Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 613
Sau khi tiến vào Thiên Vị Cảnh, Lĩnh vực của hắn đã thăng cấp. Vô luận năng lượng khổng lồ như thế nào cũng hoàn toàn không có cách nào phá hư Lĩnh vực của hắn. Chỉ có thực lực bản thân đủ mạnh mới có thể thoát khỏi cấm chế.
Nói cách khác, muốn dựa vào lực lượng liên hợp, đồng thời bộc phát năng lượng ra để phá vỡ Lĩnh vực của Lâm Dịch, chính là căn bản không thể làm được. Hiện giờ, Lĩnh vực của Lâm Dịch, dù là đối mặt với cường giả Ngưng Thần kỳ cũng có tác dụng kiềm chế nhất định. Không nói hoàn toàn giam cầm được bọn hắn. Nhưng ít nhất có thể ảnh hưởng đến bọn hắn!
Quang mang trên người năm tên đạo tặc này cũng như đông cứng lại, trên mặt bọn hắn lộ vẻ vạn phần hoảng sợ. Giờ khắc này, thời gian dường như cũng hoàn toàn ngưng đọng lại!
Lâm Dịch lạnh nhạt đứng đấy, đôi mắt hoàn toàn biến thành màu xanh da trời lạnh nhạt nhìn một màn trước mặt. Đột nhiên có chút vươn tay.
- Bạo.
Khẽ thở dài một tiếng, mãnh liệt nắm chặt nắm đấm lại.
Con mắt năm tên đạo tặc đột nhiên mãnh liệt lồi ra, một cỗ áp lực cường đại khiến bọn hắn căn bản không cách nào chống cự từ bốn phương tám hướng ầm ầm đè ép tới.
- Bồng!
Năm đoàn huyết vụ ầm ầm nổ tung. Huyết vụ vừa tiếp xúc với không gian chung quanh, lập tức cứng lại thành chất lỏng, phiêu phù trong không trng.
Đối với thủ đoạn tàn nhẫn nhuốm mùi máu này, Lâm Dịch lại không có chút cảm giác nào.
Sau khi gia trì Linh Vân, biểu lộ của hắn không có chút chấn động nào, tựa hồ căn bản như không có chuyện gì phát sinh. Trong nhận thức của Lâm Dịch, giết người là giết người, bảo trì thi thể hoàn mỹ hay biến đối phương thành một đống thịt, căn bản không có gì khác nhau. Đã như thế, cần gì phải so đo?
Quét mắt đạm mạc nhìn năm đoàn huyết vụ kia, chậm rãi thu hồi Lĩnh vực vào trong cơ thể. Chỉ một thoáng, năm đoàn huyết vụ đang đông cứng trên không trung kia liền tản ra, thi thể của năm tên đạo tặc từ không trung rơi xuống đất.
Đương nhiên, không gian giới chỉ trên tay năm người này, lại chậm rãi thoát ly khỏi tay bọn hắn, bay tới tay Lâm Dịch. Giết người thì sẽ bị người khác giết, cướp đoạt của người thì sẽ bị người khác cướp đoạt. Đạo lý này vĩnh viễn không thay đổi.
Làm xong hết thảy những cái này, tùy ý nhìn về năm người kia như bị một bàn tay cự đại nắn lại thành một bãi thịt nhão, chỉ có da thịt tương liên với nhau, thân thể rơi xuống đất. Lâm Dịch hít sâu một hơi, bộ lông trên người thối lui như thủy triều, cái đuôi cũng thu lại vào cơ thể. Đôi mắt màu xanh da trời cũng dần dần khôi phục lại màu đỏ máu như cũ.
Nhìn thoáng về hướng đông. Sau khi suy nghĩ một chút, Lâm Dịch vẫn bay về hướng Đông Nam.
Mãi đến bốn ngày sau khi Lâm Dịch rời đi. Từ phía đông, có bốn đạo nhân ảnh yên lặng nhẹ nhàng hiện ra.
Nuốt từng ngụm nước bọt khô khốc. Lão đại bốn người cảm giác được sau lưng mình có chút ướt át.
- Là Lĩnh vực...Cường giả Lĩnh vực...
Cường giả Lĩnh vực, đây chính là loại cường giả cực kỳ hiếm thấy tại Thiên Giới a! Mà mỗi cường giả Lĩnh vực thành tựu đến cuối cùng, đều có thể đứng ở điểm cao nhất Lĩnh vực. Hiện giờ, trong lục đại cường giả Thần Cấp tại Tây Bắc Thiên, hai trong số đố là cường giả Lĩnh vực! Cân nhắc đến nền tảng bản thân cường giả Lĩnh vực, có thể tưởng tượng thiên tư của cường giả Lĩnh vực này là một loại kinh người như thế nào a.
- Lĩnh vực Thủy hệ, Chiến văn Hổ hệ...Chẳng lẽ hắn là...
Nghĩ đến khả năng này, từng đợt mồ hôi lạnh tuôn trào trên trán tên Lão đại. Hắn cũng không phải là tiểu mao mới tiến vào Thiên Giới, thời gian hắn trở thành Hư Thần Cảnh khoảng chừng cũng mấy vạn năm rồi. Thậm chí hắn còn tham gia hội tụ mỗi vạn năm có một kia. Cho nên, đối với cường giả đỉnh phong tại Thiên Giới, hắn cũng tương đối tinh tường. Nhất là cường giả tại Tây Bắc Thiên này.
Mà trong những cường giả đỉnh cao hắn nhận thức được, tựa hồ có một gã giống như người vừa rời đi kia. Là cường giả Lĩnh vực Thủy hệ đồng dạng, có hằng hà sa số liên quan với Thổ hệ...
- Phải báo cho đại nhân biết rõ tin tức này!
Nuốt từng ngụm nước bọt khô khốc lần nữa, Lão đại âm thầm nghĩ đến trong nội tâm. Đồng thời âm thầm cảm thấy thực sự may mắn. Nếu vừa rồi hắn không lựa chọn nhượng bộ, chỉ sợ biến thành thịt nát là mấy người bọn hắn a.
Lại nhìn về phía năm tên đạo tặc đã chết rơi xuống chân trời vừa rồi kia lần nữa, Lão đại tựa hồ lại thấy được huyết vụ ầm ầm nổ bung rồi đông cứng lại...
- Đi!
Thanh âm Lão đại vang lên, khiến ba người sau lưng hoàn toàn có chút mất hết hồn vía phục hồi lại tinh thần. Sắc mặt bọn hắn đều hơi có chút trắng bệch, bọn hắn không phải là chưa từng nhìn thấy người chết, giết người đối với bọn hắn thì lại là chuyện như com bữa. Nhưng thủ pháp giết người quỷ dị như thế, bọn hắn vẫn là gặp lần đầu tiên!
- Về Loạn Tinh Thành trước!
Lão đại ra lệnh, bốn người liền biến thành bốn đạo lưu quang, ầm ầm tiến về hướng Loạn Tinh Thành.
Bên này, Lâm Dịch vẫn y nguyên bảo trì ̉n Tức Hoàn có khả năng che dấu khí tức, đi về phía trước. Dùng Giới chỉ dò xét, phát hiện một ngàn kilomet phía trước, khắp nơi đều có khí tức che dấu. Lm Dịch tận lực chọn lộ tuyến xa bọn họ mà đi.
- Nói nơi đây rất hỗn loạn, quả nhiên là vô cùng hỗn loạn.
Cứ như vậy chỉa xuống đất, lại rõ ràng có nhiều cường giả che dấu như vậy!
Lâm Dịch âm thầm nói trong nội tâm. Lúc nhớ đến phần tài liệu ghi lại kia, Lâm Dịch không khỏi khẽ nhíu mày.
Dùng thực lực hắn hiện giờ, không chút khoa trương mà nói, những tên gia hỏa dưới Luyện Cách kỳ, nếu như không có kỳ ngộ gì khác mà nói, hắn hoàn toàn có thể giết chết một cách dễ dàng. Nhưng cường giả đã ngoài Ngưng Thần kỳ chống lại hắn, chỉ có thể dùng từ miểu sát để hình dung.
Dù sao thì đối với một tia cảm ngộ Thiên Đạo kia, Lâm Dịch vẫn y nguyên chỉ là bắt chước một chút, xa xa không đạt tới trình độ tự mình lĩnh ngộ Thiên Đạo. Thậm chí không đụng chạm đến một đạo sơ cấp nào.
Nếu có thời gian mà nói, Lâm Dịch có thể theo Tố Vân để tìm hiểu nguồn gốc Thiên Đạo, tự mình cảm ngộ ra Thiên Đạo. Nhưng đáng tiếc, hiện giờ hắn chỉ có một mình.
Trở lại Đông Nam Thiên, dù muốn tăng trình độ lên nữa, nhưng hắn cũng không muốn phí nhiều thời gian để tăng thực lực lên như vậy.
Dù sao thì Thiên Đạo cũng rất hư vô mờ mịt. Mặc dù nói có khả năng tìm hiểu được nguồn gốc, nhưng vẫn có thể hao phí đại lượng thời gian mà vẫn không có chút tiến bộ. Mà đại lượng thời gian này, có thể là mười năm, trăm năm, ngàn năm, thậm chí vạn năm.
Khẽ thở dài một tiếng, Lâm Dịch thu hồi suy nghĩ, y nguyên bước về hướng cửa vào.
Căn cứ vào tư liệu ghi lại, Lâm Dịch lại tính toán một chút, ước chừng mấy vạn kilomet nữa là hắn có thể nhìn thấy cửa vào Bạo Loạn Tinh Hải rồi.
Chợt, tâm tư Lâm Dịch khẽ động, lông mày lập tức có chút nhíu lại.
- Gia hỏa đáng chết!
Trong mắt hắn hiện lên một tia lửa giận.
