Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 901: Tuyên cáo tử vong
Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ VietWriter.vn trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên VietWriter.vn. Xin cảm ơn!
**********
“Bà chủ!” Người đàn ông bên cạnh đau đớn hét lên.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Một lúc sau, bác sĩ riêng của nhà họ Tất vội vã chạy đến tay cầm một hộp dụng cụ tiến đến để khôi phục nhịp tim cho bà Quan.
Nhưng một lúc sau, bác sĩ nhìn mọi người xung quanh tỏ vẻ buồn bã. “Bác sĩ, bà chủ nhà tôi có chuyện gì sao?” Người đàn ông vội vàng tiến lên hỏi. “Bà Quan khi còn trẻ không chú ý giữ gìn sức khỏe, cơ thể hiện tại vốn dĩ đã quá tải rồi, vừa rồi chẩn đoán bị tắc nghẽn mạch máu, vỡ huyết quản
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tình hình bây giờ rất tồi tệ, tôi kiến nghị lúc này bà ấy cần được đưa đến bệnh viện ngay. Nhưng mà theo sức khỏe hiện tại của bệnh nhân, tôi sợ đưa đến bệnh viện cũng chưa chắc có khả năng cứu được”.
Bác sĩ hơi ngập ngừng nói, mặc dù ông chưa nói xong, mọi người cũng đã hiểu.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Ai cũng không ngờ rằng cơ thể của Bà Quan đã yếu đến mức độ như vậy. “Sau đó còn ngây ra đó làm gì? Còn không mau thu xếp xe?” Tất Ngọc Tâm vội vàng kêu lên.
Nhà họ Tất lúc này đang vô cùng luống cuống.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Những người nhà họ Quan đi sau đều lộ rõ vẻ đau buồn, xót xa.
Tất Ngọc Tuấn ở bên thở dài.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Bup!
Ngay lúc này, một người đàn ông đột nhiên quỳ xuống trước mặt Tất Ngọc Tâm cùng Tất Ngọc Tuấn, đau đớn nói: “Ông Tất! Cô Tất, cầu xin hai người cứu lấy bà chủ của chúng tôi! Làm ơn! Làm ơn! Tôi quỳ xuống lạy hai người “Ngài đừng làm vậy. Chúng tôi đâu có thể cứu được bà Quan lúc này. Ngài mau đứng dậy.” Tất Ngọc Tuấn vội vàng đưa tay đỡ ông dậy.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tất Ngọc Tâm ở một bên cũng đáp: “Đúng vậy, ông đừng xúc động. có chuyện gì chúng ta cùng bàn bạc, chúng tôi nếu như có thể cứu được thì sẽ làm hết sức có thể. Nhưng vừa rồi bác sĩ cũng đã nói, lúc này tốt nhất là nên đưa bà ấy đến bệnh viện.” "Không, không, không, hai người có thể cứu! Chỉ cần ông Tất đưa thuốc của thần y Sở đã điều chế ra đây chắc chắn có thể cứu được. Cầu xin hai người cứu lấy bà Quan. Cả nhà họ Quan chúng tôi chắc chắn sẽ nghe theo những gì thần y Sở hướng dẫn!” người đàn ông quỳ xuống van xin. “Chuyện này thì... Tất Ngọc Tuấn do dự.
Ngay khi Tất Ngọc Tâm nghe xong thì quay sang nhìn Bà cụ Quan sắc mặt tái nhợt, trong lòng ủ rũ nói: “Ngoài cách này ra cũng không còn cách nào khác nữa, để ta cho ông!”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Nói xong cô nhanh chóng chạy vào trong phòng lấy ra một viên thuốc của thần y Sở đưa cho, ban đầu cô muốn để dành thuốc này cho ông nội của mình thử trước. Nhưng trước tình huống nguy cấp bây giờ, cô đành phải lấy ra cho bà Quan chữa trị. Cập nhật nhanh nhất trên Тгцye*лАРР.cом
Sau khi uống thuốc, bà Quan không có phản ứng gì.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Xe cấp cứu chạy đến trước cửa nhà họ Tất sau đó đưa bà Quan đến bệnh viện, đến nơi các bác sĩ và y tả lập tức đưa bà vào phòng cấp cứu.
Đèn trong phòng cấp cứu bật sáng suốt 3 tiếng đồng hồ.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Sau khi nhận được tin, cháu gái của bà Quan là Quan Huệ Châu vội vàng chạy đến, đợi ở bên ngoài.
Trong chốc lát, những người thân khác của nhà họ
Anh nợ em một câu yêu thương!
Quan cũng lần lượt đến.
Mọi người đứng đợi bên ngoài phòng cấp cứu đều thấp thỏm lo lắng, chỉ lo bà Quan sẽ gặp chuyện chẳng lành.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Xét cho cùng, bà Quan bây giờ đã là trụ cột của nhà họ Quan, lúc trước Quan Quốc Vỹ đột ngột qua đời, nhà họ Quan đã mất đi một người quan trọng rồi, nếu bây giờ có chuyện gì xảy ra với bà Quan thì có lẽ nhà họ Quan sẽ không biết trông vào đầu
Cứ nghĩ đến chuyện nhà họ Quan sắp xuống dốc, cả nhà họ Quan nóng lòng như kiến gặp lửa.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cùng lúc đó mọi người lại biết rằng chính Quan Huệ Châu cho người kê thuốc thuốc kéo dài sự sống cho Bà Quan, trước khi đến đây đã để cho bà Quan uống thuốc của thần y Sở, tất cả mọi người biết được đều giận nhảy lên.
**********
“Bà chủ!” Người đàn ông bên cạnh đau đớn hét lên.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Một lúc sau, bác sĩ riêng của nhà họ Tất vội vã chạy đến tay cầm một hộp dụng cụ tiến đến để khôi phục nhịp tim cho bà Quan.
Nhưng một lúc sau, bác sĩ nhìn mọi người xung quanh tỏ vẻ buồn bã. “Bác sĩ, bà chủ nhà tôi có chuyện gì sao?” Người đàn ông vội vàng tiến lên hỏi. “Bà Quan khi còn trẻ không chú ý giữ gìn sức khỏe, cơ thể hiện tại vốn dĩ đã quá tải rồi, vừa rồi chẩn đoán bị tắc nghẽn mạch máu, vỡ huyết quản
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tình hình bây giờ rất tồi tệ, tôi kiến nghị lúc này bà ấy cần được đưa đến bệnh viện ngay. Nhưng mà theo sức khỏe hiện tại của bệnh nhân, tôi sợ đưa đến bệnh viện cũng chưa chắc có khả năng cứu được”.
Bác sĩ hơi ngập ngừng nói, mặc dù ông chưa nói xong, mọi người cũng đã hiểu.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Ai cũng không ngờ rằng cơ thể của Bà Quan đã yếu đến mức độ như vậy. “Sau đó còn ngây ra đó làm gì? Còn không mau thu xếp xe?” Tất Ngọc Tâm vội vàng kêu lên.
Nhà họ Tất lúc này đang vô cùng luống cuống.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Những người nhà họ Quan đi sau đều lộ rõ vẻ đau buồn, xót xa.
Tất Ngọc Tuấn ở bên thở dài.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Bup!
Ngay lúc này, một người đàn ông đột nhiên quỳ xuống trước mặt Tất Ngọc Tâm cùng Tất Ngọc Tuấn, đau đớn nói: “Ông Tất! Cô Tất, cầu xin hai người cứu lấy bà chủ của chúng tôi! Làm ơn! Làm ơn! Tôi quỳ xuống lạy hai người “Ngài đừng làm vậy. Chúng tôi đâu có thể cứu được bà Quan lúc này. Ngài mau đứng dậy.” Tất Ngọc Tuấn vội vàng đưa tay đỡ ông dậy.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tất Ngọc Tâm ở một bên cũng đáp: “Đúng vậy, ông đừng xúc động. có chuyện gì chúng ta cùng bàn bạc, chúng tôi nếu như có thể cứu được thì sẽ làm hết sức có thể. Nhưng vừa rồi bác sĩ cũng đã nói, lúc này tốt nhất là nên đưa bà ấy đến bệnh viện.” "Không, không, không, hai người có thể cứu! Chỉ cần ông Tất đưa thuốc của thần y Sở đã điều chế ra đây chắc chắn có thể cứu được. Cầu xin hai người cứu lấy bà Quan. Cả nhà họ Quan chúng tôi chắc chắn sẽ nghe theo những gì thần y Sở hướng dẫn!” người đàn ông quỳ xuống van xin. “Chuyện này thì... Tất Ngọc Tuấn do dự.
Ngay khi Tất Ngọc Tâm nghe xong thì quay sang nhìn Bà cụ Quan sắc mặt tái nhợt, trong lòng ủ rũ nói: “Ngoài cách này ra cũng không còn cách nào khác nữa, để ta cho ông!”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Nói xong cô nhanh chóng chạy vào trong phòng lấy ra một viên thuốc của thần y Sở đưa cho, ban đầu cô muốn để dành thuốc này cho ông nội của mình thử trước. Nhưng trước tình huống nguy cấp bây giờ, cô đành phải lấy ra cho bà Quan chữa trị. Cập nhật nhanh nhất trên Тгцye*лАРР.cом
Sau khi uống thuốc, bà Quan không có phản ứng gì.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Xe cấp cứu chạy đến trước cửa nhà họ Tất sau đó đưa bà Quan đến bệnh viện, đến nơi các bác sĩ và y tả lập tức đưa bà vào phòng cấp cứu.
Đèn trong phòng cấp cứu bật sáng suốt 3 tiếng đồng hồ.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Sau khi nhận được tin, cháu gái của bà Quan là Quan Huệ Châu vội vàng chạy đến, đợi ở bên ngoài.
Trong chốc lát, những người thân khác của nhà họ
Anh nợ em một câu yêu thương!
Quan cũng lần lượt đến.
Mọi người đứng đợi bên ngoài phòng cấp cứu đều thấp thỏm lo lắng, chỉ lo bà Quan sẽ gặp chuyện chẳng lành.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Xét cho cùng, bà Quan bây giờ đã là trụ cột của nhà họ Quan, lúc trước Quan Quốc Vỹ đột ngột qua đời, nhà họ Quan đã mất đi một người quan trọng rồi, nếu bây giờ có chuyện gì xảy ra với bà Quan thì có lẽ nhà họ Quan sẽ không biết trông vào đầu
Cứ nghĩ đến chuyện nhà họ Quan sắp xuống dốc, cả nhà họ Quan nóng lòng như kiến gặp lửa.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cùng lúc đó mọi người lại biết rằng chính Quan Huệ Châu cho người kê thuốc thuốc kéo dài sự sống cho Bà Quan, trước khi đến đây đã để cho bà Quan uống thuốc của thần y Sở, tất cả mọi người biết được đều giận nhảy lên.