Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2232
Chương 2232
“Tôi nhận được tin, cậu ba Nguyễn tạm thời có việc, không tới được.” Cô Lưu nhìn Tô Khiết một chút, lập tức cười khẽ một tiếng: “Cô Tô, không phải cô biết cậu ba Nguyễn không tới, cho nên mới cố ý nói ra những lời như vậy chứ?”
“Không tới? Cậu ba Nguyễn không tới? Thật không tới à?” Có người nghi ngờ hỏi.
“Đúng vậy, tôi có thể cam đoan tin tức tuyệt đối là thật, cô Tô cũng từ thành phố A tới, chắc hẳn cô Tô cũng sớm biết chuyện cậu ba Nguyễn không tới. Cậu ba Nguyễn không tới thì không có cách nào chứng thực được chuyện của cô Tô, không thể phủ nhận, cô Tô tính toán chuẩn quá.” Giọng điệu cô Lưu vô cùng khẳng định, nhìn không giống nói láo.
Đám người lại lần nữa nhìn về Tô Khiết, ánh mắt lại thay đổi, nếu cậu ba Nguyễn thật sự không tới như lời cô Lưu nói, thì đúng là Tô Khiết không thể chứng thực được.
Lông mày Tô Khiết cau lại, hôm nay Nguyễn Hạo thần không tới sao? Nguyễn Hạo thần cũng không nói trước với cô.
Có điều sau khi Nguyễn Hạo Thần rời khỏi nhà họ Đường, anh cũng không liên lạc với cô, cho nên rốt cuộc thì cô cũng không rõ là Nguyễn Hạo thần có tới hay không.
“Cái cô Tô này đúng là không biết xấu hổ.”
“Đúng vậy, chưa thấy qua ai mặt dày như vậy.”
“Đều nói người có mặt, cây có vỏ, người này không biết xấu hổ đến mức ông trời cũng bó tay.
“Mọi người nói xem da mặt cô ta dày cỡ này chứ”
“Sao mà cô ta còn có mặt mũi đến tham dự yến hội, nếu đối lại là tôi đã sớm không có mặt mũi gặp ai rồi.”
“Do da mặt người ta đủ dày mà!”
Những tiếng bàn tán khó nghe lại lần nữa vang lên, lời sau càng khó nghe hơn lời trước.
“Cô Tô, hôm nay cô lấy thân phận gì tham gia tiệc của Ngụy Khang.” Lúc cô Lưu nghe được tiếng đám người nghị luận, trên mặt rõ ràng đây ý cười, đương nhiên chuyện này còn chưa xong đâu, đặc sắc vẫn còn ở phía sau.
“Đúng vậy, cô Tô lấy thân phận gì tham dự tiệc của Ngụy Khang, tổng giám đốc của Tô Thị à? Nghe nói vốn Tô Thị phải đóng cửa rồi, là cậu ba Nguyễn đã mua lại cổ phần của Tô Thị, cho nên bây giờ Tô Thị sớm không còn là của nhà họ Tô nữa rồi nhỉ? Vì thế cô Tô này cũng đã không còn là tổng giám đốc của Tô Thị nữa rồi chứ?” Cô Triệu lập tức phối hợp với cô Lưu, ý chế giễu quá rõ ràng.
“Với cả, cho dù Tô Thị vẫn là của nhà họ Tô, cô Tô vẫn là tổng giám đốc của Tô Thị, sợ cũng không có tư cách tham dự bữa tiệc này, cô cho rằng tiệc của Ngụy Khang ai cũng có thể tham gia sao? Cô Tô không bằng trước soi lại gương đi…” Lúc này trong lòng cô Lưu đã vô cùng đặc ý, mục đích của cô ta chính là làm cho Tô Khiết càng khó xử càng tốt.
“Nếu như cô ấy không có tư cách tham gia thì không có người nào có tư cách tham gia hết.” Có điều cô Lưu còn chưa kịp nói xong, một giọng đàn ông đột nhiên truyền tới, vừa ngang ngược lại bá đạo.
“Nếu cô ấy không đủ tư cách tham gia thì không ai đủ tư cách tham gia hết.” Chỉ là cô Lưu còn chưa kịp dứt lời, bỗng một giọng nam vang lên, lời nói ngang ngược mà ngông cuồng.
Tất cả mọi người nghe thấy câu này đều sững sờ, sau đó không khỏi nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Họ vốn tưởng là vị khách vừa tới nói, nhưng ngay sau đó mọi người đều phát hiện giọng nói ấy phát ra từ trong khách sạn.
Khi tất cả nhìn thấy người nói là ai thì lại chấn động, sợ hãi, vì người vừa nói không phải ai khác mà chính là Mộ Dung Tri, tổng giám đốc của Tập đoàn Nguy Khang vừa mới nhậm chức hôm nay.
“Tôi nhận được tin, cậu ba Nguyễn tạm thời có việc, không tới được.” Cô Lưu nhìn Tô Khiết một chút, lập tức cười khẽ một tiếng: “Cô Tô, không phải cô biết cậu ba Nguyễn không tới, cho nên mới cố ý nói ra những lời như vậy chứ?”
“Không tới? Cậu ba Nguyễn không tới? Thật không tới à?” Có người nghi ngờ hỏi.
“Đúng vậy, tôi có thể cam đoan tin tức tuyệt đối là thật, cô Tô cũng từ thành phố A tới, chắc hẳn cô Tô cũng sớm biết chuyện cậu ba Nguyễn không tới. Cậu ba Nguyễn không tới thì không có cách nào chứng thực được chuyện của cô Tô, không thể phủ nhận, cô Tô tính toán chuẩn quá.” Giọng điệu cô Lưu vô cùng khẳng định, nhìn không giống nói láo.
Đám người lại lần nữa nhìn về Tô Khiết, ánh mắt lại thay đổi, nếu cậu ba Nguyễn thật sự không tới như lời cô Lưu nói, thì đúng là Tô Khiết không thể chứng thực được.
Lông mày Tô Khiết cau lại, hôm nay Nguyễn Hạo thần không tới sao? Nguyễn Hạo thần cũng không nói trước với cô.
Có điều sau khi Nguyễn Hạo Thần rời khỏi nhà họ Đường, anh cũng không liên lạc với cô, cho nên rốt cuộc thì cô cũng không rõ là Nguyễn Hạo thần có tới hay không.
“Cái cô Tô này đúng là không biết xấu hổ.”
“Đúng vậy, chưa thấy qua ai mặt dày như vậy.”
“Đều nói người có mặt, cây có vỏ, người này không biết xấu hổ đến mức ông trời cũng bó tay.
“Mọi người nói xem da mặt cô ta dày cỡ này chứ”
“Sao mà cô ta còn có mặt mũi đến tham dự yến hội, nếu đối lại là tôi đã sớm không có mặt mũi gặp ai rồi.”
“Do da mặt người ta đủ dày mà!”
Những tiếng bàn tán khó nghe lại lần nữa vang lên, lời sau càng khó nghe hơn lời trước.
“Cô Tô, hôm nay cô lấy thân phận gì tham gia tiệc của Ngụy Khang.” Lúc cô Lưu nghe được tiếng đám người nghị luận, trên mặt rõ ràng đây ý cười, đương nhiên chuyện này còn chưa xong đâu, đặc sắc vẫn còn ở phía sau.
“Đúng vậy, cô Tô lấy thân phận gì tham dự tiệc của Ngụy Khang, tổng giám đốc của Tô Thị à? Nghe nói vốn Tô Thị phải đóng cửa rồi, là cậu ba Nguyễn đã mua lại cổ phần của Tô Thị, cho nên bây giờ Tô Thị sớm không còn là của nhà họ Tô nữa rồi nhỉ? Vì thế cô Tô này cũng đã không còn là tổng giám đốc của Tô Thị nữa rồi chứ?” Cô Triệu lập tức phối hợp với cô Lưu, ý chế giễu quá rõ ràng.
“Với cả, cho dù Tô Thị vẫn là của nhà họ Tô, cô Tô vẫn là tổng giám đốc của Tô Thị, sợ cũng không có tư cách tham dự bữa tiệc này, cô cho rằng tiệc của Ngụy Khang ai cũng có thể tham gia sao? Cô Tô không bằng trước soi lại gương đi…” Lúc này trong lòng cô Lưu đã vô cùng đặc ý, mục đích của cô ta chính là làm cho Tô Khiết càng khó xử càng tốt.
“Nếu như cô ấy không có tư cách tham gia thì không có người nào có tư cách tham gia hết.” Có điều cô Lưu còn chưa kịp nói xong, một giọng đàn ông đột nhiên truyền tới, vừa ngang ngược lại bá đạo.
“Nếu cô ấy không đủ tư cách tham gia thì không ai đủ tư cách tham gia hết.” Chỉ là cô Lưu còn chưa kịp dứt lời, bỗng một giọng nam vang lên, lời nói ngang ngược mà ngông cuồng.
Tất cả mọi người nghe thấy câu này đều sững sờ, sau đó không khỏi nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Họ vốn tưởng là vị khách vừa tới nói, nhưng ngay sau đó mọi người đều phát hiện giọng nói ấy phát ra từ trong khách sạn.
Khi tất cả nhìn thấy người nói là ai thì lại chấn động, sợ hãi, vì người vừa nói không phải ai khác mà chính là Mộ Dung Tri, tổng giám đốc của Tập đoàn Nguy Khang vừa mới nhậm chức hôm nay.
Bình luận facebook