Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 31-35
Chương 31 Chương 31: Vân Mộc Đại Đế - Bạch Hà Đột Phá.
Chương 31: Vân Mộc Đại Đế - Bạch Hà Đột Phá.
Vân Mộc cùng Vân Hỏa hai người đi theo đằng sau Diệp Lạc đi về biệt viện của mình, đi lên ngọn núi nhỏ có ba bốn căn nhà tranh, có thể đủ cho ba bốn người ở.
"Hai vị sư đệ, sau này hai đệ ở chỗ này có điều gì không biết liền hỏi ta, ta ở bên cạnh" Diệp Lạc nhìn hai người nói một vài câu, sau đó quay người rời đi trở về nhà tranh của mình trị thương.
Vân Mộc đẩy cửa căn nhà tranh ra, tiến vào bên trong không thấy thứ gì đặc biệt cả, chỉ có một cái giường nhỏ, đôi ba thứ đồ dùng hằng ngày, một bộ quần áo của đệ tử Chân Truyền.
Thực ra Tông Chủ Thanh Vân Môn, muốn rèn luyện đạo tâm của các đệ tử của hắn, cho nên Diệp Lạc đều ở nơi này tu luyện, điều kiện hình như còn kém hơn mấy phần của đệ tử Ngoại Môn.
Nhưng thực ra nồng độ linh khí của nơi này rất cao, so với những nơi khác mà Vân Mộc từng đi qua cao hơn rất nhiều, chỉ là hoàn cảnh sống có một chút đơn sơ đạm bạc.
.............................
Một bên khác Bạch Hà đi theo Thiên Xu tiến về động phủ của mình.
Vào động phủ!
Bạch Hà bắt đầu tĩnh tọa bắt đầu bế quan, vận chuyển Thanh Liên Tâm Kinh.
Thanh Liên Tâm Kinh của nàng đã đến tầng thứ tư đỉnh phong, nhưng trước kia không có cách nào đột phá tầng thứ năm, Hoang Vực linh khí ít ỏi, bất qua bây giờ nơi này linh khí nồng đậm nàng có thể tự tin đột phá tầng thứ năm bước vào Thiên Nhân Cảnh.
Mỗi một chu thiên của Thanh Liên Tâm Kinh trước kia liền hấp thụ hai trăm linh thạch cực phẩm, bây giờ chỉ cần hấp thu thiên địa linh khí là được, không cần dùng nhiều linh thạch như vậy nữa.
Theo linh khí tiến vào thân thể, Thủy linh căn được cường hóa, mà Thủy linh căn của nàng lại là loại biến dị đặc biệt trở thành Huyết linh căn nàng cũng từ đó chủ tu Huyết linh căn, nhưng Thủy linh căn của nàng cũng rất vững chắc.
Nửa này sau, hấp thu thêm năm mươi viên linh thạch cực phẩm, Bạch Hà Thủy linh căn cuối cùng cũng cường hóa đến viên mãn, Thủy linh căn viên mãn tự nhiên Huyết linh căn cũng cường hóa không ít.
Lại nữa ngày Bạch Hà tiếp tục hấp thu thêm năm mươi viên linh thạch cực phẩm, cường hóa Huyết linh căn đến viên mãn, đột phá Thiên Nhân Cảnh.
Người bình thường muốn đột phá Thiên Nhân Cảnh tích lũy đầy đủ là có thể đột phá một cách dễ dàng, nhưng Bạch Hà mỗi lần đột phá đều phải đến cực hạn của linh căn mới có thể đột phá, vì lý do đó nàng tu luyện hơn ngàn năm mới Tiên Thiên Đỉnh Phong.
Mỗi lần nàng đột phá cực hạn linh căn, cơ thể nàng sẽ thuế biến một lần, tiến hóa lên đẳng cấp cao hơn của Yêu Thú, tỷ như lần này nàng đột phá Thiên Nhân đột phá cực hạn cơ thể Giao Long nhảy vào Chân Long nhất tộc.
Người khác bình thường sẽ cảm nhận nàng đã là Chân Long nhưng thực ra không phải, do nàng ngàn năm hấp thu Tinh Huyết của vị kia Du Long nên người khác mới nhận không ra điểm khác thường mà thôi.
Sau bốn ngày, Bạch Hà Huyết linh căn tiêu tốn một trăm bốn mươi viên linh thạch cực phẩm cuối cùng cũng cực hạn, nàng cơ thể sắp thuế biến.
Bạch Hà hóa thành bản thể bay thẳng lên trời cao, lôi kiếp đánh xuống thân thể của nàng, cơ thể Giao Long từ từ nứt vỡ mà ra, lân giáp bắt đầu hiện ra, trên đầu cũng mọc ra hai cái sừng rồng.
Mà bên ngoài mây đen bao phủ toàn bộ Thanh Vân Môn, lôi kiếp lóe lên thắp sáng cả bầu trời, vô số đệ tử Thanh Vân Môn nhìn lên bầu trời có thể thoát ấn thoát hiện thấy một con rồng đang độ kiếp.
Hóa Giao Bạch Hà đã có thể hô mưa gọi gió, đã có thần thông nhất định, ngàn năm tu luyện mọc ra lân giáp, thân thể chuyển thành huyết sắc, đã đủ hai cái sừng rồng được gọi là Huyết Long Vương.
Lôi phạt đánh xuống cơ thể nàng rất dữ dội, nàng từ một trảo Huyết Long mọc thêm bốn trảo trở thành ngũ trảo Chân Long chân chính trở thành Chân Long.
Chưa dừng lại ở đó nàng chưa thành công đột phá Thiên Nhân, tuy đã thuế biến thành công thành Chân Long nhưng cảnh giới vẫn đứng im tại chỗ không có một nhúc nhích.
Mà trên bầu trời lúc này Bạch Hà chịu ngàn vạn lôi kiếp tẩy lễ, Huyết Long phát ra một tiếng Long Ngâm, muôn loài Thần Thú khác đều bị triệt để chấn nhiếp mà quỳ xuống.
Bạch Hà ở trên bầu trời bắt đầu tiếp nhận truyền thừa mà vị kia Du Long để lại.
Một ánh sáng phát ra, trong đầu Bạch Hà vô vàn ký ức hiện lên, có vô vàn cảnh tượng, có luyện công, chinh chiến, có kinh nghiệm tu luyện, có công pháp, Thần Thông Long Tộc truyền thừa.
Bạch Hà luyện hóa thành công ba phần truyền thừa cảnh giới của nàng cũng vì thế bắt đầu tăng vọt.
Thiên Nhân Cảnh đột phá thành công, vẫn không dừng lại mà tiếp tục tăng lên một cách chóng mặt.
Đối mặt với nguồn năng lượng vô cùng vô tận tiến vào cơ thể, cơ thể nàng như một cái động không dáy trực tiếp mà hấp thụ, nguồn năng lượng này đủ để một vị Thương Vị Thiên Nhân Cảnh bạo thể mà chết không ngờ nàng điên cuồng hấp thu mà không có chút dấu hiệu dừng lại.
Bên trên bầu trời, thân rồng hai mắt nhắm nghiền từ từ mở mắt mà ra, trong đôi mắt tràn ngập một màu đỏ Huyết Hải, làm cho người bên dưới không rét mà run.
"Cỗ ba động này...."Sở Thanh Huyền khẽ cau mày, chẳng lẽ Bạch Hà lần đầu tiên đột phá, liền bước vào Phá Hư Cảnh sao, làm sao có thể có chuyện đó.
Mà trên bầu trời lúc này Bạch Hà hóa thành hình người, xếp bằng trên không trung bắt đầu tĩnh tọa,cảnh giới của nàng từ từ tăng lên một cách chóng mặt.
Thiên Nhân Cảnh Hạ Vị, Thiên Nhân Cảnh Trung Vị, Thiên Nhân Cảnh Thượng Vị, Phá Hư Cảnh Hạ Vị cuối cùng Bạch Hà cũng dừng lại tại Phá Hư Cảnh Hạ Vị đỉnh phong.
Bạch Hà tiếp nhận toàn bộ truyền thừa của Long Tộc, đột phá gần như hai đại cảnh giới, cũng vì nàng đã tích lũy quá lâu nên mới dễ dàng tiến cảnh như vậy.
Bạch Hà tiếp nhận truyền thừa nhận được một bộ công pháp trấn tộc của Chân Long Tiên Giới, Thái Cổ Long Quyết
Thái Cổ Long Quyết, Chân Long bất tử, thần ma mạnh mẽ, long lực bất diệt, luân hồi bất tận đây là một đoạn khẩu quyết mà Bạch Hà nhận được từ Thái Cổ Long Quyết.
Bên trên công pháp này giới thiệu nói, Chân Long, Thái Cổ Thập Hung, Chân Long lực lượng siêu việt toàn bộ Thái Cổ Thần Ma lực lượng.
Tu luyện Thái Cổ Long Quyết, có thể luyện ra long lực siêu việt hết thẩy thế gian này lực lượng, tu luyện đến tận cùng Đế Cảnh có thể cùng Chân Tiên giao chiến, lực lượng vô cùng vô tận mạnh mẽ.
"Không ngờ truyền thừa của tiền bối để lại, kinh khủng như vậy, chỉ cần ta có đầy đủ thời gian bước vào Đại Đế Cảnh không thành vấn đề" Bạch Hà lẩm bẩm nói.
Nàng không những nhận được công pháp truyền thừa, mà còn nhận một số Thần Thông của Chân Long Tộc ở Tiên Giới cực kỳ cường đại, nàng hiện tại có thể vượt cấp mà chiến cực kỳ đơn giản.
Dẫn Long Thủ, Ngự Long Thuật, Long Ngâm Thuật, Chân Long Trảo, Long Thần Vẫy Đuôi, Long Khốn Thiên Thuật, Bạch Hà hiện tại đã nắm vững mấy môn Thần Thông này.
Phá Hư Cảnh Thượng Vị giả bình thường muốn cùng nàng chiến đấu, khó mà có phần thắng, nàng hiện tại cực kỳ mạnh mẽ, một thân Huyết Mạch cực kỳ tinh khiết.
Long Ngâm vừa ra bầu trời như sụp đổ, Long Trảo thi triển mốt cái xé rạch một nữa bầu trời, thực sự kinh thiên động địa hai cái Thần Thông.
Bạch Hà từ trên không trung đáp xuống, một thân Bạch Y tuyết trắng động lòng người, làm cho người khác say mê không thôi, đôi mắt lại toát ra một tràng Huyết Hải làm người khác không lạnh mà run.
Vừa tinh khiết như tuyết trắng, vừa lạnh lùng như đáng sợ như địa ngục!
"Đa tạ các vị đã hộ pháp giúp ta thành công đột phá" Bạch Hà nhìn thẳng mấy vị Trưởng lão đa tạ.
Mà mấy vị kia Trưởng Lão cũng không ngờ, Nữ Nhân này mới mấy ngày trước vừa gia nhập Thanh Vân Môn bọn họ, hôm nay đã trở thành tuyệt thể cường giả Phá Hư Cảnh trên Thái Sơn Đại Lục bất quá không tới mười người.
Nhưng hôm nay Thanh Vân Môn bọn họ lại xuất hiện thêm một cường giả Phá Hư Cảnh ngoài Tông Chủ, bọn họ làm sao không vui mừng..
"Thập Nhất Trưởng Lão không cần khách khí, đó cũng là bổn phẩn của chúng ta!" Đại Trưởng Lão khách khí trả lời Bạch Hà.
Đại Trưởng Lão dù sao cũng sống gần ngàn năm, tu vi đã đạt đến Đỉnh Phong Thiên Nhân không cách này phá cảnh mà tiến tiếp, tông môn xuất hiện một tôn cường giả mới, hắn thực sự an tâm hơn rất nhiều.
"Thập Nhất Trưởng Lão vừa mới đột phá cũng nên trở về nghỉ ngơi, mọi người đừng làm phiền nàng" Sở Thanh Huyền mỉm cười nhìn mọi người phân phó.
Bạch Hà nghe mọi người vây quanh cũng có chút vui mừng, liền đạp không mà bay về phía nhà tranh của Vân Mộc mà đi, thông báo cho hắn biết nàng thành công đột phá trở thành Phá Hư Cảnh.
Một bên khác Vân Mộc cùng Vân Hỏa đứng trước nhà tranh nhìn lên bầu trời, chứng kiến cảnh tượng Bạch Hà đột phá, cảm thấy vui vẻ phấn khởi.
Ngàn năm vẻn vẻn ngàn năm cuối cùng Bạch Hà cũng đã đột phá, không phải áp chế toàn bộ tu vi nữa.
Bạch Hà từ trên không trung đáp xuống, nhìn Vân Mộc cùng Vân Hỏa đang đứng đợi nàng.
"Tiểu Mộc, Tiểu Hỏa cuối cùng ta cũng phá bỏ gông xiềng, xiềng xích trói buộc hơn ngàn năm" Bạch Hà đi đến bên cạnh nhìn hai người nói.
"Chúc mừng Bạch Tỷ thành công đột phá" Hai người Vân Mộc nhìn nàng đầy hương phấn trả lời.
Bạch Hà cuối cùng cũng đã đột phá thành công.
Chương 32 Chương 32 : Vân Mộc Đại Đế - Tàng Kinh Các.
Chương 32: Vân Mộc Đại Đế - Tàng Kinh Các.
Bạch Hà cùng Vân Mộc, Vân Hỏa nói chuyện một lúc, Diệp Lạc đến nơi gọi Vân Mộc cùng Vân Hỏa đến Tàng Kinh Các.
Bạch Hà thân phận cùng thực lực, trong chốc lác đã truyền ra khắp Thanh Vân Môn ai ai cũng biết xôn xao vô cùng.
Người chưa nhìn thấy nàng, đều biết nàng là một Ngoan Nhân, hình dáng như thế nào đều mọi người đều muốn gặp nàng một lần, lại nghĩ rốt cuộc nàng lại là ai, danh tiếng gần đây lại rất vang dội tại Thanh Vân Môn.
Thế là liên quan đến thân phận của Bạch Hà, lời đồn đại lan ra khắp bốn phía.
Sau cùng có người nói nàng là Thập Trưởng Lão, có người nhìn thấy nàng độ kiếp là một đầu Chân Long, có người nhìn thấy nàng là một Bạch Y nữ tử xinh đẹp như tiên nữ giáng trần, một cái Long Ngâm phá toái hư không, một cái Long Trảo xé nữa bầu trời của Thanh Vân Môn.
Vân Mộc cùng Vân Hỏa trên danh nghĩa là đệ đệ của nàng, từ đó cũng được mọi người chú ý theo, có người nói bọn họ nhập môn mới vài ngày đã được Tông Chủ nhận làm đệ tử Chân Truyền.
Diệp Lạc kể lại toàn bộ câu chuyện cho đám người Vân Mộc nghe, hắn cũng không còn cách nào, ai biết Bạch Hà đột phá cảnh giới tạo nên cảnh tượng kinh khủng như vậy.
Diệp Lạc cũng chỉ đến nhắc nhở Vân Mộc đi đến Tàng Kinh Các tìm kiếm công pháp tu luyện, dù sao hắn cũng là Đại Sư Huynh, bổn phận nên làm.
Bạch Hà quay trở về động phủ của nàng ổn đỉnh căn cơ tu hành!
Vân Mộc nhìn thấy hai người vừa rời đi, lôi kéo Vân Hỏa trực tiếp đi đến Tàng Kinh Các của Thanh Vân Môn.
Phía trước có một tòa Thạch Tháp, có chín tầng, tầng tầng rõ ràng, hình thể cao không quá trăm trượng, được Huyền Thiết tạo thành, phác tố vô hoa, bên ngoài vôi rơi xuống, nhìn thấy thực sự là Cổ Lão tang thương.
Đây là phổ thông tòa tháp, nhưng có một loại khí thế nặng nề trang nghiêm tràn ngập, khiến cho ai ai cũng tôn kính!
Khuôn viên ngàn trượng bên trong, không có một tòa kiến trúc nào khác, cũng không có hoa cỏ cây cối, vẻn vẻn một tòa Thạch Tháp rơi vào ở giữa trung tâm, lộ ra phá lệ trống trải,điểm này có thể nhìn ra, toàn này Thạch Tháp tại Thanh Vân Môn địa vị, tuyệt đối trân quý.
