Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1086-1087
Chương 1086
“Lăng Tử đã nói trên mặt của cô nhóc kia là lớp ngụy trang, kêu tôi đi xem dáng vẻ chân chính của con bé, nói là tôi xem rồi thì sẽ hiểu là có chuyện gì xảy ra. Bà nói xem Lăng Tử là có ý gì đây?” Trong lúc nhất thời, Đường Vân Thành căn bản cũng không suy nghĩ quá nhiều, cho nên không hiểu dụng ý của Đường Lăng.
“Tôi cũng không hiểu nữa, chẳng lẽ là trên mặt của cô nhóc đó có bí mật gì à?” Con ngươi của Phạm My nhanh chóng chớp chớp, nhịn không được mà suy đoán.
“Trên mặt có thể có cái bí mật gì được chứ?” Lông mày của Đường Vân Thành cau lại, nhà ai giấu bí mật mà còn có thể giấu ở trên mặt được à?
“Có khi nào cô nhóc đó thật ra là người mà ông quen biết không?” Phạm My lập tức nghĩ đến một loại khả năng.
“Người mà tôi quen biết? Không thể nào đâu, nếu như là người mà tôi đã từng gặp, người quen biết, cho dù có nguy trang như thế nào đi nữa thì tôi cũng có thể nhận ra, cho nên trước kia tôi khẳng định là chưa từng gặp con bé, không hề biết con bé.” Chỉ là Đường Vân Thành lập tức phủ nhận suy đoán của bà, giờ phút này giọng nói của Đường Vân Thành cực kỳ chắc chắn.
“Vậy để tôi đi xem cô nhóc đó đã tỉnh dậy chưa.” Phạm My cảm giác đoán như vậy thì chắc chắn sẽ không tìm được đáp án, chẳng bằng trực tiếp nhìn xem, nhưng mà cũng phải chờ cô nhóc kia thức dậy mới được.
Phạm My đi đến ngoài cửa phòng của Tô Khiết, nhẹ nhàng gõ cửa một cái: “Thấm Nhi, con đã thức dậy chưa?”
Giọng nói của Phạm My rất nhỏ, bà nghĩ đến nếu như Tô Khiết vẫn còn chưa thức dậy, giọng nói của bà nhỏ như vậy cũng sẽ không đánh thức cô dậy.
Dù sao thì mấy ngày nay cô nhóc này cũng đã mệt mỏi quá rồi, người ta nhìn thấy cũng phải đau lòng.
“Dạ, dậy rồi ạ.” Tô Khiết thấp giọng trả lời một tiếng, thật ra lúc Đường Vân Thành đang mắng Đường Lăng thì cô đã thức dậy rồi, cho nên cô đã nghe được lời nói lúc nãy của Đường Vân Thành.
Tô Khiết nằm ở trên giường, khóe môi kiềm chế không được mà cong lên, mỗi một người của nhà họ Đường đều đối xử với cô thật lòng thật ý.
Loại cảm giác này thật là tốt.
Lúc này Đường Vân Thành đang ngồi ở trong phòng khách, đã bình tĩnh lại, sau đó ông lại cẩn thận suy nghĩ những lời mà Đường Lăng vừa mới nói.
Đường Lăng nói cô là người nhà của bọn họ, nhưng mà Đường Lăng lại nói không thể nào cưới cô được, sau đó Đường Lăng lại kêu ông xem gương mặt thật sự của cô nhóc kia.
Rốt cuộc là có ý gì chứ?
Đường Lăng lại không cưới cô, sao cô có thể trở thành người của nhà họ Đường bọn họ được, ông lại không có kiểu như là con riêng, ông cũng không có anh chị em…
Thân thể của Đường Vân Thành đột nhiên cứng đờ, đôi mắt nhanh chóng trừng lớn. Không, ông có một người em gái, mặc dù là em gái của ông đã mất tích lúc năm tuổi, nhưng mà đó là em gái ruột của ông.
Mặc dù là ba mẹ của ông đã tìm kiếm rất nhiều năm, ông cũng đã tìm rất nhiều năm, nhưng đều không tìm được tin tức của em gái, nhưng mà em gái của ông vẫn có khả năng còn sống.
Ông cũng luôn luôn tin tưởng là em gái của ông vẫn còn sống.
Cho nên cô nhóc đó…
Một giây sau, Đường Vân Thành đứng phắt dậy từ trên ghế sofa, đi thẳng đến trước mặt của Phạm My.
“Ông, ông làm cái gì vậy hả, dọa tôi hết hồn.” Phạm My bị hành động đột ngột này của ông làm cho giật nảy mình.
Chương 1087
“Lúc nãy cô nhóc nói là đã thức dậy rồi có đúng không?” Giờ phút này trong giọng nói của Đường Vân Thành mang theo chút run rẩy, ông hơi kích động, lại có chút sợ hãi. Sợ là có hi vọng nhưng mà kết quả cuối cùng vẫn trở thành thất vọng giống như trước kia, thậm chí là tuyệt vọng.
“Đúng vậy, đã thức rồi.” Phạm My nhìn ông, ánh mắt nhanh chóng nheo lại, có chút mê mang. Ông đây là như thế nào vậy?
“Thức dậy rồi thì đi ra đi, đi ra nhanh lên.” Đường Vân Thành nhịn không được mà thúc giục một câu, lúc này tâm trạng của ông vô cùng vội vã, ông vội vàng muốn biết đáp án, muốn biết có phải là giống như suy đoán của ông không.
“Ông hối cái gì mà hối chứ, người ta là con gái, sau khi thức dậy thì chắc chắn phải sửa soạn một chút, hơn nữa hai ngày nay con bé chắc chắn mệt muốn chết rồi, chắc có lẽ là còn chưa nghỉ ngơi tốt, vẫn nên để cho con bé ngủ thêm một lát nữa đi.” Phạm My lại đau lòng cho Tô Khiết, cho nên nhịn không được mà oán trách Đường Vân Thành vài câu.
“Cô nhóc ra đây nhanh lên đi.” Chỉ là Đường Vân Thành lại không thèm để ý đến Phạm My, trực tiếp hô lên với người ở trong phòng, giọng nói đột nhiên lại đề cao mấy phần.
“Ông thiệt tình luôn, ông kêu lớn như vậy làm cái gì chứ, ông la con trai thì cũng coi như xong đi, đối với một cô gái nhà người ta mà cũng lớn tiếng như vậy làm cái gì hả?” Phạm My nghe thấy ông đột nhiên đề cao âm lượng, trên mặt rõ ràng có nhiều hơn mấy phần bất mãn.
Có điều Tô Khiết đã thay xong quần áo, mở cửa phòng ra.
Lúc này đang ở trong nhà nên Tô Khiết không có đeo kính râm, cũng không mang khẩu trang, cho nên nhìn thấy mặt mũi của cô đầy tàn nhang, còn có lớp ngụy trang màu da và con mắt của cô.
“Đường Lăng nói là những thứ ở trên mặt của con là ngụy trang, con rửa bọn nó hết đi.” Đường Vân Thành nhìn gương mặt của cô, giây phút này ông cảm giác như lòng của mình dường như sắp nhảy ra ngoài, giờ phút này giọng nói của ông lại run rẩy càng lợi hại hơn.
Khóe môi của Tô Khiết hơi giật giật, xem ra Đường Lăng đã nói cho Đường Vân Thành biết rồi, nhưng mà còn chưa nói cho ông biết toàn bộ.
Có điều nhìn dáng vẻ của Đường Vân Thành hình như là đã đoán được rồi?
“Nhanh lên, nhanh lên đi.” Tô Khiết do dự một lát, Đường Vân Thành liền không nhịn được mà thúc giục.
“Nè ông, hôm nay ông bị làm sao vậy hả? Cứ giống như là đang đòi mạng vậy.” Phạm My lại trừng mắt liếc nhìn ông một lần nữa: “Người ta là con gái đó, ông không thể nhỏ giọng một chút à.”
“Bà đừng có nói chuyện.” Đường Vân Thành vậy mà lại trực tiếp hét lên một tiếng với Phạm My, sau đó lại nhanh chóng nhìn về phía Tô Khiết: “Con nhanh lên đi, đừng có kéo dài thời gian nữa.”
Phạm My bị ông la liền ngơ ngác, ông và bà đã kết hôn nhiều năm như vậy rồi, đây là lần đầu tiên mà ông la bà như thế, ngày hôm nay rốt cuộc là ông bị cái gì vậy?
Đương nhiên là Tô Khiết hiểu được tâm trạng của Đường Vân Thành vào lúc này, cho nên cô không nói gì thêm, trực tiếp đi vào nhà vệ sinh, những đồ tẩy trang đều đặt ở trong phòng vệ sinh.
Đôi mắt của Đường Vân Thành vẫn luôn nhìn chăm chăm vào trong phòng tắm , nếu như là nơi khác ông chắc chắn sẽ đi theo vào.
Phạm My nhìn thấy bộ dạng này của ông, lông mày nhíu lại, cũng ý thức được chắc chắn là có chuyện gì đó, cho nên cũng không nói gì thêm.
Đường Vân Thành chờ đợi ở bên ngoài, từ trước đến nay sự kiên nhẫn của ông đều rất tốt, tính nhẫn nại cũng rất mạnh. Trước kia lúc thi hành nhiệm vụ vì phải yểm hộ, ông có thể không nhúc nhích liên tục mấy tiếng đồng hồ, nhưng mà bây giờ cũng chỉ có một hai phút mà thôi, ông lại cảm giác đứng ngồi không yên, đã đợi không kịp rồi.
Mấy phút sau, phòng vệ sinh mở ra, hai mắt của Đường Vân Thành nhìn thẳng qua.
“Lăng Tử đã nói trên mặt của cô nhóc kia là lớp ngụy trang, kêu tôi đi xem dáng vẻ chân chính của con bé, nói là tôi xem rồi thì sẽ hiểu là có chuyện gì xảy ra. Bà nói xem Lăng Tử là có ý gì đây?” Trong lúc nhất thời, Đường Vân Thành căn bản cũng không suy nghĩ quá nhiều, cho nên không hiểu dụng ý của Đường Lăng.
“Tôi cũng không hiểu nữa, chẳng lẽ là trên mặt của cô nhóc đó có bí mật gì à?” Con ngươi của Phạm My nhanh chóng chớp chớp, nhịn không được mà suy đoán.
“Trên mặt có thể có cái bí mật gì được chứ?” Lông mày của Đường Vân Thành cau lại, nhà ai giấu bí mật mà còn có thể giấu ở trên mặt được à?
“Có khi nào cô nhóc đó thật ra là người mà ông quen biết không?” Phạm My lập tức nghĩ đến một loại khả năng.
“Người mà tôi quen biết? Không thể nào đâu, nếu như là người mà tôi đã từng gặp, người quen biết, cho dù có nguy trang như thế nào đi nữa thì tôi cũng có thể nhận ra, cho nên trước kia tôi khẳng định là chưa từng gặp con bé, không hề biết con bé.” Chỉ là Đường Vân Thành lập tức phủ nhận suy đoán của bà, giờ phút này giọng nói của Đường Vân Thành cực kỳ chắc chắn.
“Vậy để tôi đi xem cô nhóc đó đã tỉnh dậy chưa.” Phạm My cảm giác đoán như vậy thì chắc chắn sẽ không tìm được đáp án, chẳng bằng trực tiếp nhìn xem, nhưng mà cũng phải chờ cô nhóc kia thức dậy mới được.
Phạm My đi đến ngoài cửa phòng của Tô Khiết, nhẹ nhàng gõ cửa một cái: “Thấm Nhi, con đã thức dậy chưa?”
Giọng nói của Phạm My rất nhỏ, bà nghĩ đến nếu như Tô Khiết vẫn còn chưa thức dậy, giọng nói của bà nhỏ như vậy cũng sẽ không đánh thức cô dậy.
Dù sao thì mấy ngày nay cô nhóc này cũng đã mệt mỏi quá rồi, người ta nhìn thấy cũng phải đau lòng.
“Dạ, dậy rồi ạ.” Tô Khiết thấp giọng trả lời một tiếng, thật ra lúc Đường Vân Thành đang mắng Đường Lăng thì cô đã thức dậy rồi, cho nên cô đã nghe được lời nói lúc nãy của Đường Vân Thành.
Tô Khiết nằm ở trên giường, khóe môi kiềm chế không được mà cong lên, mỗi một người của nhà họ Đường đều đối xử với cô thật lòng thật ý.
Loại cảm giác này thật là tốt.
Lúc này Đường Vân Thành đang ngồi ở trong phòng khách, đã bình tĩnh lại, sau đó ông lại cẩn thận suy nghĩ những lời mà Đường Lăng vừa mới nói.
Đường Lăng nói cô là người nhà của bọn họ, nhưng mà Đường Lăng lại nói không thể nào cưới cô được, sau đó Đường Lăng lại kêu ông xem gương mặt thật sự của cô nhóc kia.
Rốt cuộc là có ý gì chứ?
Đường Lăng lại không cưới cô, sao cô có thể trở thành người của nhà họ Đường bọn họ được, ông lại không có kiểu như là con riêng, ông cũng không có anh chị em…
Thân thể của Đường Vân Thành đột nhiên cứng đờ, đôi mắt nhanh chóng trừng lớn. Không, ông có một người em gái, mặc dù là em gái của ông đã mất tích lúc năm tuổi, nhưng mà đó là em gái ruột của ông.
Mặc dù là ba mẹ của ông đã tìm kiếm rất nhiều năm, ông cũng đã tìm rất nhiều năm, nhưng đều không tìm được tin tức của em gái, nhưng mà em gái của ông vẫn có khả năng còn sống.
Ông cũng luôn luôn tin tưởng là em gái của ông vẫn còn sống.
Cho nên cô nhóc đó…
Một giây sau, Đường Vân Thành đứng phắt dậy từ trên ghế sofa, đi thẳng đến trước mặt của Phạm My.
“Ông, ông làm cái gì vậy hả, dọa tôi hết hồn.” Phạm My bị hành động đột ngột này của ông làm cho giật nảy mình.
Chương 1087
“Lúc nãy cô nhóc nói là đã thức dậy rồi có đúng không?” Giờ phút này trong giọng nói của Đường Vân Thành mang theo chút run rẩy, ông hơi kích động, lại có chút sợ hãi. Sợ là có hi vọng nhưng mà kết quả cuối cùng vẫn trở thành thất vọng giống như trước kia, thậm chí là tuyệt vọng.
“Đúng vậy, đã thức rồi.” Phạm My nhìn ông, ánh mắt nhanh chóng nheo lại, có chút mê mang. Ông đây là như thế nào vậy?
“Thức dậy rồi thì đi ra đi, đi ra nhanh lên.” Đường Vân Thành nhịn không được mà thúc giục một câu, lúc này tâm trạng của ông vô cùng vội vã, ông vội vàng muốn biết đáp án, muốn biết có phải là giống như suy đoán của ông không.
“Ông hối cái gì mà hối chứ, người ta là con gái, sau khi thức dậy thì chắc chắn phải sửa soạn một chút, hơn nữa hai ngày nay con bé chắc chắn mệt muốn chết rồi, chắc có lẽ là còn chưa nghỉ ngơi tốt, vẫn nên để cho con bé ngủ thêm một lát nữa đi.” Phạm My lại đau lòng cho Tô Khiết, cho nên nhịn không được mà oán trách Đường Vân Thành vài câu.
“Cô nhóc ra đây nhanh lên đi.” Chỉ là Đường Vân Thành lại không thèm để ý đến Phạm My, trực tiếp hô lên với người ở trong phòng, giọng nói đột nhiên lại đề cao mấy phần.
“Ông thiệt tình luôn, ông kêu lớn như vậy làm cái gì chứ, ông la con trai thì cũng coi như xong đi, đối với một cô gái nhà người ta mà cũng lớn tiếng như vậy làm cái gì hả?” Phạm My nghe thấy ông đột nhiên đề cao âm lượng, trên mặt rõ ràng có nhiều hơn mấy phần bất mãn.
Có điều Tô Khiết đã thay xong quần áo, mở cửa phòng ra.
Lúc này đang ở trong nhà nên Tô Khiết không có đeo kính râm, cũng không mang khẩu trang, cho nên nhìn thấy mặt mũi của cô đầy tàn nhang, còn có lớp ngụy trang màu da và con mắt của cô.
“Đường Lăng nói là những thứ ở trên mặt của con là ngụy trang, con rửa bọn nó hết đi.” Đường Vân Thành nhìn gương mặt của cô, giây phút này ông cảm giác như lòng của mình dường như sắp nhảy ra ngoài, giờ phút này giọng nói của ông lại run rẩy càng lợi hại hơn.
Khóe môi của Tô Khiết hơi giật giật, xem ra Đường Lăng đã nói cho Đường Vân Thành biết rồi, nhưng mà còn chưa nói cho ông biết toàn bộ.
Có điều nhìn dáng vẻ của Đường Vân Thành hình như là đã đoán được rồi?
“Nhanh lên, nhanh lên đi.” Tô Khiết do dự một lát, Đường Vân Thành liền không nhịn được mà thúc giục.
“Nè ông, hôm nay ông bị làm sao vậy hả? Cứ giống như là đang đòi mạng vậy.” Phạm My lại trừng mắt liếc nhìn ông một lần nữa: “Người ta là con gái đó, ông không thể nhỏ giọng một chút à.”
“Bà đừng có nói chuyện.” Đường Vân Thành vậy mà lại trực tiếp hét lên một tiếng với Phạm My, sau đó lại nhanh chóng nhìn về phía Tô Khiết: “Con nhanh lên đi, đừng có kéo dài thời gian nữa.”
Phạm My bị ông la liền ngơ ngác, ông và bà đã kết hôn nhiều năm như vậy rồi, đây là lần đầu tiên mà ông la bà như thế, ngày hôm nay rốt cuộc là ông bị cái gì vậy?
Đương nhiên là Tô Khiết hiểu được tâm trạng của Đường Vân Thành vào lúc này, cho nên cô không nói gì thêm, trực tiếp đi vào nhà vệ sinh, những đồ tẩy trang đều đặt ở trong phòng vệ sinh.
Đôi mắt của Đường Vân Thành vẫn luôn nhìn chăm chăm vào trong phòng tắm , nếu như là nơi khác ông chắc chắn sẽ đi theo vào.
Phạm My nhìn thấy bộ dạng này của ông, lông mày nhíu lại, cũng ý thức được chắc chắn là có chuyện gì đó, cho nên cũng không nói gì thêm.
Đường Vân Thành chờ đợi ở bên ngoài, từ trước đến nay sự kiên nhẫn của ông đều rất tốt, tính nhẫn nại cũng rất mạnh. Trước kia lúc thi hành nhiệm vụ vì phải yểm hộ, ông có thể không nhúc nhích liên tục mấy tiếng đồng hồ, nhưng mà bây giờ cũng chỉ có một hai phút mà thôi, ông lại cảm giác đứng ngồi không yên, đã đợi không kịp rồi.
Mấy phút sau, phòng vệ sinh mở ra, hai mắt của Đường Vân Thành nhìn thẳng qua.
Bình luận facebook