Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 79 Nhưng chắc chắn sẽ rất thê thảm.
Mà dáng vẻ dịu dàng của cô thật sự rất xinh đẹp.
Hai mẹ con cùng đi vào trung tâm thương mại, mua mấy món đồ đặc biệt trong khu trẻ em. Tất cả đều là quần áo cho Tô Cảnh Nhạc, có đủ lại kiểu dáng đến phong cách.
Nhưng Tô Thanh Anh đều chọn phong cách hợp với Tô Cảnh Nhạc.
"Mẹ ơi mẹ ơi, đồ cặp gia đình kìa!"
Hai mẹ con liếc nhìn nhau, nở nụ cười.
Khi bọn họ trở ra, trên người đã mặc đồ gia đình nhìn vô cùng đáng yêu.
Hơn nữa với nhan sắc đỉnh cao, có rất nhiều người đã lấy điện thoại ra chụp ảnh.
Nguyễn Hạo Thần cũng không kìm được mà chụp một tấm, nụ cười vui vẻ đó lại khiến mắt anh đau nhói như kim châm.
Kết hôn ba năm, hình như anh chưa từng nhìn thấy Tô Khiết vui vẻ và nở nụ cười thoải mái như vậy.
Từ trước đến nay người phụ nữ đó đều nở nụ cười hời hợt và dáng vẻ hơi ngượng ngùng.
Khi đó anh luôn cảm thấy Tô Khiết ra vẻ, sau này mới biết nụ cười đó chỉ xuất hiện trước mặt người mình thích.
Sau đó Tô Thanh Anh nhận được một cuộc điện thoại, đưa Tô Cảnh Nhạc rời khỏi trung tâm thương mại.
Không biết cô đi đâu, nhưng Nguyễn Hạo Thần vẫn quyết định đi theo.
Ở trên xe, Tô Cảnh Nhạc nghiêng đầu cười nói: "Mẹ ơi, người đàn ông đó cứ đi theo chúng ta. Tại sao mẹ không cắt đuôi người đó?"
Tô Thanh Anh liếc nhìn kính chiếu hậu, khẽ cười nói: "Nếu như anh ta thích đi theo thì cứ đi theo, đây cũng chẳng phải là đường của chúng ta có đúng không?"
Càng tò mò với cô, cô sẽ càng dễ dàng dẫn dụ anh ta vào sâu hơn, sớm muộn gì cô cũng sẽ để Lâm Tiêu cảm nhận mùi vị của sự phản bội, trả lại đủ chuyện mà Lâm Tiêu làm với cô.
Bỗng nhiên cô rất mong chờ kết cục của Lâm Tiêu.
Cô không biết nó như thế nào, nhưng chắc chắn sẽ rất thê thảm.
Tô Cảnh Nhạc nhìn nụ cười của mẹ mình, luôn cảm thấy mẹ đang lén sắp xếp gì đó. Nhưng là cái gì thì cậu bé không nghĩ ra.
Đi đến nơi mà Thư Khả Như nói, nơi này là một nhà hàng dưới biển chuyên cung cấp đủ loại hải sản, giá cả rất đắt đỏ.
Tô Thanh Anh nhíu mày, cô nghi Thư Khả Như không có khả năng thanh toán nên mới gọi cô đến.
Sau khi đến nơi, trên bàn toàn là hải sản, trong đó có hai con tôm hùm Boston.
Còn có cả cua hoàng đế các thử nữa.
Chào mừng bạn đến với series đắt muốn chết!
Tô Cảnh Nhạc bắt đầu than thở: "Dạ Khả Như, dì đúng là cô gái bại gia, dì gọi nhiều như vậy có ăn hết được không? Hơn nữa đi không biết những thứ này đắt như thế nào sao? Có phải dì định mời hai mẹ con cháu đến để tính tiền không?"
Thư Khả Như cười hi hi, đúng thật là có suy nghĩ này.
"Tiểu Bảo, cháu đừng nói như vậy, dì xấu hổ lắm đấy. Những thứ này coi như là chúc mừng dì sống lại sau kiếp nạn. Dì đây lại bị cái tên đàn ông chó chết Chu Ngọc bắt về, hai người suýt chút không được nhìn thấy gì nữa rồi đó.
À? Hôm nay hai người đi mua sắm sao? Tiểu Anh Anh, hôm nay cậu không phải đi làm à, rảnh rỗi thế?"
Hai mẹ con mặc đồ đôi, trông đẹp một cách kỳ lạ.
"Tớ đã giải quyết xong công việc ở công ty rồi, vì thế mới dẫn Tiểu Bảo đi dạo phố mua cho thằng bé ít quần áo..."
Hai mẹ con cùng đi vào trung tâm thương mại, mua mấy món đồ đặc biệt trong khu trẻ em. Tất cả đều là quần áo cho Tô Cảnh Nhạc, có đủ lại kiểu dáng đến phong cách.
Nhưng Tô Thanh Anh đều chọn phong cách hợp với Tô Cảnh Nhạc.
"Mẹ ơi mẹ ơi, đồ cặp gia đình kìa!"
Hai mẹ con liếc nhìn nhau, nở nụ cười.
Khi bọn họ trở ra, trên người đã mặc đồ gia đình nhìn vô cùng đáng yêu.
Hơn nữa với nhan sắc đỉnh cao, có rất nhiều người đã lấy điện thoại ra chụp ảnh.
Nguyễn Hạo Thần cũng không kìm được mà chụp một tấm, nụ cười vui vẻ đó lại khiến mắt anh đau nhói như kim châm.
Kết hôn ba năm, hình như anh chưa từng nhìn thấy Tô Khiết vui vẻ và nở nụ cười thoải mái như vậy.
Từ trước đến nay người phụ nữ đó đều nở nụ cười hời hợt và dáng vẻ hơi ngượng ngùng.
Khi đó anh luôn cảm thấy Tô Khiết ra vẻ, sau này mới biết nụ cười đó chỉ xuất hiện trước mặt người mình thích.
Sau đó Tô Thanh Anh nhận được một cuộc điện thoại, đưa Tô Cảnh Nhạc rời khỏi trung tâm thương mại.
Không biết cô đi đâu, nhưng Nguyễn Hạo Thần vẫn quyết định đi theo.
Ở trên xe, Tô Cảnh Nhạc nghiêng đầu cười nói: "Mẹ ơi, người đàn ông đó cứ đi theo chúng ta. Tại sao mẹ không cắt đuôi người đó?"
Tô Thanh Anh liếc nhìn kính chiếu hậu, khẽ cười nói: "Nếu như anh ta thích đi theo thì cứ đi theo, đây cũng chẳng phải là đường của chúng ta có đúng không?"
Càng tò mò với cô, cô sẽ càng dễ dàng dẫn dụ anh ta vào sâu hơn, sớm muộn gì cô cũng sẽ để Lâm Tiêu cảm nhận mùi vị của sự phản bội, trả lại đủ chuyện mà Lâm Tiêu làm với cô.
Bỗng nhiên cô rất mong chờ kết cục của Lâm Tiêu.
Cô không biết nó như thế nào, nhưng chắc chắn sẽ rất thê thảm.
Tô Cảnh Nhạc nhìn nụ cười của mẹ mình, luôn cảm thấy mẹ đang lén sắp xếp gì đó. Nhưng là cái gì thì cậu bé không nghĩ ra.
Đi đến nơi mà Thư Khả Như nói, nơi này là một nhà hàng dưới biển chuyên cung cấp đủ loại hải sản, giá cả rất đắt đỏ.
Tô Thanh Anh nhíu mày, cô nghi Thư Khả Như không có khả năng thanh toán nên mới gọi cô đến.
Sau khi đến nơi, trên bàn toàn là hải sản, trong đó có hai con tôm hùm Boston.
Còn có cả cua hoàng đế các thử nữa.
Chào mừng bạn đến với series đắt muốn chết!
Tô Cảnh Nhạc bắt đầu than thở: "Dạ Khả Như, dì đúng là cô gái bại gia, dì gọi nhiều như vậy có ăn hết được không? Hơn nữa đi không biết những thứ này đắt như thế nào sao? Có phải dì định mời hai mẹ con cháu đến để tính tiền không?"
Thư Khả Như cười hi hi, đúng thật là có suy nghĩ này.
"Tiểu Bảo, cháu đừng nói như vậy, dì xấu hổ lắm đấy. Những thứ này coi như là chúc mừng dì sống lại sau kiếp nạn. Dì đây lại bị cái tên đàn ông chó chết Chu Ngọc bắt về, hai người suýt chút không được nhìn thấy gì nữa rồi đó.
À? Hôm nay hai người đi mua sắm sao? Tiểu Anh Anh, hôm nay cậu không phải đi làm à, rảnh rỗi thế?"
Hai mẹ con mặc đồ đôi, trông đẹp một cách kỳ lạ.
"Tớ đã giải quyết xong công việc ở công ty rồi, vì thế mới dẫn Tiểu Bảo đi dạo phố mua cho thằng bé ít quần áo..."