Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 15
Ghế lô chỉ còn lại Diệp Lương Nhất và Chung Vận, Chung Vận đã ăn được sáu phần, liền buông đũa không ăn nữa, chỉ nhìn Diệp Lương Nhất, trong mắt là tình yêu khó kìm nén.
"No rồi?" Diệp Lương Nhất nhìn lướt qua Chung Vận bên kia, có chút ngạc nhiên.
"Vâng." Chung Vận cẩn thận dùng khăn giấy lau sạch khóe miệng, đem đồ ăn Diệp Lương Nhất thích chuyển tới phía hắn. Nhìn Diệp Lương Nhất liên tiếp gắp đồ ăn theo hướng này, trên mặt nhất thời vui vẻ rất nhiều.
"Lương, sư huynh, anh thật sự đang cùng Trần An An kết giao?" cô vẫn không tin Diệp Lương Nhất khó tính như vậy sẽ thích Trần An An! Bọn họ căn bản không cùng một thế giới, Trần An An ngốc nghếch, sao có thể chăm sóc tốt cho hắn?
Trong lòng Chung Vận vừa chua xót vừa ghen tị, năm đó lúc đi du lịch, cô liền nảy sinh tình cảm với Diệp Lương Nhất.
Khi đó hắn mới hơn hai mươi tuổi, nhưng làm việc cẩn thận chăm chú, chẳng thích náo động, cũng không khoe khoang. rõ ràng là học trò được các giáo sư coi trọng nhất, nhưng lại quá kín tiếng.
Sau đó, vào kỳ nghỉ hè năm nhất, cô tự mình đi tìm Diệp Lương Nhất xin thụ giáo, đề cử chính mình, chiến đấu trong hai tuần, rốt cục cũng làm hắn cảm động.
cô là người có tính cách cực kỳ mạnh mẽ, nhưng khi đó lại luôn đi theo Diệp Lương Nhất sắm vai tiểu học muội ngoan ngoãn.
Chung Vận đối với chính mình luôn luôn vô cùng tự tin, nhưng với chuyện Diệp Lương Nhất, cô lại lùi bước. Tính cách Diệp Lương Nhất quá mức lạnh nhạt, cô căn bản không rõ suy nghĩ của hắn.
Bởi vậy cũng không dám tùy tiện thổ lộ, sợ thổ lộ xong, ngay cả làm tiểu học muội hắn cũng không chấp nhận.
Kết quả là kéo dài nhiều năm như vậy, đợi đến khi cô được điều đến làm cùng bệnh viện với hắn, lại biết được hắn đã có bạn gái!
Nếu đối phương xinh đẹp hơn cô, có năng lực hơn cô thì không nói, thế mà người Diệp Lương Nhất coi trọng lại mọi thứ cũng không bằng cô. Điều này làm sao cô có thể cam tâm!
cô đổi cách xưng hô với hắn từ Diệp Lương Nhất biến thành sư huynh, thay đổi rất nhỏ, nhưng cũng là nhắc nhở Diệp Lương Nhất bọn họ đã giao tình nhiều năm như vậy.
trên mặt Chung Vận dù chưa biểu lộ ra điều gì, ánh mắt lại gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Lương Nhất, giống như muốn đem mỗi một biểu tình nhỏ của hắn đều thu vào trong mắt.
"Ừ." Diệp Lương Nhất không chút do dự khẳng định, khóe mắt lóe sáng nhìn dung trang tinh xảo của Chung Vận, lại nhớ đến Trần An An tóc đuôi ngựa bù xù, trong mắt không che giấu được ý cười,"Mới gần đây."
Hô hấp của Chung Vận cứng lại, trái tim giống như bị nụ cười của hắn cắt ra thành từng mảnh. Biểu tình như vậy sao có thể là giả? Mười ngón tay Chung Vận ở dưới nắm chặt khăn trải bàn, lực đạo lớn giống như có thể đem tấm vải kia xé nát.
hắn thật sự có bạn gái, buồn cười là cô chẳng biết gì cả, vẫn hăng hái ra sức tìm cách chuyển tới bệnh viện chỗ hắn......
Chung Vận chỉ cảm thấy miệng đắng ngắt, nụ cười trên mặt duy trì không nổi nữa, chỉ có thể cúi đầu không nói một lời.
"Chu Tề? Anh cũng đi WC sao?" Trần An An xử lý xong vết ố trên áo lông, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy trong gương bồn rửa tay Chu Tề đang đứng phía sau cô.
"Ừ." Chu Tề đi đến bên cạnh cô, thấy trên tay cô vẫn đang nhỏ nước, liền nhẹ nhàng cầm lấy tay cô đặt ở dưới chỗ sấy khô.
Bên tai vang lên tiếng vù vù, gió mát thổi, Trần An An thoải mái nheo mắt lại, nhìn Chu Tề cảm kích cười,"Cám ơn anh, tôi không biết ở đây có máy sấy."
