Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 32
Editor: Yuri Ilukh
Năng lượng của kết giới không gian bỗng suy yếu, một lượng lớn ma vật xâm lấn Trái Đất, hồn sư ở cục giám sát không đủ, bỗng nhiên lại xuất hiện một hồn sư như Mãn Tình, có thể bắn chết ma vật bằng 1 mũi tên. Nên Trương Mình làm sao có thể bỏ qua, anh ta lập tức lôi kéo Mãn Tình gia nhập đội giải cứu, bắt đầu đi săn ma vật.
Khi Viêm Khải để lại kẹo cao su cho Mãn Tình cũng đã có suy nghĩ đến thân phận Tịnh hồn sư của cô, cho nên anh rót lượng hồn lực vừa đủ để có thể gϊếŧ chết ma vật trên Trái Đất bằng một chiêu. Anh cảm thấy một hộp kẹo cao su 20 viên như này cũng đủ cho Mãn Tình dùng 18 năm, nhưng ngàn vạn không ngờ mới một đêm cô đã dùng hết cả nửa hộp.
"Vèo!"
Sau khi bắn xong con ma vật thứ 10, Mãn Tình quay đầu lại với sự ngưỡng mộ của của các hồn sư hỏi Trương Minh: "Còn bao nhiêu con nữa? Tôi hết mũi tên rồi".
Vừa nói Mãn Tình vừa đưa túi đựng cung tên trống rỗng của mình lên cho đối phương xem, cung tên ở nhà cô chỉ được treo lên với mục đích trang trí, mũi tên bên trong chỉ có khoảng 10 cái, bây giờ đã bị cô dùng hết toàn bộ rồi.
"Không sao, để tôi gọi người đưa tới thêm cho cô" Trương Minh vừa nói vừa móc điện thoại ra.
"..." Bọn họ thật sự muốn mình cô gϊếŧ hết toàn bộ ma vật sao.
Mãn Tình nhất thời không còn gì để nói, nhìn 2 người bình thường đang ngất xỉu trên mặt đất có chút lo lắng hỏi: "Những người ngất xỉu này có sao không?"
"Không sao" Trương Minh cúp điện thoại trả lời: "Bọn họ chỉ hôn mê thôi, chờ Tịnh Hồn sư lại đây tinh lọc ma khí, hồi phục sinh lực tổn thất cho họ thì sẽ nhanh tỉnh lại thôi."
"Vậy là tốt rồi" Mãn Tình yên tâm nói.
"Lần này có quá nhiều ma vật xuất hiện nên hồn sư ở cục giám sát không thể mở kết giới kịp thời, chứ không là ma khí sẽ không lan đến ảnh hưởng đến người bình thường như này." Trương Minh quay đầu nói với đồng nghiệp "Mọi người nhanh đưa họ đến bệnh viện đi".
"Được" Một đồng nghiệp thấy ma vật đã bị đánh chết, không còn việc của mình nữa thì thu vũ khí lại, mang 2 người đang ngất xỉu trên mặt đất vào trong xe. Sau đó anh gật đầu với Mãn Tình và Trương Minh rồi lái xe tới bệnh viện.
Tuy rằng mỗi lần chiến đấu cùng ma vật, hồn sư của cục giám sát đều lập kết giới, nhưng không thể đảm bảo trăm phần trăm ma khí không lan đến người thường. Do đó, để phòng ngừa, cục giám sát có mở một bệnh viện chuyên môn ở Trái Đất. Mỗi lần có người thường bị thương bởi ma vật thì họ sẽ được đưa đến bệnh viện này, Tịnh Hồn sư ở bệnh viện sẽ tinh lọc ma khí cho họ. Chờ người bệnh tỉnh, bác sĩ sẽ đưa cho họ giấy chứng nhận hạ đường huyết ngất xỉu.
"Cô Mãn Tình, tiếp theo chúng ta đi công viên trung tâm" Trương Minh nói với Mãn Tình.
"Còn bao nhiêu ma vật nữa?" Cô chỉ còn nửa hộp kẹo cao su nên cô chỉ có thể gϊếŧ thêm 10 con ma vật.
"Bên ngoài không còn nữa, những con còn lại đều bị bà Lâm và Lâm Hạo phong toả ở công viên trung tâm" Trương Minh nói.
"Lâm Hạo?" Mãn Tình ngạc nhiên.
"Đúng vậy" Trương Minh nhìn về phía Mãn Tình, mẹ và em trai của cô đó, sao lại ngạc nhiên vậy.
"Anh còn chần chờ gì nữa, đi mau!" Mãn Tình lôi kéo Trương Minh lên xe.
Mãn Tình rất sốc khi nghe tin em trai và mẹ kế đang chặn những ma vật còn lại ở công viên trung tâm. Đã có hơn chục con ma vật chạy ra ngoài, vậy thì ở công viên còn bao nhiêu con bị chặn nữa chứ? Lâm Hạo tuy từ nhỏ đã rất giỏi, nhưng dù giỏi thế nào thì cậu cũng chỉ là một đứa trẻ 12 tuổi. Một đứa trẻ 12 tuổi thì có thể làm gì, lúc 12 tuổi cô cũng chưa đến thời điểm phản nghịch đâu.
"Cô Mãn Tình, thật ra cô không cần lo lắng cho hồn sư Lâm Hạo, cậu ấy là hồn sư cấp 6. Mấy con ma vật này hoàn toàn không phải đối thủ của hồn sư Lâm Hạo" Nhìn Mãn Tình lo lắng khiến Trương Minh không khỏi lên tiếng trấn an và lái xe nhanh hơn.
"Kiến nhiều còn có thể gϊếŧ chết voi, mấy người lại thật sự để một mình Lâm Hạo chống đỡ kết giới" Mãn Tình tức điên lên, cô không biết quá nhiều về cấp bậc của hồn sư, cô chỉ biết Lâm Hạo chỉ là đứa trẻ 12 tuổi, Trương Minh hình như cũng gần 30 mà cần nhiều thời gian như vậy mới gϊếŧ được 1 con ma vật.
"Không phải chỉ có một mình, còn có bà Lâm, hơn nữa những đồng nghiệp khác của tôi cũng sẽ chạy tới liền sau khi đối phó với lũ ma vật bên ngoài" Trương Minh giải thích.
"Lái xe nhanh hơn đi" Mãn Tình không muốn nghe Trương Minh giải thích nữa, cô chỉ muốn nhanh đến công viên trung tâm, tận mắt xác nhận sự an toàn của Lâm Hạo, giúp cậu gϊếŧ ma vật. Nghĩ đến đây Mãn Tình đưa tay sờ hộp đựng tên trống rỗng, sau đó hỏi Trương Minh, "Không phải anh tìm người đưa mũi tên cho tôi sao? Bảo họ trực tiếp đưa đến công viên trung tâm đi."
"Được" Trương Minh nghe lời lái xe nhanh hơn.
___
Lúc này ở công viên trung tâm, bà Lâm đã sớm bố trí một kết giới bảo vệ thật lớn phía dưới lỗ hổng của kết giới không gian, ngăn không cho ma vật từ Linh Ma Giới tiến vào Trái Đất.
Ở trung tâm kết giới ngoài 7, 8 con ma vật với nhiều hình dáng khác nhau chỉ có Lâm Hạo với cây thương dài. Thiếu niên múa may cây thương dài oai phong, không hề hoảng loạn chút nào với sự tấn công của 7, 8 con ma vật, mỗi lần cây thương phóng ra đều sẽ gây vết thương chí mạng cho mấy con ma vật.
"Ầm"
Lại một con ma vật ngã xuống, chợt có một luồng ma khí nồng đậm lan xuống từ lỗ đen trên bầu trời. Sắc mặt Lâm Hạo đột nhiên trở nên nghiêm túc, hơi thở này là ma vật cấp C.
"Mẹ ơi, đó là ma vật cấp C" Lâm Hạo nói với mẹ Lâm, người đang cố gắng duy trì kết giới trong khi né tránh sự tấn công của những con ma vật khác.
"Hả? Có phải Linh Ma Giới thực sự đã xảy ra chuyện rồi không?" Mẹ Lâm suy nghĩ, mắt nhìn về phía Lâm Hạo, bà phát hiện hồn lực của Lâm Hạo đang xao động, hơi thở có chút không đúng, lập tức sốt ruột nói: "Lâm Hạo, để mẹ trấn an hồn lực cho con đã".
"Mẹ, con không sao, không thể để ma vật cấp C chạy ra khỏi kết giới" Lâm Hạo vừa nói vừa không dừng cây thương trong tay, cậu lại gϊếŧ một con ma vật khác, một phát dứt khoát gϊếŧ chết ma vật, lấy đi ma hạch. Cậu muốn xử lý nhanh chóng mấy con ma vật cấp D này để dồn sức đấu với con ma vật cấp C kia.
"Con đã quên Nhạc Minh xảy ra chuyện như thế nào rồi à" Mẹ Lâm thấy Lâm Hạo không nghe lời thì lòng nóng như lửa đốt.
"Mẹ, nếu không thể ngăn cản ma vật thì con làm hồn sư còn có ý nghĩa gì nữa?" Lâm Hạo biết mẹ cậu đang lo lắng điều gì, cậu mới lên cấp, hồn lực còn chưa hoàn toàn ổn định, nếu lúc này chiến đấu cùng ma vật thì hồn hạch rất dễ chịu tổn thương, nếu không cẩn thận có thể bị dị hoá. Nhưng cho dù là như vậy thì cậu cũng sẽ không lui lại phía sau, nếu ma vật cấp D chạy ra ngoài thì người của cục giám sát còn xử lý được, chứ ma vật cấp C ra ngoài thì bọn họ không cách nào đánh thắng được.
Mục tiêu ma vật thích cắn nuốt nhất là Tịnh Hồn sư, mẹ cậu là Tịnh Hồn sư, chị cả cũng là Tịnh Hồn sư, cậu không thể cho ma vật cấp C có cơ hội tổn thương bọn họ.
"Con ra nghỉ ngơi hồi sức một chút, có mẹ ở đây ma vật sẽ không thể dễ dàng ra khỏi kết giới" Mẹ Lâm tiếp tục khuyên nhủ.
"Mẹ, ma khí càng ngày càng nồng đậm, nếu bên Linh Ma Giới không thể nhanh chóng sửa chữa được kết giới thì mẹ cũng không chống đỡ được bao lâu" Lâm Hạo xem xét rõ ràng, lúc này cả cậu và mẹ cậu đều không thể dừng lại.
Tất cả những thứ này mẹ Lâm đều hiểu, bà chỉ đang muốn đánh cược mà thôi, cược rằng bà có thể duy trì được đến khi Linh Ma Giới sửa chữa xong kết giới. Nhưng Lâm Hạo không muốn mạo hiểm như vậy, cậu không cho phép bất cứ sai lầm nào xảy ra.
Lâm Hạo múa may cây thương, khuôn mặt trắng nõn đã bị che kín bởi vết máu, tứ chi ma vật gãy nát xếp chồng như luyện ngục, nhưng cậu thiếu niên vẫn đứng yên, không sợ hãi, hồn lực dâng trào, mũi thương chĩa thẳng vào con ma vật trước mặt.
Từ nhỏ cậu đã được dạy phải bảo vệ Giới Môn, bảo vệ Trái Đất không cho ma vật tấn công. Nếu những con ma vật cấp thấp này cậu cũng không ngăn cản được, để bọn chúng chạy ra khỏi kết giới thì cậu nào có tư cách làm chủ nhân tương lai của nhà họ Lâm.
"Vù"
Cây thương đâm ra, hồn lực trên người Lâm Hạo kích động, một thương xuyên thủng cánh con ma vật cấp D.
Ma vật gào rống, thân thể run rẩy điên cuồng nhấc bổng Lâm Hạo bay ra ngoài, lúc cơ thể Lâm Hạo rơi xuống, một con ma vật khác đang há miệng chờ đợi.
"Bùm!"
Hồn lực ngưng tụ ở lòng bàn tay cậu, bắn ra một đòn, bóng dáng Lâm Hạo trên không trung lại rơi xuống mặt đất. Hồn lực trên cơ thể cậu đã có dấu hiệu mất khống chế.
"Lâm Hạo!!" Mẹ Lâm nhìn chằm chằm Lâm Hạo, nhận ra có gì đó không ổn, bà không khỏi hét lên một tiếng.
Lâm Hạo hoàn toàn không quan tâm đến hồn lực trên người, đứng dậy vung thương một lần nữa.
"Bùm!"
Bỗng một thanh kiếm dài đen nhánh ngăn giữa Lâm Hạo và ma vật, Lâm Hạo sửng sốt, nhìn về phía người mới tới, thất thanh hô: "Sư phụ"
Người đến là giáo viên dạy vỡ lòng của Lâm Hạo, giáo viên mẫu giáo của Lâm Hạo, chiến hồn sư cấp 10, Chiến Trường Không.
"Tiểu Hạo, chuyện còn lại giao cho sư phụ" Chiến Trường Không cười nhẹ với Lâm Hạo, lật thanh kiếm dài trong tay, vài giây liền gϊếŧ chết 3 con ma vật cấp D.
Khi Lâm Hạo thấy Chiến Trường Không xuất hiện thì cậu biết khủng hoảng ở Trái Đất sẽ được giải quyết, đừng nói ma vật cấp C, thậm chí ma vật cấp B cũng sẽ trở thành bia đỡ đạn dưới sức chiến đấu mạnh mẽ của hồn sư cấp 10.
Lâm Hạo chạy khỏi kết giới, đứng bên cạnh mẹ Lâm.
"Trong túi mẹ có Nguyên Hoa đan, con nhanh lấy ra một viên ăn đi" Mẹ Lâm đang duy trì kết giới nên chỉ có thể nói Lâm Hạo tự tìm thuốc sử dụng.
Lâm Hạo biết tình trạng hiện tại của mình, cậu lập tức nghe lời, tìm thuốc ăn vào, nhưng dùng thuốc xong cũng không điều chỉnh hơi thở để ổn định hồn lực mà chú ý quan sát tình hình chiến đấu trong kết giới.
Sức chiến đấu của chiến hồn sư cấp 10 thật đáng kinh ngạc, cậu đánh một một hồi lâu cũng không thể gϊếŧ toàn bộ ma vật, vậy mà Chiến Trường Không mới một lát đã gϊếŧ hết toàn bộ. Lúc này ông đang đứng giữa kết giới, chờ ma vật cấp C bò từ phía Linh Ma Giới lại đây.
"Tới rồi" Cảm nhận được hơi thở truyền tới từ lỗ hổng, Lâm Hạo lên tiếng nhắc nhở.
Chiến Trường Không nâng kiếm trên tay lên, chuẩn bị chờ con ma vật cấp C ló đầu tới thì chém một phát chết tươi.
"Grừ"
Một tiếng động lớn vang lên, một con ma vật to lớn lao ra, cái đầu của nó đã chiếm một nửa không gian trong kết giới.
"Là Đa Da Thú. Da thật dày, chờ tí nó bò tới thì chặt cổ nó" Chiến Trường Không lười biếng nói, ông cũng lùi lại mấy bước. Bộ lông của Đa Da Thú cứng như sắt, chỉ có phần da ở cổ bị lông che mỏng manh hơn, khi chiến đấu với loại ma vật này các chiến hồn sư đều thích rạch cổ chúng từ sau lưng.
Bên này ông đã lên kế hoạch hoàn hảo, đang kiên nhẫn chờ Đa Da Thú bò ra, cuối cùng không biết một mũi tên bay từ nơi nào tới, vèo một cái găm vào mắt của Đa Da Thú"
Khi Đa Da Thú nhắm mắt lại thì mí mắt đã bị ngăn cản bởi mũi tên đang bay tới. Mũi tên từ trên trời rơi xuống bên cạnh chân Chiến Trường Không.
Mũi tên từ đâu tới? Đầu mũi tên được bọc trong... ừm... mùi tươi mát và ngọt ngào này, là kẹo cao su hương dâu.
"Rầm!" Đa Da Thú mới bò được nửa đường đột nhiên bị công kích, nó lập tức phẫn nộ, ma khí trong cơ thể bùng lên.
Khí thế che trời lấp đất, chính là muốn ra chiêu.
"Tiểu Hạo, tránh đi" Mãn Tình chạy từ xa tới thấy Lâm Hạo đang đứng trước mặt con ma vật có khuôn mặt to gần bằng một căn nhà, hai mắt sắp bị ma khí bao phủ thì lo lắng không thôi.
"Chị?" Vẻ mặt của Lâm Hạo cũng thay đổi khi thấy Mãn Tình lao tới. Mặc dù Mãn Tình cũng là Tịnh hồn sư nhưng mới thức tỉnh được một tháng, làm sao chống đỡ được ma khí của ma vật cấp C. Vẻ mặt của cậu so với Mãn Tình còn tệ hơn, hét lên một tiếng "Chị đừng qua đây".
Nhưng Mãn Tình làm gì nghe lời, sau khi mũi tên đầu tiên bắn vào người ma con ma vật mà nó vẫn không hề hấn gì thì cô đã phát hiện nó rất lợi hại. Tuy thấy Lâm Hạo bê bết máu thì cô tức đến mất cả lý trí, nhưng ý thức chiến đấu thì vẫn còn. Biết cung tên bình thường vô dụng nên Mãn Tình ném đại cây cung trên tay cho Trương Minh đứng phía sau, sau đó cô móc viên chiến hồn bảo hộ cuối cùng ra.
Huyền võ!!!
Vl, Cô Mãn Tình còn có thể sử dụng huyền võ? Tròng mắt Trương Minh kinh ngạc mở to đến suýt rớt ra ngoài.
Tay trái tạo thành cung, tay phải tạo thành mũi tên, mũi tên căng lên dây cung, đối mặt với Đa Da Thú, Mãn Tình bắn mũi tên ra.
"Vèo!"
Mũi tên biến ảo từ hồn lực xuyên qua kết giới tiến vào bên trong ma khí, mũi tên như một ngọn lửa sáng bùng lên, tựa như ngôi sao băng xuyên qua màn đêm, mang theo khí thế không gì sánh được bắn vào mắt phải ma vật.
"Rầm!"
Mũi tên hoàn toàn xuyên qua thân thể Đa Da Thú. Một quả cầu lửa bốc cháy trong khoảng trống giữa kết giới với âm thanh như một vụ nổ, Đa Da Thú gầm to, bị ngọn lửa đỏ thiêu rụi chỉ trong vài giây.
Hồn lực quá mạnh!
Tuy là Chiến hồn sư cấp 10 nhưng Chiến Trường Không cũng phải lau mắt mà nhìn, ông xoay người nhìn về phía người mới tới, ở Trái Đất còn có Chiến hồn sư với hồn lực cao cường như vậy sao?
Bà Lâm cũng phát hiện Mãn Tình, thấy Mãn Tình bắn chết ma vật cấp C chỉ với 1 mũi tên cũng rất kinh ngạc, Mãn Tình không phải Tịnh Hồn sư sao?
"Chị!" Lâm Hạo không quan tâm ma vật cấp C, cậu nôn nóng chạy về phía Mãn Tình nói, "Không phải em đã bảo chị đừng có đi lung tung sao?"
"Tiểu Hạo, em bị thương ở đâu, để chị nhìn xem" Mãn Tình không để ý Lâm Hạo nói gì với cô, đôi tay cô chỉ chuyên chú tìm vết thương trên người Lâm Hạo, một khi tìm được cô nhất định phải giúp cậu chữa trị.
"Em không sao!" Thấy Mãn Tình sờ soạng không thôi, cô còn định vén quần áo cậu lên, Lâm Hạo mất hứng vội vàng tránh ra, "Chị ơi, em không sao, đều là máu của ma vật"
"Thật sao?" Mãn Tình vẫn muốn đích thân xác nhận.
"Thật mà!" Lâm Hạo đen mặt.
Sau khi Đa Da Thú bị gϊếŧ chết thì lỗ hổng trên kết giới cũng không còn truyền ma khí tới đây nữa, Chiến Trường Không biết nguy hiểm ở Trái Đất đã bị đẩy lùi. Ông cất vũ khí, bước tới nhìn chị em nhà họ Lâm đang giằng co, tò mò hỏi "Tiểu Hạo, sao ta không biết con còn có một người chị lợi hại như vậy.
Ông cũng không thể phá vỡ sự phòng thủ của Đa Da Thú từ phía trước, vậy mà mũi tên của cô có thể thiêu đốt toàn bộ ma khí trên đường đi của nó.
"Sư phụ, đây là chị cả của con, chị ấy mới thức tỉnh không bao lâu, chị ấy cũng chưa từng tới Linh Ma Giới" Lâm Hạo tiếp tục lạnh mặt trả lời.
"Vừa mới thức tỉnh?" Âm thanh của Chiến Trường Không lộ rõ vẻ hoài nghi.
"Sư phụ?" Mãn Tình thấy Lâm Hạo gọi Chiến Trường Không là sư phụ thì cũng tò mò nhìn qua.
"Chị, đây là thầy giáo dạy vỡ lòng cho em, Chiến sư phụ" Lâm Hạo giới thiệu.
"Thầy giáo vỡ lòng hả. Chào thầy, lần đầu gặp mặt, em là chị cả của Lâm Hạo, tên là Mãn Tình, Lâm Hạo nhà em có thể ưu tú như vậy đều nhờ công lao của thầy" Nhìn một thân hồn lực mạnh mẽ của người trước mặt khiến Mãn Tình vội vàng nịnh bợ.
"Haha... Cô nói chuyện dễ nghe hơn bố của cô ngày xưa nhiều" Lúc Lâm Sùng Nghiệp ném Lâm Hạo cho ông chỉ nói 3 chữ, dạy tốt vào.
Bố Lâm nói như thể các học sinh khác trước đây của ông đều không tốt ấy, sau này khi Lâm Hạo mạnh hơn các học sinh khác thì một số phụ huynh còn nghi ngờ ông không quan tâm đến việc dạy các học sinh khác ngoài Lâm Hạo.
Lúc này bà Lâm đang tinh lọc ma khí ở công viên trung tâm, sau khi để lại một cái kết giới che đậy thi thể ma vật, bà đi tới chỗ Chiến Trường Không chào hỏi: "Hiệu trưởng Chiến, sao ngài lại đến đây"
Chiến Trường Không nhìn thoáng qua phía sau thì thấy ma khí đã được tinh lọc sạch sẽ, không nhịn được khích lệ nói: "Thanh Hồ, sức mạnh tinh lọc của em lại mạnh lên rồi, mỗi lần gặp em thì lại thấy sức mạnh tăng lên một chút, mỗi lần vậy anh đều hối hận, sao trước đây không nỗ lực theo đuổi em cho bằng được".
Người yêu cũ? Mắt Mãn Tình sáng lên, không phải cô hóng chuyện, nhưng mà drama của mẹ kế không thể không hít hà nha.
"Em đang hỏi chuyện công việc" Bà Lâm có vẻ mất kiên nhẫn.
"Ờ, chuyện là thế này, Dương Thành bị ma vật công phá, hồn điện biết kết giới không gian sẽ xuất hiện lỗ hổng, sợ hồn sư ở Trái Đất không đủ sức chiến đấu nên bảo anh đến hỗ trợ. Nhưng hiển nhiên.... " Chiến Trường Không nhìn thoáng qua Mãn Tình và Lâm Hạo nói, "Cho dù anh không tới thì mọi người cũng có thể giải quyết".
Bà Lâm nhìn về phía Mãn Tình đầy nghi hoặc, khi bà đang định hỏi thì cục trưởng Lục của cục giám sát chạy tới cùng ai đó.
"Bà Lâm, ngài Chiến" Cục trưởng Lục phấn khích nói, "Chỉ số ma khí ở thành phố S đã trở lại bình thường, tất cả ma vật trong thành phố đã bị tiêu diệt hết".
"Ồ? Tôi tưởng lần này có rất nhiều ma vật xuất hiện, tuy rằng cấp độ của ma vật không cao nhưng mọi người có thể thu thập nhanh như vậy sao?" Chiến Trường Không có chút kinh ngạc.
"Tất cả là nhờ sự giúp đỡ của cô Lâm" Cục trưởng Lục đã nhận được báo cáo từ cấp dưới, họ nói rằng con gái cả nhà họ Lâm - Mãn Tình mỗi mũi tên đều bắn chết 1 con ma vật, gϊếŧ cho bọn ma vật tè cả ra quần, trình độ hung hãn còn hơn cả Lâm Hạo. Cục trưởng Lục hiện tại không tin nổi là Mãn Tình mới thức tỉnh, làm gì có hồn sư nào mới thức tỉnh mà lại mạnh như vậy được. Con gái cả nhà họ Lâm chắc chắn là bế quan tu luyện ở Linh Ma Giới, mới trở về đây làm cao thủ.
"Thật hả?" Chiến Trường Không cũng rất tò mò về thực lực của Mãn Tình, nghe chuyện cục trưởng Lục kể thì quay đầu hỏi Mãn Tình, "Chị của Tiểu Hạo, mũi tên vừa rồi bắn rất chuẩn, hồn lực cũng rất thuần khiết, hình như còn chứa cả sức mạnh tinh lọc, cô làm kiểu gì được vậy."
"Tôi..."
"Chị của con là Tịnh Hồn sư, cho nên hồn lực có sức mạnh tinh lọc ma khí" Lâm Hạo giành trả lời trước.
"Tịnh Hồn sư?" Chiến Trường Không kinh ngạc, nếu nói Tịnh Hồn sư có thể tinh lọc ma khí thì không có gì lạ, nhưng mũi tên vừa rồi sao một Tịnh Hồn sư có thể làm được.
"Vừa rồi mũi tên của cô làm thế nào?" Bà Lâm cũng sớm muốn hỏi.
"Tôi..."
"Là hồn nhận, con đưa cho chị" Lâm Hạo lại giành trả lời trước Mãn Tình.
Mãn Tình sửng sốt, nhìn thoáng qua Lâm Hạo, tuy trong lòng cô đầy nghi hoặc nhưng cũng không nói gì.
"Là hồn nhận con thắng được khi thi cuộc thi săn ma vật hả?" Bà Lâm cau mày.
"Dạ" Lâm Hạo gật đầu.
"Hoá ra là hồn nhận, vậy thì không có gì lạ" Chiến Trường Không bất ngờ, sau đó ngậm ngùi nói, "Hồn nhận này có thể đánh chết cả ma vật cấp A, vậy mà lại dùng để gϊếŧ Đa Da Thú, thật là đáng tiếc"
Mẹ Lâm hiển nhiên cũng nghĩ đến chuyện này, sắc mặt không tốt lắm liếc nhìn Mãn Tình một cái, nhưng cũng không nói gì. Đối với Mãn Tình, Lâm Hạo còn có thể chạy từ Linh Ma Giới về bất kể hồn lực dao động, cho một viên hồn nhận thì cũng không có gì bất thường. Mà vừa rồi Mãn Tình cũng là vì muốn cứu Lâm Hạo, mặc dù không cần thiết.
Chỉ có Mãn Tình bối rối, hồn nhận là gì?
"Cục trưởng, xác của ma vật đã được thu dọn sạch sẽ." Lúc này một vị hồn sư của cục giám sát chạy tới báo cáo.
"Những nơi khác thì sao?" Cục trưởng Lục hỏi.
"Tất cả đều được dọn dẹp sạch sẽ rồi".
"Vậy là tốt rồi, thông báo cho tất cả Tịnh Hồn sư ở thành phố S tới nội thành tinh lọc ma khí, sắp xếp tốt cho những người bị ảnh hưởng bởi ma khí, tôi không muốn chuyện này bị lên hot search Weibo ngày mai đâu." Cục trưởng Lục chỉ đạo.
"Dạ vâng"
"Cục trưởng, tôi phải đi cùng bọn họ sao?" Nghe xong cuộc nói chuyện của 2 người thì Mãn Tình bỗng hỏi.
"Cô đi làm gì?" Cục trưởng Lục kỳ quái hỏi.
"Không phải tất cả Tịnh Hồn sư đều phải đi tinh lọc ma khí sao?" Mãn Tình vô tội nói.
Cục trưởng Lục sửng sốt, đúng rồi, Mãn Tình cũng là Tịnh Hồn sư, nhưng cô đã gϊếŧ ma vật cả đêm làm ông cũng quên mất cô là Tịnh Hồn sư.
"Khụ... Không cần, cô gϊếŧ ma vật cả đêm rồi, hồn lực cũng tổn hao rất nhiều, chuyện tinh lọc ma khí cứ để cho Tịnh Hồn sư khác lo đi. Chúng ta... Chúng ta quay về cục giám sát chờ là được" cục trưởng Lục khó khăn nói.
Là lực lượng chiến đấu chính, họ không cần phải ở lại dọn dẹp mọi thứ. Sau khi trở lại cục giám sát, cục trưởng Lục thảo luận với bà Lâm và Chiến Trường Không về hậu quả của sự việc lần này. Mãn Tình thì lại kéo Lâm Hạo mới tắm rửa sạch sẽ qua một bên hỏi chuyện vừa rồi.
"Tiểu Hạo, sao lúc nãy em nói chiến hồn bảo hộ là hồn nhận?" Mãn Tình hỏi.
"Chị à, lúc trước bố có suy đoán là có người từ Linh Ma Giới nhập cư trái phép vào Trái Đất, người này rất có thể là người cho chị chiến hồn bảo hộ."
Mãn Tình giật mình, chuyện Viêm Khải nhập cư trái phép bị phát hiện sao.
"Nhập cư trái phép từ Linh Ma Giới vào Trái Đất là một tội nặng. Cục giám sát hồn sư đã tìm rất lâu mà không thấy người này, nếu để họ phát hiện được thì sẽ phiền phức lắm", "Hơn nữa, chị không biết người ta tên gì mà họ còn cho chị chiến hồn bảo hộ, chị mà giải thích thì hồn điện cũng không tin. Cho nên biện pháp tốt nhất là giấu đừng cho họ biết."
"Được" Mãn Tình không nghĩ mọi chuyện lại phức tạp vậy, trong lòng còn sợ hãi gật đầu.
"Ngoại trừ chiến hồn bảo hộ chị còn thứ gì khác không?" Lâm Hạo lại hỏi.
"Còn có cái này" Mãn Tình móc nửa hộp kẹo cao su còn dư lại ra.
"Hồn nhận?" Lâm Hạo nhẹ giọng hỏi.
"Đây là hồn nhận hả?" Mãn Tình tò mò hỏi, "Cái này và chiến hồn bảo hộ có gì khác nhau".
"Chiến hồn bảo hộ được Chiến Hồn sư dùng để bảo vệ Tịnh Hồn sư, lực sát thương có nó thay đổi tuỳ theo khế ước của 2 bên, có thể mang một ít hồn lực nhưng lực sát thương lại lớn" Lâm Hạo giải thích nói, "Hồn nhận là hồn lực của bản thân Chiến Hồn sư rót vào đồ vật khác, thông thường là rót vào vũ khí. Cách sử dụng của hồn nhận tương đối đơn giản, người bình thường cũng có thể sử dụng, nhưng chế tạo hồn nhận thì hơi phức tạp. Chị, sau này chị hãy nói thứ này là em cho chị."
"Được" Mãn Tình lại hỏi, "Việc này có ảnh hưởng gì đến em không, lúc nãy chị thấy mặt Dì Thanh đen thui"
"Không sao đâu"
Lúc 2 người châu đầu ghé tai nói chuyện thì cửa phòng họp bỗng nhiên mở ra, mẹ Lâm bước ra từ bên trong cánh cửa, nhìn thoáng qua 2 người, nhíu nhíu mày.
"Mẹ!"
"Dì Thanh!"
"Cô về chuẩn bị một chút đồ đi" Mẹ Lâm nhìn về phía Mãn Tình nói, "Sáng mai quay về Linh Ma Giới. Lâm Hạo, theo mẹ trở về"
Lâm Hạo nghe lời đứng dậy, chào Mãn Tình rồi theo mẹ Lâm rời đi, bỗng nhiên Chiến Trường Không túm chặt tay Lâm Hạo, vui vẻ nói: "Từ từ hẵng về, sư phụ của con vất vả lắm mới tới Trái Đất một chuyến, nhanh dẫn ta đi dạo, nhân tiện mua một chút đồ kỷ niệm."
"Chiến Trường Không!?" Bà Lâm không vui nhìn về phía Chiến Trường Không.
"Này, Thanh muội, mỗi năm em đều về Trái Đất 1 lần nên không hiếm lạ gì, nhưng anh mới là lần đầu tới đây. Hơn nữa chỉ ở có 1 ngày, em còn không cho anh ra ngoài đi dạo sao." Chiến Trường Không oán giận, 1 tay lôi kéo Lâm Hạo một tay kéo Mãn Tình nói, "Chị gái Tiểu Hạo, có muốn đi cùng không?"
"Chuyện này..." Mãn Tình nhìn Lâm Hạo đã bị Chiến Trường Không kéo ra cửa, lại nhìn thoáng qua sắc mặt xanh mét của mẹ Lâm, quyết đoán đi theo ra ngoài.
Mẹ Lâm chán nản nhưng cũng không thể làm gì.
___
Nói đến sự hiểu biết về Trái Đất thì thực sự Lâm Hạo không hiểu rõ hơn Chiến Trường Không là bao, vì vậy người đưa 2 người đi thăm chợ đêm chỉ có thể là Mãn Tình. Mãn Tình thuê một chiếc xe, mang theo 2 người lớn nhỏ đi dạo chợ đêm thành phố S. Chiến Trường Không còn muốn đi hộp đêm chơi, nhưng bị Mãn Tình lấy lý do Lâm Hạo còn tuổi vị thành niên để từ chối.
Chiến Trường Không hối hận không thôi, sớm biết như vậy thì ông không kéo Lâm Hạo theo.
Cuối cùng 3 người cả đêm không ngủ, sáng sớm hôm sau mang vẻ mặt trắng bệch như quỷ xuất hiện ở cửa cục giám sát hồn sư, bà Lâm nhìn thấy lại muốn mắng người.
"Ngài Chiến mua được nhiều đặc sản thật." Cục trưởng Lục nhìn Chiến Trường Không xách theo túi lớn túi nhỏ.
"Khó khăn lắm mới tới được một lần mà" Chiến Trường Không cười haha nói, "Hơn nữa, tối hôm qua ma vật đều bị Mãn Tình gϊếŧ hết, ta cũng chưa ra tay, hồn lực còn dư có thể dùng để mang đặc sản về"
"..." Mọi người cạn lời.
"Haha, đúng vậy" Cục trưởng Lục xấu hổ cười trừ, sau đó kéo Tiểu Dịch đang đứng cạnh ra nói, "Ngài Chiến, đây là đứa nhỏ mà tôi đã nói với ngài. Từ khi mới thức tỉnh lúc 5 tuổi Tiểu Dịch đã có thể tự mình triệu hồi ra ma thỏ 3 mắt. Lần này xin nhờ ngài đưa nó đến Linh Ma Giới."
"Ồ, cậu có thể triệu hồi ma thú trên Trái Đất ngay sau khi thức tỉnh sao, tư chất rất tốt. Đi, theo ta đến Linh Ma Giới làm học trò của ta" Chiến Trường Không xoa xoa đầu Tiểu Dịch.
Tiểu Dịch cau mày nhìn cục trưởng Lục, không nói gì, cậu đã sớm biết mình phải tới Linh Ma Giới.
"Chuyện là..." Mãn Tình bỗng nhiên nói, "Tôi có thể không đi Linh Ma Giới không?"
"Không thể" Chiến Trường Không vừa định hỏi tại sao liền nghe mẹ Lâm quả quyết cự tuyệt.
"Dì Thanh, con đã thiếu rất nhiều tiết, nếu nghỉ nữa sẽ không tốt nghiệp được" Mãn Tình đau khổ nói, cô đã rất vất vả luyện thi đại học nha. Hơn nữa, cô cũng không muốn cãi nhau với Dì Thanh, dù sao bà cũng là mẹ của Tiểu Hạo.
"Cô Mãn Tình lo lắng chuyện này sao, không sao đâu, để tôi đến trường cô một chuyến, đảm bảo cô không cần đi học tiết học nào vẫn có thể thuận lợi cầm bằng tốt nghiệp" Cục trưởng Lục lập tức đưa ra phương án giải quyết chuyện cấp bách lúc này.
"..." Mãn Tình khóc không ra nước mắt, cô không cần loại đãi ngộ đặc biệt này nha.
"Cứ về Linh Ma Giới trước, chuyện sau này để xem bố cô dự tính thế nào đã" Mẹ Lâm nói.
"Chị ơi, chúng ta cứ tới Linh Ma Giới trước đã, nếu không thích thì chị lại trở về" Lâm Hạo cũng nhẹ giọng an ủi.
Ngay cả Lâm Hạo cũng nói vậy thì Mãn Tình có thể làm gì, cô chỉ đành đồng ý cùng nhau đến Linh Ma Giới.
___
Ngay lúc Mãn Tình tiến vào Linh Ma giới, Viêm Khải, người đang lo chuyện mở chi nhánh tiếp theo, lập tức cảm nhận được.
"Mika, hình như Mãn Mãn bị lộ rồi" Viêm Khải nói với Mika đang ăn cái gì đó bên cạnh.
"Quạc~~"
"Xem ra chi nhánh tiếp theo của chúng ta có thể mở ở Tinh Thành" Nơi đặt Giới môn hiện tại của Linh Ma Giới.
"Quạc~~"
"Nếu thân phận cô ấy bại lộ rồi thì chi bằng anh để em đi theo cô ấy, vậy thì em có thể ăn no rồi" Viêm Khải thương lượng với Mika.
"Quạc quạc~~" Mika vui vẻ.
"Em ăn no thì mới có thể giúp anh làm việc được"
"Quạc!" Ánh mắt Mika sáng lên, bộ cánh vỗ phành phạch, gật đầu đồng ý. Trên đời có rất ít hồn thú, nếu cho Mãn Tình nuôi như thú nuôi thì cô ấy sẽ được người khác hâm mộ.
Năng lượng của kết giới không gian bỗng suy yếu, một lượng lớn ma vật xâm lấn Trái Đất, hồn sư ở cục giám sát không đủ, bỗng nhiên lại xuất hiện một hồn sư như Mãn Tình, có thể bắn chết ma vật bằng 1 mũi tên. Nên Trương Mình làm sao có thể bỏ qua, anh ta lập tức lôi kéo Mãn Tình gia nhập đội giải cứu, bắt đầu đi săn ma vật.
Khi Viêm Khải để lại kẹo cao su cho Mãn Tình cũng đã có suy nghĩ đến thân phận Tịnh hồn sư của cô, cho nên anh rót lượng hồn lực vừa đủ để có thể gϊếŧ chết ma vật trên Trái Đất bằng một chiêu. Anh cảm thấy một hộp kẹo cao su 20 viên như này cũng đủ cho Mãn Tình dùng 18 năm, nhưng ngàn vạn không ngờ mới một đêm cô đã dùng hết cả nửa hộp.
"Vèo!"
Sau khi bắn xong con ma vật thứ 10, Mãn Tình quay đầu lại với sự ngưỡng mộ của của các hồn sư hỏi Trương Minh: "Còn bao nhiêu con nữa? Tôi hết mũi tên rồi".
Vừa nói Mãn Tình vừa đưa túi đựng cung tên trống rỗng của mình lên cho đối phương xem, cung tên ở nhà cô chỉ được treo lên với mục đích trang trí, mũi tên bên trong chỉ có khoảng 10 cái, bây giờ đã bị cô dùng hết toàn bộ rồi.
"Không sao, để tôi gọi người đưa tới thêm cho cô" Trương Minh vừa nói vừa móc điện thoại ra.
"..." Bọn họ thật sự muốn mình cô gϊếŧ hết toàn bộ ma vật sao.
Mãn Tình nhất thời không còn gì để nói, nhìn 2 người bình thường đang ngất xỉu trên mặt đất có chút lo lắng hỏi: "Những người ngất xỉu này có sao không?"
"Không sao" Trương Minh cúp điện thoại trả lời: "Bọn họ chỉ hôn mê thôi, chờ Tịnh Hồn sư lại đây tinh lọc ma khí, hồi phục sinh lực tổn thất cho họ thì sẽ nhanh tỉnh lại thôi."
"Vậy là tốt rồi" Mãn Tình yên tâm nói.
"Lần này có quá nhiều ma vật xuất hiện nên hồn sư ở cục giám sát không thể mở kết giới kịp thời, chứ không là ma khí sẽ không lan đến ảnh hưởng đến người bình thường như này." Trương Minh quay đầu nói với đồng nghiệp "Mọi người nhanh đưa họ đến bệnh viện đi".
"Được" Một đồng nghiệp thấy ma vật đã bị đánh chết, không còn việc của mình nữa thì thu vũ khí lại, mang 2 người đang ngất xỉu trên mặt đất vào trong xe. Sau đó anh gật đầu với Mãn Tình và Trương Minh rồi lái xe tới bệnh viện.
Tuy rằng mỗi lần chiến đấu cùng ma vật, hồn sư của cục giám sát đều lập kết giới, nhưng không thể đảm bảo trăm phần trăm ma khí không lan đến người thường. Do đó, để phòng ngừa, cục giám sát có mở một bệnh viện chuyên môn ở Trái Đất. Mỗi lần có người thường bị thương bởi ma vật thì họ sẽ được đưa đến bệnh viện này, Tịnh Hồn sư ở bệnh viện sẽ tinh lọc ma khí cho họ. Chờ người bệnh tỉnh, bác sĩ sẽ đưa cho họ giấy chứng nhận hạ đường huyết ngất xỉu.
"Cô Mãn Tình, tiếp theo chúng ta đi công viên trung tâm" Trương Minh nói với Mãn Tình.
"Còn bao nhiêu ma vật nữa?" Cô chỉ còn nửa hộp kẹo cao su nên cô chỉ có thể gϊếŧ thêm 10 con ma vật.
"Bên ngoài không còn nữa, những con còn lại đều bị bà Lâm và Lâm Hạo phong toả ở công viên trung tâm" Trương Minh nói.
"Lâm Hạo?" Mãn Tình ngạc nhiên.
"Đúng vậy" Trương Minh nhìn về phía Mãn Tình, mẹ và em trai của cô đó, sao lại ngạc nhiên vậy.
"Anh còn chần chờ gì nữa, đi mau!" Mãn Tình lôi kéo Trương Minh lên xe.
Mãn Tình rất sốc khi nghe tin em trai và mẹ kế đang chặn những ma vật còn lại ở công viên trung tâm. Đã có hơn chục con ma vật chạy ra ngoài, vậy thì ở công viên còn bao nhiêu con bị chặn nữa chứ? Lâm Hạo tuy từ nhỏ đã rất giỏi, nhưng dù giỏi thế nào thì cậu cũng chỉ là một đứa trẻ 12 tuổi. Một đứa trẻ 12 tuổi thì có thể làm gì, lúc 12 tuổi cô cũng chưa đến thời điểm phản nghịch đâu.
"Cô Mãn Tình, thật ra cô không cần lo lắng cho hồn sư Lâm Hạo, cậu ấy là hồn sư cấp 6. Mấy con ma vật này hoàn toàn không phải đối thủ của hồn sư Lâm Hạo" Nhìn Mãn Tình lo lắng khiến Trương Minh không khỏi lên tiếng trấn an và lái xe nhanh hơn.
"Kiến nhiều còn có thể gϊếŧ chết voi, mấy người lại thật sự để một mình Lâm Hạo chống đỡ kết giới" Mãn Tình tức điên lên, cô không biết quá nhiều về cấp bậc của hồn sư, cô chỉ biết Lâm Hạo chỉ là đứa trẻ 12 tuổi, Trương Minh hình như cũng gần 30 mà cần nhiều thời gian như vậy mới gϊếŧ được 1 con ma vật.
"Không phải chỉ có một mình, còn có bà Lâm, hơn nữa những đồng nghiệp khác của tôi cũng sẽ chạy tới liền sau khi đối phó với lũ ma vật bên ngoài" Trương Minh giải thích.
"Lái xe nhanh hơn đi" Mãn Tình không muốn nghe Trương Minh giải thích nữa, cô chỉ muốn nhanh đến công viên trung tâm, tận mắt xác nhận sự an toàn của Lâm Hạo, giúp cậu gϊếŧ ma vật. Nghĩ đến đây Mãn Tình đưa tay sờ hộp đựng tên trống rỗng, sau đó hỏi Trương Minh, "Không phải anh tìm người đưa mũi tên cho tôi sao? Bảo họ trực tiếp đưa đến công viên trung tâm đi."
"Được" Trương Minh nghe lời lái xe nhanh hơn.
___
Lúc này ở công viên trung tâm, bà Lâm đã sớm bố trí một kết giới bảo vệ thật lớn phía dưới lỗ hổng của kết giới không gian, ngăn không cho ma vật từ Linh Ma Giới tiến vào Trái Đất.
Ở trung tâm kết giới ngoài 7, 8 con ma vật với nhiều hình dáng khác nhau chỉ có Lâm Hạo với cây thương dài. Thiếu niên múa may cây thương dài oai phong, không hề hoảng loạn chút nào với sự tấn công của 7, 8 con ma vật, mỗi lần cây thương phóng ra đều sẽ gây vết thương chí mạng cho mấy con ma vật.
"Ầm"
Lại một con ma vật ngã xuống, chợt có một luồng ma khí nồng đậm lan xuống từ lỗ đen trên bầu trời. Sắc mặt Lâm Hạo đột nhiên trở nên nghiêm túc, hơi thở này là ma vật cấp C.
"Mẹ ơi, đó là ma vật cấp C" Lâm Hạo nói với mẹ Lâm, người đang cố gắng duy trì kết giới trong khi né tránh sự tấn công của những con ma vật khác.
"Hả? Có phải Linh Ma Giới thực sự đã xảy ra chuyện rồi không?" Mẹ Lâm suy nghĩ, mắt nhìn về phía Lâm Hạo, bà phát hiện hồn lực của Lâm Hạo đang xao động, hơi thở có chút không đúng, lập tức sốt ruột nói: "Lâm Hạo, để mẹ trấn an hồn lực cho con đã".
"Mẹ, con không sao, không thể để ma vật cấp C chạy ra khỏi kết giới" Lâm Hạo vừa nói vừa không dừng cây thương trong tay, cậu lại gϊếŧ một con ma vật khác, một phát dứt khoát gϊếŧ chết ma vật, lấy đi ma hạch. Cậu muốn xử lý nhanh chóng mấy con ma vật cấp D này để dồn sức đấu với con ma vật cấp C kia.
"Con đã quên Nhạc Minh xảy ra chuyện như thế nào rồi à" Mẹ Lâm thấy Lâm Hạo không nghe lời thì lòng nóng như lửa đốt.
"Mẹ, nếu không thể ngăn cản ma vật thì con làm hồn sư còn có ý nghĩa gì nữa?" Lâm Hạo biết mẹ cậu đang lo lắng điều gì, cậu mới lên cấp, hồn lực còn chưa hoàn toàn ổn định, nếu lúc này chiến đấu cùng ma vật thì hồn hạch rất dễ chịu tổn thương, nếu không cẩn thận có thể bị dị hoá. Nhưng cho dù là như vậy thì cậu cũng sẽ không lui lại phía sau, nếu ma vật cấp D chạy ra ngoài thì người của cục giám sát còn xử lý được, chứ ma vật cấp C ra ngoài thì bọn họ không cách nào đánh thắng được.
Mục tiêu ma vật thích cắn nuốt nhất là Tịnh Hồn sư, mẹ cậu là Tịnh Hồn sư, chị cả cũng là Tịnh Hồn sư, cậu không thể cho ma vật cấp C có cơ hội tổn thương bọn họ.
"Con ra nghỉ ngơi hồi sức một chút, có mẹ ở đây ma vật sẽ không thể dễ dàng ra khỏi kết giới" Mẹ Lâm tiếp tục khuyên nhủ.
"Mẹ, ma khí càng ngày càng nồng đậm, nếu bên Linh Ma Giới không thể nhanh chóng sửa chữa được kết giới thì mẹ cũng không chống đỡ được bao lâu" Lâm Hạo xem xét rõ ràng, lúc này cả cậu và mẹ cậu đều không thể dừng lại.
Tất cả những thứ này mẹ Lâm đều hiểu, bà chỉ đang muốn đánh cược mà thôi, cược rằng bà có thể duy trì được đến khi Linh Ma Giới sửa chữa xong kết giới. Nhưng Lâm Hạo không muốn mạo hiểm như vậy, cậu không cho phép bất cứ sai lầm nào xảy ra.
Lâm Hạo múa may cây thương, khuôn mặt trắng nõn đã bị che kín bởi vết máu, tứ chi ma vật gãy nát xếp chồng như luyện ngục, nhưng cậu thiếu niên vẫn đứng yên, không sợ hãi, hồn lực dâng trào, mũi thương chĩa thẳng vào con ma vật trước mặt.
Từ nhỏ cậu đã được dạy phải bảo vệ Giới Môn, bảo vệ Trái Đất không cho ma vật tấn công. Nếu những con ma vật cấp thấp này cậu cũng không ngăn cản được, để bọn chúng chạy ra khỏi kết giới thì cậu nào có tư cách làm chủ nhân tương lai của nhà họ Lâm.
"Vù"
Cây thương đâm ra, hồn lực trên người Lâm Hạo kích động, một thương xuyên thủng cánh con ma vật cấp D.
Ma vật gào rống, thân thể run rẩy điên cuồng nhấc bổng Lâm Hạo bay ra ngoài, lúc cơ thể Lâm Hạo rơi xuống, một con ma vật khác đang há miệng chờ đợi.
"Bùm!"
Hồn lực ngưng tụ ở lòng bàn tay cậu, bắn ra một đòn, bóng dáng Lâm Hạo trên không trung lại rơi xuống mặt đất. Hồn lực trên cơ thể cậu đã có dấu hiệu mất khống chế.
"Lâm Hạo!!" Mẹ Lâm nhìn chằm chằm Lâm Hạo, nhận ra có gì đó không ổn, bà không khỏi hét lên một tiếng.
Lâm Hạo hoàn toàn không quan tâm đến hồn lực trên người, đứng dậy vung thương một lần nữa.
"Bùm!"
Bỗng một thanh kiếm dài đen nhánh ngăn giữa Lâm Hạo và ma vật, Lâm Hạo sửng sốt, nhìn về phía người mới tới, thất thanh hô: "Sư phụ"
Người đến là giáo viên dạy vỡ lòng của Lâm Hạo, giáo viên mẫu giáo của Lâm Hạo, chiến hồn sư cấp 10, Chiến Trường Không.
"Tiểu Hạo, chuyện còn lại giao cho sư phụ" Chiến Trường Không cười nhẹ với Lâm Hạo, lật thanh kiếm dài trong tay, vài giây liền gϊếŧ chết 3 con ma vật cấp D.
Khi Lâm Hạo thấy Chiến Trường Không xuất hiện thì cậu biết khủng hoảng ở Trái Đất sẽ được giải quyết, đừng nói ma vật cấp C, thậm chí ma vật cấp B cũng sẽ trở thành bia đỡ đạn dưới sức chiến đấu mạnh mẽ của hồn sư cấp 10.
Lâm Hạo chạy khỏi kết giới, đứng bên cạnh mẹ Lâm.
"Trong túi mẹ có Nguyên Hoa đan, con nhanh lấy ra một viên ăn đi" Mẹ Lâm đang duy trì kết giới nên chỉ có thể nói Lâm Hạo tự tìm thuốc sử dụng.
Lâm Hạo biết tình trạng hiện tại của mình, cậu lập tức nghe lời, tìm thuốc ăn vào, nhưng dùng thuốc xong cũng không điều chỉnh hơi thở để ổn định hồn lực mà chú ý quan sát tình hình chiến đấu trong kết giới.
Sức chiến đấu của chiến hồn sư cấp 10 thật đáng kinh ngạc, cậu đánh một một hồi lâu cũng không thể gϊếŧ toàn bộ ma vật, vậy mà Chiến Trường Không mới một lát đã gϊếŧ hết toàn bộ. Lúc này ông đang đứng giữa kết giới, chờ ma vật cấp C bò từ phía Linh Ma Giới lại đây.
"Tới rồi" Cảm nhận được hơi thở truyền tới từ lỗ hổng, Lâm Hạo lên tiếng nhắc nhở.
Chiến Trường Không nâng kiếm trên tay lên, chuẩn bị chờ con ma vật cấp C ló đầu tới thì chém một phát chết tươi.
"Grừ"
Một tiếng động lớn vang lên, một con ma vật to lớn lao ra, cái đầu của nó đã chiếm một nửa không gian trong kết giới.
"Là Đa Da Thú. Da thật dày, chờ tí nó bò tới thì chặt cổ nó" Chiến Trường Không lười biếng nói, ông cũng lùi lại mấy bước. Bộ lông của Đa Da Thú cứng như sắt, chỉ có phần da ở cổ bị lông che mỏng manh hơn, khi chiến đấu với loại ma vật này các chiến hồn sư đều thích rạch cổ chúng từ sau lưng.
Bên này ông đã lên kế hoạch hoàn hảo, đang kiên nhẫn chờ Đa Da Thú bò ra, cuối cùng không biết một mũi tên bay từ nơi nào tới, vèo một cái găm vào mắt của Đa Da Thú"
Khi Đa Da Thú nhắm mắt lại thì mí mắt đã bị ngăn cản bởi mũi tên đang bay tới. Mũi tên từ trên trời rơi xuống bên cạnh chân Chiến Trường Không.
Mũi tên từ đâu tới? Đầu mũi tên được bọc trong... ừm... mùi tươi mát và ngọt ngào này, là kẹo cao su hương dâu.
"Rầm!" Đa Da Thú mới bò được nửa đường đột nhiên bị công kích, nó lập tức phẫn nộ, ma khí trong cơ thể bùng lên.
Khí thế che trời lấp đất, chính là muốn ra chiêu.
"Tiểu Hạo, tránh đi" Mãn Tình chạy từ xa tới thấy Lâm Hạo đang đứng trước mặt con ma vật có khuôn mặt to gần bằng một căn nhà, hai mắt sắp bị ma khí bao phủ thì lo lắng không thôi.
"Chị?" Vẻ mặt của Lâm Hạo cũng thay đổi khi thấy Mãn Tình lao tới. Mặc dù Mãn Tình cũng là Tịnh hồn sư nhưng mới thức tỉnh được một tháng, làm sao chống đỡ được ma khí của ma vật cấp C. Vẻ mặt của cậu so với Mãn Tình còn tệ hơn, hét lên một tiếng "Chị đừng qua đây".
Nhưng Mãn Tình làm gì nghe lời, sau khi mũi tên đầu tiên bắn vào người ma con ma vật mà nó vẫn không hề hấn gì thì cô đã phát hiện nó rất lợi hại. Tuy thấy Lâm Hạo bê bết máu thì cô tức đến mất cả lý trí, nhưng ý thức chiến đấu thì vẫn còn. Biết cung tên bình thường vô dụng nên Mãn Tình ném đại cây cung trên tay cho Trương Minh đứng phía sau, sau đó cô móc viên chiến hồn bảo hộ cuối cùng ra.
Huyền võ!!!
Vl, Cô Mãn Tình còn có thể sử dụng huyền võ? Tròng mắt Trương Minh kinh ngạc mở to đến suýt rớt ra ngoài.
Tay trái tạo thành cung, tay phải tạo thành mũi tên, mũi tên căng lên dây cung, đối mặt với Đa Da Thú, Mãn Tình bắn mũi tên ra.
"Vèo!"
Mũi tên biến ảo từ hồn lực xuyên qua kết giới tiến vào bên trong ma khí, mũi tên như một ngọn lửa sáng bùng lên, tựa như ngôi sao băng xuyên qua màn đêm, mang theo khí thế không gì sánh được bắn vào mắt phải ma vật.
"Rầm!"
Mũi tên hoàn toàn xuyên qua thân thể Đa Da Thú. Một quả cầu lửa bốc cháy trong khoảng trống giữa kết giới với âm thanh như một vụ nổ, Đa Da Thú gầm to, bị ngọn lửa đỏ thiêu rụi chỉ trong vài giây.
Hồn lực quá mạnh!
Tuy là Chiến hồn sư cấp 10 nhưng Chiến Trường Không cũng phải lau mắt mà nhìn, ông xoay người nhìn về phía người mới tới, ở Trái Đất còn có Chiến hồn sư với hồn lực cao cường như vậy sao?
Bà Lâm cũng phát hiện Mãn Tình, thấy Mãn Tình bắn chết ma vật cấp C chỉ với 1 mũi tên cũng rất kinh ngạc, Mãn Tình không phải Tịnh Hồn sư sao?
"Chị!" Lâm Hạo không quan tâm ma vật cấp C, cậu nôn nóng chạy về phía Mãn Tình nói, "Không phải em đã bảo chị đừng có đi lung tung sao?"
"Tiểu Hạo, em bị thương ở đâu, để chị nhìn xem" Mãn Tình không để ý Lâm Hạo nói gì với cô, đôi tay cô chỉ chuyên chú tìm vết thương trên người Lâm Hạo, một khi tìm được cô nhất định phải giúp cậu chữa trị.
"Em không sao!" Thấy Mãn Tình sờ soạng không thôi, cô còn định vén quần áo cậu lên, Lâm Hạo mất hứng vội vàng tránh ra, "Chị ơi, em không sao, đều là máu của ma vật"
"Thật sao?" Mãn Tình vẫn muốn đích thân xác nhận.
"Thật mà!" Lâm Hạo đen mặt.
Sau khi Đa Da Thú bị gϊếŧ chết thì lỗ hổng trên kết giới cũng không còn truyền ma khí tới đây nữa, Chiến Trường Không biết nguy hiểm ở Trái Đất đã bị đẩy lùi. Ông cất vũ khí, bước tới nhìn chị em nhà họ Lâm đang giằng co, tò mò hỏi "Tiểu Hạo, sao ta không biết con còn có một người chị lợi hại như vậy.
Ông cũng không thể phá vỡ sự phòng thủ của Đa Da Thú từ phía trước, vậy mà mũi tên của cô có thể thiêu đốt toàn bộ ma khí trên đường đi của nó.
"Sư phụ, đây là chị cả của con, chị ấy mới thức tỉnh không bao lâu, chị ấy cũng chưa từng tới Linh Ma Giới" Lâm Hạo tiếp tục lạnh mặt trả lời.
"Vừa mới thức tỉnh?" Âm thanh của Chiến Trường Không lộ rõ vẻ hoài nghi.
"Sư phụ?" Mãn Tình thấy Lâm Hạo gọi Chiến Trường Không là sư phụ thì cũng tò mò nhìn qua.
"Chị, đây là thầy giáo dạy vỡ lòng cho em, Chiến sư phụ" Lâm Hạo giới thiệu.
"Thầy giáo vỡ lòng hả. Chào thầy, lần đầu gặp mặt, em là chị cả của Lâm Hạo, tên là Mãn Tình, Lâm Hạo nhà em có thể ưu tú như vậy đều nhờ công lao của thầy" Nhìn một thân hồn lực mạnh mẽ của người trước mặt khiến Mãn Tình vội vàng nịnh bợ.
"Haha... Cô nói chuyện dễ nghe hơn bố của cô ngày xưa nhiều" Lúc Lâm Sùng Nghiệp ném Lâm Hạo cho ông chỉ nói 3 chữ, dạy tốt vào.
Bố Lâm nói như thể các học sinh khác trước đây của ông đều không tốt ấy, sau này khi Lâm Hạo mạnh hơn các học sinh khác thì một số phụ huynh còn nghi ngờ ông không quan tâm đến việc dạy các học sinh khác ngoài Lâm Hạo.
Lúc này bà Lâm đang tinh lọc ma khí ở công viên trung tâm, sau khi để lại một cái kết giới che đậy thi thể ma vật, bà đi tới chỗ Chiến Trường Không chào hỏi: "Hiệu trưởng Chiến, sao ngài lại đến đây"
Chiến Trường Không nhìn thoáng qua phía sau thì thấy ma khí đã được tinh lọc sạch sẽ, không nhịn được khích lệ nói: "Thanh Hồ, sức mạnh tinh lọc của em lại mạnh lên rồi, mỗi lần gặp em thì lại thấy sức mạnh tăng lên một chút, mỗi lần vậy anh đều hối hận, sao trước đây không nỗ lực theo đuổi em cho bằng được".
Người yêu cũ? Mắt Mãn Tình sáng lên, không phải cô hóng chuyện, nhưng mà drama của mẹ kế không thể không hít hà nha.
"Em đang hỏi chuyện công việc" Bà Lâm có vẻ mất kiên nhẫn.
"Ờ, chuyện là thế này, Dương Thành bị ma vật công phá, hồn điện biết kết giới không gian sẽ xuất hiện lỗ hổng, sợ hồn sư ở Trái Đất không đủ sức chiến đấu nên bảo anh đến hỗ trợ. Nhưng hiển nhiên.... " Chiến Trường Không nhìn thoáng qua Mãn Tình và Lâm Hạo nói, "Cho dù anh không tới thì mọi người cũng có thể giải quyết".
Bà Lâm nhìn về phía Mãn Tình đầy nghi hoặc, khi bà đang định hỏi thì cục trưởng Lục của cục giám sát chạy tới cùng ai đó.
"Bà Lâm, ngài Chiến" Cục trưởng Lục phấn khích nói, "Chỉ số ma khí ở thành phố S đã trở lại bình thường, tất cả ma vật trong thành phố đã bị tiêu diệt hết".
"Ồ? Tôi tưởng lần này có rất nhiều ma vật xuất hiện, tuy rằng cấp độ của ma vật không cao nhưng mọi người có thể thu thập nhanh như vậy sao?" Chiến Trường Không có chút kinh ngạc.
"Tất cả là nhờ sự giúp đỡ của cô Lâm" Cục trưởng Lục đã nhận được báo cáo từ cấp dưới, họ nói rằng con gái cả nhà họ Lâm - Mãn Tình mỗi mũi tên đều bắn chết 1 con ma vật, gϊếŧ cho bọn ma vật tè cả ra quần, trình độ hung hãn còn hơn cả Lâm Hạo. Cục trưởng Lục hiện tại không tin nổi là Mãn Tình mới thức tỉnh, làm gì có hồn sư nào mới thức tỉnh mà lại mạnh như vậy được. Con gái cả nhà họ Lâm chắc chắn là bế quan tu luyện ở Linh Ma Giới, mới trở về đây làm cao thủ.
"Thật hả?" Chiến Trường Không cũng rất tò mò về thực lực của Mãn Tình, nghe chuyện cục trưởng Lục kể thì quay đầu hỏi Mãn Tình, "Chị của Tiểu Hạo, mũi tên vừa rồi bắn rất chuẩn, hồn lực cũng rất thuần khiết, hình như còn chứa cả sức mạnh tinh lọc, cô làm kiểu gì được vậy."
"Tôi..."
"Chị của con là Tịnh Hồn sư, cho nên hồn lực có sức mạnh tinh lọc ma khí" Lâm Hạo giành trả lời trước.
"Tịnh Hồn sư?" Chiến Trường Không kinh ngạc, nếu nói Tịnh Hồn sư có thể tinh lọc ma khí thì không có gì lạ, nhưng mũi tên vừa rồi sao một Tịnh Hồn sư có thể làm được.
"Vừa rồi mũi tên của cô làm thế nào?" Bà Lâm cũng sớm muốn hỏi.
"Tôi..."
"Là hồn nhận, con đưa cho chị" Lâm Hạo lại giành trả lời trước Mãn Tình.
Mãn Tình sửng sốt, nhìn thoáng qua Lâm Hạo, tuy trong lòng cô đầy nghi hoặc nhưng cũng không nói gì.
"Là hồn nhận con thắng được khi thi cuộc thi săn ma vật hả?" Bà Lâm cau mày.
"Dạ" Lâm Hạo gật đầu.
"Hoá ra là hồn nhận, vậy thì không có gì lạ" Chiến Trường Không bất ngờ, sau đó ngậm ngùi nói, "Hồn nhận này có thể đánh chết cả ma vật cấp A, vậy mà lại dùng để gϊếŧ Đa Da Thú, thật là đáng tiếc"
Mẹ Lâm hiển nhiên cũng nghĩ đến chuyện này, sắc mặt không tốt lắm liếc nhìn Mãn Tình một cái, nhưng cũng không nói gì. Đối với Mãn Tình, Lâm Hạo còn có thể chạy từ Linh Ma Giới về bất kể hồn lực dao động, cho một viên hồn nhận thì cũng không có gì bất thường. Mà vừa rồi Mãn Tình cũng là vì muốn cứu Lâm Hạo, mặc dù không cần thiết.
Chỉ có Mãn Tình bối rối, hồn nhận là gì?
"Cục trưởng, xác của ma vật đã được thu dọn sạch sẽ." Lúc này một vị hồn sư của cục giám sát chạy tới báo cáo.
"Những nơi khác thì sao?" Cục trưởng Lục hỏi.
"Tất cả đều được dọn dẹp sạch sẽ rồi".
"Vậy là tốt rồi, thông báo cho tất cả Tịnh Hồn sư ở thành phố S tới nội thành tinh lọc ma khí, sắp xếp tốt cho những người bị ảnh hưởng bởi ma khí, tôi không muốn chuyện này bị lên hot search Weibo ngày mai đâu." Cục trưởng Lục chỉ đạo.
"Dạ vâng"
"Cục trưởng, tôi phải đi cùng bọn họ sao?" Nghe xong cuộc nói chuyện của 2 người thì Mãn Tình bỗng hỏi.
"Cô đi làm gì?" Cục trưởng Lục kỳ quái hỏi.
"Không phải tất cả Tịnh Hồn sư đều phải đi tinh lọc ma khí sao?" Mãn Tình vô tội nói.
Cục trưởng Lục sửng sốt, đúng rồi, Mãn Tình cũng là Tịnh Hồn sư, nhưng cô đã gϊếŧ ma vật cả đêm làm ông cũng quên mất cô là Tịnh Hồn sư.
"Khụ... Không cần, cô gϊếŧ ma vật cả đêm rồi, hồn lực cũng tổn hao rất nhiều, chuyện tinh lọc ma khí cứ để cho Tịnh Hồn sư khác lo đi. Chúng ta... Chúng ta quay về cục giám sát chờ là được" cục trưởng Lục khó khăn nói.
Là lực lượng chiến đấu chính, họ không cần phải ở lại dọn dẹp mọi thứ. Sau khi trở lại cục giám sát, cục trưởng Lục thảo luận với bà Lâm và Chiến Trường Không về hậu quả của sự việc lần này. Mãn Tình thì lại kéo Lâm Hạo mới tắm rửa sạch sẽ qua một bên hỏi chuyện vừa rồi.
"Tiểu Hạo, sao lúc nãy em nói chiến hồn bảo hộ là hồn nhận?" Mãn Tình hỏi.
"Chị à, lúc trước bố có suy đoán là có người từ Linh Ma Giới nhập cư trái phép vào Trái Đất, người này rất có thể là người cho chị chiến hồn bảo hộ."
Mãn Tình giật mình, chuyện Viêm Khải nhập cư trái phép bị phát hiện sao.
"Nhập cư trái phép từ Linh Ma Giới vào Trái Đất là một tội nặng. Cục giám sát hồn sư đã tìm rất lâu mà không thấy người này, nếu để họ phát hiện được thì sẽ phiền phức lắm", "Hơn nữa, chị không biết người ta tên gì mà họ còn cho chị chiến hồn bảo hộ, chị mà giải thích thì hồn điện cũng không tin. Cho nên biện pháp tốt nhất là giấu đừng cho họ biết."
"Được" Mãn Tình không nghĩ mọi chuyện lại phức tạp vậy, trong lòng còn sợ hãi gật đầu.
"Ngoại trừ chiến hồn bảo hộ chị còn thứ gì khác không?" Lâm Hạo lại hỏi.
"Còn có cái này" Mãn Tình móc nửa hộp kẹo cao su còn dư lại ra.
"Hồn nhận?" Lâm Hạo nhẹ giọng hỏi.
"Đây là hồn nhận hả?" Mãn Tình tò mò hỏi, "Cái này và chiến hồn bảo hộ có gì khác nhau".
"Chiến hồn bảo hộ được Chiến Hồn sư dùng để bảo vệ Tịnh Hồn sư, lực sát thương có nó thay đổi tuỳ theo khế ước của 2 bên, có thể mang một ít hồn lực nhưng lực sát thương lại lớn" Lâm Hạo giải thích nói, "Hồn nhận là hồn lực của bản thân Chiến Hồn sư rót vào đồ vật khác, thông thường là rót vào vũ khí. Cách sử dụng của hồn nhận tương đối đơn giản, người bình thường cũng có thể sử dụng, nhưng chế tạo hồn nhận thì hơi phức tạp. Chị, sau này chị hãy nói thứ này là em cho chị."
"Được" Mãn Tình lại hỏi, "Việc này có ảnh hưởng gì đến em không, lúc nãy chị thấy mặt Dì Thanh đen thui"
"Không sao đâu"
Lúc 2 người châu đầu ghé tai nói chuyện thì cửa phòng họp bỗng nhiên mở ra, mẹ Lâm bước ra từ bên trong cánh cửa, nhìn thoáng qua 2 người, nhíu nhíu mày.
"Mẹ!"
"Dì Thanh!"
"Cô về chuẩn bị một chút đồ đi" Mẹ Lâm nhìn về phía Mãn Tình nói, "Sáng mai quay về Linh Ma Giới. Lâm Hạo, theo mẹ trở về"
Lâm Hạo nghe lời đứng dậy, chào Mãn Tình rồi theo mẹ Lâm rời đi, bỗng nhiên Chiến Trường Không túm chặt tay Lâm Hạo, vui vẻ nói: "Từ từ hẵng về, sư phụ của con vất vả lắm mới tới Trái Đất một chuyến, nhanh dẫn ta đi dạo, nhân tiện mua một chút đồ kỷ niệm."
"Chiến Trường Không!?" Bà Lâm không vui nhìn về phía Chiến Trường Không.
"Này, Thanh muội, mỗi năm em đều về Trái Đất 1 lần nên không hiếm lạ gì, nhưng anh mới là lần đầu tới đây. Hơn nữa chỉ ở có 1 ngày, em còn không cho anh ra ngoài đi dạo sao." Chiến Trường Không oán giận, 1 tay lôi kéo Lâm Hạo một tay kéo Mãn Tình nói, "Chị gái Tiểu Hạo, có muốn đi cùng không?"
"Chuyện này..." Mãn Tình nhìn Lâm Hạo đã bị Chiến Trường Không kéo ra cửa, lại nhìn thoáng qua sắc mặt xanh mét của mẹ Lâm, quyết đoán đi theo ra ngoài.
Mẹ Lâm chán nản nhưng cũng không thể làm gì.
___
Nói đến sự hiểu biết về Trái Đất thì thực sự Lâm Hạo không hiểu rõ hơn Chiến Trường Không là bao, vì vậy người đưa 2 người đi thăm chợ đêm chỉ có thể là Mãn Tình. Mãn Tình thuê một chiếc xe, mang theo 2 người lớn nhỏ đi dạo chợ đêm thành phố S. Chiến Trường Không còn muốn đi hộp đêm chơi, nhưng bị Mãn Tình lấy lý do Lâm Hạo còn tuổi vị thành niên để từ chối.
Chiến Trường Không hối hận không thôi, sớm biết như vậy thì ông không kéo Lâm Hạo theo.
Cuối cùng 3 người cả đêm không ngủ, sáng sớm hôm sau mang vẻ mặt trắng bệch như quỷ xuất hiện ở cửa cục giám sát hồn sư, bà Lâm nhìn thấy lại muốn mắng người.
"Ngài Chiến mua được nhiều đặc sản thật." Cục trưởng Lục nhìn Chiến Trường Không xách theo túi lớn túi nhỏ.
"Khó khăn lắm mới tới được một lần mà" Chiến Trường Không cười haha nói, "Hơn nữa, tối hôm qua ma vật đều bị Mãn Tình gϊếŧ hết, ta cũng chưa ra tay, hồn lực còn dư có thể dùng để mang đặc sản về"
"..." Mọi người cạn lời.
"Haha, đúng vậy" Cục trưởng Lục xấu hổ cười trừ, sau đó kéo Tiểu Dịch đang đứng cạnh ra nói, "Ngài Chiến, đây là đứa nhỏ mà tôi đã nói với ngài. Từ khi mới thức tỉnh lúc 5 tuổi Tiểu Dịch đã có thể tự mình triệu hồi ra ma thỏ 3 mắt. Lần này xin nhờ ngài đưa nó đến Linh Ma Giới."
"Ồ, cậu có thể triệu hồi ma thú trên Trái Đất ngay sau khi thức tỉnh sao, tư chất rất tốt. Đi, theo ta đến Linh Ma Giới làm học trò của ta" Chiến Trường Không xoa xoa đầu Tiểu Dịch.
Tiểu Dịch cau mày nhìn cục trưởng Lục, không nói gì, cậu đã sớm biết mình phải tới Linh Ma Giới.
"Chuyện là..." Mãn Tình bỗng nhiên nói, "Tôi có thể không đi Linh Ma Giới không?"
"Không thể" Chiến Trường Không vừa định hỏi tại sao liền nghe mẹ Lâm quả quyết cự tuyệt.
"Dì Thanh, con đã thiếu rất nhiều tiết, nếu nghỉ nữa sẽ không tốt nghiệp được" Mãn Tình đau khổ nói, cô đã rất vất vả luyện thi đại học nha. Hơn nữa, cô cũng không muốn cãi nhau với Dì Thanh, dù sao bà cũng là mẹ của Tiểu Hạo.
"Cô Mãn Tình lo lắng chuyện này sao, không sao đâu, để tôi đến trường cô một chuyến, đảm bảo cô không cần đi học tiết học nào vẫn có thể thuận lợi cầm bằng tốt nghiệp" Cục trưởng Lục lập tức đưa ra phương án giải quyết chuyện cấp bách lúc này.
"..." Mãn Tình khóc không ra nước mắt, cô không cần loại đãi ngộ đặc biệt này nha.
"Cứ về Linh Ma Giới trước, chuyện sau này để xem bố cô dự tính thế nào đã" Mẹ Lâm nói.
"Chị ơi, chúng ta cứ tới Linh Ma Giới trước đã, nếu không thích thì chị lại trở về" Lâm Hạo cũng nhẹ giọng an ủi.
Ngay cả Lâm Hạo cũng nói vậy thì Mãn Tình có thể làm gì, cô chỉ đành đồng ý cùng nhau đến Linh Ma Giới.
___
Ngay lúc Mãn Tình tiến vào Linh Ma giới, Viêm Khải, người đang lo chuyện mở chi nhánh tiếp theo, lập tức cảm nhận được.
"Mika, hình như Mãn Mãn bị lộ rồi" Viêm Khải nói với Mika đang ăn cái gì đó bên cạnh.
"Quạc~~"
"Xem ra chi nhánh tiếp theo của chúng ta có thể mở ở Tinh Thành" Nơi đặt Giới môn hiện tại của Linh Ma Giới.
"Quạc~~"
"Nếu thân phận cô ấy bại lộ rồi thì chi bằng anh để em đi theo cô ấy, vậy thì em có thể ăn no rồi" Viêm Khải thương lượng với Mika.
"Quạc quạc~~" Mika vui vẻ.
"Em ăn no thì mới có thể giúp anh làm việc được"
"Quạc!" Ánh mắt Mika sáng lên, bộ cánh vỗ phành phạch, gật đầu đồng ý. Trên đời có rất ít hồn thú, nếu cho Mãn Tình nuôi như thú nuôi thì cô ấy sẽ được người khác hâm mộ.
Bình luận facebook