang càn quét khắp nơi.
Xen lẫn các loại sức mạnh ngũ hành, thậm chí còn tràn ngập đủ loại sức mạnh khó lí giải, tạo thành bão lớn cuốn sạch đất đai.
Trên mặt đất, quái vật hoang cổ chật kín đang có chút phiền não bất an.
Điều này là vì thuỷ triều hỗn loạn chứ không hề liên quan đến chuyện xảy ra với Tạ Cô Hồng.
Thấy tình trạng như vậy, mấy người dần dần bình tĩnh lại.
Đại hán khôi ngô và ông lão tóc trắng liếc nhau một cái, đều có chút vui mừng.
Thứ kia có thể dễ dàng tìm ra sự tồn tại của mấy người, nếu như là kẻ địch, thì quả thực quá kinh khủng.
Bọn họ học theo dáng vẻ của Tạ Cô Hồng, nói với hư không một câu “Tiếp nhận”, rất nhanh cũng được trao cho năng lực ẩn mình tạm thời.
Giọng nói của Tạ Cô Hồng ở trong hư không vang lên: "Xem ra ta đã có thể đi tới chỗ sâu trong hoang cổ tìm kiếm kết quả."
"Ta đi cùng với ngươi." Ông lão tóc trắng nói.
"Đúng, ta cũng đi." Đại hán khôi ngô nói.
"Triệu chưởng môn, ngươi có dự định gì?" Tạ Cô Hồng hỏi.
Cố Thanh Sơn đáp: "Cảm ơn đạo hữu, ta muốn nghĩ thêm giọng nói này xuất phát từ đâu"
Giọng nói của Tạ Cô Hồng vang lên theo: "Cũng được, chúng ta chia thành hai đường... để ta dò xét thế giới hoang cổ, bí mật về giọng nói này nhờ vào mấy người vậy."
Sắp xếp như vậy là hợp lý nhất, đám người Tạ Cô Hồng có thời gian ẩn hình một giờ, vừa hay đi thăm dò cái thế giới này.
Trong suy nghĩ của bọn họ, e là trong chốc lát không thể nào lí giải được ý nghĩa mà giọng nói này đại biểu, càng không biết xử lý chuyện này như thế nào.
Nếu Triệu Vô Tung cảm thấy hứng thú đối với chuyện này, vậy thì giao cho hắn đi thăm dò.
"Tốt, quân chia hai đường" Cố Thanh Sơn chậm rãi gật đầu, truy hỏi: "Nếu giọng nói này đồng thời xuất hiện cùng thuỷ triều hỗn loạn, vậy thì khoảng bao lâu thuỷ triều hỗn loạn lại nổi lên một lần?"
Tạ Cô Hồng nói: "Bọn ta đã thống kê một chút, ước chừng khoảng ba đến bốn giờ, thuỷ triều hỗn loạn nhất định sẽ bùng nổ một lần."
Cố Thanh Sơn nói: "Nói cách khác, các ngươi chỉ có thể ẩn hình một giờ, không thể theo kịp lần bùng nổ tiếp theo của thuỷ triều hỗn loạn."
Tạ Cô Hồng nói: "Đúng, chỉ có một giờ, không cách nào bổ sung năng lượng cho năng lực ẩn hình này."
Thời gian cấp bách, hắn ta nhìn Cố Thanh Sơn nói: "Triệu chưởng môn, bảo trọng, bọn ta đi trước một bước."
Cố Thanh Sơn nói: "Đợi đã!"
Hắn vỗ vào túi trữ vật, lấy ra một cái đĩa bát quái, thành thạo sắp xếp một pháp trận truyền tống.
Ba lá bùa truyền tống sử dụng một lần bị hắn ném vào không trung, được ba người Tạ Cô Hồng tiếp lấy.
"Nếu như có nguy hiểm, có thể lập tức về tới đây." Cố Thanh Sơn nói.
"Được, Triệu chưởng môn quả nhiên suy nghĩ chu đáo." Tạ Cô Hồng khen ngợi.
"Nhưng mà ta chưa hề nghe nói Triệu chưởng môn lại có cả trận pháp truyền tống." Ông lão tóc trắng nghi ngờ nói.
Cố Thanh Sơn thản nhiên đáp: "Ai mà chẳng có chút tài năng cất giấu"
Ba người không khỏi khẽ gật đầu.
Quả thật, nào có đại tu sĩ nào lại không có tài năng mà người khác không biết?
Trong hư không vang lên giọng nói của ba người: "Bảo trọng!"
Cố Thanh Sơn cũng ôm quyền nói: "Bảo trọng!"
Bên trên hang động lập tức nứt ta một lỗ hổng, qua mấy giây, lại nhanh chóng khép lại.
Bọn họ đã rời đi.
Bây giờ, trong hang động chỉ còn lại một mình Cố Thanh Sơn.
Hắn bắt đầu nhanh chóng suy nghĩ.
Từ thông tin có được khi nói chuyện với mấy người vừa rồi, mỗi khi thuỷ triều hỗn loạn bùng nổ, thì giọng nữ kia sẽ xuất hiện.
Đây là chuyện vô cùng vó quy luật, nhưng giọng nữ kia lại nói mình thiếu năng lượng.
Như vậy làm sao cô ta có thể duy trì mỗi lần đều xuất hiện, dò xét, hỏi, lại còn chuẩn bị nguyên lực bóng mờ cho ba người ẩn hình đây?
Chẳng lẽ những chuyện này đều không cần đến năng lượng?
Đáp án dự bị rất nhiều, nhưng không thể nào chắc chắn ngay lập tức.
Cố Thanh Sơn tiếp tục suy nghĩ tiếp.
Chuyện cho tới bây giờ, bí mật về hệ thống chiến tranh đã vượt qua việc phát hiện Tạ Cô Hồng ở thế giới hoang cổ.
Thuỷ triều hỗn loạn...
Chẳng lẽ là thuỷ triều hỗn loạn đã cho hệ thống chiến tranh cỡ lớn của nhân tộc năng lượng?
Mà năng lượng của thuỷ triều hỗn loạn đến từ ma thạch.
Toàn bộ thế giới hoang cổ đều là ma thạch...
Theo suy đoán này sẽ không có sai lầm quá lớn, nhưng phải thông qua xác minh mới được.
Lúc này động tĩnh bên ngoài dần dần trở nên yên ắng.
Cố Thanh Sơn lập tức ý thức được một chuyện.
... Thuỷ triều hỗn loạn sắp kết thúc.
Vậy thật không hay, lỡ như hệ thống chiến tranh đó mất đi sức mạnh, trong khoảng ba đến bốn giờ, mình sẽ không có cách nào ẩn hình nữa.
Cố Thanh Sơn lập tức nói: "Ta tiếp nhận kế hoạch mà ngươi sắp xếp."
Hắn vừa dứt lời, từng viên hình tròn màu xám tro vây quanh hắn không ngừng xoay tròn.
Rất nhanh, cơ thể hắn cũng biến mất ở trong hư không.
Cố Thanh Sơn không trì hoãn nữa, dứt khoát mở miệng hỏi: "Làm thế nào để tiếp thêm năng lượng cho hệ thống chiến tranh?"
Trong hư không không có động tĩnh gì.
Giọng nữ đó không đáp lại hắn.
Cố Thanh Sơn chờ lát nữa, đột nhiên ý thức được thế giới bên ngoài đã khôi phục lại vẻ yên tĩnh.
Thuỷ triều hỗn loạn đã kết thúc.
Xem ra hệ thống đó lại rơi vào im lặng.
Còn may mình đã ẩn hình... hoặc là nói, mình ẩn hình đã tiêu hao hết sạch năng lượng của đối phương.
Cố Thanh Sơn thở dài, ánh mắt hạ xuống giao diện làm việc của Chiến Thần.
Trên giao diện Chiến Thần đã có mấy hàng chữ đom đóm nhỏ không ngừng nhấp nháy:
[Ngài đã có được sự gia trì của nguyên lực bóng mờ]
[Ngài có thời gian ẩn hình hai giờ]
[Bởi vì nguồn gốc tạo thành lần ẩn hình này là cấp bậc nguyên lực của thế giới, cho nên quái vật hoang cổ không thể nào phát hiện chiều hướng của ngài.]
Cố Thanh Sơn nhìn lướt qua một cái.
"Nguyên lực bóng mờ là cái gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Đinh!
Hệ thống phát ra một tiếng vang trong veo.
[Phát hiện hệ thống chiến tranh cỡ lớn của nhân tộc, thử tiếp nối]
[Xin chú ý!]
[Năng lượng đối phương bị thiếu nghiêm trọng, tiếp nối lần này thất bại.]
[Xin hãy bổ sung năng lượng cho đối phương, để đánh thức hệ thống chiến tranh cỡ lớn này]
Cố Thanh Sơn không nhịn được thầm hởi trong lòng: “Hệ thống, nó cần năng lượng gì?”
Đinh!
Hệ thống Chiến Thần nói: [Ta không tiếp xúc thực tế với nó, cho nên tạm thời không biết phương thức vận hành năng lượng của nó, ngài cần tự đi thăm dò]
Cố Thanh Sơn rơi vào im lặng.
Lúc này Tạ Cô Hồng nói: "Ta tới trước, lỡ như có bẫy, ta sẽ tự xông ra, chiến đấu với quái vật đến giây cuối cùng."
Hắn ta nhìn về phía ba vị tu sĩ còn lại: "Nếu chuyện đến mức ấy, để ta dùng hết sức thu hút sự chú ý của đám quái vật, các ngươi muốn rời đi hay tiếp tục tìm kiếm biện pháp đi lên, xin hãy tự quyết định."
Tạ Cô Hồng nói xong, cũng không chờ ba người có thêm phản ứng gì, dứt khoát nói về phía hư không: "Ta tiếp nhận!"
Giọng nữ kia lập tức trả lời nói: [Chuẩn bị trao nguyên lực bóng mờ cho ngươi.]
[Xin chú ý, bởi vì nguồn năng lượng của hệ thống chưa đủ, nên nguyên lực chỉ có thể cung cấp cho ngươi thời gian ẩn nấp một giờ]
Vù...
Trong hư không, từng viên hình tròn màu xám tro bỗng nhiên xuất hiện, còn quấn quanh Tạ Cô Hồng không ngừng xoay tròn.
Viên tròn dần dần biến mất.
Thân hình của Tạ Cô Hồng cũng dần dần biến mất trước mặt mọi người.
Ba người cùng nhau toả ra Thần Niệm dò xét, vẫn không thể nào cảm nhận được tồn tại của Tạ Cô Hồng.
Ông lão tóc trắng ngờ vực nói: "Tạ cung chủ, ngươi vẫn còn ở nơi này chứ?"
Đối diện bọn họ, giọng nói Tạ Cô Hồng lập tức vang lên: "Thật thần kỳ, ta rõ ràng còn đứng ở chỗ này, nhưng hoàn toàn không thể phát hiện ra bản thân.. cho dù là Thần Niệm cũng không được."
Đại hán khôi ngô nói: "Nếu ngươi đã tiếp nhận thuật pháp của sự tồn tại kia, sợ là chúng ta lập tức sẽ biết đây đây có phải là cái bẫy hay không."
Bốn người lặng im chờ một hồi.
Không bất kì chuyện gì xảy ra.
Thế giới hoang cổ.
Đá vụn trong vùng hoang dã, một trận thuỷ triều hỗn loạn cuốn sạch cả thế giới đang càn quét khắp nơi.
Xen lẫn các loại sức mạnh ngũ hành, thậm chí còn tràn ngập đủ loại sức mạnh khó lí giải, tạo thành bão lớn cuốn sạch đất đai.
Trên mặt đất, quái vật hoang cổ chật kín đang có chút phiền não bất an.
Điều này là vì thuỷ triều hỗn loạn chứ không hề liên quan đến chuyện xảy ra với Tạ Cô Hồng.
Thấy tình trạng như vậy, mấy người dần dần bình tĩnh lại.
Đại hán khôi ngô và ông lão tóc trắng liếc nhau một cái, đều có chút vui mừng.
Thứ kia có thể dễ dàng tìm ra sự tồn tại của mấy người, nếu như là kẻ địch, thì quả thực quá kinh khủng.
Bọn họ học theo dáng vẻ của Tạ Cô Hồng, nói với hư không một câu “Tiếp nhận”, rất nhanh cũng được trao cho năng lực ẩn mình tạm thời.
Giọng nói của Tạ Cô Hồng ở trong hư không vang lên: "Xem ra ta đã có thể đi tới chỗ sâu trong hoang cổ tìm kiếm kết quả."
"Ta đi cùng với ngươi." Ông lão tóc trắng nói.
"Đúng, ta cũng đi." Đại hán khôi ngô nói.
"Triệu chưởng môn, ngươi có dự định gì?" Tạ Cô Hồng hỏi.
Cố Thanh Sơn đáp: "Cảm ơn đạo hữu, ta muốn nghĩ thêm giọng nói này xuất phát từ đâu"
Giọng nói của Tạ Cô Hồng vang lên theo: "Cũng được, chúng ta chia thành hai đường... để ta dò xét thế giới hoang cổ, bí mật về giọng nói này nhờ vào mấy người vậy."
Sắp xếp như vậy là hợp lý nhất, đám người Tạ Cô Hồng có thời gian ẩn hình một giờ, vừa hay đi thăm dò cái thế giới này.
Trong suy nghĩ của bọn họ, e là trong chốc lát không thể nào lí giải được ý nghĩa mà giọng nói này đại biểu, càng không biết xử lý chuyện này như thế nào.
Nếu Triệu Vô Tung cảm thấy hứng thú đối với chuyện này, vậy thì giao cho hắn đi thăm dò.
"Tốt, quân chia hai đường" Cố Thanh Sơn chậm rãi gật đầu, truy hỏi: "Nếu giọng nói này đồng thời xuất hiện cùng thuỷ triều hỗn loạn, vậy thì khoảng bao lâu thuỷ triều hỗn loạn lại nổi lên một lần?"
Tạ Cô Hồng nói: "Bọn ta đã thống kê một chút, ước chừng khoảng ba đến bốn giờ, thuỷ triều hỗn loạn nhất định sẽ bùng nổ một lần."
Cố Thanh Sơn nói: "Nói cách khác, các ngươi chỉ có thể ẩn hình một giờ, không thể theo kịp lần bùng nổ tiếp theo của thuỷ triều hỗn loạn."
Tạ Cô Hồng nói: "Đúng, chỉ có một giờ, không cách nào bổ sung năng lượng cho năng lực ẩn hình này."
Thời gian cấp bách, hắn ta nhìn Cố Thanh Sơn nói: "Triệu chưởng môn, bảo trọng, bọn ta đi trước một bước."
Cố Thanh Sơn nói: "Đợi đã!"
Hắn vỗ vào túi trữ vật, lấy ra một cái đĩa bát quái, thành thạo sắp xếp một pháp trận truyền tống.
Ba lá bùa truyền tống sử dụng một lần bị hắn ném vào không trung, được ba người Tạ Cô Hồng tiếp lấy.
"Nếu như có nguy hiểm, có thể lập tức về tới đây." Cố Thanh Sơn nói.
"Được, Triệu chưởng môn quả nhiên suy nghĩ chu đáo." Tạ Cô Hồng khen ngợi.
"Nhưng mà ta chưa hề nghe nói Triệu chưởng môn lại có cả trận pháp truyền tống." Ông lão tóc trắng nghi ngờ nói.
Cố Thanh Sơn thản nhiên đáp: "Ai mà chẳng có chút tài năng cất giấu"
Ba người không khỏi khẽ gật đầu.
Quả thật, nào có đại tu sĩ nào lại không có tài năng mà người khác không biết?
Trong hư không vang lên giọng nói của ba người: "Bảo trọng!"