Chu Tề nhìn cô lắc đầu, bỗng nhiên mở miệng nói:"cô thật sự cùng Diệp Lương Nhất kết giao?"
Tiếng máy hong khô rất lớn, Trần An An không nghe rõ, liền cao giọng hỏi lại một lần.
Chu Tề cười nhẹ, hơi hơi cúi người xuống, thở ra hơi nóng phả trên lỗ tai Trần An An,"Tôi nói, cô thật sự cùng Diệp Lương Nhất kết giao?"
Trần An An bị hắn thổi ngứa lỗ tai, nghe thấy lời này chợt cả kinh, lui mạnh về phía sau, thắt lưng lập tức đụng vào đá cẩm thạch bồn rửa tay.
"A!" cô đau đến sắc mặt trắng nhợt, ôm thắt lưng, thân mình không đứng thẳng dậy được.
Chu Tề không ngờ cô phản ứng mạnh như vậy, vội vàng đưa tay đỡ cô,"Thế nào? Có sao không?"
"không, không có việc gì......" Trần An An đau vô cùng, cũng không thể không biết xấu hổ nói trước mặt Chu Tề, đành phải kìm nén chịu đựng,"Chúng ta quay vào đi!"
Chu Tề thấy cô như vậy, cũng không còn tâm tư khách sáo nữa, đành phải cẩn thận đỡ cô cùng nhau trở vào.
Lúc đến ghế lô, Chu Tề lại hỏi một câu,"An An, cô nói thật đi, cô và Lương Nhất thật sự kết giao?"
"A, đúng vậy!" Đôi mắt to tròn của Trần An An chột dạ vòng vo xoay chuyển, cúi đầu lại nhấn mạnh một lần,"Chúng tôi, chúng tôi kết giao."
Chu Tề nhướn mày, không tiếp lời cô. Trong mắt ôn nhuận đều là ý cười,"Như vậy à, vậy cuối tuần cùng tôi đi ăn món điểm tâm ngọt được không?"
Cuối tuần, Trần An An nghĩ nghĩ, bài viết quảng cáo cho công ty hoạt hình cô đã nộp lên rồi, ngoại trừ dạy thêm cho Quý Cửu Thành, cuối tuần cô quả thật không có việc gì.
Liền gật đầu đồng ý,"Được!"
Nghe vậy, Chu Tề không nhịn được nở nụ cười, khuôn mặt ôn nhuận như bình minh rực sáng, ấm áp mà chói mắt.
"Tốt, vậy lúc đó tôi sẽ đến đón cô."
Thấy Chu Tề đỡ Trần An An vào phòng, Diệp Lương Nhất hốt hoảng, sao chỉ đi ra ngoài một lát mà giờ lại thành ra vậy?
Diệp Lương Nhất cùng Chung Vận đều bình tĩnh nhìn cô, làm cho Trần An An có chút ngượng ngùng, chậm chạp bước đến vị trí của mình ngồi xuống, đầu cũng cúi thấp xuống bát,"Tôi không cẩn thận bị đụng một chút......"
Diệp Lương Nhất nhíu mày, vừa định mở miệng giáo huấn Trần An An, chợt nghe Chu Tề nói:"Lương Nhất, đừng trách An An, là tôi dọa đến cô ấy."
Lời nói đến bên miệng Diệp Lương Nhất bị ép xuống, hắn nhìn lướt qua Trần An An, thấy cô ngốc ngơ ngác nhìn Chu Tề cười, nhất thời cảm thấy khó chịu.
Dứt khoát cúi đầu ăn cơm, mắt không thấy tâm không phiền!
Bữa cơm tẩy trần này, trừ Trần An An, ba người còn lại mỗi người một suy nghĩ, căn bản không có tâm trạng ăn cơm.
May là tâm tư Trần An An đơn giản, ngoài việc lấp đầy bụng thì chẳng chú ý đến cái gì cả.
Buổi tối, Diệp Lương Nhất và Trần An An cùng nhau về nhà, trong lòng Trần An An có chút không yên, muốn tìm mọi cách để không phải ở cùng với Diệp Lương Nhất.
Lại không dám hỏi nhiều, chỉ có thể không cam lòng đi theo Diệp Lương Nhất, ôm thắt lưng, từng bước đạp lên bóng của Diệp Lương Nhất, lúc này mới cảm thấy nguôi giận không ít.
Hai người lái xe về nhà, liền đi vào phòng mình. Trần An An nhìn thoáng qua Diệp Lương Nhất đóng chặt cửa phòng, nhịn không được bĩu môi, làm như có ai muốn vào không bằng!
đã tám giờ, Trần An An lấy điện thoại ra xem thời gian, vội vàng gọi điện thoại cho ba cô, buổi tối ba cô ngủ sớm, nếu muộn Trần An An sợ ông ngủ mất.
