Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-42
Chương 42: Vợ tôi nói gì thì cứ thế mà làm theo
Buổi chiều cả hai trở về công ty, Hoàng Thiên cắm mặt vào làm việc còn Thiên Thanh bị cấm túc bắt ngồi im. Nhìn chồng mình bận bịu mà không được giúp làm cô thấy tội nghiệp anh, cả hai cùng bỏ việc đi chơi nhưng chỉ có mình anh phải làm thì thật không công bằng.
Thiên Thanh đi đến chui vào lòng anh ngồi, nhẹ nhàng cất tiếng
- ***Ông xã à, cho em làm đi chứ ngồi một mình chán lắm đấy***
- ***Anh làm được rồi, em ngồi nghỉ đi không thì vào phòng nghỉ ngủ một lát cho khỏe***
- ***Anh vẫn quyết không cho em đụng vào***??
- ***Đúng***
Không làm thay đổi được Hoàng Thiên, cô bắt đầu nổi nóng. Nhân viên mang bản báo cáo vào Hoàng Thiên chưa kịp đọc thì cô đã nói
- ***Bỏ đi, làm lại cái khác***
- ......( ***Cô nhân viên khó hiểu***)
- ***Vợ tôi cô ấy nói sao thì cứ làm vậy đi, đến tôi còn không dám cãi ( Hoàng Thiên***)
Sau việc đó cả công ty trong và ngoài nước rần rần chuyện cô thư ký quyền lực cuối cùng cũng là duy nhất của sếp tổng đã thu phục được anh, đến Hoàng Thiên còn không dám cãi cô thì ai dám cãi.
- ***Anh bảo không dám cãi em mà lại không cho em làm việc. Hừ***!!!!!
- ***Chỉ muốn tốt cho em***
- ***Nhưng thấy anh vì em mà bận bịu nhiều việc em cũng sót lắm chứ***
- ***Em sợ anh mệt sao***
- ***Đúng***
- ***Vậy hôn anh một cái để nạp năng lượng cho anh đi bà xã***
Thiên Thanh không ngần ngại vòng tay qua cổ anh kéo xuống rồi nhẹ nhàng hôn lên, nụ hôn kéo dài vài phút mới thôi. Cô không chịu xuống mà cứ ngồi trên đùi anh ngủ ngon lành còn Hoàng Thiên cũng không có ý định bế cô vào phòng, nhích người một chút cho cả hai thoải mái rồi tiếp tục làm việc, lâu lâu cúi xuống hôn lên trán cô đầy sủng nịnh.
Hơn 2 tiếng sau Thiên Thanh dậy thì anh cũng gần xong công việc
- ***Lát nữa anh dẫn em đến chỗ Jame***
- ***Làm gì***
- ***Lấy váy đi đám cưới Đinh Lăng và Hạ Nhi, 2 ngày nữa đến rồi, em quên sao***??
- ***Anh không nhắc chắc em quên luôn đó nha***
Hoàng Thiên cũng giải quyết công việc xong, anh và cô cùng ra xe đi đến chỗ của Jame, ở đó có cô gái hôm trước cô gặp cũng như đầy đủ các bạn bè khác
- ***Váy của vợ tao xong chưa ( Hoàng Thiên***)
- ***Đưa cô ấy vào thay đi, nó đang ở trong ( Jame***)
Anh đưa cô đi vào, vừa nhìn đã thấy chiếc váy anh đặt. Lấy nó rồi kéo cô vào phòng thử đồ
- ***Anh ra đi, em tự thay được***
- ***Để anh giúp cho***
Hoàng Thiên lợi dụng cơ hội bóp ngực cô mấy phát và kết quả là bị lườm cho ớn lạnh. Cô học đâu ra ánh mắt ghê gớm đấy chứ ( học anh chứ còn ai)
Vài phút sau chiếc váy đã được mặc lên người Thiên Thanh, bước ra ngoài ai cũng ngước nhìn
Chiếc váy xanh ngọc nhẹ nhàng được cô mặc trên người không khác gì là một nàng công chúa bước ra từ câu chuyện cổ tích.
![](http://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/2031149/markdown/17930079/1615291845483.jpg-original600webp?sign=c736bc0011f6c8bfce9e147f2252cc5a&t=6080bc80)
- ***Em đẹp thật đó cô gái à ( Hàn Minh***)
- ***Không đến lượt mày nói đâu ( Hoàng Thiên***)
Cả đám rủ nhau đi nhậu nhưng Hoàng Thiên đã từ chối, dẫn cô về nhà riêng của anh chứ không về nhà chính vì anh biết chắc thể nào mẹ anh cũng tách hai người ra
- ***Sao lại về đây Thiên***??
- ***Chúng ta sẽ về đây ở***
- ***Tại sao***??
- ***Ở bên kia anh đâu có lại gần em được chứ***
- ........
Vào nhà cô đi tắm còn anh đi nấu ăn, anh đã học nấu vài món cơ bản nhưng bổ dưỡng cho bà bầu để còn chăm sóc cô nữa chứ. Hoàng Thiên nấu ăn cực ngon nhưng chẳng qua là anh giấu nghề thôi
Kết thúc bữa tối, anh và cô lên phòng, Thiên Thanh nằm nhắn tin với Hạ Nhi còn Hoàng Thiên thì đang massage ngực cho vợ mình
- ***Anh đừng lợi dụng giở trò biến thái nha, em mách mẹ đấy***
- ***Anh là đang giúp em mà, nói gì vậy***
Đến gần 10h tối
- ***Được rồi, anh bỏ tay ra đi em đi ngủ đây***
- ***Ngủ thôi***
- ***Anh bỏ tay ra đã***
- ***Không sờ anh không ngủ được***
- ***Xem anh khác gì biến thái đâu chứ***
Sáng sớm hôm sau hai người đang ôm nhau ngủ thì mẹ anh xông vào, bà tức giận vì tối qua anh không đưa cô về. Đập vào mắt bà là cảnh tượng không thể nói nổi, Hoàng Thiên úp mặt vào ngực cô như đứa bé, miệng anh lâu lâu còn chóp chép vài cái
- ***Cái thằng biến thái này, mày có tha cho con bé không hả***
Thiên Thanh đang ngủ nghe tiếng thì giật mình, cô đẩy anh ra nhưng ai kia như con đỉa mà bám chặt lấy cô
- ***Mẹ đến kìa, dậy mau lên Thiên..... Áaaa***
- ***Em để yên cho anh ngủ đi, nay cuối tuần mà***
Hoàng Thiên bị làm phiền giấc ngủ há miệng cắn nhẹ ngực cô một nhát.
- ***Hai đứa dậy đi rồi nha nói chuyện với mẹ***
- ***V...vâng ạ***
Khoảng 15 phút sau cả hai đi xuống phòng khách
- ***Mẹ có chuyện gì mà mới sáng sớm đã đến làm phiền vợ chồng son rồi ( Hoàng Thiên***)
- ***Tao đến mang con dâu tao về***
- ***Vợ con phải ở với con***
- ***Tại sao tối qua không về***??
- ***Về đây để vợ chồng con còn âu yếm thể hiện tình cảm, chứ vài tháng nữa lại có thêm của nợ cản đường còn làm ăn được gì***
- ***Thằng này còn nói con mình của nợ nữa. Còn Thiên Thanh, con muốn như nào***
- ***Dạ con***....
- ***Con ở đâu thì cô ấy ở đấy***
Cô chưa kịp trả lời thì Hoàng Thiên đã chen vào trước
- ***Chăm sóc tốt cho con và cháu ta, mỗi ngày ta sẽ đến nấu đồ tẩm bổ cho nhé***
- ***Dạ không cần đâu ạ***
- ***Không nói nhiều đâu, mẹ về đây***
Buổi chiều cả hai trở về công ty, Hoàng Thiên cắm mặt vào làm việc còn Thiên Thanh bị cấm túc bắt ngồi im. Nhìn chồng mình bận bịu mà không được giúp làm cô thấy tội nghiệp anh, cả hai cùng bỏ việc đi chơi nhưng chỉ có mình anh phải làm thì thật không công bằng.
Thiên Thanh đi đến chui vào lòng anh ngồi, nhẹ nhàng cất tiếng
- ***Ông xã à, cho em làm đi chứ ngồi một mình chán lắm đấy***
- ***Anh làm được rồi, em ngồi nghỉ đi không thì vào phòng nghỉ ngủ một lát cho khỏe***
- ***Anh vẫn quyết không cho em đụng vào***??
- ***Đúng***
Không làm thay đổi được Hoàng Thiên, cô bắt đầu nổi nóng. Nhân viên mang bản báo cáo vào Hoàng Thiên chưa kịp đọc thì cô đã nói
- ***Bỏ đi, làm lại cái khác***
- ......( ***Cô nhân viên khó hiểu***)
- ***Vợ tôi cô ấy nói sao thì cứ làm vậy đi, đến tôi còn không dám cãi ( Hoàng Thiên***)
Sau việc đó cả công ty trong và ngoài nước rần rần chuyện cô thư ký quyền lực cuối cùng cũng là duy nhất của sếp tổng đã thu phục được anh, đến Hoàng Thiên còn không dám cãi cô thì ai dám cãi.
- ***Anh bảo không dám cãi em mà lại không cho em làm việc. Hừ***!!!!!
- ***Chỉ muốn tốt cho em***
- ***Nhưng thấy anh vì em mà bận bịu nhiều việc em cũng sót lắm chứ***
- ***Em sợ anh mệt sao***
- ***Đúng***
- ***Vậy hôn anh một cái để nạp năng lượng cho anh đi bà xã***
Thiên Thanh không ngần ngại vòng tay qua cổ anh kéo xuống rồi nhẹ nhàng hôn lên, nụ hôn kéo dài vài phút mới thôi. Cô không chịu xuống mà cứ ngồi trên đùi anh ngủ ngon lành còn Hoàng Thiên cũng không có ý định bế cô vào phòng, nhích người một chút cho cả hai thoải mái rồi tiếp tục làm việc, lâu lâu cúi xuống hôn lên trán cô đầy sủng nịnh.
Hơn 2 tiếng sau Thiên Thanh dậy thì anh cũng gần xong công việc
- ***Lát nữa anh dẫn em đến chỗ Jame***
- ***Làm gì***
- ***Lấy váy đi đám cưới Đinh Lăng và Hạ Nhi, 2 ngày nữa đến rồi, em quên sao***??
- ***Anh không nhắc chắc em quên luôn đó nha***
Hoàng Thiên cũng giải quyết công việc xong, anh và cô cùng ra xe đi đến chỗ của Jame, ở đó có cô gái hôm trước cô gặp cũng như đầy đủ các bạn bè khác
- ***Váy của vợ tao xong chưa ( Hoàng Thiên***)
- ***Đưa cô ấy vào thay đi, nó đang ở trong ( Jame***)
Anh đưa cô đi vào, vừa nhìn đã thấy chiếc váy anh đặt. Lấy nó rồi kéo cô vào phòng thử đồ
- ***Anh ra đi, em tự thay được***
- ***Để anh giúp cho***
Hoàng Thiên lợi dụng cơ hội bóp ngực cô mấy phát và kết quả là bị lườm cho ớn lạnh. Cô học đâu ra ánh mắt ghê gớm đấy chứ ( học anh chứ còn ai)
Vài phút sau chiếc váy đã được mặc lên người Thiên Thanh, bước ra ngoài ai cũng ngước nhìn
Chiếc váy xanh ngọc nhẹ nhàng được cô mặc trên người không khác gì là một nàng công chúa bước ra từ câu chuyện cổ tích.
![](http://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/2031149/markdown/17930079/1615291845483.jpg-original600webp?sign=c736bc0011f6c8bfce9e147f2252cc5a&t=6080bc80)
- ***Em đẹp thật đó cô gái à ( Hàn Minh***)
- ***Không đến lượt mày nói đâu ( Hoàng Thiên***)
Cả đám rủ nhau đi nhậu nhưng Hoàng Thiên đã từ chối, dẫn cô về nhà riêng của anh chứ không về nhà chính vì anh biết chắc thể nào mẹ anh cũng tách hai người ra
- ***Sao lại về đây Thiên***??
- ***Chúng ta sẽ về đây ở***
- ***Tại sao***??
- ***Ở bên kia anh đâu có lại gần em được chứ***
- ........
Vào nhà cô đi tắm còn anh đi nấu ăn, anh đã học nấu vài món cơ bản nhưng bổ dưỡng cho bà bầu để còn chăm sóc cô nữa chứ. Hoàng Thiên nấu ăn cực ngon nhưng chẳng qua là anh giấu nghề thôi
Kết thúc bữa tối, anh và cô lên phòng, Thiên Thanh nằm nhắn tin với Hạ Nhi còn Hoàng Thiên thì đang massage ngực cho vợ mình
- ***Anh đừng lợi dụng giở trò biến thái nha, em mách mẹ đấy***
- ***Anh là đang giúp em mà, nói gì vậy***
Đến gần 10h tối
- ***Được rồi, anh bỏ tay ra đi em đi ngủ đây***
- ***Ngủ thôi***
- ***Anh bỏ tay ra đã***
- ***Không sờ anh không ngủ được***
- ***Xem anh khác gì biến thái đâu chứ***
Sáng sớm hôm sau hai người đang ôm nhau ngủ thì mẹ anh xông vào, bà tức giận vì tối qua anh không đưa cô về. Đập vào mắt bà là cảnh tượng không thể nói nổi, Hoàng Thiên úp mặt vào ngực cô như đứa bé, miệng anh lâu lâu còn chóp chép vài cái
- ***Cái thằng biến thái này, mày có tha cho con bé không hả***
Thiên Thanh đang ngủ nghe tiếng thì giật mình, cô đẩy anh ra nhưng ai kia như con đỉa mà bám chặt lấy cô
- ***Mẹ đến kìa, dậy mau lên Thiên..... Áaaa***
- ***Em để yên cho anh ngủ đi, nay cuối tuần mà***
Hoàng Thiên bị làm phiền giấc ngủ há miệng cắn nhẹ ngực cô một nhát.
- ***Hai đứa dậy đi rồi nha nói chuyện với mẹ***
- ***V...vâng ạ***
Khoảng 15 phút sau cả hai đi xuống phòng khách
- ***Mẹ có chuyện gì mà mới sáng sớm đã đến làm phiền vợ chồng son rồi ( Hoàng Thiên***)
- ***Tao đến mang con dâu tao về***
- ***Vợ con phải ở với con***
- ***Tại sao tối qua không về***??
- ***Về đây để vợ chồng con còn âu yếm thể hiện tình cảm, chứ vài tháng nữa lại có thêm của nợ cản đường còn làm ăn được gì***
- ***Thằng này còn nói con mình của nợ nữa. Còn Thiên Thanh, con muốn như nào***
- ***Dạ con***....
- ***Con ở đâu thì cô ấy ở đấy***
Cô chưa kịp trả lời thì Hoàng Thiên đã chen vào trước
- ***Chăm sóc tốt cho con và cháu ta, mỗi ngày ta sẽ đến nấu đồ tẩm bổ cho nhé***
- ***Dạ không cần đâu ạ***
- ***Không nói nhiều đâu, mẹ về đây***
Bình luận facebook