Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 913
Chương 913
Chỉ có một cơ hội cuối cùng mà thôi!
Phải để cho Vân Mạc Dung sinh ra đứa trẻ là nhà chiêm tinh kế tiếp!
Nói không chừng đứa bé này có thể trở thành đại tư tế mới, dẫn dắt bộ tộc Nhiễm tiếp tục sống sót!
Đại tư tế nghĩ đến đây, tinh thần lập tức chấn động triệu tập người của bộ lạc họp, chuẩn bị chống cự người bên ngoài xâm lược!
Người của bộ lạc Nhiễm thấy đại tư tế bị thương, trừ những người cần thiết chiến đấu ra, những người khác rối rít quỳ đầy đất, miệng lẩm bẩm cầu phúc cho đại tư tế.
Đại tư tế chính là người đứng đầu tinh thần cho bộ lạc bọn họ.
Nếu như đại tư tế chết mà bọn họ lại không có đại tư tế mới thì mọi người sẽ vô cùng hoảng sợ.
Đại tư tế nhìn hành động của các thành viên trong bộ lạc, đáy lòng không khỏi cười khổ.
Đấy chính là điều khác nhau của văn minh loài người sao?
Nếu như là ở bên ngoài phát hiện người trong gia tộc mình bị thương, trước tiên sẽ vội vàng đưa đi bệnh viện cấp cứu chứ không phải quỳ trên đất cầu nguyện nha!
Chỉ là cho dù như thế nào thì anh ta cũng phải bảo vệ những gia đình cuối cùng của bộ lạc Nhiễm thật tốt!
Bên ngoài bộ lạc.
Tưởng Dật Hải mang theo người tới, mỗi người đều điều khiển một loại máy móc phong điểu.
Trên thân phong điểu mang máy thu hình nên có thể nhanh chóng nhìn rõ ràng hoàn cảnh xung quanh.
Chính nhờ những máy thu hình của phong điểu mới giúp mọi người nhanh chóng đuổi tới đây.
Mặt Tiểu B đầy hâm mộ nói: “Nếu như cậu Tưởng tới sớm một chút thì có thể nhanh chóng tìm ra bọn họ rồi.”
Tưởng Dật Hải mặt đầy áy náy: “Đều là tôi sai, làm trễ nải nhiều thời gian như vậy của mọi người.”
Mộc Nhược Na nhìn máy vi tính cứng ngắc trong tay, chắc chắn vị trí phía trước nói: “Bây giờ nói cái này có ích lợi gì cơ chứ? Hề Hề và Mạc Dung cũng đã mất tích lâu như vậy rồi, phải nhanh chóng tìm được người đi!”
Vừa lúc đó, Hirayama Jiro đột nhiên mở miệng nói: “Tôi tìm được rồi, các cậu nhìn xem!”
Tất cả mọi người đều vây quanh Hirayama Jiro nhìn qua.
Chỉ thấy máy vi tính trong tay Hirayama Jiro thoáng hiện lên một hình ảnh.
Trong hình, từng con nhộng lớn như một cái nhà treo ở trên cây rậm rạp chằng chịt đếm không hết, nhìn thoáng qua thôi cũng khiến da đầu sợ hãi.
“Đây là nơi quỷ quái gì vậy?” Mộc Nhược Na không nhịn được kêu lên: “Đây là nơi ở của loài người sao? Loài người ở nơi này lại bị rơi ở phía sau nhiều như vậy ư? Họ sẽ không xây nhà sao?”
“Mỗi một bộ lạc đều có đặc điểm riêng, có lẽ đặc điểm của bọn họ chính là những kén tằm lớn như thế này.” Tưởng Dật Hải nói: “Đi, đi qua nhìn một chút xem! Tất cả mọi người hãy lên tinh thần luôn luôn cảnh giác, phát sinh nguy hiểm thì phải lập tức phản kích ngay!”
Tất cả mọi người đều mang theo tinh thần phấn khởi: “Rõ.”
Rốt cuộc phải kết thúc rồi sao?
Lòng của mọi người đều dấy lên tia hy vọng.
Hirayama Jiro cho mỗi người uống đủ loại thuốc phá huỷ thần kinh, thời điểm gặp phải phiền toái sẽ dứt khoát ra tay!
Chỉ có một cơ hội cuối cùng mà thôi!
Phải để cho Vân Mạc Dung sinh ra đứa trẻ là nhà chiêm tinh kế tiếp!
Nói không chừng đứa bé này có thể trở thành đại tư tế mới, dẫn dắt bộ tộc Nhiễm tiếp tục sống sót!
Đại tư tế nghĩ đến đây, tinh thần lập tức chấn động triệu tập người của bộ lạc họp, chuẩn bị chống cự người bên ngoài xâm lược!
Người của bộ lạc Nhiễm thấy đại tư tế bị thương, trừ những người cần thiết chiến đấu ra, những người khác rối rít quỳ đầy đất, miệng lẩm bẩm cầu phúc cho đại tư tế.
Đại tư tế chính là người đứng đầu tinh thần cho bộ lạc bọn họ.
Nếu như đại tư tế chết mà bọn họ lại không có đại tư tế mới thì mọi người sẽ vô cùng hoảng sợ.
Đại tư tế nhìn hành động của các thành viên trong bộ lạc, đáy lòng không khỏi cười khổ.
Đấy chính là điều khác nhau của văn minh loài người sao?
Nếu như là ở bên ngoài phát hiện người trong gia tộc mình bị thương, trước tiên sẽ vội vàng đưa đi bệnh viện cấp cứu chứ không phải quỳ trên đất cầu nguyện nha!
Chỉ là cho dù như thế nào thì anh ta cũng phải bảo vệ những gia đình cuối cùng của bộ lạc Nhiễm thật tốt!
Bên ngoài bộ lạc.
Tưởng Dật Hải mang theo người tới, mỗi người đều điều khiển một loại máy móc phong điểu.
Trên thân phong điểu mang máy thu hình nên có thể nhanh chóng nhìn rõ ràng hoàn cảnh xung quanh.
Chính nhờ những máy thu hình của phong điểu mới giúp mọi người nhanh chóng đuổi tới đây.
Mặt Tiểu B đầy hâm mộ nói: “Nếu như cậu Tưởng tới sớm một chút thì có thể nhanh chóng tìm ra bọn họ rồi.”
Tưởng Dật Hải mặt đầy áy náy: “Đều là tôi sai, làm trễ nải nhiều thời gian như vậy của mọi người.”
Mộc Nhược Na nhìn máy vi tính cứng ngắc trong tay, chắc chắn vị trí phía trước nói: “Bây giờ nói cái này có ích lợi gì cơ chứ? Hề Hề và Mạc Dung cũng đã mất tích lâu như vậy rồi, phải nhanh chóng tìm được người đi!”
Vừa lúc đó, Hirayama Jiro đột nhiên mở miệng nói: “Tôi tìm được rồi, các cậu nhìn xem!”
Tất cả mọi người đều vây quanh Hirayama Jiro nhìn qua.
Chỉ thấy máy vi tính trong tay Hirayama Jiro thoáng hiện lên một hình ảnh.
Trong hình, từng con nhộng lớn như một cái nhà treo ở trên cây rậm rạp chằng chịt đếm không hết, nhìn thoáng qua thôi cũng khiến da đầu sợ hãi.
“Đây là nơi quỷ quái gì vậy?” Mộc Nhược Na không nhịn được kêu lên: “Đây là nơi ở của loài người sao? Loài người ở nơi này lại bị rơi ở phía sau nhiều như vậy ư? Họ sẽ không xây nhà sao?”
“Mỗi một bộ lạc đều có đặc điểm riêng, có lẽ đặc điểm của bọn họ chính là những kén tằm lớn như thế này.” Tưởng Dật Hải nói: “Đi, đi qua nhìn một chút xem! Tất cả mọi người hãy lên tinh thần luôn luôn cảnh giác, phát sinh nguy hiểm thì phải lập tức phản kích ngay!”
Tất cả mọi người đều mang theo tinh thần phấn khởi: “Rõ.”
Rốt cuộc phải kết thúc rồi sao?
Lòng của mọi người đều dấy lên tia hy vọng.
Hirayama Jiro cho mỗi người uống đủ loại thuốc phá huỷ thần kinh, thời điểm gặp phải phiền toái sẽ dứt khoát ra tay!