Tàng Kinh Các là tông môn quan trọng nhất chi địa, đương nhiên không đơn giản, ở ngoài cửa Thạch Tháp, mười mấy tên nam nhân mặc áo giáp đen, thần hình thẳng tắp, sắc mặt trang nghiêm, cẩn thận nhìn chằm chằm bốn phía, chỉ cần có gió thổi cỏ lay, đều sẽ tiến đến xem xét, đề phòng trang nghiêm.
Mỗi một người khí thế cực kỳ cường đại, hoàn toàn vượt khỏi Dung Luyện Cảnh, giải thích duy nhất bọn hắn đều toàn bộ là Tiên Thiên Cảnh.
Những người này đều là đệ tử cũ của Thanh Vân Môn, tu luyện mấy chục năm, vì báo đáp tông môn ân đức, tự nguyện đến đây thủ hộ Thạch Tháp, việc này cần người có cực kỳ nghị lực mới có thể làm.
Bởi vì tòa tháp này tông môn toàn bộ võ học, công pháp, cho nên nhất định phải thời khắc thủ hộ, không có một chút thư giản, mà lại thủ hộ như vậy cả đời, hành vi của bọn họ thực sự làm cho người khác kính nể!.
Đương sẽ không phải ngày nào cũng đứng đây canh gác, nhiều năm như vậy người cho dù làm bằng sắt cũng không chịu nổi, cho nên mỗi ngày sẽ đổi một nhóm thay phiên nhau canh gác.
Những người này thủ hộ Thạch Tháp, phòng ngừa kẻ trộm cắp, dụng ý khó dò, nơi này thủ hộ đệ tử lại có một đặc quyền, hàng năm đều sẽ được miễn phí một lần tiến vào Tàng Kinh Các.
"Nơi này thực sự trang nghiêm, không tệ chút nào" Vân Mộc nói.
Tàng Kinh Các là tông môn thánh địa, vô luận đẳng cấp cao bao nhiêu, đều cần vào điểm cống hiến mới có thể tiến vào, không có cửa sau để đi, coi như chân truyền đệ tử bọn hắn cũng không được, nhưng mà bọn hắn lần đầu tiên nhập môn sẽ có một lần cơ hội tiến vào miễn phí.
Hai người tiến đến kiểm tra thân phận tiến vào Tàng Kinh Các, xuyên qua một cái cửa nhỏ tiếng vào Thạch Tháp.
Lập tức, một cỗ mịt mù khí tức bao phủ mà đến, làm cho người khác kinh hãi run rẩy,Vân Mộc cùng Vân Hỏa càng là lui lại mấy trượng ánh mắt ngưng trọng.
Ba cái chữ lớn màu đen, khắc vào phía trên Thạch Tháp, khí tức là tới từ ba chữ này, Vân Mộc đồng tử co lại, từ trong đó tựa như nhìn thấy một con Kim Long to lớn trên không trung bay lượn, Phượng Hoàng trong biển lửa nhảy múa, Vạn Thú gào thét, khí thế tỏa ra tự như biển cả, chấn nhiếp tất cả mọi người đều sợ hãi!.
"Đáng sợ!".
"Người đến là ngươi nào" Một tên Hắc Giáp tiến lên hai bước hét lên, cả người đều bị Hắc Giáp bao phủ thấy không rõ lắm, chỉ lộ ra một đôi mắt đen nhánh.
Vân Mộc chắp tay nói "Môn hạ đệ tử, tiến vào Tàng Kinh Các, học tập công pháp, võ kỹ".
"Lần đầu tiên đến Tàng Kinh Các?" Hắc Giáp rất nghiêm túc, không tùy tiện cười nói.
Vân Hỏa cùng Vân Mộc lấy ra lệnh bài mới nhập môn, ném tới "Hai người tiến vào".
Hắc Giáp tiếp nhận xem xét, sắc mặt không thay đổi, sau đó ném trở lại hai người, cũng không phải vì Vân Mộc cùng Vân Hỏa thân phận, xuất hiện vẻ nịnh nọt, thậm chí đều một tia lay động cũng không có.
"Lần đầu tiến vào có thể, hai người các ngươi có thể đi vảo!".
Hắc Giáp quay đầu, vung tay lên, một vệt ánh sáng bắn ra, tan vào Thạch Tháp thạch môn. Lập tức tiếng ầm ầm vang lên, thạch môn từ từ mở ra, dư âm ù ù!.
"Có thể đi vào, nhớ kỹ, chỉ có một giờ!"Hắc Giáp nói xong quay về chỗ cũ.
"Đa tạ" Vân Mộc ôm quyền.
Hai người đi vào Tàng Kinh Các, to lớn thạch môn tự động khép lại, đập vào mắt tất cả đều là giá sách, bên trên trưng bày chỉnh tề từng quyển từng quyển Thư Sách.
Nhiều lắm, không gian có thể có trăm trượng cả hai bên trái phải, nhưng chất đầy giá sách, ở giữa cách nhau xa nhau khoảng cách,vừa vặn có thể đủ cho một người di chuyển, nơi này đúng là biển sách.
Vân Mộc có chút sửng sờ,tràng cảnh tượng này thực đánh sợ, tại Hoang Vực muốn có một quyển Công pháp khó như thế nào bọn họ đều biết, nếu không may mắn cả đời cũng không tìm được một quyển, nhưng nơi này lít nha lít nhít một đống lớn, không có hơn ngàn quyển sách, cũng có chín trăm bộ.
"Không hổ là Tông Môn" Vân Mộc cảm khái.
Vân Mộc cảm khái mở miệng nói "Đây có lẽ là ngàn năm qua, vô số Tiền Bối nỗ lực, thậm chí mất mạng để đổi lấy, động tác đều nhẹ nhàng một chút đừng làm hư" .
Vân Mộc lấy xuống một quyển sách, bên ngoài đã phủi đầy bụi, rách rưới, hiển nhiên tồn tại rất nhiều năm, bình thường đều bị đệ tử đọc qua mới có hiện trạng này.
Mở ra quyển sách, bên trong ghi lại một số chiêu thức Vân Mộc nhìn một chút liền mất đi hứng thú, quyển sách này đối với hắn mà nói, không có bất kỳ trợ giúp nào.
Vân Mộc cùng Vân Hỏa xem một chút lầu một liền mất đi hứng thú, hai người tiếp tục tiến lên lầu hai.
Lầu hai Công pháp, võ kỹ có lẽ ít đi rất nhiều, giá sách so với lầu một trống không rất nhiều.
Hai người cũng không dừng lại, trực tiếp đi lên lầu ba, nơi này Công Pháp cực kỳ ít ỏi, bốn bề giá sách chỉ có bốn cái giá sách, còn lại đều không có gì rất vắng vẻ, chỉ có một cái giá sách sắp xếp chỉnh tề, tương đối ít ỏi.
Vân Mộc lật ra mấy quyển sách, hơi nhẹ gật đầu, sau đó bỏ lại giá sách, những cái này công pháp chiêu thức cũng không tệ, nhưng vô luận công pháp hay võ kỹ, đều kém quá xa Luyện Quyết Trường Sinh Thể cùng Thần Thể Chưởng chứ còn chưa nhắc tới Lục Hàng Thần Long Thương, hắn hoàn toàn không muốn lẵng phí thời gian vào những công pháp này.
Hắn muốn là một cái bộ pháp bổ sung điểm yếu về tốc độ của hắn.
Trước kia Dung Luyện Cảnh tốc độ của hắn quá yếu, khó mà thi triển hoàn hảo Kháng Long Bài Vĩ, Chấn Kinh Bách Lý, với tốc độ như vậy hắn khó mà tiếp tục luyện thành Tiềm Long Vật Dụng.
Hắn Lần Này chủ yếu tìm thân pháp, bộ pháp phù hợp với bản thân tu luyện, nếu không liền rắc rối!.
Thế nhưng làm Vân Mộc cùng Vân Hỏa vô cùng thất vọng, đại khái tìm tòi hết cả lầu ba, không có một bản bộ pháp, thân pháp cho Vân Mộc, cùng chiêu thức cho Vân Hỏa.
Vân Mộc mang theo Vân Hỏa tiếp tục đi đến lầu bốn, mặc kệ dù thế nào cũng đã đến phải tìm cho bằng được nếu không hắn thực sự không biết ở Thanh Vân Môn sẽ học được cái gì.
Hai người tiếp tục tìm kiếm lầu bốn, nhưng làm bọn hắn thực sự thất vọng, tìm toàn bộ lầu bốn nhưng không có bản công pháp, võ kỹ, bộ pháp nào vừa ý hai người.
Hai người ôm tâm lý thất vọng, không tiếp tục tìm kiếm nữa, đành đi dạo chơi khắp các giá sách, tìm kiếm đọc những kiến thức liên quan đến tu luyện hoặc quá trình chiến đấu của cường giả ở thời kỳ thượng cổ.
Vân Mộc lật một quyển sách chép lại sự kiện đại chiến của hai vị Đại Đế mấy ngàn năm trước, Thái Thanh Kiếm Đế cùng Nhất Hoàng Đại Đế, vì thế hắn mới biết được vì sao Hoang Vực được sinh ra, Thiên Đạo tại sao bị vỡ nát.
Cuối cùng một giờ cũng đến hai người Vân Mộc thất vọng đi ra ngoài, chẳng tìm được thứ gì phù hợp với cả hai, đành quay về nhà tranh tiếp tục bế quan tu luyện.
Chương 33 Chương 33 : Vân Mộc Đại Đế - Tông Môn Chi Chiến.
Chương 33: Vân Mộc Đại Đế - Tông Môn Chi Chiến.
Tĩnh mịch và trầm lặng. Cây và gió, đất và trời, chẳng có nơi nào ở Thanh Vân Môn tẻ nhạt như chỗ này, ngọn núi này chỉ có Diệp Lạc cùng Vân Mộc, Vân Hỏa.
Ở những nơi khác ngoài nơi này, lúc này cũng rôm rã tiếng cười nói của các đệ tử, bằng hữu, những đôi tình nhân, chỉ có ở Sơn Phong của bọn họ là vắng vẻ, lẻ loi.
Nhưng cũng như vậy mà hôm nay, trong đêm đen lạnh lẽo này, Vân Mộc được thả hồn theo mây, gửi tâm tư theo gió, ở phía sau nhà tranh một mình luyện tập Lục Hàng Thần Long Thương, không khí yên tĩnh thế này rất phù hợp để hắn luyện công, không ai quấy rầy, làm phiền.
Vân Mộc một người vung thương mà luyện, dù đêm đen rất lạnh lẽo, cô độc, có lẽ vì hắn thích sự thanh tĩnh này, chẳng muốn ai nghe thấy mình luyện công, cũng chẳng muốn ai thấy, Vân Mộc cứ như vậy đã được mấy tháng, ngay cả Vân Hỏa cũng không biết hắn làm gì.
Đương nhiên Vân Hỏa không biết, nhưng Bạch Hà thì lại khác, nàng thường xuyên đến đây xem hắn luyện công, những lúc như thế đối với hắn mà nói thật ý nghĩa. Bạch Hà nhìn hắn luyện thương mỉm cười, vui vẻ như những ngày ở Hoang Vực. Đơn giản mà nói hắn chỉ mong muốn những ngày tháng yên bình như ở Hoang Vực, làm người khác vô lo vô nghĩ.
Hôm nay có lẽ là ngày đặc biệt, lẫn khác thường của Vân Mộc cùng Bạch Hà.
Tại nơi vắng vẻ này, giữa trời đêm lạnh lẽo, hai con người vui vẻ nhìn ngắm bầu trời đêm, trăng hôm nay rất sáng, làm hắn nhớ về khoảng thời gian ở Hoang Vực rất nhiều. Hai người nhìn nhau tuy không nói gì, nhưng lại thấu hiểu nhau một cách lạ thường, có lẽ đây gọi là sự tin tưởng cả hai dành cho nhau suốt mười năm.
Bất giác trong lòng Vân Mộc, vô thức mà ngâm một vài câu thơ. Về phần Bạch Hà cũng chẳng rõ vì sao nàng lại khắc ghi thân ảnh của hắn, người nàng đang tựa vào vai cùng Vân Mộc ngắm trăng.
Gửi một mảnh tình vào ánh trăng
Cơn gió thổi tình vào thế gian
Thế gian cười bảo tình không đủ lớn (tình cảm dành cho Hoang Vực không đủ lớn)
Cố nhân vì thế chẳng quay đầu (Cố Nhân là Hoang Vực đã không thể quay lại).
(góp nhặt trên mạng)
..................
Vài ngày sau.
Thanh Vân Môn, Anh Tiên Đài.
Nếu như hỏi tại Thanh Vân Môn nơi nào vắng vẻ nhất có lẽ là Anh Tiên Đài, bình thường chẳng ai tới đây, mà dù có muốn cũng không thể tới. Nơi này chính là Cấm Địa của Thanh Vân Môn.
Thế nhưng hôm nay lại khác hẳn, người chẳng những đến mà còn đến rất nhiều, hơn nữa không chỉ có mỗi Thanh Vân Môn, còn có rất nhiều các môn phái khác đến từ Cửu Châu. Đoạn Nhạc Môn, Thần Nữ Cung, Yêu Tông, Minh Đạo Các, Thanh Y Lâu, Nhạc Hoa Sơn, Bạch Ngọc Đường, bảy đại tông môn còn lại, tất cả đều có mặt.
Nói rõ ràng là một sự bất thường nhưng đầy hợp lí. Cứ cách hai mươi năm một lần, Anh Tiên Đài đều sẽ náo nhiệt như thế. Đơn giản vào ngày ngày Tông Môn Chi Chiến sẽ được tổ chức tại đây.
....
Lúc này, dù trời vẫn còn sớm nhưng người của tám đại tông môn đều đã đến đông đủ, chỉ còn ba người. Là ba đại nhân vật tới từ Hoàng Thất Đế Đô.
Thật ra không phải lần Tông Môn Chi Chiến nào người của Hoàng Thất đều đến. Dù sao bọn họ cũng là chủ của một quốc gia, cường giả gộp lại cũng không kém Bát đại tông môn là bao, đừng nói chỉ là vài trận chiến của đám tu sĩ Tiên Thiên Cảnh, dù cho cả Thái Sơn Đại Lục này bị xáo trộn mà không ảnh hưởng đến Hoàng Thất bọn họ cũng chẳng thèm để tâm tới.
Bất quá bọn họ chịu lặn lội xa xôi đến nơi này hoàn toàn bởi vì một người, một người là đệ tử của Bát Đại Tông Môn mà thôi.
Lại thêm nửa giờ sau.
Người rốt cuộc đã đến.
Lần đầu tiên Vân Mộc chứng kiến nhiều cường giả Phá Hư Cảnh như vậy, hôm nay tụ tập tại Anh Tiên Đài cũng đã hơn chín mười vị Phá Hư Cảnh, lúc này lại tới thêm ba vị Phá Hư Cảnh.
Hai lão nhân đi đằng trước tu vi đã là Phá Hư Cảnh Đỉnh Phong, theo sau đó là một nữ tử đeo khăn che mặt, có lẽ là chủ nhân của bọn họ. Nàng khoác trên người là một bộ y phục màu xanh có hoa văn bắt mắt, trên đầu thì cài trâm ngọc, tóc mái thì vén cao, hoàn toàn khác hẳn với kiểu tóc buông xõa tùy ý như Bạch Hà.
Tất nhiên, thu hút ánh nhìn của người khác là dáng người của nàng. Nó thực sự rất đẹp, quá hoàn mỹ, đến nỗi khiến những kẻ không kiềm được ánh mắt phải lưu lại lâu hơn trên thân thể nàng.
Trong số những kẻ bị thu hút đó có cả tu sĩ của Thanh Vân Môn. Và trong số đó không ai khác ngoài Bạch Hà, từ khi nữ nhân kia xuất hiện ánh mắt của nàng luôn chăm chú theo dõi đối phương.
"Nữ nhân kia thật tuyệt mỹ, so với ta không kém bao nhiêu, lại có khí tức giống với Long Tộc cực kỳ".
Nghe Bạch Hà lẩm bẩm như vậy, đang ngồi bên cạnh, Vân Mộc liền hỏi.