"Ba, mấy hôm nay thân thể ba thế nào?" Trần An An dựa trên tường, khuôn mặt nhỏ nhắn luôn luôn vô tâm vô phế giờ nhiễm một tia ưu sầu.
"Khỏe lắm! Con không cần lo đâu!" Thanh âm ba Trần sang sảng từ điện thoại bên kia truyền đến, vẫn tràn đầy khí khái như trước.
Trần An An thoáng thở dài nhẹ nhõm, hướng ba cô làm nũng,"Ba, con nhớ ba, ba tới chỗ con được không?"
"không đi! Việc gì phải phí tiền đi lại như vậy, sắp đến tết rồi, con được nghỉ trở về là được!" Ba Trần không chút nghĩ ngợi cự tuyệt.
"Ba!" Trần An An tức giận giậm chân, không phải cảm thấy ba cô không cần cô, mà là đau lòng ông.
Trần An An là do một tay ba cô nuôi nấng đến giờ, bộ dáng mẹ cô thế nào cô đã sớm quên, cô hiểu rõ ba mình, biết ba cô không phải là không quan tâm cô, mà là tiếc tiền.
cô nhớ lúc cô còn nhỏ, ba cô rất tiết kiệm, hận không thể biến tiền thành đôi để tiêu, nhưng mà mỗi khi cô có chuyện, lại hào phóng làm người ta ngạc nhiên.
Lần này kiểu gì cũng phải đưa ba cô đi bệnh viện kiểm tra! Trần An An hạ quyết tâm! Cắn răng nói:"Ba, con có bạn trai, ba tới giúp con nhìn xem đi!"
Bên kia trầm mặc vài giây, lúc này mới truyền đến thanh âm kinh hỉ của ba Trần,"thật vậy sao? An An, đối phương là người như thế nào? Ba đã sớm nói với con, không có tiền cũng không sao, mấu chốt là nhân cách, đối xử tốt với mình là được, con nói cho ba biết, cậu ta......"
"Ba tới nhìn là biết ngay thôi, ba! Con nói thì cũng không được rõ lắm, dù sao hiện tại là mùa đông, trong nhà cũng không có việc gì, ba đi một chuyến được không?"
"Để ba suy nghĩ đã,......" Bên kia ba Trần vừa nói vừa ngắt điện thoại.
Ba Trần vừa treo điện thoại xong thì ho dữ dội, ông đau khổ nhìn thoáng qua hai chân sưng phù ngày càng nghiêm trọng.
Tay lại còn run nhè nhẹ, An An có bạn trai, dù thế nào cũng phải đi xem, An An rất ngốc, vạn nhất bị người ta lừa thì làm sao bây giờ?
Nhưng mà chân đã thành ra thế này, phù giống như cây cải củ. đi đến chỗ An An, cũng chỉ làm cho con bé thêm lo lắng thôi!
Ba Trần run rẩy với lấy chén nước, mạnh mẽ uống hết phân nửa, trên mặt tang thương đầy mâu thuẫn.
Trần An An nghe tiếng tút tút, chán nản thở dài, lại không được.
Nhưng mà lần này ba cô cũng không kiên quyết, mấy ngày tới cô nên gọi nhiều về nhà mới được!
cô buông điện thoại đi vào phòng tắm tắm rửa, cẩn thận không làm ướt miệng vết thương, thật vất vả tắm xong, đang mặc áo ngủ, chợt nghe thấy tiếng đập cửa.
Trong lòng Trần An An hoảng hốt, vội vàng mặc quần, trên đầu còn quấn khăn mặt vọt tới mở cửa cho Diệp Lương Nhất,"Bác sĩ Diệp, có việc gì vậy?"
Diệp Lương Nhất không để ý cô, theo khe cửa tiến vào. Đánh giá phòng Trần An An một chút, lúc này mới quay đầu nhìn cô lạnh lùng nói:"Cởi quần áo."
Cái gì? Trần An An cả kinh, gắt gao túm lấy cổ áo của mình, cảnh giác nhìn Diệp Lương Nhất, hắn muốn làm gì? Chẳng lẽ......
Vừa nghĩ trong đầu, Trần An An lại nhận ra một vấn đề khác, Diệp Lương Nhất lúc này chỉ mặc một chiếc áo choàng tắm màu trắng, lộ ra mảng lớn da thịt trước ngực.
Thân thể Trần An An run lên, mắt to tròn như mèo con gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Lương Nhất, vừa bước lui về phía sau, vừa nơm nớp lo sợ nói:"Diệp, bác sĩ Diệp, anh đừng, đừng làm bậy."
Diệp Lương Nhất chống lại cặp mắt to kia của cô, bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng, vài bước liền tới trước mặt Trần An An, nắm lấy cổ tay cô, đem cô áp đảo ở trên giường.
eef gi\u1edbi hi\u1ec7n \u0111\u1ea1i."},{"id":"Next","value":"Ti\u1ebfp theo"},{"id":"Submit report","value":"G\u1eedi b\u00e1o c\u00e1o"},{"id":"Advertisement","value":"Qu\u1ea3ng c\u00e1o"},{"id":"Suggested Tags","value":"Tag \u0110\u01b0\u1ee3c \u0110\u1ec1 Ngh\u1ecb"},{"id":"Report a Comment","value":"B\u00e1o C\u00e1o m\u1ed9t B\u00ecnh Lu\u1eadn"},{"id":"Report a Message","value":"B\u00e1o C\u00e1o m\u1ed9t Tin Nh\u1eafn"},{"id":" stories selected","value":" truy\u1ec7n \u0111\u01b0\u1ee3c l\u1ef1a ch\u1ecdn"},{"id":"Are you sure you want to remove this story from your library\/archive?","value":"B\u1ea1n c\u00f3 ch\u1eafc b\u1ea1n mu\u1ed1n x\u00f3a truy\u1ec7n n\u00e0y t\u1eeb th\u01b0 vi\u1ec7n\/l\u01b0u tr\u1eef c\u1ee7a b\u1ea1n?"},{"id":"Explicit Content","value":"N\u1ed9i Dung M\u1ea1nh"},{"id":"Hate or Harassment","value":"Th\u00f9 H\u1eadn hay Qu\u1ea5y R\u1ed1i"},{"id":"Release of Personal Information","value":"\u0110\u01b0a ra Th\u00f4ng Tin C\u00e1 Nh\u00e2n"},{"id":"Violence or Self-Harm","value":"B\u1ea1o L\u1ef1c hay T\u1ef1 H\u1ee7y Ho\u1ea1i B\u1ea3n Th\u00e2n"},{"id":"Underage User","value":"Ng\u01b0\u1eddi d\u00f9ng tu\u1ed5i v\u1ecb th\u00e0nh ni\u00ean"},{"id":"Spam","value":"Th\u01b0 r\u00e1c"},{"id":"Loading ","value":"\u0110ang t\u1ea3i "},{"id":"Next Page ","value":"Trang ti\u1ebfp theo "},{"id":"Add a cover image","value":"Th\u00eam m\u1ed9t \u1ea3nh b\u00eca"},{"id":"Describe your story","value":"M\u00f4 t\u1ea3 truy\u1ec7n c\u1ee7a b\u1ea1n"},{"id":"Your story is now published!","value":"Truy\u1ec7n c\u1ee7a b\u1ea1n b\u00e2y gi\u1edd \u0111\u00e3 \u0111\u01b0\u1ee3c \u0111\u0103ng!"},{"id":"Stories with a cover image get more reads. Add a beautiful cover to attract new readers.","value":"Truy\u1ec7n c\u00f3 h\u00ecnh \u1ea3nh b\u00eca nh\u1eadn \u0111\u01b0\u1ee3c nhi\u1ec1u l\u1ea7n \u0111\u1ecdc h\u01a1n. H\u00e3y th\u00eam m\u1ed9t b\u00eca truy\u1ec7n \u0111\u1eb9p \u0111\u1ec3 thu h\u00fat \u0111\u1ed9c gi\u1ea3 m\u1edbi."},{"id":"There was an error saving your cover, please try again.","value":"C\u00f3 m\u1ed9t l\u1ed7i x\u1ea3y ra khi \u0111ang l\u01b0u b\u00eca c\u1ee7a b\u1ea1n, xin vui l\u00f2ng th\u1eed l\u1ea1i."},{"id":"Note: You can always change this later.","value":"L\u01b0u \u00fd: B\u1ea1n lu\u00f4n c\u00f3 th\u1ec3 thay \u0111\u1ed5i sau n\u00e0y."},{"id":"Write a quick summary of your story so readers know what it\u2019s about.","value":"Vi\u1ebft m\u1ed9t t\u00f3m t\u1eaft ng\u1eafn v\u1ec1 truy\u1ec7n c\u1ee7a b\u1ea1n \u0111\u1ec3 ng\u01b0\u1eddi \u0111\u1ecdc bi\u1ebft truy\u1ec7n vi\u1ebft v\u1ec1 g\u00ec."},{"id":"Congratulations! Now share your story with friends.","value":"Xin ch\u00fac m\u1eebng! B\u00e2y gi\u1edd h\u00e3y chia s\u1ebb truy\u1ec7n c\u1ee7a b\u1ea1n v\u1edbi b\u1ea1n b\u00e8."},{"id":"View and share your story","value":"Xem v\u00e0 chia s\u1ebb truy\u1ec7n c\u1ee7a b\u1ea1n"},{"id":"Updated %s","value":"\u0110\u00e3 c\u1eadp nh\u1eadt %s"},{"id":"Unpublish Story","value":"Ng\u1eebng \u0111\u0103ng Truy\u1ec7n"},{"id":"Are you sure you want to unpublish this story?","value":"B\u1ea1n c\u00f3 ch\u1eafc b\u1ea1n mu\u1ed1n ng\u1eebng \u0111\u0103ng tru}
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
"No rồi?" Diệp Lương Nhất nhìn lướt qua Chung Vận bên kia, có chút ngạc nhiên.
"Vâng." Chung Vận cẩn thận dùng khăn giấy lau sạch khóe miệng, đem đồ ăn Diệp Lương Nhất thích chuyển tới phía hắn. Nhìn Diệp Lương Nhất liên tiếp gắp đồ ăn theo hướng này, trên mặt nhất thời vui vẻ rất nhiều.
"Lương, sư huynh, anh thật sự đang cùng Trần An An kết giao?" cô vẫn không tin Diệp Lương Nhất khó tính như vậy sẽ thích Trần An An! Bọn họ căn bản không cùng một thế giới, Trần An An ngốc nghếch, sao có thể chăm sóc tốt cho hắn?
Trong lòng Chung Vận vừa chua xót vừa ghen tị, năm đó lúc đi du lịch, cô liền nảy sinh tình cảm với Diệp Lương Nhất.
Khi đó hắn mới hơn hai mươi tuổi, nhưng làm việc cẩn thận chăm chú, chẳng thích náo động, cũng không khoe khoang. rõ ràng là học trò được các giáo sư coi trọng nhất, nhưng lại quá kín tiếng.
Sau đó, vào kỳ nghỉ hè năm nhất, cô tự mình đi tìm Diệp Lương Nhất xin thụ giáo, đề cử chính mình, chiến đấu trong hai tuần, rốt cục cũng làm hắn cảm động.
cô là người có tính cách cực kỳ mạnh mẽ, nhưng khi đó lại luôn đi theo Diệp Lương Nhất sắm vai tiểu học muội ngoan ngoãn.
Chung Vận đối với chính mình luôn luôn vô cùng tự tin, nhưng với chuyện Diệp Lương Nhất, cô lại lùi bước. Tính cách Diệp Lương Nhất quá mức lạnh nhạt, cô căn bản không rõ suy nghĩ của hắn.
Bởi vậy cũng không dám tùy tiện thổ lộ, sợ thổ lộ xong, ngay cả làm tiểu học muội hắn cũng không chấp nhận.
Kết quả là kéo dài nhiều năm như vậy, đợi đến khi cô được điều đến làm cùng bệnh viện với hắn, lại biết được hắn đã có bạn gái!
Nếu đối phương xinh đẹp hơn cô, có năng lực hơn cô thì không nói, thế mà người Diệp Lương Nhất coi trọng lại mọi thứ cũng không bằng cô. Điều này làm sao cô có thể cam tâm!
cô đổi cách xưng hô với hắn từ Diệp Lương Nhất biến thành sư huynh, thay đổi rất nhỏ, nhưng cũng là nhắc nhở Diệp Lương Nhất bọn họ đã giao tình nhiều năm như vậy.
trên mặt Chung Vận dù chưa biểu lộ ra điều gì, ánh mắt lại gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Lương Nhất, giống như muốn đem mỗi một biểu tình nhỏ của hắn đều thu vào trong mắt.
"Ừ." Diệp Lương Nhất không chút do dự khẳng định, khóe mắt lóe sáng nhìn dung trang tinh xảo của Chung Vận, lại nhớ đến Trần An An tóc đuôi ngựa bù xù, trong mắt không che giấu được ý cười,"Mới gần đây."
Hô hấp của Chung Vận cứng lại, trái tim giống như bị nụ cười của hắn cắt ra thành từng mảnh. Biểu tình như vậy sao có thể là giả? Mười ngón tay Chung Vận ở dưới nắm chặt khăn trải bàn, lực đạo lớn giống như có thể đem tấm vải kia xé nát.
hắn thật sự có bạn gái, buồn cười là cô chẳng biết gì cả, vẫn hăng hái ra sức tìm cách chuyển tới bệnh viện chỗ hắn......
Chung Vận chỉ cảm thấy miệng đắng ngắt, nụ cười trên mặt duy trì không nổi nữa, chỉ có thể cúi đầu không nói một lời.
"Chu Tề? Anh cũng đi WC sao?" Trần An An xử lý xong vết ố trên áo lông, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy trong gương bồn rửa tay Chu Tề đang đứng phía sau cô.
"Ừ." Chu Tề đi đến bên cạnh cô, thấy trên tay cô vẫn đang nhỏ nước, liền nhẹ nhàng cầm lấy tay cô đặt ở dưới chỗ sấy khô.
Bên tai vang lên tiếng vù vù, gió mát thổi, Trần An An thoải mái nheo mắt lại, nhìn Chu Tề cảm kích cười,"Cám ơn anh, tôi không biết ở đây có máy sấy."
Chu Tề nhìn cô lắc đầu, bỗng nhiên mở miệng nói:"cô thật sự cùng Diệp Lương Nhất kết giao?"
