Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 537
- Đại ca...Cảm ơn ngươi...
Lan Kinh vỗ vỗ bả vai hắn, cười nói:
- Ta là đại ca ngươi, người một nhà sao lại nói hai lời? Chờ một chút, lập tức xong ngay.
Lúc này Lâm Dịch gật đầu, lui về phía sau đến trước người bọn Lang Đầu, chờ mong nhìn cảnh trước mặt.
Linh tinh là từ linh thạch lấy ra, người cả Thiên Giới đều biết rõ. Nhưng mà, người có thể nhìn thấy cảnh chắt lọc linh tinh trong linh thạch ra, lại cực nhỏ. Cho nên, tất cả yêu thú đều nhìn xem, nhìn cảnh mà cả Thiên Giới, đại đa số người có lẽ tới cuối đời cũng không có duyên quan sát cảnh này.
Lan Kinh Vương hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn vào đống linh thạch trước người.
Chắt lọc linh tinh, là một chuyện tốn thể lực, phải đem năng lượng thuần túy nhất trong linh thạch lấy ra, sau đó áp súc vào một chỗ, sau đó mới có thể ngưng tụ thành linh tinh.
Mà linh thạch là thứ chắc chắn thế nào? Muốn gõ vỡ linh thạch, chắt lọc năng lượng bên trong, lại cần bao nhiêu lực lượng?
Chỉ thấy trên người của Lan Kinh Vương hiện ra lam sắc quang mang, mông lung, bao phủ cả người của hắn vào bên trong.
- Đi!
Đột nhiên Lan Kinh Vương quát nhẹ, tay phải duỗi ra vượt mức quy định, đánh vào đống linh thạch trước mặt.
Hào quang của lam sắc quang mang bộc phát cực mạnh.
Hào quang của lam sắc quang mang này, làm cho tất cả mọi người phải nhắm mắt lại, nghiêng đầu đi. Mặc dù là Lâm Dịch cũng không nhịn được mà híp đôi mắt lại một cái, sau đó nhanh chóng điều chỉnh tiêu cự, mới nhìn rõ ràng.
Chỉ thấy cả núi linh thạch kia, đã bao trùm một tầng lam sắc quang mang.
Khuôn mặt Lan Kinh Vương nghiêm lại, lam sắc quang mang trên người và lam sắc quang mang trên đống linh thạch kết nối với nhau. Tay phải duỗi ra, làm hình dáng như đang nghiền vật gì đó.
Ầm!
Một âm thanh nghiền nát cực nhỏ, đột nhiên vang lên, ánh mắt của Lâm Dịch khẽ động, lập tức phát hiện có vô số tinh quang màu trắng, từ bên trong lam sắc quang mang bay ra, từ từ ngưng tụ trong cánh tay phỉa của Lan Kinh Vương. Trong mắt của Lan Kinh Vương, hiện ra nụ cười vui mừng.
- Đây chính là năng lượng trong linh thạch sao?
Lâm Dịch âm thầm kinh ngạc, càng chờ mong.
Thời gian từ từ trôi qua, dần dần nghe được âm thanh ầm ầm vang lên liên tiếp.
Xuyến màu trắng điểm điểm tinh quang, theo tinh lam sắc quang mang bên trong, chậm rãi tụ tập, hướng phía Lan Kinh tay phải chui vào.
Tinh quang màu trắng, từ bên trong lam sắc quang mang, từ từ ngưng tụ, chui vào tay phỉa của Lan Kinh Vương.
Trên trán của Lan Kinh Vương, xuất hiện dấu vết của mồ hôi, nhưng khuôn mặt vẫn nghiêm túc, trầm ổn như bàn thạch.
m thanh ầm ầm càng ngày càng dày đặc, những tinh quang này vốn nhỏ, nhưng lúc này số lượng rất khổng lồ, từng điểm từng điểm, giống như ánh sao trên trời đêm, từ bên trong lam sắc quang mang, chui vào trong bàn tay của Lan Kinh Vương.
Tất cả mọi người trừng to mắt! Một cổ linh lực không cách nào hình dung nổi, đang quanh quẩn trong không gian!
Đây chính là bên trong linh mạch Thượng Cổ, cho dù như thế, vẫn có thể cảm thụ được linh lực khổng lồ rất rõ ràng, thuần túy...Trình độ nồng đậm, có thể nghĩ.
Trong mắt của Lâm Dịch lóe ra hào quang cảm kích, nhìn thấy vô số tinh quang đầy trời này, nắm đấm cũng siết lại...Hắn biết rõ, đây chỉ là bước đầu tiên mà thôi, nhưng mà, hắn vẫn không nhịn được kích động trong lòng.
m thanh nghiềm nát ầm ầm vang vọng bên trong khu vực khai thác, không có người nào nói chuyện, thậm chí ngay cả âm thanh hít thở cũng biến mất.
Tinh quang màu trắng bay ra, giống như một con rồng bay trong bầu trời đầy sao, ting quang màu trắng lập lòe trong lam sắc quang mang. Một mảnh dài hẹp, thành thành thật thật chui vào trong tay Lan Kinh Vương.
Mà Lan Kinh Vương, sắc mặt của hắn hiện giờ có chút trắng bệch. Nhưng mà, ánh mắt vẫn nghiêm túc!
Thời gian, từ từ trôi qua!
Nghe được âm thanh ầm ầm rơi xuống đất, tia tinh quang màu trắng cuối cùng bay vào trong tay của Lan Kinh Vương. Chỉ thấy tay phải của Lan Kinh Vương siết chặt, trong đôi mắt bắn ra hào quang lăng lệ ác liệt, sau đó hét một tiếng "A" cực lớn!
Chỉ thấy lam sắc quang mang trên người của hắn đại thịnh! Đâm vào con mắt của mọi người, gây đau đớn, trong nháy mắt nhắm lại, đợi tới khi mở mắt ra, hào quang đã biến mất.
Toàn thân của Lan Kinh Vương giống như heo bị vớt từ trong nước ra, thở hồng hộc, trong mắt lộ ra vẻ mệt mỏi, mồ hôi tuôn ra như suối.
- Đại ca!
Lâm Dịch chấn động, thân thể nhoáng một cái, đi tới bên cạnh Lan Kinh bên người, đở lấy tay hắn. Con mắt lộ ra thần sắc chấn động.
- Đại ca...
Cổ họng của Lâm Dịch nghẹn ngào, nhưng lại không biết nên nói cái gì.
Lan Kinh Vương nhìn thấy, cười yếu ớt, nhưng vẫn hào sảng.
- Hắc hắc, mệt chết lão tử...Nếu không phải vì huynh đệ như ngươi, đánh chết lão tử, lão tử cũng không làm chuyện này. Nhưng khá tốt, cuối cùng cũng ngưng tụ ra một khỏa.
Nói xong, mở tay phải ra.
Chỉ thấy trong tay của Lan Kinh Vương, một khỏa tinh thể tinh khiết như thủy tinh, xuất hiện trong tay, cả tinh thể không có chút tạp chất, giống như củ ấu, phát ra hào quang chói lọi, hào quang bảy màu bắng ra xung quanh, đẹp tới mức người ta không thể mở mắt ra, một cổ linh ưực nồng đậm không nói thành lời, từ trong nó truyền ra.
- Đại ca...
Lâm Dịch vẫn muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng không nói thành lời,. hắn nắm chặt tay của Lan Kinh Vương...Có đôi khi, ngôn ngữ không cách nói diễn ta tâm trạng muốn nói.
Bởi vậy có thể nhìn thấy, ngưng tụ một khỏa linh tinh, cần năng lượng rất mạnh.
Lan Kinh là cường giả Hư Thần! Nhưng nhưng tụ ra một khỏa linh tinh, cũng khiến hắn hoàn toàn thoát lực.
Lâm Dịch mới biết được, ngưng tụ một khỏa linh tinh, khó khăn thế nào.
- May mắn ta gặp đại ca, nếu không...Đi chỗ nào tìm cường giả Hư Thần ngưng tụ linh tinh đây?
Trong nội tâm Lâm Dịch âm thầm suy nghĩ.
Rất hiển nhiên, cái linh tinh này, nếu không có quan hệ thử thách từ trước, cường giả Hư Thần sẽ không tùy tiện ngưng tụ cho người nào.
Linh tinh ít xuất hiện, đại khái cũng là vì cường giả Hư Thần muốn sử dụng ngưng tụ thần cách, dù sao, cũng chỉ có linh lực khổng lồ trong linh tinh, mới có thể đủ cho bọn họ ngưng tụ thần cách a.
Lan Kinh có chút suy yếu cười cười, lập tức nói:
- Vốn ta định một hơi ngưng tụ linh thạch thành linh tinh cho ngươi. Nhưng tình huống bây giờ, có khả năng đại ca ta phải nghỉ ngơi vài ngày. Hôm nay, ngưng tụ một khỏa cho ngươi trước vậy.
Nói xong, cầm linh tinh trong tay giao cho Lâm Dịch.
Lâm Dịch cắn răng, cầm linh tinh thật chặt, sau đó có chút gật gật đầu. Trong lòng đang cảm động...Tuy hắn cứu Lan Kinh Vương, nhưng Lan Kinh Vương không cần phải làm như thế, nhưng hắn làm như vậy, cũng chứng minh, hắn thật sự xem Lâm Dịch là huynh đệ và rất quan tâm.
- Lang Đầu, ngươi dìu đại vương đi nghỉ ngơi.
Lâm Dịch quay đầu lại, nói với Lang Đầu ở sau lưung. Lang Đầu lập tức lĩnh mệnh chạy tới, đở lấy Lan Kinh Vương.
Lan Kinh Vương vẫn cười hắc hắc với Lâm Dịch, được Lang Đầu dìu đi.
Ngưng tụ lấy một khỏa linh tinh, đã làm cho cường giả Hư Thần thoát lực. Khó trách có người nói, ngưng tụ một khỏa linh tinh, sẽ làm cho cường giả Hư Thần tổn thương nguyên khí...Thật sự là thế.
Lan Kinh vỗ vỗ bả vai hắn, cười nói:
- Ta là đại ca ngươi, người một nhà sao lại nói hai lời? Chờ một chút, lập tức xong ngay.
Lúc này Lâm Dịch gật đầu, lui về phía sau đến trước người bọn Lang Đầu, chờ mong nhìn cảnh trước mặt.
Linh tinh là từ linh thạch lấy ra, người cả Thiên Giới đều biết rõ. Nhưng mà, người có thể nhìn thấy cảnh chắt lọc linh tinh trong linh thạch ra, lại cực nhỏ. Cho nên, tất cả yêu thú đều nhìn xem, nhìn cảnh mà cả Thiên Giới, đại đa số người có lẽ tới cuối đời cũng không có duyên quan sát cảnh này.
Lan Kinh Vương hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn vào đống linh thạch trước người.
Chắt lọc linh tinh, là một chuyện tốn thể lực, phải đem năng lượng thuần túy nhất trong linh thạch lấy ra, sau đó áp súc vào một chỗ, sau đó mới có thể ngưng tụ thành linh tinh.
Mà linh thạch là thứ chắc chắn thế nào? Muốn gõ vỡ linh thạch, chắt lọc năng lượng bên trong, lại cần bao nhiêu lực lượng?
Chỉ thấy trên người của Lan Kinh Vương hiện ra lam sắc quang mang, mông lung, bao phủ cả người của hắn vào bên trong.
- Đi!
Đột nhiên Lan Kinh Vương quát nhẹ, tay phải duỗi ra vượt mức quy định, đánh vào đống linh thạch trước mặt.
Hào quang của lam sắc quang mang bộc phát cực mạnh.
Hào quang của lam sắc quang mang này, làm cho tất cả mọi người phải nhắm mắt lại, nghiêng đầu đi. Mặc dù là Lâm Dịch cũng không nhịn được mà híp đôi mắt lại một cái, sau đó nhanh chóng điều chỉnh tiêu cự, mới nhìn rõ ràng.