"Bạch tỷ, nàng ta đúng là rất xinh đẹp, nhưng ta không thấy nàng có khí tức gì giống như tỷ?"
"Tiểu Mộc, đệ đang nói gì đó? Nàng đúng là xinh đẹp nhưng liên quan gì đến đệ? Chỉ là ta cảm thấy nàng cùng ta có một chút huyết mạch tương liên nên chăm chú nhìn nàng một chút mà thôi".
Lần này, Vân Mộc không hồi âm, hắn di chuyển ánh mắt, hết nhìn Bạch Hà lại nhìn đến nữ nhân vừa tới, sau đó mới kết luận.
"Bạch Tỷ, nữ nhân kia không xinh đẹp bằng tỷ, nàng không liên quan gì đến ta".
Nghe thế, Bạch Hà âm thầm đắc ý "Điều này tất nhiên, Bạch Tỷ của ngươi tất nhiên xinh đẹp nhất....."
Cũng phải trong mắt Vân Mộc cho dù mọi nữ nhân khác có như thế nào cũng không phải chuyện của hắn, hắn đối với Bạch Hà trên thế gian này là xinh đẹp nhất, những nữ nhân khác sao sánh bằng nàng.
Tại Anh Tiên Đài này, mọi người cũng không phải ngồi một chỗ với nhau. Mỗi Đại tông môn cũng có vị trí riêng của mình, giống như chỗ của Hoàng Thất vậy, không phải thềm cao hay phòng ốc gì cả, toàn bộ đều là bảo tọa ngồi ở Đại Điện.
Gần với Hoàng Thất nhất là Thanh Vân Môn, môn phải chủ trì đại hội lần này.
Trên ghế bảo tọa, Sở Thanh Huyền đứng dậy, hướng về ba đại nhân vật của Hoàng Thất thiện chí cười.
"Hai vị tiền bối, Lam tiên tử, các vị đường xa vất vả, nghỉ ngơi một chút chúng ta liền bắt đầu Tông Môn Chi Chiến"
"Chúng ta đến đây không phải nghỉ ngơi".
Lão nhân tóc bạc khá gầy lên tiếng, thoáng nhìn Anh Tiên Đài một vòng, hắn hỏi
"Sở Thanh Huyền, người của Bát Đại Tông Môn đến đã đông đủ hay chưa?"
"Bẩm tiền bối, tất cả đều có mặt đầy đủ".
"Ừm".
Nhẹ nhàng gật đầu, lão nhân đem thần thức tỏa ra.
Tầm vài giây sau, lão nhân thu hồi thần thức, nhưng chưa vội nói gì mà quay sang lão nhân béo bến cạnh.
"Thế hệ này không tệ, rất khá".
Vừa nghe lão nhân gầy nói vậy, nét mặt của Sở Thanh Huyền giãn ra, trong mắt lóe lên một tia vui mừng.
Phải biết là trước đây bảy lần Hoàng Thất đến, chưa một lần bọn họ mở miệng khen ngợi, tuy chỉ là một câu đơn giản như vậy, cũng đủ để bọn hắn vui mừng.
Cuộc trò chuyện rất nhanh đã kết thúc. Và chính tại thời điểm mà nó kết thúc thì một thứ khác cũng được bắt đầu Tông Môn Chi Chiến chính thức bắt đầu.
Từ chỗ Thanh Vân Môn một thân ảnh bay xuống Anh Tiên Đài, đích thị là Sở Thanh Mộc Tam Trưởng Lão của Thanh Vân Môn.
Đầu tiên hắn cuối người về phía vị trí của Hoàng Thất rồi mắt lần lượt nhìn sang các đại tông môn khác cất giọng.
"Như thường lệ, hai mươi năm một lần, Tông Môn Chi Chiến hôm nay lại được tổ chức tại Anh Tiên Đài, quy tắc luật lệ có lẽ mọi người cũng đều đã nắm rõ, Sở mổ xẻ không nhiều lời vô ích. Bây giờ với chức trách trọng tài, Sở mỗ xin mạn phép đọc tên tuyển thủ sẽ lên đài".
Nói xong, Sở Thanh Mộc lấy ra một bảng danh sách, đọc to
"Trận chiến đầu tiên: Vương Tuyết Nghi của Yêu Tông đấu với Tạ Thiên Dịch của Đoạn Nhạc Môn, xin mời thượng đài".
Lời của Sở Thanh Mộc vừa dứt, từ phía Yêu Tông cùng Đoạn Nhạc Môn, hai thân ảnh lần lượt từ chỗ của mình bay xuống Anh Tiên Đài.
Vương Tuyết Nghi tuổi cũng chỉ mười chín hai mươi tuổi, thân cao dung mạo xinh đẹp, nàng là một đại mỹ nhân khiến bao người mê đắm, tu vi của nàng cũng không kém đã là Tiên Thiên Cảnh Đỉnh Phong, với mức tu vi này cũng được xét là đệ tử nổi bật ở các đại tông môn.
Tạ Thiên Dịch thanh niên này nhìn như có vẻ tuổi không còn nhỏ, một thân Hắc Y trùm cả người, thân thể lạnh lẽo, không nói thứ gì, chuẩn bị thủ thế mà chiến đấu.
Nhìn thấy hai vị tuyển thủ đã chuẩn bị sẵn sàng thi đấu, Sở Thanh Mộc lùi ra một bên tiếng hô bắt đầu to lên khắp cả Anh Tiên Đài
"Tông Môn Chi Chiến Bắt Đầu".
Chương 34 Chương 34: Vân Mộc Đại Đế - Tông Môn Chi Chiến(2).
Chương 34: Vân Mộc Đại Đế - Tông Môn Chi Chiến (2).
Sau khi nghe tiếng hô của Sở Thanh Mộc trên lôi đài hai người đã lao vào nhau chiến đấu, chủ động công kích chính là Tạ Thiên Dịch
Như một tia chớp, Tạ Thiên Dịch hắn lao thẳng về phía Vương Tuyết Nghi, song đao trong tay liên tục chém xuống đao pháp Đoạn Nhạc Môn liên tục mà ra.
KENG! KENG!
KENG!
...........
Sau hơn chục nhát đao thăm dò, khuôn mặt Tạ Thiên Dịch ngưng trọng, mặc dù nãy giờ Vương Tuyết Nghi không phản kích nhưng rõ ràng đối phương đã dễ dàng hóa giải đao pháp của hắn.
Nữ nhân này cũng không phải loại tầm thường!
Lực lượng gia tăng, Tạ Thiên Dịch tiếp tục lần nữa áp sát.
Đoạn Nhạc Đao Pháp: Đoạn Lương Đao!
ẦM!
Trong khi Tạ Thiên Dịch quan sát xem chiêu thức của mình có trúng hay không, thân ảnh vốn vừa biến mất của Vương Tuyết Nghi bỗng xuất hiện.
Cảm nhận được khí tức của đối phương, Tạ Thiên Dịch Xoay Đao đỡ đòn
KENG!
Một kiếm cả người Tạ Thiên Dịch bị đẩy lùi ba bước, nhưng chưa phải kết thúc Vương Tuyết Nghi lại tiếp tục vung kiếm hướng về phía hắn mà chém tới.
Phong Lôi Kiếm Pháp: Kiếm Phong Sơn Hà!
Chứng kiến đường kiếm nặng nề trầm trọng kia, gương mặt của Ta Thiên Dịch lập tức đại biến.
Linh lực cấp tốc vận chuyển, hắn xuất ra toàn bộ thực lực, trong tay hắn song đao vung lên.
Đoạn Nhạc Đao Pháp: Tiềm Long Trảm!.
ẦM!
Sau tiếng nổ lớn, dưới sự ảnh hưởng của dư âm gây ra, cả Vương Tuyết Nghi cùng Tạ Thiên Dịch đều bị ép lui một đoạn.
Nhìn một lúc, Vương Tuyết Nghi mở miệng:"Kết thúc thôi!" .
Ong!
Bất thình lình, thanh kiếm trên tay Vương Tuyết Nghi vung lên, một luồng khí tức hung bạo từ đó phát ra.
"Xem ra đến lúc dùng nó rồi".
Trong khi đó phía đối diện đang ngự không phi hành, Vương Tuyết Nghi hạ kiếm mà xuống.
Phong Lôi Kiếm Pháp: Kiếm Đoạn Sơn Hà!
Chính lúc nay đao của Tạ Thiên Dịch cũng vung lên.
Đoạn Nhạc Đao Pháp: Huyệt Nguyệt Đoạn Nhật Đao!
Trên kiếm ảnh như cuồng phong gào thét, dưới song đao tựa như huyết nguyệt u linh, chẳng mấy chốc,hai bên va nhau.
ĐÙNG!
Gió đã ngừng thổi, trăng đã tiêu tán, trên Anh Tiên Đài chỉ còn lại hai người.
SOẠT!
Vương Tuyết Nghi đem kiếm thu lại, cũng chẳng thèm nhìn đối thủ của mình mà bay thẳng về phía Yêu Tông.
Đúng lúc nàng vừa rời khỏi, Tạ Thiên Dịch vốn đang đứng bất động, bất ngờ phun ra một ngụm máu, ngã quỵ xuống đất.
"Nàng khống chế kiếm thật lợi hại" Bạch Mộng Sam bên cạnh Vân Mộc cùng đám đệ tự chân truyền Thanh Vân Môn cảm khái.
"Không tệ, nhưng mà nếu gặp ta, nàng không phải đối thủ" Vân Hỏa mở miệng nhìn Mộng Sam nói, thời gian này bế quan tu luyện, Vân Hỏa cũng đã đột phá đến Tiên Thiên Sơ Kỳ.
"Kết quả trận đấu đầu tiên, Vương Tuyết Nghi của Yêu Tông chiến thắng"
Không để lãng phí thời gian Sở Thanh Mộc trực tiếp nói tiếp.
"Trận thứ hai Diệp Lạc của Thanh Vân Môn đấu với Vương Hàn của Bạch Ngọc Đường, mời hai vị lên đài".
SOẠT!.
Đường chủ Bạch Ngọc Đường Bạch Thần Phong hướng đệ tử của mình dặn dò
"Vương Hàn, đừng khiến Bạch Ngọc Đường mất mặt".
"Đệ tử hiểu".
"Xuống dưới đi".
................................
"Diệp huynh nghe danh đã lâu".
"Ta rất nổi tiếng sao?" Diệp Lạc có chút nghi hoặc hỏi, hơn nữa hắn từ trước nay chưa từng ra ngoài chỉ ở Thanh Vân Môn tu luyện, làm sao có người biết được danh tính của hắn, đối với chuyện bên ngoài hắn thật sự không rõ.
Hiểu được nghi hoặc của Diệp Lạc, Vương Hàn giải thích
"Mười Ba năm trước, Diệp Huynh lấy tu vi Dung Luyện Cảnh sơ kỳ một mình chém sạch Xích Nhật Giáo, danh tiếng đã truyền xa khắp nơi ở Cửu Châu, thú thật Vương mỗ rất ngưỡng mộ Diệp huynh".
"Thì ra là vì chuyện đó" Diệp Lạc cuối cùng cũng hiểu trả lời.
Nói xong Diệp Lạc cũng không nói nhiều, một thanh đại đao xuất hiện
"Thượng Phẩm Pháp Bảo".
Quan sát thanh đao một lát Vương Hàn thật sự thở dài, hắn cho dù đệ tử của Đường chủ đi nữa cũng khó mà có được một thanh Thượng Phẩm Pháp Bảo
"Đao tốt, Vương Mỗ cũng không khách sáo!"
Lời vừa ngừng trên tay Vương Hàn một thanh kiếm đã xuất hiện, kiếm này dài bốn thước ba tất, màu đen, có vài chỗ đã rỉ sét, nhìn qua chẳng có gì bắt mắt.
"Kiếm của Vương Huynh cũng không tệ"
Không nhiều lời Diệp Lạc liền vung đao.
KENG!
KENG!
KENG!
Liên tiếp những đường đao lưỡi kiếm ngang dọc, so với trận đấu đầu tiên thì trận này của hai người mức độ ác liệt trở nên trầm trọc rất nhiều.
Tuy đều là kẻ yếu nhưng khác với Tạ Thiên Dịch, ngay từ khi xuất kiếm thì Vương Hàn dùng toàn bộ thực lực chân chính của mình, đối giới hạn nhân vật như Diệp Lạc, hắn chẳng dám sơ xuất một chút nào.
Sau một lát giao chiến Vương Hàn linh lực hầu như hao hết, hắn giãy giụa lần cuối cùng cũng đã thất bại liền trúng một Đao của Diệp Lạc ngã xuống.
"Vương huynh đệ, không tệ" Diệp Lạc thu đao rời đi trở lại chỗ ngồi của mình.
"Đại Sư Huynh không tệ nha, lần đầu tiên ra trận đã chiến thắng " Vân Mộc nhìn Diệp Lạc cười nói.
"Haizz, không phải ai cũng mạnh như Thập Nhất Trưởng Lão, ta cũng không yếu không dễ dàng thua như đệ nghỉ" Diệp Lạc lắc đầu cười nói nhìn Vân Hỏa cùng ba người, hắn không biết thực lực của Vân Mộc như thế nào nhưng chắc chắn không tệ.
Mọi người chú ý trận chiến vừa rồi cũng thật sự kinh hãi, Thanh Vân Môn thực sự xuất hiện một cái quái vật rồi, mấy đao liền giải quyết xong Vương Hàn.
Vương Hàn cũng không yếu tu vi cũng đạt đến Tiên Thiên Hậu Kỳ tuy còn kém Diệp Lạc không ít, nhưng không dễ dàng đánh bại như vậy, nhưng không ngờ Vương Hàn thua dễ dàng như vậy.
Thanh Vân Môn thật không hổ là một trong ba tông môn đứng đầu bên trong Bát Đại Tông Môn.
Dưới đài, thân ảnh Sở Thanh Mộc một lần nữa đáp xuống.
Vẫn giọng điệu như cũ, hắn công bố:
"Trận thứ hai Thanh Vân Môn Diệp Lạc thắng".
"Tiếp Theo trận thứ ba Lâm Huyền của Minh Đạo Các cùng Mộ Nhất Vĩ của Nhạc Hoa Sơn lên đài"
Hai người vừa nhảy xuống, hình như có thù oán đã lâu, không kịp chào hỏi đã lao vào trực tiếp đánh nhau, hai tay hóa chưởng đánh tới.
Tay của Mộ Nhất Vỹ đã bị chặn.
"Xem ra bây lâu không gặp tiểu tử Lâm Huyền ngươi tiến bộ không ít".
"Mộ Nhất Vĩ ngươi nghĩ dễ thắng ta như lần trước".
Chẳng thèm nghe hết câu, Mộ Nhất Vỹ xoay tay, thu người, hai tay thu người chưởng lực cục mạnh từ vùng bàn tay vung ra đánh thẳng về phía Lâm Huyền.
Lần lượt nhìn quá có vẻ như Mộ Nhất Vỹ nhà người chiếm thế thượng phong, nhưng mà không được bao lâu, Lâm Huyền vung Quyền cực mạnh đáp lại, làm cho Mộ Nhất Vỹ lùi mấy bước
"A a a a a a a a a a a!"
"Long Tượng Bàn Nhược Công" Lâm Huyền mở miệng.
Nhưng đáng tiếc Long Tượng vẫn chưa thành hình, khó có thể thắng nổi Mộ Nhất Vỹ
Hai người tiếp tục so hơn trăm chiêu cuối cùng Lâm Huyền cũng đến cực hạn không thể tiếp tục chiến đấu, liền đầu hàng.
Trận chiến thứ ba cứ như vậy khép lại, thắng cuộc hiển nhiên là Nhạc Hoa Sơn.
Trận chiến thứ tư cũng được bắt đầu người xuất chiến bên phía Thần Nữ Cung là Hàn Linh Nhi tu vi Tiên Thiên Trung Kỳ, bên phía Thanh Y Lâu là Mạc Thiên Nhai.
Trận chiến cứ thế diễn ra một hồi áp đảo nghiên về Thần Nữ Cung, trận chiến thứ tư cũng vì vậy mà Thần Nữ Cung chiến thắng.
Trận thứ năm cũng bắt đầu các môn phái thế lực thay phiên nhau phái đệ tử lên tranh tài trong đó có Vân Hỏa cũng dành được một trận thắng với Thanh Y Lâu, chiến thắng của hắn cũng rất dễ dàng.
Tiếp theo mấy chiến trận diễn ra tương đối bình thường các tuyển thủ bị loại bỏ gần như không còn chỉ còn lại vài người chưa thi đấu, mà Vân Mộc cũng chưa đánh trận nào.
Sở Thanh Mộc nhảy xuống Anh Tiên Đài tuyên bố trận cuối cùng của vòng loại
"Trận tiếp theo đệ của Thanh Vân Môn Vân Mộc cùng đệ tử Thái Linh Lung của Thần Nữ Cung mời hai vị xuống đài".
Tiếng nói vừa dứt Thái Linh Lung một thân Thanh Y xinh đẹp động lòng người đã xuất trên lôi đài.
Vân Mộc cũng từ chỗ của mình mà nhảy xuống lôi đài.
Vân Mộc trước đây chưa từng xuất hiện, tu vi cũng chỉ có Tiên Thiên Cảnh Trung Kỳ so với Thái Linh Lung Tiên Thiên Cảnh Đỉnh Phong mọi người nghĩ hắn chẳng có cơ hội chiến thắng.
"Tiểu tử này thật xui xẻo, lại gặp Thái Linh Lung Thánh Nữ hắn không có cơ hội" Một vị Trưởng Lão của Thần Nữ Cung lẩm bẩm nói.
"Thái Linh Lung Thần Nữ Cung xin được tiếp chiêu" Thái Linh Lung nhẹ nhàng nói.
"Vân Mộc Thanh Vân Môn mong cô nương chỉ giáo" Vân Mộc cũng đáp lễ trở lại.
Thái Linh Lung cũng vì thế mà bên hông xuất kiếm không hạ thủ lưu tình chút nào, bao nhiêu sát chiêu kiếm pháp đều ra một lần.
Vân Mộc một bên thấy thế cũng không khinh thường, dậm chân một cái Pháp Tướng thiên địa hiện ra một cái Chưởng Ấn từ trên trời giáng xuống.
"Thần Thể Phá Âm Chưởng".
Một chưởng từ trên trời giáng xuống Thái Linh Lung không kịp trở tay đã dính một chưởng cực mạnh từ Vân Mộc, trực tiếp ngất đi.
Vân Mộc chỉ dùng một chiêu liền đánh bại Thánh Nữ Thần Nữ Cung
"Cô Nương đã nhường rồi!" Vân Mộc cứ thế phất tay rời đi, trở lại chỗ ngồi của mình.
Toàn trường yên tĩnh một cách lạ thường, có người triệt để không tin điều xảy ra trước mắt, làm sao có thể dùng một chiêu đánh bại Thánh Nữ Thần Nữ Cung.
Chương 35 Chương 35 : Vân Mộc Đại Đế - Hàn Linh Nhi VS Mộ Nhất Vỹ
Chương 35: Vân Mộc Đại Đế - Hàn Linh Nhi VS Mộ Nhất Vỹ
Toàn trường yên tĩnh một cách lạ thường, có người triệt để không tin điều xảy ra trước mắt, làm sao có thể dùng một chiêu đánh bại Thánh Nữ Thần Nữ Cung.
"Làm sao có thể, Thánh Nữ bại chỉ sau một chiêu" Tam Trưởng Lão Thần Nữ Cung không tin đứng dậy hét lớn.
Thái Linh Lung đường đường tu vi Tiên Thiên Cảnh Đỉnh Phong, làm sao có thể thua một tiểu tử vắt mũi chưa sạch.
Thái Linh Lung tuy không phải nổi bật nhất trong các Thánh Nữ Thần Nữ Cung, nhưng nàng tu vi cao nhất trong số rất cả Thanh Nữ làm sao có thể thua như vậy được.
"Người kia rốt cuộc là ai?" Một khán giả nghi hoặc hỏi.
"Ta cũng chưa từng gặp qua hắn" Một người khác trả lời.
"Cái này ta biết, người đó là Vân Mộc sư huynh, đệ tử của Tông Chủ nhà chúng ta" Một đệ tử nội môn của Thanh Vân Môn giải thích nghi hoặc cho đám khán giả.
"Thi ra là Nhị Đệ Tử của Tông Chủ Thanh Vân Môn" Một khán giả mở miệng.
"Vậy không phải Thanh Vân Môn có tận ba người tiến vào vòng trong sao".
"Thanh Vân Môn từ khi nào xuất hiện nhiều đệ tử thiên tài như vậy?"
Toàn Anh Tiên Đài nghị luận không thôi về chiến thắng của Vân Mộc.
Mà lúc này Vân Mộc đã về lại chỗ của mình, không để ý mọi chuyện xung quanh.
"Tiểu Mộc, đệ không tệ nha!" Bạch Hà liếc mắt qua bên cạnh cười nói.
"Chỉ là may mắn một chút!" Vân Mộc không đắc ý nói.
"Nhị Sư Đệ không tệ, Thái Linh Lung dù sao tu vi cũng không kém ta, nhưng không ngờ lại bị đệ hạ dễ dàng như vậy" Diệp Lạc cảm khái nói.
"Đại Sư Huynh quá khen rồi" Vân Mộc đáp lại.
Toàn trường nghị luận một hồi lâu liền yên tĩnh trở lại, dù sao tiếp theo mới là đặc sắc nhất, tám người lọt vào vòng trong sẽ có cơ hội bước vào Tẩy Long Trì nâng cao thiên phú, tăng cao tu vi.
Vẫn như thường lệ, Sở Thanh Mộc nhảy xuống Anh Tiên Đài tiếp tục tuyên bố!
"Tiếp theo chúng ta tiếp tục tìm ra bốn vị mạnh nhất ở Tông Môn Chi Chiến Lần này."
"Trận tiếp theo sẽ bắt đầu ngay lập tức!"
"Hàn Linh Nhi của Thần Nữ Cung đấu với Mộ Nhất Vỹ của Nhạc Hoa Sơn mời hai vị lên lôi đài!"
Tiếng nói của Sở Thanh Mộc vừa dứt lời, hai thân ảnh của Hàn Linh Nhi cùng Mộ Nhất Vỹ đã xuất hiện trên Anh Tiên Đài
Hàn Linh Nhi tuy tu vi chỉ có Tiên Thiên Trung Kỳ, nhưng nàng được đánh giá cao nhất trong tất cả các Thánh Nữ của Thần Nữ Cung, đối với nàng mà nói vượt cấp chiến đấu chỉ là chuyện bình thường hằng ngày.
Mộ Nhất Vỹ thành danh đã lâu một thân tu vi mạnh mẽ vô cùng, Tiên Thiên Cảnh Đỉnh Phong năm đó cùng Diệp Lạc một trận chiến thành danh đến ngày hôm nay, người đời còn nói Bắc Diệp Lạc Nam Nhất Vỹ hai người kỳ phùng địch thủ suốt mười mấy năm.
"Hàn Cô Nương cẩn thận".
Hàn Linh Nhi chưa làm ra hành động gì thì Mộ Nhất Vĩ trực tiếp rút kiếm, lần trước hắn không dùng kiếm vì đơn giản đối thủ của hắn quá yếu, lần này đã vào vòng trong hắn sẽ không hạ thủ lưu tình.
Là một nhát chém thẳng.
Tuy tốc độ của đường kiếm khá nhanh nhưng uy lực thì không được bao nhiêu, một tu sĩ bình thường Tiên Thiên Cảnh cũng có thể dễ dành đỡ đòn.
Hàn Linh Nhi, muốn phá kiếm của Mộ Nhất Vỹ thật sự rất dễ như trở bàn tay, có điều nàng không làm thế, thay vì phá giải nàng lựa chọn né tránh.
Nhưng khi nàng vừa di chuyển tránh đi thì ngay lập tức, một đường kiếm đã đâm tới chỗ Mộ Nhất Vỹ.
"Hóa ra Nhạc Hoa Sơn cũng chỉ có bấy nhiêu"
Mang theo một chút kinh thường, trong phút chốc, Hàn Linh Nhi bất ngờ tốc độ tăng lên gấp ba lần!
Chẳng nghi ngờ gì nữa, Hàn Linh Nhi tu vi kém hơn, đối cứng cùng đối phương không phải là cách, rõ ràng là nàng muốn làm cho đối thủ trở tay không kịp. Trước nhanh sau càng nhanh, nàng tin dù đối phương có né được thì trong lúc cấp bách cũng sẽ lộ ra sơ hở, đương nhiên tận dụng sơ hở là sở trường của nàng.
Tính toán của Hàn Linh Nhi là vậy, với ưu thế đang có thì nó hoàn toàn hợp lý và khả thi cho một thắng lợi nhanh chóng không tốn bao nhiêu sức lực của nàng.
Đáng tiếc đó chỉ là một thứ ảo tưởng do chính nàng tạo ra mà thôi. Hàn Linh Nhi đã sai, mà sai lầm thì phải trả giá.
Đúng như ý định của nàng, kết quả chóng vánh đã có, nhưng thay vì ưu thế tuyệt đối, thì chính nàng đã rơi vào thế bị động hoàn toàn. Đường Kiếm đầy bất ngờ với tốc độ khủng khiếp kia đã dừng lại, trong tay đối thủ của nàng.
Mộ Nhất Vỹ dùng hai ngón tay, một chuyện khó tin, tay không phá kiếm, hơn nữa chỉ dùng hai ngón?
Hàn Linh Nhi không thể nào tưởng tưởng nổi đường kiếm của mình lại bị dễ dàng phá giải như vậy?
Thanh Thượng Phẩm Pháp Kiếm của nàng đã bị gãy nát.
Cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt, Hàn Linh Nhi quyết đoán nhảy về phía sau mấy bước.
"RẮC RẮC!"
"XOẢNG!"
Thanh Kiếm gãy đôi rơi xuống đất.
"Không thể nào, không thể nào"
Thần sắc ngây dại, Hàn Linh Nhi hệt như người lạc mất hồn phách vừa lắc đầu vừa lẩm bẩm, thậm chỉ dòng máu chảy từ khóe miệng cũng chẳng thèm để ý.
"Ài gió ngừng thổi rồi a"
Chứng kiến toàn bộ sự ngây dại của Hàn Linh Nhi, Bạch Hà lắc đầu cảm thán.
"Chỉ một chiêu liền làm cho sóng yên biển lặng,Mộ Nhất Vỹ không hổ danh là người nổi tiếng cùng Tiểu Lạc Lạc"
"Thập Nhất Trưởng Lão dù sao Nhất Vỹ huynh tu vi cũng cao hơn nàng ta, thắng Linh Nhi cô nương không phải chuyện rất bình thường sao?" Diệp Lạc nghi hoặc nhìn Bạch Hà.
"Thắng không được" Bạch Hà uống một hớp trà mở miệng nói.
Bên dưới Anh Tiền Đài, Mộ Nhất Vỹ nãy giờ im lặng đột nhiên mở miệng. Hắn cảm thấy trận đấu này quá vô vị, thú thật khi hắn bẻ gãy kiếm, hắn không hề nghĩ nàng ta bị đả kích lớn như vậy.
"Ngươi thua rồi".
Chân khẽ động, hắn lao nhanh về phía Hàn Linh Nhi.
Nguy cơ ập tới, lúc này Hàn Linh Nhi dù còn chưa ổn định tâm tình, nhưng không thể tiếp tục ngây người ra mà nhìn được nữa rồi.
Nàng không còn cách nào khác đành dùng đến lá bài tẩy, dự định sẽ dùng vào vòng sau, nhưng nếu hôm nay không sử dụng nàng chỉ có thua mà thôi.
Hàn Linh Nhi tập trung một lượng lớn linh lực vào bàn tay, chưởng ấn hình thành trong tay nàng, đánh ra một chưởng để đẩy lui đối thủ.
"Băng Phong Linh Lung Chưởng!" Chưởng pháp thất truyền từ lâu của Thần Nữ Cung, người tu luyện hiện tại chỉ có một mình nàng, chưởng pháp cực kỳ bá đạo, không gian xung quanh toàn trường đều bị đóng băng, một cái Hàn Băng Chi Lực đánh thẳng về phía Mộ Nhất Vỹ.
Mà đang lao nhanh mà tới Mộ Nhất Vỹ cũng không xem thường, kiếm trong tay liền vung mạnh mà ra, chặn đòn.
"Huyết Long Đoạn Tam Kiếm!" Một luống huyết sắc kiếm khí, hóa rồng mà liên tục chém nát Băng Phong Linh Lung Chưởng.
XOẠT XOẠT!
RẦM RẦM!
RẮC RẮC!
Hai người đều bị trúng chiêu, văng ra xa cách đó mấy bước, trên miệng cả hai đã nhổ ra một ngụm máu.
Trên miệng Mộ Nhất Vỹ nở một nụ cười, từ trước tới nay chỉ có Diệp Lạc cùng hắn so tài hắn mới dùng đến thực lực như này, hôm nay hắn lại được một lần thoải mái mà đánh.
"Hàn cô nương, thống khoái, tiếp tục" Mộ Nhất Vỹ cười lớn, chân đạp mạnh lao nhanh về phía trước tiếp vung kiếm mà chém tới.
"Huyết Long Đoạn Tứ Kiếm" Kiếm khí vừa ra chém thẳng mà tới chổ Hàn Linh Nhi, kiếm khí giày xéo,mọi thứ xung quanh nhường như bị chém không còn.
"Hừ" Hàn Linh Nhi hừ lạnh một tiếng, trong tay chưởng lực cũng đã được ngưng kết.
"Băng Phong Tạo Cực Chưởng!" Cực Phong chi chưởng tạo ra một luồng lốc xoáy, kèm theo băng phong chi lực phá tan kiếm khí mà Mộ Nhất Vỹ chém ra.
RẦM RẦM!
RẮC RÁC!
Trúng một chưởng này Mộ Nhất Vỹ bay xa mấy mét, Huyết Long Kiếm trên tay cũng đã gãy thành hai đoạn, nhưng hắn vẫn không lùi bước, vẫn tiến tới mà vung quyền về phía Hàn Linh Nhi.
"Nhạc Hoa Bôn Lôi Quyền!" Quyền phong cùng lôi điện chi lực đánh tới, toàn bộ lực lượng lần cuối cùng của Mộ Nhất Vỹ đều dồn vào quyền này, nếu đánh không trúng, hắn liền bại.
Hàn Linh Nhi tiếp tục ngưng tụ chưởng lực cuối cùng, nàng linh lực đã gần như hết sạch, tung ra chưởng cuối cùng cũng là cực hạn của nàng, nếu như không đánh bại được đối phương nàng liền không còn cơ hội!
"Băng Phong Huyền Linh Chưởng!"
Hai người hét lớn, Quyền phong cùng Chưởng lực lao vào phía đối phương, sau đòn này chỉ còn một người có thể đứng trên Anh Tiên Đài.
"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!"
"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!"
ẦM ẦM!
Một tiếng nổ thật lớn chỉ thấy Mộ Nhất Vỹ bay ra xa, cơ thể từ từ ngã xuống, cả người be bét toàn là máu, Mộ Nhất Vỹ đã thua vào chưởng cuối cùng, hắn cũng ngất đi mà không biết kết quả ra sao.
Bên kia Hàn Linh Nhi cũng không khá hơn được bao nhiêu, cánh tay đã đứt đoạn, cả người toàn vết kiếm, máu chảy khắp người, tuy nàng còn có thể đứng vững, nhưng cơ bản đã không còn một chút khí lực nào nữa.
Sở Thanh Mộc từ dưới nhảy lên Anh Tiên Đài, sai người mang Mộ Nhất Vỹ đi trị thương, lại gần Hàn Linh Nhi kiểm tra không có vấn đề gi xảy ra liền tuyên bố.
"Trận này Hàn Linh Nhi Thần Nữ Cung chiến thắng".
Người của Thần Nữ Cung nhảy xuống Anh Tiên Đài mang Hàn Linh Nhi đi trị thương, nếu không nàng có lẽ khó mà qua khỏi.
Sở Thanh Mộc nhìn thấy người của Thần Nữ Cung vừa đi cũng tiếp tục tuyên bố trận tiếp theo!.
"Trận đấu tiếp theo Vân Hỏa Thanh Vân Môn cùng với Mộ Nhất Bạch của Đoạn Nhạc Môn mời hai vị lên đài".
Chương 31: Vân Mộc Đại Đế - Bạch Hà Đột Phá.
Vân Mộc cùng Vân Hỏa hai người đi theo đằng sau Diệp Lạc đi về biệt viện của mình, đi lên ngọn núi nhỏ có ba bốn căn nhà tranh, có thể đủ cho ba bốn người ở.
"Hai vị sư đệ, sau này hai đệ ở chỗ này có điều gì không biết liền hỏi ta, ta ở bên cạnh" Diệp Lạc nhìn hai người nói một vài câu, sau đó quay người rời đi trở về nhà tranh của mình trị thương.
Vân Mộc đẩy cửa căn nhà tranh ra, tiến vào bên trong không thấy thứ gì đặc biệt cả, chỉ có một cái giường nhỏ, đôi ba thứ đồ dùng hằng ngày, một bộ quần áo của đệ tử Chân Truyền.
Thực ra Tông Chủ Thanh Vân Môn, muốn rèn luyện đạo tâm của các đệ tử của hắn, cho nên Diệp Lạc đều ở nơi này tu luyện, điều kiện hình như còn kém hơn mấy phần của đệ tử Ngoại Môn.
Nhưng thực ra nồng độ linh khí của nơi này rất cao, so với những nơi khác mà Vân Mộc từng đi qua cao hơn rất nhiều, chỉ là hoàn cảnh sống có một chút đơn sơ đạm bạc.
.............................
Một bên khác Bạch Hà đi theo Thiên Xu tiến về động phủ của mình.
Vào động phủ!
Bạch Hà bắt đầu tĩnh tọa bắt đầu bế quan, vận chuyển Thanh Liên Tâm Kinh.
Thanh Liên Tâm Kinh của nàng đã đến tầng thứ tư đỉnh phong, nhưng trước kia không có cách nào đột phá tầng thứ năm, Hoang Vực linh khí ít ỏi, bất qua bây giờ nơi này linh khí nồng đậm nàng có thể tự tin đột phá tầng thứ năm bước vào Thiên Nhân Cảnh.
Mỗi một chu thiên của Thanh Liên Tâm Kinh trước kia liền hấp thụ hai trăm linh thạch cực phẩm, bây giờ chỉ cần hấp thu thiên địa linh khí là được, không cần dùng nhiều linh thạch như vậy nữa.
Theo linh khí tiến vào thân thể, Thủy linh căn được cường hóa, mà Thủy linh căn của nàng lại là loại biến dị đặc biệt trở thành Huyết linh căn nàng cũng từ đó chủ tu Huyết linh căn, nhưng Thủy linh căn của nàng cũng rất vững chắc.
Nửa này sau, hấp thu thêm năm mươi viên linh thạch cực phẩm, Bạch Hà Thủy linh căn cuối cùng cũng cường hóa đến viên mãn, Thủy linh căn viên mãn tự nhiên Huyết linh căn cũng cường hóa không ít.
Lại nữa ngày Bạch Hà tiếp tục hấp thu thêm năm mươi viên linh thạch cực phẩm, cường hóa Huyết linh căn đến viên mãn, đột phá Thiên Nhân Cảnh.
Người bình thường muốn đột phá Thiên Nhân Cảnh tích lũy đầy đủ là có thể đột phá một cách dễ dàng, nhưng Bạch Hà mỗi lần đột phá đều phải đến cực hạn của linh căn mới có thể đột phá, vì lý do đó nàng tu luyện hơn ngàn năm mới Tiên Thiên Đỉnh Phong.
Mỗi lần nàng đột phá cực hạn linh căn, cơ thể nàng sẽ thuế biến một lần, tiến hóa lên đẳng cấp cao hơn của Yêu Thú, tỷ như lần này nàng đột phá Thiên Nhân đột phá cực hạn cơ thể Giao Long nhảy vào Chân Long nhất tộc.
Người khác bình thường sẽ cảm nhận nàng đã là Chân Long nhưng thực ra không phải, do nàng ngàn năm hấp thu Tinh Huyết của vị kia Du Long nên người khác mới nhận không ra điểm khác thường mà thôi.
Sau bốn ngày, Bạch Hà Huyết linh căn tiêu tốn một trăm bốn mươi viên linh thạch cực phẩm cuối cùng cũng cực hạn, nàng cơ thể sắp thuế biến.
Bạch Hà hóa thành bản thể bay thẳng lên trời cao, lôi kiếp đánh xuống thân thể của nàng, cơ thể Giao Long từ từ nứt vỡ mà ra, lân giáp bắt đầu hiện ra, trên đầu cũng mọc ra hai cái sừng rồng.
Mà bên ngoài mây đen bao phủ toàn bộ Thanh Vân Môn, lôi kiếp lóe lên thắp sáng cả bầu trời, vô số đệ tử Thanh Vân Môn nhìn lên bầu trời có thể thoát ấn thoát hiện thấy một con rồng đang độ kiếp.
Hóa Giao Bạch Hà đã có thể hô mưa gọi gió, đã có thần thông nhất định, ngàn năm tu luyện mọc ra lân giáp, thân thể chuyển thành huyết sắc, đã đủ hai cái sừng rồng được gọi là Huyết Long Vương.
Lôi phạt đánh xuống cơ thể nàng rất dữ dội, nàng từ một trảo Huyết Long mọc thêm bốn trảo trở thành ngũ trảo Chân Long chân chính trở thành Chân Long.
Chưa dừng lại ở đó nàng chưa thành công đột phá Thiên Nhân, tuy đã thuế biến thành công thành Chân Long nhưng cảnh giới vẫn đứng im tại chỗ không có một nhúc nhích.
Mà trên bầu trời lúc này Bạch Hà chịu ngàn vạn lôi kiếp tẩy lễ, Huyết Long phát ra một tiếng Long Ngâm, muôn loài Thần Thú khác đều bị triệt để chấn nhiếp mà quỳ xuống.
Bạch Hà ở trên bầu trời bắt đầu tiếp nhận truyền thừa mà vị kia Du Long để lại.
Một ánh sáng phát ra, trong đầu Bạch Hà vô vàn ký ức hiện lên, có vô vàn cảnh tượng, có luyện công, chinh chiến, có kinh nghiệm tu luyện, có công pháp, Thần Thông Long Tộc truyền thừa.
Bạch Hà luyện hóa thành công ba phần truyền thừa cảnh giới của nàng cũng vì thế bắt đầu tăng vọt.
Thiên Nhân Cảnh đột phá thành công, vẫn không dừng lại mà tiếp tục tăng lên một cách chóng mặt.
Đối mặt với nguồn năng lượng vô cùng vô tận tiến vào cơ thể, cơ thể nàng như một cái động không dáy trực tiếp mà hấp thụ, nguồn năng lượng này đủ để một vị Thương Vị Thiên Nhân Cảnh bạo thể mà chết không ngờ nàng điên cuồng hấp thu mà không có chút dấu hiệu dừng lại.
Bên trên bầu trời, thân rồng hai mắt nhắm nghiền từ từ mở mắt mà ra, trong đôi mắt tràn ngập một màu đỏ Huyết Hải, làm cho người bên dưới không rét mà run.
"Cỗ ba động này...."Sở Thanh Huyền khẽ cau mày, chẳng lẽ Bạch Hà lần đầu tiên đột phá, liền bước vào Phá Hư Cảnh sao, làm sao có thể có chuyện đó.
Mà trên bầu trời lúc này Bạch Hà hóa thành hình người, xếp bằng trên không trung bắt đầu tĩnh tọa,cảnh giới của nàng từ từ tăng lên một cách chóng mặt.
Thiên Nhân Cảnh Hạ Vị, Thiên Nhân Cảnh Trung Vị, Thiên Nhân Cảnh Thượng Vị, Phá Hư Cảnh Hạ Vị cuối cùng Bạch Hà cũng dừng lại tại Phá Hư Cảnh Hạ Vị đỉnh phong.
Bạch Hà tiếp nhận toàn bộ truyền thừa của Long Tộc, đột phá gần như hai đại cảnh giới, cũng vì nàng đã tích lũy quá lâu nên mới dễ dàng tiến cảnh như vậy.
Bạch Hà tiếp nhận truyền thừa nhận được một bộ công pháp trấn tộc của Chân Long Tiên Giới, Thái Cổ Long Quyết
Thái Cổ Long Quyết, Chân Long bất tử, thần ma mạnh mẽ, long lực bất diệt, luân hồi bất tận đây là một đoạn khẩu quyết mà Bạch Hà nhận được từ Thái Cổ Long Quyết.
Bên trên công pháp này giới thiệu nói, Chân Long, Thái Cổ Thập Hung, Chân Long lực lượng siêu việt toàn bộ Thái Cổ Thần Ma lực lượng.
Tu luyện Thái Cổ Long Quyết, có thể luyện ra long lực siêu việt hết thẩy thế gian này lực lượng, tu luyện đến tận cùng Đế Cảnh có thể cùng Chân Tiên giao chiến, lực lượng vô cùng vô tận mạnh mẽ.
"Không ngờ truyền thừa của tiền bối để lại, kinh khủng như vậy, chỉ cần ta có đầy đủ thời gian bước vào Đại Đế Cảnh không thành vấn đề" Bạch Hà lẩm bẩm nói.
Nàng không những nhận được công pháp truyền thừa, mà còn nhận một số Thần Thông của Chân Long Tộc ở Tiên Giới cực kỳ cường đại, nàng hiện tại có thể vượt cấp mà chiến cực kỳ đơn giản.
Dẫn Long Thủ, Ngự Long Thuật, Long Ngâm Thuật, Chân Long Trảo, Long Thần Vẫy Đuôi, Long Khốn Thiên Thuật, Bạch Hà hiện tại đã nắm vững mấy môn Thần Thông này.
Phá Hư Cảnh Thượng Vị giả bình thường muốn cùng nàng chiến đấu, khó mà có phần thắng, nàng hiện tại cực kỳ mạnh mẽ, một thân Huyết Mạch cực kỳ tinh khiết.
Long Ngâm vừa ra bầu trời như sụp đổ, Long Trảo thi triển mốt cái xé rạch một nữa bầu trời, thực sự kinh thiên động địa hai cái Thần Thông.
Bạch Hà từ trên không trung đáp xuống, một thân Bạch Y tuyết trắng động lòng người, làm cho người khác say mê không thôi, đôi mắt lại toát ra một tràng Huyết Hải làm người khác không lạnh mà run.
Vừa tinh khiết như tuyết trắng, vừa lạnh lùng như đáng sợ như địa ngục!
"Đa tạ các vị đã hộ pháp giúp ta thành công đột phá" Bạch Hà nhìn thẳng mấy vị Trưởng lão đa tạ.
Mà mấy vị kia Trưởng Lão cũng không ngờ, Nữ Nhân này mới mấy ngày trước vừa gia nhập Thanh Vân Môn bọn họ, hôm nay đã trở thành tuyệt thể cường giả Phá Hư Cảnh trên Thái Sơn Đại Lục bất quá không tới mười người.
Nhưng hôm nay Thanh Vân Môn bọn họ lại xuất hiện thêm một cường giả Phá Hư Cảnh ngoài Tông Chủ, bọn họ làm sao không vui mừng..
"Thập Nhất Trưởng Lão không cần khách khí, đó cũng là bổn phẩn của chúng ta!" Đại Trưởng Lão khách khí trả lời Bạch Hà.
Đại Trưởng Lão dù sao cũng sống gần ngàn năm, tu vi đã đạt đến Đỉnh Phong Thiên Nhân không cách này phá cảnh mà tiến tiếp, tông môn xuất hiện một tôn cường giả mới, hắn thực sự an tâm hơn rất nhiều.
"Thập Nhất Trưởng Lão vừa mới đột phá cũng nên trở về nghỉ ngơi, mọi người đừng làm phiền nàng" Sở Thanh Huyền mỉm cười nhìn mọi người phân phó.
Bạch Hà nghe mọi người vây quanh cũng có chút vui mừng, liền đạp không mà bay về phía nhà tranh của Vân Mộc mà đi, thông báo cho hắn biết nàng thành công đột phá trở thành Phá Hư Cảnh.
Một bên khác Vân Mộc cùng Vân Hỏa đứng trước nhà tranh nhìn lên bầu trời, chứng kiến cảnh tượng Bạch Hà đột phá, cảm thấy vui vẻ phấn khởi.
Ngàn năm vẻn vẻn ngàn năm cuối cùng Bạch Hà cũng đã đột phá, không phải áp chế toàn bộ tu vi nữa.
Bạch Hà từ trên không trung đáp xuống, nhìn Vân Mộc cùng Vân Hỏa đang đứng đợi nàng.
"Tiểu Mộc, Tiểu Hỏa cuối cùng ta cũng phá bỏ gông xiềng, xiềng xích trói buộc hơn ngàn năm" Bạch Hà đi đến bên cạnh nhìn hai người nói.
"Chúc mừng Bạch Tỷ thành công đột phá" Hai người Vân Mộc nhìn nàng đầy hương phấn trả lời.
Bạch Hà cuối cùng cũng đã đột phá thành công.
Chương 32 Chương 32 : Vân Mộc Đại Đế - Tàng Kinh Các.
Chương 32: Vân Mộc Đại Đế - Tàng Kinh Các.
Bạch Hà cùng Vân Mộc, Vân Hỏa nói chuyện một lúc, Diệp Lạc đến nơi gọi Vân Mộc cùng Vân Hỏa đến Tàng Kinh Các.
Bạch Hà thân phận cùng thực lực, trong chốc lác đã truyền ra khắp Thanh Vân Môn ai ai cũng biết xôn xao vô cùng.
Người chưa nhìn thấy nàng, đều biết nàng là một Ngoan Nhân, hình dáng như thế nào đều mọi người đều muốn gặp nàng một lần, lại nghĩ rốt cuộc nàng lại là ai, danh tiếng gần đây lại rất vang dội tại Thanh Vân Môn.
Thế là liên quan đến thân phận của Bạch Hà, lời đồn đại lan ra khắp bốn phía.
Sau cùng có người nói nàng là Thập Trưởng Lão, có người nhìn thấy nàng độ kiếp là một đầu Chân Long, có người nhìn thấy nàng là một Bạch Y nữ tử xinh đẹp như tiên nữ giáng trần, một cái Long Ngâm phá toái hư không, một cái Long Trảo xé nữa bầu trời của Thanh Vân Môn.
Vân Mộc cùng Vân Hỏa trên danh nghĩa là đệ đệ của nàng, từ đó cũng được mọi người chú ý theo, có người nói bọn họ nhập môn mới vài ngày đã được Tông Chủ nhận làm đệ tử Chân Truyền.
Diệp Lạc kể lại toàn bộ câu chuyện cho đám người Vân Mộc nghe, hắn cũng không còn cách nào, ai biết Bạch Hà đột phá cảnh giới tạo nên cảnh tượng kinh khủng như vậy.
Diệp Lạc cũng chỉ đến nhắc nhở Vân Mộc đi đến Tàng Kinh Các tìm kiếm công pháp tu luyện, dù sao hắn cũng là Đại Sư Huynh, bổn phận nên làm.
Bạch Hà quay trở về động phủ của nàng ổn đỉnh căn cơ tu hành!
Vân Mộc nhìn thấy hai người vừa rời đi, lôi kéo Vân Hỏa trực tiếp đi đến Tàng Kinh Các của Thanh Vân Môn.
Phía trước có một tòa Thạch Tháp, có chín tầng, tầng tầng rõ ràng, hình thể cao không quá trăm trượng, được Huyền Thiết tạo thành, phác tố vô hoa, bên ngoài vôi rơi xuống, nhìn thấy thực sự là Cổ Lão tang thương.
Đây là phổ thông tòa tháp, nhưng có một loại khí thế nặng nề trang nghiêm tràn ngập, khiến cho ai ai cũng tôn kính!
Khuôn viên ngàn trượng bên trong, không có một tòa kiến trúc nào khác, cũng không có hoa cỏ cây cối, vẻn vẻn một tòa Thạch Tháp rơi vào ở giữa trung tâm, lộ ra phá lệ trống trải,điểm này có thể nhìn ra, toàn này Thạch Tháp tại Thanh Vân Môn địa vị, tuyệt đối trân quý.
Tàng Kinh Các là tông môn quan trọng nhất chi địa, đương nhiên không đơn giản, ở ngoài cửa Thạch Tháp, mười mấy tên nam nhân mặc áo giáp đen, thần hình thẳng tắp, sắc mặt trang nghiêm, cẩn thận nhìn chằm chằm bốn phía, chỉ cần có gió thổi cỏ lay, đều sẽ tiến đến xem xét, đề phòng trang nghiêm.
Mỗi một người khí thế cực kỳ cường đại, hoàn toàn vượt khỏi Dung Luyện Cảnh, giải thích duy nhất bọn hắn đều toàn bộ là Tiên Thiên Cảnh.
Những người này đều là đệ tử cũ của Thanh Vân Môn, tu luyện mấy chục năm, vì báo đáp tông môn ân đức, tự nguyện đến đây thủ hộ Thạch Tháp, việc này cần người có cực kỳ nghị lực mới có thể làm.
Bởi vì tòa tháp này tông môn toàn bộ võ học, công pháp, cho nên nhất định phải thời khắc thủ hộ, không có một chút thư giản, mà lại thủ hộ như vậy cả đời, hành vi của bọn họ thực sự làm cho người khác kính nể!.
Đương sẽ không phải ngày nào cũng đứng đây canh gác, nhiều năm như vậy người cho dù làm bằng sắt cũng không chịu nổi, cho nên mỗi ngày sẽ đổi một nhóm thay phiên nhau canh gác.
Những người này thủ hộ Thạch Tháp, phòng ngừa kẻ trộm cắp, dụng ý khó dò, nơi này thủ hộ đệ tử lại có một đặc quyền, hàng năm đều sẽ được miễn phí một lần tiến vào Tàng Kinh Các.
"Nơi này thực sự trang nghiêm, không tệ chút nào" Vân Mộc nói.
Tàng Kinh Các là tông môn thánh địa, vô luận đẳng cấp cao bao nhiêu, đều cần vào điểm cống hiến mới có thể tiến vào, không có cửa sau để đi, coi như chân truyền đệ tử bọn hắn cũng không được, nhưng mà bọn hắn lần đầu tiên nhập môn sẽ có một lần cơ hội tiến vào miễn phí.
Hai người tiến đến kiểm tra thân phận tiến vào Tàng Kinh Các, xuyên qua một cái cửa nhỏ tiếng vào Thạch Tháp.
Lập tức, một cỗ mịt mù khí tức bao phủ mà đến, làm cho người khác kinh hãi run rẩy,Vân Mộc cùng Vân Hỏa càng là lui lại mấy trượng ánh mắt ngưng trọng.
Ba cái chữ lớn màu đen, khắc vào phía trên Thạch Tháp, khí tức là tới từ ba chữ này, Vân Mộc đồng tử co lại, từ trong đó tựa như nhìn thấy một con Kim Long to lớn trên không trung bay lượn, Phượng Hoàng trong biển lửa nhảy múa, Vạn Thú gào thét, khí thế tỏa ra tự như biển cả, chấn nhiếp tất cả mọi người đều sợ hãi!.
"Đáng sợ!".
"Người đến là ngươi nào" Một tên Hắc Giáp tiến lên hai bước hét lên, cả người đều bị Hắc Giáp bao phủ thấy không rõ lắm, chỉ lộ ra một đôi mắt đen nhánh.
Vân Mộc chắp tay nói "Môn hạ đệ tử, tiến vào Tàng Kinh Các, học tập công pháp, võ kỹ".
"Lần đầu tiên đến Tàng Kinh Các?" Hắc Giáp rất nghiêm túc, không tùy tiện cười nói.
Vân Hỏa cùng Vân Mộc lấy ra lệnh bài mới nhập môn, ném tới "Hai người tiến vào".
Hắc Giáp tiếp nhận xem xét, sắc mặt không thay đổi, sau đó ném trở lại hai người, cũng không phải vì Vân Mộc cùng Vân Hỏa thân phận, xuất hiện vẻ nịnh nọt, thậm chí đều một tia lay động cũng không có.
"Lần đầu tiến vào có thể, hai người các ngươi có thể đi vảo!".
Hắc Giáp quay đầu, vung tay lên, một vệt ánh sáng bắn ra, tan vào Thạch Tháp thạch môn. Lập tức tiếng ầm ầm vang lên, thạch môn từ từ mở ra, dư âm ù ù!.
"Có thể đi vào, nhớ kỹ, chỉ có một giờ!"Hắc Giáp nói xong quay về chỗ cũ.
"Đa tạ" Vân Mộc ôm quyền.
Hai người đi vào Tàng Kinh Các, to lớn thạch môn tự động khép lại, đập vào mắt tất cả đều là giá sách, bên trên trưng bày chỉnh tề từng quyển từng quyển Thư Sách.
Nhiều lắm, không gian có thể có trăm trượng cả hai bên trái phải, nhưng chất đầy giá sách, ở giữa cách nhau xa nhau khoảng cách,vừa vặn có thể đủ cho một người di chuyển, nơi này đúng là biển sách.
Vân Mộc có chút sửng sờ,tràng cảnh tượng này thực đánh sợ, tại Hoang Vực muốn có một quyển Công pháp khó như thế nào bọn họ đều biết, nếu không may mắn cả đời cũng không tìm được một quyển, nhưng nơi này lít nha lít nhít một đống lớn, không có hơn ngàn quyển sách, cũng có chín trăm bộ.
"Không hổ là Tông Môn" Vân Mộc cảm khái.
Vân Mộc cảm khái mở miệng nói "Đây có lẽ là ngàn năm qua, vô số Tiền Bối nỗ lực, thậm chí mất mạng để đổi lấy, động tác đều nhẹ nhàng một chút đừng làm hư" .
Vân Mộc lấy xuống một quyển sách, bên ngoài đã phủi đầy bụi, rách rưới, hiển nhiên tồn tại rất nhiều năm, bình thường đều bị đệ tử đọc qua mới có hiện trạng này.
Mở ra quyển sách, bên trong ghi lại một số chiêu thức Vân Mộc nhìn một chút liền mất đi hứng thú, quyển sách này đối với hắn mà nói, không có bất kỳ trợ giúp nào.
Vân Mộc cùng Vân Hỏa xem một chút lầu một liền mất đi hứng thú, hai người tiếp tục tiến lên lầu hai.
Lầu hai Công pháp, võ kỹ có lẽ ít đi rất nhiều, giá sách so với lầu một trống không rất nhiều.
Hai người cũng không dừng lại, trực tiếp đi lên lầu ba, nơi này Công Pháp cực kỳ ít ỏi, bốn bề giá sách chỉ có bốn cái giá sách, còn lại đều không có gì rất vắng vẻ, chỉ có một cái giá sách sắp xếp chỉnh tề, tương đối ít ỏi.
Vân Mộc lật ra mấy quyển sách, hơi nhẹ gật đầu, sau đó bỏ lại giá sách, những cái này công pháp chiêu thức cũng không tệ, nhưng vô luận công pháp hay võ kỹ, đều kém quá xa Luyện Quyết Trường Sinh Thể cùng Thần Thể Chưởng chứ còn chưa nhắc tới Lục Hàng Thần Long Thương, hắn hoàn toàn không muốn lẵng phí thời gian vào những công pháp này.
Hắn muốn là một cái bộ pháp bổ sung điểm yếu về tốc độ của hắn.
Trước kia Dung Luyện Cảnh tốc độ của hắn quá yếu, khó mà thi triển hoàn hảo Kháng Long Bài Vĩ, Chấn Kinh Bách Lý, với tốc độ như vậy hắn khó mà tiếp tục luyện thành Tiềm Long Vật Dụng.
Hắn Lần Này chủ yếu tìm thân pháp, bộ pháp phù hợp với bản thân tu luyện, nếu không liền rắc rối!.
Thế nhưng làm Vân Mộc cùng Vân Hỏa vô cùng thất vọng, đại khái tìm tòi hết cả lầu ba, không có một bản bộ pháp, thân pháp cho Vân Mộc, cùng chiêu thức cho Vân Hỏa.
Vân Mộc mang theo Vân Hỏa tiếp tục đi đến lầu bốn, mặc kệ dù thế nào cũng đã đến phải tìm cho bằng được nếu không hắn thực sự không biết ở Thanh Vân Môn sẽ học được cái gì.
Hai người tiếp tục tìm kiếm lầu bốn, nhưng làm bọn hắn thực sự thất vọng, tìm toàn bộ lầu bốn nhưng không có bản công pháp, võ kỹ, bộ pháp nào vừa ý hai người.
Hai người ôm tâm lý thất vọng, không tiếp tục tìm kiếm nữa, đành đi dạo chơi khắp các giá sách, tìm kiếm đọc những kiến thức liên quan đến tu luyện hoặc quá trình chiến đấu của cường giả ở thời kỳ thượng cổ.
Vân Mộc lật một quyển sách chép lại sự kiện đại chiến của hai vị Đại Đế mấy ngàn năm trước, Thái Thanh Kiếm Đế cùng Nhất Hoàng Đại Đế, vì thế hắn mới biết được vì sao Hoang Vực được sinh ra, Thiên Đạo tại sao bị vỡ nát.
Cuối cùng một giờ cũng đến hai người Vân Mộc thất vọng đi ra ngoài, chẳng tìm được thứ gì phù hợp với cả hai, đành quay về nhà tranh tiếp tục bế quan tu luyện.
Chương 33 Chương 33 : Vân Mộc Đại Đế - Tông Môn Chi Chiến.
Chương 33: Vân Mộc Đại Đế - Tông Môn Chi Chiến.
Tĩnh mịch và trầm lặng. Cây và gió, đất và trời, chẳng có nơi nào ở Thanh Vân Môn tẻ nhạt như chỗ này, ngọn núi này chỉ có Diệp Lạc cùng Vân Mộc, Vân Hỏa.
Ở những nơi khác ngoài nơi này, lúc này cũng rôm rã tiếng cười nói của các đệ tử, bằng hữu, những đôi tình nhân, chỉ có ở Sơn Phong của bọn họ là vắng vẻ, lẻ loi.
Nhưng cũng như vậy mà hôm nay, trong đêm đen lạnh lẽo này, Vân Mộc được thả hồn theo mây, gửi tâm tư theo gió, ở phía sau nhà tranh một mình luyện tập Lục Hàng Thần Long Thương, không khí yên tĩnh thế này rất phù hợp để hắn luyện công, không ai quấy rầy, làm phiền.
Vân Mộc một người vung thương mà luyện, dù đêm đen rất lạnh lẽo, cô độc, có lẽ vì hắn thích sự thanh tĩnh này, chẳng muốn ai nghe thấy mình luyện công, cũng chẳng muốn ai thấy, Vân Mộc cứ như vậy đã được mấy tháng, ngay cả Vân Hỏa cũng không biết hắn làm gì.
Đương nhiên Vân Hỏa không biết, nhưng Bạch Hà thì lại khác, nàng thường xuyên đến đây xem hắn luyện công, những lúc như thế đối với hắn mà nói thật ý nghĩa. Bạch Hà nhìn hắn luyện thương mỉm cười, vui vẻ như những ngày ở Hoang Vực. Đơn giản mà nói hắn chỉ mong muốn những ngày tháng yên bình như ở Hoang Vực, làm người khác vô lo vô nghĩ.
Hôm nay có lẽ là ngày đặc biệt, lẫn khác thường của Vân Mộc cùng Bạch Hà.
Tại nơi vắng vẻ này, giữa trời đêm lạnh lẽo, hai con người vui vẻ nhìn ngắm bầu trời đêm, trăng hôm nay rất sáng, làm hắn nhớ về khoảng thời gian ở Hoang Vực rất nhiều. Hai người nhìn nhau tuy không nói gì, nhưng lại thấu hiểu nhau một cách lạ thường, có lẽ đây gọi là sự tin tưởng cả hai dành cho nhau suốt mười năm.
Bất giác trong lòng Vân Mộc, vô thức mà ngâm một vài câu thơ. Về phần Bạch Hà cũng chẳng rõ vì sao nàng lại khắc ghi thân ảnh của hắn, người nàng đang tựa vào vai cùng Vân Mộc ngắm trăng.
Gửi một mảnh tình vào ánh trăng
Cơn gió thổi tình vào thế gian
Thế gian cười bảo tình không đủ lớn (tình cảm dành cho Hoang Vực không đủ lớn)
Cố nhân vì thế chẳng quay đầu (Cố Nhân là Hoang Vực đã không thể quay lại).
(góp nhặt trên mạng)
..................
Vài ngày sau.
Thanh Vân Môn, Anh Tiên Đài.
Nếu như hỏi tại Thanh Vân Môn nơi nào vắng vẻ nhất có lẽ là Anh Tiên Đài, bình thường chẳng ai tới đây, mà dù có muốn cũng không thể tới. Nơi này chính là Cấm Địa của Thanh Vân Môn.
Thế nhưng hôm nay lại khác hẳn, người chẳng những đến mà còn đến rất nhiều, hơn nữa không chỉ có mỗi Thanh Vân Môn, còn có rất nhiều các môn phái khác đến từ Cửu Châu. Đoạn Nhạc Môn, Thần Nữ Cung, Yêu Tông, Minh Đạo Các, Thanh Y Lâu, Nhạc Hoa Sơn, Bạch Ngọc Đường, bảy đại tông môn còn lại, tất cả đều có mặt.
Nói rõ ràng là một sự bất thường nhưng đầy hợp lí. Cứ cách hai mươi năm một lần, Anh Tiên Đài đều sẽ náo nhiệt như thế. Đơn giản vào ngày ngày Tông Môn Chi Chiến sẽ được tổ chức tại đây.
....
Lúc này, dù trời vẫn còn sớm nhưng người của tám đại tông môn đều đã đến đông đủ, chỉ còn ba người. Là ba đại nhân vật tới từ Hoàng Thất Đế Đô.
Thật ra không phải lần Tông Môn Chi Chiến nào người của Hoàng Thất đều đến. Dù sao bọn họ cũng là chủ của một quốc gia, cường giả gộp lại cũng không kém Bát đại tông môn là bao, đừng nói chỉ là vài trận chiến của đám tu sĩ Tiên Thiên Cảnh, dù cho cả Thái Sơn Đại Lục này bị xáo trộn mà không ảnh hưởng đến Hoàng Thất bọn họ cũng chẳng thèm để tâm tới.
Bất quá bọn họ chịu lặn lội xa xôi đến nơi này hoàn toàn bởi vì một người, một người là đệ tử của Bát Đại Tông Môn mà thôi.
Lại thêm nửa giờ sau.
Người rốt cuộc đã đến.
Lần đầu tiên Vân Mộc chứng kiến nhiều cường giả Phá Hư Cảnh như vậy, hôm nay tụ tập tại Anh Tiên Đài cũng đã hơn chín mười vị Phá Hư Cảnh, lúc này lại tới thêm ba vị Phá Hư Cảnh.
Hai lão nhân đi đằng trước tu vi đã là Phá Hư Cảnh Đỉnh Phong, theo sau đó là một nữ tử đeo khăn che mặt, có lẽ là chủ nhân của bọn họ. Nàng khoác trên người là một bộ y phục màu xanh có hoa văn bắt mắt, trên đầu thì cài trâm ngọc, tóc mái thì vén cao, hoàn toàn khác hẳn với kiểu tóc buông xõa tùy ý như Bạch Hà.
Tất nhiên, thu hút ánh nhìn của người khác là dáng người của nàng. Nó thực sự rất đẹp, quá hoàn mỹ, đến nỗi khiến những kẻ không kiềm được ánh mắt phải lưu lại lâu hơn trên thân thể nàng.
Trong số những kẻ bị thu hút đó có cả tu sĩ của Thanh Vân Môn. Và trong số đó không ai khác ngoài Bạch Hà, từ khi nữ nhân kia xuất hiện ánh mắt của nàng luôn chăm chú theo dõi đối phương.
"Nữ nhân kia thật tuyệt mỹ, so với ta không kém bao nhiêu, lại có khí tức giống với Long Tộc cực kỳ".
Nghe Bạch Hà lẩm bẩm như vậy, đang ngồi bên cạnh, Vân Mộc liền hỏi.
"Bạch tỷ, nàng ta đúng là rất xinh đẹp, nhưng ta không thấy nàng có khí tức gì giống như tỷ?"