Tiếng máy hong khô rất lớn, Trần An An không nghe rõ, liền cao giọng hỏi lại một lần.
Chu Tề cười nhẹ, hơi hơi cúi người xuống, thở ra hơi nóng phả trên lỗ tai Trần An An,"Tôi nói, cô thật sự cùng Diệp Lương Nhất kết giao?"
Trần An An bị hắn thổi ngứa lỗ tai, nghe thấy lời này chợt cả kinh, lui mạnh về phía sau, thắt lưng lập tức đụng vào đá cẩm thạch bồn rửa tay.
"A!" cô đau đến sắc mặt trắng nhợt, ôm thắt lưng, thân mình không đứng thẳng dậy được.
Chu Tề không ngờ cô phản ứng mạnh như vậy, vội vàng đưa tay đỡ cô,"Thế nào? Có sao không?"
"không, không có việc gì......" Trần An An đau vô cùng, cũng không thể không biết xấu hổ nói trước mặt Chu Tề, đành phải kìm nén chịu đựng,"Chúng ta quay vào đi!"
Chu Tề thấy cô như vậy, cũng không còn tâm tư khách sáo nữa, đành phải cẩn thận đỡ cô cùng nhau trở vào.
Lúc đến ghế lô, Chu Tề lại hỏi một câu,"An An, cô nói thật đi, cô và Lương Nhất thật sự kết giao?"
"A, đúng vậy!" Đôi mắt to tròn của Trần An An chột dạ vòng vo xoay chuyển, cúi đầu lại nhấn mạnh một lần,"Chúng tôi, chúng tôi kết giao."
Chu Tề nhướn mày, không tiếp lời cô. Trong mắt ôn nhuận đều là ý cười,"Như vậy à, vậy cuối tuần cùng tôi đi ăn món điểm tâm ngọt được không?"
Cuối tuần, Trần An An nghĩ nghĩ, bài viết quảng cáo cho công ty hoạt hình cô đã nộp lên rồi, ngoại trừ dạy thêm cho Quý Cửu Thành, cuối tuần cô quả thật không có việc gì.
Liền gật đầu đồng ý,"Được!"
Nghe vậy, Chu Tề không nhịn được nở nụ cười, khuôn mặt ôn nhuận như bình minh rực sáng, ấm áp mà chói mắt.
"Tốt, vậy lúc đó tôi sẽ đến đón cô."
Thấy Chu Tề đỡ Trần An An vào phòng, Diệp Lương Nhất hốt hoảng, sao chỉ đi ra ngoài một lát mà giờ lại thành ra vậy?
Diệp Lương Nhất cùng Chung Vận đều bình tĩnh nhìn cô, làm cho Trần An An có chút ngượng ngùng, chậm chạp bước đến vị trí của mình ngồi xuống, đầu cũng cúi thấp xuống bát,"Tôi không cẩn thận bị đụng một chút......"
Diệp Lương Nhất nhíu mày, vừa định mở miệng giáo huấn Trần An An, chợt nghe Chu Tề nói:"Lương Nhất, đừng trách An An, là tôi dọa đến cô ấy."
Lời nói đến bên miệng Diệp Lương Nhất bị ép xuống, hắn nhìn lướt qua Trần An An, thấy cô ngốc ngơ ngác nhìn Chu Tề cười, nhất thời cảm thấy khó chịu.
Dứt khoát cúi đầu ăn cơm, mắt không thấy tâm không phiền!
Bữa cơm tẩy trần này, trừ Trần An An, ba người còn lại mỗi người một suy nghĩ, căn bản không có tâm trạng ăn cơm.
May là tâm tư Trần An An đơn giản, ngoài việc lấp đầy bụng thì chẳng chú ý đến cái gì cả.
Buổi tối, Diệp Lương Nhất và Trần An An cùng nhau về nhà, trong lòng Trần An An có chút không yên, muốn tìm mọi cách để không phải ở cùng với Diệp Lương Nhất.
Lại không dám hỏi nhiều, chỉ có thể không cam lòng đi theo Diệp Lương Nhất, ôm thắt lưng, từng bước đạp lên bóng của Diệp Lương Nhất, lúc này mới cảm thấy nguôi giận không ít.
Hai người lái xe về nhà, liền đi vào phòng mình. Trần An An nhìn thoáng qua Diệp Lương Nhất đóng chặt cửa phòng, nhịn không được bĩu môi, làm như có ai muốn vào không bằng!
đã tám giờ, Trần An An lấy điện thoại ra xem thời gian, vội vàng gọi điện thoại cho ba cô, buổi tối ba cô ngủ sớm, nếu muộn Trần An An sợ ông ngủ mất.
"Ba, mấy hôm nay thân thể ba thế nào?" Trần An An dựa trên tường, khuôn mặt nhỏ nhắn luôn luôn vô tâm vô phế giờ nhiễm một tia ưu sầu.
"Khỏe lắm! Con không cần lo đâu!" Thanh âm ba Trần sang sảng từ điện thoại bên kia truyền đến, vẫn tràn đầy khí khái như trước.
Trần An An thoáng thở dài nhẹ nhõm, hướng ba cô làm nũng,"Ba, con nhớ ba, ba tới chỗ con được không?"
"không đi! Việc gì phải phí tiền đi lại như vậy, sắp đến tết rồi, con được nghỉ trở về là được!" Ba Trần không chút nghĩ ngợi cự tuyệt.
"Ba!" Trần An An tức giận giậm chân, không phải cảm thấy ba cô không cần cô, mà là đau lòng ông.
Trần An An là do một tay ba cô nuôi nấng đến giờ, bộ dáng mẹ cô thế nào cô đã sớm quên, cô hiểu rõ ba mình, biết ba cô không phải là không quan tâm cô, mà là tiếc tiền.
cô nhớ lúc cô còn nhỏ, ba cô rất tiết kiệm, hận không thể biến tiền thành đôi để tiêu, nhưng mà mỗi khi cô có chuyện, lại hào phóng làm người ta ngạc nhiên.
Lần này kiểu gì cũng phải đưa ba cô đi bệnh viện kiểm tra! Trần An An hạ quyết tâm! Cắn răng nói:"Ba, con có bạn trai, ba tới giúp con nhìn xem đi!"
Bên kia trầm mặc vài giây, lúc này mới truyền đến thanh âm kinh hỉ của ba Trần,"thật vậy sao? An An, đối phương là người như thế nào? Ba đã sớm nói với con, không có tiền cũng không sao, mấu chốt là nhân cách, đối xử tốt với mình là được, con nói cho ba biết, cậu ta......"
"Ba tới nhìn là biết ngay thôi, ba! Con nói thì cũng không được rõ lắm, dù sao hiện tại là mùa đông, trong nhà cũng không có việc gì, ba đi một chuyến được không?"
"Để ba suy nghĩ đã,......" Bên kia ba Trần vừa nói vừa ngắt điện thoại.
Ba Trần vừa treo điện thoại xong thì ho dữ dội, ông đau khổ nhìn thoáng qua hai chân sưng phù ngày càng nghiêm trọng.
Tay lại còn run nhè nhẹ, An An có bạn trai, dù thế nào cũng phải đi xem, An An rất ngốc, vạn nhất bị người ta lừa thì làm sao bây giờ?
Nhưng mà chân đã thành ra thế này, phù giống như cây cải củ. đi đến chỗ An An, cũng chỉ làm cho con bé thêm lo lắng thôi!
Ba Trần run rẩy với lấy chén nước, mạnh mẽ uống hết phân nửa, trên mặt tang thương đầy mâu thuẫn.
Trần An An nghe tiếng tút tút, chán nản thở dài, lại không được.
Nhưng mà lần này ba cô cũng không kiên quyết, mấy ngày tới cô nên gọi nhiều về nhà mới được!
cô buông điện thoại đi vào phòng tắm tắm rửa, cẩn thận không làm ướt miệng vết thương, thật vất vả tắm xong, đang mặc áo ngủ, chợt nghe thấy tiếng đập cửa.
Trong lòng Trần An An hoảng hốt, vội vàng mặc quần, trên đầu còn quấn khăn mặt vọt tới mở cửa cho Diệp Lương Nhất,"Bác sĩ Diệp, có việc gì vậy?"
Diệp Lương Nhất không để ý cô, theo khe cửa tiến vào. Đánh giá phòng Trần An An một chút, lúc này mới quay đầu nhìn cô lạnh lùng nói:"Cởi quần áo."
Cái gì? Trần An An cả kinh, gắt gao túm lấy cổ áo của mình, cảnh giác nhìn Diệp Lương Nhất, hắn muốn làm gì? Chẳng lẽ......
Vừa nghĩ trong đầu, Trần An An lại nhận ra một vấn đề khác, Diệp Lương Nhất lúc này chỉ mặc một chiếc áo choàng tắm màu trắng, lộ ra mảng lớn da thịt trước ngực.
Thân thể Trần An An run lên, mắt to tròn như mèo con gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Lương Nhất, vừa bước lui về phía sau, vừa nơm nớp lo sợ nói:"Diệp, bác sĩ Diệp, anh đừng, đừng làm bậy."