Mặc dù là ai đi nữa, trong thời gian ngắn không đến nửa giờ mà gặp phải hai đoàn cường đạo, chỉ sợ cũng không thể vui vẻ được a.
- Các ngươi chết sớm, cũng không thể trách ta rồi.
Nghĩ như vậy, Lâm Dịch hít sâu một hơi, trong mắt ẩn ẩn lộ ra một tia sát ý.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Một tuần lễ sau.
Đây là một nơi rộng lớn khí thế.
Nhìn lên không trung, toàn bộ bầu trời tựa hồ như bị một cái lỗ đen vặn vẹo vô cùng cự đại chiếm cứ! Trên, dưới, trái phải...Hoàn toàn phong tỏa!
Hấp lực cực lớn tạo thành từng đợt gió mạnh vô cùng kịch liệt, chung quanh đều là một mảnh trụi lũi, bầu trời không có chút mây nào. Mà trên mặt biển, ngay cả sóng biển cũng bị gió mạnh kịch liệt này thổi lăn cuồng, lao nhanh không ngớt.
Chợt, một đạo lưu quang ầm ầm xẹt qua phía chân trời, khi tới cách lỗ đen này khoảng chừng một kilomet, liền ngừng lại!
Đối với hắn, gió mạnh kịch liệt tựa hồ không có chút tác dụng nào. Hào quang màu đỏ nhạt hoàn toàn bao trùm hắn, chỉ hơi lộ ra một đôi huyết sắc đồng tử.
Hắn có chút vung tay, hào quang lập tức tiêu tán, một đạo thân ảnh mạnh mẽ rắc rỏi cùng một khuôn mặt thanh tú lộ ra.
Hắn chính là Lâm Dịch.
Chỉ thấy hiện giờ, Lâm Dịch có chút chật vật, quần áo đang mặc cũng có chút dấu vết rách rưới. Bất quá sắc mặt vẫn bình tĩnh như thường.
- Khoảng cách vạn kilomet, vậy mà phải mất hơn một tuần lễ! Những tên đạo tặc đáng chết kia quả thực phiền toái.
Lâm Dịch bất đắc dĩ nghĩ đến.
Trong một tuần lễ này, Lâm Dịch đơn giản tính toán qua một cái, phát hiện mình gặp phải ít nhất là hơn hai mươi đoàn cường đạo.
Lần hung hiểm nhất trong đó, lại chỉ có một tên cường đạo, nhưng hắn lại sử dụng đạo cụ công kích!
Lần đó, thiếu chút nữa Lâm Dịch đã bỏ mình lại rồi. Nếu không phải cuối cùng hắn trốn vào bên trong Hổ Thần cư, chỉ sợ đã táng mạng rồi.
Nhớ tới đạo cụ đáng sợ kia, Lâm Dịch cũng không khỏi run nhè nhẹ thoáng một phát. Cỗ lực lượng mênh mông khổng lồ, phô thiên cái địa kia, Lâm Dịch căn bản không có khả năng chống cự! Đạo cụ này có thể dẫn dắt lực lượng cường đại, khiến thiên địa thất sắc, trời đất đều như ảm đạm đi.
Cái này khiến Lâm Dịch nhớ lại Tố Vân và Chu Khắc chiến đấu ngày đó, đồng dạng hôn thiên ám địa. Điểm bất đồng là lúc ấy Lâm Dịch quan sát người khác chiến đấu, còn lần này là hắn tự mình đối mặt với cỗ lực lượng kia.
Lâm Dịch định sử dụng lực lượng của mình để chống lại. Nhưng lại vô lực phát hiện, dù là sử dụng năng lượng toàn thân, nhưng cảm giác vô lực vẫn hiển hiện như cũ! Uy năng mênh mông khổng lồ kia, Lâm Dịch căn bản không có khả năng chịu đựng!
Trong mắt Lâm Dịch không khỏi hiện lên một tia hoảng sợ. Dùng sức một người mà có thể khiến toàn bộ Thiên địa rung chuyển! Nói thì có vẻ không khó, nhưng lúc chính thức dùng sức một mình mình lay chuyển toàn bộ Thiên địa, Lâm Dịch mới biết cái kia là một loại vô lực như thế nào.
Trong mắt Thiên Đạo, con người căn bản chỉ là con kiến mà thôi! Dẫm một cước xuống, dù con kiến kia giãy giụa như thế nào, bộc phát tiềm lực của mình ra sao, rốt cục vẫn không có cách nào đình chỉ cỗ uy năng khổng lồ ép xuống chỉ, dù chỉ một phần!
Thân thể cường hãn như Lâm Dịch cũng không khỏi có chút run rẩy. Lúc bị vẻ uy năng này tập kích, Lâm Dịch chỉ có thể bất đắc dĩ lựa chọn thối lui vào trong Hổ Thần cư.
Đây là lần đầu tiên Lâm Dịch trốn vào Hổ Thần cư khi đối chiến.
Đến lúc này, Lâm Dịch cũng chính thức hiểu được cường giả Ngưng Thần kỳ là một loại đáng sợ như thế nào! Thiên Đạo kia là một loại đáng sợ ra sao!
- Cường giả Thần Cấp ra tay, quả nhiên bất phàm. Uy lực đạo cụ này, so với một gã cường giả Ngưng Thần kỳ đỉnh phong xuất toàn lực, uy lực căn bản không kém xa!
Lâm Dịch âm thầm nghĩ đến.
Thở ra một hơi thật dài, sau đó Lâm Dịch mới ngẩng đầu lên, nhìn về phía lỗ đen trước mặt.
Lỗ đen kia vô cùng thâm thúy, dùng ánh mắt Lâm Dịch, cũng chỉ có thể nhìn thấy một màn tối đen thuần túy. Tựa hồ lỗ đen này cũng có thể dễ dàng hút đi ánh mắt người khác.
Mà chung quanh lỗ đen này, gió mạnh gào thét kịch liệt, điên cuồng. Lâm Dịch tin tưởng, nếu người bình thường đứng ở chỗ này, chỉ một giây liền bị cắt thành vô số mảnh nhỏ. Ngay cả chính bản thân hắn cũng phải sử dụng vòng phòng hộ, bao phủ hoàn toàn thân thể của hắn vào bên trong.
- Trong này có lẽ là Bạo Loạn Tinh Hải a.
Lâm Dịch âm thầm nghĩ đến, thở ra một hơi thật sâu. Trong mắt không có một tia tâm tình nào.
- Rốt cuộc đã tới rồi. Chỉ cần vượt qua Bạo Loạn Tinh Hải này là mình có thể đến Đông Nam Thiên rồi. Tính toán thì mình đã tới Thiên Giới này khoảng chừng gần ba trăm năm rồi a...
Kỳ thật, đối với loại người như Lâm Dịch mà nói. Thời gian ba năm căn bản không lâu lắm, thậm chí có thể nói là rất ngắn. Dù sao thì đối với người cơ hồ không có tánh mạng như bọn hắn, ba trăm năm có tính là gì? Nhưng mà, xa cách thê tử chừng ấy năm, chịu ba trăm năm giày vò, cũng không phải người bình thường có thể chịu được.
Lâm Dịch còn tốt, ít nhất hắn còn có chỗ truy cầu, còn có mục tiêu. Nhưng Mộng nhi và Linh Lung thì sao? Các nàng cũng chỉ đạt tới Đại Tinh Vị là cao nhất, muốn cao hơn nữa thì nhất định phải đến Thiên Giới. Bằng không mà nói, tu hành đến Thiên Vị Cảnh tại đại lục Bạch Đế, sau đó trực tiếp phá vỡ Không Gian Cực Bích, phi thăng lên.
Nhưng Lâm Dịch cũng biết, cái kia quá khó khăn.
Cũng không biết suy nghĩ tới đâu rồi. Thật lâu sau, Lâm Dịch mới hít sâu một hơi, nhìn về phía hắc động kia. Thân hình hóa thành một đạo lưu quang, không chút chùn bước, bay vụt vào.
Lọt vào tầm mắt là một phiến hắc ám! Hắc ám thuần túy!
Trong nháy mắt, một cỗ lạnh lẽo đến thấu xương điên cuồng quấn quanh. Lâm Dịch chỉ cảm thấy trên người đau đớn kịch liệt một hồi. Cúi đầu xem xét, lập tức nhìn thấy gió lạnh thấu xương đã để lại vô số lỗ hổng trên người hắn!
Sắc mặt Lâm Dịch không khỏi kịch biến. Huyết sắc trên người ầm ầm bộc phát, hình thành một quả cầu năng lượng cực kỳ chặt chẽ, hoàn toàn bao khỏa hắn vào bên trong!
Nhưng mà, uy lực gió mạnh này lại vượt xa tưởng tượng của hắn. Dù là như thế, huyết sắc năng lượng quang cầu kia vẫn y nguyên điên cuồng giãy giụa, từng đợt thanh âm chói tai như kim loại va chạm với thủy tinh quanh quẩn bên tai hắn. Lâm Dịch thầm mắng trong nội tâm, trong tư liệu kia, lại không ghi chép lại tình báo quan trọng như thế này!
Nhưng lúc này căn bản không phải lúc oán tránh, sắc mặt khẽ biến, nhưng lúc này Lâm Dịch ổn định tâm thần lại. Có chút thu lại, diễn biến Thiên Đạo của Chu Khắc trong đầu. Trong nháy mắt, khí chất nguyên vốn có chút yêu dị lập tức biến thành một cỗ trầm ổn!
Một vòng năng lượng kỳ dị lập tức hiện ra bên cạnh hắn. Cố gắng duy trì vẻ bình tĩnh của không gian chung quanh.
Sau khi sử dụng Thiên Đạo, quả nhiên là mạnh hơn rất nhiều. Tuy rằng gió mạnh y nguyên vẫn cuồng bạo, nhưng cũng đã ẩn ẩn có thể chống lại.
