• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Chuyện Tình Học Viện Tinh Tế Full (4 Viewers)

  • chuyen-tinh-hoc-vien-tinh-te-54

Chương 54: Tham gia thi đại học!!!




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
85717.png

Xem ảnh 2
85717_2.png
Sau khi Nhan Lăng cắm hoa tươi vào bình xong, cô ấy, Hàn và anh Béo ngồi vây quanh trên giường bệnh của tôi.



“Nghe nói cậu tỉnh rồi nên bọn tớ đến thăm cậu ngay.” Nhan Lăng nhìn thấy bình giữ ấm thì lập tức hỏi: “Hoành thánh sao hả? Có muốn ăn nữa không?” “Muốn...



ừm!” Miệng của tôi lại bị đứt một muỗng cơm ú ụ.



“Ha ha ha ha..” Nhan Lăng bật cười: “Bạch Mặc nhà cậu bảo tớ làm đấy.



Ôi! Tớ thật sự rất hâm mộ cậu đó, có một người bạn trai tri kỷ như vậy.



Sức mạnh của bạn trai quả thực đáng một trăm điểm!” Tôi nở nụ cười vừa ngọt ngào lại vừa tự đắc.



“Có yêu cầu gì cứ việc nói với bọn tớ.” Anh Béo vỗ ngực mình rồi nhìn Bạch Mặc: “Bạch Mặc, nếu cậu mệt thì có thể gọi bọn tớ.” “Không mệt.” Bạch Mặc nói mà không tỏ vẻ gì, tiếp tục đút cơm cho tôi ăn.



“Béo, chúng ta đừng có nhúng tay vào làm gì.” Dường như Nhan Lăng đã nhìn ra được tâm tư của Bạch Mặc: “Người ta không yên lòng để chúng ta chăm sóc bảo bối của mình đâu!” Hàn và anh Béo bắt đầu mắt đi mày lại.



“Đúng rồi, đám Một Mắt cũng nhờ bọn tớ hỏi thăm cậu.



Tới thăm cậu cũng chẳng dễ dàng gì, còn phải xin phép nữa.” Hàn bỗng nhiên nói, “Nếu không phải vậy thì mọi người đã đến thăm cậu hết rồi.” “Tại sao phải xin phép?” Tôi ngậm cơm, lúng túng hỏi.



“Bởi vì chỗ này là Viện nghiên cứu Tinh năng, không phải ai cũng có thể vào được.



Bọn tớ xin phép xong mới có thể vào thăm cậu, hơn nữa còn có giới hạn thời gian.” Nhan Lăng nghiêm túc giải thích: “Tiểu Linh, lần này...



cậu bị thương có liên quan đến sự kiện tinh năng ở trường Thành Anh đúng không?” Tôi giật mình nhìn bọn họ: “Các cậu biết hết rồi?” Trái lại Nhan Lăng, Hàn và anh Béo lập tức lộ ra vẻ hết hồn: “Là cậu thật sao!” Bỗng nhiên, cái miệng đang mở lớn và kinh ngạc của tôi lại bị Bạch Mặc đút một muỗng cơm.



Tôi buồn bực nhìn cậu ấy, cậu ấy lại sầm mặt nhìn tôi.



Trong đôi mắt đen láy ấy là sát khí mà tôi không hiểu nổi.



“Cậu xem đi!” Đám Nhan Lăng mở điện thoại lên cho tôi xem, chỉ thấy một cái tít: Sự kiện tinh năng đột ngột xảy ra ở trường Thành Anh, Cục Quản lý Tinh năng vô cùng coi trọng.



Tôi nhìn tin tức, thời gian đăng tin cũng vào cùng ngày hôm đó, thế nhưng thời gian trên điện thoại di động của Nhan Lăng đã là...



Ngày 10 tháng 6! Tôi đã hôn mê được hai ngày?! “Trên đó nói, một sự kiện tinh năng đã bất ngờ xảy ra trong kỳ thi đại học ở trường Thành Anh.” Nhan Lăng rút điện thoại về: “Chuyện này đã được xử lý hai ngày rồi.” “Vậy có ảnh hưởng gì không?” Tôi lo lắng nhìn mọi người.



Năng lực của Phương Năng ảnh hưởng đến nhiều học sinh như vậy, tôi lo chuyện này sẽ mang đến ảnh hưởng xấu cho Tinh Tộc.



“Ảnh hưởng rất lớn.” Hàn nói với giọng điệu vô cùng đứng đắn: “Tất cả mọi người trong trường Thành Anh đều hôn mê, sau khi tỉnh dậy thì đều đã được kiểm tra sức khỏe.”



“Sao hả?” Tôi nôn nóng hổi, mọi người không bị thương chứ! “Không sao.” Trái lại, vẻ mặt của Hàn rất ung dung: “Chỉ bị chấn động não tí thôi, đại khái giống như bị ngã một cái vậy.



Nói chung bây giờ họ cũng đã hồi phục và xuất viện rồi.



Sau này bọn họ sẽ thi bổ sung lần nữa, thế nhưng thành tích trong kỳ thi lần đầu cũng không bị hủy bỏ.



Điểm thi đại học cuối cùng sẽ là điểm cao hơn trong hai lần thi, hơn nữa còn chia môn chia khối.



Không biết những thí sinh đó vui cỡ nào nữa!” “Có nghĩa là nếu bài thi ngữ văn lần thứ nhất tốt hơn bài thi lần thứ hai, vậy thì lấy điểm bài thứ nhất.



Nếu điểm bài thi toán lần thứ hai cao hơn lần thứ nhất, vậy thì lấy điểm bài thứ hai.” Anh Béo giải thích thêm: “Phương thức xử lý lần này của Cục Quản lý Tinh năng và Chính phủ rất kịp thời và công chính, nhận được sự khen ngợi của tất cả phụ huynh và thí sinh, không hề tạo thành bất kỳ ảnh hưởng xấu nào.



Thí sinh ở trường khác còn hâm mộ nữa đó, ha ha.”



Đương nhiên là hâm mộ rồi! Vốn chỉ có một cơ hội quyết định thành tích thi đại học, thế nhưng lúc này lại có hai cơ hội, hơn nữa còn có thêm mấy ngày để ôn tập và tổng kết kinh nghiệm, ai mà không hâm mộ chứ? “Vậy sau đó...



A!” Miệng của tôi lại bị đứt một miếng thịt.



“Đây đã là tít trang nhất của hai ngày trước rồi.



Còn tít trang nhất của hôm nay là nghi vấn XXX-fans nội chiến.” “A...



Vậy..”.



“Uống canh.” Bạch Mặc lại đút canh cho tôi, tôi cũng không kịp nói gì luôn.



“Mọi người chỉ hoài nghi cậu có liên quan đến sự kiện ở trường Thành Anh thôi, thế nhưng cụ thể thế nào thì mọi người cũng không rõ lắm” Hàn thoáng nhún vai.



“Bởi vì...” “Uống thuốc.” Bạch Mặc nhất định không chịu cho tôi nói chuyện.



Dường như Nhan Lăng đã nhìn ra cái gì đó, cô ấy kéo Hàn và anh Béo: “Được rồi, chúng ta đừng làm phiền Tiểu Linh nghỉ ngơi.



Tiểu Linh, bọn tớ về trước nhé, muốn ăn cái gì thì cứ nói cho tớ biết.” Nhan Lăng kéo Hàn và anh Béo đi.



Tôi nhìn viên thuốc trong tay Bạch Mặc: “Cậu làm gì vậy? Khiến mọi người đi hết thế.” “Cậu cần phải nghỉ ngơi.” Bạch Mặc nói rất nghiêm túc, trên mặt không có biểu cảm gì.



Cậu ấy đưa cốc nước đến trước mặt tôi.



Tôi không nói không rằng mà liếc Bạch Mặc, sau đó không nhịn được lại nở nụ cười, cầm lấy thuốc uống.



“Ngủ thôi.” Bạch Mặc đặt cốc nước xuống, chỉnh gối lại giúp tôi.



Tôi ngớ người nhìn cậu ấy: “Tớ vừa mới dậy! Hơn nữa cũng ăn no rồi! Sao mà ngủ được chứ?” Bạch Mặc đứng cạnh giường nhìn tôi một lúc, sau đó chớp mắt mấy cái rồi ngồi xuống bên giường: “Vậy tớ vỗ về cho cậu ngủ.” Nói xong, cậu ấy đưa tay ra định làm thật.



Tôi lập tức đẩy tay của cậu ấy ra: “Không ngủ nổi thật mà! Tớ đã ngủ hai ngày rồi!” Thế nhưng, Bạch Mặc vẫn cố chấp nhìn tôi, giống như nếu tôi không ngủ thì cậu ấy sẽ không thôi.



Tôi cũng trừng mắt nhìn cậu ấy.



Giờ tôi thật sự ngủ không nổi.



Nếu có thể hoạt động, nhất định tôi sẽ nhảy ra khỏi giường, không bao giờ quay lại cái giường khiến mình nằm đến nhức eo đau lưng này nữa! Đột nhiên có một cái đầu ló vào, là Kinh Không.



Tôi mừng rỡ nhìn Kinh Không: “Kinh Không!” Vào lúc tôi kêu tên của Kinh Không, ánh mắt âm u lạnh lẽo của Bạch Mặc cũng lập tức liếc về phía cửa.



Kinh Không nhìn thoáng qua Bạch Mặc rồi lập tức vọt vào trong phòng bệnh, tay cậu ta cũng đang ôm một bó hoa tươi: “Cô tỉnh thì tốt quá.



Bạch Mặc của cô không chịu để tôi vào thăm.” Kinh Không cắm hoa tươi vào bình, hờ hững nhìn qua Bạch Mặc.



Bạch Mặc lạnh lùng liếc cậu ta một cái, sau đó thu hồi tầm mắt của mình, từ đầu đến cuối không hề nói một câu nào.



Tôi cười nhìn Kinh Không: “Cảm ơn cậu đã đến thăm tôi, lần này đã gây phiền phức cho mọi người rồi.” “Đừng nói đến chuyện phiền phức, cô không sao là tốt rồi!” Giọng điệu của Kinh Không là lạ, hình như trong lời nói có hàm ý khác.



Tôi nghi hoặc nhìn Kinh Không: “Sao vậy? Có phải đã xảy ra chuyện gì không?” Kinh Không không trả lời, đút hai tay vào túi quần rồi cúi mặt xuống.



Cậu ta chỉ rầu rĩ đứng đó, không nói không rằng.



Bởi vì tâm trạng kỳ lạ của Kinh Không mà bầu không khí ở đây trở nên hơi lúng túng.



Tôi nhìn Bạch Mặc, thế nhưng cậu ấy lại lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Kinh Không, vẻ mặt âm u như đang nhìn kẻ thù của mình vậy.



“Cô không sao là được rồi.



Cô nghỉ ngơi đi, tôi đi đây.” Kinh Không im lặng một lúc rồi nói câu này, sau đó rời đi luôn.



“Kinh Không! Có phải đã xảy ra chuyện gì không?” Tôi lập tức hỏi.



Kinh Không đi đến cuối giường của tôi thì dừng bước, ngoảnh mặt sang chỗ khác mà lầu bầu: “Đại ca không cho tôi nói, thế nhưng tôi cảm thấy vẫn nên nói cho cô biết.” Cậu ta quay mặt lại nhìn tôi: “Đại ca bị tạm giam rồi.” “Anh ta bị tạm giam?” Tôi giật mình nhìn khuôn mặt khổ sở của Kinh Không.



“Ừ.” Kinh Không lại gục mặt xuống lần nữa, dáng vẻ rất sa sút: “Nếu cô còn nhớ tới chuyện Kinh Thiên đã cứu mình, vậy sau này trong phiên điều trần, xin cô hãy nói tốt cho anh ấy.



Cảm ơn.” Kinh Không ngẩng mặt lên nhìn về phía tối, khuôn mặt mang theo đôi phần mong đợi, thậm chí còn có chút khẩn cầu.



Tôi vẫn chưa thể nào hoàn hồn được sau tin tức Hình Thiên bị giam.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom