Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-272
Chương 127-4: Thiếu
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Mẹ Bầu
Tiểu Nhiên không khỏi nhíu mày, ngày hôm nay thế nào vậy nhỉ! Hi người đàn ông lại cùng hẹn nhau gọi điện thoại đến, không để cho cô được thoải mái ăn cơm nữa sao. Vốn đã nghĩ không nhận cuộc gọi, thế nhưng mà Tiểu Khả Ái lại đang ở chỗ của anh, cho nên cô vẫn nhận điện thoại. Vừa mới bấm nhận cuộc gọi xong, thì từ bên trong thấy truyền đếngiọng nói của Tiểu Khả Ái: "Mẹ, Khả Khả muốn mẹ."
Tiểu Nhiên nghe được giọng nói của con gái, trong nháy mắt trở nên dịu dàng, hoàn toàn khác hẳn với bộ dạng vừa rồi. Cô cười tủm tỉm, nhẹ nhàng hỏi: "Làm sao vậy Tiểu Khả Ái, @MeBau* [email protected]@ ở cùng với ba ba chơi đùa không thích hay sao?"
"Khả Khả nhớ mẹ!." Tiểu Khả Ái rầu rĩ nói, dường như không được vui vẻ. Con gái đã làm cho Tiểu Nhiên không còn một chút lực miễn dịch nào, "A lô, một lát nữa mẹ đi đón con có được hay không?"
Tiểu Nhiên nói xong, trong di động liền truyền đến giọng nói của Thiệu Minh Thành m, "Anh và Tiểu Khả Ái đang ở cửa nhà em đây. Trong nhà không có người. Em đang ở chỗ nào, để anh đưa Khả Khả tới chỗ em luôn!"
"Tôi…" diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Tiểu Nhiên muốn nói vị trí hiện tại của cô, nhưng lại nghĩ đến Giản Ngọc Sanh đã sắp tới, "Vậy anh trước hãy mang Tiểu Khả Ái đi đến một nơi nào đó mát mẻ một chút, tôi lập tức trở về."
Bên kia Thiệu Minh Thành vừa nghe thấy Tiểu Nhiên nói như vậy, cảm thấy chuyện có vấn đề. Chuyện gì có thể làm cho cô không còn chú ý tới Tiểu Khả Ái, không nhanh chóng gấp gáp trở về như vậy. Kỳ thực anh căn bản không phải đang ở cửa nhà cha mẹ của Tiểu Nhiên, mà là đang ở trong nhà mình: "Anh đang có việc bận, không có thời gian để chờ, em mau chóng nói địa chỉ đi, anh sẽ đưa Khả Khả qua đó."
Tiểu Nhiên bất đắc dĩ, đành phải nói ra địa chỉ. Cô vừa cúp máy xong thì lại vừa vặn nhìn thấy Giản Ngọc Sanh đến nơi này. Tác phong của anh ta thực nhanh nhẹn! Đúng là có sức quyến rũ của nam tính. Thời điểm hai người chia tay nhau không có gì gọi là thích thú. Cho nên, cô chỉ có thể nói được một câu khách khí: "Phiền toái anh phải chạy đến đây một lần rồi."
Giản Ngọc Sanh trước chào hỏi cùng với Tố Tố và Hàm Hàm, rồi sau đó ngồi ở phía đối diện với Tiểu Nhiên, đưa thứ gì đó trong tay cho cô, nhưng lại không có ý định rời đi: "Anh hi vọng chúng ta có thể nói chuyện với nhau một chút."
"Ngày khác đi, được không?" Hôm nay thật không phải là thời điểm tốt để nói chuyện,die,n;da.nlze.qu;ydo/nn một lát Thiệu Minh Thành sẽ mang theo Tiểu Khả Ái tới nơi này. Hơn nữa, cô cảm thấy cũng không có chuyện gì hay để mà nói chuyện với nhau nữa rồi. Hai người đã chia tay rồi, mà Giản Ngọc Sanh cũng vĩnh viễn không có cách nào để giải quyết vấn đề giữa anh với người vợ trước. Cô thật sự đã không ôm hy vọng gì nữa rồi.
Giản Ngọc Sanh nhìn Tiểu Nhiên, "Sẽ không chiếm dụng rất nhiều thời gian của em đâu, chỉ năm phút đồng hồ là
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Mẹ Bầu
Tiểu Nhiên không khỏi nhíu mày, ngày hôm nay thế nào vậy nhỉ! Hi người đàn ông lại cùng hẹn nhau gọi điện thoại đến, không để cho cô được thoải mái ăn cơm nữa sao. Vốn đã nghĩ không nhận cuộc gọi, thế nhưng mà Tiểu Khả Ái lại đang ở chỗ của anh, cho nên cô vẫn nhận điện thoại. Vừa mới bấm nhận cuộc gọi xong, thì từ bên trong thấy truyền đếngiọng nói của Tiểu Khả Ái: "Mẹ, Khả Khả muốn mẹ."
Tiểu Nhiên nghe được giọng nói của con gái, trong nháy mắt trở nên dịu dàng, hoàn toàn khác hẳn với bộ dạng vừa rồi. Cô cười tủm tỉm, nhẹ nhàng hỏi: "Làm sao vậy Tiểu Khả Ái, @MeBau* [email protected]@ ở cùng với ba ba chơi đùa không thích hay sao?"
"Khả Khả nhớ mẹ!." Tiểu Khả Ái rầu rĩ nói, dường như không được vui vẻ. Con gái đã làm cho Tiểu Nhiên không còn một chút lực miễn dịch nào, "A lô, một lát nữa mẹ đi đón con có được hay không?"
Tiểu Nhiên nói xong, trong di động liền truyền đến giọng nói của Thiệu Minh Thành m, "Anh và Tiểu Khả Ái đang ở cửa nhà em đây. Trong nhà không có người. Em đang ở chỗ nào, để anh đưa Khả Khả tới chỗ em luôn!"
"Tôi…" diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Tiểu Nhiên muốn nói vị trí hiện tại của cô, nhưng lại nghĩ đến Giản Ngọc Sanh đã sắp tới, "Vậy anh trước hãy mang Tiểu Khả Ái đi đến một nơi nào đó mát mẻ một chút, tôi lập tức trở về."
Bên kia Thiệu Minh Thành vừa nghe thấy Tiểu Nhiên nói như vậy, cảm thấy chuyện có vấn đề. Chuyện gì có thể làm cho cô không còn chú ý tới Tiểu Khả Ái, không nhanh chóng gấp gáp trở về như vậy. Kỳ thực anh căn bản không phải đang ở cửa nhà cha mẹ của Tiểu Nhiên, mà là đang ở trong nhà mình: "Anh đang có việc bận, không có thời gian để chờ, em mau chóng nói địa chỉ đi, anh sẽ đưa Khả Khả qua đó."
Tiểu Nhiên bất đắc dĩ, đành phải nói ra địa chỉ. Cô vừa cúp máy xong thì lại vừa vặn nhìn thấy Giản Ngọc Sanh đến nơi này. Tác phong của anh ta thực nhanh nhẹn! Đúng là có sức quyến rũ của nam tính. Thời điểm hai người chia tay nhau không có gì gọi là thích thú. Cho nên, cô chỉ có thể nói được một câu khách khí: "Phiền toái anh phải chạy đến đây một lần rồi."
Giản Ngọc Sanh trước chào hỏi cùng với Tố Tố và Hàm Hàm, rồi sau đó ngồi ở phía đối diện với Tiểu Nhiên, đưa thứ gì đó trong tay cho cô, nhưng lại không có ý định rời đi: "Anh hi vọng chúng ta có thể nói chuyện với nhau một chút."
"Ngày khác đi, được không?" Hôm nay thật không phải là thời điểm tốt để nói chuyện,die,n;da.nlze.qu;ydo/nn một lát Thiệu Minh Thành sẽ mang theo Tiểu Khả Ái tới nơi này. Hơn nữa, cô cảm thấy cũng không có chuyện gì hay để mà nói chuyện với nhau nữa rồi. Hai người đã chia tay rồi, mà Giản Ngọc Sanh cũng vĩnh viễn không có cách nào để giải quyết vấn đề giữa anh với người vợ trước. Cô thật sự đã không ôm hy vọng gì nữa rồi.
Giản Ngọc Sanh nhìn Tiểu Nhiên, "Sẽ không chiếm dụng rất nhiều thời gian của em đâu, chỉ năm phút đồng hồ là
Bình luận facebook