Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 51 Đồng thời đan xen cả sự thù hận nữa.
Đã lâu lắm rồi bọn họ chưa nhìn thấy một người phụ nữ mạnh mẽ như thế xuất hiện, bây giờ gặp được, trông cô cứ như một vị vua vậy ấy.
“Phó tổng giám đốc Lộ, xin hỏi tập đoàn DN định phát triển ổn định ở trong nước sao?”
“Đúng vậy, chúng tôi muốn phát triển ở trong nước đồng thời cũng rất muốn được hợp tác với các công ty lớn khác, cùng nhau xây dựng nên một thần thoại thương nghiệp.”
Trên ti vi, lúc nói chuyện với nhân viên và cánh phóng viên trên người phụ nữ đâu đâu toát ra sự quyến rũ không gì có thể sánh nổi . Đây chính là niết bàn trùng sinh, là một khởi đầu hoàn toàn mới.
Đồng thời đan xen cả sự thù hận nữa.
Buổi phỏng vấn với cánh truyền thông kết thúc đã là chuyện của hai tiếng sau rồi. Tô Thanh Anh vừa mới quay lại phòng làm việc thì nhận được điện thoại từ số quen.
“Khả Như, có chuyện gì không?”
“Không có chuyện gì thì tớ không thể gọi điện cho cậu được à? Tớ nói cho cậu nghe này, tớ cũng về Giang Thành rồi đấy. Bây giờ tớ vẫn chưa tìm được việc gì cả thế nên cậu hãy thu nhận tớ đi. Hơn nữa cậu cũng chẳng có tình nghĩa bạn bè gì cả, cậu đã là tổng giám đốc của tập đoàn DN rồi, có được thân phận như thế mà cậu còn khiêm tốn vậy nữa.”
Thư Khả Như là một người bạn Tô Thanh Anh quen được ở Mỹ. Cô ấy có tính cách cởi mở, phóng khoáng. Cho dù là như thế thì cô cũng có thể cảm nhận được sự u sầu thoáng qua trong đôi mắt của cô ấy.
Tô Thanh Anh biết rõ nó có cảm giác như thế nào vì dù sao thì cô cũng là người từng trải mà.
“Bây giờ tớ đang thiếu một trợ lý, nếu như cậu không ngại thì tới đây làm trợ lý cho tớ đi.”
“Tớ không ngại, tớ không ngại đâu. Vừa về nước đã có việc làm sướng thật đấy. Bây giờ tớ tới đó tìm cậu ngay, yêu cậu.”
Tô Thanh Anh nghe thấy tiếng báo bận từ đầu bên kia vọng lại, cô bất đắc dĩ nở nụ cười.
Con nhóc này trước giờ vẫn luôn hùng hùng hổ hổ như thế, tuổi tác của hai người cũng xêm xêm nhau mà cô đã trở nên già dặn, trưởng thành hơn rồi.
Đứng trước cửa sổ sát đất, Tô Thanh Anh hơi nheo đôi mắt phượng của
mình lại, cô ngắm nhìn cảnh vật của Giang Thành.
Năm năm đã trôi qua, Giang Thành, tôi lại trở về rồi đây.
Nguyễn Hạo Thần, Lâm Tiêu, tôi thật sự rất mong chờ sự thể hiện của hai người đấy, gặp nhau trên chiến trường.
Trên ti vi và internet đều đang phát sóng tin tức có liên quan tới tập đoàn DN. Lần này trở về tất nhiên là phát triển mạnh mẽ, ổn định vị thế của tập đoàn DN trên thị trường trong nước.
Tô Khiết xoay người ngồi vào bàn làm việc trước mặt, cô mở văn kiện ra xem, sau khi xác nhận xong thì trực tiếp ký tên lên.
Cô nhìn chăm chú ba chữ trên xấp văn kiện, là Tô Thanh Anh mà không còn là Tô Khiết nữa.
Bên trong phòng làm việc của Tổng giám đốc Tập đoàn Nguyễn thị, Nguyễn Hạo Thần nhìn gương mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ trên màn hình máy tính.
Người phụ nữ này có sức quyến rũ vô hạn không thể nghi ngờ, khôn khéo khi đối mặt với giới truyền thông, là một người phụ nữ mạnh mẽ.
Thế nhưng gương mặt kia có nét quen thuộc vô cùng, dù không còn giống với... Nhưng Tô Thanh Anh...
Thanh Anh!
Con người của Nguyễn Hạo Thần co lại, chẳng lẽ cô ta chính là Tiểu Tô trong miệng Tôn Tử Phàm ư?
cùng họ nhưng khác tên, dáng vẻ lại còn rất giống. Không phải giống, ngoài việc gương mặt đã thay đổi một chút thì thân hình lại như của cùng một người.
