Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 33: Ngoại truyện(1): CẢNH NAM & LƯU MỸ NGỌC
Sau khi nhận con ở LMG, Cảnh Nam hiện rất vui khi biết Cảnh Hiên là con của anh với Lưu Mỹ Ngọc và anh cũng khá bất ngờ vì không nghĩ súng của anh lại tốt đến vậy, chỉ một đêm là dính.1
“Tiểu Hiên, ba đưa con điện thoại, con gọi mẹ tới đây nhé?”
“Sao ba khôn gọi ạ?”
“Mẹ con đang giận ba nên con giúp ba nhé? Sau đó ba sẽ dắt con và mẹ đi ăn nhiều món ngon.”
“Dạ vâng ạ. Ba để con lo.”
Cảnh Nam đưa điện thoại cho tiểu Hiên gọi cho Lưu Mỹ Ngọc
“Alo mẹ ạ”
“Tiểu Hiên? Con đang ở đâu vậy? Mẹ tới đón con.”
“Dạ con đang ở với ba.”
“Ba sao? Tiểu Hiên, con nói gì vậy? Con có biết ba con là ai không mà nói vậy?”
“Dạ biết ạ. Cô Lam đã nói con biết ạ. Giờ con đang ở tập đoàn của ba. Mẹ nhanh tới đón con nhé!”
Không kịp để Lưu Mỹ Ngọc nói thêm, tiểu Hiên liền cúp máy
“Làm tốt lắm con trai.”
“Vâng ạ. Lát ba nhớ dẫn con đi ăn đồ ngon nhé!”
“Được thôi. Nhưng mà chờ mẹ con tới đã.”
“Dạ.”
Lưu Mỹ Ngọc sau khi bị cúp máy liền bắt xe taxi tới tập đoàn Cảnh thị.
Tới nơi, Lưu Mỹ Ngọc đi tới hỏi tiếp tân phòng làm việc của Cảnh Nam ở lầu mấy
“Cho tôi hỏi phòng làm việc của Cảnh Nam ở lầu mấy vậy?”
“Ý tiểu thư là phòng của Cao tổng sao?”
“Đúng vậy.”
“Không biết tiểu thư có đặt lịch hẹn với Cao tổng chưa ạ?”
“Tôi chưa.”
“Vậy giờ để tôi ghi lịch hẹn rồi tiểu thư quay lại khi khác nhé?”
Lưu Mỹ Ngọc nghe vậy rất tức giận nhưng không thể làm gì. Bây giờ cô không thể lên đó đón tiểu Niên được đành quay ra gọi điện thoại cho Cảnh Nam
“Alo, tôi đến rồi nhưng mà không có hẹn trước nên không thể lên trên được.”
“Được rồi, em chờ anh xíu. Anh và con sẽ xuống liền.”
Nghe điện thoại xong, Lưu Mỹ Ngọc đành đứng chờ Cảnh Nam và tiểu Niên dưới sảnh tập đoàn.
5 phút sau, Cảnh Nam bế tiểu Niên đi tới trước mặt Lưu Mỹ Ngọc
“Bà xã, em đợi anh có lâu không?”
“Gì vậy? Ai là vợ anh?”
“Là em chứ ai! Khônh cần phải ngại.”
“Mau đưa tiểu Niên cho tôi rồi tôi đi về.”
“Mẹ ơi, ba hứa sẽ dẫn con và mẹ đi ăn đồ ngon đó ạ.” tiểu Niên lên tiếng
“Đúng vậy. Chúng ta mau đi thôi, chắc con đói lắm rồi.” Cảnh Nam nói rồi nắm tay Lưu Mỹ Ngọc rời đi, tiểu Niên thì vẫn được Cảnh Nam bế trên tay
Một màn này đã bị nhân viên tập đoàn nhìn thấy và không khỏi bất ngờ. Người vừa nãy là tổng tài phu nhân sao? Và đứa bé kia là con họ sao?
Cảnh Nam lái xe đưa Lưu Mỹ Ngọc và tiểu Hiên tới một nhà hàng nổi tiếng. Anh đã đặt phòng riêng để đảm bảo sự riêng tư cho gia đình nhỏ của anh.
“Tiểu Ngọc, em muốn ăn gì? Em gọi món đi.”
“Trong nhà hàng này bao nhiêu món ngon đem hết lên cho tôi đi.” Lưu Mỹ Ngọc nói với nhân viên phục vụ
“Dạ được ạ. Quý khách vui lòng chờ một lát ạ.”
Nói rồi nhân viên phục vụ nhanh chóng rời đi chuẩn bị món ăn cho họ
“Mẹ ăn nhiều quá sẽ thành heo đó. Ba sẽ bỏ mẹ tìm vợ mới cho coi.” tiểu Hiên lên tiếng nói
“Ồ vậy thì càng tốt. Mẹ cũng đang rất mong được ba con bỏ đây.” Lưu Mỹ Ngọc điềm tĩnh đáp lại
“Vớ vẩn! Ba của con sẽ không bao giờ bỏ mẹ và tiểu Hiên đâu.” Cảnh Nam lên tiếng
“Dạ vâng ạ. Ba mẹ, chờ con xíu, con đi vệ sinh ạ.” tiểu Hiên rời khỏi ghế nói
“Để mẹ dẫn con đi!”
“Không cần ạ. Con tự đi ạ.”
Nói rồi tiểu Hiên lon ton chạy ra khỏi phòng ăn, giờ chỉ còn mỗi Cảnh Nam và Lưu Mỹ Ngọc
“Cảnh tổng, hy vọng sau này anh sẽ không tìm tới tôi và tiểu Hiên nữa.”
“Anh gặp con anh là sai sao?”
“Tiểu Hiên không có ba. Ngay từ lúc sinh ra, trong mục cha đã không có tên ai.”
“Ồ vậy anh có thể làm cha của tiểu Hiên không?”
“Cảnh tổng, xin hãy giữ tự trọng.”
“Tự trọng sao? Với em và con thì anh không cần đâu!”
“Cảnh tổng, giữa chúng ta không thể đâu.”
“Tại sao lại không thể? Em không hài lòng ở điểm nào anh liền sửa.”
“Cảnh tổng, nếu tôi nhớ không lầm thì anh đã có vị hôn thê.”
“Giờ anh đang độc thân. Nếu được thì xem xét cho anh nhé?”
“Người theo đuổi tôi rất nhiều, anh đấu lại không?”
“Anh đầu hàng. Thế nào?”
“Chuyện đó để xem thái độ của anh như nào đã rồi tính tiếp.”
“Vậy em nhớ khi nào tuyển ba cho tiểu Hiên thì xem xét anh đầu tiên nhé?”
Lưu Mỹ Ngọc không nói gì, chỉ im lặng ngồi đó nhìn xung quanh. Trông cô có vẻ bối rối, chắc là do những lời Cảnh Nam vừa nói.
Tiểu Hiên đi vệ sinh vào thì chạy tới chỗ Cảnh Nam
“Ba ơi, hồi nãy ở ngoài kia con thấy có cậu bạn kia lái chiếc xe đồ chơi đẹp lắm! Ba mua cho con nhé? Để con khoe với tiểu An.”
“Được thôi. Lát ăn xong ba dẫn con đi mua. Con thích gì ba đều mua hết được không?”
“Dạ vâng ạ.”
“Anh đừng có mà chiều hư tiểu Hiên.”
“Anh biết mà. Cũng chỉ là vài món đồ chơi, anh không phải không thể mua cho tiểu Hiên.”
“Con yêu ba nhất!”
“Thế còn mẹ?”
“Con cũng yêu mẹ nhất ạ!”
Sau đó cả ba người họ cũng nhau ăn uống vui vẻ.
Ăn xong, Cảnh Nam lái xe đưa tiểu Hiên đi mua đồ chơi và rồi tiện đường anh lái xe đưa tiểu Hiên và Lưu Mỹ Ngọc về biệt thự của anh luôn.
“Tiểu Hiên, ba đưa con điện thoại, con gọi mẹ tới đây nhé?”
“Sao ba khôn gọi ạ?”
“Mẹ con đang giận ba nên con giúp ba nhé? Sau đó ba sẽ dắt con và mẹ đi ăn nhiều món ngon.”
“Dạ vâng ạ. Ba để con lo.”
Cảnh Nam đưa điện thoại cho tiểu Hiên gọi cho Lưu Mỹ Ngọc
“Alo mẹ ạ”
“Tiểu Hiên? Con đang ở đâu vậy? Mẹ tới đón con.”
“Dạ con đang ở với ba.”
“Ba sao? Tiểu Hiên, con nói gì vậy? Con có biết ba con là ai không mà nói vậy?”
“Dạ biết ạ. Cô Lam đã nói con biết ạ. Giờ con đang ở tập đoàn của ba. Mẹ nhanh tới đón con nhé!”
Không kịp để Lưu Mỹ Ngọc nói thêm, tiểu Hiên liền cúp máy
“Làm tốt lắm con trai.”
“Vâng ạ. Lát ba nhớ dẫn con đi ăn đồ ngon nhé!”
“Được thôi. Nhưng mà chờ mẹ con tới đã.”
“Dạ.”
Lưu Mỹ Ngọc sau khi bị cúp máy liền bắt xe taxi tới tập đoàn Cảnh thị.
Tới nơi, Lưu Mỹ Ngọc đi tới hỏi tiếp tân phòng làm việc của Cảnh Nam ở lầu mấy
“Cho tôi hỏi phòng làm việc của Cảnh Nam ở lầu mấy vậy?”
“Ý tiểu thư là phòng của Cao tổng sao?”
“Đúng vậy.”
“Không biết tiểu thư có đặt lịch hẹn với Cao tổng chưa ạ?”
“Tôi chưa.”
“Vậy giờ để tôi ghi lịch hẹn rồi tiểu thư quay lại khi khác nhé?”
Lưu Mỹ Ngọc nghe vậy rất tức giận nhưng không thể làm gì. Bây giờ cô không thể lên đó đón tiểu Niên được đành quay ra gọi điện thoại cho Cảnh Nam
“Alo, tôi đến rồi nhưng mà không có hẹn trước nên không thể lên trên được.”
“Được rồi, em chờ anh xíu. Anh và con sẽ xuống liền.”
Nghe điện thoại xong, Lưu Mỹ Ngọc đành đứng chờ Cảnh Nam và tiểu Niên dưới sảnh tập đoàn.
5 phút sau, Cảnh Nam bế tiểu Niên đi tới trước mặt Lưu Mỹ Ngọc
“Bà xã, em đợi anh có lâu không?”
“Gì vậy? Ai là vợ anh?”
“Là em chứ ai! Khônh cần phải ngại.”
“Mau đưa tiểu Niên cho tôi rồi tôi đi về.”
“Mẹ ơi, ba hứa sẽ dẫn con và mẹ đi ăn đồ ngon đó ạ.” tiểu Niên lên tiếng
“Đúng vậy. Chúng ta mau đi thôi, chắc con đói lắm rồi.” Cảnh Nam nói rồi nắm tay Lưu Mỹ Ngọc rời đi, tiểu Niên thì vẫn được Cảnh Nam bế trên tay
Một màn này đã bị nhân viên tập đoàn nhìn thấy và không khỏi bất ngờ. Người vừa nãy là tổng tài phu nhân sao? Và đứa bé kia là con họ sao?
Cảnh Nam lái xe đưa Lưu Mỹ Ngọc và tiểu Hiên tới một nhà hàng nổi tiếng. Anh đã đặt phòng riêng để đảm bảo sự riêng tư cho gia đình nhỏ của anh.
“Tiểu Ngọc, em muốn ăn gì? Em gọi món đi.”
“Trong nhà hàng này bao nhiêu món ngon đem hết lên cho tôi đi.” Lưu Mỹ Ngọc nói với nhân viên phục vụ
“Dạ được ạ. Quý khách vui lòng chờ một lát ạ.”
Nói rồi nhân viên phục vụ nhanh chóng rời đi chuẩn bị món ăn cho họ
“Mẹ ăn nhiều quá sẽ thành heo đó. Ba sẽ bỏ mẹ tìm vợ mới cho coi.” tiểu Hiên lên tiếng nói
“Ồ vậy thì càng tốt. Mẹ cũng đang rất mong được ba con bỏ đây.” Lưu Mỹ Ngọc điềm tĩnh đáp lại
“Vớ vẩn! Ba của con sẽ không bao giờ bỏ mẹ và tiểu Hiên đâu.” Cảnh Nam lên tiếng
“Dạ vâng ạ. Ba mẹ, chờ con xíu, con đi vệ sinh ạ.” tiểu Hiên rời khỏi ghế nói
“Để mẹ dẫn con đi!”
“Không cần ạ. Con tự đi ạ.”
Nói rồi tiểu Hiên lon ton chạy ra khỏi phòng ăn, giờ chỉ còn mỗi Cảnh Nam và Lưu Mỹ Ngọc
“Cảnh tổng, hy vọng sau này anh sẽ không tìm tới tôi và tiểu Hiên nữa.”
“Anh gặp con anh là sai sao?”
“Tiểu Hiên không có ba. Ngay từ lúc sinh ra, trong mục cha đã không có tên ai.”
“Ồ vậy anh có thể làm cha của tiểu Hiên không?”
“Cảnh tổng, xin hãy giữ tự trọng.”
“Tự trọng sao? Với em và con thì anh không cần đâu!”
“Cảnh tổng, giữa chúng ta không thể đâu.”
“Tại sao lại không thể? Em không hài lòng ở điểm nào anh liền sửa.”
“Cảnh tổng, nếu tôi nhớ không lầm thì anh đã có vị hôn thê.”
“Giờ anh đang độc thân. Nếu được thì xem xét cho anh nhé?”
“Người theo đuổi tôi rất nhiều, anh đấu lại không?”
“Anh đầu hàng. Thế nào?”
“Chuyện đó để xem thái độ của anh như nào đã rồi tính tiếp.”
“Vậy em nhớ khi nào tuyển ba cho tiểu Hiên thì xem xét anh đầu tiên nhé?”
Lưu Mỹ Ngọc không nói gì, chỉ im lặng ngồi đó nhìn xung quanh. Trông cô có vẻ bối rối, chắc là do những lời Cảnh Nam vừa nói.
Tiểu Hiên đi vệ sinh vào thì chạy tới chỗ Cảnh Nam
“Ba ơi, hồi nãy ở ngoài kia con thấy có cậu bạn kia lái chiếc xe đồ chơi đẹp lắm! Ba mua cho con nhé? Để con khoe với tiểu An.”
“Được thôi. Lát ăn xong ba dẫn con đi mua. Con thích gì ba đều mua hết được không?”
“Dạ vâng ạ.”
“Anh đừng có mà chiều hư tiểu Hiên.”
“Anh biết mà. Cũng chỉ là vài món đồ chơi, anh không phải không thể mua cho tiểu Hiên.”
“Con yêu ba nhất!”
“Thế còn mẹ?”
“Con cũng yêu mẹ nhất ạ!”
Sau đó cả ba người họ cũng nhau ăn uống vui vẻ.
Ăn xong, Cảnh Nam lái xe đưa tiểu Hiên đi mua đồ chơi và rồi tiện đường anh lái xe đưa tiểu Hiên và Lưu Mỹ Ngọc về biệt thự của anh luôn.
Bình luận facebook