Chap 19
9/5/2015
Nay là ngày nghỉ nên e giậy khá muộn 8h 8 rưỡi gì đấy hị hị, con e thì nó đi học rồi lại lủi thủi ở nhà 1 mình. Đáng răng rửa mặt chán chê mới nhớ đến điện thoại, quên không nhắn tin cho Ngọc Anh chúc buổi sáng tốt lành hí hí, cơ mà không cần nữa NA nhắn trước rồi
- Anh ngố dậy chưa hihi ? - tin nhắn lúc 6 rưỡi
- Lại ngủ nướng rồi, hư quá :( - tn sau tn trước 15p
- Em đi học đây, bao giờ a dậy thì nhắn tin cho e nhé
- 5p sau
Yêu ghê các thím ạ, e hí hoáy nhắn lại luôn
- nhớ cô bé quá :( - nũng nịu tí hí hí
.....
vo.... ve ....vo.... ve.... dkm con ruồi bố bắt được bố giết
Chờ mãi chả thấy NA nhắn lại chán vứt mợ cái đt vào túi đã vác ass sang rủ Nhung đi ăn sáng cho đỡ buồn mới có hơn 8 rưỡi chứ mấy, với lại lâu không ăn bún bò của bác đầu ngõ thấy nhớ nhớ ý hí hí
Cửa phòng Nhung he hé chậc thế là đang ở nhà rồi chắc đang học đây
- Nhung ơi
vo...ve.....vo.....ve dkm m nhá con ruồi
........
- Nhung ơi, Nhung
- dạ, e đây - Nhung hớn hở đi ra vẫn đang mặc bộ đồ ngủ kín đáo nhé các bác đeo tai nghe
bảo sao
- e đang làm gì đấy ? - e ngó ngó vào trong
- à, hì e đang học bài, có chuyện gì vậy a - đậu học bài đeo tai nghe à hự
- a định rủ e đi ăn sáng ấy mà hì - e gãi đầu gãi ass
- thế ạ, e cũng chưa ăn hi vậy a chờ e tí nhé - Nhung đóng cửa để e đứng chưng hửng bên ngoài
15p sau Nhung đi ra, quần ngắn + áo thun rộng + giầy bệt tóc được thả 2 bên e vẫn vậy vẫn như 1 năm trước
- mình đi thôi a hi
- ừ, hì
Em đi trước Nhung đi sau chẳng ai nói với ai câu nào, định qua phòng 2 e Phương Duyên ăn cùng cho vui cơ mà đang ngủ cmn nướng thì phải thấy ruồi bâu ngoài cửa đông như quân mông
Đi muộn cộng với thời tiết âm u thi thoảng có vài hạt mưa nên quán vẫn thế thưa bỏ mợ luôn
lác đác vài thanh niên trẻ trâu và vài e "lác sờ cốt tơ" ngồi ăn. Chán đếch thèm liếc
- bác ơi cho cháu 2 bát bún bò - e gọi
- ai chà thằng này, lâu lắm mới thấy m ra ăn đấy, bận... - bác hẩy hẩy mắt về hướng Nhung
Em lắc đầu cười không nói gì sợ Nhung biết, nãy giờ N chỉ nhìn lơ đãng chung quanh chứ không để ý đến e và bác chủ quán
- 2 đứa chờ bác chút
- vâng, quán dạo này đông không bác - e kéo ghế cho Nhung ngồi
- cũng vậy m, giờ chúng nó toàn ăn xôi bánh mỳ cho nhanh chứ ít ăn bún sáng lắm - bác vừa tráng bún vừa thở dài
- dạ vâng, nhưng với cháu quán bún của bác vẫn là ngon nhất hì hì - e cười
- cha bố anh, ngon mà giờ mấy thấy ra ăn - bác lườm
e cười gượng quay sang Nhung
- sao sáng nay e ăn muộn vậy ?
- có mỗi 1 mình mà anh, cũng chán hì - Nhung tay lau đũa lau thìa cho e
- bỏ bữa sáng không tốt đâu Nhung phải ăn đều đặn chứ
- vâng - mắt Nhung thoáng buồn hình như lúc còn yêu nhau e vẫn hay nhắc nhở Nhung điều này vì cái tội "e bận học với đi làm mà"
2 người im lặng ,cái cảm giác khó chịu bức bối đang xâm chiếm dần, chắc Nhung vẫn chưa thể quen được với việc "làm bạn" với e.
- Đức ơi, bê hộ bác cái nào - tiếng bác chủ quán làm xóa tan cái không khí nặng nề này
- vâng, bác để cháu - e lại đỡ hộ bác
- e ăn đi - e bê trước 1 bát cho Nhung
- vâng
Lại "im lặng là vàng" haiz e cũng không biết nên bắt đầu từ đâu như thế nào cả cứ cặm cụi ăn và ăn
"ting ting...ting ting"
- suốt ngày nhớ xí, e vừa được ra chơi này hihi - tin nhắn của NA
- người yêu a a chả nhớ thì sao, chả nhẽ a lại nhớ cô cùng lớp
- cấm, cấm nhé, a chỉ được nhớ mình cô bé thôi
- rõ,
a đang ăn sáng nè, cô bé ăn hông
- cô bé hông thèm hứ, cho chết ai bảo ngủ nướng >'<
- sáng a được nghỉ mà :( phải ngủ bù chứ :(
- chỉ giỏi chống chế là nhanh thôi >'< thôi e học đây có chuông rồi hi
- ừ, e học đi thơm cô bé MOA
- xí, ai cho thơm mà thơm
- thôi học đi
Công nhận có mấy ngày không gặp mà nhớ ghê ý, e xin lỗi mấy thím FA nhớ đừng thông e
- Ngọc Anh hả a ? - Nhung hỏi mắt vẫn nhìn bát bún
- à, ừ hì
- anh yêu Ngọc Anh chứ ? - Nhung vẫn cúi gằm không nhìn e
Em khá bối rối trước câu hỏi này của Nhung, không phải vì không xác định được tc của mình mà e không biết đối mặt với câu trả lời ra sao. Sau 1 lúc chần chừ e mới đáp
- ừ, a yêu e ấy
........
........
- Ngọc Anh là người tốt
- a biết
- chúc mừng a nhé
- ừ, cám ơn e
...............
Giá như lúc này có 1 ai đó tới phá đám hay làm cái gì đó nhỉ, để đập tan giây phút khó thở lo lắng đến phát sợ này. Cảm giác như mình bị hòn đá to chèn nên ngực giữa 1 khoảng không vô tận không có lấy 1 bóng người.
- a Nhung - tiếng 1 thằng đực rựa
Em và N quay mặt ra tìm thằng vừa í ới
- Nhung t này
Có thằng cu mặc quần bò áo thun body giầy thể thao đứng vẫy vẫy ngoài cửa quán trông như con cún tìm thấy chủ
- Nhung ăn sáng ở đây à - nó đi lại bàn e với Nhung ngồi mặt hớn hở kể ra nó cũng ngon zai (gần bằng e hí hí) nhưng không cao to bằng e thằng này tầm 1m75 là hết zin
- hi, ừ, mình đi ăn với bạn
- chào bạn, mình là Thắng bạn cùng lớp với Nhung - nó nhìn mình cười à hóa ra nó là thằng mà hồi còn yêu nhau Nhung vẫn hay nhắc đến, cu này tán Nhung từ năm đầu đến giờ vẫn chỉ dừng ở mức tình bạn
- ừ, tớ là Đức bạn cùng xóm trọ với Nhung - e đáp
- Nhung ăn sáng muộn nhỉ - nó kéo ghế ngồi lại gần Nhung
- ừ
- Thắng đi qua đây thấy Nhung trong này nên ghé vào luôn, Nhung ôn thi được nhiều chưa ? - đậu xanh thằng cờ hó bơ bố à
- tớ mới ôn được ít thôi hì - Nhung vẫn lạnh lùng
- thế à, Thắng chưa ôn được tí nào, hay Nhung giúp tớ ôn cùng với nhé, tớ học kém môn xxx lắm - mợ thanh niên cứng rồi
- hì thôi tớ thích học một mình hơn, cậu chịu khó đọc lại bài trên lớp với giáo trình là được mà, mình về thôi a muộn rồi - Nhung đứng dậy nhìn e
- à ừ, mình về - e lại trả tiền 2 bát bún
Khổ thân thằng bé bị Nhung tạt gáo nước lạnh ngồi ngơ thần thổ địa trên ghế
- tớ về trước nhé - Nhung quay lại cười rồi đi trước
- ừ..ừ
Em dảo bước theo sau Nhung, đi được 1 đoạn chợt có cánh tay rắn chắc giữ e lại
- gì đấy? - e hừ mắt quay ra sau
- bạn có thể đi ra đây với tôi chút được không ?- thằng Thắng vẫn níu tay e
- có chuyện gì vậy bạn - e nhẹ nhàng gỡ bàn tay nó ra bình thản
- m đéo cần biết, ngon thì đi ra đây với tao - đm nó cứng luôn nể trong ngõ nhiều người quen e không dám manh động, Nhung thì đã về trước thôi không phải xoắn e chơi luôn
- ok, m dẫn đường đi - e hất hàm
- lên xe t - nó bước lại quán dắt xe ra
Nó chở e đi 1 đoạn khá dài, đến 1 cái ngõ sâu xung quanh vắng ngắt nó dừng xe kêu e xuống. Lần này xong rồi đây
- sao có chuyện gì ? - e hỏi
- chuyện của tao với mày ok
- à chuyện của Nhung hả - e cười khẩy
- mày cũng tinh ý đấy, hôm nay tao cần mày nói rõ cho tao biết giữa mày và Nhung đã từng có chuyện gì ok
- mày là cái đéo gì mà tao phải nói đm
- dcmm, tao là thằng đang tán Nhung đấy thì sao, mày có nói không - nó gầm lên 2 tay nắm chặt thành cú đấm
- à, tưởng ai hóa ra là mày à, sao tán Nhung 2 năm trời chưa chán à
- chán cái dcmm, mày tưởng tao không biết à, cái loại như mày mà cũng xứng với Nhung hả con chó - nó lao lên giơ nắm đấm vào mặt e
Em có lợi thế cao hơn với 5 tháng tập gym nên thân thế khá nhanh, e xoay người né được cú đấm, cơ mà e không đáng lại căn bản e vốn không thích đánh nhau
- tao không muốn đánh nhau với m, là 2 thằng đàn ông tao muốn nc đàng hoàng với nhau ok
- mày thì có đéo gì để tao phải nói chuyện tử tế, tao quá ngu vì 1 năm trước không nện mày 1 trận, hôm nay thì đừng hòng - nó trừng mắt quay lại tung chân đá
Em giơ tay đỡ được, lực đá khá mạnh làm tay e tê lại, nhưng vẫn kịp ôm chân hất ngược nó lại đằng sau
- m bình tĩnh cmmn lại đi, tao nói lại tao không muốn đánh nhau dcmm ? - e gầm lên đôi mắt long sòng sọc
- mày ngon đấy, hôm nay tao quyết rồi, 1 trong 2 thằng sẽ có 1 thằng nhập viện mày đéo thoát được đâu
Nó lại lao vào e như 1 con trâu điên lâu ngày không được ăn vậy. Cơ mà
- Dcm 2 thằng này, chúng mày làm cl gì ở đây thế - 1 thằng xăm trổ kín tay, mồm ngậm thuốc lá đầu nhuộm vàng khè tay cầm con dao bẫm tiến lại chỗ bọn e
- dcm chúng m im à, có thích tao xiên chết cm chúng m không ?
- à, a ơi,không có chuyện gì đâu, bọn e chỉ hiểu lầm thôi, anh...
- Biến
Thằng cu kia co vòi nhảy lên xe máy phóng xì khói, đm e thì éo có xe đành lủi thủi cuốc bộ về, may vãi thằng xăm trổ kia không để ý đến e nó đi vào 1 nhà gần đấy luôn
vãi cả linh hồn. Ra đến đầu ngõ e mất toi mợ nó mấy chục K bắt xe ôm về, đậu được bát bún mà mất thánh họ nó thêm tiền xe đen vãi.
Về đến phòng cũng hơn 10h con mợ nó rồi, mất toi cả buổi sáng chả được cái việc éo gì lại còn tí nữa choảng nhau với thằng mắc dịch kia. Con e cũng mới đi học về tiện nó đi chợ luôn thấy e về muộn nó hỏi
- a đi đâu về đấy ?
- ờ, t ra ngoài có việc - e bật máy tính ngồi
- lại face lại voz a không thấy chán à
- kệ t, m nấu cơm đi
- xì, a cắm hộ e nồi cơm đi
- cứ để đấy tí t cắm - e cằn nhằn
- tí của a có mà vài tiếng, a cắm luôn đi nhanh
mợ lại phải chịu sự sai bảo của con e ghét vãi
Cả chiều hôm đấy chả có gì ngoài việc ngủ tập gym các bác ạ, con e thì cũng ngủ học bài rồi nấu cơm tối nên chả có gì cả e bỏ qua nhớ. Đến tối mấy đứa sang phòng e chơi có cả Nhung nữa lại bài bạc búng tai rồi tán phét. Em không có hứng nên không chơi. Ngồi nhắn tin cho NA hẹn hôm sau đi chơi nc linh tinh đến tận khuya hị hị
Thế là lại 1 đêm nữa ở 1 góc bé tí của HN có 1 giọng trời cmn phú vang lên
bài hát mang tên "Giấc mơ của anh"
__________________
Bình luận facebook