• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản (3 Viewers)

  • Chương 1120-1123

Chương 1120

Nguyễn Hạo Thần lạnh lùng liếc nhìn annh ta, khóe môi Đường Lăng giần giật, rồi anh ta im lặng, rõ ràng có người không thích nghe lời anh ta nói.

Ông cụ Đường cũng cảm thấy ngơ ngác, nói thật lòng, vốn dĩ bọn họ chưa từng nghĩ đến chuyện chọn chồng cho Tô Khiết, đó chỉ là lời đồn đại thôi.

Nhưng vị trước mắt đã nói như thế, ông cụ cũng không tiện giải thích.

“Cô Đường, hôm nay tôi đến đây vì mến mộ danh tiếng của cô.” Viên Quân Doanh đi đến trước mặt Tô Khiết, khóe môi của anh ta hơi cong cong, anh ta mỉm cười nhìn cô.

Tô Khiết nhìn người đàn ông ấy, anh ta rất đẹp, có vẻ ôn hòa và dịu dàng, nhưng trong đôi mắt lại có vẻ sắc lẻm như hiểu rõ mọi thứ, người đàn ông này không đơn giản, đây là phản ứng đầu tiên của Tô Khiết.

Tô Khiết lịch sự mỉm cười.

“Tôi có thể nói chuyện riêng với cô Đường được không?” Có thể nói là Viên Quân Doanh hết sức chủ động và thẳng thắn.

Vô số người đàn ông ở đây đều muốn có cơ hội nói chuyện riêng với cô Đường, chỉ có điều mọi người đều không dám đường đột.

Tô Khiết ngẩn người, cô biết rằng mình không tiện từ chối, thế nhưng nói chuyện riêng với anh ta? Nói cái gì?

Tô Khiết liếc nhìn Nguyễn Hạo Thần trong vô thức, vừa khéo lại thấy Nguyễn Hạo Thần đang nhìn cô đăm đăm.

Nếu như cô đồng ý nói chuyện riêng với anh ta, chắc hẳn Nguyễn Hạo Thần sẽ điên mất.

“Má, thẳng thắn vậy à?” Cậu năm Tần hít sâu một hơi: “Nghe nói trước giờ Viên Quân Doanh làm việc rất nhanh gọn, quả nhiên không sai, theo đuổi con gái mà cũng thẳng thắn như thế.”

“Vậy chị ba có đồng ý không? Anh ba, anh nói xem, chị ba có thích Viên Quân Doanh không? Không cần anh nữa…” Bây giờ Tiểu Thất cũng sốt ruột, trong lúc nhất thời anh ta buột miệng nói thế, không cân nhắc đến việc lời lẽ này đã kích động anh ba của mình như thế nào.

“Trong tình huống như vầy, Tô Khiết không tài nào từ chối nổi đâu.” Ánh mắt Đường Lăng hơi tối đi, gương mặt anh ta trở nên nghiêm túc.

Bây giờ, ở nơi này, dưới ánh mắt của mọi người, Viên Quân Doanh yêu cầu như thế thì làm sao Tô Khiết có thể từ chối được.

Nguyễn Hạo Thần híp mắt lại, anh lạnh lùng nhìn Viên Quân Doanh rồi lại nhìn Tô Khiết.

“Được.” Tô Khiết mỉm cười, cô gật đầu khe khẽ.

Trong giây phút đó, đôi mắt Nguyễn Hạo Thần lạnh lùng đến tột cùng, không ngờ cô lại đồng ý nhanh như vậy? Đồng ý nói chuyện riêng với Viên Quân Doanh à?

Người phụ nữ đáng chết này!

Ánh mắt Đường Lăng lóe lên, khẽ than thở trong lòng, Khiết Khiết đồng ý với Viên Quân Doanh là bởi vì suy nghĩ cho nhà họ Đường.

Sắc mặt của ông bà cụ Đường cũng trở nên khác lạ, bọn họ không muốn Khiết Khiết phải hy sinh bất cứ thứ gì cho nhà họ Đường.

Viên Quân Doanh khẽ nở một nụ cười nhẹ.

Đám đàn ông còn lại đều đã mất hết hy vọng.

