Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 231
Chương 231
“Cái này cũng quá táo bạo rồi đó chứ?”
“Người này nhìn có vẻ hình như thật sự là cậu ba Nguyễn.”
Cậu ba Nguyễn ở thành phố A chính là một nhân vật nổi tiếng, bình thường trên các tạp chí lớn có đưa tin liên quan đến cậu ba Nguyễn cũng không ít, đặc biệt có rất nhiều phóng viên đã chụp lén bóng lưng của cậu ba Nguyễn, cho nên dựa vào góc độ vào lúc này thì rất nhanh liên có người nhận ra cậu ba Nguyễn.
“Cậu ba Nguyễn điên cuồng như vậy à?”
“Rốt cuộc thì người phụ nữ này là ai đây?”
“Đi thôi đi thôi, bị cậu ba Nguyễn phát hiện thì chắc chắn sẽ chết mất.” Đám người kia nhận ra cậu ba Nguyễn rồi đương nhiên
cũng không dám ở lại nữa.
Có điều ảnh nên chụp thì đã chụp, video nên quay lại cũng đã quay lại, đương nhiên cũng có không ít.
Tất cả mọi người đã đi khỏi rồi nhưng mà cậu ba Nguyễn hoàn toàn không có ý định dừng lại.
Tô Khiết bị anh hôn, cảm giác như tất cả hơi thở trong cơ thể của cô đều bị anh rút khô, cô có loại cảm giác sắp hít thở không thông rồi.
Tô Khiết hơi dùng sức đẩy anh ra liều mạng hít thở, lúc nhìn thấy tất cả mọi người đã đi hết rồi thì cô âm thầm thở phào một hơi: “Được rồi được rồi, người cũng đã đi rồi, không cần phải diễn nữa.”
Đôi mắt của Nguyễn Hạo Thần vốn dịu dàng lại có vẻ say đắm nhanh chóng nheo lại, cô cho rằng lúc nãy anh diễn à? Hôn chính là diễn kịch?
Rốt cuộc là trong đầu của người phụ nữ này chứa cái gì vậy?
Sao anh lại muốn bóp chết cô vậy chứ!
Nhưng mà vào lúc này, điện thoại của Tô Khiết đột nhiên vang lên.
Tô Khiết lấy điện thoại di động ra, lúc nhìn thấy trên màn hình điện thoại di động đang biểu hiện một dãy số, ánh mắt của cô hơi dừng lại. Số điện thoại này cô đã sớm xóa đi rồi, mấy năm nay cô cũng chưa từng gọi một lần, nhưng mà cô vẫn là nhìn một chút thì liên nhận ra số này.
Là số điện thoại của Bùi Dật Duy!
Mấy năm nay số điện thoại của cô không chỉ đổi có một lần, đương nhiên hiện tại cô là vợ của tổng giám đốc của cậu ba Nguyễn, Bùi Dật Duy có được số điện thoại của cô cũng không phải là chuyện khó gì.
Giữa cô với anh ta đã sớm kết thúc rồi, nếu như đã kết thúc rồi thì không cần phải liên lạc với nhau nữa, không cần phải có quan hệ gì với nhau.
Cắt đứt thì cắt đứt sạch sẽ.
Đối với cô mà nói thì tuyệt đối không tôn tại chuyện vươn vấn không dứt được.
Tô Khiết âm thầm thở ra một hơi rồi sau đó trực tiếp cúp điện thoại, sự khác thường trong nháy mắt đó nếu như không nhìn kỹ thì rất khó phát hiện ra.
Nhưng mà giờ phút này cậu ba Nguyễn cách cô rất gần rất gần, nhưng mà từ trước đến nay cậu ba Nguyễn là người quan sát rất kỹ càng, đôi mắt sắc bén của anh bắt được khoảnh khắc lúc nãy tay của cô tắt điện có chút run rẩy.
Hơn nữa, cô cúp điện thoại như thế thì chắc chắn bản thân có vấn đề.
Anh vừa mới liếc qua nhìn thấy một dãy số, nhưng mà dĩ nhiên cô rất quen thuộc với dãy số này, chỉ nhìn một chút là cô đã nhận ra là số điện thoại của ai.
Đôi mắt của cậu ba Nguyễn hơi híp lại nhìn cô, trong lúc nhất thời không nói gì cả, Tô Khiết cũng nhắm mắt lại mà không nói gì.
Vào giờ phút này trong xe yên tĩnh lạ thường, chỉ là ba giây sau tiếng chuông điện thoại của Tô Khiết lại vang lên một lần nữa.
“Cái này cũng quá táo bạo rồi đó chứ?”
“Người này nhìn có vẻ hình như thật sự là cậu ba Nguyễn.”
Cậu ba Nguyễn ở thành phố A chính là một nhân vật nổi tiếng, bình thường trên các tạp chí lớn có đưa tin liên quan đến cậu ba Nguyễn cũng không ít, đặc biệt có rất nhiều phóng viên đã chụp lén bóng lưng của cậu ba Nguyễn, cho nên dựa vào góc độ vào lúc này thì rất nhanh liên có người nhận ra cậu ba Nguyễn.
“Cậu ba Nguyễn điên cuồng như vậy à?”
“Rốt cuộc thì người phụ nữ này là ai đây?”
“Đi thôi đi thôi, bị cậu ba Nguyễn phát hiện thì chắc chắn sẽ chết mất.” Đám người kia nhận ra cậu ba Nguyễn rồi đương nhiên
cũng không dám ở lại nữa.
Có điều ảnh nên chụp thì đã chụp, video nên quay lại cũng đã quay lại, đương nhiên cũng có không ít.
Tất cả mọi người đã đi khỏi rồi nhưng mà cậu ba Nguyễn hoàn toàn không có ý định dừng lại.
Tô Khiết bị anh hôn, cảm giác như tất cả hơi thở trong cơ thể của cô đều bị anh rút khô, cô có loại cảm giác sắp hít thở không thông rồi.
Tô Khiết hơi dùng sức đẩy anh ra liều mạng hít thở, lúc nhìn thấy tất cả mọi người đã đi hết rồi thì cô âm thầm thở phào một hơi: “Được rồi được rồi, người cũng đã đi rồi, không cần phải diễn nữa.”
Đôi mắt của Nguyễn Hạo Thần vốn dịu dàng lại có vẻ say đắm nhanh chóng nheo lại, cô cho rằng lúc nãy anh diễn à? Hôn chính là diễn kịch?
Rốt cuộc là trong đầu của người phụ nữ này chứa cái gì vậy?
Sao anh lại muốn bóp chết cô vậy chứ!
Nhưng mà vào lúc này, điện thoại của Tô Khiết đột nhiên vang lên.
Tô Khiết lấy điện thoại di động ra, lúc nhìn thấy trên màn hình điện thoại di động đang biểu hiện một dãy số, ánh mắt của cô hơi dừng lại. Số điện thoại này cô đã sớm xóa đi rồi, mấy năm nay cô cũng chưa từng gọi một lần, nhưng mà cô vẫn là nhìn một chút thì liên nhận ra số này.
Là số điện thoại của Bùi Dật Duy!
Mấy năm nay số điện thoại của cô không chỉ đổi có một lần, đương nhiên hiện tại cô là vợ của tổng giám đốc của cậu ba Nguyễn, Bùi Dật Duy có được số điện thoại của cô cũng không phải là chuyện khó gì.
Giữa cô với anh ta đã sớm kết thúc rồi, nếu như đã kết thúc rồi thì không cần phải liên lạc với nhau nữa, không cần phải có quan hệ gì với nhau.
Cắt đứt thì cắt đứt sạch sẽ.
Đối với cô mà nói thì tuyệt đối không tôn tại chuyện vươn vấn không dứt được.
Tô Khiết âm thầm thở ra một hơi rồi sau đó trực tiếp cúp điện thoại, sự khác thường trong nháy mắt đó nếu như không nhìn kỹ thì rất khó phát hiện ra.
Nhưng mà giờ phút này cậu ba Nguyễn cách cô rất gần rất gần, nhưng mà từ trước đến nay cậu ba Nguyễn là người quan sát rất kỹ càng, đôi mắt sắc bén của anh bắt được khoảnh khắc lúc nãy tay của cô tắt điện có chút run rẩy.
Hơn nữa, cô cúp điện thoại như thế thì chắc chắn bản thân có vấn đề.
Anh vừa mới liếc qua nhìn thấy một dãy số, nhưng mà dĩ nhiên cô rất quen thuộc với dãy số này, chỉ nhìn một chút là cô đã nhận ra là số điện thoại của ai.
Đôi mắt của cậu ba Nguyễn hơi híp lại nhìn cô, trong lúc nhất thời không nói gì cả, Tô Khiết cũng nhắm mắt lại mà không nói gì.
Vào giờ phút này trong xe yên tĩnh lạ thường, chỉ là ba giây sau tiếng chuông điện thoại của Tô Khiết lại vang lên một lần nữa.
Bình luận facebook