"Tiểu Mộc, đệ đang nói gì đó? Nàng đúng là xinh đẹp nhưng liên quan gì đến đệ? Chỉ là ta cảm thấy nàng cùng ta có một chút huyết mạch tương liên nên chăm chú nhìn nàng một chút mà thôi".
Lần này, Vân Mộc không hồi âm, hắn di chuyển ánh mắt, hết nhìn Bạch Hà lại nhìn đến nữ nhân vừa tới, sau đó mới kết luận.
"Bạch Tỷ, nữ nhân kia không xinh đẹp bằng tỷ, nàng không liên quan gì đến ta".
Nghe thế, Bạch Hà âm thầm đắc ý "Điều này tất nhiên, Bạch Tỷ của ngươi tất nhiên xinh đẹp nhất....."
Cũng phải trong mắt Vân Mộc cho dù mọi nữ nhân khác có như thế nào cũng không phải chuyện của hắn, hắn đối với Bạch Hà trên thế gian này là xinh đẹp nhất, những nữ nhân khác sao sánh bằng nàng.
Tại Anh Tiên Đài này, mọi người cũng không phải ngồi một chỗ với nhau. Mỗi Đại tông môn cũng có vị trí riêng của mình, giống như chỗ của Hoàng Thất vậy, không phải thềm cao hay phòng ốc gì cả, toàn bộ đều là bảo tọa ngồi ở Đại Điện.
Gần với Hoàng Thất nhất là Thanh Vân Môn, môn phải chủ trì đại hội lần này.
Trên ghế bảo tọa, Sở Thanh Huyền đứng dậy, hướng về ba đại nhân vật của Hoàng Thất thiện chí cười.
"Hai vị tiền bối, Lam tiên tử, các vị đường xa vất vả, nghỉ ngơi một chút chúng ta liền bắt đầu Tông Môn Chi Chiến"
"Chúng ta đến đây không phải nghỉ ngơi".
Lão nhân tóc bạc khá gầy lên tiếng, thoáng nhìn Anh Tiên Đài một vòng, hắn hỏi
"Sở Thanh Huyền, người của Bát Đại Tông Môn đến đã đông đủ hay chưa?"
"Bẩm tiền bối, tất cả đều có mặt đầy đủ".
"Ừm".
Nhẹ nhàng gật đầu, lão nhân đem thần thức tỏa ra.
Tầm vài giây sau, lão nhân thu hồi thần thức, nhưng chưa vội nói gì mà quay sang lão nhân béo bến cạnh.
"Thế hệ này không tệ, rất khá".
Vừa nghe lão nhân gầy nói vậy, nét mặt của Sở Thanh Huyền giãn ra, trong mắt lóe lên một tia vui mừng.
Phải biết là trước đây bảy lần Hoàng Thất đến, chưa một lần bọn họ mở miệng khen ngợi, tuy chỉ là một câu đơn giản như vậy, cũng đủ để bọn hắn vui mừng.
Cuộc trò chuyện rất nhanh đã kết thúc. Và chính tại thời điểm mà nó kết thúc thì một thứ khác cũng được bắt đầu Tông Môn Chi Chiến chính thức bắt đầu.
Từ chỗ Thanh Vân Môn một thân ảnh bay xuống Anh Tiên Đài, đích thị là Sở Thanh Mộc Tam Trưởng Lão của Thanh Vân Môn.
Đầu tiên hắn cuối người về phía vị trí của Hoàng Thất rồi mắt lần lượt nhìn sang các đại tông môn khác cất giọng.
"Như thường lệ, hai mươi năm một lần, Tông Môn Chi Chiến hôm nay lại được tổ chức tại Anh Tiên Đài, quy tắc luật lệ có lẽ mọi người cũng đều đã nắm rõ, Sở mổ xẻ không nhiều lời vô ích. Bây giờ với chức trách trọng tài, Sở mỗ xin mạn phép đọc tên tuyển thủ sẽ lên đài".
Nói xong, Sở Thanh Mộc lấy ra một bảng danh sách, đọc to
"Trận chiến đầu tiên: Vương Tuyết Nghi của Yêu Tông đấu với Tạ Thiên Dịch của Đoạn Nhạc Môn, xin mời thượng đài".
Lời của Sở Thanh Mộc vừa dứt, từ phía Yêu Tông cùng Đoạn Nhạc Môn, hai thân ảnh lần lượt từ chỗ của mình bay xuống Anh Tiên Đài.
Vương Tuyết Nghi tuổi cũng chỉ mười chín hai mươi tuổi, thân cao dung mạo xinh đẹp, nàng là một đại mỹ nhân khiến bao người mê đắm, tu vi của nàng cũng không kém đã là Tiên Thiên Cảnh Đỉnh Phong, với mức tu vi này cũng được xét là đệ tử nổi bật ở các đại tông môn.
Tạ Thiên Dịch thanh niên này nhìn như có vẻ tuổi không còn nhỏ, một thân Hắc Y trùm cả người, thân thể lạnh lẽo, không nói thứ gì, chuẩn bị thủ thế mà chiến đấu.
Nhìn thấy hai vị tuyển thủ đã chuẩn bị sẵn sàng thi đấu, Sở Thanh Mộc lùi ra một bên tiếng hô bắt đầu to lên khắp cả Anh Tiên Đài
"Tông Môn Chi Chiến Bắt Đầu".
Chương 34 Chương 34: Vân Mộc Đại Đế - Tông Môn Chi Chiến(2).
Chương 34: Vân Mộc Đại Đế - Tông Môn Chi Chiến (2).
Sau khi nghe tiếng hô của Sở Thanh Mộc trên lôi đài hai người đã lao vào nhau chiến đấu, chủ động công kích chính là Tạ Thiên Dịch
Như một tia chớp, Tạ Thiên Dịch hắn lao thẳng về phía Vương Tuyết Nghi, song đao trong tay liên tục chém xuống đao pháp Đoạn Nhạc Môn liên tục mà ra.
KENG! KENG!
KENG!
...........
Sau hơn chục nhát đao thăm dò, khuôn mặt Tạ Thiên Dịch ngưng trọng, mặc dù nãy giờ Vương Tuyết Nghi không phản kích nhưng rõ ràng đối phương đã dễ dàng hóa giải đao pháp của hắn.
Nữ nhân này cũng không phải loại tầm thường!
Lực lượng gia tăng, Tạ Thiên Dịch tiếp tục lần nữa áp sát.
Đoạn Nhạc Đao Pháp: Đoạn Lương Đao!
ẦM!
Trong khi Tạ Thiên Dịch quan sát xem chiêu thức của mình có trúng hay không, thân ảnh vốn vừa biến mất của Vương Tuyết Nghi bỗng xuất hiện.
Cảm nhận được khí tức của đối phương, Tạ Thiên Dịch Xoay Đao đỡ đòn
KENG!
Một kiếm cả người Tạ Thiên Dịch bị đẩy lùi ba bước, nhưng chưa phải kết thúc Vương Tuyết Nghi lại tiếp tục vung kiếm hướng về phía hắn mà chém tới.
Phong Lôi Kiếm Pháp: Kiếm Phong Sơn Hà!
Chứng kiến đường kiếm nặng nề trầm trọng kia, gương mặt của Ta Thiên Dịch lập tức đại biến.
Linh lực cấp tốc vận chuyển, hắn xuất ra toàn bộ thực lực, trong tay hắn song đao vung lên.
Đoạn Nhạc Đao Pháp: Tiềm Long Trảm!.
ẦM!
Sau tiếng nổ lớn, dưới sự ảnh hưởng của dư âm gây ra, cả Vương Tuyết Nghi cùng Tạ Thiên Dịch đều bị ép lui một đoạn.
Nhìn một lúc, Vương Tuyết Nghi mở miệng:"Kết thúc thôi!" .
Ong!
Bất thình lình, thanh kiếm trên tay Vương Tuyết Nghi vung lên, một luồng khí tức hung bạo từ đó phát ra.
"Xem ra đến lúc dùng nó rồi".
Trong khi đó phía đối diện đang ngự không phi hành, Vương Tuyết Nghi hạ kiếm mà xuống.
Phong Lôi Kiếm Pháp: Kiếm Đoạn Sơn Hà!
Chính lúc nay đao của Tạ Thiên Dịch cũng vung lên.
Đoạn Nhạc Đao Pháp: Huyệt Nguyệt Đoạn Nhật Đao!
Trên kiếm ảnh như cuồng phong gào thét, dưới song đao tựa như huyết nguyệt u linh, chẳng mấy chốc,hai bên va nhau.
ĐÙNG!
Gió đã ngừng thổi, trăng đã tiêu tán, trên Anh Tiên Đài chỉ còn lại hai người.
SOẠT!
Vương Tuyết Nghi đem kiếm thu lại, cũng chẳng thèm nhìn đối thủ của mình mà bay thẳng về phía Yêu Tông.
Đúng lúc nàng vừa rời khỏi, Tạ Thiên Dịch vốn đang đứng bất động, bất ngờ phun ra một ngụm máu, ngã quỵ xuống đất.
"Nàng khống chế kiếm thật lợi hại" Bạch Mộng Sam bên cạnh Vân Mộc cùng đám đệ tự chân truyền Thanh Vân Môn cảm khái.
"Không tệ, nhưng mà nếu gặp ta, nàng không phải đối thủ" Vân Hỏa mở miệng nhìn Mộng Sam nói, thời gian này bế quan tu luyện, Vân Hỏa cũng đã đột phá đến Tiên Thiên Sơ Kỳ.
"Kết quả trận đấu đầu tiên, Vương Tuyết Nghi của Yêu Tông chiến thắng"
Không để lãng phí thời gian Sở Thanh Mộc trực tiếp nói tiếp.
"Trận thứ hai Diệp Lạc của Thanh Vân Môn đấu với Vương Hàn của Bạch Ngọc Đường, mời hai vị lên đài".
SOẠT!.
Đường chủ Bạch Ngọc Đường Bạch Thần Phong hướng đệ tử của mình dặn dò
"Vương Hàn, đừng khiến Bạch Ngọc Đường mất mặt".
"Đệ tử hiểu".
"Xuống dưới đi".
................................
"Diệp huynh nghe danh đã lâu".
"Ta rất nổi tiếng sao?" Diệp Lạc có chút nghi hoặc hỏi, hơn nữa hắn từ trước nay chưa từng ra ngoài chỉ ở Thanh Vân Môn tu luyện, làm sao có người biết được danh tính của hắn, đối với chuyện bên ngoài hắn thật sự không rõ.
Hiểu được nghi hoặc của Diệp Lạc, Vương Hàn giải thích
"Mười Ba năm trước, Diệp Huynh lấy tu vi Dung Luyện Cảnh sơ kỳ một mình chém sạch Xích Nhật Giáo, danh tiếng đã truyền xa khắp nơi ở Cửu Châu, thú thật Vương mỗ rất ngưỡng mộ Diệp huynh".
"Thì ra là vì chuyện đó" Diệp Lạc cuối cùng cũng hiểu trả lời.
Nói xong Diệp Lạc cũng không nói nhiều, một thanh đại đao xuất hiện
"Thượng Phẩm Pháp Bảo".
Quan sát thanh đao một lát Vương Hàn thật sự thở dài, hắn cho dù đệ tử của Đường chủ đi nữa cũng khó mà có được một thanh Thượng Phẩm Pháp Bảo
"Đao tốt, Vương Mỗ cũng không khách sáo!"
Lời vừa ngừng trên tay Vương Hàn một thanh kiếm đã xuất hiện, kiếm này dài bốn thước ba tất, màu đen, có vài chỗ đã rỉ sét, nhìn qua chẳng có gì bắt mắt.
"Kiếm của Vương Huynh cũng không tệ"
Không nhiều lời Diệp Lạc liền vung đao.
KENG!
KENG!
KENG!
Liên tiếp những đường đao lưỡi kiếm ngang dọc, so với trận đấu đầu tiên thì trận này của hai người mức độ ác liệt trở nên trầm trọc rất nhiều.
Tuy đều là kẻ yếu nhưng khác với Tạ Thiên Dịch, ngay từ khi xuất kiếm thì Vương Hàn dùng toàn bộ thực lực chân chính của mình, đối giới hạn nhân vật như Diệp Lạc, hắn chẳng dám sơ xuất một chút nào.
Sau một lát giao chiến Vương Hàn linh lực hầu như hao hết, hắn giãy giụa lần cuối cùng cũng đã thất bại liền trúng một Đao của Diệp Lạc ngã xuống.
"Vương huynh đệ, không tệ" Diệp Lạc thu đao rời đi trở lại chỗ ngồi của mình.
"Đại Sư Huynh không tệ nha, lần đầu tiên ra trận đã chiến thắng " Vân Mộc nhìn Diệp Lạc cười nói.
"Haizz, không phải ai cũng mạnh như Thập Nhất Trưởng Lão, ta cũng không yếu không dễ dàng thua như đệ nghỉ" Diệp Lạc lắc đầu cười nói nhìn Vân Hỏa cùng ba người, hắn không biết thực lực của Vân Mộc như thế nào nhưng chắc chắn không tệ.
Mọi người chú ý trận chiến vừa rồi cũng thật sự kinh hãi, Thanh Vân Môn thực sự xuất hiện một cái quái vật rồi, mấy đao liền giải quyết xong Vương Hàn.
Vương Hàn cũng không yếu tu vi cũng đạt đến Tiên Thiên Hậu Kỳ tuy còn kém Diệp Lạc không ít, nhưng không dễ dàng đánh bại như vậy, nhưng không ngờ Vương Hàn thua dễ dàng như vậy.
Thanh Vân Môn thật không hổ là một trong ba tông môn đứng đầu bên trong Bát Đại Tông Môn.
Dưới đài, thân ảnh Sở Thanh Mộc một lần nữa đáp xuống.
Vẫn giọng điệu như cũ, hắn công bố:
"Trận thứ hai Thanh Vân Môn Diệp Lạc thắng".
"Tiếp Theo trận thứ ba Lâm Huyền của Minh Đạo Các cùng Mộ Nhất Vĩ của Nhạc Hoa Sơn lên đài"
Hai người vừa nhảy xuống, hình như có thù oán đã lâu, không kịp chào hỏi đã lao vào trực tiếp đánh nhau, hai tay hóa chưởng đánh tới.
Tay của Mộ Nhất Vỹ đã bị chặn.
"Xem ra bây lâu không gặp tiểu tử Lâm Huyền ngươi tiến bộ không ít".
"Mộ Nhất Vĩ ngươi nghĩ dễ thắng ta như lần trước".
Chẳng thèm nghe hết câu, Mộ Nhất Vỹ xoay tay, thu người, hai tay thu người chưởng lực cục mạnh từ vùng bàn tay vung ra đánh thẳng về phía Lâm Huyền.
Lần lượt nhìn quá có vẻ như Mộ Nhất Vỹ nhà người chiếm thế thượng phong, nhưng mà không được bao lâu, Lâm Huyền vung Quyền cực mạnh đáp lại, làm cho Mộ Nhất Vỹ lùi mấy bước
"A a a a a a a a a a a!"
"Long Tượng Bàn Nhược Công" Lâm Huyền mở miệng.
Nhưng đáng tiếc Long Tượng vẫn chưa thành hình, khó có thể thắng nổi Mộ Nhất Vỹ
Hai người tiếp tục so hơn trăm chiêu cuối cùng Lâm Huyền cũng đến cực hạn không thể tiếp tục chiến đấu, liền đầu hàng.
Trận chiến thứ ba cứ như vậy khép lại, thắng cuộc hiển nhiên là Nhạc Hoa Sơn.
Trận chiến thứ tư cũng được bắt đầu người xuất chiến bên phía Thần Nữ Cung là Hàn Linh Nhi tu vi Tiên Thiên Trung Kỳ, bên phía Thanh Y Lâu là Mạc Thiên Nhai.
Trận chiến cứ thế diễn ra một hồi áp đảo nghiên về Thần Nữ Cung, trận chiến thứ tư cũng vì vậy mà Thần Nữ Cung chiến thắng.
Trận thứ năm cũng bắt đầu các môn phái thế lực thay phiên nhau phái đệ tử lên tranh tài trong đó có Vân Hỏa cũng dành được một trận thắng với Thanh Y Lâu, chiến thắng của hắn cũng rất dễ dàng.
Tiếp theo mấy chiến trận diễn ra tương đối bình thường các tuyển thủ bị loại bỏ gần như không còn chỉ còn lại vài người chưa thi đấu, mà Vân Mộc cũng chưa đánh trận nào.
Sở Thanh Mộc nhảy xuống Anh Tiên Đài tuyên bố trận cuối cùng của vòng loại
"Trận tiếp theo đệ của Thanh Vân Môn Vân Mộc cùng đệ tử Thái Linh Lung của Thần Nữ Cung mời hai vị xuống đài".
Tiếng nói vừa dứt Thái Linh Lung một thân Thanh Y xinh đẹp động lòng người đã xuất trên lôi đài.
Vân Mộc cũng từ chỗ của mình mà nhảy xuống lôi đài.
Vân Mộc trước đây chưa từng xuất hiện, tu vi cũng chỉ có Tiên Thiên Cảnh Trung Kỳ so với Thái Linh Lung Tiên Thiên Cảnh Đỉnh Phong mọi người nghĩ hắn chẳng có cơ hội chiến thắng.
"Tiểu tử này thật xui xẻo, lại gặp Thái Linh Lung Thánh Nữ hắn không có cơ hội" Một vị Trưởng Lão của Thần Nữ Cung lẩm bẩm nói.
"Thái Linh Lung Thần Nữ Cung xin được tiếp chiêu" Thái Linh Lung nhẹ nhàng nói.
"Vân Mộc Thanh Vân Môn mong cô nương chỉ giáo" Vân Mộc cũng đáp lễ trở lại.
Thái Linh Lung cũng vì thế mà bên hông xuất kiếm không hạ thủ lưu tình chút nào, bao nhiêu sát chiêu kiếm pháp đều ra một lần.
Vân Mộc một bên thấy thế cũng không khinh thường, dậm chân một cái Pháp Tướng thiên địa hiện ra một cái Chưởng Ấn từ trên trời giáng xuống.
"Thần Thể Phá Âm Chưởng".
Một chưởng từ trên trời giáng xuống Thái Linh Lung không kịp trở tay đã dính một chưởng cực mạnh từ Vân Mộc, trực tiếp ngất đi.
Vân Mộc chỉ dùng một chiêu liền đánh bại Thánh Nữ Thần Nữ Cung
"Cô Nương đã nhường rồi!" Vân Mộc cứ thế phất tay rời đi, trở lại chỗ ngồi của mình.
Toàn trường yên tĩnh một cách lạ thường, có người triệt để không tin điều xảy ra trước mắt, làm sao có thể dùng một chiêu đánh bại Thánh Nữ Thần Nữ Cung.
Chương 35 Chương 35 : Vân Mộc Đại Đế - Hàn Linh Nhi VS Mộ Nhất Vỹ
Chương 35: Vân Mộc Đại Đế - Hàn Linh Nhi VS Mộ Nhất Vỹ
Toàn trường yên tĩnh một cách lạ thường, có người triệt để không tin điều xảy ra trước mắt, làm sao có thể dùng một chiêu đánh bại Thánh Nữ Thần Nữ Cung.
"Làm sao có thể, Thánh Nữ bại chỉ sau một chiêu" Tam Trưởng Lão Thần Nữ Cung không tin đứng dậy hét lớn.
Thái Linh Lung đường đường tu vi Tiên Thiên Cảnh Đỉnh Phong, làm sao có thể thua một tiểu tử vắt mũi chưa sạch.
Thái Linh Lung tuy không phải nổi bật nhất trong các Thánh Nữ Thần Nữ Cung, nhưng nàng tu vi cao nhất trong số rất cả Thanh Nữ làm sao có thể thua như vậy được.
"Người kia rốt cuộc là ai?" Một khán giả nghi hoặc hỏi.
"Ta cũng chưa từng gặp qua hắn" Một người khác trả lời.
"Cái này ta biết, người đó là Vân Mộc sư huynh, đệ tử của Tông Chủ nhà chúng ta" Một đệ tử nội môn của Thanh Vân Môn giải thích nghi hoặc cho đám khán giả.
"Thi ra là Nhị Đệ Tử của Tông Chủ Thanh Vân Môn" Một khán giả mở miệng.
"Vậy không phải Thanh Vân Môn có tận ba người tiến vào vòng trong sao".
"Thanh Vân Môn từ khi nào xuất hiện nhiều đệ tử thiên tài như vậy?"
Toàn Anh Tiên Đài nghị luận không thôi về chiến thắng của Vân Mộc.
Mà lúc này Vân Mộc đã về lại chỗ của mình, không để ý mọi chuyện xung quanh.
"Tiểu Mộc, đệ không tệ nha!" Bạch Hà liếc mắt qua bên cạnh cười nói.
"Chỉ là may mắn một chút!" Vân Mộc không đắc ý nói.
"Nhị Sư Đệ không tệ, Thái Linh Lung dù sao tu vi cũng không kém ta, nhưng không ngờ lại bị đệ hạ dễ dàng như vậy" Diệp Lạc cảm khái nói.
"Đại Sư Huynh quá khen rồi" Vân Mộc đáp lại.
Toàn trường nghị luận một hồi lâu liền yên tĩnh trở lại, dù sao tiếp theo mới là đặc sắc nhất, tám người lọt vào vòng trong sẽ có cơ hội bước vào Tẩy Long Trì nâng cao thiên phú, tăng cao tu vi.
Vẫn như thường lệ, Sở Thanh Mộc nhảy xuống Anh Tiên Đài tiếp tục tuyên bố!
"Tiếp theo chúng ta tiếp tục tìm ra bốn vị mạnh nhất ở Tông Môn Chi Chiến Lần này."
"Trận tiếp theo sẽ bắt đầu ngay lập tức!"
"Hàn Linh Nhi của Thần Nữ Cung đấu với Mộ Nhất Vỹ của Nhạc Hoa Sơn mời hai vị lên lôi đài!"
Tiếng nói của Sở Thanh Mộc vừa dứt lời, hai thân ảnh của Hàn Linh Nhi cùng Mộ Nhất Vỹ đã xuất hiện trên Anh Tiên Đài
Hàn Linh Nhi tuy tu vi chỉ có Tiên Thiên Trung Kỳ, nhưng nàng được đánh giá cao nhất trong tất cả các Thánh Nữ của Thần Nữ Cung, đối với nàng mà nói vượt cấp chiến đấu chỉ là chuyện bình thường hằng ngày.
Mộ Nhất Vỹ thành danh đã lâu một thân tu vi mạnh mẽ vô cùng, Tiên Thiên Cảnh Đỉnh Phong năm đó cùng Diệp Lạc một trận chiến thành danh đến ngày hôm nay, người đời còn nói Bắc Diệp Lạc Nam Nhất Vỹ hai người kỳ phùng địch thủ suốt mười mấy năm.
"Hàn Cô Nương cẩn thận".
Hàn Linh Nhi chưa làm ra hành động gì thì Mộ Nhất Vĩ trực tiếp rút kiếm, lần trước hắn không dùng kiếm vì đơn giản đối thủ của hắn quá yếu, lần này đã vào vòng trong hắn sẽ không hạ thủ lưu tình.
Là một nhát chém thẳng.
Tuy tốc độ của đường kiếm khá nhanh nhưng uy lực thì không được bao nhiêu, một tu sĩ bình thường Tiên Thiên Cảnh cũng có thể dễ dành đỡ đòn.
Hàn Linh Nhi, muốn phá kiếm của Mộ Nhất Vỹ thật sự rất dễ như trở bàn tay, có điều nàng không làm thế, thay vì phá giải nàng lựa chọn né tránh.
Nhưng khi nàng vừa di chuyển tránh đi thì ngay lập tức, một đường kiếm đã đâm tới chỗ Mộ Nhất Vỹ.
"Hóa ra Nhạc Hoa Sơn cũng chỉ có bấy nhiêu"
Mang theo một chút kinh thường, trong phút chốc, Hàn Linh Nhi bất ngờ tốc độ tăng lên gấp ba lần!
Chẳng nghi ngờ gì nữa, Hàn Linh Nhi tu vi kém hơn, đối cứng cùng đối phương không phải là cách, rõ ràng là nàng muốn làm cho đối thủ trở tay không kịp. Trước nhanh sau càng nhanh, nàng tin dù đối phương có né được thì trong lúc cấp bách cũng sẽ lộ ra sơ hở, đương nhiên tận dụng sơ hở là sở trường của nàng.
Tính toán của Hàn Linh Nhi là vậy, với ưu thế đang có thì nó hoàn toàn hợp lý và khả thi cho một thắng lợi nhanh chóng không tốn bao nhiêu sức lực của nàng.
Đáng tiếc đó chỉ là một thứ ảo tưởng do chính nàng tạo ra mà thôi. Hàn Linh Nhi đã sai, mà sai lầm thì phải trả giá.
Đúng như ý định của nàng, kết quả chóng vánh đã có, nhưng thay vì ưu thế tuyệt đối, thì chính nàng đã rơi vào thế bị động hoàn toàn. Đường Kiếm đầy bất ngờ với tốc độ khủng khiếp kia đã dừng lại, trong tay đối thủ của nàng.
Mộ Nhất Vỹ dùng hai ngón tay, một chuyện khó tin, tay không phá kiếm, hơn nữa chỉ dùng hai ngón?
Hàn Linh Nhi không thể nào tưởng tưởng nổi đường kiếm của mình lại bị dễ dàng phá giải như vậy?
Thanh Thượng Phẩm Pháp Kiếm của nàng đã bị gãy nát.
Cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt, Hàn Linh Nhi quyết đoán nhảy về phía sau mấy bước.
"RẮC RẮC!"
"XOẢNG!"
Thanh Kiếm gãy đôi rơi xuống đất.
"Không thể nào, không thể nào"
Thần sắc ngây dại, Hàn Linh Nhi hệt như người lạc mất hồn phách vừa lắc đầu vừa lẩm bẩm, thậm chỉ dòng máu chảy từ khóe miệng cũng chẳng thèm để ý.
"Ài gió ngừng thổi rồi a"
Chứng kiến toàn bộ sự ngây dại của Hàn Linh Nhi, Bạch Hà lắc đầu cảm thán.
"Chỉ một chiêu liền làm cho sóng yên biển lặng,Mộ Nhất Vỹ không hổ danh là người nổi tiếng cùng Tiểu Lạc Lạc"
"Thập Nhất Trưởng Lão dù sao Nhất Vỹ huynh tu vi cũng cao hơn nàng ta, thắng Linh Nhi cô nương không phải chuyện rất bình thường sao?" Diệp Lạc nghi hoặc nhìn Bạch Hà.
"Thắng không được" Bạch Hà uống một hớp trà mở miệng nói.
Bên dưới Anh Tiền Đài, Mộ Nhất Vỹ nãy giờ im lặng đột nhiên mở miệng. Hắn cảm thấy trận đấu này quá vô vị, thú thật khi hắn bẻ gãy kiếm, hắn không hề nghĩ nàng ta bị đả kích lớn như vậy.
"Ngươi thua rồi".
Chân khẽ động, hắn lao nhanh về phía Hàn Linh Nhi.
Nguy cơ ập tới, lúc này Hàn Linh Nhi dù còn chưa ổn định tâm tình, nhưng không thể tiếp tục ngây người ra mà nhìn được nữa rồi.
Nàng không còn cách nào khác đành dùng đến lá bài tẩy, dự định sẽ dùng vào vòng sau, nhưng nếu hôm nay không sử dụng nàng chỉ có thua mà thôi.
Hàn Linh Nhi tập trung một lượng lớn linh lực vào bàn tay, chưởng ấn hình thành trong tay nàng, đánh ra một chưởng để đẩy lui đối thủ.
"Băng Phong Linh Lung Chưởng!" Chưởng pháp thất truyền từ lâu của Thần Nữ Cung, người tu luyện hiện tại chỉ có một mình nàng, chưởng pháp cực kỳ bá đạo, không gian xung quanh toàn trường đều bị đóng băng, một cái Hàn Băng Chi Lực đánh thẳng về phía Mộ Nhất Vỹ.
Mà đang lao nhanh mà tới Mộ Nhất Vỹ cũng không xem thường, kiếm trong tay liền vung mạnh mà ra, chặn đòn.
"Huyết Long Đoạn Tam Kiếm!" Một luống huyết sắc kiếm khí, hóa rồng mà liên tục chém nát Băng Phong Linh Lung Chưởng.
XOẠT XOẠT!
RẦM RẦM!
RẮC RẮC!
Hai người đều bị trúng chiêu, văng ra xa cách đó mấy bước, trên miệng cả hai đã nhổ ra một ngụm máu.
Trên miệng Mộ Nhất Vỹ nở một nụ cười, từ trước tới nay chỉ có Diệp Lạc cùng hắn so tài hắn mới dùng đến thực lực như này, hôm nay hắn lại được một lần thoải mái mà đánh.
"Hàn cô nương, thống khoái, tiếp tục" Mộ Nhất Vỹ cười lớn, chân đạp mạnh lao nhanh về phía trước tiếp vung kiếm mà chém tới.
"Huyết Long Đoạn Tứ Kiếm" Kiếm khí vừa ra chém thẳng mà tới chổ Hàn Linh Nhi, kiếm khí giày xéo,mọi thứ xung quanh nhường như bị chém không còn.
"Hừ" Hàn Linh Nhi hừ lạnh một tiếng, trong tay chưởng lực cũng đã được ngưng kết.
"Băng Phong Tạo Cực Chưởng!" Cực Phong chi chưởng tạo ra một luồng lốc xoáy, kèm theo băng phong chi lực phá tan kiếm khí mà Mộ Nhất Vỹ chém ra.
RẦM RẦM!
RẮC RÁC!
Trúng một chưởng này Mộ Nhất Vỹ bay xa mấy mét, Huyết Long Kiếm trên tay cũng đã gãy thành hai đoạn, nhưng hắn vẫn không lùi bước, vẫn tiến tới mà vung quyền về phía Hàn Linh Nhi.
"Nhạc Hoa Bôn Lôi Quyền!" Quyền phong cùng lôi điện chi lực đánh tới, toàn bộ lực lượng lần cuối cùng của Mộ Nhất Vỹ đều dồn vào quyền này, nếu đánh không trúng, hắn liền bại.
Hàn Linh Nhi tiếp tục ngưng tụ chưởng lực cuối cùng, nàng linh lực đã gần như hết sạch, tung ra chưởng cuối cùng cũng là cực hạn của nàng, nếu như không đánh bại được đối phương nàng liền không còn cơ hội!
"Băng Phong Huyền Linh Chưởng!"
Hai người hét lớn, Quyền phong cùng Chưởng lực lao vào phía đối phương, sau đòn này chỉ còn một người có thể đứng trên Anh Tiên Đài.
"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!"
"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!"
ẦM ẦM!
Một tiếng nổ thật lớn chỉ thấy Mộ Nhất Vỹ bay ra xa, cơ thể từ từ ngã xuống, cả người be bét toàn là máu, Mộ Nhất Vỹ đã thua vào chưởng cuối cùng, hắn cũng ngất đi mà không biết kết quả ra sao.
Bên kia Hàn Linh Nhi cũng không khá hơn được bao nhiêu, cánh tay đã đứt đoạn, cả người toàn vết kiếm, máu chảy khắp người, tuy nàng còn có thể đứng vững, nhưng cơ bản đã không còn một chút khí lực nào nữa.
Sở Thanh Mộc từ dưới nhảy lên Anh Tiên Đài, sai người mang Mộ Nhất Vỹ đi trị thương, lại gần Hàn Linh Nhi kiểm tra không có vấn đề gi xảy ra liền tuyên bố.
"Trận này Hàn Linh Nhi Thần Nữ Cung chiến thắng".
Người của Thần Nữ Cung nhảy xuống Anh Tiên Đài mang Hàn Linh Nhi đi trị thương, nếu không nàng có lẽ khó mà qua khỏi.
Sở Thanh Mộc nhìn thấy người của Thần Nữ Cung vừa đi cũng tiếp tục tuyên bố trận tiếp theo!.
"Trận đấu tiếp theo Vân Hỏa Thanh Vân Môn cùng với Mộ Nhất Bạch của Đoạn Nhạc Môn mời hai vị lên đài".