-
Chương 22
2 giờ trưa, tại thành phố Kuala Lumpur, thủ đô của Malaysia.
Từ Trấn Khiêm đang đứng trong phòng tổng thống của khách sạn 5 sao Mandarin Oriental, anh vừa ký kết xong một hiệp ước dành toàn quyền chi phối dầu mỏ, và cung cấp vũ trang cho quân đội nước này.
Miếng kính cường lực to lớn màu xanh da trời bao phủ toàn bộ căn phòng rộng 4,789 mét vuông, mang đến phong cảnh 360 độ cho chủ nhân nơi đây. Thân thể cao lớn 1m8 của Từ Trấn Khiêm đang đứng nhìn xuống quang cảnh tuyệt đẹp phía dưới, anh là một điểm đen nổi bật và cũng là điểm nhấn duy nhất giữa một màu xanh bao la. Càng tỏa ra quyền lực cực hạng và uy lực tối cao của mình.
Là một ông trùm xã hội đen trong thế giới hắc bạch, có thể nói, Từ Trấn Khiêm đã thành công đổi đen sang trắng, và ngược lại.
Anh có thể ngồi cùng bàn với các nguyên thủ quốc gia, bàn về chính trị, vũ trang, kinh tế, vận động xã hội...Hoặc ở một nơi nào đó, không chút ánh sáng, điều khiển thế giới ngầm, từ buôn bán vũ khí, thuốc phiện, sòng bài, vũ trường...tất cả đều có sự chi phối của anh.
Tốc độ làm việc luôn là vài bước trước người khác, thủ đoạn độc ác, ra tay triệt để, không để lại manh mối hay mầm mống nào. Thư thái lại thâm trầm, ánh mắt mang ý cười huyễn hoặc khiến đối phương vô thức mà nghĩ người đàn ông này không mấy nghiêm túc. Thẳng đến khi anh ra tay, mới giật mình hoàn hồn, hóa ra là chưa bao giờ bỡn cợt.
Lần này cũng vậy, chiến lược đã được anh sắp đặt từ trước, vô thanh vô tức mà đánh bại không ít đối thủ, mà bọn họ đến bây giờ vẫn chưa biết mình vừa mất đi một hợp đồng béo bở, càng không hay biết là thua cho Từ Trấn Khiêm anh.
"Chuẩn bị trực thăng, 15 phút nữa quay về Đài Loan." Giọng Từ Trấn Khiêm trầm ổn truyền xuống hai thuộc hạ là Phong Phi vừa quay trở lại sau khi tiễn biệt 3 nguyên thủ quốc gia. Từ Trấn Khiêm ánh mắt hơi nhíu lại, nhìn xa xăm. Anh nâng tay, đặt điếu sigar vào giữa đôi môi lạnh của mình, hút lấy một hơi.
***
Cách Malaysia 3,119 kilometer, thành phố Đài Bắc.
Tại Biệt thự Khuyển Viên,
Hai ngày qua Khả Vi đang tiêu hóa 4 điều luật Từ Trấn Khiêm đề ra cho cô, nếu cô muốn tiếp tục đến quán bar Angels làm việc.
À, là cánh cửa duy nhất để hướng đến bầu trời xanh bao la.
Nhưng, thực sự là nuốt không trôi!
Kiểu điều luật này đúng như kiểu "nằm gai nếm mật":
1) Không vào phòng VIP nào nếu như không có chồng cô, Từ Trấn Khiêm ở đó.
2) 7 giờ tối phải trở về căn biệt thự.
3) Không làm phục vụ.
4) Một tuần chỉ được đến Angels hai lần.
Vâng, là kiểu " cho em một chút, để em muốn thêm, sau đó em không kiềm chế được, mà phạm luật. Dĩ nhiên, anh sẽ không bắt em tại trận, nhưng sẽ để em phạm luật, rồi sau đó một lần mà đường đường chính chính giam cầm em!"
Chỉ có điều là không ghi ra bằng giấy trắng mực đen mà thôi!
Giống như miếng phô mai thơm ngon của Pháp, đặt ngay chính giữa cái bã dính chuột.
Hít một hơi thật sâu...Khả Vi dùng hết sức bình sinh, nhấn một nút trên điện thoại, gửi đi tin nhắn:
Em đồng ý với yêu cầu của anh, Ác Ma!
- Em đồng ý với yêu cầu của anh. (Ác Ma!) => deleted...
*Bip*
- Excellent! Ác Ma nhắn lại.
Quạ bay đầy đầu cô.
Lập tức thay đồ đến Angels, cô phải tận dụng từng ngày!