Nhưng hiện giờ Lâm Dịch lại không dám phân thần chút nào. Được huyết sắc năng lượng chữa trị, những vết thương rậm rạp trên người hắn đã dần dần khép lại, nhưng vẫn lưu lại một thân vết máu!
Nói cách khác, muốn dựa vào lực lượng liên hợp, đồng thời bộc phát năng lượng ra để phá vỡ Lĩnh vực của Lâm Dịch, chính là căn bản không thể làm được. Hiện giờ, Lĩnh vực của Lâm Dịch, dù là đối mặt với cường giả Ngưng Thần kỳ cũng có tác dụng kiềm chế nhất định. Không nói hoàn toàn giam cầm được bọn hắn. Nhưng ít nhất có thể ảnh hưởng đến bọn hắn!
Quang mang trên người năm tên đạo tặc này cũng như đông cứng lại, trên mặt bọn hắn lộ vẻ vạn phần hoảng sợ. Giờ khắc này, thời gian dường như cũng hoàn toàn ngưng đọng lại!
Lâm Dịch lạnh nhạt đứng đấy, đôi mắt hoàn toàn biến thành màu xanh da trời lạnh nhạt nhìn một màn trước mặt. Đột nhiên có chút vươn tay.
- Bạo.
Khẽ thở dài một tiếng, mãnh liệt nắm chặt nắm đấm lại.
Con mắt năm tên đạo tặc đột nhiên mãnh liệt lồi ra, một cỗ áp lực cường đại khiến bọn hắn căn bản không cách nào chống cự từ bốn phương tám hướng ầm ầm đè ép tới.
- Bồng!
Năm đoàn huyết vụ ầm ầm nổ tung. Huyết vụ vừa tiếp xúc với không gian chung quanh, lập tức cứng lại thành chất lỏng, phiêu phù trong không trng.
Đối với thủ đoạn tàn nhẫn nhuốm mùi máu này, Lâm Dịch lại không có chút cảm giác nào.
Sau khi gia trì Linh Vân, biểu lộ của hắn không có chút chấn động nào, tựa hồ căn bản như không có chuyện gì phát sinh. Trong nhận thức của Lâm Dịch, giết người là giết người, bảo trì thi thể hoàn mỹ hay biến đối phương thành một đống thịt, căn bản không có gì khác nhau. Đã như thế, cần gì phải so đo?
Quét mắt đạm mạc nhìn năm đoàn huyết vụ kia, chậm rãi thu hồi Lĩnh vực vào trong cơ thể. Chỉ một thoáng, năm đoàn huyết vụ đang đông cứng trên không trung kia liền tản ra, thi thể của năm tên đạo tặc từ không trung rơi xuống đất.
Đương nhiên, không gian giới chỉ trên tay năm người này, lại chậm rãi thoát ly khỏi tay bọn hắn, bay tới tay Lâm Dịch. Giết người thì sẽ bị người khác giết, cướp đoạt của người thì sẽ bị người khác cướp đoạt. Đạo lý này vĩnh viễn không thay đổi.
Làm xong hết thảy những cái này, tùy ý nhìn về năm người kia như bị một bàn tay cự đại nắn lại thành một bãi thịt nhão, chỉ có da thịt tương liên với nhau, thân thể rơi xuống đất. Lâm Dịch hít sâu một hơi, bộ lông trên người thối lui như thủy triều, cái đuôi cũng thu lại vào cơ thể. Đôi mắt màu xanh da trời cũng dần dần khôi phục lại màu đỏ máu như cũ.
Nhìn thoáng về hướng đông. Sau khi suy nghĩ một chút, Lâm Dịch vẫn bay về hướng Đông Nam.
Mãi đến bốn ngày sau khi Lâm Dịch rời đi. Từ phía đông, có bốn đạo nhân ảnh yên lặng nhẹ nhàng hiện ra.
Nuốt từng ngụm nước bọt khô khốc. Lão đại bốn người cảm giác được sau lưng mình có chút ướt át.
- Là Lĩnh vực...Cường giả Lĩnh vực...
Cường giả Lĩnh vực, đây chính là loại cường giả cực kỳ hiếm thấy tại Thiên Giới a! Mà mỗi cường giả Lĩnh vực thành tựu đến cuối cùng, đều có thể đứng ở điểm cao nhất Lĩnh vực. Hiện giờ, trong lục đại cường giả Thần Cấp tại Tây Bắc Thiên, hai trong số đố là cường giả Lĩnh vực! Cân nhắc đến nền tảng bản thân cường giả Lĩnh vực, có thể tưởng tượng thiên tư của cường giả Lĩnh vực này là một loại kinh người như thế nào a.
- Lĩnh vực Thủy hệ, Chiến văn Hổ hệ...Chẳng lẽ hắn là...
Nghĩ đến khả năng này, từng đợt mồ hôi lạnh tuôn trào trên trán tên Lão đại. Hắn cũng không phải là tiểu mao mới tiến vào Thiên Giới, thời gian hắn trở thành Hư Thần Cảnh khoảng chừng cũng mấy vạn năm rồi. Thậm chí hắn còn tham gia hội tụ mỗi vạn năm có một kia. Cho nên, đối với cường giả đỉnh phong tại Thiên Giới, hắn cũng tương đối tinh tường. Nhất là cường giả tại Tây Bắc Thiên này.
Mà trong những cường giả đỉnh cao hắn nhận thức được, tựa hồ có một gã giống như người vừa rời đi kia. Là cường giả Lĩnh vực Thủy hệ đồng dạng, có hằng hà sa số liên quan với Thổ hệ...
- Phải báo cho đại nhân biết rõ tin tức này!
Nuốt từng ngụm nước bọt khô khốc lần nữa, Lão đại âm thầm nghĩ đến trong nội tâm. Đồng thời âm thầm cảm thấy thực sự may mắn. Nếu vừa rồi hắn không lựa chọn nhượng bộ, chỉ sợ biến thành thịt nát là mấy người bọn hắn a.
Lại nhìn về phía năm tên đạo tặc đã chết rơi xuống chân trời vừa rồi kia lần nữa, Lão đại tựa hồ lại thấy được huyết vụ ầm ầm nổ bung rồi đông cứng lại...
- Đi!
Thanh âm Lão đại vang lên, khiến ba người sau lưng hoàn toàn có chút mất hết hồn vía phục hồi lại tinh thần. Sắc mặt bọn hắn đều hơi có chút trắng bệch, bọn hắn không phải là chưa từng nhìn thấy người chết, giết người đối với bọn hắn thì lại là chuyện như com bữa. Nhưng thủ pháp giết người quỷ dị như thế, bọn hắn vẫn là gặp lần đầu tiên!
- Về Loạn Tinh Thành trước!
Lão đại ra lệnh, bốn người liền biến thành bốn đạo lưu quang, ầm ầm tiến về hướng Loạn Tinh Thành.
Bên này, Lâm Dịch vẫn y nguyên bảo trì ̉n Tức Hoàn có khả năng che dấu khí tức, đi về phía trước. Dùng Giới chỉ dò xét, phát hiện một ngàn kilomet phía trước, khắp nơi đều có khí tức che dấu. Lm Dịch tận lực chọn lộ tuyến xa bọn họ mà đi.
- Nói nơi đây rất hỗn loạn, quả nhiên là vô cùng hỗn loạn.
Cứ như vậy chỉa xuống đất, lại rõ ràng có nhiều cường giả che dấu như vậy!
Lâm Dịch âm thầm nói trong nội tâm. Lúc nhớ đến phần tài liệu ghi lại kia, Lâm Dịch không khỏi khẽ nhíu mày.
Dùng thực lực hắn hiện giờ, không chút khoa trương mà nói, những tên gia hỏa dưới Luyện Cách kỳ, nếu như không có kỳ ngộ gì khác mà nói, hắn hoàn toàn có thể giết chết một cách dễ dàng. Nhưng cường giả đã ngoài Ngưng Thần kỳ chống lại hắn, chỉ có thể dùng từ miểu sát để hình dung.
Dù sao thì đối với một tia cảm ngộ Thiên Đạo kia, Lâm Dịch vẫn y nguyên chỉ là bắt chước một chút, xa xa không đạt tới trình độ tự mình lĩnh ngộ Thiên Đạo. Thậm chí không đụng chạm đến một đạo sơ cấp nào.
Nếu có thời gian mà nói, Lâm Dịch có thể theo Tố Vân để tìm hiểu nguồn gốc Thiên Đạo, tự mình cảm ngộ ra Thiên Đạo. Nhưng đáng tiếc, hiện giờ hắn chỉ có một mình.
Trở lại Đông Nam Thiên, dù muốn tăng trình độ lên nữa, nhưng hắn cũng không muốn phí nhiều thời gian để tăng thực lực lên như vậy.
Dù sao thì Thiên Đạo cũng rất hư vô mờ mịt. Mặc dù nói có khả năng tìm hiểu được nguồn gốc, nhưng vẫn có thể hao phí đại lượng thời gian mà vẫn không có chút tiến bộ. Mà đại lượng thời gian này, có thể là mười năm, trăm năm, ngàn năm, thậm chí vạn năm.
Khẽ thở dài một tiếng, Lâm Dịch thu hồi suy nghĩ, y nguyên bước về hướng cửa vào.
Căn cứ vào tư liệu ghi lại, Lâm Dịch lại tính toán một chút, ước chừng mấy vạn kilomet nữa là hắn có thể nhìn thấy cửa vào Bạo Loạn Tinh Hải rồi.
Chợt, tâm tư Lâm Dịch khẽ động, lông mày lập tức có chút nhíu lại.
- Gia hỏa đáng chết!
Trong mắt hắn hiện lên một tia lửa giận.
Mặc dù là ai đi nữa, trong thời gian ngắn không đến nửa giờ mà gặp phải hai đoàn cường đạo, chỉ sợ cũng không thể vui vẻ được a.
- Các ngươi chết sớm, cũng không thể trách ta rồi.
Nghĩ như vậy, Lâm Dịch hít sâu một hơi, trong mắt ẩn ẩn lộ ra một tia sát ý.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Một tuần lễ sau.
Đây là một nơi rộng lớn khí thế.
Nhìn lên không trung, toàn bộ bầu trời tựa hồ như bị một cái lỗ đen vặn vẹo vô cùng cự đại chiếm cứ! Trên, dưới, trái phải...Hoàn toàn phong tỏa!
Hấp lực cực lớn tạo thành từng đợt gió mạnh vô cùng kịch liệt, chung quanh đều là một mảnh trụi lũi, bầu trời không có chút mây nào. Mà trên mặt biển, ngay cả sóng biển cũng bị gió mạnh kịch liệt này thổi lăn cuồng, lao nhanh không ngớt.
Chợt, một đạo lưu quang ầm ầm xẹt qua phía chân trời, khi tới cách lỗ đen này khoảng chừng một kilomet, liền ngừng lại!
Đối với hắn, gió mạnh kịch liệt tựa hồ không có chút tác dụng nào. Hào quang màu đỏ nhạt hoàn toàn bao trùm hắn, chỉ hơi lộ ra một đôi huyết sắc đồng tử.
Hắn có chút vung tay, hào quang lập tức tiêu tán, một đạo thân ảnh mạnh mẽ rắc rỏi cùng một khuôn mặt thanh tú lộ ra.
Hắn chính là Lâm Dịch.
Chỉ thấy hiện giờ, Lâm Dịch có chút chật vật, quần áo đang mặc cũng có chút dấu vết rách rưới. Bất quá sắc mặt vẫn bình tĩnh như thường.
- Khoảng cách vạn kilomet, vậy mà phải mất hơn một tuần lễ! Những tên đạo tặc đáng chết kia quả thực phiền toái.
Lâm Dịch bất đắc dĩ nghĩ đến.
Trong một tuần lễ này, Lâm Dịch đơn giản tính toán qua một cái, phát hiện mình gặp phải ít nhất là hơn hai mươi đoàn cường đạo.
Lần hung hiểm nhất trong đó, lại chỉ có một tên cường đạo, nhưng hắn lại sử dụng đạo cụ công kích!
Lần đó, thiếu chút nữa Lâm Dịch đã bỏ mình lại rồi. Nếu không phải cuối cùng hắn trốn vào bên trong Hổ Thần cư, chỉ sợ đã táng mạng rồi.
Nhớ tới đạo cụ đáng sợ kia, Lâm Dịch cũng không khỏi run nhè nhẹ thoáng một phát. Cỗ lực lượng mênh mông khổng lồ, phô thiên cái địa kia, Lâm Dịch căn bản không có khả năng chống cự! Đạo cụ này có thể dẫn dắt lực lượng cường đại, khiến thiên địa thất sắc, trời đất đều như ảm đạm đi.
Cái này khiến Lâm Dịch nhớ lại Tố Vân và Chu Khắc chiến đấu ngày đó, đồng dạng hôn thiên ám địa. Điểm bất đồng là lúc ấy Lâm Dịch quan sát người khác chiến đấu, còn lần này là hắn tự mình đối mặt với cỗ lực lượng kia.
Lâm Dịch định sử dụng lực lượng của mình để chống lại. Nhưng lại vô lực phát hiện, dù là sử dụng năng lượng toàn thân, nhưng cảm giác vô lực vẫn hiển hiện như cũ! Uy năng mênh mông khổng lồ kia, Lâm Dịch căn bản không có khả năng chịu đựng!
Trong mắt Lâm Dịch không khỏi hiện lên một tia hoảng sợ. Dùng sức một người mà có thể khiến toàn bộ Thiên địa rung chuyển! Nói thì có vẻ không khó, nhưng lúc chính thức dùng sức một mình mình lay chuyển toàn bộ Thiên địa, Lâm Dịch mới biết cái kia là một loại vô lực như thế nào.
Trong mắt Thiên Đạo, con người căn bản chỉ là con kiến mà thôi! Dẫm một cước xuống, dù con kiến kia giãy giụa như thế nào, bộc phát tiềm lực của mình ra sao, rốt cục vẫn không có cách nào đình chỉ cỗ uy năng khổng lồ ép xuống chỉ, dù chỉ một phần!
Thân thể cường hãn như Lâm Dịch cũng không khỏi có chút run rẩy. Lúc bị vẻ uy năng này tập kích, Lâm Dịch chỉ có thể bất đắc dĩ lựa chọn thối lui vào trong Hổ Thần cư.
Đây là lần đầu tiên Lâm Dịch trốn vào Hổ Thần cư khi đối chiến.
Đến lúc này, Lâm Dịch cũng chính thức hiểu được cường giả Ngưng Thần kỳ là một loại đáng sợ như thế nào! Thiên Đạo kia là một loại đáng sợ ra sao!
- Cường giả Thần Cấp ra tay, quả nhiên bất phàm. Uy lực đạo cụ này, so với một gã cường giả Ngưng Thần kỳ đỉnh phong xuất toàn lực, uy lực căn bản không kém xa!
Lâm Dịch âm thầm nghĩ đến.
Thở ra một hơi thật dài, sau đó Lâm Dịch mới ngẩng đầu lên, nhìn về phía lỗ đen trước mặt.
Lỗ đen kia vô cùng thâm thúy, dùng ánh mắt Lâm Dịch, cũng chỉ có thể nhìn thấy một màn tối đen thuần túy. Tựa hồ lỗ đen này cũng có thể dễ dàng hút đi ánh mắt người khác.
Mà chung quanh lỗ đen này, gió mạnh gào thét kịch liệt, điên cuồng. Lâm Dịch tin tưởng, nếu người bình thường đứng ở chỗ này, chỉ một giây liền bị cắt thành vô số mảnh nhỏ. Ngay cả chính bản thân hắn cũng phải sử dụng vòng phòng hộ, bao phủ hoàn toàn thân thể của hắn vào bên trong.
- Trong này có lẽ là Bạo Loạn Tinh Hải a.
Lâm Dịch âm thầm nghĩ đến, thở ra một hơi thật sâu. Trong mắt không có một tia tâm tình nào.
- Rốt cuộc đã tới rồi. Chỉ cần vượt qua Bạo Loạn Tinh Hải này là mình có thể đến Đông Nam Thiên rồi. Tính toán thì mình đã tới Thiên Giới này khoảng chừng gần ba trăm năm rồi a...
Kỳ thật, đối với loại người như Lâm Dịch mà nói. Thời gian ba năm căn bản không lâu lắm, thậm chí có thể nói là rất ngắn. Dù sao thì đối với người cơ hồ không có tánh mạng như bọn hắn, ba trăm năm có tính là gì? Nhưng mà, xa cách thê tử chừng ấy năm, chịu ba trăm năm giày vò, cũng không phải người bình thường có thể chịu được.
Lâm Dịch còn tốt, ít nhất hắn còn có chỗ truy cầu, còn có mục tiêu. Nhưng Mộng nhi và Linh Lung thì sao? Các nàng cũng chỉ đạt tới Đại Tinh Vị là cao nhất, muốn cao hơn nữa thì nhất định phải đến Thiên Giới. Bằng không mà nói, tu hành đến Thiên Vị Cảnh tại đại lục Bạch Đế, sau đó trực tiếp phá vỡ Không Gian Cực Bích, phi thăng lên.
Nhưng Lâm Dịch cũng biết, cái kia quá khó khăn.
Cũng không biết suy nghĩ tới đâu rồi. Thật lâu sau, Lâm Dịch mới hít sâu một hơi, nhìn về phía hắc động kia. Thân hình hóa thành một đạo lưu quang, không chút chùn bước, bay vụt vào.
Lọt vào tầm mắt là một phiến hắc ám! Hắc ám thuần túy!
Trong nháy mắt, một cỗ lạnh lẽo đến thấu xương điên cuồng quấn quanh. Lâm Dịch chỉ cảm thấy trên người đau đớn kịch liệt một hồi. Cúi đầu xem xét, lập tức nhìn thấy gió lạnh thấu xương đã để lại vô số lỗ hổng trên người hắn!
Sắc mặt Lâm Dịch không khỏi kịch biến. Huyết sắc trên người ầm ầm bộc phát, hình thành một quả cầu năng lượng cực kỳ chặt chẽ, hoàn toàn bao khỏa hắn vào bên trong!
Nhưng mà, uy lực gió mạnh này lại vượt xa tưởng tượng của hắn. Dù là như thế, huyết sắc năng lượng quang cầu kia vẫn y nguyên điên cuồng giãy giụa, từng đợt thanh âm chói tai như kim loại va chạm với thủy tinh quanh quẩn bên tai hắn. Lâm Dịch thầm mắng trong nội tâm, trong tư liệu kia, lại không ghi chép lại tình báo quan trọng như thế này!
Nhưng lúc này căn bản không phải lúc oán tránh, sắc mặt khẽ biến, nhưng lúc này Lâm Dịch ổn định tâm thần lại. Có chút thu lại, diễn biến Thiên Đạo của Chu Khắc trong đầu. Trong nháy mắt, khí chất nguyên vốn có chút yêu dị lập tức biến thành một cỗ trầm ổn!
Một vòng năng lượng kỳ dị lập tức hiện ra bên cạnh hắn. Cố gắng duy trì vẻ bình tĩnh của không gian chung quanh.
Sau khi sử dụng Thiên Đạo, quả nhiên là mạnh hơn rất nhiều. Tuy rằng gió mạnh y nguyên vẫn cuồng bạo, nhưng cũng đã ẩn ẩn có thể chống lại.
Nhưng hiện giờ Lâm Dịch lại không dám phân thần chút nào. Được huyết sắc năng lượng chữa trị, những vết thương rậm rạp trên người hắn đã dần dần khép lại, nhưng vẫn lưu lại một thân vết máu!
Bình luận facebook