Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 106-110
Chương 106 Chương 106: Sở Tích Nguyệt - Hình Thần Cầu Diệt.
Chương 106: Sở Tích Nguyệt - Hình Thần Cầu Diệt.
Một vệt kiếm quang chiếu rọi màng đêm u tối tĩnh mịch, vết kiếm lưu lại trên mặt đất dài hơn vạn trượng, kiếm khí vang vọng cửu thiên, người khác nhìn thấy kinh hồn khiếp vía, bọn họ không tin được rằng Sở Tích Nguyệt lại mạnh đến trình độ này, ngay cả Thất Tinh Kiếm Trận cũng không thể giam giữ được nàng, nàng chỉ cần dùng một kiếm liền phá giải hết tất thảy nguy cơ.
Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm vừa ra thôn phệ Thất Tinh Kiếm Trận, chém tan Thất Kiếm, Sở Tích Nguyệt cũng tổn hao hơn hai phần Tiên Ma Lực, may mắn ở nơi này có vô số thi thể để cho nàng thôn phệ bổ sung Tiên Ma Lực.
Sở Tích Nguyệt mỗi bước đi đều mang theo tử khí bao trùm mà đến, những nơi nàng đi qua các thi thể đều hóa thành xương trắng, toàn bộ cơ thể, tu vi, thể chất đều bị nàng thôn phệ sạch sẽ, hơn mấy trăm đệ tử vừa chết mà bây giờ ngay cả thi thể còn không có lưu lại trực tiếp bị hóa thành xương trắng theo gió mà biến mất.
Những người còn sống sót nhìn thấy cảnh tưởng này đều sợ run cả người, bọn họ chưa từng nhìn thấy thứ gì đáng sợ đến như vậy, hôm nay Sở Tích Nguyệt xuất hiện làm cho bọn cảm nhận được thế nào là tuyệt vọng, thế nào là bất lực, bọn họ không biết Kiếm Tông đắc tội gì đến nàng, nhưng ngày hôm nay bọn họ biết rằng Sở Tích Nguyệt cùng Kiếm Tông chỉ có thể một người sống sót.
Sở Tích Nguyệt liếc nhìn đám đệ tử còn sống sót, nàng tay cầm Hồng Huyền Táng đi lại gần, nàng cũng không muốn lưu lại bất cứ kẻ nào, cho dù nàng biết bọn họ vô tội, bọn họ không tham gia vào việc diệt Sở Gia của nàng, chỉ trách bọn họ là đệ tử Kiếm Tông.
Lúc này Sở Tích Nguyệt định vung kiếm chém sạch những người còn sót lại, bổng nhưng từ đâu đến ba đạo kiếm quang ngăn cản Sở Tích Nguyệt tiến bước.
Trung niên nam tử sau lưng mang theo một thanh kiếm, âm thanh từ xa truyền đến chỗ Sở Tích Nguyệt "Ta vốn cho rằng, ngươi không dám tấn công bọn ta, hiện tại xem ra, thực lực của ngươi vượt xa ta tưởng tượng".
"Nghe giọng điệu của ngươi, chắc là ngươi rất mạnh?" Sở Tích Nguyệt nhìn chằm chằm trung niên nam tử nói.
"Ngươi hôm nay phải chết ở nơi này không nghi ngờ, ngươi đừng nghỉ có thể giết chết Thanh Sơn, Thất Kiếm thì cảm thấy bản thân mình rất mạnh, chẳng qua ngươi chỉ là tên hề nhảy nhót mà thôi!"
"Haha, thật buồn cười, một tên Thiên Tôn Cảnh cộng thêm hai tên Địa Tôn Cảnh liền nghỉ có thể giết được ta, Kiếm Tông các ngươi cũng quá xem thường Sở Tích Nguyệt ta rồi".
Nói xong, Sở Tích Nguyệt liền lấy ra Hồng Huyền Táng, hỏi "Ai tới trước?".
Người đến không ai khác chính là Đại Trưởng Lão tu vi Thiên Tôn Cảnh, hắn hôm nay cùng với Tam Trưởng Lão, Tứ Trưởng Lão tu vi đều là Địa Tôn Cảnh lâu năm xuất hiện, bọn hắn muốn vây công giết chết Sở Tích Nguyệt, bọn hắn cũng chỉ nghỉ rằng Sở Tích Nguyệt tu vi cũng chỉ có Thiên Tôn Cảnh mà thôi, ở Kiếm Vực rất lâu rồi không xuất hiện Bất Hủ Tiên Tôn, ngay cả Tông Chủ của bọn hắn cũng chỉ ở mức Chung Cực Tiên Tôn hơn một vạn năm nay là người được xưng đệ nhất Kiếm Vực.
Nếu như có một Bất Hủ Tiên Tôn xuất hiện, một là chết, hai là trở thành người của Kiếm Tông trước nay đều là như vậy, nhưng mà hôm nay lại có người chọc vào uy nghiêm của Kiếm Tông, bọn hắn liền phải diệt trừ người này.
"Ai tới trước?"
Sở Tích Nguyệt nói ra lời này, ánh mắt lại nhìn chằm chằm ba vị Trưởng Lão của Kiếm Tông.
Ba người cũng không từng người mà ra tay, bọn họ đồng loạt xuất thủ muốn nhanh chóng tiêu diệt Sở Tích Nguyệt, không có thời gian đâu mà cùng nàng đơn đấu, bọn họ đâu biết thực lực của Sở Tích Nguyệt như thế nào, nếu như lỗ mãng liền thiệt thòi lớn.
"Hừ, không ngờ Kiếm Tông các ngươi truyền thừa lâu đời, nhưng lại đồng loạt ra tay với một tiểu bối giống như ta, như vậy cũng tốt, ta cũng muốn xem các vị lợi hại như thế nào".
Đại Trưởng Lão từ sau lưng xuất ra một thanh huyết sắc trường kiếm, hai người khác cũng là như vậy đồng thời xuất ra trường kiếm tốc độ cực nhanh, tạo thành một cái hình tam giác mà vây công Sở Tích Nguyệt.
Đại Trưởng Lão ngạo nghễ nói "Ngươi thật cho rằng, Kiếm Tông bọn ta không có thứ gì trấn áp được ngươi, hôm nay cho ngươi mở mang kiến thức một chút Thất Tinh Kiếm Pháp của Kiếm Tông bọn ta".
Nói xong, khí thế trên người của ba người bọn hắn cũng kéo cao đến đỉnh phong.
Bầu trời đột nhiên biến đổi, gió lạnh thấu xương, chỉ thấy ba thanh huyết sắc trường kiếm, xuất hiện từng đạo oan hồn, xuất hiện cùng một chỗ đánh thẳng vào thần hồn của nàng.
Cùng lúc đó, bốn phía không gian lâm vào bóng tối, một vết kiếm lạnh thấu xương từ đâu chém đến, từ sau lừng Sở Tích Nguyệt xuất hiện.
Sở Tích Nguyệt hoàn toàn đánh mất toàn bộ cảm ứng.
Người ra tay chắc là Đại Trưởng Lão tu vi Thiên Tôn Cảnh, người này kiếm pháp cao cường, thực lực mạnh mẽ, kiếm đạo lĩnh ngộ cao siêu, ở Kiếm Tông thực lực của hắn chỉ kém Bạch Vân Kiếm Tôn mà thôi, nếu như thiên phú của hắn cao hơn, hiện tại tu vi đã bước vào Bất Hủ Tiên Tôn, rất tiếc hắn có thiên phú Kiếm Đạo siêu quần, nhưng thiên phú tu luyện lại có hạn, nên hắn chỉ có thể bước đến Thiên Tôn Cảnh.
"Phá cho ta".
Sở Tích Nguyệt không giữ lại toàn bộ thực lực nữa, đem Hồng Huyền Táng giơ lên cao, toàn bộ Tiên Ma Lực từ trong cơ thể bộc phát mà ra.
Một đạo tia chớp, đâm xuyên qua màng đêm u tối tĩnh mịch, sói sáng con đường trước mắt, đâm thẳng đến hai người Tam Trưởng Lão, Tứ Trưởng Lão.
"Mông Lung Kiếm Quyết: Lôi Vân Trảm" Mông Lung Kiếm Quyết thức thứ ba, chém rụng thần hồn, hình thần câu diệt.
Một kiếm này chém ra, hắc ám tan vỡ, ba chuôi huyết sắc trường kiếm tan vỡ, tiến oan hồn gào thét chói tai vang lên, hồn phi phách tán, sâm la quỷ vực lúc này bị tan vỡ.
Tu La Lĩnh Vực của Sở Tích Nguyệt hiện ra, đôi mắt xuất hiện Tử Cực Huyết Ma Đồng sát khí cực kì đáng sợ, bọn hắn nhìn vào như đang nhìn thấy Ma Thần, nhìn thấy Thần chết, lúc này hai người Tam Trưởng Lão, Tứ Trưởng Lão bị trúng Lôi Vân Trảm chém vào thần hồn, hình thần câu diệt chết ngay tại chỗ.
"Bất Hủ Tiên Tôn, làm sao có thể?" Đại Trưởng Lão nhìn thấy khí tức từ Sở Tích Nguyệt tỏa ra, cả ngươi run run, không thể di chuyển, đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được áp bức, lần đầu tiên cảm nhận được cái chết đến gần như vậy.
Đại Trưởng Lão cảm nhận trước trí mạng nguy hiểm, trong lúc nhất thời, chỉ sợ đến hồn phi phách tán.
Tiếp theo hắn bắt đầu cảm nhận được thần hồn bắt đầu tan vỡ, cơ thể của hắn từ từ nứt ra, toàn bộ nhục thân, thể chất như có bị thứ gì đó đang thôn phệ toàn bộ tu vi của hắn.
"Khônggggggggggggg".
Hắn còn không còn kịp cảm ứng, ý thức đã lâm vào hắc ám, Đại Trưởng Lão của Kiếm Tông thanh danh vang dội toàn bộ Kiếm Vực cứ như vậy mà vẫn lạc, đến ngay cả thi thể cũng bị người khác hút khô không còn lại một thứ gì.
Tam Trưởng Lão, Tứ Trưởng Lão kết cục cũng không khác Đại Trưởng Lão là bao nhiêu, thi thể của hai người cũng bị Nữ Ma Đầu kia thôn phệ sạch sẽ không còn lại một chút nào.
Toàn bộ đệ tử Kiếm Tông còn sống chứng kiến cảnh này, cả người sợ hãi, bọn hắn ngay từ lúc Đại Trưởng Lão đến còn có một tia hi vọng sống sót, nhưng chứng kiến cảnh tượng vừa rồi, bọn hắn đành lâm vào tuyệt vọng, ngay cả Đại Trưởng Lão cũng bị Nữ Ma Đầu này giết chết, bọ họ trước mặt Nữ Ma Đầu này chẳn khác nào con kiến, muốn giết bao nhiêu thì giết bấy nhiêu.
Sở Tích Nguyệt không chần chừ một chút nào, tay cầm Hồng Huyền Táng dơ lên, chém sạch những đệ tử Kiếm Tông còn sống sót, ngay cả một người cũng không chừa lại, hôm nay nàng liền đại khai sát giới, liền giết sạch toàn bộ đệ tử Kiếm Tông ở nơi này báo thù rửa hận.
Năm đó Sở Gia của nàng cũng là như vậy, bị Kiếm Tông giết sạch ngay cả một người cũng không chừa lại, Loan Âm Thành những người không liên quan cũng liền chết vô tội, nàng hôm nay liền giết sạch người của Kiếm Tông cho dù bọn họ không liên quan đến việc năm đó nàng cũng giết sạch, nàng sẽ tự tay báo thù cho Gia Tộc, báo thù cho Loan Âm Thành.
Cả một mảnh rừng ban đầu là một màu xanh bát ngát, nhưng giờ đây nhuộm đỏ một màu máu tanh, mùi máu tanh hôi thối truyền xa mấy trăm dặm, khắp nơi loan lỗ toàn là vết máu, nhưng lại không có một cỗ thi thể nào.
Sở Tích Nguyệt sau khi giết sạch tất cả, thôn phệ hầu như không còn một người, nàng ánh mắt lạnh lùng, cả người nhuộm đỏ một màu máu, trên tay cầm Hồng Huyền Táng che lên đầu ung dung rời khỏi chiến trường nàng vừa gây ra, như chưa có chuyện gì xảy ra.
Lúc này ở bên trong Đại Điện của Kiếm Tông, Bạch Vân Kiếm Tôn đang tỉnh tọa tu luyện, bổng nhiên hắn nghe tiến vỡ nát từ đâu truyền đến, hắn mở mắt ra thì trước mắt hắn là cảnh tượng không thể nào tin được.
Mệnh bài của Đại Trưởng Lão, Tam Trưởng Lão, Tứ Trưởng Lão, hơn ngàn đệ tử Nội Môn khác bị vỡ nát, không phải ba người Đại Trưởng Lão xuống núi bắt người giết Nhị Trưởng Lão sao, tại sao mệnh bài cũng lại vỡ nát, chẳng lẽ hắn cũng xảy ra chuyện.
"Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Là ai? Là ai giết Trưởng Lão Kiếm Tông của ta" Bạch Vân Kiếm Tôn lúc này tức giận đến điên cuồng, kiếm khí trên người tỏa ra khắp bầu trời, mây đen kéo đến, tiếng sấm ầm ầm.
Đây là lần đầu tiên hắn tức giận đến như vậy, Trưởng Lão Kiếm Tông chỉ trong mấy ngày liền chết năm người, hắn thân là Tông Chủ làm sao chịu nổi trận đã kích này, hắn tức giận đến nổi thổ huyết phun ra mấy ngụm máu lớn.
"Đừng để ta tìm được ngươi, nếu không ta sẽ rút gân lột da của ngươi, tế linh hồn của ngươi rửa hận cho các vị Trưởng Lão" Bạch Vân Kiếm Tôn nộ hống lên bầu trời hét lớn, đây là lần thứ hai Kiếm Tông chịu nổi nhục nhã như này hôm nay, thù này hắn chắc chắn sẽ đòi lại cả gốc lẫn lãi.
Chương 107 Chương 107: Sở Tích Nguyệt - Tin Đồn.
Chương 107: Sở Tích Nguyệt - Tin Đồn.
Sở Tích Nguyệt sau khi giết toàn bộ đệ tử Kiếm Tông cũng nhanh chóng rời khỏi, trận chiến vừa rồi nàng tuy chiến thắng một cách nhẹ nhàng, nhưng đâu ai biết được nàng trận chiến vừa rồi tiêu hao hết bảy phần Tiên Ma Lực trong cơ thể, Tiên Ma Lực của nàng rất khó phục hồi, không giống như Tiên Lực cùng Ma Lực.
Sở Tích Nguyệt di chuyển trong đêm một cách nhanh chóng, nàng muốn đi đến một tòa thành gần nhất tắm rửa nghỉ ngơi, trên người nàng dính đầy máu tanh, tóc tai rối bời, nàng cũng muốn tiêu hóa một chút số năng lượng vừa rồi nàng mới thôn phệ, nàng phải mau chóng bổ sung Tiên Ma Lực một cách nhanh chóng, nếu không Kiếm Tông tìm đến nàng chỉ có một con đường chết.
Tuy rằng thôn phệ hơn ngàn người, Chân Tiên, Tiên Vương, Tiên Tôn đều có nhưng mà số năng lượng này vẫn đang tích trữ trong cơ thể chưa thể chuyển hóa thành tu vi hay Tiên Ma Lực, nàng phải ngồi lại một chổ ổn định sự rối loạn năng lượng trong cơ thể mới có thể chuyển hóa hết số năng lượng vừa mới thôn phệ, đây là lần đầu tiên Sở Tích Nguyệt giết nhiều người như vậy, cũng là lần đầu tiên nàng thôn phệ trên ngàn thi thể.
Trước đây nàng có thể đã từng thôn phệ thi thể của Chí Tôn Cảnh, nhưng mà đó cũng chỉ là một người mà thôi, lần này lại khác nàng thôn phệ hơn ngàn người, mỗi người tu vi tuy không cao, nhưng năng lượng mỗi người lại khác nhau, thôn phệ cùng một lúc nhiều năng lượng như vậy bên trong cơ thể của Sở Tích Nguyệt cũng tạo nên một chút hỗn loạn.
Đi đến toàn thành gần đó, không có gì quá khó khăn để vào thành, trời cũng đã tối, các Trà Lâu hay Khách Sạn đều đã đóng cửa gần hết, may mắn cho Sở Tích Nguyệt là tòa Thanh Vân Khách sạn luôn mở của cả ngày lẫn đêm, nên nàng mới có chỗ nghỉ chân.
