Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 426
Chương 426:
“Ông ta làm cái gì?”
Hoắc Tùng Quân vừa dứt lời, Triệu Khôi Vĩ liền gấp không chờ nổi nói: “Ngày đầu tiên ông ta tiến vào công ty đã bắt đầu đi khắp nơi tìm hiểu chuyện của mảnh đất ngoại ô phía Tây, trăm phương nghìn kế tiếp xúc với tổ hạng mục, dụng ý quá rõ ràng”
Hoắc Tùng Quân cúi đầu cười lạnh một chút: “Tôi phát hiện chuyện Diệp Văn Bình là hàng giả, nhưng xem ra Ngô Thành Nam vẫn chưa biết, tôi đã đánh giá cao anh ta rồi”
Lúc trước anh và Thẩm Anh Hòa đã nghĩ đến trường hợp xấu nhất, ai có thể nghĩ đến Ngô Thành Nam lại tự tin như vậy chứ, tự tin bản thân mình không có cách nào phát hiện ra chân tướng, khiến Diệp Văn Bình ngày đầu tiên đã bắt đầu hành động.
Hoắc Tùng Quân trầm ngâm vài giây, nói với Triệu Khôi Vĩ: “Cho người mà chúng ta thấy ổn, vào lúc thích hợp để lộ ra một số đồ vật cho Diệp Văn Bình xem”
Anh nói ý vị sâu xa, Triệu Khôi Vĩ theo anh lâu như vậy, nháy mắt đã hiểu, gật đầu cười nói: “Yên tâm đi tổng giám đốc Hoắc, tôi sẽ để cho ông ta nhìn thấy đồ vật mà ông ta muốn”
Sau khi cúp điện thoại, Bạch Hoài An tiếp đón Hoắc Tùng Quân lên xe, hỏi: “Có phải trong công ty có chuyện gì rồi hay không?”
Hoắc Tùng Quân lắc đầu: “Không phải chuyện gì lớn, hôm nay Diệp Văn Bình nhập chức.”
Anh nói, đưa chuyện mà Triệu Khôi Vĩ nói cho anh nói cho Bạch Hoài An.
“Hoắc Kỳ và Ngô thị trong phương diện làm ăn và xuất hiện bộ phận rất ít, tại sao lại muốn tranh đoạt mảnh đất ngoại ô phía Tây với anh?”
Hoắc Tùng Quân cười giải thích: “Lúc trước Hoắc Kỳ và Ngô thị quả thật không có quá nhiều cuộc làm ăn trùng hợp, thế nhưng lúc trước An thị giao cho Ngô thị một bộ phận sản nghiệp, sau khi An thị phá sản, Hoắc Kỳ cũng tiếp nhận một bộ phận khác, lúc làm ăn cũng có gặp nhau, mảnh đất ngoại ô phía Tây kia, Hoắc Kỳ dùng để xây nhà xưởng, Ngô thị phỏng chừng cũng là mục đích này”
Bạch Hoài An bừng tỉnh, sau đó ánh mắt lạnh băng: “Cái tên hàng giả này, thì ra là có chủ ý như vậy, thế nhưng anh nhất định phải chú ý, không thể để cho ông ta nắm được chỗ trống, nguy hại đến Hoắc Kỳ”
Diệp Văn Bình dù sao cũng là người của Ngô Thành Nam, ở Hoắc.
Kỳ, không chú ý một chút, ai biết ông ta sẽ làm cái gì, lỡ như thật sự sơ sẩy một cái, đến lúc đó chỉ sợ bổ cứu cũng không kịp.
Hoắc Tùng Quân thấy cô lo lắng cho chính mình, cười xoa xoa mái tóc dài của cô: “Yên tâm đi, anh đã nói Triệu Khôi Vĩ lúc nào cũng phải nhìn chăm chằm ông ta, không làm được chuyện gì, hơn nữa, anh cũng không có sắp xếp cho ông ta tiếp xúc đến công tác quan trọng, cho dù ông ta có xem được tư liệu nào cũng là do anh để cho ông ta xem được”
Bạch Hoài An lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.
Ông cụ ngồi ở phía trước nghe được hai người đối thoại, ánh mắt nặng nề phân phó cho Hoắc Tùng Quân: “Chờ đến khi mọi chuyện chấm dứt, thì hãy công bố cho mọi người ân nhân cứu mạng chân chính của cháu, không thể để cho hàng giả chiếm tiện nghỉ được, cũng không thể để cho bố của Hoài An thiệt thòi: Hoắc Tùng Quân gật gật đầu: “Vâng, ông nội, cháu sẽ sắp xếp thật tốt”
Ánh mắt của Bạch Hoài An có chút lộ vẻ xúc đông, nhìn nhìn ông cụ, lại nhìn nhìn Hoắc Tùng Quân, ngón tay trắng nõn lặng lẽ nắm lấy bàn tay to của anh, nắm lấy thật chặt.
Hoắc Tùng Quân đã nhận ra động tác của cô, bàn tay to nắm lấy, giọng nói khàn khàn: “Hoài An, anh biết biết bố của em không thích khoa trương, thế nhưng lúc trước ông ấy đã chịu nhiều uất ức rồi, chúng ta nhất định phải nghĩ cách giúp ông ấy xứng danh”
An Bích Hà tuy rằng bị trừng phạt, thế nhưng phỏng chừng qua không bao lâu là có thể ra ngoài rồi, chuyện của Bạch Quang Nhât bị truyền đi rộng rãi khiến cho nhiều người biết, đối với cô ta mà nói cũng coi như là một loại áp lực, khiến cho cô ta không gây ra sóng gió gì.
Bạch Hoài An gật gật đầu: “Được, chúng ta cùng nhau để cho bố của em xứng danhI”
‘Vào mấy ngày sạu, Hoắc Tùng Quân từng bước đi làm, Bạch Hoài An ngoại trừ hỗ trợ cùng nhau chuẩn bị chuyện đính hôn, chính là đi xem tiến trình trang hoàng văn phòng.
Vốn rằng lại lần nữa nhìn thấy Ngô Thành Nam và vị hôn thê của anh ta đến buổi đính hôn, thế nhưng không nghĩ tới chỉ mới mấy ngày, cô lại gặp được hai người bọn họ.
Hôm nay, Bạch Hoài An từ văn phòng ra, vừa lúc thấy nơi gần cửa hàng ở quảng trường, Trương Kim Liên và Ngô Thành Nam đang đứng đối diện.
Khuôn mặt của Ngô Thành Nam dịu dàng, cúi đầu nói chuyện với Trương Kim Liên, biểu cảm của cô gái nhỏ dịu ngoan, một bên gật đầu một bên nói chuyện với anh ta.
Qua không bao lâu, Ngô Thành Nam liền lái xe rời đi, Trương Kim Liên đứng ở ven đường, chờ xe của nhà họ Trương đến đón cô, vừa nhấc đầu liền đối diện với ánh mắt của Bạch Hoài An.
Đôi mắt của cô gái nhỏ lập tức sáng lên, trên gương mặt thanh tú lộ ra sự đỏ ửng giống như quả táo, vui sướng phất tay với Bạch Hoài An.
Vốn là Bạch Hoài An không muốn có tiếp xúc gì với hai người bọn họ, thế nhưng bị một cô gái nhỏ nhiệt tình như vậy bắt chuyện, ngay tức khắc có chút không biết làm sao.
Cô xấu hổ mà vẫy vẫy tay với Trương Kim Liên, đang chuẩn bị rời đi liền thấy Trương Kim Liên xuyên qua đường cái, lộc cộc chạy đến chỗ của cô.
“Chị Bạch!” Âm thanh của cô thanh thúy, đôi mắt lóe sáng mà nhìn mặt của Bạch Hoài An, nháy mắt một cái cũng không.
Bạch Hoài An bị cô nhìn chằm chằm chăm chú như vậy, có chút không được tự nhiên: “Cô Trương, chào cô”
Trương Kim Liên phản ứng lại, vội vàng nói: “Đừng gọi em là cô Trương, gọi em là “Kim Liên” đi, người trong nhà em đều gọi em như vậy, em nghe người ta gọi chị là “Bạch Hoài An”, em có thể gọi chị là “Hoài An” không?”
Khi cô ta nói, tất cả ánh mắt đều là chờ mong làm cho Bạch Hoài An buồn bực. chính mình và cô ta chỉ mới gặp mặt một lần, hơn nữa xác định, phía trước tuyệt đối không có liên hệ gì với nhau, tại sao cô gái nhỏ này lại nhiệt tình với cô như vậy.
Bạch Hoài An rất chán ghét Ngô Thành Nam, vốn tưởng tưởng ghét ai ghét cả tông chỉ họ hàng, kết quả nhìn thấy đôi mắt thanh triệt đơn thuần của cô ta, Bạch Hoài An cũng không có chút chán ghét nào với cô gái này Cô mím môi, bất đắc dĩ gật đầu: “Được cô Trương..”
“Kim Liên!” Trương Kim Liên nhanh chóng sửa đúng.
Bạch Hoài An không còn cách nào khác, chỉ có thể theo cô: “Được, Kim Liên”
Trương Kim Liên vừa nghe cô kêu tên của mình, thần sắc hưng phấn: “Hoài An, tôi và Ngô Thành Nam đi dạo phố, công ty của anh ấy có việc nên rời đi trước, tôi đang đợi xe của nhà tôi đến đón. Trời nóng như vậy, cô tới nơi này có chuyện gì không?”
Bạch Hoài An thấy cô vô cùng nhiệt tình mà thẳng thắn toàn bộ chuyện của chính mình, cô cũng không có gì giấu giếm, chỉ chỉ trên đầu nói: “Tôi chuẩn bị ở chỗ đây mở phòng làm việc cá nhân, trong khoảng thời gian này đang trang hoàng, hôm nay tôi lại đây xem”
Trương Kim Liên ngửa đầu nhìn nhìn, biểu cảm lộ ra sùng bái: “Ừm, tôi biết, lúc trước có xem qua tin của cô, cô thật là lợi hại, tuổi trẻ như vậy mà đã có thể ở tuần lễ thời trang Paris tổ chức trưng bày triển lãm”
Lúc mà cô gái này khích lệ người khác, tràn đây chân thành, cho dù Bạch Hoài An không phải cái loại người hư vinh nhưng khi nghe thấy, trong lòng cũng vô cùng vui vẻ.
“Đều do hào quang của Cách Lệ Tâm, nếu không thì với lý lịch của tôi, cơ hội đi tuần lễ thời trang cũng không có.”
Trương Kim Liên lắc đầu, không tán đồng nói: “Vận khí cũng là một loại thực lực, tôi nghe nói Cách Lệ Tâm vô cùng nghiêm khắc, có thể được cô ấy lựa chọn, thực lực của cô nhất định không tệ”
Sau khi cô ta nói xong, vô cùng thân mật lôi kéo Bạch Hoài An, dẫn cô sang cửa hàng đồ uống ở bên ngoài: “Bên ngoài trời quá nóng, chúng ta đi uống nước trước đi, tôi mời cô”
Bạch Hoài An chóng mặt bị cô ta kéo đi đến cửa hàng đồ uống, lúc phản ứng lại, vậy mà đã kết bạn Facebook với Trương Kim Liên.
Trương Kim Liên lấy di động, mừng rỡ giống như một con chuột hamster nhỏ, đôi mắt lóe sáng nhìn cô, nhìn từ gương mặt đến bả vai.
Ngay khu Bạch Hoài An chịu đựng đến cực hạn, đột nhiên mở miệng: “Hoài An, cô lớn lên thật là đẹp mắt, làn da cũng trắng, giống như là sáng lên vậy đó, cô chăm sóc như thế nào vậy?”
Trương Kim Liên ở trong cái vòng này, những người xung quanh lớn lên đều không xấu, cũng đã tiếp xúc với nhiều nữ ngôi sao nổi danh xinh đẹp, thế nhưng thật sự chưa thấy giống như Bạch Hoài An, kinh diễm như vậy.
Hơn nữa cô cũng đã quan sát thật lâu. An này tuyệt đối là đẹp tự nhiên, tuyệt đi là đã phẫu thuật thẩm mỹ.
Ngay cả làn da cũng là được trời ưu ái, vừa nãy hai người vừa mới ở dưới nắng phơi một lát, làn da của chính mình đều đen đi một chút. Vậy mà Bạch Hoài An chỉ là phiếm hồng rất nhỏ, còn điểm cho làn da trắng nõn, làm làn da vừa trắng vừa phiếm hồng như trong truyện tranh đặc biệt xinh đẹp.
Bạch Hoài An vừa mới nãy vẫn còn buồn bực cô vì cứ nhìn bản thân mình, nhưng khi cô ta vừa nói, lập tức rõ ràng.
Cái cô gái nhỏ này chính là một cô gái vô cùng yêu cái đẹp, khó trách ánh mắt đầu tiên, đôi mắt liền lóe sáng rồi nhìn chằm chăm chính mình, lúc ấy cô còn tưởng rằng chính mình có cái gì không ổn, hấp dẫn lực chú ý của cô gái nhỏ.
Biết được cô ta không có gì ác ý hoặc là ý tưởng khác, trong lòng Bạch Hoài An rốt cuộc khoan khoái, trả lời: “Mỹ phẩm dưỡng da là do Hoắc Tùng Quân giúp tôi đặt mua, tôi cũng không quá chú ý, lúc trở về tôi chụp cho cô xem xem”
lương mặt của Bạch Hoài là chưa từng tiểu phẫu, hoặc Từ khi hai người ở chung một chỗ, những việc này cô đều không cần nhọc lòng, đều là Hoắc Tùng Quân giúp cô đặt mua.
Đồ dùng của nhà họ Hoắc, mỹ phẩm dưỡng da đều là đặt riêng, mẹ Hoắc cũng thường xuyên đưa mỹ phẩm dưỡng da cho cô, đồ vật chai lọ bình chai các thứ một đống lớn, cô cũng không nhớ nổi.
Trương Kim Liên nghe được cái tên “Hoắc Tùng Quân” này liền sửng sốt một chút, người xung quanh của cô ta đối với đôi Hoắc Tùng Quân và Bạch Hoài An này rất không xem trọng.
Theo cô ta biết, bối cảnh gia đình Bạch Hoài An bình thường, bố mẹ mấy năm trước đều qua đời, tuy rằng bản thân vô cùng ưu tú, thế nhưng đối với hào môn mà nói, cho dù hai bên có yêu thích nhau thì khi kết hôn đều phải xem qua dòng dõi Giống như cô và Ngô Thành Nam vậy.
Cho nên sau khi thiệp đính hôn của Hoắc Tùng Quân và Bạch Hoài An phát ra, Trương Kim Liên có nghe nói về hai người, nói Hoắc Tùng Quân đối với Bạch Hoài An chỉ là bị sắc đẹp mê hoặc, hoặc là đầu óc nóng lên, chờ tình cảm mãnh liệt qua đi thì sự chênh lệch của hai người liền sẽ biểu hiện ra thôi.
Đến lúc đó Bạch Hoài An tuyệt đối là bị vứt bỏ.
Thế nhưng Trương Kim Liên nhớ tới lần trước khi nhìn thấy cảnh tượng của hai người, Bạch Hoài An và Hoắc Tùng Quân, còn có mẹ Hoắc đều có cảm tình không tồi, hơn nữa vừa nãy trong lúc vô tình cô cũng đã nói.
Trong lòng Trương Kim Liên có một loại dự cảm, có lẽ hôn nhân hai người sẽ đi rất xa.
Nhưng mà cô ta cũng chưa từng thấy qua, trong cái giới này có người chồng nào sẽ tinh tế đến mức ngay cả đồ dùng các thứ cho vợ cũng chuẩn bị, mà người nọ là Hoắc Tùng Quân, nên càng khiến cho người khác kinh ngạc.
“Ông ta làm cái gì?”
Hoắc Tùng Quân vừa dứt lời, Triệu Khôi Vĩ liền gấp không chờ nổi nói: “Ngày đầu tiên ông ta tiến vào công ty đã bắt đầu đi khắp nơi tìm hiểu chuyện của mảnh đất ngoại ô phía Tây, trăm phương nghìn kế tiếp xúc với tổ hạng mục, dụng ý quá rõ ràng”
Hoắc Tùng Quân cúi đầu cười lạnh một chút: “Tôi phát hiện chuyện Diệp Văn Bình là hàng giả, nhưng xem ra Ngô Thành Nam vẫn chưa biết, tôi đã đánh giá cao anh ta rồi”
Lúc trước anh và Thẩm Anh Hòa đã nghĩ đến trường hợp xấu nhất, ai có thể nghĩ đến Ngô Thành Nam lại tự tin như vậy chứ, tự tin bản thân mình không có cách nào phát hiện ra chân tướng, khiến Diệp Văn Bình ngày đầu tiên đã bắt đầu hành động.
Hoắc Tùng Quân trầm ngâm vài giây, nói với Triệu Khôi Vĩ: “Cho người mà chúng ta thấy ổn, vào lúc thích hợp để lộ ra một số đồ vật cho Diệp Văn Bình xem”
Anh nói ý vị sâu xa, Triệu Khôi Vĩ theo anh lâu như vậy, nháy mắt đã hiểu, gật đầu cười nói: “Yên tâm đi tổng giám đốc Hoắc, tôi sẽ để cho ông ta nhìn thấy đồ vật mà ông ta muốn”
Sau khi cúp điện thoại, Bạch Hoài An tiếp đón Hoắc Tùng Quân lên xe, hỏi: “Có phải trong công ty có chuyện gì rồi hay không?”
Hoắc Tùng Quân lắc đầu: “Không phải chuyện gì lớn, hôm nay Diệp Văn Bình nhập chức.”
Anh nói, đưa chuyện mà Triệu Khôi Vĩ nói cho anh nói cho Bạch Hoài An.
“Hoắc Kỳ và Ngô thị trong phương diện làm ăn và xuất hiện bộ phận rất ít, tại sao lại muốn tranh đoạt mảnh đất ngoại ô phía Tây với anh?”
Hoắc Tùng Quân cười giải thích: “Lúc trước Hoắc Kỳ và Ngô thị quả thật không có quá nhiều cuộc làm ăn trùng hợp, thế nhưng lúc trước An thị giao cho Ngô thị một bộ phận sản nghiệp, sau khi An thị phá sản, Hoắc Kỳ cũng tiếp nhận một bộ phận khác, lúc làm ăn cũng có gặp nhau, mảnh đất ngoại ô phía Tây kia, Hoắc Kỳ dùng để xây nhà xưởng, Ngô thị phỏng chừng cũng là mục đích này”
Bạch Hoài An bừng tỉnh, sau đó ánh mắt lạnh băng: “Cái tên hàng giả này, thì ra là có chủ ý như vậy, thế nhưng anh nhất định phải chú ý, không thể để cho ông ta nắm được chỗ trống, nguy hại đến Hoắc Kỳ”
Diệp Văn Bình dù sao cũng là người của Ngô Thành Nam, ở Hoắc.
Kỳ, không chú ý một chút, ai biết ông ta sẽ làm cái gì, lỡ như thật sự sơ sẩy một cái, đến lúc đó chỉ sợ bổ cứu cũng không kịp.
Hoắc Tùng Quân thấy cô lo lắng cho chính mình, cười xoa xoa mái tóc dài của cô: “Yên tâm đi, anh đã nói Triệu Khôi Vĩ lúc nào cũng phải nhìn chăm chằm ông ta, không làm được chuyện gì, hơn nữa, anh cũng không có sắp xếp cho ông ta tiếp xúc đến công tác quan trọng, cho dù ông ta có xem được tư liệu nào cũng là do anh để cho ông ta xem được”
Bạch Hoài An lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.
Ông cụ ngồi ở phía trước nghe được hai người đối thoại, ánh mắt nặng nề phân phó cho Hoắc Tùng Quân: “Chờ đến khi mọi chuyện chấm dứt, thì hãy công bố cho mọi người ân nhân cứu mạng chân chính của cháu, không thể để cho hàng giả chiếm tiện nghỉ được, cũng không thể để cho bố của Hoài An thiệt thòi: Hoắc Tùng Quân gật gật đầu: “Vâng, ông nội, cháu sẽ sắp xếp thật tốt”
Ánh mắt của Bạch Hoài An có chút lộ vẻ xúc đông, nhìn nhìn ông cụ, lại nhìn nhìn Hoắc Tùng Quân, ngón tay trắng nõn lặng lẽ nắm lấy bàn tay to của anh, nắm lấy thật chặt.
Hoắc Tùng Quân đã nhận ra động tác của cô, bàn tay to nắm lấy, giọng nói khàn khàn: “Hoài An, anh biết biết bố của em không thích khoa trương, thế nhưng lúc trước ông ấy đã chịu nhiều uất ức rồi, chúng ta nhất định phải nghĩ cách giúp ông ấy xứng danh”
An Bích Hà tuy rằng bị trừng phạt, thế nhưng phỏng chừng qua không bao lâu là có thể ra ngoài rồi, chuyện của Bạch Quang Nhât bị truyền đi rộng rãi khiến cho nhiều người biết, đối với cô ta mà nói cũng coi như là một loại áp lực, khiến cho cô ta không gây ra sóng gió gì.
Bạch Hoài An gật gật đầu: “Được, chúng ta cùng nhau để cho bố của em xứng danhI”
‘Vào mấy ngày sạu, Hoắc Tùng Quân từng bước đi làm, Bạch Hoài An ngoại trừ hỗ trợ cùng nhau chuẩn bị chuyện đính hôn, chính là đi xem tiến trình trang hoàng văn phòng.
Vốn rằng lại lần nữa nhìn thấy Ngô Thành Nam và vị hôn thê của anh ta đến buổi đính hôn, thế nhưng không nghĩ tới chỉ mới mấy ngày, cô lại gặp được hai người bọn họ.
Hôm nay, Bạch Hoài An từ văn phòng ra, vừa lúc thấy nơi gần cửa hàng ở quảng trường, Trương Kim Liên và Ngô Thành Nam đang đứng đối diện.
Khuôn mặt của Ngô Thành Nam dịu dàng, cúi đầu nói chuyện với Trương Kim Liên, biểu cảm của cô gái nhỏ dịu ngoan, một bên gật đầu một bên nói chuyện với anh ta.
Qua không bao lâu, Ngô Thành Nam liền lái xe rời đi, Trương Kim Liên đứng ở ven đường, chờ xe của nhà họ Trương đến đón cô, vừa nhấc đầu liền đối diện với ánh mắt của Bạch Hoài An.
Đôi mắt của cô gái nhỏ lập tức sáng lên, trên gương mặt thanh tú lộ ra sự đỏ ửng giống như quả táo, vui sướng phất tay với Bạch Hoài An.
Vốn là Bạch Hoài An không muốn có tiếp xúc gì với hai người bọn họ, thế nhưng bị một cô gái nhỏ nhiệt tình như vậy bắt chuyện, ngay tức khắc có chút không biết làm sao.
Cô xấu hổ mà vẫy vẫy tay với Trương Kim Liên, đang chuẩn bị rời đi liền thấy Trương Kim Liên xuyên qua đường cái, lộc cộc chạy đến chỗ của cô.
“Chị Bạch!” Âm thanh của cô thanh thúy, đôi mắt lóe sáng mà nhìn mặt của Bạch Hoài An, nháy mắt một cái cũng không.
Bạch Hoài An bị cô nhìn chằm chằm chăm chú như vậy, có chút không được tự nhiên: “Cô Trương, chào cô”
Trương Kim Liên phản ứng lại, vội vàng nói: “Đừng gọi em là cô Trương, gọi em là “Kim Liên” đi, người trong nhà em đều gọi em như vậy, em nghe người ta gọi chị là “Bạch Hoài An”, em có thể gọi chị là “Hoài An” không?”
Khi cô ta nói, tất cả ánh mắt đều là chờ mong làm cho Bạch Hoài An buồn bực. chính mình và cô ta chỉ mới gặp mặt một lần, hơn nữa xác định, phía trước tuyệt đối không có liên hệ gì với nhau, tại sao cô gái nhỏ này lại nhiệt tình với cô như vậy.
Bạch Hoài An rất chán ghét Ngô Thành Nam, vốn tưởng tưởng ghét ai ghét cả tông chỉ họ hàng, kết quả nhìn thấy đôi mắt thanh triệt đơn thuần của cô ta, Bạch Hoài An cũng không có chút chán ghét nào với cô gái này Cô mím môi, bất đắc dĩ gật đầu: “Được cô Trương..”
“Kim Liên!” Trương Kim Liên nhanh chóng sửa đúng.
Bạch Hoài An không còn cách nào khác, chỉ có thể theo cô: “Được, Kim Liên”
Trương Kim Liên vừa nghe cô kêu tên của mình, thần sắc hưng phấn: “Hoài An, tôi và Ngô Thành Nam đi dạo phố, công ty của anh ấy có việc nên rời đi trước, tôi đang đợi xe của nhà tôi đến đón. Trời nóng như vậy, cô tới nơi này có chuyện gì không?”
Bạch Hoài An thấy cô vô cùng nhiệt tình mà thẳng thắn toàn bộ chuyện của chính mình, cô cũng không có gì giấu giếm, chỉ chỉ trên đầu nói: “Tôi chuẩn bị ở chỗ đây mở phòng làm việc cá nhân, trong khoảng thời gian này đang trang hoàng, hôm nay tôi lại đây xem”
Trương Kim Liên ngửa đầu nhìn nhìn, biểu cảm lộ ra sùng bái: “Ừm, tôi biết, lúc trước có xem qua tin của cô, cô thật là lợi hại, tuổi trẻ như vậy mà đã có thể ở tuần lễ thời trang Paris tổ chức trưng bày triển lãm”
Lúc mà cô gái này khích lệ người khác, tràn đây chân thành, cho dù Bạch Hoài An không phải cái loại người hư vinh nhưng khi nghe thấy, trong lòng cũng vô cùng vui vẻ.
“Đều do hào quang của Cách Lệ Tâm, nếu không thì với lý lịch của tôi, cơ hội đi tuần lễ thời trang cũng không có.”
Trương Kim Liên lắc đầu, không tán đồng nói: “Vận khí cũng là một loại thực lực, tôi nghe nói Cách Lệ Tâm vô cùng nghiêm khắc, có thể được cô ấy lựa chọn, thực lực của cô nhất định không tệ”
Sau khi cô ta nói xong, vô cùng thân mật lôi kéo Bạch Hoài An, dẫn cô sang cửa hàng đồ uống ở bên ngoài: “Bên ngoài trời quá nóng, chúng ta đi uống nước trước đi, tôi mời cô”
Bạch Hoài An chóng mặt bị cô ta kéo đi đến cửa hàng đồ uống, lúc phản ứng lại, vậy mà đã kết bạn Facebook với Trương Kim Liên.
Trương Kim Liên lấy di động, mừng rỡ giống như một con chuột hamster nhỏ, đôi mắt lóe sáng nhìn cô, nhìn từ gương mặt đến bả vai.
Ngay khu Bạch Hoài An chịu đựng đến cực hạn, đột nhiên mở miệng: “Hoài An, cô lớn lên thật là đẹp mắt, làn da cũng trắng, giống như là sáng lên vậy đó, cô chăm sóc như thế nào vậy?”
Trương Kim Liên ở trong cái vòng này, những người xung quanh lớn lên đều không xấu, cũng đã tiếp xúc với nhiều nữ ngôi sao nổi danh xinh đẹp, thế nhưng thật sự chưa thấy giống như Bạch Hoài An, kinh diễm như vậy.
Hơn nữa cô cũng đã quan sát thật lâu. An này tuyệt đối là đẹp tự nhiên, tuyệt đi là đã phẫu thuật thẩm mỹ.
Ngay cả làn da cũng là được trời ưu ái, vừa nãy hai người vừa mới ở dưới nắng phơi một lát, làn da của chính mình đều đen đi một chút. Vậy mà Bạch Hoài An chỉ là phiếm hồng rất nhỏ, còn điểm cho làn da trắng nõn, làm làn da vừa trắng vừa phiếm hồng như trong truyện tranh đặc biệt xinh đẹp.
Bạch Hoài An vừa mới nãy vẫn còn buồn bực cô vì cứ nhìn bản thân mình, nhưng khi cô ta vừa nói, lập tức rõ ràng.
Cái cô gái nhỏ này chính là một cô gái vô cùng yêu cái đẹp, khó trách ánh mắt đầu tiên, đôi mắt liền lóe sáng rồi nhìn chằm chăm chính mình, lúc ấy cô còn tưởng rằng chính mình có cái gì không ổn, hấp dẫn lực chú ý của cô gái nhỏ.
Biết được cô ta không có gì ác ý hoặc là ý tưởng khác, trong lòng Bạch Hoài An rốt cuộc khoan khoái, trả lời: “Mỹ phẩm dưỡng da là do Hoắc Tùng Quân giúp tôi đặt mua, tôi cũng không quá chú ý, lúc trở về tôi chụp cho cô xem xem”
lương mặt của Bạch Hoài là chưa từng tiểu phẫu, hoặc Từ khi hai người ở chung một chỗ, những việc này cô đều không cần nhọc lòng, đều là Hoắc Tùng Quân giúp cô đặt mua.
Đồ dùng của nhà họ Hoắc, mỹ phẩm dưỡng da đều là đặt riêng, mẹ Hoắc cũng thường xuyên đưa mỹ phẩm dưỡng da cho cô, đồ vật chai lọ bình chai các thứ một đống lớn, cô cũng không nhớ nổi.
Trương Kim Liên nghe được cái tên “Hoắc Tùng Quân” này liền sửng sốt một chút, người xung quanh của cô ta đối với đôi Hoắc Tùng Quân và Bạch Hoài An này rất không xem trọng.
Theo cô ta biết, bối cảnh gia đình Bạch Hoài An bình thường, bố mẹ mấy năm trước đều qua đời, tuy rằng bản thân vô cùng ưu tú, thế nhưng đối với hào môn mà nói, cho dù hai bên có yêu thích nhau thì khi kết hôn đều phải xem qua dòng dõi Giống như cô và Ngô Thành Nam vậy.
Cho nên sau khi thiệp đính hôn của Hoắc Tùng Quân và Bạch Hoài An phát ra, Trương Kim Liên có nghe nói về hai người, nói Hoắc Tùng Quân đối với Bạch Hoài An chỉ là bị sắc đẹp mê hoặc, hoặc là đầu óc nóng lên, chờ tình cảm mãnh liệt qua đi thì sự chênh lệch của hai người liền sẽ biểu hiện ra thôi.
Đến lúc đó Bạch Hoài An tuyệt đối là bị vứt bỏ.
Thế nhưng Trương Kim Liên nhớ tới lần trước khi nhìn thấy cảnh tượng của hai người, Bạch Hoài An và Hoắc Tùng Quân, còn có mẹ Hoắc đều có cảm tình không tồi, hơn nữa vừa nãy trong lúc vô tình cô cũng đã nói.
Trong lòng Trương Kim Liên có một loại dự cảm, có lẽ hôn nhân hai người sẽ đi rất xa.
Nhưng mà cô ta cũng chưa từng thấy qua, trong cái giới này có người chồng nào sẽ tinh tế đến mức ngay cả đồ dùng các thứ cho vợ cũng chuẩn bị, mà người nọ là Hoắc Tùng Quân, nên càng khiến cho người khác kinh ngạc.
Bình luận facebook