Khoan đã!...làm sao để chị Yến đồng ý với những điều kiện trên mà không cần phải nói ra chồng cô là ai?
Ồ!!!
Khả Vi thả người rơi tự do trên cái giường lớn, thân thể xinh đẹp đập xuống giường lớn rồi lại tâng lên...
Tiếng nức uất ức, bất mãn bật ra giữa miệng...
"Holy shit!!!!!"
***
20 phút sau, Khả Vi ung dung đi xuống dưới lầu, trên tay là một cái giỏ giấy nhỏ, bên trong là một cái đầm suông màu đỏ ánh vàng hiệu Versace, là quà hối lộ cho chị Yến!
Đồ đạc Từ Trấn Khiêm mua cho cô rất nhiều, cô chưa mặc bộ nào, ngoại trừ đồ ngủ ra. Vậy thì "mượn hoa hiến Phật".
Khi nhìn thấy Khả Vi đang hùng dũng bước ra cánh cửa dày của căn biệt thự, cả bọn người A Luân đều tối sầm mặt...
Khả Vi vui vẻ bước đến, hỏi xoáy một câu "Các anh...có nhu cầu ở trong phòng lạnh, uống chút rượu và nghe nhạc, xem sexy dancers hay không? À, đồng thời cũng làm tròn trách nhiệm của mình nữa!"
♤Chiến thuật #101 trong việc đàm phán: Biết người, biết ta. Luôn luôn nói ra nhu cầu có lợi cho đối phương trước.
Khả Vi miệng cười không thể duyên hơn, gương mặt thanh tú xinh đẹp.
Mắt kính tròng lớn màu đồng đen dắt trên mái đầu, tóc rũ tự nhiên hai bên, màu caramel đen nâu, lượn sóng nhẹ nhàng. Chiếc áo thun màu đen, hở chéo lộ ra một bờ vai xinh. Váy jean màu xanh biển bạc, dài ngang đầu gối, cùng với đôi giày boots màu đen nhung cao đến mắt cá chân...Một tay cô móc vào túi trước, tay kia cầm một cái giỏ nhỏ, quắt ra sau vai.
Khả Vi rút tay ra, đưa ra phía trước...A Luân rớt mồ hôi, nụ cười khổ sở, anh đưa tay ra, cả hai bắt tay nhau.
Từ Trấn Khiêm đang đứng trong phòng tổng thống của khách sạn 5 sao Mandarin Oriental, anh vừa ký kết xong một hiệp ước dành toàn quyền chi phối dầu mỏ, và cung cấp vũ trang cho quân đội nước này.
Miếng kính cường lực to lớn màu xanh da trời bao phủ toàn bộ căn phòng rộng 4,789 mét vuông, mang đến phong cảnh 360 độ cho chủ nhân nơi đây. Thân thể cao lớn 1m8 của Từ Trấn Khiêm đang đứng nhìn xuống quang cảnh tuyệt đẹp phía dưới, anh là một điểm đen nổi bật và cũng là điểm nhấn duy nhất giữa một màu xanh bao la. Càng tỏa ra quyền lực cực hạng và uy lực tối cao của mình.
Là một ông trùm xã hội đen trong thế giới hắc bạch, có thể nói, Từ Trấn Khiêm đã thành công đổi đen sang trắng, và ngược lại.
Anh có thể ngồi cùng bàn với các nguyên thủ quốc gia, bàn về chính trị, vũ trang, kinh tế, vận động xã hội...Hoặc ở một nơi nào đó, không chút ánh sáng, điều khiển thế giới ngầm, từ buôn bán vũ khí, thuốc phiện, sòng bài, vũ trường...tất cả đều có sự chi phối của anh.
Tốc độ làm việc luôn là vài bước trước người khác, thủ đoạn độc ác, ra tay triệt để, không để lại manh mối hay mầm mống nào. Thư thái lại thâm trầm, ánh mắt mang ý cười huyễn hoặc khiến đối phương vô thức mà nghĩ người đàn ông này không mấy nghiêm túc. Thẳng đến khi anh ra tay, mới giật mình hoàn hồn, hóa ra là chưa bao giờ bỡn cợt.
Lần này cũng vậy, chiến lược đã được anh sắp đặt từ trước, vô thanh vô tức mà đánh bại không ít đối thủ, mà bọn họ đến bây giờ vẫn chưa biết mình vừa mất đi một hợp đồng béo bở, càng không hay biết là thua cho Từ Trấn Khiêm anh.
"Chuẩn bị trực thăng, 15 phút nữa quay về Đài Loan." Giọng Từ Trấn Khiêm trầm ổn truyền xuống hai thuộc hạ là Phong Phi vừa quay trở lại sau khi tiễn biệt 3 nguyên thủ quốc gia. Từ Trấn Khiêm ánh mắt hơi nhíu lại, nhìn xa xăm. Anh nâng tay, đặt điếu sigar vào giữa đôi môi lạnh của mình, hút lấy một hơi.
***
Cách Malaysia 3,119 kilometer, thành phố Đài Bắc.
Tại Biệt thự Khuyển Viên,
Hai ngày qua Khả Vi đang tiêu hóa 4 điều luật Từ Trấn Khiêm đề ra cho cô, nếu cô muốn tiếp tục đến quán bar Angels làm việc.
À, là cánh cửa duy nhất để hướng đến bầu trời xanh bao la.
Nhưng, thực sự là nuốt không trôi!
Kiểu điều luật này đúng như kiểu "nằm gai nếm mật":
1) Không vào phòng VIP nào nếu như không có chồng cô, Từ Trấn Khiêm ở đó.
2) 7 giờ tối phải trở về căn biệt thự.
3) Không làm phục vụ.
4) Một tuần chỉ được đến Angels hai lần.
Vâng, là kiểu " cho em một chút, để em muốn thêm, sau đó em không kiềm chế được, mà phạm luật. Dĩ nhiên, anh sẽ không bắt em tại trận, nhưng sẽ để em phạm luật, rồi sau đó một lần mà đường đường chính chính giam cầm em!"
Chỉ có điều là không ghi ra bằng giấy trắng mực đen mà thôi!
Giống như miếng phô mai thơm ngon của Pháp, đặt ngay chính giữa cái bã dính chuột.
Hít một hơi thật sâu...Khả Vi dùng hết sức bình sinh, nhấn một nút trên điện thoại, gửi đi tin nhắn:
Em đồng ý với yêu cầu của anh, Ác Ma!
- Em đồng ý với yêu cầu của anh. (Ác Ma!) => deleted...
*Bip*
- Excellent! Ác Ma nhắn lại.
Quạ bay đầy đầu cô.
Lập tức thay đồ đến Angels, cô phải tận dụng từng ngày!
Khoan đã!...làm sao để chị Yến đồng ý với những điều kiện trên mà không cần phải nói ra chồng cô là ai?
Ồ!!!
Khả Vi thả người rơi tự do trên cái giường lớn, thân thể xinh đẹp đập xuống giường lớn rồi lại tâng lên...
Tiếng nức uất ức, bất mãn bật ra giữa miệng...
"Holy shit!!!!!"
***
20 phút sau, Khả Vi ung dung đi xuống dưới lầu, trên tay là một cái giỏ giấy nhỏ, bên trong là một cái đầm suông màu đỏ ánh vàng hiệu Versace, là quà hối lộ cho chị Yến!
Đồ đạc Từ Trấn Khiêm mua cho cô rất nhiều, cô chưa mặc bộ nào, ngoại trừ đồ ngủ ra. Vậy thì "mượn hoa hiến Phật".
Khi nhìn thấy Khả Vi đang hùng dũng bước ra cánh cửa dày của căn biệt thự, cả bọn người A Luân đều tối sầm mặt...
Khả Vi vui vẻ bước đến, hỏi xoáy một câu "Các anh...có nhu cầu ở trong phòng lạnh, uống chút rượu và nghe nhạc, xem sexy dancers hay không? À, đồng thời cũng làm tròn trách nhiệm của mình nữa!"
♤Chiến thuật #101 trong việc đàm phán: Biết người, biết ta. Luôn luôn nói ra nhu cầu có lợi cho đối phương trước.
Khả Vi miệng cười không thể duyên hơn, gương mặt thanh tú xinh đẹp.
Mắt kính tròng lớn màu đồng đen dắt trên mái đầu, tóc rũ tự nhiên hai bên, màu caramel đen nâu, lượn sóng nhẹ nhàng. Chiếc áo thun màu đen, hở chéo lộ ra một bờ vai xinh. Váy jean màu xanh biển bạc, dài ngang đầu gối, cùng với đôi giày boots màu đen nhung cao đến mắt cá chân...Một tay cô móc vào túi trước, tay kia cầm một cái giỏ nhỏ, quắt ra sau vai.
Khả Vi rút tay ra, đưa ra phía trước...A Luân rớt mồ hôi, nụ cười khổ sở, anh đưa tay ra, cả hai bắt tay nhau.
Bình luận facebook