• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản (4 Viewers)

  • Chương 893-897

Chương 893
“Vậy thì theo dõi Nguyễn Hạo Thần, anh ta đã phí hết tâm tư bảo vệ người phụ nữ đó, thì nhất định sẽ đi tìm cô ta, theo dõi anh ta, đương nhiên sẽ có thể tìm ra người phụ nữ đó.” Đôi mắt Mạc Bách nhìn Nguyễn Hạo Thần, trong sự âm hiểm lại tràn ra nụ cười, người phụ nữ có thể khiến Nguyễn Hạo Thần phí hết tâm tư như vậy, nhất định là rất quan trọng đối với anh.
Nhiều năm vậy rồi, anh ta luôn không tìm thấy nhược điểm của Nguyễn Hạo Thần, anh ta nghĩ lần này hẳn là một cơ hội tốt.
Nguyễn Hạo Thần đối diện với ánh mắt Mạc Bách nhìn tới, khóe môi mơ hồ lướt qua nụ cười lạnh, anh đương nhiên biết tính toán của Mạc Bách, chỉ là Mạc Bách muốn nhắm vào Tô Khiết, vậy chính là tự anh ta tìm chết.
Nguyễn Hạo Thần hôm nay vốn là đến vì Tô Khiết, cô rời đi rồi, anh cũng lười ở đây phí thời gian, liền trực tiếp rời khỏi đại sảnh.
Lúc đi tới bên ngoài nhà vệ sinh vừa nãy lần nữa, Nguyễn Hạo Thần dừng bước, ngẫm nghĩ, vẫn là đẩy mở cửa bước vào, nhưng bên trong không có ai.
Tô Khiết đã đi rồi.
Nguyễn Hạo Thần thầm thở ra một hơi, thực ra trong lòng anh sớm đã biết, cô mà bắt được cơ hội nhất định sớm đã chạy không còn bóng dáng.
Nguyễn Hạo Thần đứng trước gương, nghĩ tới tình hình hôn cô vừa rồi, anh cảm thấy thân thể lại bắt đầu nóng lên, anh thật sự nhớ cô, muốn cô.
Nguyễn Hạo Thần lấy điếu thuốc, châm lửa, đưa đến bên miệng, nghĩ nghĩ lại vứt đi, anh vốn không hút thuốc mấy, hơn nữa anh biết cô không thích mùi thuốc, cho nên lúc ở cùng cô, anh chưa từng hút thuốc.
Ném điếu thuốc xuống, Nguyễn Hạo Thần càng cảm thấy cáu gắt, trong phòng vệ sinh này dường như đều có mùi của cô khiến cho bản thân anh cảm thấy càng ngày càng…
Sớm biết thì không nên để cô rời đi rồi…
Nguyễn Hạo Thần thở mạnh một hơi dài rồi nhanh chóng bước ra khỏi phòng vệ sinh.
Đường Bách Khiêm lại quay trở lại nước M, nơi anh ta ẩn nấp rất kín đáo, người thường không thể tìm được, dù sao Đường Bách Khiêm cũng là một người ẩn thân tài giỏi.
Đương nhiên, nếu muốn tìm thì với năng lực của Nguyễn Hạo Thần nhất định vẫn có thể tìm ra, nhưng bây giờ có thêm một Mạc Bách nữa, Nguyễn Hạo Thần cũng không thể nào phô trương tìm kiếm được.
Vì vậy, Nguyễn Hạo Thần không huy động người đi tìm Tô Khiết, anh không những không thể phái người đi tìm cô mà đồng thời còn ngăn không cho người của Mạc Bách tìm thấy cô.
Có thể trở thành kẻ thù của Nguyễn Hạo Thần, mà còn là kẻ thù lớn nhất của Nguyễn Hạo Thần trong nhiều năm như vậy thì thực lực của Mạc Bách không thể nào coi thường được.
Nếu như bình thường thì Nguyễn Hạo Thần không lo lắng, nhưng bây giờ vì Tô Khiết mà anh luôn phải cẩn thận mọi lúc mọi nơi.
Mặc dù Nguyễn Hạo Thần đã bí mật tìm ra nơi Tô Khiết đang ở, nhưng vẫn không đi tìm cô.
Anh biết rằng xung quanh là những người tài giỏi bên cạnh Mạc Bách đang ẩn nấp, những người đó giống như nhưng những chiếc bóng, thật khó có thể đề phòng.
Ngay cả anh cũng đã từng bị những tên ẩn nấp tài giỏi của Mạc Bách theo dõi, khi đó anh cũng không nhận ra, nếu lần đó Nguyễn Chí không cứu anh, cho dù không chết thì anh cũng đã bị thương nặng.
Vì vậy, Nguyễn Hạo Thần thực sự không dám hành động một cách lơ là mất cảnh giác.
Nguyễn Hạo Thần không đi tìm Tô Khiết, cũng không dám để ý quá nhiều đến tình hình của cô, nhưng anh cũng luôn ở nước M, vì cô ở đây nên anh không nỡ rời đi, vậy nên anh bất đắc dĩ phải đến đây, đương nhiên là để bảo vệ cô kịp thời khi có chuyện bất trắc xảy ra.
Chương 894

Lân này Mạc Bách có ý định muốn dây dưa với anh đến cùng, nên cũng luôn ở đây, nhất quyết không chịu rời đi Thật lãng phí, đã hai mươi ngày trôi qua.

Nguyễn Hạo Thần có chút lo lắng, nếu Tô Khiết hợp tác thì anh có thể đưa Tô Khiết rời khỏi đây tuyệt đối không có vấn đề gì, nhưng anh lo Tô Khiết sẽ không hợp tác, nếu cô không hợp tác thì sợ rằng nếu anh ra tay sẽ bị bại lộ.

Hơn nữa còn có Đường Bách Khiêm, anh đã phát hiện ra tin tức anh ở đây chính là bị Đường Bách Khiêm thông báo cho Mạc Bách.

“Tổng giám đốc, công ty của nhà họ Tô xảy ra chuyện rồi, hôm qua ông cụ Tô bệnh nặng phải nhập viện.” Đúng lúc này, thư ký Lưu đột nhiên gọi tới.

“Tình hình thế nào?” Ánh mắt Nguyễn Hạo Thần trầm xuống, sắc mặt có chút thay đổi, tại sao ông cụ Tô đột nhiên bị bệnh nặng phải nhập viện?

“Tôi cũng vừa mới nhận được tin này. Tôi cũng không biết rõ ràng, nghe nói có người muốn nhắm vào ông Tô. Ông ấy mấy năm gần đây sức khỏe không tốt, Tô Trung Dung thì không biết nhiều chuyện kinh doanh, có người đã cố ý lên kế hoạch từ rất lâu rồi, tuy rằng chúng ta đầu tư cho nhà họ Tô nhưng cũng không thể can thiệp quá nhiều vào chuyện của nhà họ Tô, tình hình hiện tại của nhà họ Tô rất phức tạp, không ổn chút nào.” thư kí Lưu đã gọi điện cho tổng giám đốc của mình ngay sau khi nhận được tin tức, bởi vì hiện tại anh ta biết rất rõ tổng giám đốc quan tâm đến vợ, chuyện của cô chủ, tổng giám đốc nhất định sẽ không phớt lờ.

“Kế hoạch từ lâu?” Nguyễn Hạo Thần nghe xong lời này, nheo đôi mắt lại, nếu đã lên kế hoạch từ lâu, chuyện này quả thực không đơn giản.

“Đúng vậy, người đó hình như đã có âm mưu từ sáu bảy năm trước rồi.” Thư ký Lưu suy nghĩ một chút rồi ngập ngừng nói: “Tổng giám đốc, ông cụ Tô bị bệnh phải nhập viện, vậy cô chủ chắc chắn sẽ quay về, tổng giám đốc có thể trở về đợi cô chủ.”

Thư ký Lưu bây giờ đã hoàn toàn biết được lỗi của mình nên muốn lập công chuộc tội.

Đương nhiên thư kí Lưu biết rằng tổng giám đốc quay về thì cuộc sống sau này của mình sẽ không yên ổn, nhưng nhất định anh cũng phải vượt qua.

Nguyễn Hạo Thần cầm điện thoại, anh suy nghĩ, một lúc lâu cũng không nói gì.

Anh biết ông cụ Tô bị bệnh thì Tô Khiết nhất định sẽ về.

Bây giờ đang ở nước M, anh cần phải đề phòng Mạc Bách nên không dám tìm cô, vì vậy anh quay trở về thành phố A rồi đợi Tô Khiết quay trở về là một ý kiến hay.

Khi anh rời khỏi nước M, tình hình của Tô Khiết trở nên an toàn hơn, sau đó khi cô vê nước một mình sẽ không thu hút sự chú ý của Mạc Bách và những người khác.

Có thể nói sự cố xảy ra trong gia đình nhà họ Tô đã giúp anh giải quyết được vấn đề của mình.

“Tổng giám đốc, lúc trước Nguyễn Thị cũng bị kẻ thù phá hoại, thật may về sau người đó đã hạ thủ lưu tình, bỏ qua cho Nguyễn Thị. Tổng giám đốc trở về cũng vừa đúng lúc có thể giải quyết ổn thỏa tình hình của Nguyễn Thị, nhà của cô chủ xảy ra chuyện, tổng giám đốc có thể dùng Nguyễn Thị cứu Tô thị. Lúc đó Nguyễn Thị và Tô thị chính là một nhà rồi, sau này cô chủ với tổng giám đốc muốn dừng lại cũng không thể dừng được.” Thư kí Lưu không nghe thấy giọng nói của Nguyễn Hạo Thần, đột nhiên có chút lo lắng nhưng không thể không nói lên suy nghĩ của mình.

Ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần bỗng dưng lóe sáng, ý kiến này quả thật không tệ. Trước đây mặc dù Nguyễn Thị đầu tư vào Tô thị nhưng cũng chỉ là hợp tác kinh doanh, hợp tác không thôi thì chưa đủ. Nếu một khi lợi ích công ty của Nguyễn Thị và Tô thị hoàn toàn kết nối với nhau thì khi đó cô dù muốn cũng không thể chia tách.

“Tôi sẽ trở về!” Cho nên Nguyễn Hạo Thần quyết định quay trở về, lúc này anh đột nhiên trở nên vội vàng, ông cụ Tô bệnh nặng phải nhập viện, anh nhất định phải thông báo cho Tô Khiết càng sớm càng tốt, nói không chừng bây giờ Tô Khiết đã về rồi.
Chương 895
Vì vậy anh đương nhiên phải quay trở về.
Nghe được lời nói của tổng giám đốc mình, thư ký Lưu thâm thở dài, nhưng trái tim lại thắt lại, anh ta đã vô tình khiến cho tổng giám đốc phải ly hôn, khi quay về nhất định tổng giám đốc sẽ không dễ dàng tha thứ cho anh ta. Ài…..
Tuy nhiên Tô Khiết không nhận được tin tức ông cụ Tô bệnh nặng phải nhập viện, vì vậy cô không trở về.
Trong những ngày này, Tô Khiết luôn ở cùng hai bé con. Buổi tối hôm đó sau khi từ bữa tiệc trở về Tô Khiết vẫn có chút lo lắng, lo lắng cho Nguyễn Hạo Thần…
Tuy nhiên, hai mươi ngày trôi qua vẫn không có gì xảy ra, cô biết Nguyễn Hạo Thần ở nước M, nhưng anh chưa từng đến tìm cô.
Tô Khiết đột nhiên cảm thấy sự lo lắng của cô có chút buồn cười, vì bọn họ kết hôn theo thỏa thuận, li hôn cũng hoàn toàn theo thỏa thuận, khi đó Nguyễn Hạo Thần cũng đã đồng ý. Với tính cách của anh, đã tự mình đồng ý ly hôn thì chắc chắn sẽ không có thể làm ra những chuyện dây dưa.
Còn về chuyện xảy ra đêm đó, có lẽ là một sự tình cờ gặp gỡ, một sự trùng hợp.
Đối với những điều anh đã làm với cô…
Tô Khiết nhớ những lời Nguyễn Hạo Thần đã từng nói, anh bị ám ảnh bởi cơ thể của cô, dĩ nhiên mỗi đêm trước đây anh đã dùng sự thật để chứng minh điều này, vì vậy sau cuộc gặp mặt tình cờ đêm đó, đúng như những gì anh đã tự mình nói, anh bị kích động rồi!
Đàn ông mà, lúc nào cũng suy nghĩ bằng nửa thân dưới…
Hứa Tô Khiết nghĩ, nếu ngày đó Nguyễn Hạo Thần không gặp cô trong bữa tiệc thì có lẽ anh đã quên cô rồi.
Đương nhiên, sau khi hai người ly hôn, quên nhau cũng được coi là trạng thái cuối cùng, đó chính là kết quả mà cô mong muốn, cô nghĩ sau một thời gian thì cô cũng sẽ quên được anh…
Hứa Tô Khiết còn nghĩ đến một chuyện khác, trước đây Đường Lăng đã nói với cô là kết quả giám định DNA sẽ có trong vòng 1 ngày.
Nhưng mà bây giờ đã qua nhiều ngày như vậy rồi mà Đường Lăng vẫn chưa gọi điện cho cô.
Tô Khiết nghĩ, xét về mặt thời gian thì chắc hẳn rằng đã có kết quả giám định rồi, có khả năng là chuyện đó không đúng, có thể mẹ cô không phải là con gái thất lạc của nhà họ Đường cho nên Đường Lăng mới không gọi cho cô.
Thế nhưng Tô Khiết không biết là Đường Lăng đã gọi cho cô từ rất lâu rồi, hơn nữa còn gọi cho cô rất nhiều lần nhưng đều không gọi được.
Khi Đường Lăng gọi cho Tô Khiết đến lần thứ N mà vẫn không thể liên lạc được thì trong ánh mắt của anh càng toát lên tia lạnh lùng rõ ràng hơn, sau đó Đường Lăng bấm gọi thẳng đến số điện thoại của Đường Bách Khiêm.
Đường Bách Khiêm bắt máy rất nhanh.
“Đường Bách Khiêm, anh đã chặn điện thoại di động của Khiết Khiết để em ấy không thể nhận cuộc gọi.” Đường Lăng nói ngay sau khi điện thoại được kết nối.
Lúc này, lời nói của Đường Lăng không còn là một câu hỏi nghi ngờ nữa, mà giọng điệu này chính là hoàn toàn khẳng định.
Chuyện này đã rõ ràng đến mức không thể rõ ràng hơn, chắc chắn là do Đường Bách Khiêm giở trò.
Đường Bách Khiêm không nói gì, chỉ cười nhạt một tiếng.
“Đường Bách Khiêm, anh được lắm, tôi biết anh không muốn để cho Khiết Khiết trở về nhà họ Đường, nhưng anh có thể giấu em ấy cả đời được không?” Lúc này, vẻ mặt của Đường Lăng toát lên sự lạnh lùng khiến người ta lạnh sống lưng, anh thật sự không ngờ Đường Bách Khiêm sẽ làm chuyện quá đáng như vậy.

Chương 896
“Tôi sẽ bảo vệ cô ấy cả đời.” Đường Bách Khiêm nói, giọng nói hơi trâm nhưng vẻ mặt lại rất kiên quyết, anh ta sẽ bảo vệ cô cả đời, vì vậy cả đời này anh ta không thể để cô rời khỏi bên cạnh mình.
Đường Lăng nghe vậy thì ngay lập tức nở nụ cười chế nhạo.
“Anh bảo vệ em ấy? Nực cười, cái gọi là bảo vệ của anh chính là che giấu em ấy tất cả mọi chuyện? Cái gọi là bảo vệ của anh chính là ra sức lừa gạt em ấy? Cái gọi là bảo vệ của anh chính là tự mình quyết định cho Khiết Khiết mà không cần hỏi ý kiến của em ấy? Đường Bách Khiêm, anh dựa vào cái gì vậy? Anh có quyền gì mà làm như vậy? Anh là gì của em ấy chứ? Vốn dĩ anh chẳng là gì cả.”
Đường Lăng vốn dĩ luôn tiết kiệm lời nói của mình như vàng, sợ rằng đây là lần đầu tiên anh nói nhiều đến như vậy.
Đầu dây bên kia điện thoại, sắc mặt Đường Bách Khiêm tối sầm lại.
“Tôi là anh trai em ấy, còn Nguyễn Hạo Thần là chồng em ấy. Mặc dù bây giờ bọn họ đã ly hôn thì anh ta cũng là chồng cũ của em ấy, nhưng Đường Bách Khiêm anh không có tư cách gì với em ấy cả, vậy nên Đường Bách Khiêm, anh thực sự quá buồn cười rồi đấy.” Mặc dù là qua điện thoại nhưng Đường Lăng vẫn có thể đoán được suy nghĩ và vẻ mặt của Đường Bách Khiêm vào lúc này, cho nên anh cố ý nói thêm vài câu.
Vẻ mặt của Đường Bách Khiêm lập tức u ám đến cực điểm, nhưng thật ra đây mới là điêu anh ta quan tâm nhất.
Dĩ nhiên chuyện anh ta lo sợ nhất chính là Tô Khiết sẽ biết được những việc anh ta làm.
Nếu Tô Khiết phát hiện ra, với tính cách của cô thì sợ rằng…
“Đường Bách Khiêm, anh nói xem nếu Khiết Khiết biết được anh đã làm những gì thì em ấy sẽ làm thế nào nhỉ?” Đường Lăng biết rất rõ Đường Bách Khiêm đang lo sợ điều gì.
“Cô ấy sẽ không biết!” Đường Bách Khiêm quát lên một câu, không, anh ta tuyệt đối không thể để Tô Khiết biết, chắc chăn không thể.
“Haha” Đường Lăng cười một cách giễu cợt: “Đường Bách Khiêm chuyện nhà họ Đường thì anh không cần căng thẳng làm gì cả. Anh có thể giấu diếm, nhưng hai ngày trước ông cụ Tô bệnh nặng phải nhập viện, cho tới bây giờ ông cụ vẫn chưa tỉnh lại, ngay cả chuyện này anh cũng giữa Khiết Khiết, nếu như ông cụ Tô xảy ra chuyện gì thì Khiết Khiết nhất định sẽ hận anh cả đời.”
Đường Bách Khiêm nghe vậy hơi giật mình, sắc mặt thoáng chốc thay đổi một chút, anh ta thật sự không biết chuyện ông cụ Tô nằm viện. Chỉ là anh ta đã chặn điện thoại di động của Tô Khiết, không cho cô nhận cuộc gọi từ bên ngoài, vì vậy cuộc gọi của nhà họ Tô chắc chắn cũng sẽ không kết nối được.
Bởi vì thường ngày rất ít người ngoài gọi cho Tô Khiết, người trong nội bộ của bọn họ đều dùng mạng nội bộ, nên Đường Bách Khiêm mới dám làm như vậy.
Vốn dĩ số điện thoại của Tô Khiết chỉ có người trong nội bộ bọn họ và ông cụ Tô biết. Ông cụ Tô lúc bình thường không có việc gì thì sẽ không gọi điện tìm cô, cho nên Tô Khiết không nhận được cuộc gọi nào từ bên ngoài thì cũng không nghi ngờ gì.
Lúc này, tâm trạng của Đường Bách Khiêm có chút rối bời.
Đường Lăng nói rằng ông cụ đã nhập viện vào ngày hôm kia, thế mà bây giờ ông ta vẫn chưa tỉnh lại, như vậy chắc chắn tình hình phải rất nghiêm trọng, lỡ như…
Tay đang cầm điện thoại của Đường Bách Khiêm run lên, Đường Lăng biết rằng đã đạt được hiệu quả mà mình mong muốn, nên trực tiếp cúp điện thoại.
Sau khi Đường Lăng cúp điện thoại, đôi mắt của anh nhìn vào bản báo cáo giám định DNA đặt trước mặt.
Khóe môi anh khẽ nở ra một nụ cười nhẹ.
Kết quả giám định xác nhận Tô Khiết là con cháu của nhà họ Đường, tuyệt đối không thể sai.
Chương 897

Vì vậy, Khiết Khiết sớm muộn gì cũng sẽ trở về nhà họ Đường, Đường Bách Khiêm không phải muốn ngăn cản thì có thể ngăn cản.

Nói cách khác, gân đây thường xuyên thực hiện giám định DNA, trong ngăn kéo văn phòng của anh vẫn còn có một tờ kết quả giám định DNA, là tờ mà lần trước Tịch Xuyên đã bảo anh đổi.

Nghĩ đến kết quả giám định đó, ánh mắt Đường Lăng bỗng sáng lên, lúc này anh mới liếc mắt nhìn qua, dường như cảm thấy nhóm dữ liệu khá quen thuộc, chỉ là đúng lúc Cố Nam đến nên anh không xem kỹ.

Đường Lăng bây giờ đang ở nhà, không ở văn phòng, anh nghĩ đến việc ngày mai khi đến văn phòng sẽ lại xem kết quả giám định DNA lúc đó một lần nữa.

Không lâu sau, Tô Khiết nhận được điện thoại từ người giúp quản lý nhà họ Tô.

“Cô ơi, cuối cùng cô cũng trả lời điện thoại. Ông chủ bị đau tim phải nằm viện. Cô nhanh chóng quay về đi!” Người quản lý nhà họ Tô này hai ngày qua gọi điện cho Tô Khiết mấy lần nhưng đều không được, hôm nay rốt cuộc cũng liên lạc được rồi, ông ta cuối cùng cũng được thở phào nhẹ nhõm.

“Ông nội bị bệnh phải nhập viện sao?” Tô Khiết lo lắng khi nghe tin ông cụ Tô nhập viện, trong phút chốc không hề chú ý đến câu nói trước đó của người ở phía đầu dây bên kia.

“Đúng, đúng, tình hình của ông chủ rất nghiêm trọng, cô nhanh quay về đi!” Quản gia cũng không nói nhiều lời, chỉ cân Tô Khiết nhanh chóng quay về.

Tô Khiết nghe nói tình hình của ông nội rất nghiêm trọng thì cũng không dám chậm trễ thêm một chút nào, vì vậy cô vội vàng trở về thành phố A càng nhanh càng tốt.

Chỉ là bởi vì Tô Khiết nhận được tin tức muộn hơn Nguyễn Hạo Thần một ngày, cho nên Nguyễn Hạo Thần đã trở lại thành phố A, chờ cả một ngày.

Đương nhiên, ngày hôm đó Nguyễn Hạo Thần cũng không rảnh rỗi, anh đã liên hệ với chuyên gia tim mạch giỏi nhất để giúp ông cụ Tô chữa bệnh.

Tuy nhiên thì Nguyễn Hạo Thần không ra mặt.

Về phần công ty của nhà họ Tô, anh cũng biết được rằng Tô thị quả thực bây giờ chỉ còn lại một cái vỏ rỗng, chỉ cần người đó đẩy thêm một bước nữa thì nhà họ Tô nhất định sẽ phá sản, nhưng điều khiến Nguyễn Hạo Thần ngạc nhiên chính là người đó đến bước cuối cùng rồi thế mà lại thu tay vê.

Có phải vì ông cụ Tô nhập viện nên mới giơ cao đánh khẽ?

Nguyễn Hạo Thần mơ hồ cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy.

Nguyễn Hạo Thần vốn dĩ biết ông cụ Tô bệnh nặng phải nhập viện, Tô Khiết nhất định sẽ quay về, thế mà anh đã đợi một ngày vẫn chưa thấy cô quay về.

Lúc này, Nguyễn Hạo Thần đang ngồi trong phòng làm việc của Nguyễn Thị, bộ dạng rõ ràng có chút lơ đễnh.

Cô sẽ không vì trốn tránh anh mà ngay cả khi ông cụ Tô nhập viện cũng không quay về đấy chứ?

Không, không thể, cô không phải loại người như vậy, anh hiểu rõ cô, cô là người rất coi trọng tình cảm, hơn nữa ông cụ Tô đối với cô quan trọng như vậy, cô nhất định sẽ quay về, nhất định là như vậy.

Nhưng không nhìn thấy cô thì anh lại thấy lòng không yên tâm.

Đúng lúc này thư kí Lưu đẩy cửa bước vào, chưa đi đến trước mặt anh đã vội vàng nói: ‘Mợ chủ vê rôi tổng giám đốc ơi.”

Thư kí Lưu biết tổng giám đốc nhà mình đang chờ vợ tới nóng ruột nóng gan, thế nên vừa nhận được tin đã chạy tới đây báo cáo, không dám chậm trễ chút nào.

Nguyễn Hạo Thần chợt ngồi thẳng tắp, cái tay cầm bút rõ ràng cứng đờ lại, ngón tay hình như cũng bắt đầu run run, anh ngước mắt nhìn về phía thư kí Lưu: “Về lúc nào?”

Anh biết mà, doanh nghiệp Tô thị có vấn đề, ông cụ ốm phải vào viện, nhất định cô sẽ trở về.

Vì vậy lúc này nghe thư kí Lưu nói cô đã quay về, anh hoàn toàn không cảm thấy bất ngờ, nhưng ngay bây giờ lại đột nhiên phát hiện ra tim mình bỗng đập nhanh hơn, giống như bị mất khống chế.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom