Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 41
Edit #Salim
Beta #Kumoe
Sau khi Kim Vũ rống lên, Hứa Anh trong nhất thời không có phản ứng gì. Thái dương đau tới choáng váng, cô bèn bỏ qua một bên đầu.
“ Được rồi đừng nói nữa, tớ không muốn nghe! Cậu ấy chơi hay không chơi tớ cũng là chuyện của hai chúng tớ. Kim Vũ, cậu nếu không muốn tuyệt giao cùng tớ, thì xin cậu câm miệng đừng nhúng tay vào nữa!” Hứa Anh không kiên nhẫn mà đánh gãy lời cậu, xoay người liền đi.
“ Hứa Anh!”
Kim Vũ hô một tiếng, Hứa Anh không quan tâm, sau đó cánh tay của cô lại bị túm lấy một cách hung hăng.
Rốt cuộc sức lực của con gái nhỏ hơn của con trai rất nhiều, Hứa Anh ngay lập tức lảo đảo ngã vào lồng ngực của nam sinh, đây là một nam sinh cô rất quen thuộc, nhưng cái ôm ấp này lại là xa lạ. Cô căn bản chưa kịp nói chuyện, môi đã bị mạnh mẽ hôn một cái.
Ngay lập tức đẩy ra.
Hô hấp Kim Vũ có chút nhanh, tóc mái trên trán tán loạn bị dính bọt nước, sau lưng là ánh sáng cùng mặt trời chói chang.
Cậu hung tợn nói:
“ Đúng tớ thích cậu! Đã dõi theo cậu lâu như vậy, hôn một cái cũng còn không đủ đâu!”
- --
Hứa Anh hiện tại vẫn đang hoảng hốt.
Tay có chút sưng đỏ, bàn tay đánh Kim Vũ kia của cô đã dùng toàn bộ sức lực.
“ Làm sao vậy?”
Người trên tàu điện ngầm khá nhiều, Cố Tinh Trầm đem cô đẩy vào một góc cạnh cửa, bảo vệ rất kĩ. Cậu sờ sờ trán cô, tưởng rằng trên tàu điện ngầm điều hòa mở quá lạnh, lại đem áo khoác đồng phục của mình khoác lên: “ Như vậy còn lạnh không?”
Hứa Anh lắc lắc đầu: “ Không lạnh.”
Tàu điện ngầm vượt qua sông, sau lưng có thành thị cùng những tòa nhà cao được ánh hoàng hôn xẹt qua, xuyên qua kính cửa tàu điện ngầm lọt vào.
Cố Tinh Trầm vẫn mặc áo sơ mi đồng phục sạch sẽ, quần dài màu tối đơn giản, xung quanh hành khách luôn nóng bức dính nhơm nhớp, đều là mùi vị hôi thối, chỉ có trên người cậu sạch sẽ.
Cậu giống như trời sinh không bao giờ có thể ra mồ hôi.
Đương nhiên, cô cũng đã từng nhìn thấy cậu, khi thời điểm động tình không thể khắc chế, da thịt đều phủ lên một lớp mồ hôi mật…….
“ Buổi tối còn muốn đọc sách sao?”
“ Ừm.”
“ Đã thi xong cuối kì rồi, còn đọc sách cái gì……” Cô nói thầm.
Cố Tinh Trầm đang định nói đọc sách học tập không phải vì ứng phó thi cử, sau đó nhìn Hứa Anh một cái, lại sửa thành một câu thông thường dễ hiểu hơn: “ Dù sao cũng không có việc gì làm.”
Kết quả Hứa Anh vẫn không còn gì để nói: “ Không có việc gì làm? Việc thú vị trên đời nhiều như vậy sao lại không có việc gì làm?”
Cô nói: “ Tớ chỉ khi ở trong lớp học mới có cảm giác không có việc gì làm.”
Cố Tinh Trầm cười, trên người cậu có chút ánh sáng mặt trời ấm áp chiếu lên điều hòa cái lạnh, dạo này tựa hồ làm việc hơi mệt, hơi mang vẻ mệt mỏi, ánh mắt có chút lười biếng.
Vóc dáng cao, văn nhã trắng nõn, mặc đồng phục, trong tay cầm mấy quyển sách, loại tri thức phong độ này thật là muốn mạng.
Trong toa tàu mấy nữ sinh vẫn luôn trộm nhìn cậu đỏ mặt, lời nói nhỏ thỉnh thoảng truyền tới lỗ tai Hứa Anh.
Hứa Anh nhớ tới lời Kim Vũ nói, nhấp môi, ẩn ẩn có chút bất an, nhưng lại không rõ là vì cái gì, có chút lời muốn hỏi, nhưng sắp đến miệng lại nói không nên lời.
- -- Nam sinh làm cô thích, làm cô đau lòng, cùng cô lớn lên, từng bị cô tổn thương vứt bỏ….. Cô không thể nhẫn tâm đi nghi ngờ cậu gì hết.
Tuy rằng đã qua đi mấy tháng, nhưng hiện tại Hứa Anh vẫn nhớ tới đêm ở KTV đó, cậu yên lặng tiễn cô đi, sau đó một người quỳ bên đèn đường khó chịu tới không nói nên lời.
Còn có, khi cậu nằm trên giường, toàn bộ trong phòng tràn lan sự tịch mịch xuyên tim, cậu lại an tĩnh ngủ, vừa yếu ớt lại kiên cường……
Không đành lòng.
Cô đau lòng.
Còn có……..
A, rất thích cậu.
“ Làm sao vậy, nhìn chằm chằm tớ làm gì.” Cố Tinh Trầm sờ sờ mặt mình.
Cô nhìn cậu hai giây, cười tựa như mắng lại tựa như giận.
“ Cố Tinh Trầm, cậu thật đào hoa! Nơi nơi đều có người nhìn cậu.”
Cố Tinh Trầm nhìn theo ánh mắt Hứa Anh.
Mấy nữ sinh kia bị ánh mắt lãnh cảm của thiếu niên đảo qua, giống như điện giật âm thầm hưng phấn không dám đối diện cùng cậu. Mấy đứa xô xô đẩy đẩy, như là thảo luận xem có nên lên xin số điện thoại cậu không, nhưng không ai dám lại đây.
Cố Tinh Trầm rút lại tầm mắt: “ Tớ cũng đâu quan tâm người ta.”
“ Nhưng tớ vẫn không vui.”
“ Vậy cậu muốn tớ làm sao bây giờ?”
Sát lại gần, Hứa Anh nghe được âm thanh hầu kết cậu nhẹ nhàng rung động khi nói chuyện.
Sạch sẽ tốt đẹp như vậy, thông minh đoan chính như vậy, Hứa Anh nghĩ, bỏ đi, quản làm gì mấy chuyện vớ vẩn lung tung, cô hiện tại chỉ muốn cùng cậu bên nhau yêu đương, vui vẻ, quản nhiều như vậy làm gì?
Con người tồn tại không phải là vì tận hưởng thú vui trước mắt hay sao.
Ai còn suy nghĩ nhiều như vậy……..
Sau khi nghĩ thông suốt xong, ánh mắt Hứa Anh liền câu lấy người ác liệt cười, Cố Tinh Trầm có dự cảm không hay, cậu từ nhỏ đã nhìn không biết bao nhiêu lần vẻ mặt này của Hứa Anh, chính là loại biểu tình muốn bắt nặt người khác.
“ Rất đơn giản. Liền….. Làm trò trước mặt mọi người, cùng tớ hôn môi.”
- --
Kỳ nghỉ hè đã biến thành thiên đường của thiếu nữ bất lương!
Hứa Anh hoàn toàn mở ra hình thức phóng túng, đầu tiên là chưng diện quần áo, váy ngắn bay bay, giày cao gót dẫm lên, xinh đẹp trương dương đến lóa mắt, làm gì có chỗ nào giống với học sinh cấp ba.
Ngày nhận phiếu điểm hôm đó, Hứa Anh chịu không nổi bố mẹ thúc giục bức bách, đành phải đem Cố Tinh Trầm về nhà ăn cơm.
Cố Tinh Trầm được 720, tiếp tục bao trọn bảng điểm, nhưng đáng giận nhất là, thằng nhãi này lại còn mang cả cặp sách chứa phiếu điểm tới, cùng với một chút sách bên trong, ăn mặc đồng phục chỉnh chỉnh tề tề, cùng cô một thân trang điểm già quá tuổi đối lập, quả thực……..
Bố mẹ nhìn cô trừng tới trừng lui, ghét bỏ cả đêm, đặc biệt còn mẹ nó, lần này cô thi đứng thứ hai khối từ dưới lên trên!
Cùng Cố Tinh Trầm coi như đầu đuôi hô ứng…..
Cuối cùng cũng cảm nhận được tai họa.
Bố mẹ đối với Cố Tinh Trầm nhiệt tình vạn phần, ăn cơm chiều thì thôi, còn nói với bảo mẫu sắp xếp phòng cho khách, giữ Cố Tinh Trầm ở lại, hơn nữa để cậu “ Ở nhiều vài ngày.”
Hứa Anh trợn trắng mắt, lặng lẽ trừng Cố Tinh Trầm: Dám đồng ý thì cậu đi tong rồi!
Khi ăn cơm chiều ở phòng khách, Cố Tinh Trầm ngồi trên sopha đơn, bố mẹ Hứa cười tươi đầy mặt, một người châm trà giới thiệu một vài loại lá trà, một người bưng trái cây hỏi han ân cần.
Hứa Anh bị ghẻ lạnh đứng một bên, trong lòng hụt hẫng, gắt gao nhìn chằm chằm Cố Tinh Trầm, như muốn ăn thịt người.
“ Mẹ, bố, hai người làm gì vậy…….” Hứa Anh đi tới sopha lớn, mạnh tay mạnh chân ngồi xuống: “ Cố Tinh Trầm người ta sắp bị mọi người làm cho bội thực rồi! Ăn cơm thì gắp không ngừng, ăn xong thì không cho nghỉ thở, có phiền hay không!”
Khiến cho bố mẹ Hứa vừa xấu hổ lại vừa tức giận, nhanh chóng mở ra lời nói hình thức “ Ai đứa nhỏ này XXXX”
Bố Hứa: “ Đứa nhỏ này thật là, thành tích kém tính tình còn không tốt, cùng bạn học Tinh Trầm học tập nhiều vào.”
Mẹ Hứa: “ Mau đi đổi quần áo! Chỗ nào cũng đầy lỗ thủng xem giống bộ dáng gì, người ta không biết còn tưởng rằng mặc phế phẩm ở đống rác…..”
“ Phế phẩm??? Mẹ, sao mẹ lại có thể nói là phế phẩm!!!” Hứa Anh đứng lên, nắm váy của mình thay đổi cách nói: “ Mẹ có hiểu thời thượng là gì không, cái này gọi là phong cách hip- hop! Minh tinh đều mặc như vậy, ai giống như bố mẹ chỉ biết mặc áo lông chồn áo da, thô tục chết mất……”
Bố mẹ đều mặc kệ cô, Hứa Anh lẩm nhẩm lầm nhầm tức giận không chịu được, cố ý dẫm lên dép lê vang lạch cạch lạch cạch, tự mình rót một ly nước chanh uống, rồi lại đặt ly lên bàn ầm một tiếng, bố mẹ Hứa coi như không nghe thấy, nhưng Cố Tinh Trầm lại nhìn lại, có chút lo lắng.
Hứa Anh đang ghen ghét nổi giận uống nước chanh, ngay lập tức đụng phải cặp mắt sâu đen an ủi của thiếu niên.
Tim, run rẩy.
Nhẹ nhàng buông cái ly, Hứa Anh bỗng nhiên có chút ngượng ngùng dâng lên, nhấp nhấp môi cùng thiếu niên, ánh mắt giao hòa. Thu lại tính xấu.
- -- Đúng là chỉ có anh trai ngoan đau lòng cho mình.
“ Con đi tắm rửa đây!” Hứa Anh tức giận nói: “ Mẹ, Cố Tinh Trầm không thích ăn chua, nho của mẹ mua chua muốn chết, mẹ tự ăn đi! Đừng làm khó dễ người ta……..”
Khiến cho mẹ Hứa trừng mắt nhìn cô một cái, lải nhải giáo huấn vài câu.
- --
Hứa Anh tắm rửa xong lại xì đầu, lau người, lau mặt, đôi chân gầy, eo thon……… Người bình thường không hiểu được rốt cuộc cô làm gì, tắm rửa tới hơn một tiếng.
Hứa gia rất lớn, không chỉ có một phòng tắm, Cố Tinh Trầm sớm đã tắm rửa xong, Hứa Anh đi ra cũng không nhìn thấy cậu.
Nhưng ở phòng khách, mẹ cô đang cầm sách và phiếu điểm của Cố Tinh Trầm cười tủm tỉm cùng bố cô nói chuyện.
“ Chà chà, tấm tắc, giống như được tham quan phân khủng long vậy……. Có cái gì đẹp đâu, cũng không phải chỉ là mấy con số sao.” Hứa Anh tức giận nhỏ giọng mắng một tiếng.
Bố mẹ nghe không rõ, chỉ chỉ bên ngoài nói: “ Tinh Trầm ở bên ngoài.”
“ Giao lưu với người ta nhiều một chút, nhìn xem người ta xử sự như thế nào mà học tập, hiểu không?”
“ Sắp sửa lên năm ba rồi, sắp sửa tốt nghiệp còn giống như đứa trẻ nghịch ngợm không chút trưởng thành nào.”
Hứa Anh nghe xong đau đầu muốn chết, nhanh chóng bỏ chạy.
Đêm lạnh như nước.
Cố Tinh Trầm đưa lưng về phía cô, ngồi ở ghế dài trong sân. Đèn đường có chút xa, rải ra một tầng ánh sáng loãng dừng ở bóng dáng cậu.
Lưng cậu hơi ngả, dáng người có chút lười biếng, bởi vì mảnh khảnh, áo thun tay ngắn màu đen lộ ra phần lớn xương quai xanh cùng da thịt.
Có một loại………
Sau khi giải trừ cảm giác cao lãnh cấm dục, có chút hương vị gợi cảm phóng đãng.
Cố Tinh Trầm ngẩng đầu: “ Gần đây cậu rất thích nhìn tớ thì phải?”
Tâm Hứa Anh hơi hoảng, lộn xộn, ở bên cạnh cậu ngồi xuống:
" Có, có sao? "
" Có. "
Hai người ở bên nhau, thông là Hứa Anh ầm ĩ, cô không nói, liền sẽ thật an tĩnh.
Một lát sau.
" Bố mẹ tớ rất phiền phải không? Ồn ào không để ai yên."
Cố Tinh Trầm nhìn cô cười: " Không có, tớ rất thích bọn họ."
Thích, thật sự thích.
Hứa Anh, còn có toàn bộ nhà họ Hứa, đều tốt đẹp như vậy.
Hứa Anh như gặp quỷ: " Cậu vậy mà còn thích???"
" Ừm."
Hứa Anh giật giật khóe miệng: " Đó là vì cậu thành tích tốt, cậu thông minh, còn tớ mỗi ngày đều bị bọn họ ghét bỏ dìm vào nước sôi lửa bỏng. Tớ đời này đối tượng cãi nhau nhiều nhất chính là bố mẹ. Trên diễn đàn tài khoản của tớ một nửa status đều là để phát tiết sau khi cãi nhau với bọn họ....."
Cố Tinh Trầm nhìn cô, đôi mắt trầm tĩnh ôn nhu lại có chút cay đắng nhạt nhẽo.
- --- Có thể cãi nhau, không phải chính là một loại hạnh phúc sao.
" Tinh Trầm." Hứa Anh nghiêng đầu hỏi cậu, nhỏ giọng một chút: " Cậu đoán xem bố mẹ tớ có phải biết chúng ta yêu đương rồi hay không?"
Cô hơi dừng lại: " Vừa rồi.... Bọn họ bảo tớ ra tìm cậu."
" Ừm."
Hứa Anh nhảy dựng lên: " Thật sự biết rồi?"
Cậu nhìn cô, kiên nhẫn đáp lại: " Tớ chỉ suy đoán."
Hứa Anh chớp chớp mắt, nghiêng đầu nhìn cậu, bộ dạng không quá tin tưởng.
Cố Tinh Trầm cười một chút, ngón tay cậu rất dài, khớp xương cũng rõ ràng, rất xinh đẹp, cậu vuốt ve má cô, sau đó đầu ngón tay đi xuống, lưu luyến trên da thịt ở cổ.
Cậu khom lưng, nói bên tai cô.
Thanh âm khàn khàn, lại phóng đãng.
" Bác trai nói bóng nói gió với tớ, không thể làm cậu mang thai."
- ---
Cố Tinh Trầm trở về phía Nam, phải hơn nửa tháng mới quay lại.
Hứa Anh đột nhiên mất đi đối tượng để dính nhớp, trong hai ngày ngắn ngủi không thể quen được, nhưng cũng nhanh chóng điên cuồng cùng với lũ bạn hồ bằng cẩu hữu!
Đánh bài, đua xe, ca hát, còn trở thành người mẫu quảng cáo của hai nhãn hàng, chơi thật vui tới quên trời quên đất, không giống như hai ngày đầu, suốt ngày cầm điện thoại nhắn tin với Cố Tinh Trầm.
Trên sàn nhảy, Jeo nói thầm bên tai Hứa Anh: " Tiểu Anh, đã lâu không thấy cùng với bọn anh lăn lộn! Bạn trai nhà em không ở nhà hả?"
Đây là một nam sinh cô quen biết trong lễ hội âm nhạc.
" Về quê!" Xung quanh ầm ĩ, Hứa Anh đành phải lớn giọng rống.
Jeo liếm liếm hàm răng, cười có chút không đứng đắn, tay liền đặt trên bả vai Hứa Anh, Hứa Anh ngay lập tức dừng lại động tác khiêu vũ, nhìn hắn ta, khóe miệng giật giật cười lạnh.
" Bỏ tay ra."