Sở Tích Nguyệt cả người dính đầy máu tanh đi vào bên trong Thanh Vân Khách Sạn, mọi người đều nhìn chằm chằm đến nàng, trên người nàng thật sự tỏa ra một mùi máu quá tanh nồng không thể che dấu, làm cho người khác không nhịn mà nhìn thấy.
"Tiểu Nhị cho ta một căn phòng tốt nhất"
Sở Tích Nguyệt đem mấy thỏi bạc ném lên trên bàn, Tiểu Nhị nhìn thấy vậy cũng liền thay đổi thái độ dẫn theo Sở Tích Nguyệt lên tòa lâu cao nhất đi vào căn phòng sang trọng nhất.
"Không được để người nào làm phiền ta hiểu chưa" Sở Tích Nguyệt ném một thỏi bạc cho Tiểu Nhị, sau đó dặn dò không để ai làm phiền nàng, sau đó đi vào bên trong phòng.
Đi vào bên trong, Sở Tích Nguyệt liền cởi ra y phục, đi thẳng vào bồn tắm, tắm rửa sạch sẽ vết máu dính trên người, nàng giết hơn ngàn người máu dính trên người thật sự quá nhiều khó mà cọ rửa sạch sẽ trong một thời gian ngắn.
Trong thời gian tắm rửa, Sở Tích Nguyệt cũng không ngồi im, nàng cũng cố lại cổ năng lượng hỗn loạn trong cơ thể, bắt đầu vận chuyển Bất Diệt Thiên Công chuyển hóa toàn bộ số năng lượng này thành Tiên Ma Lực.
Tu vi của nàng lúc này cũng đã gần tiếp cận đến Bất Hủ Tiên Ma Tôn, chỉ cần nàng cố gắng tu luyện một thời gian ngắn nữa liền đột phá, hoặc có thể thôn phệ lượng lớn Tiên Tôn đều được.
Sau mấy giờ điều chỉnh năng lượng trong cơ thể, Tiên Ma Lực trong người cũng đã hồi phục được chín phần, Sở Tích Nguyệt xem như thoải mái, bây giờ nàng cũng không quá lo lắng như đêm hôm qua sợ người khác tập kích mà không đủ sức hoàng thủ.
Trời cũng đã sáng, Sở Tích Nguyệt cũng không ở lại trên lầu quá lâu, nàng liền bước xuống dưới ăn sáng, uống một chút rượu ngon, từ khi ở cùng Thanh Xà không biết từ khi nào Sở Tích Nguyệt lại thích uống rượu như vậy, có lẽ là do ngày nào Thanh Xà cũng bắt nàng uống rượu cùng.
Bước xuống dưới, chọn một cái bàn trống trãi, phải nói Thanh Vân Khách Sạn sáng sớm rất là đông người, loại người nào cũng có, Tu Luyện Giả, Người Bình Thường đều tập trung tại chỗ này, không biết hôm nay có chuyện gì xảy ra mọi người đều lao nhao bàn tán.
"Các ngươi biết gì chưa, ta nghe nói đêm qua nghe nói có một Nữ Nhân kinh tài tuyệt diễm hoành không xuất thế".
"Chuyện đêm qua sao, ta cũng nghe người khác đồn đại lại rằng có một người chém một kiếm để lại vạn trượng kiếm khí ở Thiên Mộc Lâm".
"Đúng vậy, ngày hôm qua ta liền ở trong thành nhìn thấy một vệt kiếm quang soi sáng cả bầu trời, không biết vị cường giả nào gây ra".
"Ta nghe nói người này là một Hồng Y Nữ Tử, trên tay cầm một cây dù, một người một kiếm chém sạch hơn ngàn đệ tử Kiếm Tông".
"Hừ, hồ ngôn loạn ngữ, các ngươi nghỉ đệ tử Kiếm Tông là ai, có thể dễ dàng bị người khác giết chết như vậy sao" Một vị Chân Tiên Cảnh ngồi trong đám người hừ lạnh nói, hắn là kẻ tu luyện lâu đời, uy danh của Kiếm Tông thế nào hắn rất rõ, làm sao có thể một người một kiếm giết hơn ngàn đệ tử Kiếm Tông chứ.
Lúc này từ bên ngoài một vị tu luyện giả mồ hôi nhể nhải, hình như có việc gì đó rất gấp gáp, chạy hồng hộc vào bên trong Thanh Vân Khách Sạn.
"Các vị nghe tin gì chưa? Hôm nay ta ở ngoài thành nghe nói, toàn bộ Kiếm Tông truy nã một người".
"Người này dung mạo tuyệt trần, một đầu tóc đỏ như máu, trên tay cầm một cái Huyết Ô, đêm qua người này một mình giết chết ba vị Trưởng Lão của Kiếm Tông, giết hơn ngàn đệ tử, trong đó còn có Thất Kiếm uy danh lừng lẫy của Kiếm Vực chúng ta".
"Chuyện này là thật sao? Làm sao có thể có người to gan như vậy, lại dám giết cả Trưởng Lão của Kiếm Tông".
Thanh Vân Khách sạn nhao nhao bàn tán, tin tức Sở Tích Nguyệt giết chết Trưởng Lão cùng với hơn ngàn đệ tử của Kiếm Tông đã truyền khắp Kiếm Vực, chẳng lẽ đêm qua nàng bỏ sót người nào, chắc chắn là như vậy, nếu không Kiếm Tông cũng sẽ không quá hiểu rõ về tình hình của nàng.
"Lần sau phải chú ý một chút, không nên để tên nào sống sót mới được" Sở Tích Nguyệt tự lẩm bẩm.
Lúc này toàn bộ Thanh Vân Khách sạn đều nhìn chằm chằm lấy nàng, đêm qua Sở Tích Nguyệt đột nhiên xuất hiện, một thân toàn là máu tanh, bọn họ hoài nghi Sở Tích Nguyệt là người gây ra chuyện đêm qua, toàn bộ Tu Sĩ của Thanh Vân Khách Sạn đã chuẩn bị xuất thủ.
"Các vị nhìn chằm chằm ta như vậy làm gì? Ta cũng không phải mà người các vị nghe nói!"
"Tu vi của ta chỉ có Thiên Tiên Cảnh, làm sao có thể giết chết được Trưởng Lão của Kiếm Tông chứ!"
Sở Tích Nguyệt nhìn thấy người khác nhìn mình chằm chằm, trên người bọn họ lại lộ ra sát khí đằng đằng, Sở Tích Nguyệt cũng không quá sợ bọn họ, người mạnh nhất trong Thanh Vân Khách Sạn cũng chỉ có Địa Vương Cảnh mà thôi, nhưng nàng cũng không muốn gây thêm phiền phức, nên không chủ động ra tay.
"Hừ, chúng ta làm sao biết được ngươi ẩn nấp tu vi, tất cả huynh đệ cùng lên bắt lấy Nữ Nhân này" Một người có tu vi Chân Tiên Cảnh hô hoán mọi người xuất thủ.
Nhưng điều làm cho hắn không hiểu được là không một ai ra tay, bọn họ cũng đâu phải kẻ ngu, nếu Nữ Nhân trước mặt này là người tối qua giết hơn ngàn đệ tử của Kiếm Tông, thì bọn họ lao lên có tác dụng gì, không đủ cho người ta giết.
"Ồ, không ai giúp ngươi sao?" Sở Tích Nguyệt điềm đạm uống một ngụm rượu nhìn chằm chằm thanh niên vừa rồi hô hoán mọi người ra tay bắt nàng.
"Ta thật sự không muốn gây phiền phức, nhưng mà đã có người muốn chết, ta cũng sẽ chiều theo ý hắn".
Sở Tích Nguyệt khuôn mặt vẫn không thay đổi một chút, bàn tay ngọc ngà nhấc lên, hai ngón tay phất nhẹ, một luồng kiếm khí chém tới thanh niên vừa rồi, một kiếm nhẹ nhàng vừa ra thanh niên đầu lìa khỏi cổ chết ngay tại chỗ.
Toàn bộ khách nhân trong khách sạn nhìn thấy cảnh này đều rợn cả người, Nữ Nhân này thật quá điên rồi, người ta ngay cả xuất thủ còn chưa kịp xuất thủ, nàng đã nhẹ nhàng giết chết, phải biết người kia tu vi cũng không kém, Chân Tiên Cảnh cũng xem như là cường giả của Kiếm Vực, nhưng nàng không tốn một chút sức lực liền giết rồi.
Sở Tích Nguyệt vẫn ung dung ngồi đó mà uống rượu, dường như chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra, thi thể của người kia vẫn chưa lạnh đã hóa thành một bộ xương trắng sau đó tan biến vào hư vô.
"Con người ta là người phân biệt đúng sai, kẻ nào phạm ta kết cục sẽ giống như người vừa rồi, các ngươi còn kẻ nào muốn lên cùng ta chơi đùa một chút sao?" Sở Tích Nguyệt khuôn mặt xinh đẹp động lòng người, hai mắt chớp động, nhìn toàn bộ khách nhân bên trong Thanh Vân Khách Sạn.
Tất cả khách nhân trong khách sạn đều sợ hết cả hồn, làm gì có ai dám chọc vào nàng, nàng mà tức giận lên đồ sát hết người bên trong Thanh Vân Khách Sạn thì lúc đó lại cảm thấy xui xẻo.
Sở Tích Nguyệt cũng không tin được là tin đồn có thể truyền nhanh đến như vậy, từ đêm qua đến bây giờ chỉ mới mấy giờ chứ, vậy mà khắp Kiếm Vực đã lan truyền sự tích của nàng một mình một kiếm giết sạch đệ tử Kiếm Tông, bây giờ lại có người nhận ra nàng, sau này chắc chắn sẽ có rất nhiều phiền phức tìm đến.
Sở Tích Nguyệt mang theo Hồng Huyền Táng rời khỏi Thanh Vân Khách Sạn, nàng không muốn lưu lại nơi này quá lâu, mặt mũi của nàng đã bị người khác nhìn thấy, tiếp theo chắc chắn sẽ có vô vàng tu sĩ đuổi giết nàng.
Chương 108 Chương 108: Sở Tích Nguyệt - Truy Nã.
Chương 108: Sở Tích Nguyệt - Truy Nã.
Mấy ngày sau khi Sở Tích Nguyệt rời khỏi Thanh Vân Khách Sạn, tin đồn về việc nàng giết Trưởng Lão của Kiếm Tông đã lan rộng khắp nơi, thêm với việc mấy ngày trước Sở Tích Nguyệt giết người ở Thanh Vân Khách Sạn nên bây giờ lệnh truy nã của nàng đã có khắp mọi nơi trên toàn bộ Kiếm Vực.
Khuôn mặt và mái tóc đỏ rực như máu của Sở Tích Nguyệt quá khoa trương, nếu không cải trang chắc chắn sẽ dễ dàng bị người khác phát hiện ra, cường giả Kiếm Vực đang truy lùng nàng một cách gắt gao, hiện tại nàng không còn có một chỗ nghỉ chân, đành phải nghỉ chân tạm tại Thiên Mộc Lâm.
"Tình hình hiện tại thật phiền phức, cả Kiếm Vực đều đang truy nã ta, không biết tiếp theo nên làm gì đây" Sở Tích Nguyệt có chút rối bời, ngồi trên thân cây to lớn suy nghỉ kế hoạch tiếp theo.
Kiếm Tông.
Bên trong đại điện, hiện tại chỉ còn Thất Trưởng Lão, Bát Trưởng Lão cùng với Bạch Vân Kiếm Tôn ngồi với nhau, mấy vị Trưởng Lão đã chết hiện tại Kiếm Tông chỉ còn có ba vị Tiên Tôn, tình cảnh hiện giờ thật sự không ổn, lần này chỉ truy bắt một người không rõ lai lịch liền chết mất mấy vị Trưởng Lão.
"Hai vị, hiện tại tình hình của Kiếm Tông chúng ta cũng không quá tốt, người kia có thể giết được Đại Trưởng Lão tu vi chắc chắn không kém gì ta".
"Tông Chủ, không cần quá lo lắng, chúng ta đã đưa ra lệnh truy nã khắp toàn bộ Kiếm Vực" Thất Trưởng Lão nói chuyện.
"Đúng vậy Tông Chủ không cần quá lo lắng, ta đã truyền tin đến Đạo Vực, chẳng mấy chốc Thiên Ảnh Tổ Chức sẽ tìm được người kia mà thôi" Bát Trưởng Lão tiếp lời.
"Lần này mời đến Thiên Ảnh Tổ Chức chúng ta tốn kém cũng không ít, nếu như không diệt trừ được người này, Kiếm Tông chúng ta sẽ thiệt hại rất nặng nề".
"Tông Chủ ngài cũng thật sự quá lo xa, Thiên Ảnh Tổ Chức tất cả đều là Thiên Tôn Cảnh, lần này còn phái ra Ảnh Sát người này tu vi đã đạt đến Bất Hủ Tiên Tôn, bắt người kia không quá khó khăn" Thất Trưởng Lão khẳng định.
"Ta cũng mong là như vậy".
Bên ngoài Kiếm Vực khắp nơi cường giả đã bắt đầu tìm kiếm Sở Tích Nguyệt, số lượng cường giả Tiên Vương cùng Tiên Tôn xuất hiện lần này rất nhiều Sở Tích Nguyệt khó mà đối phó.
Sở Tích Nguyệt đang ngồi nghỉ ngơi trên táng cây lớn, lúc này bổng nhiên cảm nhận được mười mấy luồng khí tức cực kì mạnh mẽ tiến tới.
"Tình báo quả là không sai, Nữ Nhân kia đang trốn tại nơi này, các huynh đệ phải thật cẩn thận" Một vị Địa Tôn Cảnh nhắc nhở.
Sở Tích Nguyệt nhìn thấy nhiều người như vậy truy bắt nàng, nàng có một chút lo lắng, lần này đến đông như vậy, những người này toàn bộ là Tiên Vương còn có mấy người Tiên Tôn.
"Chết tiệt 14 Thiên Vương Cảnh, 2 Địa Tôn Cảnh, từ lúc nào Kiếm Vực có nhiều cường giả đến như vậy" Sở Tích Nguyệt tự thân lẩm bẩm, nàng cũng không thể tin được lần này vây bắt nàng lại nhiều cường giả đến như vậy.
Lúc này bên dưới, một người cảm nhận được xung quanh có động tĩnh, người này nhãn thuật rất cao minh, chuyên dùng để đi truy bắt người khác, tuy sức chiến đấu không cao, nhưng quá trình thăm dò vô cùng thuận lợi.
"Ở trên kia có người, các huynh đệ mau tấn công!".
Mấy người còn lại nghe đến phát hiện tung tích người bọn họ đang truy tìm, không một chút do dự, kiếm trên tay đã ra khỏi vỏ, mười mấy người kiếm khí dày đặc tấn công lên cành cây mà Sở Tích Nguyệt đang ẩn núp.
"Chết tiệt" Sở Tích Nguyệt xém nữa trúng đòn chửi thầm một tiếng.
"Ta rốt cuộc gây thù chuốc oán gì với các ngươi, tại sao phải truy bắt ta như vậy?"
"Hừ, ngươi giữa thanh thiên bạch nhật giết người như nghóe, lại đi tập kích giết hơn ngàn đệ tử của Kiếm Tông, bây giờ lại tỏ ra vẻ mình vô tội"
"Đó cũng là việc của ta với Kiếm Tông, liên quan gì đến các ngươi!".
"Hừ, đừng nhiều lời với nàng, cùng nhau động thủ".
Mười bốn tên Thiên Vương Cảnh vây công không cho nàng chạy thoát, hai tên Địa Tôn Cảnh liên tục công kích Sở Tích Nguyệt tuy rằng bọn họ không quá mạnh, nhưng cũng có một chút dồn ép được Sở Tích Nguyệt.
"Phong Lôi Trảm".
"Thủy Bích Trảm".
Một đạo kiếm khí mang theo phong kiếm khí cùng lôi kiếm khí xé rách hư không mà chém tới, một bên khác một đạo thủy kiếm khí cũng đồng loạt xuất kích, tấn công vào hai phía Sở Tích Nguyệt.
Lúc này Sở Tích Nguyệt muốn né tránh hai đạo kiếm khí chém tới, nhưng mà không hiểu chuyện gì xảy ra, nàng không thể di chuyển, như có thứ gì đó đang giam giữ nàng.
"Hừ, muốn chạy, trúng Thập Tứ Khốn Thiên Trận của bọn ta còn muốn chạy!"
Sở Tích Nguyệt bị Thập Tứ Khốn Thiên Trận giam giữ, tất cả khắp mọi nơi đều bị một bức tường vô hình chặn lại, không cho nàng di chuyển, lúc nay hai đạo kiếm khí cũng chém tới, nàng không thể né tranh bị trúng hai nhát kiếm khí này, thương thế rất nặng nề nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.
"Chết tiệt, nếu Kiếm Vực đã muốn dồn ta vào chỗ chết, từ hôm nay ta liền giết sạch Kiếm Vực" Sở Tích Nguyệt hai mắt đỏ ngầu, Tử Cực Huyết Ma Đồng hiện lên, Tu La Lĩnh Vực bành trướng, toàn bộ không khí xung quanh rơi vào tĩnh mịch, bầu trời bổng dưng tối sầm lại, mây đen cuồng cuộn, cuồng phong gào thét, sấm chớp oanh động khắp bầu trời.
Gió đã nổi lên, trời đã bắt đầu mưa, Sở Tích Nguyệt cũng bắt đầu lấy ra Hồng Huyền Táng, nhẹ nhàng vung tay lên, xung quanh nước mưa vô tình hóa thành kiếm khí dày đặc, mỗi một đạo kiếm khí đều chứa vô tận sát khí, như đang muốn oanh tạc bầu trời, xé rách hư không.
"Mông Lung Kiếm Quyết: Mông Lung Thủy Lưu Trảm" Thủy Lưu Trảm là một chiêu thức lấy thủy kiếm khí làm chủ đạo, nơi nào có nhiều nước uy lực của nó càng cao, bầu trời lại đang đổ mưa lớn, như đang giúp Sở Tích Nguyệt tránh khỏi trận truy bắt ngày hôm nay.
Mông Lung Thủy Lưu Trảm vừa chém ra hơn trăm đạo thủy kiếm khí cực kì dày đặc, tấn công thẳng vào mười bốn tên Tiên Vương Cảnh đang bày ra trận pháp, tuy không thể giết chết bọn họ, nhưng phá giải được trận pháp mọi chuyện còn lại rất sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
"Trảm Ngã Minh Đạo Kiếm: Hồng Ô Huyết Vũ"
Bên Trong Hồng Huyền Táng phân thân thành trăm đạo kiếm khí giống nhau như đúng, Hồng Ô Huyết Vũ hóa thành một cơn mưa kiếm khí mà oanh tạc không nhanh không chậm chém giết mười bốn tên Thiên Vương Cảnh một cách nhẹ nhàng.
Bất Diệt Thiên Công vận chuyển tử khí âm u bốc lên, mỗi bước đi của nàng đều mang theo cái chết đi đến mọi nơi, trong một cái chớp mắt mười bốn cổ thi thể liền hóa thành xương trắng bị nước mưa hòa tan vào bên trong mặt đất.
"Bọn chúng chết rồi, bây giờ đến lượt các ngươi rồi" Sở Tích Nguyệt cầm theo Hồng Huyền Táng ánh mắt chứa đầy sát khí từ từ đi đến gần hai người.
Nhìn thấy Sở Tích Nguyệt nhẹ nhõm giải quyết mười bốn tên Thiên Vương Cảnh, hai tên Địa Tôn Cảnh liền biết nếu như không chạy trốn, bọn họ kết cục chắn chắn sẽ giống như mấy người vừa rồi.
"Chạy, mau chạy".
"Hừ, bây giờ biết sợ rồi, biết chạy trốn rồi, nhưng mà ta đã cho phép các ngươi đi sao" Với một tốc độ cực kì nhanh chóng, Sở Tích Nguyệt đã xuất hiện trước mặt một tên.
"Đại nhân tha mạng, tha mạng" Hắn sợ sệt run run cả người, khắp người dính đầy nước mưa, ở dưới đáy quần hắn hình như có thứ gì chảy ra.
"Khôngggg".
Sở Tích Nguyệt cũng không thèm để ý đến hắn la hét, cầu xin, nàng liền thôn phệ sạch sẽ không còn thừa lại chút gì, Sở Tích Nguyệt tăng tốc đuổi theo tên còn lại.
"Thật đáng sợ, thật đáng sợ, may mắn ta chạy nhanh thoát khỏi nàng truy bắt" Hắn tốc độ nhanh hơn tên kia rất nhiều, phi hành một cách rất nhanh chóng đã chạy ra xa cách chỗ vừa rồi mấy ngàn dặm, hắn nghỉ rằng Sở Tích Nguyệt khó mà đuổi theo kịp.
Nhưng mà lúc hắn đang suy nghỉ là đã chạy thoát thì một giọng nói nhẹ nhàng mà mang theo sát khí đằng đằng truyền đến bên tai của hắn.
"Chạy thật nhanh!"
Sở Tích Nguyệt tốc độ cực kì nhanh chóng đã đuổi kịp, nhưng nàng cũng không vội vàng ra tay, nàng muốn trêu đùa tên này một chút, nàng muốn mang cho hắn một chút hi vọng, sau đó hoàn toàn dập tắc như cách mà bọn chúng ỷ đông hiếp yếu vậy công nàng.
"Ngươi, ngươi".
"Ta làm sao? Tại sao không tiếp tục chạy?".
"Đại nhân tha mạng, tiểu nhân sai rồi, tiểu nhân sai rồi" Hắn khuôn mặt sợ hãi, liên tục dập đầu xuống dưới cầu xin tha thứ, lần đầu tiên trong cuộc đời hắn lại cảm thấy sợ hãi đến như vậy, Nữ Nhân này là ma quỷ không phải người.
"Haha, tha cho ngươi, ngươi có giá trị để ta giữ lại sao?"
Người kia chưa kịp lên tiếng, Sở Tích Nguyệt tay đã chụp lên đầu hắn, chỉ trong chớp mắt người kia đã hóa thành xương trắng bị nước mưa hòa tan vào trong lòng đất.
Sở Tích Nguyệt nhẹ nhỏm giải quyết xong toàn bộ những người tập kích nàng, nhưng nàng bị thương cũng không nhẹ, tuy rằng đã thôn phệ mười mấy cái thi thể nhưng mà vết thương trên người vẫn không khá hơn bao nhiêu, tiếp theo đây Sở Tích Nguyệt phải tận lực ẩn núp, tận lực chạy trốn.
Lúc này bên ngoài Thiên Ảnh Tổ Chức đã xuất hiện ở Kiếm Vực, bọn chúng đang khắp nơi truy lùng Sở Tích Nguyệt, Thiên Ảnh Tổ Chức lần này phái ra Ảnh Sát sát thủ Vương Bài của tổ chức bọn họ, là một trong những cường giả trẻ tuổi bậc nhất của Đạo Vực, nhiệm vụ lần này đối với Ảnh Sát không quá khó khăn, đối phương chỉ là một Thiên Tôn Cảnh hắn sẽ dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ.
Chương 109 Chương 109: Sở Tích Nguyệt - Thiên Ảnh Tổ Chức.
Chương 109: Sở Tích Nguyệt - Thiên Ảnh Tổ Chức.
Thiên Ảnh Tổ Chức là một trong những tổ chức sát thủ lớn nhất Tiên Giới, Thiên Ảnh Tổ Chức có mặt tại khắp mọi nơi bên trong Cửu Thiên Thập Địa, ngay cả ở Kiếm Vực cũng có một Thiên Ảnh Tổ Chức riêng, nhưng không hiểu vì sao một vạn năm trước bị biến mất không còn một dấu vết nào tại Kiếm Vực.
Người ta từng nghi hoặc rằng năm xưa Thiên Ảnh Tổ Chức áp sát Hồng Thiên Kiếm Đế thất bại để cho nàng tự sát, làm ô đanh mất danh tiếng của tổ chức nên Thiên Ảnh Tổ Chức tại Kiếm Vực cũng từ đó mà biến mất, thế nên mới có việc Kiếm Tông mời người của Thiên Ảnh ở Đạo Vực đến ám sát Sở Tích Nguyệt.
Thiên Ảnh Tổ Chức từ trước đến nay không việc gì không dám làm, là một trong những tổ chức đáng sợ bậc nhất bên trong Tiên Giới, chỉ cần ngươi có đầy đủ khả năng chi trả ngươi muốn giết bất cứ người nào đều có thể.
Cho dù có là chủ nhân của Tông Môn cường đại cũng không thoát khỏi móng vuốt của Thiên Ảnh, cho dù ngươi là chủ của một giới khống chế hàng triệu sinh linh cũng sẽ không thoát khỏi cái chết, cho dù ngươi có là thiên chi kiêu tử có khả năng trở thành Tiên Đế cũng không thể sống sót.
Nhưng Thiên Ảnh Tổ Chức có một luật bất thành văn là không thể ám sát người thấp hơn mình một đại cảnh giới, tựa như ngươi là Thiên Tôn Cảnh ngươi chỉ có thể ám sát ngươi bên trong cảnh giới Tiên Tôn nếu như phạm luận đồng nghĩa với cái chết đang chờ đợi ngươi tại Thiên Ảnh, thế nên mới nói Thiên Ảnh Tổ Chức đáng sợ, bọn họ đều vô địch trong cùng cấp đều là thiên kiêu trong thiên kiêu.
Lần này Thiên Ảnh Tổ Chức phái ra Ảnh Sát là một trong những sát thủ tài năng nhất của Đạo Vực, tương lai có thể lên nắm quyền Đà chủ ở Đạo Vực cũng là người có thực lực mạnh nhất trong đám người trẻ tuổi của thế hệ này ở Thiên Ảnh Tổ Chức, hắn làm việc chưa từng thất bại cũng như không được phép thất bại.
Ảnh Sát uy danh cũng rất to lớn ở Tiên Giới, không chỉ mỗi ở Đạo Vực người có thể cùng hắn tranh phong trong suốt thời gian qua cũng chỉ có lát đát mấy người, chiến tích lớn nhất của hắn cũng là một lần ám sát thành công một vị trẻ tuổi vừa mới bước vào Tiên Đế, người này thực lực cũng không tầm thường luôn được Thiên Đế che chở, nhưng không biết vì lí do gì đắc tội người khác nên bị Thiên Ảnh Tổ Chức giết chết.
Lần này Sở Tích Nguyệt cũng là như vậy, tu vi của nàng không cao như vị kia ở Tiên Giới, nhưng nghe nói kiếm pháp của nàng cực kì quỷ dị, sức mạnh cũng vô cùng mạnh mẽ, một mình nàng có thể một lần liền giết mấy vị trong cùng cảnh giới, không những thế còn giết hơn ngàn đệ tử của Kiếm Tông, nhưng nàng vẫn ung dung rời đi như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Ảnh Sát cũng vì thế nên mới hứng thú tiếp nhận nhiệm vụ lần này, không những thế hắn còn mang theo rất nhiều người dưới trướng, hắn muốn kiểm tra xem Sở Tích Nguyệt có đáng để hắn xuất thủ hay không, nếu như ngay cả đám thuộc hạ của hắn cũng không thể thắng nổi thì nàng không đủ tư cách để hắn ra tay.
Lúc này tại một Trà Lâu ở Thanh Vân Khách Sạn, Thiên Ảnh Tổ Chức đã có mặt tại nơi này, đám người này ăn mặc một cách rất bình thường nếu như nhìn vào sẽ chỉ cảm thấy bọn họ chỉ là tu sĩ bình thường, nào có biết rằng bọn họ là sát thủ chuyên gia giết người, ngay cả sát khí cũng áp chế cực kì tốt.
"Đã điều tra được tung tích của mục tiêu hay chưa?" Một thanh niên nam tử khôi ngô tuấn tú, người mang một bộ Hắc Bào màu đen tuyền, trên Hắc Bào có vẽ lên rất nhiều hình thù kì quái mở miệng hỏi.
"Thiếu Chủ, mấy ngày trước ở Thiên Mộc Lâm gần đây, người kia giết 14 bốn Thiên Vương Cảnh, 2 Địa Tôn Cảnh" Người thanh niên áo xanh bên cạnh trả lời.
"Ồ, vậy sao, mục tiêu lần này không tệ!"
Thanh niên mang Hắc Bào màu đen tuyền này không ai khác chính là Ảnh Sát, hắn lần này mang theo bốn người thuộc hạ dưới trướng, những người này tu vi đều đã ở mức Thiên Tôn Cảnh đều là thiên tài ở Thiên Ảnh Tổ Chức, hắn nghe lời nói của thuộc hạ liền đánh giá Sở Tích Nguyệt không tệ.
"Thiếu Chủ, chúng ta bao giờ ra tay?" Phùng Vân Tịnh mở miệng hỏi.
"Không vội! Ta muốn xem mục tiêu lần này còn gây ra thêm động tĩnh nào lớn hơn hay không"
"Nhưng mà Thiếu Chủ, chúng ta cũng nên hoàn thành nhiệm vụ nhanh một chút, lần này lão Đà Chủ không muốn mất quá nhiều thời gian".
"Được rồi, các ngươi tiếp tục theo dõi hành tung của mục tiêu, không được ra tay phải đợi lệnh của ta"
"Vâng, Thiếu Chủ".
Ảnh Sát dù sao cũng là một người trẻ tuổi, hắn cũng muốn ra ngoài thư giãn một thời gian không muốn lúc nào cũng chém chém giết giết, hắn muốn tận hưởng của sống bình thường một chút, cũng như muốn quan sát thêm tình hình của Sở Tích Nguyệt, hắn là người cẩn thận dù sao cũng phải biết thực lực chính xác của đối phương mới ra tay.
.....
.....
Kiếm Tông.
Bạch Vân Kiếm Tôn lúc này đã nổi giận đùng đùng, mấy ngày trước hắn lại nghe được tin tức Sở Tích Nguyệt một đường giết sạch mười bốn vị Thiên Vương Cảnh, hai vị Địa Tôn Cảnh, hắn làm sao không tức giận cho được, tuy biết rằng bọn họ cũng không phải người của Kiếm Tông nhưng nhiều cường giả chết như vậy, Kiếm Vực sau này nếu như có biến số xảy ra lấy ai ra cùng Kiếm Tông bọn hắn chống lại cường địch.
"Chết tiệt, không ngờ Nữ Nhân đó lại mạnh như vậy"
"Ta cũng không ngờ, nhiều Thiên Vương Cảnh cùng Địa Tôn Cảnh như vậy cũng không làm được gì nàng" Thất Trưởng Lão ảo não mở lời.
"Hai người cũng đừng quá lo lắng, Thiên Ảnh Tổ Chức đã đến Kiếm Vực rồi, vài ngày nữa bọn họ sẽ ra tay, lúc đó mọi việc cũng xem như kết thúc" Bát Trưởng Lão mở miệng lên tiếng nói chuyện, trong lời nói có ẩn chứa vài phần chắc chắn, cũng như xoa dịu sự căng thẳng lúc này.
"Ta cũng mong là như vậy, nếu như ngay cả Thiên Ảnh cũng thất bại, lần sau bổn tọa sẽ đích thân ra tay!" Bạch Vân Kiếm Tôn ánh mắt lạnh lùng, trong ánh mắt của hắn có vài phần sát khí mãnh liệt như một con thú muốn lao đến giết người ngay tức khắc.
Bạch Vân Kiếm Tôn cũng không thể ngờ được Sở Tích Nguyệt lại mạnh như vậy, tuy đã tổn thất rất nhiều đệ tử cùng Trưởng Lão nhưng hắn không nghỉ mười bốn vị Thiên Vương Cảnh cùng hai vị Địa Tôn Cảnh lại dễ dàng bị giết như vậy, đến ngay cả hắn cũng không nắm chắc mấy phần chiến thắng, nói là nói như vậy nhưng hắn là Tông Chủ sao có thể trốn tránh được trận chiến này nếu như Thiên Ảnh Tổ Chức thất bại.
.....
.....
Bên trong Thiên Mộc Lâm, sau mấy ngày giết chết mười mấy Thiên Vương Cảnh, Sở Tích Nguyệt cũng không rời đi Thiên Mộc Lâm nàng quyết định lựa chọn ở lại nơi này dưỡng thương, thương thế trên người đã khỏi một phần, Bất Diệt Thiên Công làm rất tốt việc hấp thu Tiên Khí bên ngoài chữa thương cho Sở Tích Nguyệt.
Mấy ngày trước nàng gây ra động tĩnh lớn như vậy, cho dù rời đi khỏi Thiên Mộc Lâm cũng khó mà có nơi nàng có thể đặt chân, nên nàng quyết định ở lại, nơi nguy hiểm cũng chính là nơi an toàn nhất.
Mấy ngày nay không một ai đến truy sát nàng, mọi chuyện đều rất thuận lợi, lúc này nàng có thể ẩn núp hồi phục thương thế, tiêu hóa một chút năng lượng của mười mấy người mấy ngày trước nàng vừa giết.
Lần này nàng muốn bế quan đột phá Bất Hủ Tiên Ma Tôn nàng đã sắp bước vào ngưỡng cửa của cảnh giới đó, chỉ cần vài ngày tới an tâm tu luyện liền có thể đột phá, đây cũng là điều thuận lợi của Bất Diệt Thiên Công. Không những như thế nàng đột phá cảnh giới lại không cần lôi kiếp tẩy lễ, từ trước đến nay nàng chưa từng nhận phải một lần lôi kiếp nào, trừ lần đầu tiên sáng tạo ra Trảm Ngã Minh Đạo Kiếm, ngay cả lần gần nhất ngộ ra Mông Lung Kiếm Quyết cũng không xảy ra bất cứ chuyện gì.
Sở Tích Nguyệt rất an tâm mà tu luyện, những người khác chắc chắn đã biết đến việc nàng giết mấy vị Thiên Vương Cảnh, Địa Tôn Cảnh kia, chắc chắn sẽ không lỗ mãng đến tìm nàng một lần nữa, dựa vào lí đó nên Sở Tích Nguyệt mới an tâm mà tu luyện nếu không nàng nào dám như bây giờ ngồi ở đây mà suy nghỉ lung tung.
Nhưng mà nàng cũng không biết được rằng, Thiên Ảnh Tổ Chức đã đến Kiếm Vực, mục tiêu lần này của bọn họ là nàng, bọn họ đang quan sát nhất cử nhất động của nàng, chỉ là bọn họ chưa muốn ra tay mà thôi, chứ không phải Sở Tích Nguyệt hoàn toàn an toàn.
Thiên Ảnh Tổ Chức lần này đến, chắc chắn sẽ có một trận chiến lớn xảy ra, Sở Tích Nguyệt cũng không biết mình đang đối mặt với điều gì, nàng vẫn cứ như thế mà an tâm tu luyện, cho dù cái chết đã đến cận kề.
Thiên Ảnh Tổ Chức cũng đã bắt đầu hành động, bốn người đi theo Ảnh Sát cũng đã xuất hiện ở Thiên Mộc Lâm, lúc này đang di chuyển với một tốc độ cực kì nhanh chóng tìm kiếm Sở Tích Nguyệt.
Chương 110 Chương 110: Sở Tích Nguyệt - Ảnh Sát.
Chương 110: Sở Tích Nguyệt - Ảnh Sát.
Sở Tích Nguyệt đang chuẩn bị xung kích Bất Hủ Tiên Ma Tôn, Bất Diệt Thiên Công vận chuyển liên tục hấp thu toàn bộ chất dinh dưỡng còn sót lại của mấy ngày trước, liên tục hấp thu Tiên Khí bên ngoài giúp Sở Tích Nguyệt đột phá ngưỡng cửa Bất Hủ Tiên Ma Tôn.
Sau một thời gian ngắn, Tiên Ma Lực trong cơ thể Sở Tích Nguyệt đã hoàn toàn khôi phục, số Tiên Ma Lực dư ra luôn liên tục trùng kích Tiên Ma Thai giúp Tiên Ma Thai ngày càng một lớn hơn.
Tiên Khí xung quanh trăm dặm đều hoàn toàn bị nàng hút sạch không còn lại một chút, hơi thở của Sở Tích Nguyệt ngày càng một bành trướng, Tiên Ma Lực liên tục tăng một cách chóng mặt giúp Sở Tích Nguyệt Bước vào Bất Hủ Tiên Ma Tôn.
Cuối cùng sau mấy hơi thở, Sở Tích Nguyệt cũng hoàn toàn khống chế thành công Tiên Ma Lực trong cơ thể, nàng chính thức bước vào cảnh giới Bất Hủ Tiên Ma Tôn, chỉ trong một khoản thời gian ngắn mà nàng đã tăng lên một cảnh giới so với tiến độ tu luyện trước kia nhanh hơn gấp mấy lần.
Cũng phải thôi dạo gần đây nàng liên tục thôn phệ các Tiên Vương, Tiên Tôn và một số lượng lớn Chân Tiên Cảnh, còn chưa nói đến những thi thể có tu vi thấp hơn cũng đã hơn mấy ngàn thi thể, tu vi tăng một cách chóng mặt cũng là điều hiển nhiên.
.......
.......
Lúc này bên rìa ngoài Thiên Mộc Lâm cách Sở Tích Nguyệt một vạn dặm, bốn bóng người liên tục di chuyển nhanh chóng như đang tìm kiếm thứ đó, bốn người này chính là thuộc hạ của Ảnh Sát, hắn phải ra bốn người để đi bắt Sở Tích Nguyệt, hắn tin tưởng với thực lực cũng bọn họ nếu đánh không lại sẽ dễ dàng chạy trốn, hắn cũng đi sau lưng bốn người để đề phòng bất trắc.
Bốn sát thủ của Thiên Ảnh Tổ Chức tu vi đều là Thiên Tôn Cảnh Hậu Kì, tốc độ của bọn họ cực kì nhanh, chỉ trong vòng nửa giờ đã đuổi đến nơi Sở Tích Nguyệt đang đột phá.
Sở Tích Nguyệt vừa thành công đột phá Bất Hủ Tiên Ma Tôn nên có mấy phần mất cảnh giác, nàng không phát hiện có người đang đến gần.
"Mục tiêu ở trên kia, các huynh đệ đồng loạt ra tay!" Phùng Vân Tịnh mở ra nhãn thuật, phát hiện Sở Tích Nguyệt đang ở trên một thân cây lớn, liền mở miệng bảo các huynh đệ đồng loạt ra tay.
Nghe thấy Phùng Vân Tịnh nói, mấy người kia cũng không chần chừ, một thanh niên cao to trên vai vác theo một cây Đại Đao cực lớn, tuy thân hình to lớn nhưng tốc độ cực kì nhanh chóng vung lên một đạo.
"Huyết Sát Đao Pháp: Tru Diệt".
Một đạo đao khí màu huyết sắc chém thẳng đến nơi Sở Tích Nguyệt đang tu luyện.
ẦM! ẦM!
Cây cổ thụ ngã xuống, may mắn Sở Tích Nguyệt không bị thương, nàng vừa đột phá thành công Bất Hủ Tiên Ma Tôn nên tốc độ tăng lên cũng không ít nhảy xuống nhìn chằm bốn người.
"Các ngươi lại là ai? Lại muốn đến nộp mạng!".
"Haha, Các huynh đệ ta không phải nghe lầm đó chứ, Nữ Nhân này nói chúng ta đến nộp mạng......"
Thanh Niên cao lớn vác theo đại đao cười lớn, hắn còn chưa nói hết câu, một đạo kiếm khí huyết sắc đỏ như máu đã chém đến trên cổ của hắn, tuy hắn tốc độ rất nhanh nhưng không thể né tránh, bị trúng một kiếm hắn liền đầu lìa khỏi cổ.
"Trảm Ngã Minh Đại Kiếm: Huyết Kiếm".
Sở Tích Nguyệt hiện tại đã mạnh hơn rất nhiều, một chiêu Huyết Kiếm liền dễ dàng miểu sát một người trong bốn người đến tập kích nàng.
"Lão Tam, lão tam, Nữ Nhân khốn kiếp giám giết chết lão tam" Hai người khác nhìn thấy huynh đệ của mình bị chém chết tại chỗ, máu dồn lên não trực tiếp phát điên, mang theo vũ khí lao đến công kích Sở Tích Nguyệt.
Nhưng hai người chưa kịp làm gì đã bị chém chết không khác gì Tam Đệ của bọn họ vừa rồi, Sở Tích Nguyệt chỉ dùng một kiếm tiếp tục liền giải quyết hai người, mà Sở Tích Nguyệt lúc này mỗi bước chân của nàng đều mang theo tử khí âm tu, sát khí nồng nặc đi đến gần Phùng Văn Tịnh còn sống sót.
Nàng chỉ đi ngang qua thi thể của ba người vừa chết, thi thể liền bị hút khô chỉ còn sót lại một bộ xương trắng, Phùng Văn Tịnh nhìn thấy cảnh này liền sợ hãi không thôi, hắn từ nhỏ giết vô số người, xé xác hủy thi không biết đã làm biết bao nhiêu lần, nhưng chưa bao giờ hắn nhìn thấy thứ đáng sợ như trước mắt, người chết liền hóa thành xương trắng, ngay cả một chút da thịt cũng không còn.
Phùng Vân Tịnh hoản sợ bỏ chạy, nhưng làm sao hắn có thể sóng sót khỏi tay Sở Tích Nguyệt, nàng chỉ tiện tay nhặt một cành cây ven đường, ném thẳng về phía Phùng Vân Tịnh chạy trốn, cành cây mang theo một đạo kiếm khí dày đặc liền xuyên thủng cơ thể của Phùng Vân Tịnh, hắn cứ như thế mà chết tại chỗ.
Lúc này Ảnh Sát đi theo sau lưng đã đuổi đến, hắn không thể tin được rằng những thứ trước mắt hắn đều là sự thật, Phùng Vân Tịnh thuộc hạ mạnh nhất của hắn cứ như vậy mà chết đi, mấy người khác cũng không thấy đâu, hắn liền biết tất cả đều đã bỏ mạng dưới tay Sở Tích Nguyệt.
Là một sát thủ hắn biết bản thân bất cứ lúc nào cũng có thể chết, nhưng không ngờ hôm nay chứng kiến cảnh tượng huynh đệ của mình chết ngay trước mắt mà không thể làm gì, hắn mới hiểu cảm giác bất lực là như thế nào, hôm nay hắn liền học được một bài học xương máu.
"Ta còn tưởng là cường giả gì tới, không ngờ chỉ là bốn tên phế vật, ngày cả một chiêu còn không tiếp nổi, thật rác rưởi" Sở Tích Nguyệt nâng lên tay ngọc, lau đi vết máu trên tay nhẹ nhàng nói, lúc vừa giết Phùng Vân Tịnh nàng đã phát hiện có người đến, nàng liền mở miệng khích tướng người kia đang ẩn núp.
Sở Tích Nguyệt lúc này cười lớn khuôn mắt mỹ lệ xinh đẹp nở một nụ cười đầy tà mị "Ồ, lại thêm một kẻ không biết sống chết tìm đến cửa!".
"Nếu đã đến thì cũng nên xuất hiện, ta giúp ngươi đi gặp các huynh đệ của ngươi!" Sở Tích Nguyệt mở miệng châm chọc.
Lúc này từ xa Ảnh Sát cũng xuất hiện, hắn biết mình đã bị người kia phát giác ra, khó mà ẩn núp ám sát, lần này chỉ có thể trực tiếp giao phong giết chết mục tiêu, đây cũng là điều làm hắn ghét nhất khi làm sát thủ.
"Các ngươi là ai, là người của Kiếm Tông sao?" Sở Tích Nguyệt mở miệng hỏi thanh niên vừa mới xuất hiện, nàng biết rằng những người này không phải người của Kiếm Vực, nàng cảm nhận được khí tức của bọn họ không phải tu luyện Kiếm Đạo mà là tu luyện một loại ý cảnh khác.
"Hừ, Kiếm Tông là cái thá gì, bọn ta đường đường là Thiên Ảnh Tổ Chức, ngươi lại đi so sánh bọn ta với đám rác rưởi đó" Ảnh Sát hừ lạnh trả lời, hắn không dám lỗ mãng xuất thủ, người này tu vi không kém hắn, hắn muốn kéo dài một chút thời gian thăm dò rõ hư thực.
"Thiên Ảnh Tổ Chức? Chưa từng nghe qua"
"Với một chút thực lực của Kiếm Vực của các ngươi, chưa nghe nói đến cũng là điều hiển nhiên, ngươi rất không tệ theo ta trở về, ngươi chắc chắn sẽ giữ lại được một mạng" Ảnh Sát mở lời thăm dò hư thực, hắn biết cho dù Nữ Nhân này có đồng ý đi theo, nàng cũng không thể sóng sót.
"Haha, thật buồn cười, ngươi ngay cả mạng của mình còn không biết có thể giữ lại hay không, lại còn dám lôi kéo ta trở về tổ chức"
"Vậy phải thử mới biết được!"
Ảnh Sát liền không tiếp tục nhiều lời với Sở Tích Nguyệt, hắn bên hông liền lấy ra hai cái Song Đao tốc độ cực kì nhanh chóng chém tới Sở Tích Nguyệt.
Sở Tích Nguyệt cũng không đứng im chịu trận tay cầm Hồng Huyền Táng đỡ đòn, người này tốc độ rất nhanh một cái chớp mắt đã liền xuất hiện sau lưng Sở Tích Nguyệt tiếp tục chém tới.
Sở Tích Nguyệt tung ra Minh Kiếm đỡ đòn, Minh Kiếm vừa ra tử khí xuất hiện, oan hồn khắp nơi hiện ra, toàn bộ không khí xung quanh như bị hút khô oanh sát mà hướng đến nơi Ảnh Sát xuất hiện.
Ảnh Sát cũng không chừng chừ xuất thủ, hai tay chụm lại liên tục xoay tròn, trên tay hắn Song Đao liên tục tạo thành một trận vũ bão, hóa thành một cơn lốc đao khí phá tan Minh Kiếm mà Sở Tích Nguyệt đánh ra.
"Thiên Ảnh Đao Pháp: Vũ Yến Phi Phong"
Sở Tích Nguyệt nhìn thấy Minh Kiếm của mình bị hóa giải, nàng cũng không đứng im mà tiếp tục tung ra một đạo hỏa kiếm khí đánh về phía Ảnh Sát.
"Mông Lung Kiếm Quyết: Hỏa Viêm Trảm".
Kiếm khí cương mãnh mang theo hỏa kiếm khí, đốt cháy tất cả những thứ nó đi qua, không gì là có thể ngăn cản Hỏa Viêm Trảm của Sở Tích Nguyệt chém tới, phải biết mỗi đạo kiếm khí nàng đánh ra đều mang theo Tiên Ma Lực cực kì quỷ dị khác hoàn toàn với Tiên Lực bình thường.
Ảnh Sát cũng vội vàng cất đi Song Đao hắn biết nếu như tiếp tục dùng Thiên Ảnh Đao pháp sẽ không đỡ được đạo kia kiếm khí đang lao đến, hắn liền hai tay chụm lại cả người hắn khí thế bộc phát mà ra, sau lưng hắn xuất hiện một cái chưởng ấn cực kì to lớn, chưởng ấn này mang theo mấy phần chướng khí, mấy phần tử khí vô cùng kì dị,
"Tham Ma Chưởng".
ẦM! ẦM!
ẦM! ẦM!
Hỏa Viêm Trảm cùng Tham Ma Chưởng va vào nhau, làm cho cả Sở Tích Nguyệt cùng Thiên Ảnh cả hai đều lùi lại mấy bước, cả hai đều trúng đòn, đều bị thương không nhẹ.
Phụt!
Sở Tích Nguyệt phun ra một ngụm máu lớn, đây là lần đầu tiên khi ra khỏi Ma Thiên Sơn nàng bị thương nặng như vậy, vết thương này còn nặng hơn mấy ngày trước rất nhiều.
Ảnh Sát cũng không khá hơn là bao, trên người hắn cũng lưu lại một vết kiếm, vết kiếm kèm theo hỏa kiếm khí liên tục thiêu đốt da thịt của hắn, hắn nhổ ra mấy ngụm máu tươi, sắc mặt cực kì khó coi, đây là lần đầu tiên trong đời hắn bị thương nặng như vậy.
Khung cảnh xung quanh khi hai người chiến đấu cũng không khá hơn bao nhiêu, cây cối khắp nơi đổ xuống, kiếm khí chém ra làm cháy cả một khu vực, chưởng ấn thì tàng phá khắp nơi trên mặt dất, lưu lại rất nhiều cái hố to lớn cực kì kinh khủng.
Đây là trận chiến khó khăn nhất của cả Sở Tích Nguyệt cùng Ảnh Sát, hai người một trận chiến chỉ có thể một người rời đi, chỉ có thể một người sóng sót, trận chiến này sẽ vẫn tiếp tục cho đến khi một người ngã xuống tại Thiên Mộc Lâm.
Chương 106: Sở Tích Nguyệt - Hình Thần Cầu Diệt.
Một vệt kiếm quang chiếu rọi màng đêm u tối tĩnh mịch, vết kiếm lưu lại trên mặt đất dài hơn vạn trượng, kiếm khí vang vọng cửu thiên, người khác nhìn thấy kinh hồn khiếp vía, bọn họ không tin được rằng Sở Tích Nguyệt lại mạnh đến trình độ này, ngay cả Thất Tinh Kiếm Trận cũng không thể giam giữ được nàng, nàng chỉ cần dùng một kiếm liền phá giải hết tất thảy nguy cơ.
Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm vừa ra thôn phệ Thất Tinh Kiếm Trận, chém tan Thất Kiếm, Sở Tích Nguyệt cũng tổn hao hơn hai phần Tiên Ma Lực, may mắn ở nơi này có vô số thi thể để cho nàng thôn phệ bổ sung Tiên Ma Lực.
Sở Tích Nguyệt mỗi bước đi đều mang theo tử khí bao trùm mà đến, những nơi nàng đi qua các thi thể đều hóa thành xương trắng, toàn bộ cơ thể, tu vi, thể chất đều bị nàng thôn phệ sạch sẽ, hơn mấy trăm đệ tử vừa chết mà bây giờ ngay cả thi thể còn không có lưu lại trực tiếp bị hóa thành xương trắng theo gió mà biến mất.
Những người còn sống sót nhìn thấy cảnh tưởng này đều sợ run cả người, bọn họ chưa từng nhìn thấy thứ gì đáng sợ đến như vậy, hôm nay Sở Tích Nguyệt xuất hiện làm cho bọn cảm nhận được thế nào là tuyệt vọng, thế nào là bất lực, bọn họ không biết Kiếm Tông đắc tội gì đến nàng, nhưng ngày hôm nay bọn họ biết rằng Sở Tích Nguyệt cùng Kiếm Tông chỉ có thể một người sống sót.
Sở Tích Nguyệt liếc nhìn đám đệ tử còn sống sót, nàng tay cầm Hồng Huyền Táng đi lại gần, nàng cũng không muốn lưu lại bất cứ kẻ nào, cho dù nàng biết bọn họ vô tội, bọn họ không tham gia vào việc diệt Sở Gia của nàng, chỉ trách bọn họ là đệ tử Kiếm Tông.
Lúc này Sở Tích Nguyệt định vung kiếm chém sạch những người còn sót lại, bổng nhưng từ đâu đến ba đạo kiếm quang ngăn cản Sở Tích Nguyệt tiến bước.
Trung niên nam tử sau lưng mang theo một thanh kiếm, âm thanh từ xa truyền đến chỗ Sở Tích Nguyệt "Ta vốn cho rằng, ngươi không dám tấn công bọn ta, hiện tại xem ra, thực lực của ngươi vượt xa ta tưởng tượng".
"Nghe giọng điệu của ngươi, chắc là ngươi rất mạnh?" Sở Tích Nguyệt nhìn chằm chằm trung niên nam tử nói.
"Ngươi hôm nay phải chết ở nơi này không nghi ngờ, ngươi đừng nghỉ có thể giết chết Thanh Sơn, Thất Kiếm thì cảm thấy bản thân mình rất mạnh, chẳng qua ngươi chỉ là tên hề nhảy nhót mà thôi!"
"Haha, thật buồn cười, một tên Thiên Tôn Cảnh cộng thêm hai tên Địa Tôn Cảnh liền nghỉ có thể giết được ta, Kiếm Tông các ngươi cũng quá xem thường Sở Tích Nguyệt ta rồi".
Nói xong, Sở Tích Nguyệt liền lấy ra Hồng Huyền Táng, hỏi "Ai tới trước?".
Người đến không ai khác chính là Đại Trưởng Lão tu vi Thiên Tôn Cảnh, hắn hôm nay cùng với Tam Trưởng Lão, Tứ Trưởng Lão tu vi đều là Địa Tôn Cảnh lâu năm xuất hiện, bọn hắn muốn vây công giết chết Sở Tích Nguyệt, bọn hắn cũng chỉ nghỉ rằng Sở Tích Nguyệt tu vi cũng chỉ có Thiên Tôn Cảnh mà thôi, ở Kiếm Vực rất lâu rồi không xuất hiện Bất Hủ Tiên Tôn, ngay cả Tông Chủ của bọn hắn cũng chỉ ở mức Chung Cực Tiên Tôn hơn một vạn năm nay là người được xưng đệ nhất Kiếm Vực.
Nếu như có một Bất Hủ Tiên Tôn xuất hiện, một là chết, hai là trở thành người của Kiếm Tông trước nay đều là như vậy, nhưng mà hôm nay lại có người chọc vào uy nghiêm của Kiếm Tông, bọn hắn liền phải diệt trừ người này.
"Ai tới trước?"
Sở Tích Nguyệt nói ra lời này, ánh mắt lại nhìn chằm chằm ba vị Trưởng Lão của Kiếm Tông.
Ba người cũng không từng người mà ra tay, bọn họ đồng loạt xuất thủ muốn nhanh chóng tiêu diệt Sở Tích Nguyệt, không có thời gian đâu mà cùng nàng đơn đấu, bọn họ đâu biết thực lực của Sở Tích Nguyệt như thế nào, nếu như lỗ mãng liền thiệt thòi lớn.
"Hừ, không ngờ Kiếm Tông các ngươi truyền thừa lâu đời, nhưng lại đồng loạt ra tay với một tiểu bối giống như ta, như vậy cũng tốt, ta cũng muốn xem các vị lợi hại như thế nào".
Đại Trưởng Lão từ sau lưng xuất ra một thanh huyết sắc trường kiếm, hai người khác cũng là như vậy đồng thời xuất ra trường kiếm tốc độ cực nhanh, tạo thành một cái hình tam giác mà vây công Sở Tích Nguyệt.
Đại Trưởng Lão ngạo nghễ nói "Ngươi thật cho rằng, Kiếm Tông bọn ta không có thứ gì trấn áp được ngươi, hôm nay cho ngươi mở mang kiến thức một chút Thất Tinh Kiếm Pháp của Kiếm Tông bọn ta".
Nói xong, khí thế trên người của ba người bọn hắn cũng kéo cao đến đỉnh phong.
Bầu trời đột nhiên biến đổi, gió lạnh thấu xương, chỉ thấy ba thanh huyết sắc trường kiếm, xuất hiện từng đạo oan hồn, xuất hiện cùng một chỗ đánh thẳng vào thần hồn của nàng.
Cùng lúc đó, bốn phía không gian lâm vào bóng tối, một vết kiếm lạnh thấu xương từ đâu chém đến, từ sau lừng Sở Tích Nguyệt xuất hiện.
Sở Tích Nguyệt hoàn toàn đánh mất toàn bộ cảm ứng.
Người ra tay chắc là Đại Trưởng Lão tu vi Thiên Tôn Cảnh, người này kiếm pháp cao cường, thực lực mạnh mẽ, kiếm đạo lĩnh ngộ cao siêu, ở Kiếm Tông thực lực của hắn chỉ kém Bạch Vân Kiếm Tôn mà thôi, nếu như thiên phú của hắn cao hơn, hiện tại tu vi đã bước vào Bất Hủ Tiên Tôn, rất tiếc hắn có thiên phú Kiếm Đạo siêu quần, nhưng thiên phú tu luyện lại có hạn, nên hắn chỉ có thể bước đến Thiên Tôn Cảnh.
"Phá cho ta".
Sở Tích Nguyệt không giữ lại toàn bộ thực lực nữa, đem Hồng Huyền Táng giơ lên cao, toàn bộ Tiên Ma Lực từ trong cơ thể bộc phát mà ra.
Một đạo tia chớp, đâm xuyên qua màng đêm u tối tĩnh mịch, sói sáng con đường trước mắt, đâm thẳng đến hai người Tam Trưởng Lão, Tứ Trưởng Lão.
"Mông Lung Kiếm Quyết: Lôi Vân Trảm" Mông Lung Kiếm Quyết thức thứ ba, chém rụng thần hồn, hình thần câu diệt.
Một kiếm này chém ra, hắc ám tan vỡ, ba chuôi huyết sắc trường kiếm tan vỡ, tiến oan hồn gào thét chói tai vang lên, hồn phi phách tán, sâm la quỷ vực lúc này bị tan vỡ.
Tu La Lĩnh Vực của Sở Tích Nguyệt hiện ra, đôi mắt xuất hiện Tử Cực Huyết Ma Đồng sát khí cực kì đáng sợ, bọn hắn nhìn vào như đang nhìn thấy Ma Thần, nhìn thấy Thần chết, lúc này hai người Tam Trưởng Lão, Tứ Trưởng Lão bị trúng Lôi Vân Trảm chém vào thần hồn, hình thần câu diệt chết ngay tại chỗ.
"Bất Hủ Tiên Tôn, làm sao có thể?" Đại Trưởng Lão nhìn thấy khí tức từ Sở Tích Nguyệt tỏa ra, cả ngươi run run, không thể di chuyển, đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được áp bức, lần đầu tiên cảm nhận được cái chết đến gần như vậy.
Đại Trưởng Lão cảm nhận trước trí mạng nguy hiểm, trong lúc nhất thời, chỉ sợ đến hồn phi phách tán.
Tiếp theo hắn bắt đầu cảm nhận được thần hồn bắt đầu tan vỡ, cơ thể của hắn từ từ nứt ra, toàn bộ nhục thân, thể chất như có bị thứ gì đó đang thôn phệ toàn bộ tu vi của hắn.
"Khônggggggggggggg".
Hắn còn không còn kịp cảm ứng, ý thức đã lâm vào hắc ám, Đại Trưởng Lão của Kiếm Tông thanh danh vang dội toàn bộ Kiếm Vực cứ như vậy mà vẫn lạc, đến ngay cả thi thể cũng bị người khác hút khô không còn lại một thứ gì.
Tam Trưởng Lão, Tứ Trưởng Lão kết cục cũng không khác Đại Trưởng Lão là bao nhiêu, thi thể của hai người cũng bị Nữ Ma Đầu kia thôn phệ sạch sẽ không còn lại một chút nào.
Toàn bộ đệ tử Kiếm Tông còn sống chứng kiến cảnh này, cả người sợ hãi, bọn hắn ngay từ lúc Đại Trưởng Lão đến còn có một tia hi vọng sống sót, nhưng chứng kiến cảnh tượng vừa rồi, bọn hắn đành lâm vào tuyệt vọng, ngay cả Đại Trưởng Lão cũng bị Nữ Ma Đầu này giết chết, bọ họ trước mặt Nữ Ma Đầu này chẳn khác nào con kiến, muốn giết bao nhiêu thì giết bấy nhiêu.
Sở Tích Nguyệt không chần chừ một chút nào, tay cầm Hồng Huyền Táng dơ lên, chém sạch những đệ tử Kiếm Tông còn sống sót, ngay cả một người cũng không chừa lại, hôm nay nàng liền đại khai sát giới, liền giết sạch toàn bộ đệ tử Kiếm Tông ở nơi này báo thù rửa hận.
Năm đó Sở Gia của nàng cũng là như vậy, bị Kiếm Tông giết sạch ngay cả một người cũng không chừa lại, Loan Âm Thành những người không liên quan cũng liền chết vô tội, nàng hôm nay liền giết sạch người của Kiếm Tông cho dù bọn họ không liên quan đến việc năm đó nàng cũng giết sạch, nàng sẽ tự tay báo thù cho Gia Tộc, báo thù cho Loan Âm Thành.
Cả một mảnh rừng ban đầu là một màu xanh bát ngát, nhưng giờ đây nhuộm đỏ một màu máu tanh, mùi máu tanh hôi thối truyền xa mấy trăm dặm, khắp nơi loan lỗ toàn là vết máu, nhưng lại không có một cỗ thi thể nào.
Sở Tích Nguyệt sau khi giết sạch tất cả, thôn phệ hầu như không còn một người, nàng ánh mắt lạnh lùng, cả người nhuộm đỏ một màu máu, trên tay cầm Hồng Huyền Táng che lên đầu ung dung rời khỏi chiến trường nàng vừa gây ra, như chưa có chuyện gì xảy ra.
Lúc này ở bên trong Đại Điện của Kiếm Tông, Bạch Vân Kiếm Tôn đang tỉnh tọa tu luyện, bổng nhiên hắn nghe tiến vỡ nát từ đâu truyền đến, hắn mở mắt ra thì trước mắt hắn là cảnh tượng không thể nào tin được.
Mệnh bài của Đại Trưởng Lão, Tam Trưởng Lão, Tứ Trưởng Lão, hơn ngàn đệ tử Nội Môn khác bị vỡ nát, không phải ba người Đại Trưởng Lão xuống núi bắt người giết Nhị Trưởng Lão sao, tại sao mệnh bài cũng lại vỡ nát, chẳng lẽ hắn cũng xảy ra chuyện.
"Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Là ai? Là ai giết Trưởng Lão Kiếm Tông của ta" Bạch Vân Kiếm Tôn lúc này tức giận đến điên cuồng, kiếm khí trên người tỏa ra khắp bầu trời, mây đen kéo đến, tiếng sấm ầm ầm.
Đây là lần đầu tiên hắn tức giận đến như vậy, Trưởng Lão Kiếm Tông chỉ trong mấy ngày liền chết năm người, hắn thân là Tông Chủ làm sao chịu nổi trận đã kích này, hắn tức giận đến nổi thổ huyết phun ra mấy ngụm máu lớn.
"Đừng để ta tìm được ngươi, nếu không ta sẽ rút gân lột da của ngươi, tế linh hồn của ngươi rửa hận cho các vị Trưởng Lão" Bạch Vân Kiếm Tôn nộ hống lên bầu trời hét lớn, đây là lần thứ hai Kiếm Tông chịu nổi nhục nhã như này hôm nay, thù này hắn chắc chắn sẽ đòi lại cả gốc lẫn lãi.
Chương 107 Chương 107: Sở Tích Nguyệt - Tin Đồn.
Chương 107: Sở Tích Nguyệt - Tin Đồn.
Sở Tích Nguyệt sau khi giết toàn bộ đệ tử Kiếm Tông cũng nhanh chóng rời khỏi, trận chiến vừa rồi nàng tuy chiến thắng một cách nhẹ nhàng, nhưng đâu ai biết được nàng trận chiến vừa rồi tiêu hao hết bảy phần Tiên Ma Lực trong cơ thể, Tiên Ma Lực của nàng rất khó phục hồi, không giống như Tiên Lực cùng Ma Lực.
Sở Tích Nguyệt di chuyển trong đêm một cách nhanh chóng, nàng muốn đi đến một tòa thành gần nhất tắm rửa nghỉ ngơi, trên người nàng dính đầy máu tanh, tóc tai rối bời, nàng cũng muốn tiêu hóa một chút số năng lượng vừa rồi nàng mới thôn phệ, nàng phải mau chóng bổ sung Tiên Ma Lực một cách nhanh chóng, nếu không Kiếm Tông tìm đến nàng chỉ có một con đường chết.
Tuy rằng thôn phệ hơn ngàn người, Chân Tiên, Tiên Vương, Tiên Tôn đều có nhưng mà số năng lượng này vẫn đang tích trữ trong cơ thể chưa thể chuyển hóa thành tu vi hay Tiên Ma Lực, nàng phải ngồi lại một chổ ổn định sự rối loạn năng lượng trong cơ thể mới có thể chuyển hóa hết số năng lượng vừa mới thôn phệ, đây là lần đầu tiên Sở Tích Nguyệt giết nhiều người như vậy, cũng là lần đầu tiên nàng thôn phệ trên ngàn thi thể.
Trước đây nàng có thể đã từng thôn phệ thi thể của Chí Tôn Cảnh, nhưng mà đó cũng chỉ là một người mà thôi, lần này lại khác nàng thôn phệ hơn ngàn người, mỗi người tu vi tuy không cao, nhưng năng lượng mỗi người lại khác nhau, thôn phệ cùng một lúc nhiều năng lượng như vậy bên trong cơ thể của Sở Tích Nguyệt cũng tạo nên một chút hỗn loạn.
Đi đến toàn thành gần đó, không có gì quá khó khăn để vào thành, trời cũng đã tối, các Trà Lâu hay Khách Sạn đều đã đóng cửa gần hết, may mắn cho Sở Tích Nguyệt là tòa Thanh Vân Khách sạn luôn mở của cả ngày lẫn đêm, nên nàng mới có chỗ nghỉ chân.
Sở Tích Nguyệt cả người dính đầy máu tanh đi vào bên trong Thanh Vân Khách Sạn, mọi người đều nhìn chằm chằm đến nàng, trên người nàng thật sự tỏa ra một mùi máu quá tanh nồng không thể che dấu, làm cho người khác không nhịn mà nhìn thấy.
"Tiểu Nhị cho ta một căn phòng tốt nhất"
Sở Tích Nguyệt đem mấy thỏi bạc ném lên trên bàn, Tiểu Nhị nhìn thấy vậy cũng liền thay đổi thái độ dẫn theo Sở Tích Nguyệt lên tòa lâu cao nhất đi vào căn phòng sang trọng nhất.
"Không được để người nào làm phiền ta hiểu chưa" Sở Tích Nguyệt ném một thỏi bạc cho Tiểu Nhị, sau đó dặn dò không để ai làm phiền nàng, sau đó đi vào bên trong phòng.
Đi vào bên trong, Sở Tích Nguyệt liền cởi ra y phục, đi thẳng vào bồn tắm, tắm rửa sạch sẽ vết máu dính trên người, nàng giết hơn ngàn người máu dính trên người thật sự quá nhiều khó mà cọ rửa sạch sẽ trong một thời gian ngắn.
Trong thời gian tắm rửa, Sở Tích Nguyệt cũng không ngồi im, nàng cũng cố lại cổ năng lượng hỗn loạn trong cơ thể, bắt đầu vận chuyển Bất Diệt Thiên Công chuyển hóa toàn bộ số năng lượng này thành Tiên Ma Lực.
Tu vi của nàng lúc này cũng đã gần tiếp cận đến Bất Hủ Tiên Ma Tôn, chỉ cần nàng cố gắng tu luyện một thời gian ngắn nữa liền đột phá, hoặc có thể thôn phệ lượng lớn Tiên Tôn đều được.
Sau mấy giờ điều chỉnh năng lượng trong cơ thể, Tiên Ma Lực trong người cũng đã hồi phục được chín phần, Sở Tích Nguyệt xem như thoải mái, bây giờ nàng cũng không quá lo lắng như đêm hôm qua sợ người khác tập kích mà không đủ sức hoàng thủ.
Trời cũng đã sáng, Sở Tích Nguyệt cũng không ở lại trên lầu quá lâu, nàng liền bước xuống dưới ăn sáng, uống một chút rượu ngon, từ khi ở cùng Thanh Xà không biết từ khi nào Sở Tích Nguyệt lại thích uống rượu như vậy, có lẽ là do ngày nào Thanh Xà cũng bắt nàng uống rượu cùng.
Bước xuống dưới, chọn một cái bàn trống trãi, phải nói Thanh Vân Khách Sạn sáng sớm rất là đông người, loại người nào cũng có, Tu Luyện Giả, Người Bình Thường đều tập trung tại chỗ này, không biết hôm nay có chuyện gì xảy ra mọi người đều lao nhao bàn tán.
"Các ngươi biết gì chưa, ta nghe nói đêm qua nghe nói có một Nữ Nhân kinh tài tuyệt diễm hoành không xuất thế".
"Chuyện đêm qua sao, ta cũng nghe người khác đồn đại lại rằng có một người chém một kiếm để lại vạn trượng kiếm khí ở Thiên Mộc Lâm".
"Đúng vậy, ngày hôm qua ta liền ở trong thành nhìn thấy một vệt kiếm quang soi sáng cả bầu trời, không biết vị cường giả nào gây ra".
"Ta nghe nói người này là một Hồng Y Nữ Tử, trên tay cầm một cây dù, một người một kiếm chém sạch hơn ngàn đệ tử Kiếm Tông".
"Hừ, hồ ngôn loạn ngữ, các ngươi nghỉ đệ tử Kiếm Tông là ai, có thể dễ dàng bị người khác giết chết như vậy sao" Một vị Chân Tiên Cảnh ngồi trong đám người hừ lạnh nói, hắn là kẻ tu luyện lâu đời, uy danh của Kiếm Tông thế nào hắn rất rõ, làm sao có thể một người một kiếm giết hơn ngàn đệ tử Kiếm Tông chứ.
Lúc này từ bên ngoài một vị tu luyện giả mồ hôi nhể nhải, hình như có việc gì đó rất gấp gáp, chạy hồng hộc vào bên trong Thanh Vân Khách Sạn.
"Các vị nghe tin gì chưa? Hôm nay ta ở ngoài thành nghe nói, toàn bộ Kiếm Tông truy nã một người".
"Người này dung mạo tuyệt trần, một đầu tóc đỏ như máu, trên tay cầm một cái Huyết Ô, đêm qua người này một mình giết chết ba vị Trưởng Lão của Kiếm Tông, giết hơn ngàn đệ tử, trong đó còn có Thất Kiếm uy danh lừng lẫy của Kiếm Vực chúng ta".
"Chuyện này là thật sao? Làm sao có thể có người to gan như vậy, lại dám giết cả Trưởng Lão của Kiếm Tông".
Thanh Vân Khách sạn nhao nhao bàn tán, tin tức Sở Tích Nguyệt giết chết Trưởng Lão cùng với hơn ngàn đệ tử của Kiếm Tông đã truyền khắp Kiếm Vực, chẳng lẽ đêm qua nàng bỏ sót người nào, chắc chắn là như vậy, nếu không Kiếm Tông cũng sẽ không quá hiểu rõ về tình hình của nàng.
"Lần sau phải chú ý một chút, không nên để tên nào sống sót mới được" Sở Tích Nguyệt tự lẩm bẩm.
Lúc này toàn bộ Thanh Vân Khách sạn đều nhìn chằm chằm lấy nàng, đêm qua Sở Tích Nguyệt đột nhiên xuất hiện, một thân toàn là máu tanh, bọn họ hoài nghi Sở Tích Nguyệt là người gây ra chuyện đêm qua, toàn bộ Tu Sĩ của Thanh Vân Khách Sạn đã chuẩn bị xuất thủ.
"Các vị nhìn chằm chằm ta như vậy làm gì? Ta cũng không phải mà người các vị nghe nói!"
"Tu vi của ta chỉ có Thiên Tiên Cảnh, làm sao có thể giết chết được Trưởng Lão của Kiếm Tông chứ!"
Sở Tích Nguyệt nhìn thấy người khác nhìn mình chằm chằm, trên người bọn họ lại lộ ra sát khí đằng đằng, Sở Tích Nguyệt cũng không quá sợ bọn họ, người mạnh nhất trong Thanh Vân Khách Sạn cũng chỉ có Địa Vương Cảnh mà thôi, nhưng nàng cũng không muốn gây thêm phiền phức, nên không chủ động ra tay.
"Hừ, chúng ta làm sao biết được ngươi ẩn nấp tu vi, tất cả huynh đệ cùng lên bắt lấy Nữ Nhân này" Một người có tu vi Chân Tiên Cảnh hô hoán mọi người xuất thủ.
Nhưng điều làm cho hắn không hiểu được là không một ai ra tay, bọn họ cũng đâu phải kẻ ngu, nếu Nữ Nhân trước mặt này là người tối qua giết hơn ngàn đệ tử của Kiếm Tông, thì bọn họ lao lên có tác dụng gì, không đủ cho người ta giết.
"Ồ, không ai giúp ngươi sao?" Sở Tích Nguyệt điềm đạm uống một ngụm rượu nhìn chằm chằm thanh niên vừa rồi hô hoán mọi người ra tay bắt nàng.
"Ta thật sự không muốn gây phiền phức, nhưng mà đã có người muốn chết, ta cũng sẽ chiều theo ý hắn".
Sở Tích Nguyệt khuôn mặt vẫn không thay đổi một chút, bàn tay ngọc ngà nhấc lên, hai ngón tay phất nhẹ, một luồng kiếm khí chém tới thanh niên vừa rồi, một kiếm nhẹ nhàng vừa ra thanh niên đầu lìa khỏi cổ chết ngay tại chỗ.
Toàn bộ khách nhân trong khách sạn nhìn thấy cảnh này đều rợn cả người, Nữ Nhân này thật quá điên rồi, người ta ngay cả xuất thủ còn chưa kịp xuất thủ, nàng đã nhẹ nhàng giết chết, phải biết người kia tu vi cũng không kém, Chân Tiên Cảnh cũng xem như là cường giả của Kiếm Vực, nhưng nàng không tốn một chút sức lực liền giết rồi.
Sở Tích Nguyệt vẫn ung dung ngồi đó mà uống rượu, dường như chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra, thi thể của người kia vẫn chưa lạnh đã hóa thành một bộ xương trắng sau đó tan biến vào hư vô.
"Con người ta là người phân biệt đúng sai, kẻ nào phạm ta kết cục sẽ giống như người vừa rồi, các ngươi còn kẻ nào muốn lên cùng ta chơi đùa một chút sao?" Sở Tích Nguyệt khuôn mặt xinh đẹp động lòng người, hai mắt chớp động, nhìn toàn bộ khách nhân bên trong Thanh Vân Khách Sạn.
Tất cả khách nhân trong khách sạn đều sợ hết cả hồn, làm gì có ai dám chọc vào nàng, nàng mà tức giận lên đồ sát hết người bên trong Thanh Vân Khách Sạn thì lúc đó lại cảm thấy xui xẻo.
Sở Tích Nguyệt cũng không tin được là tin đồn có thể truyền nhanh đến như vậy, từ đêm qua đến bây giờ chỉ mới mấy giờ chứ, vậy mà khắp Kiếm Vực đã lan truyền sự tích của nàng một mình một kiếm giết sạch đệ tử Kiếm Tông, bây giờ lại có người nhận ra nàng, sau này chắc chắn sẽ có rất nhiều phiền phức tìm đến.
Sở Tích Nguyệt mang theo Hồng Huyền Táng rời khỏi Thanh Vân Khách Sạn, nàng không muốn lưu lại nơi này quá lâu, mặt mũi của nàng đã bị người khác nhìn thấy, tiếp theo chắc chắn sẽ có vô vàng tu sĩ đuổi giết nàng.
Chương 108 Chương 108: Sở Tích Nguyệt - Truy Nã.
Chương 108: Sở Tích Nguyệt - Truy Nã.
Mấy ngày sau khi Sở Tích Nguyệt rời khỏi Thanh Vân Khách Sạn, tin đồn về việc nàng giết Trưởng Lão của Kiếm Tông đã lan rộng khắp nơi, thêm với việc mấy ngày trước Sở Tích Nguyệt giết người ở Thanh Vân Khách Sạn nên bây giờ lệnh truy nã của nàng đã có khắp mọi nơi trên toàn bộ Kiếm Vực.
Khuôn mặt và mái tóc đỏ rực như máu của Sở Tích Nguyệt quá khoa trương, nếu không cải trang chắc chắn sẽ dễ dàng bị người khác phát hiện ra, cường giả Kiếm Vực đang truy lùng nàng một cách gắt gao, hiện tại nàng không còn có một chỗ nghỉ chân, đành phải nghỉ chân tạm tại Thiên Mộc Lâm.
"Tình hình hiện tại thật phiền phức, cả Kiếm Vực đều đang truy nã ta, không biết tiếp theo nên làm gì đây" Sở Tích Nguyệt có chút rối bời, ngồi trên thân cây to lớn suy nghỉ kế hoạch tiếp theo.
Kiếm Tông.
Bên trong đại điện, hiện tại chỉ còn Thất Trưởng Lão, Bát Trưởng Lão cùng với Bạch Vân Kiếm Tôn ngồi với nhau, mấy vị Trưởng Lão đã chết hiện tại Kiếm Tông chỉ còn có ba vị Tiên Tôn, tình cảnh hiện giờ thật sự không ổn, lần này chỉ truy bắt một người không rõ lai lịch liền chết mất mấy vị Trưởng Lão.
"Hai vị, hiện tại tình hình của Kiếm Tông chúng ta cũng không quá tốt, người kia có thể giết được Đại Trưởng Lão tu vi chắc chắn không kém gì ta".
"Tông Chủ, không cần quá lo lắng, chúng ta đã đưa ra lệnh truy nã khắp toàn bộ Kiếm Vực" Thất Trưởng Lão nói chuyện.
"Đúng vậy Tông Chủ không cần quá lo lắng, ta đã truyền tin đến Đạo Vực, chẳng mấy chốc Thiên Ảnh Tổ Chức sẽ tìm được người kia mà thôi" Bát Trưởng Lão tiếp lời.
"Lần này mời đến Thiên Ảnh Tổ Chức chúng ta tốn kém cũng không ít, nếu như không diệt trừ được người này, Kiếm Tông chúng ta sẽ thiệt hại rất nặng nề".
"Tông Chủ ngài cũng thật sự quá lo xa, Thiên Ảnh Tổ Chức tất cả đều là Thiên Tôn Cảnh, lần này còn phái ra Ảnh Sát người này tu vi đã đạt đến Bất Hủ Tiên Tôn, bắt người kia không quá khó khăn" Thất Trưởng Lão khẳng định.
"Ta cũng mong là như vậy".
Bên ngoài Kiếm Vực khắp nơi cường giả đã bắt đầu tìm kiếm Sở Tích Nguyệt, số lượng cường giả Tiên Vương cùng Tiên Tôn xuất hiện lần này rất nhiều Sở Tích Nguyệt khó mà đối phó.
Sở Tích Nguyệt đang ngồi nghỉ ngơi trên táng cây lớn, lúc này bổng nhiên cảm nhận được mười mấy luồng khí tức cực kì mạnh mẽ tiến tới.
"Tình báo quả là không sai, Nữ Nhân kia đang trốn tại nơi này, các huynh đệ phải thật cẩn thận" Một vị Địa Tôn Cảnh nhắc nhở.
Sở Tích Nguyệt nhìn thấy nhiều người như vậy truy bắt nàng, nàng có một chút lo lắng, lần này đến đông như vậy, những người này toàn bộ là Tiên Vương còn có mấy người Tiên Tôn.
"Chết tiệt 14 Thiên Vương Cảnh, 2 Địa Tôn Cảnh, từ lúc nào Kiếm Vực có nhiều cường giả đến như vậy" Sở Tích Nguyệt tự thân lẩm bẩm, nàng cũng không thể tin được lần này vây bắt nàng lại nhiều cường giả đến như vậy.
Lúc này bên dưới, một người cảm nhận được xung quanh có động tĩnh, người này nhãn thuật rất cao minh, chuyên dùng để đi truy bắt người khác, tuy sức chiến đấu không cao, nhưng quá trình thăm dò vô cùng thuận lợi.
"Ở trên kia có người, các huynh đệ mau tấn công!".
Mấy người còn lại nghe đến phát hiện tung tích người bọn họ đang truy tìm, không một chút do dự, kiếm trên tay đã ra khỏi vỏ, mười mấy người kiếm khí dày đặc tấn công lên cành cây mà Sở Tích Nguyệt đang ẩn núp.
"Chết tiệt" Sở Tích Nguyệt xém nữa trúng đòn chửi thầm một tiếng.
"Ta rốt cuộc gây thù chuốc oán gì với các ngươi, tại sao phải truy bắt ta như vậy?"
"Hừ, ngươi giữa thanh thiên bạch nhật giết người như nghóe, lại đi tập kích giết hơn ngàn đệ tử của Kiếm Tông, bây giờ lại tỏ ra vẻ mình vô tội"
"Đó cũng là việc của ta với Kiếm Tông, liên quan gì đến các ngươi!".
"Hừ, đừng nhiều lời với nàng, cùng nhau động thủ".
Mười bốn tên Thiên Vương Cảnh vây công không cho nàng chạy thoát, hai tên Địa Tôn Cảnh liên tục công kích Sở Tích Nguyệt tuy rằng bọn họ không quá mạnh, nhưng cũng có một chút dồn ép được Sở Tích Nguyệt.
"Phong Lôi Trảm".
"Thủy Bích Trảm".
Một đạo kiếm khí mang theo phong kiếm khí cùng lôi kiếm khí xé rách hư không mà chém tới, một bên khác một đạo thủy kiếm khí cũng đồng loạt xuất kích, tấn công vào hai phía Sở Tích Nguyệt.
Lúc này Sở Tích Nguyệt muốn né tránh hai đạo kiếm khí chém tới, nhưng mà không hiểu chuyện gì xảy ra, nàng không thể di chuyển, như có thứ gì đó đang giam giữ nàng.
"Hừ, muốn chạy, trúng Thập Tứ Khốn Thiên Trận của bọn ta còn muốn chạy!"
Sở Tích Nguyệt bị Thập Tứ Khốn Thiên Trận giam giữ, tất cả khắp mọi nơi đều bị một bức tường vô hình chặn lại, không cho nàng di chuyển, lúc nay hai đạo kiếm khí cũng chém tới, nàng không thể né tranh bị trúng hai nhát kiếm khí này, thương thế rất nặng nề nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.
"Chết tiệt, nếu Kiếm Vực đã muốn dồn ta vào chỗ chết, từ hôm nay ta liền giết sạch Kiếm Vực" Sở Tích Nguyệt hai mắt đỏ ngầu, Tử Cực Huyết Ma Đồng hiện lên, Tu La Lĩnh Vực bành trướng, toàn bộ không khí xung quanh rơi vào tĩnh mịch, bầu trời bổng dưng tối sầm lại, mây đen cuồng cuộn, cuồng phong gào thét, sấm chớp oanh động khắp bầu trời.
Gió đã nổi lên, trời đã bắt đầu mưa, Sở Tích Nguyệt cũng bắt đầu lấy ra Hồng Huyền Táng, nhẹ nhàng vung tay lên, xung quanh nước mưa vô tình hóa thành kiếm khí dày đặc, mỗi một đạo kiếm khí đều chứa vô tận sát khí, như đang muốn oanh tạc bầu trời, xé rách hư không.
"Mông Lung Kiếm Quyết: Mông Lung Thủy Lưu Trảm" Thủy Lưu Trảm là một chiêu thức lấy thủy kiếm khí làm chủ đạo, nơi nào có nhiều nước uy lực của nó càng cao, bầu trời lại đang đổ mưa lớn, như đang giúp Sở Tích Nguyệt tránh khỏi trận truy bắt ngày hôm nay.
Mông Lung Thủy Lưu Trảm vừa chém ra hơn trăm đạo thủy kiếm khí cực kì dày đặc, tấn công thẳng vào mười bốn tên Tiên Vương Cảnh đang bày ra trận pháp, tuy không thể giết chết bọn họ, nhưng phá giải được trận pháp mọi chuyện còn lại rất sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
"Trảm Ngã Minh Đạo Kiếm: Hồng Ô Huyết Vũ"
Bên Trong Hồng Huyền Táng phân thân thành trăm đạo kiếm khí giống nhau như đúng, Hồng Ô Huyết Vũ hóa thành một cơn mưa kiếm khí mà oanh tạc không nhanh không chậm chém giết mười bốn tên Thiên Vương Cảnh một cách nhẹ nhàng.
Bất Diệt Thiên Công vận chuyển tử khí âm u bốc lên, mỗi bước đi của nàng đều mang theo cái chết đi đến mọi nơi, trong một cái chớp mắt mười bốn cổ thi thể liền hóa thành xương trắng bị nước mưa hòa tan vào bên trong mặt đất.
"Bọn chúng chết rồi, bây giờ đến lượt các ngươi rồi" Sở Tích Nguyệt cầm theo Hồng Huyền Táng ánh mắt chứa đầy sát khí từ từ đi đến gần hai người.
Nhìn thấy Sở Tích Nguyệt nhẹ nhõm giải quyết mười bốn tên Thiên Vương Cảnh, hai tên Địa Tôn Cảnh liền biết nếu như không chạy trốn, bọn họ kết cục chắn chắn sẽ giống như mấy người vừa rồi.
"Chạy, mau chạy".
"Hừ, bây giờ biết sợ rồi, biết chạy trốn rồi, nhưng mà ta đã cho phép các ngươi đi sao" Với một tốc độ cực kì nhanh chóng, Sở Tích Nguyệt đã xuất hiện trước mặt một tên.
"Đại nhân tha mạng, tha mạng" Hắn sợ sệt run run cả người, khắp người dính đầy nước mưa, ở dưới đáy quần hắn hình như có thứ gì chảy ra.
"Khôngggg".
Sở Tích Nguyệt cũng không thèm để ý đến hắn la hét, cầu xin, nàng liền thôn phệ sạch sẽ không còn thừa lại chút gì, Sở Tích Nguyệt tăng tốc đuổi theo tên còn lại.
"Thật đáng sợ, thật đáng sợ, may mắn ta chạy nhanh thoát khỏi nàng truy bắt" Hắn tốc độ nhanh hơn tên kia rất nhiều, phi hành một cách rất nhanh chóng đã chạy ra xa cách chỗ vừa rồi mấy ngàn dặm, hắn nghỉ rằng Sở Tích Nguyệt khó mà đuổi theo kịp.
Nhưng mà lúc hắn đang suy nghỉ là đã chạy thoát thì một giọng nói nhẹ nhàng mà mang theo sát khí đằng đằng truyền đến bên tai của hắn.
"Chạy thật nhanh!"
Sở Tích Nguyệt tốc độ cực kì nhanh chóng đã đuổi kịp, nhưng nàng cũng không vội vàng ra tay, nàng muốn trêu đùa tên này một chút, nàng muốn mang cho hắn một chút hi vọng, sau đó hoàn toàn dập tắc như cách mà bọn chúng ỷ đông hiếp yếu vậy công nàng.
"Ngươi, ngươi".
"Ta làm sao? Tại sao không tiếp tục chạy?".
"Đại nhân tha mạng, tiểu nhân sai rồi, tiểu nhân sai rồi" Hắn khuôn mặt sợ hãi, liên tục dập đầu xuống dưới cầu xin tha thứ, lần đầu tiên trong cuộc đời hắn lại cảm thấy sợ hãi đến như vậy, Nữ Nhân này là ma quỷ không phải người.
"Haha, tha cho ngươi, ngươi có giá trị để ta giữ lại sao?"
Người kia chưa kịp lên tiếng, Sở Tích Nguyệt tay đã chụp lên đầu hắn, chỉ trong chớp mắt người kia đã hóa thành xương trắng bị nước mưa hòa tan vào trong lòng đất.
Sở Tích Nguyệt nhẹ nhỏm giải quyết xong toàn bộ những người tập kích nàng, nhưng nàng bị thương cũng không nhẹ, tuy rằng đã thôn phệ mười mấy cái thi thể nhưng mà vết thương trên người vẫn không khá hơn bao nhiêu, tiếp theo đây Sở Tích Nguyệt phải tận lực ẩn núp, tận lực chạy trốn.
Lúc này bên ngoài Thiên Ảnh Tổ Chức đã xuất hiện ở Kiếm Vực, bọn chúng đang khắp nơi truy lùng Sở Tích Nguyệt, Thiên Ảnh Tổ Chức lần này phái ra Ảnh Sát sát thủ Vương Bài của tổ chức bọn họ, là một trong những cường giả trẻ tuổi bậc nhất của Đạo Vực, nhiệm vụ lần này đối với Ảnh Sát không quá khó khăn, đối phương chỉ là một Thiên Tôn Cảnh hắn sẽ dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ.
Chương 109 Chương 109: Sở Tích Nguyệt - Thiên Ảnh Tổ Chức.
Chương 109: Sở Tích Nguyệt - Thiên Ảnh Tổ Chức.
Thiên Ảnh Tổ Chức là một trong những tổ chức sát thủ lớn nhất Tiên Giới, Thiên Ảnh Tổ Chức có mặt tại khắp mọi nơi bên trong Cửu Thiên Thập Địa, ngay cả ở Kiếm Vực cũng có một Thiên Ảnh Tổ Chức riêng, nhưng không hiểu vì sao một vạn năm trước bị biến mất không còn một dấu vết nào tại Kiếm Vực.
Người ta từng nghi hoặc rằng năm xưa Thiên Ảnh Tổ Chức áp sát Hồng Thiên Kiếm Đế thất bại để cho nàng tự sát, làm ô đanh mất danh tiếng của tổ chức nên Thiên Ảnh Tổ Chức tại Kiếm Vực cũng từ đó mà biến mất, thế nên mới có việc Kiếm Tông mời người của Thiên Ảnh ở Đạo Vực đến ám sát Sở Tích Nguyệt.
Thiên Ảnh Tổ Chức từ trước đến nay không việc gì không dám làm, là một trong những tổ chức đáng sợ bậc nhất bên trong Tiên Giới, chỉ cần ngươi có đầy đủ khả năng chi trả ngươi muốn giết bất cứ người nào đều có thể.
Cho dù có là chủ nhân của Tông Môn cường đại cũng không thoát khỏi móng vuốt của Thiên Ảnh, cho dù ngươi là chủ của một giới khống chế hàng triệu sinh linh cũng sẽ không thoát khỏi cái chết, cho dù ngươi có là thiên chi kiêu tử có khả năng trở thành Tiên Đế cũng không thể sống sót.
Nhưng Thiên Ảnh Tổ Chức có một luật bất thành văn là không thể ám sát người thấp hơn mình một đại cảnh giới, tựa như ngươi là Thiên Tôn Cảnh ngươi chỉ có thể ám sát ngươi bên trong cảnh giới Tiên Tôn nếu như phạm luận đồng nghĩa với cái chết đang chờ đợi ngươi tại Thiên Ảnh, thế nên mới nói Thiên Ảnh Tổ Chức đáng sợ, bọn họ đều vô địch trong cùng cấp đều là thiên kiêu trong thiên kiêu.
Lần này Thiên Ảnh Tổ Chức phái ra Ảnh Sát là một trong những sát thủ tài năng nhất của Đạo Vực, tương lai có thể lên nắm quyền Đà chủ ở Đạo Vực cũng là người có thực lực mạnh nhất trong đám người trẻ tuổi của thế hệ này ở Thiên Ảnh Tổ Chức, hắn làm việc chưa từng thất bại cũng như không được phép thất bại.
Ảnh Sát uy danh cũng rất to lớn ở Tiên Giới, không chỉ mỗi ở Đạo Vực người có thể cùng hắn tranh phong trong suốt thời gian qua cũng chỉ có lát đát mấy người, chiến tích lớn nhất của hắn cũng là một lần ám sát thành công một vị trẻ tuổi vừa mới bước vào Tiên Đế, người này thực lực cũng không tầm thường luôn được Thiên Đế che chở, nhưng không biết vì lí do gì đắc tội người khác nên bị Thiên Ảnh Tổ Chức giết chết.
Lần này Sở Tích Nguyệt cũng là như vậy, tu vi của nàng không cao như vị kia ở Tiên Giới, nhưng nghe nói kiếm pháp của nàng cực kì quỷ dị, sức mạnh cũng vô cùng mạnh mẽ, một mình nàng có thể một lần liền giết mấy vị trong cùng cảnh giới, không những thế còn giết hơn ngàn đệ tử của Kiếm Tông, nhưng nàng vẫn ung dung rời đi như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Ảnh Sát cũng vì thế nên mới hứng thú tiếp nhận nhiệm vụ lần này, không những thế hắn còn mang theo rất nhiều người dưới trướng, hắn muốn kiểm tra xem Sở Tích Nguyệt có đáng để hắn xuất thủ hay không, nếu như ngay cả đám thuộc hạ của hắn cũng không thể thắng nổi thì nàng không đủ tư cách để hắn ra tay.
Lúc này tại một Trà Lâu ở Thanh Vân Khách Sạn, Thiên Ảnh Tổ Chức đã có mặt tại nơi này, đám người này ăn mặc một cách rất bình thường nếu như nhìn vào sẽ chỉ cảm thấy bọn họ chỉ là tu sĩ bình thường, nào có biết rằng bọn họ là sát thủ chuyên gia giết người, ngay cả sát khí cũng áp chế cực kì tốt.
"Đã điều tra được tung tích của mục tiêu hay chưa?" Một thanh niên nam tử khôi ngô tuấn tú, người mang một bộ Hắc Bào màu đen tuyền, trên Hắc Bào có vẽ lên rất nhiều hình thù kì quái mở miệng hỏi.
"Thiếu Chủ, mấy ngày trước ở Thiên Mộc Lâm gần đây, người kia giết 14 bốn Thiên Vương Cảnh, 2 Địa Tôn Cảnh" Người thanh niên áo xanh bên cạnh trả lời.
"Ồ, vậy sao, mục tiêu lần này không tệ!"
Thanh niên mang Hắc Bào màu đen tuyền này không ai khác chính là Ảnh Sát, hắn lần này mang theo bốn người thuộc hạ dưới trướng, những người này tu vi đều đã ở mức Thiên Tôn Cảnh đều là thiên tài ở Thiên Ảnh Tổ Chức, hắn nghe lời nói của thuộc hạ liền đánh giá Sở Tích Nguyệt không tệ.
"Thiếu Chủ, chúng ta bao giờ ra tay?" Phùng Vân Tịnh mở miệng hỏi.
"Không vội! Ta muốn xem mục tiêu lần này còn gây ra thêm động tĩnh nào lớn hơn hay không"
"Nhưng mà Thiếu Chủ, chúng ta cũng nên hoàn thành nhiệm vụ nhanh một chút, lần này lão Đà Chủ không muốn mất quá nhiều thời gian".
"Được rồi, các ngươi tiếp tục theo dõi hành tung của mục tiêu, không được ra tay phải đợi lệnh của ta"
"Vâng, Thiếu Chủ".
Ảnh Sát dù sao cũng là một người trẻ tuổi, hắn cũng muốn ra ngoài thư giãn một thời gian không muốn lúc nào cũng chém chém giết giết, hắn muốn tận hưởng của sống bình thường một chút, cũng như muốn quan sát thêm tình hình của Sở Tích Nguyệt, hắn là người cẩn thận dù sao cũng phải biết thực lực chính xác của đối phương mới ra tay.
.....
.....
Kiếm Tông.
Bạch Vân Kiếm Tôn lúc này đã nổi giận đùng đùng, mấy ngày trước hắn lại nghe được tin tức Sở Tích Nguyệt một đường giết sạch mười bốn vị Thiên Vương Cảnh, hai vị Địa Tôn Cảnh, hắn làm sao không tức giận cho được, tuy biết rằng bọn họ cũng không phải người của Kiếm Tông nhưng nhiều cường giả chết như vậy, Kiếm Vực sau này nếu như có biến số xảy ra lấy ai ra cùng Kiếm Tông bọn hắn chống lại cường địch.
"Chết tiệt, không ngờ Nữ Nhân đó lại mạnh như vậy"
"Ta cũng không ngờ, nhiều Thiên Vương Cảnh cùng Địa Tôn Cảnh như vậy cũng không làm được gì nàng" Thất Trưởng Lão ảo não mở lời.
"Hai người cũng đừng quá lo lắng, Thiên Ảnh Tổ Chức đã đến Kiếm Vực rồi, vài ngày nữa bọn họ sẽ ra tay, lúc đó mọi việc cũng xem như kết thúc" Bát Trưởng Lão mở miệng lên tiếng nói chuyện, trong lời nói có ẩn chứa vài phần chắc chắn, cũng như xoa dịu sự căng thẳng lúc này.
"Ta cũng mong là như vậy, nếu như ngay cả Thiên Ảnh cũng thất bại, lần sau bổn tọa sẽ đích thân ra tay!" Bạch Vân Kiếm Tôn ánh mắt lạnh lùng, trong ánh mắt của hắn có vài phần sát khí mãnh liệt như một con thú muốn lao đến giết người ngay tức khắc.
Bạch Vân Kiếm Tôn cũng không thể ngờ được Sở Tích Nguyệt lại mạnh như vậy, tuy đã tổn thất rất nhiều đệ tử cùng Trưởng Lão nhưng hắn không nghỉ mười bốn vị Thiên Vương Cảnh cùng hai vị Địa Tôn Cảnh lại dễ dàng bị giết như vậy, đến ngay cả hắn cũng không nắm chắc mấy phần chiến thắng, nói là nói như vậy nhưng hắn là Tông Chủ sao có thể trốn tránh được trận chiến này nếu như Thiên Ảnh Tổ Chức thất bại.
.....
.....
Bên trong Thiên Mộc Lâm, sau mấy ngày giết chết mười mấy Thiên Vương Cảnh, Sở Tích Nguyệt cũng không rời đi Thiên Mộc Lâm nàng quyết định lựa chọn ở lại nơi này dưỡng thương, thương thế trên người đã khỏi một phần, Bất Diệt Thiên Công làm rất tốt việc hấp thu Tiên Khí bên ngoài chữa thương cho Sở Tích Nguyệt.
Mấy ngày trước nàng gây ra động tĩnh lớn như vậy, cho dù rời đi khỏi Thiên Mộc Lâm cũng khó mà có nơi nàng có thể đặt chân, nên nàng quyết định ở lại, nơi nguy hiểm cũng chính là nơi an toàn nhất.
Mấy ngày nay không một ai đến truy sát nàng, mọi chuyện đều rất thuận lợi, lúc này nàng có thể ẩn núp hồi phục thương thế, tiêu hóa một chút năng lượng của mười mấy người mấy ngày trước nàng vừa giết.
Lần này nàng muốn bế quan đột phá Bất Hủ Tiên Ma Tôn nàng đã sắp bước vào ngưỡng cửa của cảnh giới đó, chỉ cần vài ngày tới an tâm tu luyện liền có thể đột phá, đây cũng là điều thuận lợi của Bất Diệt Thiên Công. Không những như thế nàng đột phá cảnh giới lại không cần lôi kiếp tẩy lễ, từ trước đến nay nàng chưa từng nhận phải một lần lôi kiếp nào, trừ lần đầu tiên sáng tạo ra Trảm Ngã Minh Đạo Kiếm, ngay cả lần gần nhất ngộ ra Mông Lung Kiếm Quyết cũng không xảy ra bất cứ chuyện gì.
Sở Tích Nguyệt rất an tâm mà tu luyện, những người khác chắc chắn đã biết đến việc nàng giết mấy vị Thiên Vương Cảnh, Địa Tôn Cảnh kia, chắc chắn sẽ không lỗ mãng đến tìm nàng một lần nữa, dựa vào lí đó nên Sở Tích Nguyệt mới an tâm mà tu luyện nếu không nàng nào dám như bây giờ ngồi ở đây mà suy nghỉ lung tung.
Nhưng mà nàng cũng không biết được rằng, Thiên Ảnh Tổ Chức đã đến Kiếm Vực, mục tiêu lần này của bọn họ là nàng, bọn họ đang quan sát nhất cử nhất động của nàng, chỉ là bọn họ chưa muốn ra tay mà thôi, chứ không phải Sở Tích Nguyệt hoàn toàn an toàn.
Thiên Ảnh Tổ Chức lần này đến, chắc chắn sẽ có một trận chiến lớn xảy ra, Sở Tích Nguyệt cũng không biết mình đang đối mặt với điều gì, nàng vẫn cứ như thế mà an tâm tu luyện, cho dù cái chết đã đến cận kề.
Thiên Ảnh Tổ Chức cũng đã bắt đầu hành động, bốn người đi theo Ảnh Sát cũng đã xuất hiện ở Thiên Mộc Lâm, lúc này đang di chuyển với một tốc độ cực kì nhanh chóng tìm kiếm Sở Tích Nguyệt.
Chương 110 Chương 110: Sở Tích Nguyệt - Ảnh Sát.
Chương 110: Sở Tích Nguyệt - Ảnh Sát.
Sở Tích Nguyệt đang chuẩn bị xung kích Bất Hủ Tiên Ma Tôn, Bất Diệt Thiên Công vận chuyển liên tục hấp thu toàn bộ chất dinh dưỡng còn sót lại của mấy ngày trước, liên tục hấp thu Tiên Khí bên ngoài giúp Sở Tích Nguyệt đột phá ngưỡng cửa Bất Hủ Tiên Ma Tôn.
Sau một thời gian ngắn, Tiên Ma Lực trong cơ thể Sở Tích Nguyệt đã hoàn toàn khôi phục, số Tiên Ma Lực dư ra luôn liên tục trùng kích Tiên Ma Thai giúp Tiên Ma Thai ngày càng một lớn hơn.
Tiên Khí xung quanh trăm dặm đều hoàn toàn bị nàng hút sạch không còn lại một chút, hơi thở của Sở Tích Nguyệt ngày càng một bành trướng, Tiên Ma Lực liên tục tăng một cách chóng mặt giúp Sở Tích Nguyệt Bước vào Bất Hủ Tiên Ma Tôn.
Cuối cùng sau mấy hơi thở, Sở Tích Nguyệt cũng hoàn toàn khống chế thành công Tiên Ma Lực trong cơ thể, nàng chính thức bước vào cảnh giới Bất Hủ Tiên Ma Tôn, chỉ trong một khoản thời gian ngắn mà nàng đã tăng lên một cảnh giới so với tiến độ tu luyện trước kia nhanh hơn gấp mấy lần.
Cũng phải thôi dạo gần đây nàng liên tục thôn phệ các Tiên Vương, Tiên Tôn và một số lượng lớn Chân Tiên Cảnh, còn chưa nói đến những thi thể có tu vi thấp hơn cũng đã hơn mấy ngàn thi thể, tu vi tăng một cách chóng mặt cũng là điều hiển nhiên.
.......
.......
Lúc này bên rìa ngoài Thiên Mộc Lâm cách Sở Tích Nguyệt một vạn dặm, bốn bóng người liên tục di chuyển nhanh chóng như đang tìm kiếm thứ đó, bốn người này chính là thuộc hạ của Ảnh Sát, hắn phải ra bốn người để đi bắt Sở Tích Nguyệt, hắn tin tưởng với thực lực cũng bọn họ nếu đánh không lại sẽ dễ dàng chạy trốn, hắn cũng đi sau lưng bốn người để đề phòng bất trắc.
Bốn sát thủ của Thiên Ảnh Tổ Chức tu vi đều là Thiên Tôn Cảnh Hậu Kì, tốc độ của bọn họ cực kì nhanh, chỉ trong vòng nửa giờ đã đuổi đến nơi Sở Tích Nguyệt đang đột phá.
Sở Tích Nguyệt vừa thành công đột phá Bất Hủ Tiên Ma Tôn nên có mấy phần mất cảnh giác, nàng không phát hiện có người đang đến gần.
"Mục tiêu ở trên kia, các huynh đệ đồng loạt ra tay!" Phùng Vân Tịnh mở ra nhãn thuật, phát hiện Sở Tích Nguyệt đang ở trên một thân cây lớn, liền mở miệng bảo các huynh đệ đồng loạt ra tay.
Nghe thấy Phùng Vân Tịnh nói, mấy người kia cũng không chần chừ, một thanh niên cao to trên vai vác theo một cây Đại Đao cực lớn, tuy thân hình to lớn nhưng tốc độ cực kì nhanh chóng vung lên một đạo.
"Huyết Sát Đao Pháp: Tru Diệt".
Một đạo đao khí màu huyết sắc chém thẳng đến nơi Sở Tích Nguyệt đang tu luyện.
ẦM! ẦM!
Cây cổ thụ ngã xuống, may mắn Sở Tích Nguyệt không bị thương, nàng vừa đột phá thành công Bất Hủ Tiên Ma Tôn nên tốc độ tăng lên cũng không ít nhảy xuống nhìn chằm bốn người.
"Các ngươi lại là ai? Lại muốn đến nộp mạng!".
"Haha, Các huynh đệ ta không phải nghe lầm đó chứ, Nữ Nhân này nói chúng ta đến nộp mạng......"
Thanh Niên cao lớn vác theo đại đao cười lớn, hắn còn chưa nói hết câu, một đạo kiếm khí huyết sắc đỏ như máu đã chém đến trên cổ của hắn, tuy hắn tốc độ rất nhanh nhưng không thể né tránh, bị trúng một kiếm hắn liền đầu lìa khỏi cổ.
"Trảm Ngã Minh Đại Kiếm: Huyết Kiếm".
Sở Tích Nguyệt hiện tại đã mạnh hơn rất nhiều, một chiêu Huyết Kiếm liền dễ dàng miểu sát một người trong bốn người đến tập kích nàng.
"Lão Tam, lão tam, Nữ Nhân khốn kiếp giám giết chết lão tam" Hai người khác nhìn thấy huynh đệ của mình bị chém chết tại chỗ, máu dồn lên não trực tiếp phát điên, mang theo vũ khí lao đến công kích Sở Tích Nguyệt.
Nhưng hai người chưa kịp làm gì đã bị chém chết không khác gì Tam Đệ của bọn họ vừa rồi, Sở Tích Nguyệt chỉ dùng một kiếm tiếp tục liền giải quyết hai người, mà Sở Tích Nguyệt lúc này mỗi bước chân của nàng đều mang theo tử khí âm tu, sát khí nồng nặc đi đến gần Phùng Văn Tịnh còn sống sót.
Nàng chỉ đi ngang qua thi thể của ba người vừa chết, thi thể liền bị hút khô chỉ còn sót lại một bộ xương trắng, Phùng Văn Tịnh nhìn thấy cảnh này liền sợ hãi không thôi, hắn từ nhỏ giết vô số người, xé xác hủy thi không biết đã làm biết bao nhiêu lần, nhưng chưa bao giờ hắn nhìn thấy thứ đáng sợ như trước mắt, người chết liền hóa thành xương trắng, ngay cả một chút da thịt cũng không còn.
Phùng Vân Tịnh hoản sợ bỏ chạy, nhưng làm sao hắn có thể sóng sót khỏi tay Sở Tích Nguyệt, nàng chỉ tiện tay nhặt một cành cây ven đường, ném thẳng về phía Phùng Vân Tịnh chạy trốn, cành cây mang theo một đạo kiếm khí dày đặc liền xuyên thủng cơ thể của Phùng Vân Tịnh, hắn cứ như thế mà chết tại chỗ.
Lúc này Ảnh Sát đi theo sau lưng đã đuổi đến, hắn không thể tin được rằng những thứ trước mắt hắn đều là sự thật, Phùng Vân Tịnh thuộc hạ mạnh nhất của hắn cứ như vậy mà chết đi, mấy người khác cũng không thấy đâu, hắn liền biết tất cả đều đã bỏ mạng dưới tay Sở Tích Nguyệt.
Là một sát thủ hắn biết bản thân bất cứ lúc nào cũng có thể chết, nhưng không ngờ hôm nay chứng kiến cảnh tượng huynh đệ của mình chết ngay trước mắt mà không thể làm gì, hắn mới hiểu cảm giác bất lực là như thế nào, hôm nay hắn liền học được một bài học xương máu.
"Ta còn tưởng là cường giả gì tới, không ngờ chỉ là bốn tên phế vật, ngày cả một chiêu còn không tiếp nổi, thật rác rưởi" Sở Tích Nguyệt nâng lên tay ngọc, lau đi vết máu trên tay nhẹ nhàng nói, lúc vừa giết Phùng Vân Tịnh nàng đã phát hiện có người đến, nàng liền mở miệng khích tướng người kia đang ẩn núp.
Sở Tích Nguyệt lúc này cười lớn khuôn mắt mỹ lệ xinh đẹp nở một nụ cười đầy tà mị "Ồ, lại thêm một kẻ không biết sống chết tìm đến cửa!".
"Nếu đã đến thì cũng nên xuất hiện, ta giúp ngươi đi gặp các huynh đệ của ngươi!" Sở Tích Nguyệt mở miệng châm chọc.
Lúc này từ xa Ảnh Sát cũng xuất hiện, hắn biết mình đã bị người kia phát giác ra, khó mà ẩn núp ám sát, lần này chỉ có thể trực tiếp giao phong giết chết mục tiêu, đây cũng là điều làm hắn ghét nhất khi làm sát thủ.
"Các ngươi là ai, là người của Kiếm Tông sao?" Sở Tích Nguyệt mở miệng hỏi thanh niên vừa mới xuất hiện, nàng biết rằng những người này không phải người của Kiếm Vực, nàng cảm nhận được khí tức của bọn họ không phải tu luyện Kiếm Đạo mà là tu luyện một loại ý cảnh khác.
"Hừ, Kiếm Tông là cái thá gì, bọn ta đường đường là Thiên Ảnh Tổ Chức, ngươi lại đi so sánh bọn ta với đám rác rưởi đó" Ảnh Sát hừ lạnh trả lời, hắn không dám lỗ mãng xuất thủ, người này tu vi không kém hắn, hắn muốn kéo dài một chút thời gian thăm dò rõ hư thực.
"Thiên Ảnh Tổ Chức? Chưa từng nghe qua"
"Với một chút thực lực của Kiếm Vực của các ngươi, chưa nghe nói đến cũng là điều hiển nhiên, ngươi rất không tệ theo ta trở về, ngươi chắc chắn sẽ giữ lại được một mạng" Ảnh Sát mở lời thăm dò hư thực, hắn biết cho dù Nữ Nhân này có đồng ý đi theo, nàng cũng không thể sóng sót.
"Haha, thật buồn cười, ngươi ngay cả mạng của mình còn không biết có thể giữ lại hay không, lại còn dám lôi kéo ta trở về tổ chức"
"Vậy phải thử mới biết được!"
Ảnh Sát liền không tiếp tục nhiều lời với Sở Tích Nguyệt, hắn bên hông liền lấy ra hai cái Song Đao tốc độ cực kì nhanh chóng chém tới Sở Tích Nguyệt.
Sở Tích Nguyệt cũng không đứng im chịu trận tay cầm Hồng Huyền Táng đỡ đòn, người này tốc độ rất nhanh một cái chớp mắt đã liền xuất hiện sau lưng Sở Tích Nguyệt tiếp tục chém tới.
Sở Tích Nguyệt tung ra Minh Kiếm đỡ đòn, Minh Kiếm vừa ra tử khí xuất hiện, oan hồn khắp nơi hiện ra, toàn bộ không khí xung quanh như bị hút khô oanh sát mà hướng đến nơi Ảnh Sát xuất hiện.
Ảnh Sát cũng không chừng chừ xuất thủ, hai tay chụm lại liên tục xoay tròn, trên tay hắn Song Đao liên tục tạo thành một trận vũ bão, hóa thành một cơn lốc đao khí phá tan Minh Kiếm mà Sở Tích Nguyệt đánh ra.
"Thiên Ảnh Đao Pháp: Vũ Yến Phi Phong"
Sở Tích Nguyệt nhìn thấy Minh Kiếm của mình bị hóa giải, nàng cũng không đứng im mà tiếp tục tung ra một đạo hỏa kiếm khí đánh về phía Ảnh Sát.
"Mông Lung Kiếm Quyết: Hỏa Viêm Trảm".
Kiếm khí cương mãnh mang theo hỏa kiếm khí, đốt cháy tất cả những thứ nó đi qua, không gì là có thể ngăn cản Hỏa Viêm Trảm của Sở Tích Nguyệt chém tới, phải biết mỗi đạo kiếm khí nàng đánh ra đều mang theo Tiên Ma Lực cực kì quỷ dị khác hoàn toàn với Tiên Lực bình thường.
Ảnh Sát cũng vội vàng cất đi Song Đao hắn biết nếu như tiếp tục dùng Thiên Ảnh Đao pháp sẽ không đỡ được đạo kia kiếm khí đang lao đến, hắn liền hai tay chụm lại cả người hắn khí thế bộc phát mà ra, sau lưng hắn xuất hiện một cái chưởng ấn cực kì to lớn, chưởng ấn này mang theo mấy phần chướng khí, mấy phần tử khí vô cùng kì dị,
"Tham Ma Chưởng".
ẦM! ẦM!
ẦM! ẦM!
Hỏa Viêm Trảm cùng Tham Ma Chưởng va vào nhau, làm cho cả Sở Tích Nguyệt cùng Thiên Ảnh cả hai đều lùi lại mấy bước, cả hai đều trúng đòn, đều bị thương không nhẹ.
Phụt!
Sở Tích Nguyệt phun ra một ngụm máu lớn, đây là lần đầu tiên khi ra khỏi Ma Thiên Sơn nàng bị thương nặng như vậy, vết thương này còn nặng hơn mấy ngày trước rất nhiều.
Ảnh Sát cũng không khá hơn là bao, trên người hắn cũng lưu lại một vết kiếm, vết kiếm kèm theo hỏa kiếm khí liên tục thiêu đốt da thịt của hắn, hắn nhổ ra mấy ngụm máu tươi, sắc mặt cực kì khó coi, đây là lần đầu tiên trong đời hắn bị thương nặng như vậy.
Khung cảnh xung quanh khi hai người chiến đấu cũng không khá hơn bao nhiêu, cây cối khắp nơi đổ xuống, kiếm khí chém ra làm cháy cả một khu vực, chưởng ấn thì tàng phá khắp nơi trên mặt dất, lưu lại rất nhiều cái hố to lớn cực kì kinh khủng.
Đây là trận chiến khó khăn nhất của cả Sở Tích Nguyệt cùng Ảnh Sát, hai người một trận chiến chỉ có thể một người rời đi, chỉ có thể một người sóng sót, trận chiến này sẽ vẫn tiếp tục cho đến khi một người ngã xuống tại Thiên Mộc Lâm.
Bình luận facebook