Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 120: Những kí ức buồn
Sau khi nói chuyện ở quán cà phê xong thì 2 người đó quyết định đi khách sạn
Khi đặt phòng xong xuôi và họ đi lên phòng lại lao vào nhau như những con thiêu thân
Trong khi 2 người đang " trai trên gái dưới " thì vợ của Quân Hải cùng một vài người phụ nữ nữa xông vào, vợ của Quân Hải lúc này mới nghiến răng nghiến lợi vào nói
- Lần này là tao bắt quả tang rồi nhé hết đường chối cãi
Quân Hải thấy vợ của mình thì hoảng lắm vội lạy lục xin xỏ
- Mình à! Có gì từ từ về nhà rồi nói
Bà ấy hất tay của ông ta ra rồi chỉ thẳng vào mặt mà mắng
- Tất cả những gì hôm nay ông có đc đều do nhà vợ cho thế mà ông lại dám mang tiền của tôi đi cho người khác
Lục Tuyết lúc này nghe đc thì trợn mắt hỏi lại
- Sao ông nói tất cả tiền của ông đều do ông làm mà kiếm đc ko liên quan đến nhà vợ cơ mà
Ông ta chỉ biết ngồi thụp xuống đất run cầm cập ko biết nói gì nữa
Về phần bà vợ thấy Lục Tuyết đang trần trụi ngồi trên giường bà ta điên lắm. Một người phụ nữ đi cùng bà ta hỏi
- Chị còn con nhỏ kia chị xử làm sao
Bà ấy ra hiệu đánh Lục Tuyết mà phải đánh cho thật mạnh nói chung cứ nhắm vào mặt mà đánh
Sau khi đánh xong bà ta chỉ vào Lục Tuyết nói
- Cho mày chừa cái tội đi cướp chồng của người khác
Rồi bà ta lôi Quân Hải về để lại Lục Tuyết đang đau đớn nằm trên giường
Bà vợ sau khi làm xong vụ của Lục Tuyết thì đi ra một quán cà phê thì Đỗ Phương đã ngồi đợi ở đó thấy Đỗ Phương bà ấy mừng lắm vội đi đến nói
- Cảm ơn cô đã nói cho tôi biết sớm việc này tôi là tôi cũng nghi ngờ lâu rồi mà ko có bằng chứng
- Bà đừng khách sáo giúp bà cũng giống như là giúp tôi thôi ( Đỗ Phương nói)
Nói rồi cô nhớ lại cái ngày mà cô đã đi gặp người phụ nữ này
Sau khi nói chuyện với bà ấy một lúc thì cô nhanh chóng đi vào bệnh viện cô em họ thì lôi cô và Trần Đạt vào phòng làm việc riêng để nói chuyện cô ấy nói.
- Về bệnh tình của chị Đỗ Minh thì cũng ko có gì nghiêm trong chỉ hôm nay hoặc ngày mai chị ấy sẽ tỉnh nhưng chỉ có một vấn đề nhỏ
Trần Đạt và Đỗ Phương nghe thấy có vấn đề vội hỏi là vấn đề gì thì cô em họ chậm rãi nói
- Chỉ là có một số chuyện có lẽ chị ấy sẽ ko nhớ giống như là một số chuyện khiến tâm trạng chị ấy ko vui trong thời gian gần đây
- Ý em là sao? Tại sao lại có chuyện này xảy ra ( Đỗ Phương hỏi)
- Có lẽ là do não bộ mỗi người tự nhiên sẽ xóa bỏ một số kí ức ko vui, em nói với anh chị là để hỏi anh chị có nhất thiết là phải để chị ấy khôi phục hoàn toàn ko? Nếu muốn như thế thì em sẽ cố gắng ( Cô em họ nói)
Hai người suy nghĩ một chút rồi Đỗ Phương mới nói
- Những kí ức buồn mà nó có thể quên đc thì cứ để cho nó quên đi ko nhất thiết là phải khôi phục hoàn toàn
Trần Đạt gật đầu vì đồng ý với ý kiến đó thì Trần Hùng vội chạy vào nói với mọi người
- Đỗ Minh tỉnh rồi
Mọi người nghe thấy như thế thì rất vui vội vàng chạy lại phòng bệnh sau khi kiểm tra một lượt thì cô em họ nói
- Chị ấy ko sao rồi điều trị vài hôm sẽ khỏe lại thôi
Sau khi cô em họ đi Đỗ Minh hỏi
- Sao em lại ở đây
- Em bị tai nạn nên mới ở đây ( Đỗ Phương nói)
Về tình trạng của Đỗ Minh thì mẹ và Trần Hùng đều biết rồi nhưng để cho cô và Trần Đạt quyết định xem có nên khôi phục hoàn toàn kí ức ko
Khi đặt phòng xong xuôi và họ đi lên phòng lại lao vào nhau như những con thiêu thân
Trong khi 2 người đang " trai trên gái dưới " thì vợ của Quân Hải cùng một vài người phụ nữ nữa xông vào, vợ của Quân Hải lúc này mới nghiến răng nghiến lợi vào nói
- Lần này là tao bắt quả tang rồi nhé hết đường chối cãi
Quân Hải thấy vợ của mình thì hoảng lắm vội lạy lục xin xỏ
- Mình à! Có gì từ từ về nhà rồi nói
Bà ấy hất tay của ông ta ra rồi chỉ thẳng vào mặt mà mắng
- Tất cả những gì hôm nay ông có đc đều do nhà vợ cho thế mà ông lại dám mang tiền của tôi đi cho người khác
Lục Tuyết lúc này nghe đc thì trợn mắt hỏi lại
- Sao ông nói tất cả tiền của ông đều do ông làm mà kiếm đc ko liên quan đến nhà vợ cơ mà
Ông ta chỉ biết ngồi thụp xuống đất run cầm cập ko biết nói gì nữa
Về phần bà vợ thấy Lục Tuyết đang trần trụi ngồi trên giường bà ta điên lắm. Một người phụ nữ đi cùng bà ta hỏi
- Chị còn con nhỏ kia chị xử làm sao
Bà ấy ra hiệu đánh Lục Tuyết mà phải đánh cho thật mạnh nói chung cứ nhắm vào mặt mà đánh
Sau khi đánh xong bà ta chỉ vào Lục Tuyết nói
- Cho mày chừa cái tội đi cướp chồng của người khác
Rồi bà ta lôi Quân Hải về để lại Lục Tuyết đang đau đớn nằm trên giường
Bà vợ sau khi làm xong vụ của Lục Tuyết thì đi ra một quán cà phê thì Đỗ Phương đã ngồi đợi ở đó thấy Đỗ Phương bà ấy mừng lắm vội đi đến nói
- Cảm ơn cô đã nói cho tôi biết sớm việc này tôi là tôi cũng nghi ngờ lâu rồi mà ko có bằng chứng
- Bà đừng khách sáo giúp bà cũng giống như là giúp tôi thôi ( Đỗ Phương nói)
Nói rồi cô nhớ lại cái ngày mà cô đã đi gặp người phụ nữ này
Sau khi nói chuyện với bà ấy một lúc thì cô nhanh chóng đi vào bệnh viện cô em họ thì lôi cô và Trần Đạt vào phòng làm việc riêng để nói chuyện cô ấy nói.
- Về bệnh tình của chị Đỗ Minh thì cũng ko có gì nghiêm trong chỉ hôm nay hoặc ngày mai chị ấy sẽ tỉnh nhưng chỉ có một vấn đề nhỏ
Trần Đạt và Đỗ Phương nghe thấy có vấn đề vội hỏi là vấn đề gì thì cô em họ chậm rãi nói
- Chỉ là có một số chuyện có lẽ chị ấy sẽ ko nhớ giống như là một số chuyện khiến tâm trạng chị ấy ko vui trong thời gian gần đây
- Ý em là sao? Tại sao lại có chuyện này xảy ra ( Đỗ Phương hỏi)
- Có lẽ là do não bộ mỗi người tự nhiên sẽ xóa bỏ một số kí ức ko vui, em nói với anh chị là để hỏi anh chị có nhất thiết là phải để chị ấy khôi phục hoàn toàn ko? Nếu muốn như thế thì em sẽ cố gắng ( Cô em họ nói)
Hai người suy nghĩ một chút rồi Đỗ Phương mới nói
- Những kí ức buồn mà nó có thể quên đc thì cứ để cho nó quên đi ko nhất thiết là phải khôi phục hoàn toàn
Trần Đạt gật đầu vì đồng ý với ý kiến đó thì Trần Hùng vội chạy vào nói với mọi người
- Đỗ Minh tỉnh rồi
Mọi người nghe thấy như thế thì rất vui vội vàng chạy lại phòng bệnh sau khi kiểm tra một lượt thì cô em họ nói
- Chị ấy ko sao rồi điều trị vài hôm sẽ khỏe lại thôi
Sau khi cô em họ đi Đỗ Minh hỏi
- Sao em lại ở đây
- Em bị tai nạn nên mới ở đây ( Đỗ Phương nói)
Về tình trạng của Đỗ Minh thì mẹ và Trần Hùng đều biết rồi nhưng để cho cô và Trần Đạt quyết định xem có nên khôi phục hoàn toàn kí ức ko
Bình luận facebook