Diệp Lương Nhất chống lại cặp mắt to kia của cô, bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng, vài bước liền tới trước mặt Trần An An, nắm lấy cổ tay cô, đem cô áp đảo ở trên giường.
eef gi\u1edbi hi\u1ec7n \u0111\u1ea1i."},{"id":"Next","value":"Ti\u1ebfp theo"},{"id":"Submit report","value":"G\u1eedi b\u00e1o c\u00e1o"},{"id":"Advertisement","value":"Qu\u1ea3ng c\u00e1o"},{"id":"Suggested Tags","value":"Tag \u0110\u01b0\u1ee3c \u0110\u1ec1 Ngh\u1ecb"},{"id":"Report a Comment","value":"B\u00e1o C\u00e1o m\u1ed9t B\u00ecnh Lu\u1eadn"},{"id":"Report a Message","value":"B\u00e1o C\u00e1o m\u1ed9t Tin Nh\u1eafn"},{"id":" stories selected","value":" truy\u1ec7n \u0111\u01b0\u1ee3c l\u1ef1a ch\u1ecdn"},{"id":"Are you sure you want to remove this story from your library\/archive?","value":"B\u1ea1n c\u00f3 ch\u1eafc b\u1ea1n mu\u1ed1n x\u00f3a truy\u1ec7n n\u00e0y t\u1eeb th\u01b0 vi\u1ec7n\/l\u01b0u tr\u1eef c\u1ee7a b\u1ea1n?"},{"id":"Explicit Content","value":"N\u1ed9i Dung M\u1ea1nh"},{"id":"Hate or Harassment","value":"Th\u00f9 H\u1eadn hay Qu\u1ea5y R\u1ed1i"},{"id":"Release of Personal Information","value":"\u0110\u01b0a ra Th\u00f4ng Tin C\u00e1 Nh\u00e2n"},{"id":"Violence or Self-Harm","value":"B\u1ea1o L\u1ef1c hay T\u1ef1 H\u1ee7y Ho\u1ea1i B\u1ea3n Th\u00e2n"},{"id":"Underage User","value":"Ng\u01b0\u1eddi d\u00f9ng tu\u1ed5i v\u1ecb th\u00e0nh ni\u00ean"},{"id":"Spam","value":"Th\u01b0 r\u00e1c"},{"id":"Loading ","value":"\u0110ang t\u1ea3i "},{"id":"Next Page ","value":"Trang ti\u1ebfp theo "},{"id":"Add a cover image","value":"Th\u00eam m\u1ed9t \u1ea3nh b\u00eca"},{"id":"Describe your story","value":"M\u00f4 t\u1ea3 truy\u1ec7n c\u1ee7a b\u1ea1n"},{"id":"Your story is now published!","value":"Truy\u1ec7n c\u1ee7a b\u1ea1n b\u00e2y gi\u1edd \u0111\u00e3 \u0111\u01b0\u1ee3c \u0111\u0103ng!"},{"id":"Stories with a cover image get more reads. Add a beautiful cover to attract new readers.","value":"Truy\u1ec7n c\u00f3 h\u00ecnh \u1ea3nh b\u00eca nh\u1eadn \u0111\u01b0\u1ee3c nhi\u1ec1u l\u1ea7n \u0111\u1ecdc h\u01a1n. H\u00e3y th\u00eam m\u1ed9t b\u00eca truy\u1ec7n \u0111\u1eb9p \u0111\u1ec3 thu h\u00fat \u0111\u1ed9c gi\u1ea3 m\u1edbi."},{"id":"There was an error saving your cover, please try again.","value":"C\u00f3 m\u1ed9t l\u1ed7i x\u1ea3y ra khi \u0111ang l\u01b0u b\u00eca c\u1ee7a b\u1ea1n, xin vui l\u00f2ng th\u1eed l\u1ea1i."},{"id":"Note: You can always change this later.","value":"L\u01b0u \u00fd: B\u1ea1n lu\u00f4n c\u00f3 th\u1ec3 thay \u0111\u1ed5i sau n\u00e0y."},{"id":"Write a quick summary of your story so readers know what it\u2019s about.","value":"Vi\u1ebft m\u1ed9t t\u00f3m t\u1eaft ng\u1eafn v\u1ec1 truy\u1ec7n c\u1ee7a b\u1ea1n \u0111\u1ec3 ng\u01b0\u1eddi \u0111\u1ecdc bi\u1ebft truy\u1ec7n vi\u1ebft v\u1ec1 g\u00ec."},{"id":"Congratulations! Now share your story with friends.","value":"Xin ch\u00fac m\u1eebng! B\u00e2y gi\u1edd h\u00e3y chia s\u1ebb truy\u1ec7n c\u1ee7a b\u1ea1n v\u1edbi b\u1ea1n b\u00e8."},{"id":"View and share your story","value":"Xem v\u00e0 chia s\u1ebb truy\u1ec7n c\u1ee7a b\u1ea1n"},{"id":"Updated %s","value":"\u0110\u00e3 c\u1eadp nh\u1eadt %s"},{"id":"Unpublish Story","value":"Ng\u1eebng \u0111\u0103ng Truy\u1ec7n"},{"id":"Are you sure you want to unpublish this story?","value":"B\u1ea1n c\u00f3 ch\u1eafc b\u1ea1n mu\u1ed1n ng\u1eebng \u0111\u0103ng tru}
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook