Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cô Vợ Bí Ẩn - Chương 170: Mình phải đi đăng ký kết hôn!
Sáng hôm sau, mới sáng sớm mà Vương Giai Kỳ đã gọi điện tìm Bạch Lăng Diệp.
Giọng của cô ấy to đến mức khiến Bạch Lăng Diệp vừa ấn nút nghe liền phải đưa máy điện thoại ra xa, "Được lắm! Con nhóc vô tâm nhà cậu! Chuyện lớn như vậy mà cũng dám giấu mình, cậu có còn coi mình là bạn không hả?". Truyện Teen Hay
"Giai Kỳ, cậu bình tĩnh trước đi! Có chuyện gì để sau hẵng nói! Sáng nay mình có một chuyện rất quan trọng cần phải làm nên cúp máy trước đây!"
"Này còn có chuyện gì quan trọng hơn mình à?"
"Mình phải đi đăng ký kết hôn!" Bạch Lăng Diệp nói chậm rãi từng từ, "Thế nhé! Tối mình mời hai người ăn cơm! bye bye!"
Khi Vương Giai Kỳ còn chưa kịp phản ứng thì cô đã cúp điện thoại.
Hàn Trạch Dương đứng ở cửa nhìn cô mỉm cười, "Chuẩn bị xong rồi chứ?"
Bạch Lăng Diệp gật gật đầu, "Xong rồi! Chúng ta đi thôi!"
Mà khi Vương Giai Kỳ phản ứng lại, cô âm thầm lẩm bẩm, "Đăng ký kết hôn?"
"Này bà xã! Em đang lẩm bẩm cái gì vậy? Cái gì mà đăng ký kết hôn? Không phải chúng ta đã đi đăng ký từ lâu rồi sao?" Lăng Hạo Thiên không biết xuất hiện ở sau lưng cô lên tiếng.
"A! Anh dọa chết em rồi!" Vương Giai Kỳ đưa tay vỗ ngực, "Em không phải đang nói chúng ta mà là Lăng Diệp! Cậu ấy nói cậu ấy phải đi đăng ký kết hôn!"
"Cái gì! Hai người bọn họ vậy mà định kết hôn luôn rồi sao?"
"Đúng vậy! Nhưng mà cái đó không quan trọng! Quan trọng là ông xã à, tối nay anh không phải nấu cơm nữa!"
Từ cục dân chính bước ra, trên tay Bạch Lăng Diệp và Hàn Trạch Dương là hai cuốn sổ nhỏ màu đỏ.
Bạch Lăng Diệp khoác tay Hàn Trạch Dương mỉm cười, "Anh xem, thợ chụp ảnh kia đúng là không chuyên, chụp em xấu như vậy!"
"Rất xấu sao? Nhưng anh thấy đẹp mà!"
Bạch Lăng Diệp thở dài, "Thôi không nói chuyện này nữa, anh mau nghĩ xem tối nay nên chuẩn bị gì đi! Em đã hứa với Giai Kỳ tối nay sẽ mời vợ chồng bọn họ ăn cơm! Còn nữa em muốn mời mọi người coi như là bữa cơm tân hôn của chúng ta luôn!"
Hàn Trạch Dương suy nghĩ một lúc liền đáp, "Hay là đặt nhà hàng đi! Em thấy thế nào?"
"Hả? Sao hôm nay anh hào phóng vậy?"
"Chỉ là anh không muốn bà xã anh vất vả mà thôi! Dù sao chút tiền này anh cũng không thiếu!"
Bạch Lăng Diệp cười cười trêu chọc, "Nếu thiếu thì vẫn còn có em mà!"
"Vậy sau này tiền của anh đành giao hết cho bà xã quản lý vậy! Như vậy thì sẽ không lo thiếu nữa!"
"Ha ha! Anh đây là đang bàn giao tài sản đấy hả?"
Hàn Trạch Dương gật đầu, "Đúng vậy! Nếu em muốn thì tất cả bất động sản đứng tên của anh đều có thể chuyển hết sang tên em!"
"Ha ha! Vậy thì em sẽ trở thành đại phú bà rồi?"
"Đúng vậy! Vì vậy đại phú bà à! Cầu bao nuôi!"
Hàn Trạch Dương trước giờ luôn lạnh lùng cao ngạo lúc này lại trưng ra bộ dạng làm nũng khiến Bạch Lăng Diệp không nhịn được bật cười, "Thôi được rồi! Em đói rồi, chúng ta đi ăn trước được không?"
"Tuân lệnh bà xã!"
Ăn trưa xong, Hàn Trạch Dương dẫn Bạch Lăng Diệp đi xem phim, dù sao hôm nay bọn họ cũng nghỉ một ngày, vậy thì có thể nhân cơ hội ra ngoài để hẹn hò.
Chỉ là vừa tới rạp chiếu phim đã có một số người nhận ra hai người lập tức giơ điện thoại lên chụp ảnh.
Dù sao thì vẻ ngoài của hai người như vậy không tránh khỏi sẽ nổi bật trước đám đông, hơn nữa, từ hôm qua tới giờ, tin tức về Bạch Lăng Diệp đã lên trên đầu top tìm kiếm, vì vậy rất nhiều người đều nhận ra cô.
Mặc kệ những ánh nhìn của những người xung quanh, Bạch Lăng Diệp thản nhiên khoác cánh tay của Hàn Trạch Dương làm nũng, "Ông xã à! Em muốn ăn bắp rang bơ, còn cả nước uống nữa!" Dù sao thì cũng chỉ bị mọi người chụp lại thôi mà, cô cũng không quan tâm, cùng lắm thì cô lại rải cho bọn họ thêm một ít cẩu lương là được chứ gì.
Hàn Trạch Dương cưng chiều nhìn cô, "Được! Vậy em ngồi ở ghế chờ anh! Anh đi xếp hàng!"
Bạch Lăng Diệp gật đầu, "Ừm!"
Xem phim xong, Hàn Trạch Dương lại dẫn cô đi dạo phố, đây đều là những việc mà trước đây anh chưa hề làm qua.
Chiều tối, cả hai ghé qua cửa hàng hoa để đón Trần Nhã Tịnh và Hạ Mộng Di.
Từ ngày cô chuyển qua sống cùng Hàn Trạch Dương thì mẹ của anh cũng bắt đầu tới đây phụ giúp cho mẹ của cô, người lớn tuổi chung quy đều không chịu được nhàn rỗi, rảnh rỗi thì lại kiếm việc để làm.
Bạch Lăng Diệp cũng rất vui mừng vì hai người bọn họ có thể thân thiết như vậy, bây giờ hai người bọn họ gần như là chị em tốt của nhau cũng giống như cô và Vương Giai Kỳ vậy.
"Mẹ! Dì Trần! Bọn con tới đón hai người đi ăn tối đây!" Bạch Lăng Diệp mỉm cười lên tiếng.
"Hai đứa đã làm xong thủ tục rồi sao?" Hạ Mộng Di vừa lau tay vừa đi tới hỏi.
Bạch Lăng Diệp gật đầu, "Vâng! Đã xong rồi! Mẹ xem!" Vừa nói cô vừa đưa cuốn sổ nhỏ màu đỏ cho bà xem.
Giọng của cô ấy to đến mức khiến Bạch Lăng Diệp vừa ấn nút nghe liền phải đưa máy điện thoại ra xa, "Được lắm! Con nhóc vô tâm nhà cậu! Chuyện lớn như vậy mà cũng dám giấu mình, cậu có còn coi mình là bạn không hả?". Truyện Teen Hay
"Giai Kỳ, cậu bình tĩnh trước đi! Có chuyện gì để sau hẵng nói! Sáng nay mình có một chuyện rất quan trọng cần phải làm nên cúp máy trước đây!"
"Này còn có chuyện gì quan trọng hơn mình à?"
"Mình phải đi đăng ký kết hôn!" Bạch Lăng Diệp nói chậm rãi từng từ, "Thế nhé! Tối mình mời hai người ăn cơm! bye bye!"
Khi Vương Giai Kỳ còn chưa kịp phản ứng thì cô đã cúp điện thoại.
Hàn Trạch Dương đứng ở cửa nhìn cô mỉm cười, "Chuẩn bị xong rồi chứ?"
Bạch Lăng Diệp gật gật đầu, "Xong rồi! Chúng ta đi thôi!"
Mà khi Vương Giai Kỳ phản ứng lại, cô âm thầm lẩm bẩm, "Đăng ký kết hôn?"
"Này bà xã! Em đang lẩm bẩm cái gì vậy? Cái gì mà đăng ký kết hôn? Không phải chúng ta đã đi đăng ký từ lâu rồi sao?" Lăng Hạo Thiên không biết xuất hiện ở sau lưng cô lên tiếng.
"A! Anh dọa chết em rồi!" Vương Giai Kỳ đưa tay vỗ ngực, "Em không phải đang nói chúng ta mà là Lăng Diệp! Cậu ấy nói cậu ấy phải đi đăng ký kết hôn!"
"Cái gì! Hai người bọn họ vậy mà định kết hôn luôn rồi sao?"
"Đúng vậy! Nhưng mà cái đó không quan trọng! Quan trọng là ông xã à, tối nay anh không phải nấu cơm nữa!"
Từ cục dân chính bước ra, trên tay Bạch Lăng Diệp và Hàn Trạch Dương là hai cuốn sổ nhỏ màu đỏ.
Bạch Lăng Diệp khoác tay Hàn Trạch Dương mỉm cười, "Anh xem, thợ chụp ảnh kia đúng là không chuyên, chụp em xấu như vậy!"
"Rất xấu sao? Nhưng anh thấy đẹp mà!"
Bạch Lăng Diệp thở dài, "Thôi không nói chuyện này nữa, anh mau nghĩ xem tối nay nên chuẩn bị gì đi! Em đã hứa với Giai Kỳ tối nay sẽ mời vợ chồng bọn họ ăn cơm! Còn nữa em muốn mời mọi người coi như là bữa cơm tân hôn của chúng ta luôn!"
Hàn Trạch Dương suy nghĩ một lúc liền đáp, "Hay là đặt nhà hàng đi! Em thấy thế nào?"
"Hả? Sao hôm nay anh hào phóng vậy?"
"Chỉ là anh không muốn bà xã anh vất vả mà thôi! Dù sao chút tiền này anh cũng không thiếu!"
Bạch Lăng Diệp cười cười trêu chọc, "Nếu thiếu thì vẫn còn có em mà!"
"Vậy sau này tiền của anh đành giao hết cho bà xã quản lý vậy! Như vậy thì sẽ không lo thiếu nữa!"
"Ha ha! Anh đây là đang bàn giao tài sản đấy hả?"
Hàn Trạch Dương gật đầu, "Đúng vậy! Nếu em muốn thì tất cả bất động sản đứng tên của anh đều có thể chuyển hết sang tên em!"
"Ha ha! Vậy thì em sẽ trở thành đại phú bà rồi?"
"Đúng vậy! Vì vậy đại phú bà à! Cầu bao nuôi!"
Hàn Trạch Dương trước giờ luôn lạnh lùng cao ngạo lúc này lại trưng ra bộ dạng làm nũng khiến Bạch Lăng Diệp không nhịn được bật cười, "Thôi được rồi! Em đói rồi, chúng ta đi ăn trước được không?"
"Tuân lệnh bà xã!"
Ăn trưa xong, Hàn Trạch Dương dẫn Bạch Lăng Diệp đi xem phim, dù sao hôm nay bọn họ cũng nghỉ một ngày, vậy thì có thể nhân cơ hội ra ngoài để hẹn hò.
Chỉ là vừa tới rạp chiếu phim đã có một số người nhận ra hai người lập tức giơ điện thoại lên chụp ảnh.
Dù sao thì vẻ ngoài của hai người như vậy không tránh khỏi sẽ nổi bật trước đám đông, hơn nữa, từ hôm qua tới giờ, tin tức về Bạch Lăng Diệp đã lên trên đầu top tìm kiếm, vì vậy rất nhiều người đều nhận ra cô.
Mặc kệ những ánh nhìn của những người xung quanh, Bạch Lăng Diệp thản nhiên khoác cánh tay của Hàn Trạch Dương làm nũng, "Ông xã à! Em muốn ăn bắp rang bơ, còn cả nước uống nữa!" Dù sao thì cũng chỉ bị mọi người chụp lại thôi mà, cô cũng không quan tâm, cùng lắm thì cô lại rải cho bọn họ thêm một ít cẩu lương là được chứ gì.
Hàn Trạch Dương cưng chiều nhìn cô, "Được! Vậy em ngồi ở ghế chờ anh! Anh đi xếp hàng!"
Bạch Lăng Diệp gật đầu, "Ừm!"
Xem phim xong, Hàn Trạch Dương lại dẫn cô đi dạo phố, đây đều là những việc mà trước đây anh chưa hề làm qua.
Chiều tối, cả hai ghé qua cửa hàng hoa để đón Trần Nhã Tịnh và Hạ Mộng Di.
Từ ngày cô chuyển qua sống cùng Hàn Trạch Dương thì mẹ của anh cũng bắt đầu tới đây phụ giúp cho mẹ của cô, người lớn tuổi chung quy đều không chịu được nhàn rỗi, rảnh rỗi thì lại kiếm việc để làm.
Bạch Lăng Diệp cũng rất vui mừng vì hai người bọn họ có thể thân thiết như vậy, bây giờ hai người bọn họ gần như là chị em tốt của nhau cũng giống như cô và Vương Giai Kỳ vậy.
"Mẹ! Dì Trần! Bọn con tới đón hai người đi ăn tối đây!" Bạch Lăng Diệp mỉm cười lên tiếng.
"Hai đứa đã làm xong thủ tục rồi sao?" Hạ Mộng Di vừa lau tay vừa đi tới hỏi.
Bạch Lăng Diệp gật đầu, "Vâng! Đã xong rồi! Mẹ xem!" Vừa nói cô vừa đưa cuốn sổ nhỏ màu đỏ cho bà xem.
Bình luận facebook