Nàng thiếu nữ váy xanh, trong mắt ngập nước, sương mù mông lung nồng đậm, bộ dáng phi thường đáng thương.
Những người đang xem trò vui xung quanh cũng không khỏi có chút thương tình, đều khuyên bảo Triệu Phong bán lại Tiểu Tặc Miêu cho nàng thiếu nữ váy xanh kia.
- Chỉ cần bỏ ra mười ức Nguyên tinh thạch là được thôi!
Triệu Phong cười ha hả, nói.
Gã thiếu niên hắc bào nắm chặt hai nắm tay, ánh mắt nhìn về phía Triệu Phong gần như bốc lửa, nếu giờ phút này không phải là đang ở trên Độ Thiên Thuyền, rất có khả năng đã nhào lại đánh cho Triệu Phong một trận rồi.
Triệu Phong đã báo ra cái giá mười ức Nguyên tinh thạch này, hiển nhiên là đã không có ý định giao dịch rồi, lại còn có ý tứ trêu chọc trong đó nữa.
- Đình nhi, đợi sau khi qua khỏi Nộ Thiên Hà, tiến vào Thánh địa Thiên Bồng, Liễu bá sẽ mua cho ngươi một con mèo nhỏ giống hệt như vậy!
Lão giả bố y phía sau hai người có chút hoạt kê và yêu thương, nói.
- Meo meo!
Vẻ mặt Tiểu Tặc Miêu mang theo vẻ khinh thường, giơ ra một cái trảo mèo, chỉ chỉ lên không trung, sau đó lại giơ ra hai cái trảo mèo nữa, khoa tay múa chân một hồi.
- Nó muốn nói rằng, nó là độc nhất vô nhị?
Những người bên cạnh không ngờ lại có thể hiểu được ý tứ của nó.
Độc nhất vô nhị!
- Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu ngạo nghễ gật đầu liên hồi, xem như chấp nhận lời nói của mọi người.
Mọi người nhất thời lại trừng mắt há miệng, cảm thấy vô cùng kỳ dị. Trên đời này không ngờ lại có một đầu Miêu Yêu thông minh lanh lợi đến như vậy! Bậc linh trí như thế này, có thể so sánh với các loại Yêu thú thuộc Hồ Tộc rồi!
- Liễu bá, nó đã nói nó chính là độc nhất vô nhị rồi, ngài còn nói là sẽ mua cho Đình nhi một con giống như đúc nữa…
Thiếu nữ váy xanh đưa tay quệt miệng, gần như muốn bật khóc, bộ dáng luyến tiếc không rời nhìn chằm chằm vào Tiểu Tặc Miêu, ánh mắt không hề rời đi.
Lão giả bố y thì thập phần bất đắc dĩ. Còn gã thiếu niên hắc bào thì lại phẫn hận bất mãn giương mắt nhìn chằm chằm Triệu Phong, căn bản không hề che giấu địch ý.
Triệu Phong thì có chút không biết nói gì. Chỉ trong thời gian nửa ngày ngắn ngủi, bản thân mình không ngờ lại đã đắc tội hai nhóm người.
Đám người đầu tiên, muốn mua Thanh Phong Yến của Triệu Phong, sau khi bị cự tuyệt, trong lòng liền sản sinh địch ý.
Mà nhóm người thứ hai, lại muốn mua Tiểu Tặc Miêu của hắn, mua không nổi không ngờ lại còn muốn động thủ nữa!
Haizzz… đây là cái thế đạo gì chứ?
Triệu Phong không khỏi lắc lắc đầu. Nhưng suy nghĩ cẩn thận lại, xét đến cùng, thì những người này đều cho rằng chính mình dễ ức hiếp a!
Hắn chỉ một thân một mình, tu vi không cao, nhưng ở tại xứ người như Đại quốc Thiên Bồng này, mọi người đều xem hắn như là một kẻ nhà quê mới lên tỉnh, nghĩ rằng dễ dàng khi dễ.
Độ Thiên Thuyền vẫn còn tiếp tục chậm rãi chạy đi bên trong Nộ Thiên Hà.
Triệu Phong cảm nhận được lãnh ý và sát khí từ trên người thanh niên tóc bạc Tề Cửu cùng với Hôi Miêu Ưng.
Mà trong số ba người kia, vẻ mặt gã thiếu niên hắc bào tràn ngập phẫn hận, cho rằng mình đã bị Triệu Phong khi nhục, hơn nữa lại còn muốn thay thiếu nữ váy xanh kia xuất đầu.
Lão giả bố y Nửa bước Chân Linh Cảnh kia, ánh mắt thoáng có chút lóe lên, căn bản không thể nhìn ra được ý nghĩ thực sự của hắn.
- Sau khi rời thuyền, hai đám người này, nếu như cùng lúc công kích…
Trong lòng Triệu Phong thoáng khẽ rùng mình một cái.
Không nói những người khác, chỉ riêng gã thanh niên tóc bạc Tề Cửu kia, luận thực lực, gần như đã sánh ngang với Thương Vũ Nguyệt rồi.
Mà thực lực cực mạnh trong đó, hiển nhiên chính là vị lão giả bố y kia, Nửa bước Chân Linh Khí trong cơ thể đã có chút quy mô, cho dù gặp phải cường giả Chân Nhân Cấp bình thường, cũng có thể chống cự một phen.
Đương nhiên, Triệu Phong tự đánh giá, cho dù mình không địch lại, nhưng bằng vào ưu thế tốc độ do Âm Ảnh Phi Phong và với Điện Chi Truyền Thừa mang lại, hắn vẫn hoàn toàn có thể toàn thân trở ra.
- Tiểu huynh đệ, Liễu gia Lâm Lam Quận chúng ta, danh tiếng tuyệt đối không tệ, sẽ không làm ra chuyện tình ép mua ép bán đâu! Nhưng mà cũng không thể bảo chứng những người khác sẽ không làm như vậy. Nếu tiểu huynh đệ không ngại, có thể tạm thời đi chung với ba người Liễu gia chúng ta!
Bố y lão giả truyền âm, đề nghị nói.
Trong lòng Triệu Phong thoáng rung lên. Gừng đúng là càng già càng cay mà.
Lão giả bố y cũng nhìn ra được cục diện bất lợi của Triệu Phong, liền tung ra lợi ích chiêu dụ. Nếu như giúp đỡ Triệu Phong hóa giải được cục diện, xem như hắn thiếu nợ một khoản nhân tình.
Đến lúc đó, lại nhắc lại chuyện giao dịch Tiểu Tặc Miêu, Triệu Phong căn bản không có khả năng hoàn toàn một phen từ chối được.
Triệu Phong lúc này lại lâm vào suy tư giây lát.
Hắn quả thật là không hề e ngại hai đám người này. Cho dù hắn không địch lại, cũng có thể toàn thân trở ra.
Chỉ là… Liễu gia Lâm Lam Quận này, vừa lúc chính là một cái manh mối.
Vừa mới chân ướt chân ráo tiến vào Đại quốc Thiên Bồng, Triệu Phong căn bản không quen biết bất cứ kẻ nào, hắn cũng không thể xác định được, Liễu gia mà mình muốn tìm kiếm, kia, rốt cuộc là một nhà nào.
- Không bằng như vầy đi! Sau khi rời thuyền, ta cùng với ba vị kết bạn mà đi. Các ngươi phải cam đoan sự an nguy của ta! Về phần chuyện giao dịch, nếu như Tiểu Tặc Miêu đồng ý đi theo các ngươi, Triệu mỗ ta cũng sẽ không ngăn cản!
Triệu Phong truyền âm hồi đáp.
- Một lời đã định!
Sắc mặt lão giả bố y lộ ra vẻ vui mừng, trong lòng lại vô cùng tin tưởng nắm chắc thành công.
Sau lưng bọn họ chính là một Đại Gia tộc khổng lồ, tài nguyên hùng hậu, con mèo nhỏ kia trí tuệ hơn người, nếu như dùng lợi ích chiêu dụ, cấp cho đãi ngộ tốt nhất, tin tưởng rằng nó sẽ biết chim lựa đất lành mà đậu thôi.
Lão giả bố y sau khi cùng Triệu Phong đạt thành hiệp nghị, lại truyền âm cho thiếu nữ váy xanh cùng gã thiếu niên hắc bào.
- Thật tốt quá! Không hỗ là Liễu bá bá, vừa ra tay liền mã đáo thành công!
Thiếu nữ váy xanh kia vui vẻ rạo rực nói, giống như là Tiểu Tặc Miêu đã đạt tới tay rồi vậy.
Gã thiếu niên hắc bào khẽ hừ nhẹ một tiếng, địch ý trên mặt cũng thoáng giảm đi một chút, nhưng ánh mắt nhìn về phía Triệu Phong vẫn không có chút thiện cảm nào.
Có được Tiểu Tặc Miêu làm sợi dây liên hệ, Triệu Phong rất nhanh làm quen với ba người đến từ Liễu gia Lâm Lam Quận này.
Lão giả bố y mà hai người thiếu nữ váy xanh gọi là Liễu bá kia, chính là một vị Trưởng lão của Liễu gia Lâm Lam Quận.
Thiếu nữ váy xanh thì tên là Liễu Đình Ngọc, vốn là một đệ tử thiên tài kiệt xuất nhất trong đồng lứa của Liễu gia Lâm Lam Quận, thế nhưng, Triệu Phong từ mức độ cưng chiều của Liễu bá đối với nàng mà xét, thì thân phận của nàng hẳn là không đơn giản như bề ngoài.
Mà gã thiếu niên hắc bào cuối cùng kia, tên là Liễu Đông, vô cùng ái mộ đối với Liễu Đình Ngọc, giống như một hộ hoa sứ giả vậy.
Trong lòng Triệu Phong lập tức tỉnh ngộ, cơ bản là hiểu rõ thân phận lai lịch của ba người.
Liễu gia Lâm Lam Quận ở Đại quốc Thiên Bồng chính là một cái tiểu tộc nhỏ bé đến mức không đáng nhắc đến, địa vị giống như là Triệu Tộc ở Tương Vân Quốc vậy.
Nhưng không ngờ một tiểu tộc như vậy, lại có được Trưởng lão Nửa bước Chân Linh Cảnh tọa trấn!
Bởi vậy có thể nhìn ra được, giới tu luyện tại Đại quốc Thiên Bồng hoàn toàn siêu việt Thập Tam Quốc cả một thời đại!
Triệu Phong từ một cái sơn thôn nho nhỏ xa xôi hẻo lánh tiến vào trong cái thời đại phồn hoa thịnh thế như thế này, bị mọi người xem như kẻ nhà quê, căn bản đã là được đánh giá rất cao rồi.
- Hì hì…
Liễu Đình Ngọc lấy ra rất nhiều món ăn vặt mà mình thích ăn, đút cho Tiểu Tặc Miêu ăn.
Chương 253: Cập bến (2)
Nguồn: Vipvanda
Dịch: Nhóm dịch black
Biên: Black
Bạn sẽ ủng hộ cho người dịch 15 Điểm khi đọc bài viết này: vipvanda :
Tiểu Tặc Miêu khẩu vị căn bản là cực cao, những loại thức ăn bình thường, nó ngay cả liếc mắt nhìn cũng không thèm, mãi cho đến khi Liễu Đình Ngọc lấy ra Nguyên tinh thạch cùng với một vài loại thiên tài địa bảo, mắt mèo mới nhất thời sáng lên, ăn uống như rồng cuốn hổ vồ.
Lão giả bố y vuốt râu mỉm cười. Với đặc tính tham ăn tham tiền của Tiểu Tặc Miêu này, muốn chiêu dụ nó rời khỏi Triệu Phong, căn bản cũng không quá khó khăn!
Nhân cơ hội này, Triệu Phong tự nhiên không quên hỏi thăm một chút tình huống về Liễu gia từ trong miệng ba người Liễu Đình Ngọc.
- Xin hỏi Liễu bá, ở trong nhất mạch Liễu gia của các người, có người nào tên là Liễu Cầm Tâm hay không?
Triệu Phong dò hỏi.
Lần này hắn đến Đại quốc Thiên Bồng, chính là nhận được ủy thác của sư tôn Đại Trưởng lão, đến tìm kiếm người này.
Nhiệm vụ này, chính là quan hệ đến sự an bài tiền đồ của chính mình, thậm chí còn có hy vọng xoay chuyển thế cục của Thập Tam Quốc!
- Liễu Cầm Tâm? Nhìn khắp Liễu gia Lâm Lam Quận chúng ta, cũng không có bất cứ người nào tên là Liễu Cầm Tâm cả!
Liễu bá lắc lắc đầu.
Những người cùng tên cùng họ thật sự là rất nhiều, huống chi ở nơi Đại quốc Thiên Bồng lãnh thổ rộng lớn khôn cùng như thế này.
Triệu Phong nhất thời nín lặng.
Cho dù là tại Triệu Tộc trong dĩ vãng, những người cùng tên cùng họ với hắn cũng không chỉ có một người.
- Liễu Tộc, một trong Tứ Đại Gia Tộc ở Đại quốc Thiên Bồng, chính là Tổng hệ của Liễu gia chúng ta! Bên dưới Tổng hệ này còn có những Phân tộc và Chi tộc nữa! Theo như ta biết, dưới Tổng hệ, có tổng cộng là bảy đại Phân tộc, về phần các Chi tộc, chỉ sợ là có tới mấy trăm cái a…
Liễu bá giải thích.
Triệu Phong không khỏi líu lưỡi.
Gia tộc Liễu Thị, chính là một Tổng hệ, bên dưới có tới bảy đại Phân tộc!
Mà ở dưới Phân tộc, thì lại còn có một đám lớn các Chi tộc nữa.
Liễu gia Lâm Lam Quận chính là một cái Chi tộc nhỏ đến mức không đáng nhắc tới trong phần đông đám Chi tộc của Liễu Tộc!
Sau khi biết rõ những điều này, trong lòng Triệu Phong nhất thời kinh hãi. Căn bản không thể tưởng tượng nổi, Gia tộc Liễu Thị kia ở trong Đại quốc Thiên Bồng này đến cùng là cắm rễ bao sâu, thế lực khổng lồ đến mức nào?
Với cấp bậc của Liễu gia Lâm Lam Quận, chỉ sợ căn bản là không có tư cách liên hệ với Tổng hệ Liễu Tộc!
Trừ phi cường đại như bảy đại Phân tộc của Liễu Tộc, mỗi một Phân tộc đều là một đại tộc có nội tình sâu dày đến cả ngàn năm, mới có thể có chút lui tới với Tổng hệ Liễu Tộc.
- Liễu gia mà ta muốn tìm kiếm, rốt cuộc là thuộc Tổng hệ, Phân tộc hay là Chi tộc đây?
Triệu Phong có chút đau đầu.
Nhiệm vụ thứ hai của hắn, chính là đi truyền tin. Hắn vốn tưởng rằng chuyện này sẽ rất đơn giản, nhưng mà không nghĩ tới tình huống lại phức tạp đến như vậy.
Dựa theo tình huống trước mắt mà xét, thì khả năng là thuộc Tổng hệ Liễu Tộc cũng không quá lớn, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có.
- Chỉ mong là một cái Phân tộc nào đó của Liễu Tộc, địa vị cao cao một chút, nếu như là một cái Chi tộc nào đó, như vậy thì phiền toái rồi…
Cặp mày Triệu Phong nhíu chặt.
Phân tộc của Liễu Tộc cũng chỉ có bảy cái, đều là thế lực lớn, thậm chí còn là bá chủ một phương.
Nhưng mà Chi tộc, thì lại có nhiều lắm, đến mấy trăm cái!
Triệu Phong cũng không biết, khi hắn đề cập với Liễu bá ba chữ “Liễu Cầm Tâm” kia, trong ánh mắt của vị quý nhân kim bào kia chợt lóe lên một tia dị sắc.
- Liễu Cầm Tâm? Chẳng lẽ là người đó… Không có khả năng! Tuyệt đối không thể nào! Có lẽ là cùng tên cùng họ mà thôi!
Vị quý nhân kim bào kia khẽ hít sâu một hơi, sau đó lại liên tục lắc đầu.
Những người cùng tên cùng họ thật sự là có rất nhiều, quý nhân kim bào khẽ mỉm cười bỏ qua.
o0o
Độ Thiên Thuyền, vẫn tiếp tục trong Nộ Thiên Hà chậm rãi chạy đi.
Thời gian rất nhanh trôi qua!
Chỉ trong chớp mắt, thời gian đã trôi qua bảy tám ngày.
Độ Thiên Thuyền rốt cuộc cũng tiếp cận bờ bên kia.
Bờ bên này của Nộ Thiên Hà, trời xanh trong như ngọc bích, một mảnh giang sơn cẩm tú xinh đẹp, phong cảnh giống như tranh vẽ, gợn sóng bao la hùng vĩ, thanh lệ vô cùng!
Ánh mắt Triệu Phong phóng ra rất xa, thật sâu, rồi chìm vào trong cảnh sắc.
- Thật sự mê người a! Bờ bên kia chính là Thánh địa tu hành Đại quốc Thiên Bồng hay sao?
Trong ánh mắt của Liễu Đình Ngọc chợt lóe lên một tia sáng kỳ dị, hai bàn tay phấn trắng nắm chặt lại, gần như bị mảnh đất này mê hoặc.
Bờ Nam của Nộ Thiên Hà chính là khu vực hoang vắng bên ngoài Đại quốc Thiên Bồng, chỉ khi nào qua sông, mới có thể chân chính tiến vào Thánh địa!
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong mơ hồ bắt giữ được một luồng lực lượng vô tận thông thiên triệt địa ẩn chứa bên trong Nộ Thiên Hà, phảng phất như muốn xé rách cả lục địa vậy.
- Bờ bên này của Nộ Thiên Hà, nguyên khí thiên địa nồng đậm hơn rất nhiều lần, gần như gấp chục lần tại Hoành Vân Thập Tam Quốc! Ở giữa sông này không biết là ẩn chứa loại lực lượng thông thiên đến thế nào, không ngờ lại có thể xoay chuyển sự phân bố nguyên khí thiên địa ở một trình độ nhất định của toàn bộ Bắc Đại lục như thế này.
Triệu Phong khẽ hít sâu một hơi, căn bản không thể nào đánh giá nổi cấp bậc của loại lực lượng kia.
- Nộ Thiên Hà này chính là một con sông vô cùng thần bí! Thiên Cơ Truyền Thừa, bài danh đệ nhất trong Tứ Đại Truyền Thừa Đại lục, mấy vạn năm trước đây đã từng xuất hiện ở nơi này, vì thế ở Bắc Đại lục mới sinh ra một cái Nộ Thiên Hà!
Liễu bá mang theo một tia ngữ khí kể chuyện xưa, nói.
- Thiên Cơ Truyền Thừa? Là loại truyền thừa còn lợi hại hơn Xích Nguyệt Truyền Thừa sao?
Vẻ mặt Liễu Đình Ngọc tràn ngập hứng thú, hỏi.
Trong số Tứ Đại Truyền Thừa Đại lục, Xích Nguyệt Truyền Thừa bài danh thứ ba, mấy trăm năm trước, truyền thừa này đã sản sinh ra một vị Xích Nguyệt Giáo Chủ dựng nên thành tựu chấn động muôn đời.
- Thiên Cơ Truyền Thừa, ở trong Tứ Đại Tuyền Thừa Đại lục, chính là truyền thừa cổ xưa nhất, thần bí nhất, tần suất xuất hiện cũng thấp nhất. Những nội dung liên quan đến nó, ngay cả bên trong các sách cổ cũng không có lưu lại bao nhiêu!
Liễu bá thoáng cười, nói.
Trong lịch sử, những miêu tả ghi chép có liên quan đến Thiên Cơ Truyền Thừa, quả thật là quá ít. Nó có phải là mạnh nhất hay không, cũng không thể xác định được, nhưng tuyệt đối là cổ xưa nhất, thần bí nhất.
- Nghe nói, mỗi một lần Thiên Cơ Truyền Thừa xuất hiện, đều dẫn phát nên đại biến đổi của thiên địa, ảnh hưởng đến bố cục của toàn bộ Đại lục! Chỉ là, cái truyền thừa bài danh đệ nhất Đại lục này, đã thật lâu rồi cũng không thấy xuất hiện qua!
Vị quý nhân kim bào từ đầu đến giờ vẫn luôn trầm mặc, lúc này đột nhiên cảm khái lên tiếng.
Những sự tích trong truyền thuyết này, mọi người chỉ nghe qua cho biết, cũng không nhất định xem nó là sự thật.
Không bao lâu sau, Độ Thiên Thuyền đã đi đến bờ bên kia.
Vù vù vù!
Mọi người đều rất nhanh rời khỏi Độ Thiên Thuyền. Tốc độ nhanh nhất hiển nhiên chính là vị quý nhân kim bào kia, thoáng lóe lên đã phóng vọt lên tận trời, biến mất vô ảnh vô tung.
- Tiểu tử tóc xanh kia, đầu Thanh Phong Yến này của ngươi, thật sự không định bán ra hay sao?
Gã trung niên áo xám Hôi Miêu Ưng kia, dẫn theo hai gã viện binh nữa, chậm rãi đến trước mặt Triệu Phong.
Mà một chỗ khác, gã thanh niên tóc bạc Tề Cửu, khóe miệng chợt nhếch lên một tia lãnh ý trào phúng.
Bình luận facebook