“Phó tổng giám đốc Lộ, xin hỏi tập đoàn DN định phát triển ổn định ở trong nước sao?”
“Đúng vậy, chúng tôi muốn phát triển ở trong nước đồng thời cũng rất muốn được hợp tác với các công ty lớn khác, cùng nhau xây dựng nên một thần thoại thương nghiệp.”
Trên ti vi, lúc nói chuyện với nhân viên và cánh phóng viên trên người phụ nữ đâu đâu toát ra sự quyến rũ không gì có thể sánh nổi . Đây chính là niết bàn trùng sinh, là một khởi đầu hoàn toàn mới.
Đồng thời đan xen cả sự thù hận nữa.
Buổi phỏng vấn với cánh truyền thông kết thúc đã là chuyện của hai tiếng sau rồi. Tô Thanh Anh vừa mới quay lại phòng làm việc thì nhận được điện thoại từ số quen.
“Khả Như, có chuyện gì không?”
“Không có chuyện gì thì tớ không thể gọi điện cho cậu được à? Tớ nói cho cậu nghe này, tớ cũng về Giang Thành rồi đấy. Bây giờ tớ vẫn chưa tìm được việc gì cả thế nên cậu hãy thu nhận tớ đi. Hơn nữa cậu cũng chẳng có tình nghĩa bạn bè gì cả, cậu đã là tổng giám đốc của tập đoàn DN rồi, có được thân phận như thế mà cậu còn khiêm tốn vậy nữa.”
Thư Khả Như là một người bạn Tô Thanh Anh quen được ở Mỹ. Cô ấy có tính cách cởi mở, phóng khoáng. Cho dù là như thế thì cô cũng có thể cảm nhận được sự u sầu thoáng qua trong đôi mắt của cô ấy.
Tô Thanh Anh biết rõ nó có cảm giác như thế nào vì dù sao thì cô cũng là người từng trải mà.
“Bây giờ tớ đang thiếu một trợ lý, nếu như cậu không ngại thì tới đây làm trợ lý cho tớ đi.”
“Tớ không ngại, tớ không ngại đâu. Vừa về nước đã có việc làm sướng thật đấy. Bây giờ tớ tới đó tìm cậu ngay, yêu cậu.”
Tô Thanh Anh nghe thấy tiếng báo bận từ đầu bên kia vọng lại, cô bất đắc dĩ nở nụ cười.
Con nhóc này trước giờ vẫn luôn hùng hùng hổ hổ như thế, tuổi tác của hai người cũng xêm xêm nhau mà cô đã trở nên già dặn, trưởng thành hơn rồi.
Đứng trước cửa sổ sát đất, Tô Thanh Anh hơi nheo đôi mắt phượng của
mình lại, cô ngắm nhìn cảnh vật của Giang Thành.
Năm năm đã trôi qua, Giang Thành, tôi lại trở về rồi đây.
Nguyễn Hạo Thần, Lâm Tiêu, tôi thật sự rất mong chờ sự thể hiện của hai người đấy, gặp nhau trên chiến trường.
Trên ti vi và internet đều đang phát sóng tin tức có liên quan tới tập đoàn DN. Lần này trở về tất nhiên là phát triển mạnh mẽ, ổn định vị thế của tập đoàn DN trên thị trường trong nước.
Tô Khiết xoay người ngồi vào bàn làm việc trước mặt, cô mở văn kiện ra xem, sau khi xác nhận xong thì trực tiếp ký tên lên.
Cô nhìn chăm chú ba chữ trên xấp văn kiện, là Tô Thanh Anh mà không còn là Tô Khiết nữa.
Bên trong phòng làm việc của Tổng giám đốc Tập đoàn Nguyễn thị, Nguyễn Hạo Thần nhìn gương mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ trên màn hình máy tính.
Người phụ nữ này có sức quyến rũ vô hạn không thể nghi ngờ, khôn khéo khi đối mặt với giới truyền thông, là một người phụ nữ mạnh mẽ.
Thế nhưng gương mặt kia có nét quen thuộc vô cùng, dù không còn giống với... Nhưng Tô Thanh Anh...
Thanh Anh!
Con người của Nguyễn Hạo Thần co lại, chẳng lẽ cô ta chính là Tiểu Tô trong miệng Tôn Tử Phàm ư?
cùng họ nhưng khác tên, dáng vẻ lại còn rất giống. Không phải giống, ngoài việc gương mặt đã thay đổi một chút thì thân hình lại như của cùng một người.