Cố Thanh Sơn cũng ôm quyền nói: "Bảo trọng!"
Bên trên hang động lập tức nứt ta một lỗ hổng, qua mấy giây, lại nhanh chóng khép lại.
Bọn họ đã rời đi.
Bây giờ, trong hang động chỉ còn lại một mình Cố Thanh Sơn.
Hắn bắt đầu nhanh chóng suy nghĩ.
Từ thông tin có được khi nói chuyện với mấy người vừa rồi, mỗi khi thuỷ triều hỗn loạn bùng nổ, thì giọng nữ kia sẽ xuất hiện.
Đây là chuyện vô cùng vó quy luật, nhưng giọng nữ kia lại nói mình thiếu năng lượng.
Như vậy làm sao cô ta có thể duy trì mỗi lần đều xuất hiện, dò xét, hỏi, lại còn chuẩn bị nguyên lực bóng mờ cho ba người ẩn hình đây?
Chẳng lẽ những chuyện này đều không cần đến năng lượng?
Đáp án dự bị rất nhiều, nhưng không thể nào chắc chắn ngay lập tức.
Cố Thanh Sơn tiếp tục suy nghĩ tiếp.
Chuyện cho tới bây giờ, bí mật về hệ thống chiến tranh đã vượt qua việc phát hiện Tạ Cô Hồng ở thế giới hoang cổ.
Thuỷ triều hỗn loạn...
Chẳng lẽ là thuỷ triều hỗn loạn đã cho hệ thống chiến tranh cỡ lớn của nhân tộc năng lượng?
Mà năng lượng của thuỷ triều hỗn loạn đến từ ma thạch.
Toàn bộ thế giới hoang cổ đều là ma thạch...
Theo suy đoán này sẽ không có sai lầm quá lớn, nhưng phải thông qua xác minh mới được.
Lúc này động tĩnh bên ngoài dần dần trở nên yên ắng.
Cố Thanh Sơn lập tức ý thức được một chuyện.
... Thuỷ triều hỗn loạn sắp kết thúc.
Vậy thật không hay, lỡ như hệ thống chiến tranh đó mất đi sức mạnh, trong khoảng ba đến bốn giờ, mình sẽ không có cách nào ẩn hình nữa.
Cố Thanh Sơn lập tức nói: "Ta tiếp nhận kế hoạch mà ngươi sắp xếp."
Hắn vừa dứt lời, từng viên hình tròn màu xám tro vây quanh hắn không ngừng xoay tròn.
Rất nhanh, cơ thể hắn cũng biến mất ở trong hư không.
Cố Thanh Sơn không trì hoãn nữa, dứt khoát mở miệng hỏi: "Làm thế nào để tiếp thêm năng lượng cho hệ thống chiến tranh?"
Trong hư không không có động tĩnh gì.
Giọng nữ đó không đáp lại hắn.
Cố Thanh Sơn chờ lát nữa, đột nhiên ý thức được thế giới bên ngoài đã khôi phục lại vẻ yên tĩnh.
Thuỷ triều hỗn loạn đã kết thúc.
Xem ra hệ thống đó lại rơi vào im lặng.
Còn may mình đã ẩn hình... hoặc là nói, mình ẩn hình đã tiêu hao hết sạch năng lượng của đối phương.
Cố Thanh Sơn thở dài, ánh mắt hạ xuống giao diện làm việc của Chiến Thần.
Trên giao diện Chiến Thần đã có mấy hàng chữ đom đóm nhỏ không ngừng nhấp nháy:
[Ngài đã có được sự gia trì của nguyên lực bóng mờ]
[Ngài có thời gian ẩn hình hai giờ]
[Bởi vì nguồn gốc tạo thành lần ẩn hình này là cấp bậc nguyên lực của thế giới, cho nên quái vật hoang cổ không thể nào phát hiện chiều hướng của ngài.]
Cố Thanh Sơn nhìn lướt qua một cái.
"Nguyên lực bóng mờ là cái gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Đinh!
Hệ thống phát ra một tiếng vang trong veo.