Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 233: Báo cáo nghiên cứu
Có lẽ Nguyễn Hạo Thần đã phát hiện ra gì đó từ sớm rồi, nhưng chần chừ không cho Ngụy Toàn ra tay, nhưng bây giờ lại đột nhiên cử Ngụy Toàn ra… Rốt cuộc Nguyễn Hạo Thần muốn làm gì vậy?
Trong lúc cô đang suy nghĩ thì điện thoại đặt trên bàn rung lên, khi nhìn thấy tên của Lý Lâm thì cô nhanh chóng nghe máy.
“Ừm, nói đi, ý của anh là… Anh tập tức đến tập đoàn DN tìm tôi!”
Chuyện về cổ phiếu có chút không như ý, nhưng chuyện khác thì bên phía Lý Lâm đã có được tiến triển to lớn, cuối cùng cũng có một ít điểm đột phá trong thời gian lâu như vậy rồi.
Nhưng Tô Thanh Anh cảm thấy hơi kỳ lạ, trước đây căn bản không cách nào lấy được bất kỳ manh mối gì, sao hôm nay lại đột nhiên lấy được báo cáo nghiên cứu.
Không có nhiều thời gian để suy nghĩ, Lý Lâm đã chạy tới rồi.
Tô Thanh Anh lập tức đứng dậy khi nhìn thấy anh ta.
“Nói cho tôi biết chi tiết cụ thể của sự việc.”
“Phó tổng giám đốc Tô, trong khoảng thời gian này chúng tôi vẫn luôn cho người theo dõi Ngụy Toàn. Nhưng tung tích ra ngoài của anh ta rất bí ẩn, người của chúng ta muốn theo dõi nhưng luôn bị bỏ lại, nhưng hôm nay, sau khi một người ra khỏi xe của Ngụy Toàn thì đi về phía tập đoàn Nguyễn thị.
Người của chúng ta nhanh chóng đến chặn đường và tìm thấy một ổ USB trên người anh ta, tôi đã bẻ khóa mật khẩu bên trong rồi, cho nên mới phát hiện bên trong ổ USB này thực ra là một số tài liệu báo cáo nghiên cứu.”
Tô Thanh Anh cầm lấy ổ USB nhỏ màu đen, có vẻ như lần này là Nguyễn Hạo Thần đã tính toán sai rồi.
Chắc chắn không ngờ họ sẽ cướp người của bọn họ, thành thật mà nói, làm như vậy quả thực hơi trắng trợn, cũng rất dễ để lộ thân phận.
Đã lâu như vậy nhưng không có bất kỳ điều gì liên quan tới bản tài liệu về công việc nghiên cứu này khiến cô bực bội chưa từng có.
Đây là lần đầu tiên cô gặp phải một nhiệm vụ khó giải quyết như vậy, chủ yếu chính là nếu để họ nghiên cứu thì cũng phải tốn một khoảng thời gian, nếu nói cuộc nghiên cứu này đã hoàn thành thì cô chắc chắn sẽ tìm đủ mọi cách để lấy được kết quả nghiên cứu cuối cùng với tốc độ nhanh nhất.
Nhưng mấu chốt là cuộc nghiên cứu vẫn đang được tiến hành, rốt cuộc trong đó đã thất bại bao nhiêu, lại có những cái nào là thành công, hoàn toàn không ai biết gì về những điều này!
Sau khi cắm ổ USB vào máy tính, trên giao diện máy tính bắt đầu xuất hiện một số dữ liệu, sau đó một số chữ lọt vào tầm mắt.
Nhưng càng nhìn về sau thì sắc mặt của Tô Thanh Anh càng u ám.
Bởi cô nói sao có thể dễ dàng lấy được báo cáo dữ liệu của việc nghiên cứu đó như thế, đây hoàn toàn chính là một bản giả!
Cơ thể rất bất lực dựa ra sau, ngẩng đầu nhìn Lý Lâm.
“Anh có biết những nội dung trên này là gì không? Chẳng qua là một số dữ liệu so sánh phương thuốc thông thường, căn bản không phải thông tin số liệu của báo cáo nghiên cứu gì cả.”
Lý Lâm tỏ ra vô cùng kinh ngạc, những thứ này lại là giả, đúng là khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
Nguyễn Hạo Thần đúng là rất có mánh khóe!
Nguyễn Hạo Thần đúng là rất có mánh khóe!
Quả thật đã làm đến trạng thái bảo mật cao nhất về nghiên cứu này, Ngụy Toàn để người kia xuống xe, chắc hẳn là muốn thu hút sự chú ý của đám người Lý Lâm.
Chính là vì không cho đám người Lý Lâm đi theo, cho nên đây là đã mắc bẫy rồi!
Lý Lâm rất xấu hổ cúi đầu xuống: “Xin lỗi Phó tổng giám đốc Tô, là tôi đã chủ quan rồi.”
Tô Thanh Anh nhẹ nhàng lắc đầu: “Chuyện này không thể hoàn toàn trách anh được, lòng dạ của Nguyễn Hạo Thần từ trước tới nay đều điềm tĩnh và xảo quyệt như vậy.
Anh thiệt thòi cũng là chuyện bình thường, nhưng lần sau, anh có thể phải chú ý và cẩn thận nhiều hơn, Ngụy Toàn làm như vậy có nghĩa là anh ta đã biết sự tồn tại của các người, cũng biết chúng ta theo dõi anh ta là có mục đích gì.”
Bằng cách này, Ngụy Toàn sẽ trở nên càng cẩn thận hơn.
“Vâng, Phó tổng giám đốc Tô.”
“Vậy anh xuống làm việc trước đi.”
Sau khi Lý Lâm rời đi, Tô Thanh Anh thở dài một hơi thật sâu.
Nguyễn Hạo Thần đã lăn lộn trên thương trường rất nhiều năm, muốn có được lợi ích gì từ trong tay anh quả thật không phải dễ dàng dạng vừa.
Nhưng với tình hình hiện giờ, làm sao cũng phải suy nghĩ vài cách mới được, nếu không, cô lại nên giải thích chuyện này như thế nào khi lần sau chú Huy gọi đến?
Cô cũng không thể cứ nói không tìm được bất kỳ manh mối gì mỗi khi chú Huy hỏi tới, lời như vậy nghe nhiều cũng sẽ thấy phiền phức chán ghét, bản thân chú Huy chính là một người kinh doanh, đương nhiên sẽ cân nhắc đến lợi và hại trong này.
Nếu cô mãi không thể hoàn thành nhiệm vụ này thì chú Huy chắc chắn sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế để tạo áp lực cho cô, đến lúc đó, nhiệm vụ này của cô có thể sẽ càng khó hoàn thành hơn!
Bực bội xoa giữa hai đầu lông mày của mình, nếu cần thiết thì cô không ngại tự mình thăm dò ý kiến của Nguyễn Hạo Thần.
Cho dù là chuyện nguy hiểm gì thì cũng đã làm gần xong rồi, cũng không quan tâm có thêm chuyện này!
Bên phía tập đoàn Nguyễn thị hoàn toàn gió êm sóng lặng, tâm trạng của Nguyễn Hạo Thần càng bình tĩnh, sự phát triển của tình tiết hoàn toàn đi theo tuyến đường anh đã kế hoạch sẵn, cho nên căn bản không có gì phải lo lắng.
Nguyễn Hạo Thần ngồi trước máy tính, rất hài lòng nhìn nội dung bên trong.
Thứ quan trọng như vậy sao Ngụy Toàn có thể nhờ vào người khác chứ, nếu những dữ liệu nghiên cứu này bị tiết lộ ra ngoài thì sự việc sẽ chỉ phiền phức hơn.
“Đã tra ra những người kia là ai chưa?”
“Những người kia hình như có quan hệ gì đó với cô Tô, người đàn ông cầm đầu kia là người thường xuyên xuất hiện bên cạnh cô Tô, hẳn có thể kết luận họ có quan hệ chủ tớ.”
Quan hệ chủ tớ?
Vậy chuyện này thật sự có liên quan đến Tô Thanh Anh, anh rất tò mò một điều, tại sao Tô Thanh Anh lại biết chuyện anh đầu tư vào báo cáo nghiên cứu sinh học này.
Là ai đã nói những điều này với cô, và người chủ sau lưng cô lại là ai?
“Ngụy Toàn, cậu đi điều tra xem người chủ sau lưng cô ấy, tôi luôn cảm thấy người này sẽ không đơn giản như vậy.”
“Vâng!”
Tập đoàn DN khi ở nước ngoài chính là một công ty lớn, Tô Thanh Anh trở thành Phó tổng giám đốc chắc chắn có thực lực tương xứng. Nhưng nếu là người không có quan hệ hoặc không quen biết thì e rằng không thể ngồi lên vị trí này.
Hơn nữa còn cố ý vô tình nhằm vào tập đoàn Nguyễn thị, mục đích trở về của Tô Thanh Anh rất rõ ràng. Đầu tiên là tấn công hệ thống tường lửa của tập đoàn Nguyễn thị, và còn cố tình để lộ một số thứ cơ mật của tập đoàn Nguyễn thị.
Ngoài ra, từ khi Tô Thanh Anh trở về cho đến nay còn không ngừng âm thầm thu mua cổ phiếu của tập đoàn Nguyễn thị, cũng đã gom góp được mười phần trăm rồi, cho nên mục đích của họ không thể rõ ràng hơn nữa.
Nhằm vào tập đoàn Nguyễn thị có thể nói thẳng, hà cớ gì phải vòng vo!
Nhưng người này có trình độ hiểu biết nhất định về tập đoàn Nguyễn thị, về việc hiểu biết bao nhiêu thì anh không rõ.
Nguyễn Hạo Thần cau mày, sắc mặt lạnh lùng đến đáng sợ.
Nguyễn Hạo Thần cau mày, sắc mặt lạnh lùng đến đáng sợ.
Xem ra họ phải bàn bạc thật tốt về chuyện trên công việc, chung quy cũng không phải chuyện an toàn gì khi đối mặt với kẻ thù không xác định có quá nhiều cổ phần.
Nhưng bên phía thế giới ngầm cũng đã xảy ra chút việc, hàng hóa bị người ta cướp mất, giá trị của lô hàng đó hơn một trăm triệu đô la Mỹ, mà ai lại có gan làm ra chuyện như vậy, ngoài người đàn ông Tôn Tử Phàm đó ra thì đúng là không có ai khác.
Trong lúc cô đang suy nghĩ thì điện thoại đặt trên bàn rung lên, khi nhìn thấy tên của Lý Lâm thì cô nhanh chóng nghe máy.
“Ừm, nói đi, ý của anh là… Anh tập tức đến tập đoàn DN tìm tôi!”
Chuyện về cổ phiếu có chút không như ý, nhưng chuyện khác thì bên phía Lý Lâm đã có được tiến triển to lớn, cuối cùng cũng có một ít điểm đột phá trong thời gian lâu như vậy rồi.
Nhưng Tô Thanh Anh cảm thấy hơi kỳ lạ, trước đây căn bản không cách nào lấy được bất kỳ manh mối gì, sao hôm nay lại đột nhiên lấy được báo cáo nghiên cứu.
Không có nhiều thời gian để suy nghĩ, Lý Lâm đã chạy tới rồi.
Tô Thanh Anh lập tức đứng dậy khi nhìn thấy anh ta.
“Nói cho tôi biết chi tiết cụ thể của sự việc.”
“Phó tổng giám đốc Tô, trong khoảng thời gian này chúng tôi vẫn luôn cho người theo dõi Ngụy Toàn. Nhưng tung tích ra ngoài của anh ta rất bí ẩn, người của chúng ta muốn theo dõi nhưng luôn bị bỏ lại, nhưng hôm nay, sau khi một người ra khỏi xe của Ngụy Toàn thì đi về phía tập đoàn Nguyễn thị.
Người của chúng ta nhanh chóng đến chặn đường và tìm thấy một ổ USB trên người anh ta, tôi đã bẻ khóa mật khẩu bên trong rồi, cho nên mới phát hiện bên trong ổ USB này thực ra là một số tài liệu báo cáo nghiên cứu.”
Tô Thanh Anh cầm lấy ổ USB nhỏ màu đen, có vẻ như lần này là Nguyễn Hạo Thần đã tính toán sai rồi.
Chắc chắn không ngờ họ sẽ cướp người của bọn họ, thành thật mà nói, làm như vậy quả thực hơi trắng trợn, cũng rất dễ để lộ thân phận.
Đã lâu như vậy nhưng không có bất kỳ điều gì liên quan tới bản tài liệu về công việc nghiên cứu này khiến cô bực bội chưa từng có.
Đây là lần đầu tiên cô gặp phải một nhiệm vụ khó giải quyết như vậy, chủ yếu chính là nếu để họ nghiên cứu thì cũng phải tốn một khoảng thời gian, nếu nói cuộc nghiên cứu này đã hoàn thành thì cô chắc chắn sẽ tìm đủ mọi cách để lấy được kết quả nghiên cứu cuối cùng với tốc độ nhanh nhất.
Nhưng mấu chốt là cuộc nghiên cứu vẫn đang được tiến hành, rốt cuộc trong đó đã thất bại bao nhiêu, lại có những cái nào là thành công, hoàn toàn không ai biết gì về những điều này!
Sau khi cắm ổ USB vào máy tính, trên giao diện máy tính bắt đầu xuất hiện một số dữ liệu, sau đó một số chữ lọt vào tầm mắt.
Nhưng càng nhìn về sau thì sắc mặt của Tô Thanh Anh càng u ám.
Bởi cô nói sao có thể dễ dàng lấy được báo cáo dữ liệu của việc nghiên cứu đó như thế, đây hoàn toàn chính là một bản giả!
Cơ thể rất bất lực dựa ra sau, ngẩng đầu nhìn Lý Lâm.
“Anh có biết những nội dung trên này là gì không? Chẳng qua là một số dữ liệu so sánh phương thuốc thông thường, căn bản không phải thông tin số liệu của báo cáo nghiên cứu gì cả.”
Lý Lâm tỏ ra vô cùng kinh ngạc, những thứ này lại là giả, đúng là khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
Nguyễn Hạo Thần đúng là rất có mánh khóe!
Nguyễn Hạo Thần đúng là rất có mánh khóe!
Quả thật đã làm đến trạng thái bảo mật cao nhất về nghiên cứu này, Ngụy Toàn để người kia xuống xe, chắc hẳn là muốn thu hút sự chú ý của đám người Lý Lâm.
Chính là vì không cho đám người Lý Lâm đi theo, cho nên đây là đã mắc bẫy rồi!
Lý Lâm rất xấu hổ cúi đầu xuống: “Xin lỗi Phó tổng giám đốc Tô, là tôi đã chủ quan rồi.”
Tô Thanh Anh nhẹ nhàng lắc đầu: “Chuyện này không thể hoàn toàn trách anh được, lòng dạ của Nguyễn Hạo Thần từ trước tới nay đều điềm tĩnh và xảo quyệt như vậy.
Anh thiệt thòi cũng là chuyện bình thường, nhưng lần sau, anh có thể phải chú ý và cẩn thận nhiều hơn, Ngụy Toàn làm như vậy có nghĩa là anh ta đã biết sự tồn tại của các người, cũng biết chúng ta theo dõi anh ta là có mục đích gì.”
Bằng cách này, Ngụy Toàn sẽ trở nên càng cẩn thận hơn.
“Vâng, Phó tổng giám đốc Tô.”
“Vậy anh xuống làm việc trước đi.”
Sau khi Lý Lâm rời đi, Tô Thanh Anh thở dài một hơi thật sâu.
Nguyễn Hạo Thần đã lăn lộn trên thương trường rất nhiều năm, muốn có được lợi ích gì từ trong tay anh quả thật không phải dễ dàng dạng vừa.
Nhưng với tình hình hiện giờ, làm sao cũng phải suy nghĩ vài cách mới được, nếu không, cô lại nên giải thích chuyện này như thế nào khi lần sau chú Huy gọi đến?
Cô cũng không thể cứ nói không tìm được bất kỳ manh mối gì mỗi khi chú Huy hỏi tới, lời như vậy nghe nhiều cũng sẽ thấy phiền phức chán ghét, bản thân chú Huy chính là một người kinh doanh, đương nhiên sẽ cân nhắc đến lợi và hại trong này.
Nếu cô mãi không thể hoàn thành nhiệm vụ này thì chú Huy chắc chắn sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế để tạo áp lực cho cô, đến lúc đó, nhiệm vụ này của cô có thể sẽ càng khó hoàn thành hơn!
Bực bội xoa giữa hai đầu lông mày của mình, nếu cần thiết thì cô không ngại tự mình thăm dò ý kiến của Nguyễn Hạo Thần.
Cho dù là chuyện nguy hiểm gì thì cũng đã làm gần xong rồi, cũng không quan tâm có thêm chuyện này!
Bên phía tập đoàn Nguyễn thị hoàn toàn gió êm sóng lặng, tâm trạng của Nguyễn Hạo Thần càng bình tĩnh, sự phát triển của tình tiết hoàn toàn đi theo tuyến đường anh đã kế hoạch sẵn, cho nên căn bản không có gì phải lo lắng.
Nguyễn Hạo Thần ngồi trước máy tính, rất hài lòng nhìn nội dung bên trong.
Thứ quan trọng như vậy sao Ngụy Toàn có thể nhờ vào người khác chứ, nếu những dữ liệu nghiên cứu này bị tiết lộ ra ngoài thì sự việc sẽ chỉ phiền phức hơn.
“Đã tra ra những người kia là ai chưa?”
“Những người kia hình như có quan hệ gì đó với cô Tô, người đàn ông cầm đầu kia là người thường xuyên xuất hiện bên cạnh cô Tô, hẳn có thể kết luận họ có quan hệ chủ tớ.”
Quan hệ chủ tớ?
Vậy chuyện này thật sự có liên quan đến Tô Thanh Anh, anh rất tò mò một điều, tại sao Tô Thanh Anh lại biết chuyện anh đầu tư vào báo cáo nghiên cứu sinh học này.
Là ai đã nói những điều này với cô, và người chủ sau lưng cô lại là ai?
“Ngụy Toàn, cậu đi điều tra xem người chủ sau lưng cô ấy, tôi luôn cảm thấy người này sẽ không đơn giản như vậy.”
“Vâng!”
Tập đoàn DN khi ở nước ngoài chính là một công ty lớn, Tô Thanh Anh trở thành Phó tổng giám đốc chắc chắn có thực lực tương xứng. Nhưng nếu là người không có quan hệ hoặc không quen biết thì e rằng không thể ngồi lên vị trí này.
Hơn nữa còn cố ý vô tình nhằm vào tập đoàn Nguyễn thị, mục đích trở về của Tô Thanh Anh rất rõ ràng. Đầu tiên là tấn công hệ thống tường lửa của tập đoàn Nguyễn thị, và còn cố tình để lộ một số thứ cơ mật của tập đoàn Nguyễn thị.
Ngoài ra, từ khi Tô Thanh Anh trở về cho đến nay còn không ngừng âm thầm thu mua cổ phiếu của tập đoàn Nguyễn thị, cũng đã gom góp được mười phần trăm rồi, cho nên mục đích của họ không thể rõ ràng hơn nữa.
Nhằm vào tập đoàn Nguyễn thị có thể nói thẳng, hà cớ gì phải vòng vo!
Nhưng người này có trình độ hiểu biết nhất định về tập đoàn Nguyễn thị, về việc hiểu biết bao nhiêu thì anh không rõ.
Nguyễn Hạo Thần cau mày, sắc mặt lạnh lùng đến đáng sợ.
Nguyễn Hạo Thần cau mày, sắc mặt lạnh lùng đến đáng sợ.
Xem ra họ phải bàn bạc thật tốt về chuyện trên công việc, chung quy cũng không phải chuyện an toàn gì khi đối mặt với kẻ thù không xác định có quá nhiều cổ phần.
Nhưng bên phía thế giới ngầm cũng đã xảy ra chút việc, hàng hóa bị người ta cướp mất, giá trị của lô hàng đó hơn một trăm triệu đô la Mỹ, mà ai lại có gan làm ra chuyện như vậy, ngoài người đàn ông Tôn Tử Phàm đó ra thì đúng là không có ai khác.
Bình luận facebook