Viên Quân Doanh có tình, cô Đường lại có ý, cũng đã đồng ý trước mặt mọi người rồi, những người khác còn có cơ hội nữa hay sao?

Nguyễn Hạo Thần nheo mắt lại, trong ánh mắt có vài phần tiêu điều.

“Đã sớm nghe nói ngài đây vì nước vì dân mà cúc cung tận tụy, lúc nào cũng lo lắng cho dân, giờ tôi là người nhà họ Đường, tuy không có những bản lĩnh khác nhưng chuyện phá án vẫn có thể giúp đỡ một hai, nếu là chuyện liên quan đến vụ án, ngài có thể đến tìm tôi bất cứ lúc nào, nhất định tôi sẽ không từ chối.” Tô Khiết nhìn về phía Viên Quân Doanh, nụ cười trên gương mặt dần phai nhạt, từ tốn nói ra những lời này.
Chương 1121
Trong nháy mắt, mọi người đều sửng sốt.
Cô ấy đang từ chối Viên Quân Doanh?
Tuy nhiên cách từ chối của cô ấy cực kỳ khéo léo, khéo léo đến độ không thể soi mói ra bất cứ lỗi sai nào, có điều ý tứ cũng rất rõ ràng.
Ý của cô là có thể đến nói chuyện bất cứ lúc nào, nhưng chỉ có thể nói về vụ án, không bàn đến những chuyện khác.
Nguyễn Hạo Thần hơi sửng sốt một chút, khóe môi không kìm được thoáng cong lên, coi như cô còn có chút lương tâm.
“Ai da, em đã bảo rồi mà, chị dâu chắc chắn sẽ không để mắt đến gã đàn ông khác đâu, trong lòng chị dâu chỉ có anh ba thôi.” Tiểu Thất lặng lẽ thở phào một hơi, bắt đầu nịnh nọt cậu ba Nguyễn.
Nguyễn Hạo Thần liếc cậu ta một cái, khẽ hừ lạnh, có điều ánh mắt rõ ràng chứa ý cười, đương nhiên còn mang theo mấy phần kiêu ngạo.
“Thử hỏi trên đất nước này có người phụ nữ nào dám cự tuyệt lời mời của Viên Quân Doanh chứ? Chắc cũng chỉ có chị dâu thôi.” Tiểu Thất lại nhân cơ hội bồi thêm một câu, câu này không phải để nịnh nọt anh Ba mà là cậu ta thực lòng cảm thấy chị dâu nhà mình quá ngầu.
“Đúng vậy, thật là đáng tiếc, vốn tôi còn tưởng có thể làm thông gia với nhà họ kìa, sao Khiết Khiết chẳng suy nghĩ gì mà đã vôi từ chối rồi, aiz.” Đường Lăng lại thầm thở hắt một tiếng, có điều khi nhìn về phía Nguyễn Hạo Thần, anh lại cố ý ra vẻ tiếc nuối.
“Đường Lăng, anh vừa phải thôi.” Nguyễn Hạo Thần di chuyển tầm mắt, lạnh lùng nhìn về phía Đường Lăng, giọng nói ẩn chứa sự cảnh cáo không hề che giấu.
“Cậu đang đe dọa tôi đấy à? Lát nữa tôi sẽ mách Khiết Khiết, cậu đe dọa tôi! Đe dọa anh của nó! Hừ!” Đường Lăng đương nhiên là không hề sợ, vẻ mặt lúc nói còn tỏ ra đắc chí rõ ràng, hiện giờ Khiết Khiết đã quay về nhà họ Đường, là em gái của anh, cơ hội tốt như vậy anh có thể không tận dụng hay sao?
“Đại ca, liêm sỉ của anh đâu rồi?” Khóe môi Tiểu Thất giật giật, đây là đại ca mà cậu biết ư? Cậu phải suy xét đến việc sau này ra ngoài có nên giả bộ không quen anh ấy hay không?
Nguyễn Hạo Thần hơi sững lại, trừng mắt nhìn Đường Lăng một cái, Đường Lăng đã đắc chí đến độ muốn bay lên trời.
Viên Quân Doanh nghe Tô Khiết nói vậy liềng sững người, ánh mắt nhanh chóng lóe lên, khóe môi một lần nữa nhếch lên: “Cô Đường quả nhiên danh bất hư truyền.”
Viên Quân Doanh nói xong, trong ánh mắt rõ ràng nảy sinh vài phần tán thưởng, lại dường như có thêm những tâm tình khác nữa.
Nói thật, đây là lần đầu tiên anh ta đưa ra lời mời với một cô gái, không ngờ lại bị từ chối. Có điều, anh ta không túc giận, trái lại còn cảm thấy thêm phần tán thưởng với cô, cô gái này thật sự khác biệt.
“Ngài quá khen rồi.” Tô Khiết vẫn trả lời rất khách khí và lễ pép, đây là phép lịch sự, nhưng có lúc nó cũng tượng trưng cho sự xa lạ và giữ khoảng cách.
“Dạo gần đây vừa hay tôi cũng gặp phải một vụ án khó nhằn, có dịp sẽ mời cô Đường đến thảo luận.” Viên Quân Doanh vẫn giữ nguyên nụ cười nho nhã, giống như vô ý nói thêm một câu.
“Được.” Đề nghị này cô vừa mới nói ra, hiện giờ Viên Quân Doanh nhắc lại như vậy, đương nhiên cô không thể từ chối được, bằng không sẽ thực sự khiến cả nhà bọn họ khó chịu.
Ngài Viên – cha của Viên Quân Doanh vẫn đứng bên cạnh quan sát, nghe vậy, trên gương mặt ông ta vẫn giữ nụ cười, không hề có ý định can thiệp.
Mẹ của Viên Quân Doanh nhìn về phía Tô Khiết, ánh mắt sinh ra vài tia bất thường, cô nhóc nhà họ Đường này đúng là không tệ, xinh đẹp, thông minh lanh lợi, phản ứng cực nhanh, hành vi lại quyết đoán thẳng thắn, Doanh Nhi rất cần một người vợ như vậy.
Chương 1122

“Viên Quân Doanh vẫn chưa từ bỏ ý định rồi, nếu sau này anh ta vẫn dùng lý do này để hẹn chị dâu, chẳng phải chị ấy cũng không thể từ chối?” Cậu năm Tào nhìn về phía Nguyễn Hạo Thần, ánh mắt có chút lo âu.

“Không sao, sau này tôi có thể đi với cô ấy.” Nguyễn Hạo Thần chẳng hề lo lắng, trái lại còn cười nhẹ một tiếng, nếu Viên Quân Doanh hẹn cô để bàn luận vụ án thì anh hoàn toàn có thể đi theo.

Đương nhiên, anh cũng nhận ra Viên Quân Doanh vẫn chưa từ bỏ ý định, cho nên việc quan trọng nhất hiện giờ là nhanh chóng kéo cô đi đăng kí kết hôn, đến lúc đó anh còn gì phải sợ nữa.

“Anh ba, anh lợi hại quá.” Tiểu Thất giơ ngón tay cái về phía Nguyễn Hạo Thần, cậu biết, lời này của anh Ba tuyệt đối không phải nói suông, nếu Viên Quân Doanh thực sự mời chị dâu thì anh ấy thực sự sẽ đi cùng.

Hình ảnh như vậy, tưởng tượng thôi đã thấy sợ.

“Xem ra, cậu ba Nguyễn đối với cô Đường đúng là khác thường, sao hả? Cậu ba Nguyễn coi trọng cô ấy?” Giọng nói của một người đàn ôn đột nhiên vang lên, tiếng nói mơ hồ chứa ý cười, lại vô cùng cuốn hút, dễ nghe vô cùng.

Nguyễn Hạo Thần dời tầm mắt, nhìn người đàn ông đang đứng bên cạnh anh, ánh mắt lóe lên, không nói gì.

“Coi trọng thì đoạt lại đi, đứng ở chỗ này nhìn làm gì?” Nụ cười trên miệng Tư Đồ Không như càng đậm hơn, giọng nói hoàn toàn mang giọng điệu thổ phỉ.

“Tư Đồ Không, anh nhìn cho rõ, giờ con bé là người nhà họ Đường, nó là em gái tôi.” Đường Lăng hơi bất mãn trừng mắt nhìn Tư Đồ Không, em gái của Đường Lăng có thể bị đoạt lại ư?

Cưới thì được! Đoạt? Không có cửa!

“Em gái anh không cần đàn ông à?” Tư Đồ Không liếc nhìn Đường Lăng một cái, khóe mắt hơi nhướn lên, câu này co chút chọc ngoáy, lúc nói chuyện anh ta còn ra sức ôm lấy cô gái bên cạnh.

Ánh mắt anh ta thoáng trầm xuống, nhìn người phụ nữ trong ngực, sâu trong ánh mắt có vài phần tức giận, người phụ nữ này vừa đến đã nhìn chằm chằm Nguyễn Hạo Thần, nhìn đến độ không chớp mắt, có ý gì?

Nguyễn Hạo Thần có đẹp bằng anh ta không?

Ánh mắt Tư Đồ Không tối sầm, sau đó nhanh chóng cúi đầu hôn cô gái kia.

Liễu Ảnh bỗng nhiên bị ôm vào lòng rồi hôn một cách đột ngột, thân thể cô rõ ràng cứng đờ, đáy lòng bỗng trở nên nặng nề, giữa tình cảnh này, có bao nhiêu người như vậy, anh ta không biết chú ý một chút hay sao.

Nhưng mà, đối với cô, anh trước giờ đều là như vậy, có khi nào quan tâm qua?

Vốn dĩ, cô chính là bán cho anh, đối với anh ta mà nói, cô vốn dĩ chỉ có loại tác dụng này.

Tư Đồ Không cảm nhận được sự không chuyên tâm lúc này của cô, đôi con ngươi càng trở nên trầm xuống, sau đó đột nhiên cắn một cái lên môi cô.

Liễu Ảnh đột nhiên bị đau, theo bản năng kêu lên, thanh âm của cô tuy không lớn lắm, nhưng mấy người đứng gần đó vẫn nghe được, mấy người lũ lượt đảo mắt nhìn qua, nhìn thấy tình cảnh như vậy, đều lũ lượt sững sờ, trên mặt có thêm vài phần kinh ngạc, hoặc là thần sắc trào phúng.

Đôi mắt Tiểu Thất trừng thật to, đây là cảnh tượng thiếu nhi không nên xem, có phải anh ta nên tránh đi một chút không?

Khóe môi Cậu năm Tào khẽ giựt giựt, luôn nghe nói Tư Đồ Mộ Dung trước giờ mặc ý làm bừa, quả nhiên không sai một chút nào.

Đường Lăng và Nguyễn Hạo Thần thì lại giống như hoàn toàn không nhìn thấy, không có bất kỳ phản ứng nào.

Thân ảnh của Liễu Ảnh cứng đờ, trong lòng có chút lạnh lẽo, anh ta đây là cố ý khiến cô khó xử sao?
Chương 1123
Cũng may, anh ta đã buông cô ta ra, Liễu Ảnh nhanh chóng đứng thẳng người, bước chân khẽ di chuyển, kéo ra một khoảng cách với anh ta.
Tư Đồ Không nhìn thấy cử động của cô, đôi con ngươi híp lại đầy trầm lạnh, nhưng không có nói gì nữa, cũng không có làm gì.
Liễu Ảnh thấy anh ta không có làm loạn nữa, khẽ thở phào một hơi, cô ta lại ngước mắt lên nhìn Nguyễn Hạo Thần, trong đôi con ngươi rõ ràng mang theo phẫn nộ, lần trước, Nguyễn Hạo Thần ở trên máy bay còn ở cùng Tô Khiết, lúc đó Tô Khiết rõ ràng đã nói Nguyễn Hạo Thần là chồng của cô.
Lúc đó, cô ta còn cảm thấy Nguyễn Hạo Thần đối với Tô Khiết không tệ, cô ta cảm thấy Nguyễn Hạo Thần thích Tô Khiết.
Nhưng bây giờ Nguyễn Hạo Thần rõ ràng đã nhìn trúng cô chủ của nhà họ Đường này?
Vậy còn Tô Khiết thì sao? Tô Khiết làm sao đây? Nguyễn Hạo Thần đây là đang đặt Tô Khiết ở đâu vậy?
Thật là quá đáng!!
Liễu Ảnh càng nghĩ càng tức giận, ngọn lửa giận trong đôi con ngươi cũng càng lúc càng rõ ràng, nếu như không phải đang ở nơi không tiện, cô ta nhất định sẽ tiến lên trước hỏi cho rõ ràng.
Lần trước trùng hợp gặp Tô Khiết trên máy bay, lúc đó Tô Khiết để lại số điện thoại di động cho cô ta, nhưng sau này khi cô ta gọi lại, điện thoại của Tô Khiết lại tắt máy, cho nên cô ta luôn không thể liên lạc với Tô Khiết.
Bây giờ, cô ta muốn hỏi rõ ràng cũng không thể tìm được Tô Khiết, cho nên, Liễu Ảnh lúc này vừa tức vừa sốt ruột.
Lửa giận của Liễu Ảnh lúc này quá rõ ràng, rõ ràng đến nỗi Nguyễn Hạo Thần không thể phớt lờ được, Nguyễn Hạo Thần khẽ đảo mắt nhìn qua, lúc nhìn thấy cô ta, Nguyễn Hạo Thần khẽ sững sờ.
Đây không phải là người phụ nữ mà lần trước anh và Tô Khiết tình cờ gặp trên máy bay lần trước sao?
Hình như là bạn từ nhỏ của Tô Khiết, là bạn tốt của Tô Khiết.
Anh nhớ người phụ nữ này còn ầm ĩ hơn cả vợ của anh nữa.
Cô ta là người phụ nữ của Tư Đồ Không? Đôi con ngươi của Nguyễn Hạo Thần nhìn sang Tư Đồ Không, khóe môi có thêm vài phần nụ cười ý vị thâm trường.
Có một người phụ nữ như vậy, ngày tháng của Tư Đồ nhất định cũng sẽ rất đặc sắc.
Anh nghe nói bên cạnh Tư Đồ có một người phụ nữ, hình như đã sắp 5 năm rồi, chắc chắn chính là cô ta rồi.
Nhưng mà, lần trước trên máy bay, người phụ nữ này còn bảo Tô Khiết giới thiệu bạn trai cho cô ta nữa?
Người phụ nữ của Tư Đồ Không muốn tìm bạn trai? Đây là không cần mạng nữa rồi sao?
Đôi con ngươi của Tư Đồ Không khẽ híp lại, nhìn thấy đôi mắt của Liễu Ảnh đang nhìn thẳng vào Nguyễn Hạo Thần, ánh sáng lạnh thoắt hiện trong đôi con ngươi của anh ta, anh ta lại ôm cô vào trong lòng, đôi môi sáp gần đến bên tai của cô, chậm rãi trầm thấp mà nói: “Sao? Anh ta đẹp trai hơn tôi sao?”
Người phụ nữ này nhìn thấy đàn ông đẹp trai là không dời nổi mắt, tật này khi nào mới có thể sửa đây?
Liễu Ảnh khẽ sững sờ, mi tâm khẽ nhíu, có chút mơ hồ, ai? Ai đẹp trai hơn anh?
“Nếu như em còn nhìn anh ta thêm một cái nữa, thì tối nay sau khi về nhà đừng mong ngủ nữa.” Liễu Ảnh đang bối rối thì thanh âm của Tư Đồ Không lại chậm rãi truyền đến tai cô lần nữa, cái thanh âm đó cực ám muội, lại cực kỳ nguy hiểm.
Thân ảnh của Liễu Ảnh khẽ cứng đờ, sau đó hơi hơi run lên, nhưng cũng hiểu ý của anh ta, cô là bởi vì chuyện của Tô Khiết mà tức giận, phẫn nộ, lúc này trong mắt của cô Nguyễn Hạo Thần chính là một tên khốn, tên xấu xa, Tư Đồ Không rốt cuộc có gì để tức giận chứ?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom