Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 318
CHƯƠNG 318
Nguyễn Hạo Thần thở dài, cô quả nhiên là người nhìn thấy quan tài không rơi lệ.
Anh phát hiện người phụ nữ này rất dễ làm cho người ta tức giận, anh phát hiện, anh cưới cô về là để chọc giận mình.
Sao anh muốn bóp chết cô như vậy chứ?
Nguyễn Hạo Thần nhìn chằm chằm cô, sau đó bỗng cười lên.
Giây tiếp theo, Nguyễn Hạo Thần rút thẻ nhớ ra bỏ vào trong ví tiền của mình.
Anh tin phán đoán của mình không sai, anh chắc chắn người phụ nữ ở khách sạn tối hôm nay chính là cô, vì vậy, cô nhất định sẽ tìm cách để lấy thẻ nhớ đó đi.
Đã như vậy thì anh sẽ mang theo thẻ nhớ bên mình, chờ cô đến lấy.
Ngược lại anh muốn xem xem, cô sẽ cầm thẻ nhớ đi như thế nào.
Anh cũng không sợ cô không lấy, bởi vì tài liệu bên trong rất quan trọng, cấp trên của cô hẳn đang gấp gáp lắm.
Mà chỉ cần cô lấy, vậy anh sẽ…
Tô Khiết nhìn động tác của anh, trong lòng khẽ chửi một tiếng, người đàn ông này có cân nham hiểm như thế không?
Thể mà lại mang theo thẻ nhớ bên người?
Cô quá rõ năng lực của anh, đồ trên người anh sợ không có ai có thể lấy được, huống chỉ anh lại đề phòng cô như vậy.
Nguyễn Hạo Thần lúc này đang cười, mà còn cười vô cùng vui vẻ.
Tô Khiết bỗng hơi tức giận, nghiêng người nằm trên giường đưa lưng lại với anh, hiện giờ cô không để ý đến anh, bởi vì cô đang tìm cách nên làm thế nào để lấy được thẻ nhớ.
Nhưng, dễ lấy lắm sao?
Tô Khiết vốn dĩ muốn ngủ, Nguyễn Hạo Thần nhất định sẽ tự giác mà rời đi, nhưng anh lại không đi, mà còn bắt đầu cởi quần áo.
Từ áo khoác đến áo sơ mi, sau đó đến quần dài, từng chiếc được cởi ra, anh tùy ý vứt qua một bên, rồi đi vào trong phòng tắm, sau đó trong phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy.
Tô Khiết xoay người, nhìn thấy quần áo anh vứt ở bên cạnh, còn có ví tiền của anh.
Lúc này, ví tiền của anh được đặt ở trên cùng, đôi mắt của Tô Khiết khẽ lóe lên, có một sự thôi thúc muốn cô mở ví ra lấy thẻ nhớ đi.
Nhưng cuối cùng cô cũng nhịn xuống, Nguyễn Hạo Thần rõ ràng chính là “lạt mềm buộc chặt”, muốn dụ dỗ cô, tuy trong phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy, nhưng anh chắc chắn không phải đang tắm.
Nói không chừng anh đang âm thầm quan sát cô, chỉ cần cô đụng vào, thì anh sẽ xông ra bắt cô tại trận.
Cho nên, cô không thể mạo hiểm.
Nhưng lỡ như anh đang tắm thật thì sao? Nếu anh đang tắm thật, vậy đó chính là một cơ hội tốt hiếm có.
Tô Khiết từ trước đến giờ luôn là người nắm bắt được tâm lý của một người, nhưng lúc này lại do dự và mâu thuẫn.
Đôi mắt của cô nhìn chằm chằm ví tiên của Nguyễn Hạo Thần, khẽ thở một hơi, tuy biết anh cố ý, nhưng cô vẫn quyết định mạo hiểm một lần.
Lúc này, Tô Khiết ngồi dậy muốn cầm ví tiền lên, nhưng tiếng nước trong phòng tắm đột nhiên ngừng lại.
Trong lòng Tô Khiết cả kinh, theo bản năng trở lại giường với tốc độ nhanh nhất.
Sau đó, cửa phòng tắm được đẩy ra, Nguyễn Hạo Thần đi ra ngoài, lúc này anh chỉ quấn một chiếc khăn tắm trên eo, trên người vẫn còn những giọt nước chưa được lau sạch.
Nguyễn Hạo Thần thở dài, cô quả nhiên là người nhìn thấy quan tài không rơi lệ.
Anh phát hiện người phụ nữ này rất dễ làm cho người ta tức giận, anh phát hiện, anh cưới cô về là để chọc giận mình.
Sao anh muốn bóp chết cô như vậy chứ?
Nguyễn Hạo Thần nhìn chằm chằm cô, sau đó bỗng cười lên.
Giây tiếp theo, Nguyễn Hạo Thần rút thẻ nhớ ra bỏ vào trong ví tiền của mình.
Anh tin phán đoán của mình không sai, anh chắc chắn người phụ nữ ở khách sạn tối hôm nay chính là cô, vì vậy, cô nhất định sẽ tìm cách để lấy thẻ nhớ đó đi.
Đã như vậy thì anh sẽ mang theo thẻ nhớ bên mình, chờ cô đến lấy.
Ngược lại anh muốn xem xem, cô sẽ cầm thẻ nhớ đi như thế nào.
Anh cũng không sợ cô không lấy, bởi vì tài liệu bên trong rất quan trọng, cấp trên của cô hẳn đang gấp gáp lắm.
Mà chỉ cần cô lấy, vậy anh sẽ…
Tô Khiết nhìn động tác của anh, trong lòng khẽ chửi một tiếng, người đàn ông này có cân nham hiểm như thế không?
Thể mà lại mang theo thẻ nhớ bên người?
Cô quá rõ năng lực của anh, đồ trên người anh sợ không có ai có thể lấy được, huống chỉ anh lại đề phòng cô như vậy.
Nguyễn Hạo Thần lúc này đang cười, mà còn cười vô cùng vui vẻ.
Tô Khiết bỗng hơi tức giận, nghiêng người nằm trên giường đưa lưng lại với anh, hiện giờ cô không để ý đến anh, bởi vì cô đang tìm cách nên làm thế nào để lấy được thẻ nhớ.
Nhưng, dễ lấy lắm sao?
Tô Khiết vốn dĩ muốn ngủ, Nguyễn Hạo Thần nhất định sẽ tự giác mà rời đi, nhưng anh lại không đi, mà còn bắt đầu cởi quần áo.
Từ áo khoác đến áo sơ mi, sau đó đến quần dài, từng chiếc được cởi ra, anh tùy ý vứt qua một bên, rồi đi vào trong phòng tắm, sau đó trong phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy.
Tô Khiết xoay người, nhìn thấy quần áo anh vứt ở bên cạnh, còn có ví tiền của anh.
Lúc này, ví tiền của anh được đặt ở trên cùng, đôi mắt của Tô Khiết khẽ lóe lên, có một sự thôi thúc muốn cô mở ví ra lấy thẻ nhớ đi.
Nhưng cuối cùng cô cũng nhịn xuống, Nguyễn Hạo Thần rõ ràng chính là “lạt mềm buộc chặt”, muốn dụ dỗ cô, tuy trong phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy, nhưng anh chắc chắn không phải đang tắm.
Nói không chừng anh đang âm thầm quan sát cô, chỉ cần cô đụng vào, thì anh sẽ xông ra bắt cô tại trận.
Cho nên, cô không thể mạo hiểm.
Nhưng lỡ như anh đang tắm thật thì sao? Nếu anh đang tắm thật, vậy đó chính là một cơ hội tốt hiếm có.
Tô Khiết từ trước đến giờ luôn là người nắm bắt được tâm lý của một người, nhưng lúc này lại do dự và mâu thuẫn.
Đôi mắt của cô nhìn chằm chằm ví tiên của Nguyễn Hạo Thần, khẽ thở một hơi, tuy biết anh cố ý, nhưng cô vẫn quyết định mạo hiểm một lần.
Lúc này, Tô Khiết ngồi dậy muốn cầm ví tiền lên, nhưng tiếng nước trong phòng tắm đột nhiên ngừng lại.
Trong lòng Tô Khiết cả kinh, theo bản năng trở lại giường với tốc độ nhanh nhất.
Sau đó, cửa phòng tắm được đẩy ra, Nguyễn Hạo Thần đi ra ngoài, lúc này anh chỉ quấn một chiếc khăn tắm trên eo, trên người vẫn còn những giọt nước chưa được lau sạch.
Bình luận facebook