Chỉ thấy cả núi linh thạch kia, đã bao trùm một tầng lam sắc quang mang.
Khuôn mặt Lan Kinh Vương nghiêm lại, lam sắc quang mang trên người và lam sắc quang mang trên đống linh thạch kết nối với nhau. Tay phải duỗi ra, làm hình dáng như đang nghiền vật gì đó.
Ầm!
Một âm thanh nghiền nát cực nhỏ, đột nhiên vang lên, ánh mắt của Lâm Dịch khẽ động, lập tức phát hiện có vô số tinh quang màu trắng, từ bên trong lam sắc quang mang bay ra, từ từ ngưng tụ trong cánh tay phỉa của Lan Kinh Vương. Trong mắt của Lan Kinh Vương, hiện ra nụ cười vui mừng.
- Đây chính là năng lượng trong linh thạch sao?
Lâm Dịch âm thầm kinh ngạc, càng chờ mong.
Thời gian từ từ trôi qua, dần dần nghe được âm thanh ầm ầm vang lên liên tiếp.
Xuyến màu trắng điểm điểm tinh quang, theo tinh lam sắc quang mang bên trong, chậm rãi tụ tập, hướng phía Lan Kinh tay phải chui vào.
Tinh quang màu trắng, từ bên trong lam sắc quang mang, từ từ ngưng tụ, chui vào tay phỉa của Lan Kinh Vương.
Trên trán của Lan Kinh Vương, xuất hiện dấu vết của mồ hôi, nhưng khuôn mặt vẫn nghiêm túc, trầm ổn như bàn thạch.
m thanh ầm ầm càng ngày càng dày đặc, những tinh quang này vốn nhỏ, nhưng lúc này số lượng rất khổng lồ, từng điểm từng điểm, giống như ánh sao trên trời đêm, từ bên trong lam sắc quang mang, chui vào trong bàn tay của Lan Kinh Vương.
Tất cả mọi người trừng to mắt! Một cổ linh lực không cách nào hình dung nổi, đang quanh quẩn trong không gian!
Đây chính là bên trong linh mạch Thượng Cổ, cho dù như thế, vẫn có thể cảm thụ được linh lực khổng lồ rất rõ ràng, thuần túy...Trình độ nồng đậm, có thể nghĩ.
Trong mắt của Lâm Dịch lóe ra hào quang cảm kích, nhìn thấy vô số tinh quang đầy trời này, nắm đấm cũng siết lại...Hắn biết rõ, đây chỉ là bước đầu tiên mà thôi, nhưng mà, hắn vẫn không nhịn được kích động trong lòng.
m thanh nghiềm nát ầm ầm vang vọng bên trong khu vực khai thác, không có người nào nói chuyện, thậm chí ngay cả âm thanh hít thở cũng biến mất.
Tinh quang màu trắng bay ra, giống như một con rồng bay trong bầu trời đầy sao, ting quang màu trắng lập lòe trong lam sắc quang mang. Một mảnh dài hẹp, thành thành thật thật chui vào trong tay Lan Kinh Vương.
Mà Lan Kinh Vương, sắc mặt của hắn hiện giờ có chút trắng bệch. Nhưng mà, ánh mắt vẫn nghiêm túc!
Thời gian, từ từ trôi qua!
Nghe được âm thanh ầm ầm rơi xuống đất, tia tinh quang màu trắng cuối cùng bay vào trong tay của Lan Kinh Vương. Chỉ thấy tay phải của Lan Kinh Vương siết chặt, trong đôi mắt bắn ra hào quang lăng lệ ác liệt, sau đó hét một tiếng "A" cực lớn!
Chỉ thấy lam sắc quang mang trên người của hắn đại thịnh! Đâm vào con mắt của mọi người, gây đau đớn, trong nháy mắt nhắm lại, đợi tới khi mở mắt ra, hào quang đã biến mất.
Toàn thân của Lan Kinh Vương giống như heo bị vớt từ trong nước ra, thở hồng hộc, trong mắt lộ ra vẻ mệt mỏi, mồ hôi tuôn ra như suối.
- Đại ca!
Lâm Dịch chấn động, thân thể nhoáng một cái, đi tới bên cạnh Lan Kinh bên người, đở lấy tay hắn. Con mắt lộ ra thần sắc chấn động.
- Đại ca...
Cổ họng của Lâm Dịch nghẹn ngào, nhưng lại không biết nên nói cái gì.
Lan Kinh Vương nhìn thấy, cười yếu ớt, nhưng vẫn hào sảng.
- Hắc hắc, mệt chết lão tử...Nếu không phải vì huynh đệ như ngươi, đánh chết lão tử, lão tử cũng không làm chuyện này. Nhưng khá tốt, cuối cùng cũng ngưng tụ ra một khỏa.
Nói xong, mở tay phải ra.
Chỉ thấy trong tay của Lan Kinh Vương, một khỏa tinh thể tinh khiết như thủy tinh, xuất hiện trong tay, cả tinh thể không có chút tạp chất, giống như củ ấu, phát ra hào quang chói lọi, hào quang bảy màu bắng ra xung quanh, đẹp tới mức người ta không thể mở mắt ra, một cổ linh ưực nồng đậm không nói thành lời, từ trong nó truyền ra.
- Đại ca...
Lâm Dịch vẫn muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng không nói thành lời,. hắn nắm chặt tay của Lan Kinh Vương...Có đôi khi, ngôn ngữ không cách nói diễn ta tâm trạng muốn nói.
Bởi vậy có thể nhìn thấy, ngưng tụ một khỏa linh tinh, cần năng lượng rất mạnh.
Lan Kinh là cường giả Hư Thần! Nhưng nhưng tụ ra một khỏa linh tinh, cũng khiến hắn hoàn toàn thoát lực.
Lâm Dịch mới biết được, ngưng tụ một khỏa linh tinh, khó khăn thế nào.
- May mắn ta gặp đại ca, nếu không...Đi chỗ nào tìm cường giả Hư Thần ngưng tụ linh tinh đây?
Trong nội tâm Lâm Dịch âm thầm suy nghĩ.
Rất hiển nhiên, cái linh tinh này, nếu không có quan hệ thử thách từ trước, cường giả Hư Thần sẽ không tùy tiện ngưng tụ cho người nào.
Linh tinh ít xuất hiện, đại khái cũng là vì cường giả Hư Thần muốn sử dụng ngưng tụ thần cách, dù sao, cũng chỉ có linh lực khổng lồ trong linh tinh, mới có thể đủ cho bọn họ ngưng tụ thần cách a.
Lan Kinh có chút suy yếu cười cười, lập tức nói:
- Vốn ta định một hơi ngưng tụ linh thạch thành linh tinh cho ngươi. Nhưng tình huống bây giờ, có khả năng đại ca ta phải nghỉ ngơi vài ngày. Hôm nay, ngưng tụ một khỏa cho ngươi trước vậy.
Nói xong, cầm linh tinh trong tay giao cho Lâm Dịch.
Lâm Dịch cắn răng, cầm linh tinh thật chặt, sau đó có chút gật gật đầu. Trong lòng đang cảm động...Tuy hắn cứu Lan Kinh Vương, nhưng Lan Kinh Vương không cần phải làm như thế, nhưng hắn làm như vậy, cũng chứng minh, hắn thật sự xem Lâm Dịch là huynh đệ và rất quan tâm.
- Lang Đầu, ngươi dìu đại vương đi nghỉ ngơi.
Lâm Dịch quay đầu lại, nói với Lang Đầu ở sau lưung. Lang Đầu lập tức lĩnh mệnh chạy tới, đở lấy Lan Kinh Vương.
Lan Kinh Vương vẫn cười hắc hắc với Lâm Dịch, được Lang Đầu dìu đi.
Ngưng tụ lấy một khỏa linh tinh, đã làm cho cường giả Hư Thần thoát lực. Khó trách có người nói, ngưng tụ một khỏa linh tinh, sẽ làm cho cường giả Hư Thần tổn thương nguyên khí...Thật sự là thế.
Bình luận facebook