Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 890
Chương 890
Một nhóm đom đóm bay tới vây quanh người Cố Hề Hề, không ngừng xoay tròn xung quanh cô, rất nhanh đã nâng thân thể của cô lên, mang theo cô bay tới một chỗ trên đài cao.
Trên đài cao, đang nằm một người mà không ai khác chính là Vân Mạc Dung đang nằm ở đấy.
Cố Hề Hề được đặt xuống bên cạnh Vân Mạc Dung, hai người ngủ vô cùng yên tĩnh, an yên và tươi đẹp.
Đàn đom đóm bay đi, sau đó thì lộ ra một thân người rắn rỏi, mạnh mẽ hiện ra.
Người này chậm rãi xoay người nhìn về phía hai người trên đài cao.
Trong miệng của anh ta phát ra một trận các từ ngữ cổ quái, sau khi nói một đoạn văn thì nhẹ nhàng nở nụ cười, tự động đổi thành một ngôn ngữ khác, lầm bầm lầu bầu nói ra: “Cuối cùng cũng tìm được các cô! Thì ra các cô bị giấu ở nơi này!”
Người đàn ông kia vừa nói xong, thì đi lên phía trước, đưa tay chạm nhẹ vào má của hai cô: “Chậc chậc, hai người cùng hưởng một linh hồn, quả thực rất ít thấy trên đời này. Chỉ cần…. Tôi có được năng lực trong linh hồn các cô thì tôi có thể sống sót mãi mãi. Ha ha ha.”
Nóng, nóng quá!
Lạnh, lạnh quá đi!
Hai người là Cố Hề Hề và Vân Mạc Dung nằm trên đài cao, rồi đột ngột mở bừng mắt ra. Hai người một thì kêu lạnh, một thì kêu nóng, đồng loạt ngồi dậy.
Một giây sau, hai người đồng loạt nhận ra người bên cạnh mình, đồng thời còn quay qua nhìn nhau, khoảng một giây sau thì vẻ mặt của hai người lập tức hiện lên vui sướng, trăm miệng một lời kêu: “Chị!” “Hề Hề!”
“Tại sao chị (em) lại ở chỗ này?” Hai người lại trăm miệng một lời mà nói.
Thế nhưng không đợi hai chị em vui vẻ nhận nhau thì một lúc sau nhìn vào hoàn cảnh xung quanh cũng đủ khiến hai người họ khiếp sợ.
Chỉ thấy trong đêm tối, có một đống lửa và một bó đuốc được thắp sáng, dưới chân là đất bằng, có một đám người mặc quần áo làm từ rơm và đay thô, vây xung quanh các cô hát hò nhảy múa!
Bọn họ có nam cũng có nữ, trên mặt lại được bôi trét các ký hiệu kỳ lạ, vẽ ra cơ thể họ nhìn qua vô cùng đáng sợ.
Những ca từ mà họ hát các cô không hiểu gì cả, thực tế họ còn giống như niệm kinh bái tế thì hơn.
“Chị, cái này là như thế nào? Đây là đâu? Mà tại sao chúng ta lại ở đây?” Theo bản năng Cố Hề Hề lập tức bắt lấy tay Vân Mạc Dung, bất an nhìn qua: “Họ đang muốn làm cái gì vậy?”
Mặt mày Vân Mạc Dung cũng tràn đầy hoảng sợ, nửa ngày sau mới lên tiếng hỏi: “Hề Hề! Cơ thể em thế nào rồi? Em có thể rời đi không?”
Cố Hề Hề dùng sức gật đầu: “Nhưng mà, bây giờ chúng ta có thể rời khỏi đây sao?”
Vân Mạc Dung lấy lại bình tĩnh, nhanh chóng hạ giọng nói với Cố Hề Hề:
“Bọn họ nhảy múa xung quanh chúng ta, chắc đây là một loại nghi thức! Chị giữ chân bọn họ, em chạy nhanh đi! Đừng quay đầu lại biết không? Cứ nhìn thẳng phía trước mà chạy!”
“Không được!” Cố Hề Hề lập tức trở tay nắm lấy tay Vân Mạc Dung:
“Chị, chị có biết không, sau khi chị xảy ra chuyện, trong nhà gần như phát điên rồi! Em tới là để tìm chị, kết quả cũng… Mặc kệ thế nào, em đều sẽ không bỏ chị lại một mình! Muốn đi thì cùng nhau đi, muốn ở lại thì cùng nhau ở lại!”
“Em đó con nhóc này, sao lại không nghe lời như vậy?” Vân Mạc Dung buột miệng thốt ra.
Một nhóm đom đóm bay tới vây quanh người Cố Hề Hề, không ngừng xoay tròn xung quanh cô, rất nhanh đã nâng thân thể của cô lên, mang theo cô bay tới một chỗ trên đài cao.
Trên đài cao, đang nằm một người mà không ai khác chính là Vân Mạc Dung đang nằm ở đấy.
Cố Hề Hề được đặt xuống bên cạnh Vân Mạc Dung, hai người ngủ vô cùng yên tĩnh, an yên và tươi đẹp.
Đàn đom đóm bay đi, sau đó thì lộ ra một thân người rắn rỏi, mạnh mẽ hiện ra.
Người này chậm rãi xoay người nhìn về phía hai người trên đài cao.
Trong miệng của anh ta phát ra một trận các từ ngữ cổ quái, sau khi nói một đoạn văn thì nhẹ nhàng nở nụ cười, tự động đổi thành một ngôn ngữ khác, lầm bầm lầu bầu nói ra: “Cuối cùng cũng tìm được các cô! Thì ra các cô bị giấu ở nơi này!”
Người đàn ông kia vừa nói xong, thì đi lên phía trước, đưa tay chạm nhẹ vào má của hai cô: “Chậc chậc, hai người cùng hưởng một linh hồn, quả thực rất ít thấy trên đời này. Chỉ cần…. Tôi có được năng lực trong linh hồn các cô thì tôi có thể sống sót mãi mãi. Ha ha ha.”
Nóng, nóng quá!
Lạnh, lạnh quá đi!
Hai người là Cố Hề Hề và Vân Mạc Dung nằm trên đài cao, rồi đột ngột mở bừng mắt ra. Hai người một thì kêu lạnh, một thì kêu nóng, đồng loạt ngồi dậy.
Một giây sau, hai người đồng loạt nhận ra người bên cạnh mình, đồng thời còn quay qua nhìn nhau, khoảng một giây sau thì vẻ mặt của hai người lập tức hiện lên vui sướng, trăm miệng một lời kêu: “Chị!” “Hề Hề!”
“Tại sao chị (em) lại ở chỗ này?” Hai người lại trăm miệng một lời mà nói.
Thế nhưng không đợi hai chị em vui vẻ nhận nhau thì một lúc sau nhìn vào hoàn cảnh xung quanh cũng đủ khiến hai người họ khiếp sợ.
Chỉ thấy trong đêm tối, có một đống lửa và một bó đuốc được thắp sáng, dưới chân là đất bằng, có một đám người mặc quần áo làm từ rơm và đay thô, vây xung quanh các cô hát hò nhảy múa!
Bọn họ có nam cũng có nữ, trên mặt lại được bôi trét các ký hiệu kỳ lạ, vẽ ra cơ thể họ nhìn qua vô cùng đáng sợ.
Những ca từ mà họ hát các cô không hiểu gì cả, thực tế họ còn giống như niệm kinh bái tế thì hơn.
“Chị, cái này là như thế nào? Đây là đâu? Mà tại sao chúng ta lại ở đây?” Theo bản năng Cố Hề Hề lập tức bắt lấy tay Vân Mạc Dung, bất an nhìn qua: “Họ đang muốn làm cái gì vậy?”
Mặt mày Vân Mạc Dung cũng tràn đầy hoảng sợ, nửa ngày sau mới lên tiếng hỏi: “Hề Hề! Cơ thể em thế nào rồi? Em có thể rời đi không?”
Cố Hề Hề dùng sức gật đầu: “Nhưng mà, bây giờ chúng ta có thể rời khỏi đây sao?”
Vân Mạc Dung lấy lại bình tĩnh, nhanh chóng hạ giọng nói với Cố Hề Hề:
“Bọn họ nhảy múa xung quanh chúng ta, chắc đây là một loại nghi thức! Chị giữ chân bọn họ, em chạy nhanh đi! Đừng quay đầu lại biết không? Cứ nhìn thẳng phía trước mà chạy!”
“Không được!” Cố Hề Hề lập tức trở tay nắm lấy tay Vân Mạc Dung:
“Chị, chị có biết không, sau khi chị xảy ra chuyện, trong nhà gần như phát điên rồi! Em tới là để tìm chị, kết quả cũng… Mặc kệ thế nào, em đều sẽ không bỏ chị lại một mình! Muốn đi thì cùng nhau đi, muốn ở lại thì cùng nhau ở lại!”
“Em đó con nhóc này, sao lại không nghe lời như vậy?” Vân Mạc Dung buột miệng thốt ra.