Jeo cười hì hì: " Đừng nghiêm trọng vậy, muội muội. Loại văn nhã thư sinh như Cố Tinh Trầm cứng được mấy phút? Vẫn là loại như anh đây, có thể mang em đi chinh phục toàn bộ giới giải trí?"
Trần Tinh Phàm cùng Kim Vũ, Giang Hoàn đang ở khu sopha uống rượu, sau đợt cuối kỳ Hứa Anh cùng Kim Vũ náo loạn không thoải mái, từ đó về sau hoạt động của biệt đội xấu xa cùng nhau không nhiều lắm, đều là tách ra. Hiện tại Kim Vũ đang buồn buồn uống rượu, Giang Hoàn cùng Trần Tinh Phàm một trái một phải đang an ủi tâm tình cậu, khuyên cậu bỏ đi.
Sau đó, liền nghe được trên sàn nhảy có tiếng thét chói tai.
DJ phát hiện không đúng, cũng dừng âm nhạc lại, mấy người Trần Tinh Phàm chạy qua.
Đám người thét chói tai tản ra, giữa sân, trên đất đầy mảnh vỡ thủy tinh, cùng thiếu nữ cầm nửa chai bia, dưới chân dẫm lên cổ một người đàn ông, đầu người đàn ông kia bị đập, đang đổ máu.
Mấy người Trần Tinh Phàm lập tức choáng váng.
Hứa Anh cười lạnh:
" Tên của bạn trai tao mày con mẹ nó cũng xứng để nhắc tới?"
" Thằng súc vật ngu xuẩn!"
- ---
Giải quyết xong hậu quả ở quán rượu ngon đi ra, đã hơn một giờ sáng. Bọn họ thường ngày đi quán bar của bạn bè, đánh nhau nho nhỏ giải quyết hậu quả rất dễ dàng.
Đèn đường mờ nhạt, bên lan can bờ sông, mấy người Hứa Anh hoặc ngồi hoặc đứng, bên cạnh có một số chai bia nghiêng nghiêng ngả ngả, gió đêm thổi tan một chút hương vị thuốc lá.
" Tiểu Anh cũng giỏi ghê, xuống tay tàn nhẫn như vậy!" Giang Hoàn cụng ly cùng Hứa Anh: " Trước kia tớ còn chưa tin cậu xứng đáng với danh hiệu lão đại, lúc này thật sự bái phục!"
Hứa Anh liếc mắt cậu ta một cái, phi một tiếng: " Im mồm đi, cũng không phải cái gì đáng tự hào...... Ấu trĩ chết mất."
Trần Tinh Phàm gác cánh tay trên vai Hứa Anh: " Hóa ra bông hoa anh túc ngược cỏ vô số của chúng ta, vì cưng chiều bảo vệ bạn trai mà ra lực mạnh tới vậy!"
Hứa Anh uống một ngụm bia, cười như không cười, xinh đẹp vũ mị.
" Sau khi cậu cùng Cố Tinh Trầm ở bên nhau, chơi với bọn tớ thật ít. Cả ngày ở bên cạnh cậu ta không buồn sao?"
Hứa Anh thuận miệng nói: " À không."
Thật sự là cũng có.
Nhưng cô không muốn để cậu ở một mình, nên luôn dùng toàn bộ khả năng ở bên người cậu nhiều hơn một chút.
Kim Vũ ngồi xổm một bên hút thuốc, nghe vậy nghiêng đầu nhìn Hứa Anh, Hứa Anh cũng vừa lúc trợn trắng mắt liếc cậu một cái. Hai người không ai nói chuyện, liền lúng ta lúng túng như vậy mà ai cũng không để ý đến ai.
Lúc này, bố Hứa gọi điện thoại tới. Hứa Anh xem qua di động, có vài cuộc gọi nhỡ, đều là bố mẹ mình.
Trong lòng có chút phiền, một bên nghe máy một bên đi sang bên cạnh.
Mới vừa kết nối, bên kia liền đổ ập xuống một trận mắng, đêm không về ngủ đang đi nơi nào chung chạ..... Cô thật vất vả mới chen được miệng vào:
" Được rồi bố, con ở bên nhà Cố Tinh Trầm đây, đừng mắng, lỗ tai đều đau muốn chết mất."
Sau đó bên kia đột nhiên an tính quỷ dị một chút.
Hứa Anh liền nghe thấy bố mình nói: " Một phòng?"
Ngay lập tức mặt cô trắng ra, đột nhiên một chút phản nghịch nổi dậy: " Đúng vậy đúng vậy, một phòng đấy!"
Bên kia an tĩnh hồi lâu, mẹ Hứa thay bố Hứa tiếp máy.
" Tiểu Anh à, các con còn nhỏ, có một số việc phải hiểu biết, biết chưa?"
" Ai nha biết rồi biết rồi, không ngốc nghếch như vậy....."
Hứa Anh một bên vừa nghe điện thoại vừa đi xa, chờ nghe xong điện thoại trở về, biểu tình Kim Vũ nhìn cô liền có chút phức tạp.
" Chuyện hai người yêu đương..... Bố mẹ cậu đồng ý?"
Hứa Anh liếc xéo nhìn cậu ta: " A, đồng ý. Sao?"
Trần Tinh Phàm cùng Giang Hoàn đều oa một chút, xen mồm: " Đồng ý là lẽ thường rồi." " Cố Tinh Trầm là mầm non đất nước như vậy, có bố mẹ nào mà không thích."
Sau đó Kim Vũ liền trầm mặc, cũng không nói một câu, vùi đầu hút thuốc.
Cậu nhìn mặt sông, đen nghìn nghịt, không có chút ánh sáng.
Tâm tình càng phiền muộn.
Vẫn là thôi đi, không cần nói cho cô ấy.
_____
Xin lỗi mọi người vì hôm qua không có chương mới ( do bạn beta đấy)
___ Đầu tuần sau là hết kỳ nghỉ dịch nên truyện có thể không ra đều đặn mỗi ngày được nữa (*´罒"*)___
Các bạn nhớ follow page để cập nhật lịch đăng truyện mới nha
( link page tớ đặt ở phần giới thiệu tài khoản wattpad nha)
Beta #Kumoe
Sau khi Kim Vũ rống lên, Hứa Anh trong nhất thời không có phản ứng gì. Thái dương đau tới choáng váng, cô bèn bỏ qua một bên đầu.
