Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 892
Chương 892
Có một vài cái cây rất lớn, quả thực là một cây biến thành cả khu rừng.
Tán cây che bầu trời, thân cây thẳng đứng, cành cây rậm rạp, có thể to bằng cánh tay của một người đàn ông trưởng thành, chồng chéo lên nhau, tạo thành một cái mái nhà tự nhiên.
Ở bên dưới cái mái nhà tự nhiên này, chính là chỗ ở của đám người này.
Mỗi một con nhộng lớn, chính là một căn nhà của bọn họ.
Cố Hề Hề còn đang nghĩ thầm, những người này làm sao để ra vào con nhộng, liền nhìn thấy vô số đứa trẻ, nắm lấy cành cây lơ lửng đang rũ xuống, thân thể linh hoạt lắc tới lắc lui, giống như con khỉ nhỏ, chui vào con nhộng.
Cố Hề Hề: “…”
Vân Mạc Dung nhanh chóng nhìn toàn cảnh xung quanh, từ con nhộng lớn nhỏ và số lượng, nhanh chóng tính ra dân cư cư trú trong cái bộ lạc này, không sai biệt lắm có khoảng hơn hai nghìn người.
Đúng là một cái bộ lạc không nhỏ!
Con người nơi đây, toàn thân đều vẽ ký hiệu màu trắng, nam nữ đều có, có đơn giản, có phức tạp.
Vân Mạc Dung lại phát hiện, ký hiệu của bọn họ không phải đều giống nhau.
Nói vậy, mấy cái ký hiệu này, cũng có ý nghĩa tượng trưng một cách cụ thể.
Lúc này, vài người dẫn theo các cô trở về, hướng về phía các cô nói tràng giang đại hải, Cố Hề Hề và Vân Mạc Dung vẫn không thể nghe hiểu thế nào cả.
“Chị, bọn họ rốt cuộc muốn chúng ta làm cái gì?” Cố Hề Hề nhỏ giọng hỏi:
“Không phải tính toán giam lỏng chúng ta đó chứ?”
“Cũng khó nói.” Vân Mạc Dung chân mày nhăn lại:
“Nơi này có hơn hai nghìn người, chỉ sợ là chúng ta không thể chạy thoát.”
Cố Hề Hề vừa nghe xong, đáy lòng cũng trầm xuống:
“Đúng vậy, cũng không biết bên Tư Thần bọn họ thế nào rồi! Em mất tích, chắc chắn tâm trạng của anh ấy cũng sa sút không kém!”
“Hiện tại cũng không biện pháp khác, chỉ có thể đi một bước tính một bước.” Vân Mạc Dung kéo tay Cố Hề Hề, nói:
“Đối phương phí hết công sức, bắt chúng ta lại đây, chắc chắn là có mục đích. Chúng ta phải thật cẩn thận!”
“Vâng!” Cố Hề Hề dùng sức gật đầu.
Đám người vây quanh Cố Hề Hề và Vân Mạc Dung tiếp tục đi về phía trước.
Hai người nhanh chóng bị dẫn đến trước một ngôi nhà lớn ở trên cây nằm trên mặt đất.
Nói là ngôi nhà trên cây, thật sự là ngôi nhà trên cây.
Ngôi nhà được cấu tạo bởi những cành lá của hai cái cây đan xen vào nhau.
Trên thân cây treo rất nhiều loại thịt khô, còn có một số hạt giống cây trồng.
Cố Hề Hề và Vân Mạc Dung cũng không biết ngôi nhà trên cây này dùng để làm gì, nên hai người chỉ có thể thận trọng bước vào.
Vừa bước vào ngôi nhà trên cây, cảnh tượng trước mắt thật khiến người ta kinh ngạc.
Bên trong không hề sơ sài như trong tưởng tưởng, trong ngôi nhà vậy mà lại được sắp xếp rất gọn gàng và sạch sẽ.
Có một vài cái cây rất lớn, quả thực là một cây biến thành cả khu rừng.
Tán cây che bầu trời, thân cây thẳng đứng, cành cây rậm rạp, có thể to bằng cánh tay của một người đàn ông trưởng thành, chồng chéo lên nhau, tạo thành một cái mái nhà tự nhiên.
Ở bên dưới cái mái nhà tự nhiên này, chính là chỗ ở của đám người này.
Mỗi một con nhộng lớn, chính là một căn nhà của bọn họ.
Cố Hề Hề còn đang nghĩ thầm, những người này làm sao để ra vào con nhộng, liền nhìn thấy vô số đứa trẻ, nắm lấy cành cây lơ lửng đang rũ xuống, thân thể linh hoạt lắc tới lắc lui, giống như con khỉ nhỏ, chui vào con nhộng.
Cố Hề Hề: “…”
Vân Mạc Dung nhanh chóng nhìn toàn cảnh xung quanh, từ con nhộng lớn nhỏ và số lượng, nhanh chóng tính ra dân cư cư trú trong cái bộ lạc này, không sai biệt lắm có khoảng hơn hai nghìn người.
Đúng là một cái bộ lạc không nhỏ!
Con người nơi đây, toàn thân đều vẽ ký hiệu màu trắng, nam nữ đều có, có đơn giản, có phức tạp.
Vân Mạc Dung lại phát hiện, ký hiệu của bọn họ không phải đều giống nhau.
Nói vậy, mấy cái ký hiệu này, cũng có ý nghĩa tượng trưng một cách cụ thể.
Lúc này, vài người dẫn theo các cô trở về, hướng về phía các cô nói tràng giang đại hải, Cố Hề Hề và Vân Mạc Dung vẫn không thể nghe hiểu thế nào cả.
“Chị, bọn họ rốt cuộc muốn chúng ta làm cái gì?” Cố Hề Hề nhỏ giọng hỏi:
“Không phải tính toán giam lỏng chúng ta đó chứ?”
“Cũng khó nói.” Vân Mạc Dung chân mày nhăn lại:
“Nơi này có hơn hai nghìn người, chỉ sợ là chúng ta không thể chạy thoát.”
Cố Hề Hề vừa nghe xong, đáy lòng cũng trầm xuống:
“Đúng vậy, cũng không biết bên Tư Thần bọn họ thế nào rồi! Em mất tích, chắc chắn tâm trạng của anh ấy cũng sa sút không kém!”
“Hiện tại cũng không biện pháp khác, chỉ có thể đi một bước tính một bước.” Vân Mạc Dung kéo tay Cố Hề Hề, nói:
“Đối phương phí hết công sức, bắt chúng ta lại đây, chắc chắn là có mục đích. Chúng ta phải thật cẩn thận!”
“Vâng!” Cố Hề Hề dùng sức gật đầu.
Đám người vây quanh Cố Hề Hề và Vân Mạc Dung tiếp tục đi về phía trước.
Hai người nhanh chóng bị dẫn đến trước một ngôi nhà lớn ở trên cây nằm trên mặt đất.
Nói là ngôi nhà trên cây, thật sự là ngôi nhà trên cây.
Ngôi nhà được cấu tạo bởi những cành lá của hai cái cây đan xen vào nhau.
Trên thân cây treo rất nhiều loại thịt khô, còn có một số hạt giống cây trồng.
Cố Hề Hề và Vân Mạc Dung cũng không biết ngôi nhà trên cây này dùng để làm gì, nên hai người chỉ có thể thận trọng bước vào.
Vừa bước vào ngôi nhà trên cây, cảnh tượng trước mắt thật khiến người ta kinh ngạc.
Bên trong không hề sơ sài như trong tưởng tưởng, trong ngôi nhà vậy mà lại được sắp xếp rất gọn gàng và sạch sẽ.
Bình luận facebook