Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 114: Vụ án giết người liên hoàn xuyên quốc gia
“ An Sinh, em nghĩ xem sao Vlad Borman lại tới Los Angeles? ” Sắc mặt Trì Trừng trở nên nghiêm trọng.
Nhận ra sắc mặt Trì Trừng có hơi khác thường, Chúc An Sinh thử đoán suy nghĩ trong lòng anh: “ Anh cảm thấy mục đích Vlad Borman tới Los Angeles là không đơn giản? Chẳng lẽ hắn tới Los Angeles chỉ để phạm tội sao? Có khả năng đấy không? ”
Đối với việc này, Chúc An Sinh không khỏi nghi ngờ. Thực sự là nó quá không hợp lẽ thường.
Thường thì những tên sát thủ liên hoàn chỉ hoạt động trong phạm vi phạm tội nhất định của họ. Đối với những tên sát thủ đó, trong phạm vi đấy thì họ được an toàn, vì thế Chúc An Sinh mới không tin rằng có khả năng Vlad Borman đi tới một đất nước xa lạ chỉ để phạm tội.
Nhưng nếu Vlad Borman tới Los Angeles thực sự có mục đích khác thì lần này hai người đã gặp được một tên sát thủ có khả năng phạm tội xuyên quốc gia, một trường hợp hiếm gặp.
“ Anh nghĩ chúng ta nên liên lạc trước với cảnh sát ở Los Angeles. ” Trì Trừng nhìn về phía danh thiếp trong tay Chúc An Sinh.
Sau đó, Trì Trừng gọi điện tới cục cảnh sát Los Angeles. Khi anh nói mình là Trì Trừng với người nhận điện thoại ở đầu dây bên kia, người đó còn không tin, anh đành bảo hắn đi tìm đội trưởng Louis tới. Lần trước, lúc anh tới Los Angeles phá án, người cùng làm việc với anh chính là Louis.
Louis nhận điện thoại, nói chuyện qua lại vài câu thì Louis xác nhận người gọi điện thoại tới đúng là Trì Trừng.
“ Trì Trừng, sao đột nhiên cậu lại gọi điện thoại cho chúng tôi? ” Louis có hơi tò mò, hỏi.
“ Lần này tôi gọi điện thoại cho các anh là để xác nhận một việc. ”
“ Cậu muốn hỏi việc gì? ”
“ Hai tháng trước, Vlad Borman có từng tới chỗ mọi người không? ” Trì Trừng nhìn thời gian trên tấm thẻ rồi hỏi.
“ Vlad Borman? ” Louis đang lục tìm cái tên này trong trí nhớ, mãi một lúc sau hắn mới nhớ ra người này là ai: “ Người mà cậu nhắc tới là một tác giả người Áo, đúng không? ”
“ Người đó có tới chỗ anh không? ”
Cuộc gọi này Trì Trừng mở loa ngoài nên Chúc An Sinh cũng có thể nghe được cuộc trò chuyện giữa hai người. Cô và Trì Trừng đưa mắt nhìn nhau, trong mắt hai người chứa đựng cả sự kinh ngạc lẫn hoảng hốt.
“ Vì sao anh ta lại tới đó tìm các anh? ”
“ À, anh ta muốn viết một bài báo liên quan tới cả châu Âu lẫn Mỹ, chúng tôi là người tiếp đón anh ta, hơn nữa còn trả lời rất nhiều vấn đề. ”
Chúc An Sinh nghe được đáp án này thì thở phào nhẹ nhõm một hơi. Nếu như để lấy thông tin thì việc Vlad Borman tới Los Angeles là chuyện bình thường, Chúc An Sinh thực sự không muốn nghe thêm một tin tức xấu nào nữa.
Nhưng suy nghĩ của Chúc An Sinh và Trì Trừng không giống nhau, bỗng nhiên lòng anh dấy lên một dự cảm không tốt.
“ Lấy thông tin? Anh có biết Vlad Borman lấy thông tin để viết cái gì không? ” Trì Trừng tiếp tục hỏi thêm.
Louis cố gắng nhớ lại, may mà hắn vẫn còn nhớ được cuộc trò chuyện giữa mình và Vlad Borman: “ Hình như là anh ta muốn viết một bản tin liên quan tới ‘gái bán hoa’ ở hai khu vực Mỹ và châu Âu, sự khác nhau về cái nhìn và luật lệ của mỗi bên. ”
“ ‘Gái bán hoa’? Anh có chắc là Vlad Borman muốn đưa tin về ‘gái bán hoa’ không? ” Bỗng nhiên Trì Trừng bị kích động rất mạnh, ngay cả Louis ở đầu dây bên kia cũng bị dọa cho hoảng sợ.
Lúc này tâm trạng của Chúc An Sinh trở nên nặng nề. Cuối cùng, điều cô mong nó không xảy ra nhất vẫn xảy ra.
“ Đúng thế, tôi đã trả lời anh ta rất nhiều vấn đề nên tôi nhớ rõ lắm. ”
“ Còn nữa, sau khi buổi phỏng vấn kết thúc, tôi là người đã lái xe đưa anh ta về khách sạn đấy. Lúc ở trên xe anh ta còn hỏi tôi là có khách sạn nào gần với chỗ làm của ‘gái bán hoa’ không. ”
Louis trả lời xong vấn đề đó thì cả Chúc An Sinh và Trì Trừng đều im lặng không nói. Trong nháy mắt, họ cảm nhận được một tên ác ma đang nhe nanh múa vuốt.
“ Louis, tôi hỏi anh, gần đây ở Los Angeles có vụ án nào là ‘gái bán hoa’ treo cổ không? ”
“ Trì Trừng, sao cậu biết được chuyện này? Khoảng hai tháng trước có xảy ra vụ án như thế. Chúng tôi phát hiện ra có ba cô ‘gái bán hoa’ bị siết chết rồi vứt xác ở đầu đường, tôi cảm thấy ba người này đều do cùng một người giết hại. Đáng tiếc là cho tới bây giờ chúng tôi vẫn chưa bắt được hung thủ. ”
Khi chân tướng được vạch trần, trong mắt Chúc An Sinh chỉ có lửa giận cháy bừng bừng, chứ không hề có sự đau thương.
“ Trì Trừng, sao đột nhiên cậu lại gọi tới hỏi về việc này? Còn nữa, sao cậu biết ở Los Angeles xảy ra vụ án ‘gái bán hoa’ bị treo cổ? ” Bây giờ Louis mới thấy được trong chuyện này có chỗ hơi sai sai.
“ Louis, anh có thể gửi cho tôi một bản tài liệu về ba vụ án đó không? Tôi đang trợ giúp cảnh sát ở Áo phá một vụ án giết người liên hoàn, hiện giờ đã tìm được bốn nạn nhân, cả bốn đều là ‘gái bán hoa’ và họ đều chết vì bị treo cổ. ”
“ Áo… ” Louis nhận ra được vấn đề mấu chốt của chuyện này: “ Trì Trừng, chắc không phải là… ”
Trì Trừng không trả lời Louis nhưng trong lòng hắn đã tự có đáp án rồi. Louis đáp ứng yêu cầu của Trì Trừng, sau đó cuộc trò chuyện kết thúc.
Kết thúc cuộc trò chuyện, Trì Trừng quay sang nhìn Chúc An Sinh. Lúc này cô đang tìm kiếm gì đó trên điện thoại của mình, rất nhanh sau đó cô đã có được kết quả mình cần.
“ Em tin được bài viết của Vlad Borman rồi. ”
Trì Trừng thấy thế cũng ngó vào, hai người cùng nhau đọc bài phỏng vấn mà Vlad Borman thực hiện.
Trong phần tin tức ấy, Vlad Borman đã nêu rõ điểm khác biệt giữa hai khu vực Mỹ và châu Âu. Nhìn qua thì đây đúng là một bản tin vô cùng bình thường, nhưng khi nhìn tới cuối bài, Chúc An Sinh và Trì Trừng lại không cho là như thế, Vlad Borman đã viết một câu kết như thế này.
<Chúng ta đang sống trong một thế giới bị vẩn đục. Chúng ta thì cố gắng thích ứng với cuộc sống nơi thành phố, nhưng còn vô số người đang kiên cường đấu tranh trong rừng rậm.>
“ Rốt cuộc Vlad Borman muốn nói tới cái gì? ” Chúc An Sinh xem xong thì thấy khó hiểu.
“ Cái này nên để cho chuyên gia tâm lý tội phạm giải thích thôi, việc của chúng ta là dùng chứng cứ bắt hung thủ. ” Trì Trừng cảm thấy mình không nên tốn nhiều thời gian vào việc nghiên cứu tâm lý của Vlad Borman, vì chỉ có chứng cứ mới có thể trói buộc được hung thủ.
Đúng lúc này thì hòm thư trong máy Trì Trừng thông báo có thư mới. Trì Trừng để cho Chúc An Sinh tiếp tục kiểm tra nhà Vlad Borman, còn mình thì mượn tạm máy tính hắn để kiểm tra hòm thư, xem tập tài liệu mà Louis mới gửi tới.
Bốn mươi phút sau, Chúc An Sinh đã hoàn tất công việc kiểm tra mọi ngóc ngách trong nhà Vlad Borman nhưng cô chẳng tìm thêm được gì. Giờ thì cô sẽ đi hỏi thử người từ nãy tới giờ vẫn đang xem xét tài liệu vụ án.
“ Trì Trừng, anh có phát hiện thêm điều gì không? ”
Trì Trừng ngẩng đầu lên nhìn Chúc An Sinh một cái, sau đó anh ngồi dịch sang bên cạnh một chút để chừa cho cô chỗ trống ngồi xuống.
“ Về cơ bản có thể xác định ba vụ án ở Los Angeles và bốn vụ án ở Áo đều do cùng một hung thủ gây ra. Ví dụ như là tất cả các nạn nhân đều chết do bị thắt cổ, ba nạn nhân ở Los Angeles còn bị siết chặt bằng dây nịt ngực. Còn nữa, An Sinh, em nhìn này, mỗi lần gây án hung thủ đều để lại nút thắt rất phức tạp. ”
Chúc An Sinh nghe Trì Trừng nói xong mới hỏi: “ Thế bây giờ anh cảm thấy hung thủ có phải Vlad Borman không? ”
Trì Trừng có chút do dự. Thời gian xảy ra ba vụ án ở Los Angeles trùng khớp với lại thời gian mà Vlad Borman tới đó, ngoài ra còn có rất nhiều điểm trùng hợp khác. Nhiều yếu tố nối tiếp nhau như thế, muốn Trì Trừng không nghi ngờ Vlad Borman là rất khó.
“ Hắn đúng là người có hiềm nghi lớn nhất, nhưng giờ chúng ta chưa có chứng cứ trực tiếp chỉ ra hắn là người liên quan tới vụ án giết người liên hoàn này, cho nên bây giờ hắn vẫn được tính là vô tội. ”
“ Chứng cứ, chúng ta đi đâu để tìm chứng cứ đây? ” Chúc An Sinh cảm thấy đau đầu.
“ Anh nghĩ việc tiếp theo là anh sẽ tới Los Angeles, có lẽ ở đó chúng ta sẽ có phát hiện mới. ”
Trì Trừng hiểu được bọn họ đã cố hết sức tìm kiếm ở trên đất Áo rồi, thế nên muốn có được thêm manh mối mới, bọn họ phải thay đổi địa điểm.
Thật ra, Trì Trừng còn có một nguyên nhân sâu xa nữa mà không nói cho Chúc An Sinh biết. Anh đang nghĩ cách khiến cho Vlad Borman bị khởi tố ở Los Angeles. Los Angeles là thành phố thuộc bang California, mà ở bang California, Mỹ có mức án tử hình.
Ngược lại, ở Áo không áp dụng mức án tử hình. Thế nên, cho dù hung thủ là người nào đi chăng nữa thì Trì Trừng cũng muốn khởi tố hắn ở Mỹ. Nếu để cho hung thủ ở lại Áo thì kết cục của hắn chỉ là ở trong nhà tù suốt quãng đời còn lại mà thôi.
“ Em đi thu dọn hành lý. ” Nghe Trì Trừng nói muốn đi Los Angeles, Chúc An Sinh lập tức nghĩ tới việc về thu dọn hành lý, nhưng cô không nhận ra rằng Trì Trừng không muốn đưa cô tới Los Angeles.
“ An Sinh, để một mình anh đi tới Los Angeles là được rồi, em cứ về viện nghiên cứu trước đi. ”
“ Vì sao? ” Chúc An Sinh không hiểu.
“ Lần đi phá án này của chúng ta có thể coi như là đang đi làm việc tư, không có thù lao, em nên về viện nghiên cứu giúp anh giải quyết những ủy thác mới thì hơn. Còn việc tới Los Angeles, anh không chắc là mình có thể tìm thêm được chứng cứ không, dù sao thì trước đó cảnh sát Los Angeles cũng đã điều tra rồi. Bọn họ không phát hiện được chứng cứ có ích nào, lần này anh đi có thể coi là thử vận may thôi, không cần hai người chúng ta cùng đi đâu. ”
“ Anh định để em giúp anh hoàn thành việc ở viện nghiên cứu? ” Chúc An Sinh kinh ngạc: “ Cho em làm liệu có ổn không? ”
“ Em không làm được thì còn ai làm được nữa? ” Trì Trừng nhìn Chúc An Sinh bằng ánh mắt cưng chiều. Hóa ra Chúc An Sinh vẫn chưa phát hiện ra rằng mình đã đủ trưởng thành để tự mình đảm nhận phá một vụ án.
“ Được rồi. ” Bề ngoài thì Chúc An Sinh làm ra vẻ miễn cưỡng lắm nhưng thực chất trong lòng cô đang hưng phấn không thôi, ngoài ra còn có chút khẩn trương.
Xế chiều ngày hôm đó, Trì Trừng nói cho bên cảnh sát biết vụ án xảy ra ở Los Angeles. Không ngờ, hung thủ họ chạm mặt lần này là một tên tội phạm quốc tế.
Đúng là không thể tưởng tượng được! Thử nói xem trên thế giới này có bao nhiêu vụ án giết người liên hoàn vượt ra khỏi phạm vi lãnh thổ quốc gia như này? Nếu so sánh hành động gọi điện thoại về nhà nạn nhân với hành vi giết người xuyên quốc gia như thế này thì hành động đó chỉ là trò vặt vãnh thôi.
Thế nên, tạm thời Trì Trừng chào tạm biệt những người cảnh sát ở Vienna, ngồi lên chuyến bay đi tới Los Angeles.
Chúc An Sinh cũng rời đi cùng với Trì Trừng, nhưng chuyến bay của cô là đi về New York.
Lúc ở sân bay cùng Trì Trừng, Chúc An Sinh còn hỏi: “ Sao không thấy Anna tới chào tạm biệt chúng ta nhỉ? ”
Trong đôi mắt Trì Trừng lóe lên tia bi thương, anh không biết mình còn có thể gặp lại Anna không nữa.
“ Cô ấy đã gọi điện thoại cho anh rồi, còn chúc chuyến bay của em an toàn nữa. ” Trì Trừng đành nói với Chúc An Sinh lời nói dối đầy thiện ý.
**
Ba ngày sau, Trì Trừng gọi điện thoại tới, khi đó Chúc An Sinh vừa mới giúp cảnh sát New York phá được vụ án trộm cắp.
“ Anh ở Los Angeles có khỏe không? ” Chúc An Sinh chủ động ân cần hỏi thăm.
“ Không tệ lắm, nhưng anh có chút nhớ nhà mình rồi. ” Trì Trừng buông lời trêu ghẹo, đúng thật là số lần anh nằm trên giường ở nhà của mình chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Phòng ngủ thật sự của anh phải là phòng trong khách sạn trên toàn cầu mới đúng.
“ Ở Los Angeles, anh có phát hiện gì mới không? ”
Gần đây, Chúc An Sinh thấy báo ở đâu đâu trên khắp nước Mỹ cũng đưa tin về vụ án giết người liên hoàn đó. Cảnh sát Los Angeles và phía chính phủ Áo xác nhận đây là vụ án giết người liên hoàn vượt ra cả phạm vi lãnh thổ quốc gia, hung thủ đã trở thành một tên tội phạm quốc tế. Một vụ án giết người liên hoàn tàn nhẫn nhất từ trước tới nay. Tin tức này đã thành công trở thành tiêu điểm của đài truyền hình các quốc gia.
Cũng vào lúc đó, tên của Vlad Borman xuất hiện trên mặt báo, mọi người ai cũng nhất trí cho rằng hắn chính là hung thủ thật sự.
“ Giống như những gì anh đã dự đoán, hung thủ chẳng lưu lại dấu vết gì ở Los Angeles cả. Có điều, anh xác nhận được thêm một việc, trong ba nạn nhân bị sát hại ở đây thì có tới hai cô gái từng đi vào khách sạn, nơi mà Vlad Borman đã ở lúc đó. ”
“ Rồi Vlad Borman vẫn kiên trì trả lời rằng hắn không biết gì cả. ” Chúc An Sinh nói một cách bất đắc dĩ, không có chứng cứ xác thực, bọn họ khó lòng có thể lên án được hành động của Vlad Borman.
“ Ngày hôm qua, cảnh sát ở Los Angeles đã thử gửi văn bản khởi tố Vlad Borman rồi. Nhưng, vì chỉ chứng minh được trong thời gian đó Vlad Borman có mặt ở Los Angeles chứ không chứng minh được việc hắn có liên quan tới vụ án giết người nên viện kiểm sát ở đây quyết định không duyệt văn bản khởi tố. ”
Chúc An Sinh có thể nghe ra được sự mất mát trong giọng nói của Trì Trừng.
“ Còn có thể để cảnh sát Áo khởi tố Vlad Borman mà. ” Chúc An Sinh nói câu an ủi.
“ Giờ chúng ta cần phải tìm được nhiều chứng cứ có ích hơn. ”
Bỗng nhiên, Chúc An Sinh ý thức được, Trì Trừng gọi cho cô chắc là không chỉ để nói chuyện phiếm đấy chứ: “ Trì Trừng, có phải anh đã có phát hiện mới rồi không? ”
“ Đột nhiên hôm nay anh mới nghĩ ra. Bình thường, những tên sát thủ liên hoàn sẽ có địa bàn hoạt động nhất định, nhưng có lẽ cái lý luận đấy không thể áp dụng trong vụ án lần này được. Dù sao thì hung thủ đã gây án ở cả Mỹ và Áo rồi. ”
“ An Sinh, liệu có khả năng hung thủ còn phạm tội ở các quốc gia khác không? ”
Nhận ra sắc mặt Trì Trừng có hơi khác thường, Chúc An Sinh thử đoán suy nghĩ trong lòng anh: “ Anh cảm thấy mục đích Vlad Borman tới Los Angeles là không đơn giản? Chẳng lẽ hắn tới Los Angeles chỉ để phạm tội sao? Có khả năng đấy không? ”
Đối với việc này, Chúc An Sinh không khỏi nghi ngờ. Thực sự là nó quá không hợp lẽ thường.
Thường thì những tên sát thủ liên hoàn chỉ hoạt động trong phạm vi phạm tội nhất định của họ. Đối với những tên sát thủ đó, trong phạm vi đấy thì họ được an toàn, vì thế Chúc An Sinh mới không tin rằng có khả năng Vlad Borman đi tới một đất nước xa lạ chỉ để phạm tội.
Nhưng nếu Vlad Borman tới Los Angeles thực sự có mục đích khác thì lần này hai người đã gặp được một tên sát thủ có khả năng phạm tội xuyên quốc gia, một trường hợp hiếm gặp.
“ Anh nghĩ chúng ta nên liên lạc trước với cảnh sát ở Los Angeles. ” Trì Trừng nhìn về phía danh thiếp trong tay Chúc An Sinh.
Sau đó, Trì Trừng gọi điện tới cục cảnh sát Los Angeles. Khi anh nói mình là Trì Trừng với người nhận điện thoại ở đầu dây bên kia, người đó còn không tin, anh đành bảo hắn đi tìm đội trưởng Louis tới. Lần trước, lúc anh tới Los Angeles phá án, người cùng làm việc với anh chính là Louis.
Louis nhận điện thoại, nói chuyện qua lại vài câu thì Louis xác nhận người gọi điện thoại tới đúng là Trì Trừng.
“ Trì Trừng, sao đột nhiên cậu lại gọi điện thoại cho chúng tôi? ” Louis có hơi tò mò, hỏi.
“ Lần này tôi gọi điện thoại cho các anh là để xác nhận một việc. ”
“ Cậu muốn hỏi việc gì? ”
“ Hai tháng trước, Vlad Borman có từng tới chỗ mọi người không? ” Trì Trừng nhìn thời gian trên tấm thẻ rồi hỏi.
“ Vlad Borman? ” Louis đang lục tìm cái tên này trong trí nhớ, mãi một lúc sau hắn mới nhớ ra người này là ai: “ Người mà cậu nhắc tới là một tác giả người Áo, đúng không? ”
“ Người đó có tới chỗ anh không? ”
Cuộc gọi này Trì Trừng mở loa ngoài nên Chúc An Sinh cũng có thể nghe được cuộc trò chuyện giữa hai người. Cô và Trì Trừng đưa mắt nhìn nhau, trong mắt hai người chứa đựng cả sự kinh ngạc lẫn hoảng hốt.
“ Vì sao anh ta lại tới đó tìm các anh? ”
“ À, anh ta muốn viết một bài báo liên quan tới cả châu Âu lẫn Mỹ, chúng tôi là người tiếp đón anh ta, hơn nữa còn trả lời rất nhiều vấn đề. ”
Chúc An Sinh nghe được đáp án này thì thở phào nhẹ nhõm một hơi. Nếu như để lấy thông tin thì việc Vlad Borman tới Los Angeles là chuyện bình thường, Chúc An Sinh thực sự không muốn nghe thêm một tin tức xấu nào nữa.
Nhưng suy nghĩ của Chúc An Sinh và Trì Trừng không giống nhau, bỗng nhiên lòng anh dấy lên một dự cảm không tốt.
“ Lấy thông tin? Anh có biết Vlad Borman lấy thông tin để viết cái gì không? ” Trì Trừng tiếp tục hỏi thêm.
Louis cố gắng nhớ lại, may mà hắn vẫn còn nhớ được cuộc trò chuyện giữa mình và Vlad Borman: “ Hình như là anh ta muốn viết một bản tin liên quan tới ‘gái bán hoa’ ở hai khu vực Mỹ và châu Âu, sự khác nhau về cái nhìn và luật lệ của mỗi bên. ”
“ ‘Gái bán hoa’? Anh có chắc là Vlad Borman muốn đưa tin về ‘gái bán hoa’ không? ” Bỗng nhiên Trì Trừng bị kích động rất mạnh, ngay cả Louis ở đầu dây bên kia cũng bị dọa cho hoảng sợ.
Lúc này tâm trạng của Chúc An Sinh trở nên nặng nề. Cuối cùng, điều cô mong nó không xảy ra nhất vẫn xảy ra.
“ Đúng thế, tôi đã trả lời anh ta rất nhiều vấn đề nên tôi nhớ rõ lắm. ”
“ Còn nữa, sau khi buổi phỏng vấn kết thúc, tôi là người đã lái xe đưa anh ta về khách sạn đấy. Lúc ở trên xe anh ta còn hỏi tôi là có khách sạn nào gần với chỗ làm của ‘gái bán hoa’ không. ”
Louis trả lời xong vấn đề đó thì cả Chúc An Sinh và Trì Trừng đều im lặng không nói. Trong nháy mắt, họ cảm nhận được một tên ác ma đang nhe nanh múa vuốt.
“ Louis, tôi hỏi anh, gần đây ở Los Angeles có vụ án nào là ‘gái bán hoa’ treo cổ không? ”
“ Trì Trừng, sao cậu biết được chuyện này? Khoảng hai tháng trước có xảy ra vụ án như thế. Chúng tôi phát hiện ra có ba cô ‘gái bán hoa’ bị siết chết rồi vứt xác ở đầu đường, tôi cảm thấy ba người này đều do cùng một người giết hại. Đáng tiếc là cho tới bây giờ chúng tôi vẫn chưa bắt được hung thủ. ”
Khi chân tướng được vạch trần, trong mắt Chúc An Sinh chỉ có lửa giận cháy bừng bừng, chứ không hề có sự đau thương.
“ Trì Trừng, sao đột nhiên cậu lại gọi tới hỏi về việc này? Còn nữa, sao cậu biết ở Los Angeles xảy ra vụ án ‘gái bán hoa’ bị treo cổ? ” Bây giờ Louis mới thấy được trong chuyện này có chỗ hơi sai sai.
“ Louis, anh có thể gửi cho tôi một bản tài liệu về ba vụ án đó không? Tôi đang trợ giúp cảnh sát ở Áo phá một vụ án giết người liên hoàn, hiện giờ đã tìm được bốn nạn nhân, cả bốn đều là ‘gái bán hoa’ và họ đều chết vì bị treo cổ. ”
“ Áo… ” Louis nhận ra được vấn đề mấu chốt của chuyện này: “ Trì Trừng, chắc không phải là… ”
Trì Trừng không trả lời Louis nhưng trong lòng hắn đã tự có đáp án rồi. Louis đáp ứng yêu cầu của Trì Trừng, sau đó cuộc trò chuyện kết thúc.
Kết thúc cuộc trò chuyện, Trì Trừng quay sang nhìn Chúc An Sinh. Lúc này cô đang tìm kiếm gì đó trên điện thoại của mình, rất nhanh sau đó cô đã có được kết quả mình cần.
“ Em tin được bài viết của Vlad Borman rồi. ”
Trì Trừng thấy thế cũng ngó vào, hai người cùng nhau đọc bài phỏng vấn mà Vlad Borman thực hiện.
Trong phần tin tức ấy, Vlad Borman đã nêu rõ điểm khác biệt giữa hai khu vực Mỹ và châu Âu. Nhìn qua thì đây đúng là một bản tin vô cùng bình thường, nhưng khi nhìn tới cuối bài, Chúc An Sinh và Trì Trừng lại không cho là như thế, Vlad Borman đã viết một câu kết như thế này.
<Chúng ta đang sống trong một thế giới bị vẩn đục. Chúng ta thì cố gắng thích ứng với cuộc sống nơi thành phố, nhưng còn vô số người đang kiên cường đấu tranh trong rừng rậm.>
“ Rốt cuộc Vlad Borman muốn nói tới cái gì? ” Chúc An Sinh xem xong thì thấy khó hiểu.
“ Cái này nên để cho chuyên gia tâm lý tội phạm giải thích thôi, việc của chúng ta là dùng chứng cứ bắt hung thủ. ” Trì Trừng cảm thấy mình không nên tốn nhiều thời gian vào việc nghiên cứu tâm lý của Vlad Borman, vì chỉ có chứng cứ mới có thể trói buộc được hung thủ.
Đúng lúc này thì hòm thư trong máy Trì Trừng thông báo có thư mới. Trì Trừng để cho Chúc An Sinh tiếp tục kiểm tra nhà Vlad Borman, còn mình thì mượn tạm máy tính hắn để kiểm tra hòm thư, xem tập tài liệu mà Louis mới gửi tới.
Bốn mươi phút sau, Chúc An Sinh đã hoàn tất công việc kiểm tra mọi ngóc ngách trong nhà Vlad Borman nhưng cô chẳng tìm thêm được gì. Giờ thì cô sẽ đi hỏi thử người từ nãy tới giờ vẫn đang xem xét tài liệu vụ án.
“ Trì Trừng, anh có phát hiện thêm điều gì không? ”
Trì Trừng ngẩng đầu lên nhìn Chúc An Sinh một cái, sau đó anh ngồi dịch sang bên cạnh một chút để chừa cho cô chỗ trống ngồi xuống.
“ Về cơ bản có thể xác định ba vụ án ở Los Angeles và bốn vụ án ở Áo đều do cùng một hung thủ gây ra. Ví dụ như là tất cả các nạn nhân đều chết do bị thắt cổ, ba nạn nhân ở Los Angeles còn bị siết chặt bằng dây nịt ngực. Còn nữa, An Sinh, em nhìn này, mỗi lần gây án hung thủ đều để lại nút thắt rất phức tạp. ”
Chúc An Sinh nghe Trì Trừng nói xong mới hỏi: “ Thế bây giờ anh cảm thấy hung thủ có phải Vlad Borman không? ”
Trì Trừng có chút do dự. Thời gian xảy ra ba vụ án ở Los Angeles trùng khớp với lại thời gian mà Vlad Borman tới đó, ngoài ra còn có rất nhiều điểm trùng hợp khác. Nhiều yếu tố nối tiếp nhau như thế, muốn Trì Trừng không nghi ngờ Vlad Borman là rất khó.
“ Hắn đúng là người có hiềm nghi lớn nhất, nhưng giờ chúng ta chưa có chứng cứ trực tiếp chỉ ra hắn là người liên quan tới vụ án giết người liên hoàn này, cho nên bây giờ hắn vẫn được tính là vô tội. ”
“ Chứng cứ, chúng ta đi đâu để tìm chứng cứ đây? ” Chúc An Sinh cảm thấy đau đầu.
“ Anh nghĩ việc tiếp theo là anh sẽ tới Los Angeles, có lẽ ở đó chúng ta sẽ có phát hiện mới. ”
Trì Trừng hiểu được bọn họ đã cố hết sức tìm kiếm ở trên đất Áo rồi, thế nên muốn có được thêm manh mối mới, bọn họ phải thay đổi địa điểm.
Thật ra, Trì Trừng còn có một nguyên nhân sâu xa nữa mà không nói cho Chúc An Sinh biết. Anh đang nghĩ cách khiến cho Vlad Borman bị khởi tố ở Los Angeles. Los Angeles là thành phố thuộc bang California, mà ở bang California, Mỹ có mức án tử hình.
Ngược lại, ở Áo không áp dụng mức án tử hình. Thế nên, cho dù hung thủ là người nào đi chăng nữa thì Trì Trừng cũng muốn khởi tố hắn ở Mỹ. Nếu để cho hung thủ ở lại Áo thì kết cục của hắn chỉ là ở trong nhà tù suốt quãng đời còn lại mà thôi.
“ Em đi thu dọn hành lý. ” Nghe Trì Trừng nói muốn đi Los Angeles, Chúc An Sinh lập tức nghĩ tới việc về thu dọn hành lý, nhưng cô không nhận ra rằng Trì Trừng không muốn đưa cô tới Los Angeles.
“ An Sinh, để một mình anh đi tới Los Angeles là được rồi, em cứ về viện nghiên cứu trước đi. ”
“ Vì sao? ” Chúc An Sinh không hiểu.
“ Lần đi phá án này của chúng ta có thể coi như là đang đi làm việc tư, không có thù lao, em nên về viện nghiên cứu giúp anh giải quyết những ủy thác mới thì hơn. Còn việc tới Los Angeles, anh không chắc là mình có thể tìm thêm được chứng cứ không, dù sao thì trước đó cảnh sát Los Angeles cũng đã điều tra rồi. Bọn họ không phát hiện được chứng cứ có ích nào, lần này anh đi có thể coi là thử vận may thôi, không cần hai người chúng ta cùng đi đâu. ”
“ Anh định để em giúp anh hoàn thành việc ở viện nghiên cứu? ” Chúc An Sinh kinh ngạc: “ Cho em làm liệu có ổn không? ”
“ Em không làm được thì còn ai làm được nữa? ” Trì Trừng nhìn Chúc An Sinh bằng ánh mắt cưng chiều. Hóa ra Chúc An Sinh vẫn chưa phát hiện ra rằng mình đã đủ trưởng thành để tự mình đảm nhận phá một vụ án.
“ Được rồi. ” Bề ngoài thì Chúc An Sinh làm ra vẻ miễn cưỡng lắm nhưng thực chất trong lòng cô đang hưng phấn không thôi, ngoài ra còn có chút khẩn trương.
Xế chiều ngày hôm đó, Trì Trừng nói cho bên cảnh sát biết vụ án xảy ra ở Los Angeles. Không ngờ, hung thủ họ chạm mặt lần này là một tên tội phạm quốc tế.
Đúng là không thể tưởng tượng được! Thử nói xem trên thế giới này có bao nhiêu vụ án giết người liên hoàn vượt ra khỏi phạm vi lãnh thổ quốc gia như này? Nếu so sánh hành động gọi điện thoại về nhà nạn nhân với hành vi giết người xuyên quốc gia như thế này thì hành động đó chỉ là trò vặt vãnh thôi.
Thế nên, tạm thời Trì Trừng chào tạm biệt những người cảnh sát ở Vienna, ngồi lên chuyến bay đi tới Los Angeles.
Chúc An Sinh cũng rời đi cùng với Trì Trừng, nhưng chuyến bay của cô là đi về New York.
Lúc ở sân bay cùng Trì Trừng, Chúc An Sinh còn hỏi: “ Sao không thấy Anna tới chào tạm biệt chúng ta nhỉ? ”
Trong đôi mắt Trì Trừng lóe lên tia bi thương, anh không biết mình còn có thể gặp lại Anna không nữa.
“ Cô ấy đã gọi điện thoại cho anh rồi, còn chúc chuyến bay của em an toàn nữa. ” Trì Trừng đành nói với Chúc An Sinh lời nói dối đầy thiện ý.
**
Ba ngày sau, Trì Trừng gọi điện thoại tới, khi đó Chúc An Sinh vừa mới giúp cảnh sát New York phá được vụ án trộm cắp.
“ Anh ở Los Angeles có khỏe không? ” Chúc An Sinh chủ động ân cần hỏi thăm.
“ Không tệ lắm, nhưng anh có chút nhớ nhà mình rồi. ” Trì Trừng buông lời trêu ghẹo, đúng thật là số lần anh nằm trên giường ở nhà của mình chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Phòng ngủ thật sự của anh phải là phòng trong khách sạn trên toàn cầu mới đúng.
“ Ở Los Angeles, anh có phát hiện gì mới không? ”
Gần đây, Chúc An Sinh thấy báo ở đâu đâu trên khắp nước Mỹ cũng đưa tin về vụ án giết người liên hoàn đó. Cảnh sát Los Angeles và phía chính phủ Áo xác nhận đây là vụ án giết người liên hoàn vượt ra cả phạm vi lãnh thổ quốc gia, hung thủ đã trở thành một tên tội phạm quốc tế. Một vụ án giết người liên hoàn tàn nhẫn nhất từ trước tới nay. Tin tức này đã thành công trở thành tiêu điểm của đài truyền hình các quốc gia.
Cũng vào lúc đó, tên của Vlad Borman xuất hiện trên mặt báo, mọi người ai cũng nhất trí cho rằng hắn chính là hung thủ thật sự.
“ Giống như những gì anh đã dự đoán, hung thủ chẳng lưu lại dấu vết gì ở Los Angeles cả. Có điều, anh xác nhận được thêm một việc, trong ba nạn nhân bị sát hại ở đây thì có tới hai cô gái từng đi vào khách sạn, nơi mà Vlad Borman đã ở lúc đó. ”
“ Rồi Vlad Borman vẫn kiên trì trả lời rằng hắn không biết gì cả. ” Chúc An Sinh nói một cách bất đắc dĩ, không có chứng cứ xác thực, bọn họ khó lòng có thể lên án được hành động của Vlad Borman.
“ Ngày hôm qua, cảnh sát ở Los Angeles đã thử gửi văn bản khởi tố Vlad Borman rồi. Nhưng, vì chỉ chứng minh được trong thời gian đó Vlad Borman có mặt ở Los Angeles chứ không chứng minh được việc hắn có liên quan tới vụ án giết người nên viện kiểm sát ở đây quyết định không duyệt văn bản khởi tố. ”
Chúc An Sinh có thể nghe ra được sự mất mát trong giọng nói của Trì Trừng.
“ Còn có thể để cảnh sát Áo khởi tố Vlad Borman mà. ” Chúc An Sinh nói câu an ủi.
“ Giờ chúng ta cần phải tìm được nhiều chứng cứ có ích hơn. ”
Bỗng nhiên, Chúc An Sinh ý thức được, Trì Trừng gọi cho cô chắc là không chỉ để nói chuyện phiếm đấy chứ: “ Trì Trừng, có phải anh đã có phát hiện mới rồi không? ”
“ Đột nhiên hôm nay anh mới nghĩ ra. Bình thường, những tên sát thủ liên hoàn sẽ có địa bàn hoạt động nhất định, nhưng có lẽ cái lý luận đấy không thể áp dụng trong vụ án lần này được. Dù sao thì hung thủ đã gây án ở cả Mỹ và Áo rồi. ”
“ An Sinh, liệu có khả năng hung thủ còn phạm tội ở các quốc gia khác không? ”
Bình luận facebook