“ Được rồi đừng nói nữa, tớ không muốn nghe! Cậu ấy chơi hay không chơi tớ cũng là chuyện của hai chúng tớ. Kim Vũ, cậu nếu không muốn tuyệt giao cùng tớ, thì xin cậu câm miệng đừng nhúng tay vào nữa!” Hứa Anh không kiên nhẫn mà đánh gãy lời cậu, xoay người liền đi.
“ Hứa Anh!”
Kim Vũ hô một tiếng, Hứa Anh không quan tâm, sau đó cánh tay của cô lại bị túm lấy một cách hung hăng.
Rốt cuộc sức lực của con gái nhỏ hơn của con trai rất nhiều, Hứa Anh ngay lập tức lảo đảo ngã vào lồng ngực của nam sinh, đây là một nam sinh cô rất quen thuộc, nhưng cái ôm ấp này lại là xa lạ. Cô căn bản chưa kịp nói chuyện, môi đã bị mạnh mẽ hôn một cái.
Ngay lập tức đẩy ra.
Hô hấp Kim Vũ có chút nhanh, tóc mái trên trán tán loạn bị dính bọt nước, sau lưng là ánh sáng cùng mặt trời chói chang.
Cậu hung tợn nói:
“ Đúng tớ thích cậu! Đã dõi theo cậu lâu như vậy, hôn một cái cũng còn không đủ đâu!”
- --
Hứa Anh hiện tại vẫn đang hoảng hốt.
Tay có chút sưng đỏ, bàn tay đánh Kim Vũ kia của cô đã dùng toàn bộ sức lực.
“ Làm sao vậy?”
Người trên tàu điện ngầm khá nhiều, Cố Tinh Trầm đem cô đẩy vào một góc cạnh cửa, bảo vệ rất kĩ. Cậu sờ sờ trán cô, tưởng rằng trên tàu điện ngầm điều hòa mở quá lạnh, lại đem áo khoác đồng phục của mình khoác lên: “ Như vậy còn lạnh không?”
Hứa Anh lắc lắc đầu: “ Không lạnh.”
Tàu điện ngầm vượt qua sông, sau lưng có thành thị cùng những tòa nhà cao được ánh hoàng hôn xẹt qua, xuyên qua kính cửa tàu điện ngầm lọt vào.
Cố Tinh Trầm vẫn mặc áo sơ mi đồng phục sạch sẽ, quần dài màu tối đơn giản, xung quanh hành khách luôn nóng bức dính nhơm nhớp, đều là mùi vị hôi thối, chỉ có trên người cậu sạch sẽ.
Cậu giống như trời sinh không bao giờ có thể ra mồ hôi.
Đương nhiên, cô cũng đã từng nhìn thấy cậu, khi thời điểm động tình không thể khắc chế, da thịt đều phủ lên một lớp mồ hôi mật…….
“ Buổi tối còn muốn đọc sách sao?”
“ Ừm.”
“ Đã thi xong cuối kì rồi, còn đọc sách cái gì……” Cô nói thầm.
Cố Tinh Trầm đang định nói đọc sách học tập không phải vì ứng phó thi cử, sau đó nhìn Hứa Anh một cái, lại sửa thành một câu thông thường dễ hiểu hơn: “ Dù sao cũng không có việc gì làm.”
Kết quả Hứa Anh vẫn không còn gì để nói: “ Không có việc gì làm? Việc thú vị trên đời nhiều như vậy sao lại không có việc gì làm?”
Cô nói: “ Tớ chỉ khi ở trong lớp học mới có cảm giác không có việc gì làm.”
Cố Tinh Trầm cười, trên người cậu có chút ánh sáng mặt trời ấm áp chiếu lên điều hòa cái lạnh, dạo này tựa hồ làm việc hơi mệt, hơi mang vẻ mệt mỏi, ánh mắt có chút lười biếng.
Vóc dáng cao, văn nhã trắng nõn, mặc đồng phục, trong tay cầm mấy quyển sách, loại tri thức phong độ này thật là muốn mạng.
Trong toa tàu mấy nữ sinh vẫn luôn trộm nhìn cậu đỏ mặt, lời nói nhỏ thỉnh thoảng truyền tới lỗ tai Hứa Anh.
Hứa Anh nhớ tới lời Kim Vũ nói, nhấp môi, ẩn ẩn có chút bất an, nhưng lại không rõ là vì cái gì, có chút lời muốn hỏi, nhưng sắp đến miệng lại nói không nên lời.
- -- Nam sinh làm cô thích, làm cô đau lòng, cùng cô lớn lên, từng bị cô tổn thương vứt bỏ….. Cô không thể nhẫn tâm đi nghi ngờ cậu gì hết.
Tuy rằng đã qua đi mấy tháng, nhưng hiện tại Hứa Anh vẫn nhớ tới đêm ở KTV đó, cậu yên lặng tiễn cô đi, sau đó một người quỳ bên đèn đường khó chịu tới không nói nên lời.
Còn có, khi cậu nằm trên giường, toàn bộ trong phòng tràn lan sự tịch mịch xuyên tim, cậu lại an tĩnh ngủ, vừa yếu ớt lại kiên cường……
Không đành lòng.
Cô đau lòng.
Còn có……..
A, rất thích cậu.
“ Làm sao vậy, nhìn chằm chằm tớ làm gì.” Cố Tinh Trầm sờ sờ mặt mình.
Cô nhìn cậu hai giây, cười tựa như mắng lại tựa như giận.
“ Cố Tinh Trầm, cậu thật đào hoa! Nơi nơi đều có người nhìn cậu.”
Cố Tinh Trầm nhìn theo ánh mắt Hứa Anh.
Mấy nữ sinh kia bị ánh mắt lãnh cảm của thiếu niên đảo qua, giống như điện giật âm thầm hưng phấn không dám đối diện cùng cậu. Mấy đứa xô xô đẩy đẩy, như là thảo luận xem có nên lên xin số điện thoại cậu không, nhưng không ai dám lại đây.
Cố Tinh Trầm rút lại tầm mắt: “ Tớ cũng đâu quan tâm người ta.”
“ Nhưng tớ vẫn không vui.”
“ Vậy cậu muốn tớ làm sao bây giờ?”
Sát lại gần, Hứa Anh nghe được âm thanh hầu kết cậu nhẹ nhàng rung động khi nói chuyện.
Sạch sẽ tốt đẹp như vậy, thông minh đoan chính như vậy, Hứa Anh nghĩ, bỏ đi, quản làm gì mấy chuyện vớ vẩn lung tung, cô hiện tại chỉ muốn cùng cậu bên nhau yêu đương, vui vẻ, quản nhiều như vậy làm gì?
Con người tồn tại không phải là vì tận hưởng thú vui trước mắt hay sao.
Ai còn suy nghĩ nhiều như vậy……..
Sau khi nghĩ thông suốt xong, ánh mắt Hứa Anh liền câu lấy người ác liệt cười, Cố Tinh Trầm có dự cảm không hay, cậu từ nhỏ đã nhìn không biết bao nhiêu lần vẻ mặt này của Hứa Anh, chính là loại biểu tình muốn bắt nặt người khác.
“ Rất đơn giản. Liền….. Làm trò trước mặt mọi người, cùng tớ hôn môi.”
- --
Kỳ nghỉ hè đã biến thành thiên đường của thiếu nữ bất lương!
Hứa Anh hoàn toàn mở ra hình thức phóng túng, đầu tiên là chưng diện quần áo, váy ngắn bay bay, giày cao gót dẫm lên, xinh đẹp trương dương đến lóa mắt, làm gì có chỗ nào giống với học sinh cấp ba.
Ngày nhận phiếu điểm hôm đó, Hứa Anh chịu không nổi bố mẹ thúc giục bức bách, đành phải đem Cố Tinh Trầm về nhà ăn cơm.
Cố Tinh Trầm được 720, tiếp tục bao trọn bảng điểm, nhưng đáng giận nhất là, thằng nhãi này lại còn mang cả cặp sách chứa phiếu điểm tới, cùng với một chút sách bên trong, ăn mặc đồng phục chỉnh chỉnh tề tề, cùng cô một thân trang điểm già quá tuổi đối lập, quả thực……..
Bố mẹ nhìn cô trừng tới trừng lui, ghét bỏ cả đêm, đặc biệt còn mẹ nó, lần này cô thi đứng thứ hai khối từ dưới lên trên!
Cùng Cố Tinh Trầm coi như đầu đuôi hô ứng…..
Cuối cùng cũng cảm nhận được tai họa.
Bố mẹ đối với Cố Tinh Trầm nhiệt tình vạn phần, ăn cơm chiều thì thôi, còn nói với bảo mẫu sắp xếp phòng cho khách, giữ Cố Tinh Trầm ở lại, hơn nữa để cậu “ Ở nhiều vài ngày.”
Hứa Anh trợn trắng mắt, lặng lẽ trừng Cố Tinh Trầm: Dám đồng ý thì cậu đi tong rồi!
Khi ăn cơm chiều ở phòng khách, Cố Tinh Trầm ngồi trên sopha đơn, bố mẹ Hứa cười tươi đầy mặt, một người châm trà giới thiệu một vài loại lá trà, một người bưng trái cây hỏi han ân cần.
Hứa Anh bị ghẻ lạnh đứng một bên, trong lòng hụt hẫng, gắt gao nhìn chằm chằm Cố Tinh Trầm, như muốn ăn thịt người.
“ Mẹ, bố, hai người làm gì vậy…….” Hứa Anh đi tới sopha lớn, mạnh tay mạnh chân ngồi xuống: “ Cố Tinh Trầm người ta sắp bị mọi người làm cho bội thực rồi! Ăn cơm thì gắp không ngừng, ăn xong thì không cho nghỉ thở, có phiền hay không!”
Khiến cho bố mẹ Hứa vừa xấu hổ lại vừa tức giận, nhanh chóng mở ra lời nói hình thức “ Ai đứa nhỏ này XXXX”
Bố Hứa: “ Đứa nhỏ này thật là, thành tích kém tính tình còn không tốt, cùng bạn học Tinh Trầm học tập nhiều vào.”
Mẹ Hứa: “ Mau đi đổi quần áo! Chỗ nào cũng đầy lỗ thủng xem giống bộ dáng gì, người ta không biết còn tưởng rằng mặc phế phẩm ở đống rác…..”
“ Phế phẩm??? Mẹ, sao mẹ lại có thể nói là phế phẩm!!!” Hứa Anh đứng lên, nắm váy của mình thay đổi cách nói: “ Mẹ có hiểu thời thượng là gì không, cái này gọi là phong cách hip- hop! Minh tinh đều mặc như vậy, ai giống như bố mẹ chỉ biết mặc áo lông chồn áo da, thô tục chết mất……”
Bố mẹ đều mặc kệ cô, Hứa Anh lẩm nhẩm lầm nhầm tức giận không chịu được, cố ý dẫm lên dép lê vang lạch cạch lạch cạch, tự mình rót một ly nước chanh uống, rồi lại đặt ly lên bàn ầm một tiếng, bố mẹ Hứa coi như không nghe thấy, nhưng Cố Tinh Trầm lại nhìn lại, có chút lo lắng.
Hứa Anh đang ghen ghét nổi giận uống nước chanh, ngay lập tức đụng phải cặp mắt sâu đen an ủi của thiếu niên.
Tim, run rẩy.
Nhẹ nhàng buông cái ly, Hứa Anh bỗng nhiên có chút ngượng ngùng dâng lên, nhấp nhấp môi cùng thiếu niên, ánh mắt giao hòa. Thu lại tính xấu.
- -- Đúng là chỉ có anh trai ngoan đau lòng cho mình.
“ Con đi tắm rửa đây!” Hứa Anh tức giận nói: “ Mẹ, Cố Tinh Trầm không thích ăn chua, nho của mẹ mua chua muốn chết, mẹ tự ăn đi! Đừng làm khó dễ người ta……..”
Khiến cho mẹ Hứa trừng mắt nhìn cô một cái, lải nhải giáo huấn vài câu.
- --
Hứa Anh tắm rửa xong lại xì đầu, lau người, lau mặt, đôi chân gầy, eo thon……… Người bình thường không hiểu được rốt cuộc cô làm gì, tắm rửa tới hơn một tiếng.
Hứa gia rất lớn, không chỉ có một phòng tắm, Cố Tinh Trầm sớm đã tắm rửa xong, Hứa Anh đi ra cũng không nhìn thấy cậu.
Nhưng ở phòng khách, mẹ cô đang cầm sách và phiếu điểm của Cố Tinh Trầm cười tủm tỉm cùng bố cô nói chuyện.
“ Chà chà, tấm tắc, giống như được tham quan phân khủng long vậy……. Có cái gì đẹp đâu, cũng không phải chỉ là mấy con số sao.” Hứa Anh tức giận nhỏ giọng mắng một tiếng.
Bố mẹ nghe không rõ, chỉ chỉ bên ngoài nói: “ Tinh Trầm ở bên ngoài.”
“ Giao lưu với người ta nhiều một chút, nhìn xem người ta xử sự như thế nào mà học tập, hiểu không?”
“ Sắp sửa lên năm ba rồi, sắp sửa tốt nghiệp còn giống như đứa trẻ nghịch ngợm không chút trưởng thành nào.”
Hứa Anh nghe xong đau đầu muốn chết, nhanh chóng bỏ chạy.
Đêm lạnh như nước.
Cố Tinh Trầm đưa lưng về phía cô, ngồi ở ghế dài trong sân. Đèn đường có chút xa, rải ra một tầng ánh sáng loãng dừng ở bóng dáng cậu.
Lưng cậu hơi ngả, dáng người có chút lười biếng, bởi vì mảnh khảnh, áo thun tay ngắn màu đen lộ ra phần lớn xương quai xanh cùng da thịt.
Có một loại………
Sau khi giải trừ cảm giác cao lãnh cấm dục, có chút hương vị gợi cảm phóng đãng.
Cố Tinh Trầm ngẩng đầu: “ Gần đây cậu rất thích nhìn tớ thì phải?”
Tâm Hứa Anh hơi hoảng, lộn xộn, ở bên cạnh cậu ngồi xuống:
" Có, có sao? "
" Có. "
Hai người ở bên nhau, thông là Hứa Anh ầm ĩ, cô không nói, liền sẽ thật an tĩnh.
Một lát sau.
" Bố mẹ tớ rất phiền phải không? Ồn ào không để ai yên."
Cố Tinh Trầm nhìn cô cười: " Không có, tớ rất thích bọn họ."
Thích, thật sự thích.
Hứa Anh, còn có toàn bộ nhà họ Hứa, đều tốt đẹp như vậy.
Hứa Anh như gặp quỷ: " Cậu vậy mà còn thích???"
" Ừm."
Hứa Anh giật giật khóe miệng: " Đó là vì cậu thành tích tốt, cậu thông minh, còn tớ mỗi ngày đều bị bọn họ ghét bỏ dìm vào nước sôi lửa bỏng. Tớ đời này đối tượng cãi nhau nhiều nhất chính là bố mẹ. Trên diễn đàn tài khoản của tớ một nửa status đều là để phát tiết sau khi cãi nhau với bọn họ....."
Cố Tinh Trầm nhìn cô, đôi mắt trầm tĩnh ôn nhu lại có chút cay đắng nhạt nhẽo.
- --- Có thể cãi nhau, không phải chính là một loại hạnh phúc sao.
" Tinh Trầm." Hứa Anh nghiêng đầu hỏi cậu, nhỏ giọng một chút: " Cậu đoán xem bố mẹ tớ có phải biết chúng ta yêu đương rồi hay không?"
Cô hơi dừng lại: " Vừa rồi.... Bọn họ bảo tớ ra tìm cậu."
" Ừm."
Hứa Anh nhảy dựng lên: " Thật sự biết rồi?"
Cậu nhìn cô, kiên nhẫn đáp lại: " Tớ chỉ suy đoán."
Hứa Anh chớp chớp mắt, nghiêng đầu nhìn cậu, bộ dạng không quá tin tưởng.
Cố Tinh Trầm cười một chút, ngón tay cậu rất dài, khớp xương cũng rõ ràng, rất xinh đẹp, cậu vuốt ve má cô, sau đó đầu ngón tay đi xuống, lưu luyến trên da thịt ở cổ.
Cậu khom lưng, nói bên tai cô.
Thanh âm khàn khàn, lại phóng đãng.
" Bác trai nói bóng nói gió với tớ, không thể làm cậu mang thai."
- ---
Cố Tinh Trầm trở về phía Nam, phải hơn nửa tháng mới quay lại.
Hứa Anh đột nhiên mất đi đối tượng để dính nhớp, trong hai ngày ngắn ngủi không thể quen được, nhưng cũng nhanh chóng điên cuồng cùng với lũ bạn hồ bằng cẩu hữu!
Đánh bài, đua xe, ca hát, còn trở thành người mẫu quảng cáo của hai nhãn hàng, chơi thật vui tới quên trời quên đất, không giống như hai ngày đầu, suốt ngày cầm điện thoại nhắn tin với Cố Tinh Trầm.
Trên sàn nhảy, Jeo nói thầm bên tai Hứa Anh: " Tiểu Anh, đã lâu không thấy cùng với bọn anh lăn lộn! Bạn trai nhà em không ở nhà hả?"
Đây là một nam sinh cô quen biết trong lễ hội âm nhạc.
" Về quê!" Xung quanh ầm ĩ, Hứa Anh đành phải lớn giọng rống.
Jeo liếm liếm hàm răng, cười có chút không đứng đắn, tay liền đặt trên bả vai Hứa Anh, Hứa Anh ngay lập tức dừng lại động tác khiêu vũ, nhìn hắn ta, khóe miệng giật giật cười lạnh.
" Bỏ tay ra."
Jeo cười hì hì: " Đừng nghiêm trọng vậy, muội muội. Loại văn nhã thư sinh như Cố Tinh Trầm cứng được mấy phút? Vẫn là loại như anh đây, có thể mang em đi chinh phục toàn bộ giới giải trí?"
Trần Tinh Phàm cùng Kim Vũ, Giang Hoàn đang ở khu sopha uống rượu, sau đợt cuối kỳ Hứa Anh cùng Kim Vũ náo loạn không thoải mái, từ đó về sau hoạt động của biệt đội xấu xa cùng nhau không nhiều lắm, đều là tách ra. Hiện tại Kim Vũ đang buồn buồn uống rượu, Giang Hoàn cùng Trần Tinh Phàm một trái một phải đang an ủi tâm tình cậu, khuyên cậu bỏ đi.
Sau đó, liền nghe được trên sàn nhảy có tiếng thét chói tai.
DJ phát hiện không đúng, cũng dừng âm nhạc lại, mấy người Trần Tinh Phàm chạy qua.
Đám người thét chói tai tản ra, giữa sân, trên đất đầy mảnh vỡ thủy tinh, cùng thiếu nữ cầm nửa chai bia, dưới chân dẫm lên cổ một người đàn ông, đầu người đàn ông kia bị đập, đang đổ máu.
Mấy người Trần Tinh Phàm lập tức choáng váng.
Hứa Anh cười lạnh:
" Tên của bạn trai tao mày con mẹ nó cũng xứng để nhắc tới?"
" Thằng súc vật ngu xuẩn!"
- ---
Giải quyết xong hậu quả ở quán rượu ngon đi ra, đã hơn một giờ sáng. Bọn họ thường ngày đi quán bar của bạn bè, đánh nhau nho nhỏ giải quyết hậu quả rất dễ dàng.
Đèn đường mờ nhạt, bên lan can bờ sông, mấy người Hứa Anh hoặc ngồi hoặc đứng, bên cạnh có một số chai bia nghiêng nghiêng ngả ngả, gió đêm thổi tan một chút hương vị thuốc lá.
" Tiểu Anh cũng giỏi ghê, xuống tay tàn nhẫn như vậy!" Giang Hoàn cụng ly cùng Hứa Anh: " Trước kia tớ còn chưa tin cậu xứng đáng với danh hiệu lão đại, lúc này thật sự bái phục!"
Hứa Anh liếc mắt cậu ta một cái, phi một tiếng: " Im mồm đi, cũng không phải cái gì đáng tự hào...... Ấu trĩ chết mất."
Trần Tinh Phàm gác cánh tay trên vai Hứa Anh: " Hóa ra bông hoa anh túc ngược cỏ vô số của chúng ta, vì cưng chiều bảo vệ bạn trai mà ra lực mạnh tới vậy!"
Hứa Anh uống một ngụm bia, cười như không cười, xinh đẹp vũ mị.
" Sau khi cậu cùng Cố Tinh Trầm ở bên nhau, chơi với bọn tớ thật ít. Cả ngày ở bên cạnh cậu ta không buồn sao?"
Hứa Anh thuận miệng nói: " À không."
Thật sự là cũng có.
Nhưng cô không muốn để cậu ở một mình, nên luôn dùng toàn bộ khả năng ở bên người cậu nhiều hơn một chút.
Kim Vũ ngồi xổm một bên hút thuốc, nghe vậy nghiêng đầu nhìn Hứa Anh, Hứa Anh cũng vừa lúc trợn trắng mắt liếc cậu một cái. Hai người không ai nói chuyện, liền lúng ta lúng túng như vậy mà ai cũng không để ý đến ai.
Lúc này, bố Hứa gọi điện thoại tới. Hứa Anh xem qua di động, có vài cuộc gọi nhỡ, đều là bố mẹ mình.
Trong lòng có chút phiền, một bên nghe máy một bên đi sang bên cạnh.
Mới vừa kết nối, bên kia liền đổ ập xuống một trận mắng, đêm không về ngủ đang đi nơi nào chung chạ..... Cô thật vất vả mới chen được miệng vào:
" Được rồi bố, con ở bên nhà Cố Tinh Trầm đây, đừng mắng, lỗ tai đều đau muốn chết mất."
Sau đó bên kia đột nhiên an tính quỷ dị một chút.
Hứa Anh liền nghe thấy bố mình nói: " Một phòng?"
Ngay lập tức mặt cô trắng ra, đột nhiên một chút phản nghịch nổi dậy: " Đúng vậy đúng vậy, một phòng đấy!"
Bên kia an tĩnh hồi lâu, mẹ Hứa thay bố Hứa tiếp máy.
" Tiểu Anh à, các con còn nhỏ, có một số việc phải hiểu biết, biết chưa?"
" Ai nha biết rồi biết rồi, không ngốc nghếch như vậy....."
Hứa Anh một bên vừa nghe điện thoại vừa đi xa, chờ nghe xong điện thoại trở về, biểu tình Kim Vũ nhìn cô liền có chút phức tạp.
" Chuyện hai người yêu đương..... Bố mẹ cậu đồng ý?"
Hứa Anh liếc xéo nhìn cậu ta: " A, đồng ý. Sao?"
Trần Tinh Phàm cùng Giang Hoàn đều oa một chút, xen mồm: " Đồng ý là lẽ thường rồi." " Cố Tinh Trầm là mầm non đất nước như vậy, có bố mẹ nào mà không thích."
Sau đó Kim Vũ liền trầm mặc, cũng không nói một câu, vùi đầu hút thuốc.
Cậu nhìn mặt sông, đen nghìn nghịt, không có chút ánh sáng.
Tâm tình càng phiền muộn.
Vẫn là thôi đi, không cần nói cho cô ấy.
_____
Xin lỗi mọi người vì hôm qua không có chương mới ( do bạn beta đấy)
___ Đầu tuần sau là hết kỳ nghỉ dịch nên truyện có thể không ra đều đặn mỗi ngày được nữa (*´罒"*)___
Các bạn nhớ follow page để cập nhật lịch đăng truyện mới nha
( link page tớ đặt ở phần giới thiệu tài khoản wattpad nha)
Bình luận facebook