Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 887
Chương 887
“Trước kia không quen biết? Hả?” Giờ phút này Nguyễn Hạo Thần gần như là cắn răng nghiến lợi nói.
vietwriter.vn
Hơn nữa mỗi một câu nói ra thì sức lực lại tăng lên một chút.
“Vốn là…” Tô Khiết mở miệng, định trả lời vấn đề của anh.
Bây giờ cô vừa mở miệng, ý nghĩa rất rõ ràng, Nguyễn Hạo Thần đột nhiên tăng thêm sức lực, cô cảm thấy tức ngực, lời nói trong miệng cứ thế bị anh cứng rắn cắt đứt.
Đôi mắt Nguyễn Hạo Thần cứ thế nhìn cô chằm chằm, con ngươi hiện lên sự cảnh cáo rõ ràng, còn có một chút nguy hiểm khiến người ta sợ hãi.
vietwriter.vn
Anh thề, nếu cô còn dám nói không biết anh, anh cam đoan hiện tại sẽ cắn chết cô không chút do dự…
“Vốn là không biết.” Nhưng hết lần này tới lần khác, sau khi Tô Khiết dễ thở hơn, dưới ánh mắt cảnh cáo rõ ràng đó trực tiếp bổ sung câu nói vừa rồi.
Hoàn toàn chính là câu nói mà Nguyễn Hạo Thần không muốn nghe thấy nhất.
Nguyễn Hạo Thần vô cùng tức giận, vô cùng hận.
Cô thật sự như vậy?
Thật sự giả vờ không biết anh? Thật sự là dám nói.
Cho tới bây giờ cô vẫn không muốn thừa nhận thân phận của mình?
“Không sao, vậy thì làm quen lại một lân nữa.” Giờ phút này Nguyễn Hạo Thần hận đến nghiến răng nghiến lợi, thật sự là tàn nhẫn không thể trực tiếp căn chết cô, cho nên lúc môi anh chạm vào cổ cô, thật sự chính là cắn.
Mặc dù không dùng sức quá mạnh, nhưng vẫn hơi đau.
Tô Khiết bị đau, lông mày cau lại, Nguyễn Hạo Thần nói muốn làm quen lại, cách làm quen của anh chính là như vậy sao?
Vừa rồi không phải anh cùng một mỹ nữ khác cùng rời đi sao? Vì sao anh không đi theo mỹ nữ kia tìm hiểu sâu hơn một bước? Sao phải đến quấn lấy cô?
Tô Khiết muốn đẩy anh ra, nhưng cô hoàn toàn không đẩy được anh, sức cô hoàn toàn không thể chống lại được anh.
Giờ phút này trong lòng cô rất tức giận, giận anh đối xử với cô như vậy. Họ đã ly hôn, anh dựa vào cái gì mà làm như thế? Dựa vào cái gì?
“Anh buông tôi ra.” Bây giờ Tô Khiết cực kỳ tức giận, trong giọng nói đều là sự tức giận. Lúc này cô đã quên che giấu và kiềm chế.
“Không buông.” Nguyễn Hạo Thần ngẩng đầu nhìn cô, vẻ mặt khẽ cười, trông đặc biệt muốn ăn đòn, anh ôm được vợ mình cũng không dễ dàng chút nào, anh còn chưa ôm đủ, làm sao có thể buông ra.
Anh chẳng những không buông mà còn muốn…
Sau đó anh đột nhiên cúi đầu, hôn thẳng vào môi cô.
Tô Khiết cả kinh, nhanh chóng quay mặt tránh đi nụ hôn của anh, anh uống quá nhiều rượu, cô không thể bị anh hôn, nếu bị anh hôn, cho dù cô không choáng váng, e rằng cũng sẽ trở nên mơ hồ.
Nhưng mà, cô bây giờ bị anh đè không cách nào cựa quậy, cô tránh một lần, hai lần, lại không thể tránh được anh từng bước áp sát.
Nghĩ tới ban nãy cô làm bộ không biết anh, Nguyễn Hạo Thần liền không nhịn được tức giận, cho nên lúc này anh càng muốn hôn cô.
Xem cô đến lúc đó làm bộ thế nào?
“Trước kia không quen biết? Hả?” Giờ phút này Nguyễn Hạo Thần gần như là cắn răng nghiến lợi nói.
vietwriter.vn
Hơn nữa mỗi một câu nói ra thì sức lực lại tăng lên một chút.
“Vốn là…” Tô Khiết mở miệng, định trả lời vấn đề của anh.
Bây giờ cô vừa mở miệng, ý nghĩa rất rõ ràng, Nguyễn Hạo Thần đột nhiên tăng thêm sức lực, cô cảm thấy tức ngực, lời nói trong miệng cứ thế bị anh cứng rắn cắt đứt.
Đôi mắt Nguyễn Hạo Thần cứ thế nhìn cô chằm chằm, con ngươi hiện lên sự cảnh cáo rõ ràng, còn có một chút nguy hiểm khiến người ta sợ hãi.
vietwriter.vn
Anh thề, nếu cô còn dám nói không biết anh, anh cam đoan hiện tại sẽ cắn chết cô không chút do dự…
“Vốn là không biết.” Nhưng hết lần này tới lần khác, sau khi Tô Khiết dễ thở hơn, dưới ánh mắt cảnh cáo rõ ràng đó trực tiếp bổ sung câu nói vừa rồi.
Hoàn toàn chính là câu nói mà Nguyễn Hạo Thần không muốn nghe thấy nhất.
Nguyễn Hạo Thần vô cùng tức giận, vô cùng hận.
Cô thật sự như vậy?
Thật sự giả vờ không biết anh? Thật sự là dám nói.
Cho tới bây giờ cô vẫn không muốn thừa nhận thân phận của mình?
“Không sao, vậy thì làm quen lại một lân nữa.” Giờ phút này Nguyễn Hạo Thần hận đến nghiến răng nghiến lợi, thật sự là tàn nhẫn không thể trực tiếp căn chết cô, cho nên lúc môi anh chạm vào cổ cô, thật sự chính là cắn.
Mặc dù không dùng sức quá mạnh, nhưng vẫn hơi đau.
Tô Khiết bị đau, lông mày cau lại, Nguyễn Hạo Thần nói muốn làm quen lại, cách làm quen của anh chính là như vậy sao?
Vừa rồi không phải anh cùng một mỹ nữ khác cùng rời đi sao? Vì sao anh không đi theo mỹ nữ kia tìm hiểu sâu hơn một bước? Sao phải đến quấn lấy cô?
Tô Khiết muốn đẩy anh ra, nhưng cô hoàn toàn không đẩy được anh, sức cô hoàn toàn không thể chống lại được anh.
Giờ phút này trong lòng cô rất tức giận, giận anh đối xử với cô như vậy. Họ đã ly hôn, anh dựa vào cái gì mà làm như thế? Dựa vào cái gì?
“Anh buông tôi ra.” Bây giờ Tô Khiết cực kỳ tức giận, trong giọng nói đều là sự tức giận. Lúc này cô đã quên che giấu và kiềm chế.
“Không buông.” Nguyễn Hạo Thần ngẩng đầu nhìn cô, vẻ mặt khẽ cười, trông đặc biệt muốn ăn đòn, anh ôm được vợ mình cũng không dễ dàng chút nào, anh còn chưa ôm đủ, làm sao có thể buông ra.
Anh chẳng những không buông mà còn muốn…
Sau đó anh đột nhiên cúi đầu, hôn thẳng vào môi cô.
Tô Khiết cả kinh, nhanh chóng quay mặt tránh đi nụ hôn của anh, anh uống quá nhiều rượu, cô không thể bị anh hôn, nếu bị anh hôn, cho dù cô không choáng váng, e rằng cũng sẽ trở nên mơ hồ.
Nhưng mà, cô bây giờ bị anh đè không cách nào cựa quậy, cô tránh một lần, hai lần, lại không thể tránh được anh từng bước áp sát.
Nghĩ tới ban nãy cô làm bộ không biết anh, Nguyễn Hạo Thần liền không nhịn được tức giận, cho nên lúc này anh càng muốn hôn cô.
Xem cô đến lúc đó làm bộ thế nào?
Bình luận facebook