Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 37: Con trai - Cháu đích tôn
Nói chuyện với bà Chín đến chiều thì Gia Luân cũng đến chở cô về, ban nãy đang làm việc thì nhận được tin nhắn của Nhã Linh nên làm xong anh chạy đến đó ngay
" Gia Luân đến rồi, chào bà Chín con về" Nhã Linh nhìn thấy xe của Gia Luân liền cúi đầu chào bà Chín
" sắp tới còn rất nhiều tai hoạ nhưng vợ chồng cô hãy tin tưởng mà nắm tay nhau vượt qua" nói xong bà Chín đi vào nhà
Nhã Linh nhìn dáng vẻ gầy gò của bà Chín trong đầu hiện lên câu nói của bà Chín, ý của bà ấy là gì chứ?
" Nhã Linh " Gia Luân thấy Nhã Linh cứ đứng im liền đi vào đụng vai cô
" hả? chúng ta về thôi" Nhã Linh quay người lại nhìn Gia Luân mỉm cười nói
" em sao vậy?" Gia Luân thấy vẻ mặt của cô liền lo lắng hỏi
" không có gì, em nghỉ một số chuyện thôi ấy mà, thôi về " Nhã Linh đi về phía xe
Gia Luân mở cửa cho cô đi vào, dù vào xe rồi nhưng mắt cô vẫn nhìn về hướng căn nhà nhỏ kia, câu nói của bà Chín là sao chứ?
" ban nãy bà ấy nói gì với em sao?" Gia Luân vừa khởi động xe chạy đi vừa nói
" bà ấy nói sắp tới sẽ có nhiều tai hoạ... " Nhã Linh thở dài nói
" không sao, dù thế nào anh vẫn sẽ bảo vệ em mà" Gia Luân nắm lấy tay cô nói
" sến súa quá lo lái xe đi " Nhã Linh mặc dù đang lo lắng cũng phải phì cười với ông chồng này của cô
" mà sao hôm nay em lại đến đây vậy?" Gia Luân hỏi
" à không có gì, chỉ là ở nhà một mình nên hơi chán " Nhã Linh cười nói
" làm anh lo cứ tưởng em gặp chuyện gì?" Gia Luân thở phào nói, ban đầu nhận được tin nhắn của cô, anh lo lắm sợ cô gặp nạn
" không có đâu" Nhã Linh lắc đầu nói
Về đến nhà, cả nhà đang ở gian nhà chính nói chuyện
" hai đứa về rồi hả? vào ghế ngồi đi " Gia Bảo nói
" Nhã Linh con đã thấy khoẻ hơn chưa?" đợi cả hai ngồi Gia Bảo mới nói tiếp
" dạ rồi " Nhã Linh mỉm cười gật đầu
" khoẻ là tốt, còn chuyện trí nhớ từ từ cũng được, chỉ cần lo hiện tại là được " Gia Bảo gật đầu nói, ông biết hiện tại Gia Luân con trai ông đã yêu cô rồi, nếu để cô nhớ về quá khứ chỉ sợ cô sẽ bài xích anh
" cũng nhờ vào thuốc của bác sĩ Bảo Khiêm mà dạo này Nhã Linh khoẻ hơn hẳn" Gia Luân công khai khen Bảo Khiêm trước mặt mọi người
" không có gì đó là trách nhiệm của tôi, với cả sức khoẻ của mợ hai rất tốt, khả năng hồi phục cũng rất nhanh" Bảo Khiêm hiền hoà nói, anh ta cứ nghĩ trong đầu nếu được Gia Luân trọng dụng thì chẳng phải sau này trong nhà này chẳng ai có thể đụng vào anh nữa sao?
" Tôi thấy loại thuốc này rất tốt, tôi muốn hỏi đó là thuốc gì vậy? để tôi mua thêm khỏi phiền đến bác sĩ " Gia Luân đột ngột hỏi, tuy câu hỏi này thật sự rất bình thường nhưng đối với Bảo Khiêm và Huyền My thì chẳng khác nào là câu hỏi chí mạng
" à.... ừm đây là thuốc của làng tôi, rất quý không thể tiết lộ " Bảo Khiêm vội biện lí do
" vậy hả? tiếc thật vậy đành nhờ bác sĩ hốt thêm nhiều nhiều cho vợ tôi rồi" Gia Luân mỉm cười nói, thuốc độc mà còn bảo là thuốc quý, lừa con nít chắc
" đó là trách nhiệm của tôi mà " Bảo Khiêm vui vẻ nói
" Huyền My, thai nhi tốt không con" Gia Bảo nhìn Huyền My hỏi
" dạ rất tốt, theo siêu âm là con trai á ba " Huyền My nhẹ nhàng nói, cô ta nhấn mạnh chữ con trai như muốn dằn mặt ai đó
" là con trai sao? cảm ơn em " Gia Lộc nắm lấy tay Huyền My nói
" vậy hả? tốt quá, xem ra nhà ta đã có người nối dõi rồi, là cháu đích tôn của gia đình này " Thảo Hạnh đứng lên đi đến gần Huyền My xoa bụng bầu của cô ta
" bà nói gì lạ vậy? xin lỗi hai đứa chuyện nhận đứa cháu này là đích tôn là không thể " Gia Bảo nghiêm túc nói
Chính câu nói này khiến không khí vui vẻ ban nãy im lặng, mọi người trong phòng đều thắc mắc với câu hỏi này của Gia Bảo, từ trước đến giờ những, Gia Bảo chưa từng như thế
" sao lại không thể? nó là cháu trai của chúng ta mà" Thảo Hạnh tức giận nhìn Gia Bảo nói
" Bà đừng quên những gì đã hứa với bà cả, cháu đích tôn chỉ chấp nhận con do Gia Luân và Nhã Linh sinh ra " Gia Bảo đập tay xuống bàn nói, có thể Thảo Hạnh quên nhưng ông ấy sẽ không bao giờ quên
" ông nhớ chi những lời đó chứ, người thì cũng đã chết rồi... " Vừa nói đến đây chiếc ly ở trước mặt Gia Luân đã bay thẳng xuống đất, Nhã Linh ở bên cũng cảm thấy rất giật mình
" dì à tôi nghỉ dì nên cẩn thận những câu nói của dì, dì đừng quên trên giấy tờ ba tôi chỉ có một người vợ" Gia Luân nghiêm túc nói, anh ta không cho bất cứ ai coi thường lời nói của mẹ anh
" mày.... " Thảo Hạnh bị nói đúng điểm yếu nên rất tức giận
" tôi nghĩ tôi đủ quyền mời một người lạ như dì ra khỏi nhà đấy " Gia Luân nhếch mày nói
" anh hai, mẹ em lỡ lời anh đừng giận nữa " Thấy Gia Luân đang tức giận, Gia Phát liền đứng dậy đi đến khuyên
" Gia Luân đến rồi, chào bà Chín con về" Nhã Linh nhìn thấy xe của Gia Luân liền cúi đầu chào bà Chín
" sắp tới còn rất nhiều tai hoạ nhưng vợ chồng cô hãy tin tưởng mà nắm tay nhau vượt qua" nói xong bà Chín đi vào nhà
Nhã Linh nhìn dáng vẻ gầy gò của bà Chín trong đầu hiện lên câu nói của bà Chín, ý của bà ấy là gì chứ?
" Nhã Linh " Gia Luân thấy Nhã Linh cứ đứng im liền đi vào đụng vai cô
" hả? chúng ta về thôi" Nhã Linh quay người lại nhìn Gia Luân mỉm cười nói
" em sao vậy?" Gia Luân thấy vẻ mặt của cô liền lo lắng hỏi
" không có gì, em nghỉ một số chuyện thôi ấy mà, thôi về " Nhã Linh đi về phía xe
Gia Luân mở cửa cho cô đi vào, dù vào xe rồi nhưng mắt cô vẫn nhìn về hướng căn nhà nhỏ kia, câu nói của bà Chín là sao chứ?
" ban nãy bà ấy nói gì với em sao?" Gia Luân vừa khởi động xe chạy đi vừa nói
" bà ấy nói sắp tới sẽ có nhiều tai hoạ... " Nhã Linh thở dài nói
" không sao, dù thế nào anh vẫn sẽ bảo vệ em mà" Gia Luân nắm lấy tay cô nói
" sến súa quá lo lái xe đi " Nhã Linh mặc dù đang lo lắng cũng phải phì cười với ông chồng này của cô
" mà sao hôm nay em lại đến đây vậy?" Gia Luân hỏi
" à không có gì, chỉ là ở nhà một mình nên hơi chán " Nhã Linh cười nói
" làm anh lo cứ tưởng em gặp chuyện gì?" Gia Luân thở phào nói, ban đầu nhận được tin nhắn của cô, anh lo lắm sợ cô gặp nạn
" không có đâu" Nhã Linh lắc đầu nói
Về đến nhà, cả nhà đang ở gian nhà chính nói chuyện
" hai đứa về rồi hả? vào ghế ngồi đi " Gia Bảo nói
" Nhã Linh con đã thấy khoẻ hơn chưa?" đợi cả hai ngồi Gia Bảo mới nói tiếp
" dạ rồi " Nhã Linh mỉm cười gật đầu
" khoẻ là tốt, còn chuyện trí nhớ từ từ cũng được, chỉ cần lo hiện tại là được " Gia Bảo gật đầu nói, ông biết hiện tại Gia Luân con trai ông đã yêu cô rồi, nếu để cô nhớ về quá khứ chỉ sợ cô sẽ bài xích anh
" cũng nhờ vào thuốc của bác sĩ Bảo Khiêm mà dạo này Nhã Linh khoẻ hơn hẳn" Gia Luân công khai khen Bảo Khiêm trước mặt mọi người
" không có gì đó là trách nhiệm của tôi, với cả sức khoẻ của mợ hai rất tốt, khả năng hồi phục cũng rất nhanh" Bảo Khiêm hiền hoà nói, anh ta cứ nghĩ trong đầu nếu được Gia Luân trọng dụng thì chẳng phải sau này trong nhà này chẳng ai có thể đụng vào anh nữa sao?
" Tôi thấy loại thuốc này rất tốt, tôi muốn hỏi đó là thuốc gì vậy? để tôi mua thêm khỏi phiền đến bác sĩ " Gia Luân đột ngột hỏi, tuy câu hỏi này thật sự rất bình thường nhưng đối với Bảo Khiêm và Huyền My thì chẳng khác nào là câu hỏi chí mạng
" à.... ừm đây là thuốc của làng tôi, rất quý không thể tiết lộ " Bảo Khiêm vội biện lí do
" vậy hả? tiếc thật vậy đành nhờ bác sĩ hốt thêm nhiều nhiều cho vợ tôi rồi" Gia Luân mỉm cười nói, thuốc độc mà còn bảo là thuốc quý, lừa con nít chắc
" đó là trách nhiệm của tôi mà " Bảo Khiêm vui vẻ nói
" Huyền My, thai nhi tốt không con" Gia Bảo nhìn Huyền My hỏi
" dạ rất tốt, theo siêu âm là con trai á ba " Huyền My nhẹ nhàng nói, cô ta nhấn mạnh chữ con trai như muốn dằn mặt ai đó
" là con trai sao? cảm ơn em " Gia Lộc nắm lấy tay Huyền My nói
" vậy hả? tốt quá, xem ra nhà ta đã có người nối dõi rồi, là cháu đích tôn của gia đình này " Thảo Hạnh đứng lên đi đến gần Huyền My xoa bụng bầu của cô ta
" bà nói gì lạ vậy? xin lỗi hai đứa chuyện nhận đứa cháu này là đích tôn là không thể " Gia Bảo nghiêm túc nói
Chính câu nói này khiến không khí vui vẻ ban nãy im lặng, mọi người trong phòng đều thắc mắc với câu hỏi này của Gia Bảo, từ trước đến giờ những, Gia Bảo chưa từng như thế
" sao lại không thể? nó là cháu trai của chúng ta mà" Thảo Hạnh tức giận nhìn Gia Bảo nói
" Bà đừng quên những gì đã hứa với bà cả, cháu đích tôn chỉ chấp nhận con do Gia Luân và Nhã Linh sinh ra " Gia Bảo đập tay xuống bàn nói, có thể Thảo Hạnh quên nhưng ông ấy sẽ không bao giờ quên
" ông nhớ chi những lời đó chứ, người thì cũng đã chết rồi... " Vừa nói đến đây chiếc ly ở trước mặt Gia Luân đã bay thẳng xuống đất, Nhã Linh ở bên cũng cảm thấy rất giật mình
" dì à tôi nghỉ dì nên cẩn thận những câu nói của dì, dì đừng quên trên giấy tờ ba tôi chỉ có một người vợ" Gia Luân nghiêm túc nói, anh ta không cho bất cứ ai coi thường lời nói của mẹ anh
" mày.... " Thảo Hạnh bị nói đúng điểm yếu nên rất tức giận
" tôi nghĩ tôi đủ quyền mời một người lạ như dì ra khỏi nhà đấy " Gia Luân nhếch mày nói
" anh hai, mẹ em lỡ lời anh đừng giận nữa " Thấy Gia Luân đang tức giận, Gia Phát liền đứng dậy đi đến khuyên
Bình luận facebook