Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 434
Chương 434
Bạch Hoài An nghe thấy lời này của Hoắc Tùng Quân, cũng chuẩn bị ngẩng đầu, nhìn xem ông cụ Ngô định nói gì, đột nhiên cảm giác váy của mình bị ai kéo nhẹ một cái.
Giờ cô mới phát hiện không biết từ lúc nào, Trương Kim Liên đã chạy xuống khỏi sân khấu, đang đứng bên cạnh mình.
Hốc mắt cô nhóc ửng đỏ, mím môi, tủi thân nhìn cô.
Lúc này Bạch Hoài An mới nhớ tới, mẹ An làm náo loạn tiệc đính hôn, làm ầm ï không chỉ tiệc đính hôn của Ngô Thành Nam, mà còn có một nhân vật khác chính là Trương Kim Liên.
Bây giờ cũng là tiệc đính hôn của cô nhóc, là sự kiện trọng đại trong cuộc đời cô ấy, kết quả xảy ra chuyện như thế này, mọi người đều chú ý vào trên người nhà họ Ngô và Ngô Thành Nam, lại không để ý chút nào tới người nhà họ Trương và Trương Kim Liên cả.
Bạch Hoài An nhìn cô bé nhếch môi, không biết tại sao, trong lòng sinh ra một chút áy náy.
Cô ấy biết trước mẹ An sẽ náo loạn tiệc đính hôn này, Trương Kim Liên xem cô là bạn bè, nhưng mà cô lại không có nói cho cô bé biết, cảm thấy việc này vẫn có một phần lỗi của cô.
Vẻ mặt Bạch Hoài An dịu dàng, sờ sờ tóc của cô bé, hỏi: “Kim Liên, tại sao em chạy đến đây rồi?”
Trong lòng Trương Kim Liên cảm thấy rất tủi thân, nghe thấy giọng nói dịu dàng của cô, hốc mắt có phần ướt át: “Hoài An, em không muốn đính hôn với Ngô Thành Nam”
Bạch Hoài An ngây người, chuyện đã vậy thì thuận lợi hơn nhiều rồi, ý định của cô cũng là không muốn để Trương Kim Liên đính hôn.
Ngô Thành Nam chính là một cái hố to, gả cho anh ta liền tương đương với việc tự mình nhảy vào hố lửa rồi.
Nhưng mà đúng ở lập trường của cô quả thật không có cách nào thuyết phục được Trương Kim Liên, cô nhóc có suy nghĩ của mình, cô chỉ có thể chờ Trương Kim Liên tự mình tỉnh ngộ.
Không ngờ cô bé lại tỉnh ngộ nhanh như vậy.
Hoắc Tùng Quân với đám người Châu Hữu Thiên cũng chú ý tới Trương Kim Liên, vừa quay đầu chỉ nghe thấy chuyện cô bé nói mình không muốn đính hôn, vẻ mặt cả đám đều có chút sững sờ.
Châu Hữu Thiên thậm chí còn đang len lén suy đoán, Trương Kim Liên đột nhiên không muốn đính hôn nữa, không phải bởi vì chuyện Ngô Thành Nam đi đứng có vấn đề bị truyền ra đi.
Trương Kim Liên mím môi, mắt hạnh đỏ bừng: “Trước đó em cảm thấy nhà họ Ngô có ít người, tình huống trong nhà sẽ đơn giản, ông cụ Ngô cũng rất thấu tình đạt lý. Mặc dù Ngô Thành Nam trong ngoài bất nhất, nhưng mà bên ngoài vẫn là một quân tử, so với những người khác trong vòng luẩn quẩn này vẫn khá hơn một chút, nhưng mà bây giờ, em có chút không chắc chắn rồi”
Nhà họ Trương với nhà họ An trên nhiều khía cạnh cũng rất môn đăng hộ đối.
Ví dụ như gia cảnh không trên không dưới, không tính là cao sang, nhưng mà cũng không thấp. Bố mẹ cũng chỉ có một đứa con gái là cô ta, sau này gia sản khẳng định cũng sẽ rơi vào trong tay cô ta rồi.
Điểm bất đồng duy nhất chính là, bố mẹ Trương thật sự rất tốt với cô ta, từ nhỏ đã cưng chiều cô, mới cưng chiều cô ta ra tính cách vẫn có thể duy trì nét ngây thơ như vậy.
Nhưng mà cô ta ngây thơ không có nghĩa là cô ta ngu ngốc.
Ngô Thành Nam ăn cơm trước kẻng, lừa An Bích Hà, âm thầm chiếm đoạt sản nghiệp nhà họ An, cuối cùng bỏ rơi An Bích Hà.
Mới vừa rồi mẹ An gây chuyện ồn ào, sau tình huống này, Trương Kim Liên suy nghĩ những chuyện này, trong lòng càng lo sợ, sợ mình là An Bích Hà tiếp theo.
Nhà họ Trương cũng sẽ trở thành nhà họ An tiếp theo, bị Ngô Thành Nam cưỡng chiếm mất.
Trương Kim Liên đơn giản giải thích hai câu, Bạch Hoài An kinh ngạc, không ngờ cô ta hiểu được rõ ràng như thế, chẳng qua đây cũng là chuyện tốt.
Cô nở nụ cười, vuốt ve gương mặt xinh đẹp dịu dàng của Trương Kim Liên, dịu dàng nói: “Nếu như em đã nghĩ vậy, thì thương lượng với bố mẹ cho tốt, bọn họ thương em như vậy, chắc chắn sẽ ủng hộ em thôi”
Trong lòng Trương Kim Liên lo sợ bất an, nghe cô nó này, đột nhiên đã bình tĩnh hơn rất nhiều, nở nụ cười ngọt ngào với cô, tựa như là sau cơn mưa trời lại sáng, mây mưa sơ tễ.
“Vâng, Hoài An, cám ơn chị.” Cô ta vừa nói, thừa dịp cô không có phòng bị, cánh tay trực tiếp ôm lấy eo của cô, tham luyến mà hít sâu vào, còn ngửi mùi hương cam quýt nhẹ nhàng trên người Bạch Hoài An.
Mùi thơm nhẹ dịu này, làm cho đầu óc có chút hỗn loạn của cô ta trở nên tỉnh táo hơn rất nhiều.
Chỉ vài giây đồng hồ, cô ta đã buông Bạch Hoài An ra rồi, vẫy tay chào cô, chạy tới bố mẹ Trương.
Đây hết thảy rất nhanh không kịp trở tay, Bạch Hoài An cũng không ngờ cô ta sẽ ôm mình, vẻ mặt ngơ ngác, bố người Hoắc Tùng Quân và Châu Hữu Thiên, Lâm Bách Vĩ cũng ngây ngẩn cả người.
Chờ sau khi cô nhóc chạy đi, Hoắc Tùng Quân mới kịp phản ứng, duỗi tay ra, trực tiếp kéo cô vào trong lòng mình, ôm cô thật chặt, giống như muốn đem hơi thở của cô nhóc loại bỏ hết đi.
Vẻ mặt anh rất căng thẳng, sắc mặt nghiêm túc, động tác lại hết sức ngây thơ. Bạch sau khi Hoài An kịp phản ứng, buồn cười không thôi: “Hoắc Tùng Quân, bọn em đều là phụ nữ, ôm một cái thì đã sao?”
“Phụ nữ cũng không được!” Giọng nói tủi thân của Hoắc Tùng Quân vang lên, anh thật sự không có ngờ được, Trương Kim Liên lại dám làm trò trước mặt anh mà ôm Bạch Hoài An, còn… còn có dám ngửi lung tung trên người cô!
Loại hành động háo sắc đáng phê bình này, anh thật sự không nghĩ tới sẽ xuất hiện được trên người một cô nhóc còn trẻ thế đấy.
“Thật, thật là không biết xấu hổ!” Hoắc Tùng Quân cực kỳ xấu hổ.
Hai người Châu Hữu Thiên cũng đã kịp phản ứng, miệng chậc chậc.
chậc chậc, vẻ mặt phức tạp nhìn Bạch Hoài An: “Hoài An, tôi cho là chỉ có nam giới mới có thể thần hồn điên đảo vì cô mà thôi, không ngờ nhìn cô vậy mà nam nữ đều ăn sạch, cô với Trương Kim Liên mới biết nhau bao lâu, câu được người nhà cô nhóc thích cô như vậy”
Bạch Hoài An sờ sờ lỗ mũi, lời này Châu Hữu Thiên vừa nói, làm sao cảm thấy mình thật sự giống như tra nam câu dẫn cô nhóc người ta vậy.
“Anh đừng có nói hươu nói vượn, cô nhóc người ta chính là đơn thuần yêu thích tôi, chúng tôi đây là có sở thích giống nhau, mới gặp đã thân, cái gì nam nữ đều ăn sạch, anh suy nghĩ nhiều rồi”
Lâm Bách Vĩ nghe vậy cúi đầu cười khẽ một tiếng, nhắc nhở: “Đừng nói chuyện, Ngô Thành Nam mới vừa liếc mắt qua đám người chúng ta đấy”
Giọng nói Bạch Hoài An hơi chậm lại, nhìn về phía Ngô Thành Nam, vừa lúc nhìn thấy tầm mắt của anh ta thu hồi lại.
Nụ cười trên mặt cô tắt ngấm, thấy anh ta không nhìn mình, mới nhìn qua hướng Trương Kim Liên.
Giờ phút này không có ai chú ý tới bố người nhà họ Trương, bọn họ đang trốn ở góc phòng, len lén thương lượng, vẻ mặt bố mẹ Trương rất nghiêm trọng, nhưng khi nhìn về phía Trương Kim Liên lại hiện vẻ rất đau lòng cho con gái mình.
Cái miệng nhỏ của cô nhóc đang xì xầm nói gì đó, không lâu sau, Bạch Hoài An đã nhìn thấy bố mẹ Trương gật đầu, trên mặt Trương Kim Liên lộ ra nụ cười rạng rỡ.
Trong lòng Bạch Hoài An cũng buông lỏng, e rằng chuyện này hẳn là thành rồi, bố mẹ Trương đã đồng ý từ hôn.
Cô nhìn qua ánh mắt từ ái của bố mẹ Trương, trong lòng khẽ than thở một tiếng, ngày mai sẽ là ngày đính hôn của mình rồi, bố mẹ thương yêu cô nhiều năm như vậy nhưng ngay cả cơ hội tham dự cũng không có.
Đang suy nghĩ thì bàn tay của Hoắc Tùng Quân duỗi tới, nắm chặt tay cô.
Lúc này rốt cuộc ông cụ Ngô cũng thở ra một hơi, được trợ lý dìu đi lên đài, nhìn về phía Ngô Thành Nam, giọng nói uy từ microphone truyền khắp cả phòng yến tiệc.
“Các vị, hôm nay là tiệc đính hôn của cháu Ngô Thành Nam, đột nhiên phát sinh chuyện như vậy, chúng tôi cũng không có dự tính được.
Chẳng qua nếu bà An đã ồn ào qua đi, tôi đây cũng nên giải thích mấy câu, để tránh cho nhà họ Ngô chúng tôi, cháu trai Ngô Thành Nam của tôi bị oan ức, danh tiếng bị hao tổn”
Ông ta vừa nói ánh mắt sắc bén vừa nhìn về phía mẹ An.
Mẹ An mới vừa rồi bị Hoắc Tùng Quân chen ngang vẫn không biết làm sao, vừa thấy tình thế đảo ngược bà ta rất lo lắng, không ngờ ông cụ Ngô thoáng cái đã làm đề tài chuyển tới trên người bà ta.
Bà ta ngẩng đầu, chạm với ánh mắt của ông cụ Ngô, vô thức mà dời mắt đi, không dám nhìn.
Ông cụ Ngô mặc dù lớn tuổi rồi, nhưng mà những chuyện trước kia mẹ An đều đã được nghe từ nhỏ đến lớn, tất nhiên đối với có loại kính sợ tự nhiên đối với ông.
“Bà An, cô luôn mồm nói, nói Ngô Thành Nam phá hủy sự trong sạch của An Bích Hà, lừa thân gạt tình cảm rồi lừa gạt gia sản. Tôi đây cũng muốn hỏi một chút, An Bích Hà nhà các người chẳng lẽ là kẻ ngu ngốc hay sao, cứ ngây ngốc như vậy mà bị Thành Nam nhà chúng tôi lừa gạt?”
Ông cụ Ngô cười lạnh một tiếng: “Bây giờ là xã hội mới, nam nữ gặp gỡ không e ngại gì, chỉ cần lưỡng tình tương duyệt là có thể ở chung một chỗ, tình yêu nam nữ không phải là chuyện rất bình thường sao? Cô luôn mồm nói ‘Trong sạch trong sạch, bây giờ nam nữ ngang hàng như nhau, sự trong sạch của An Bích Hà nhà cô là trong sạch, Ngô Thành Nam nhà chúng tôi chẳng lẽ cũng không phải sao? Tôi cũng có thể nói, mặt khác, Ngô Thành Nam nhà chúng tôi đã bị An Bích Hà phá hủy trong sạch!”
Lời này của ông cụ có thể nói là quá mức táo bạo rồi, cả phòng tiệc vang lên hít sâu liên tục, ngay cả ông nội Hoắc cũng khế mở to miệng, trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt kinh ngạc.
Ông và lão già Ngô này quen biết nhiều năm rồi, hiểu rõ tính tình của ông ta, lãoìa này rất bao che khuyết điểm, hơn nữa vô cùng sĩ diện, có thể nói ra lời nói không biết xấu hổ như vậy, chỉ sợ cũng đã bị làm tức giận quá mức rš Chẳng qua nhà họ Hoắc không có ý định nhúng tay vào chuyện này, ông với đoàn người nhà họ Hoắc mặc dù đều thở dài rồi lại thở dài, nhưng mà lại không có nói một tiếng nào cả.
Bây giờ bọn họ cũng chỉ là khách xem kịch mà thôi.
Mẹ An cũng bị lời nói này của ông cụ Ngô làm cho sợ ngây người, tức giận đến mức lồng ngực lên xuống không ngừng, run rẩy chỉ tay về phía ông cụ Ngô: “Ông, ông cái này lão già kia, tại sao có thể không biết xấu hổ như vậy. Ông mới là đang nói hưu nói vượn, đổi trắng thay đen”
Bạch Hoài An nghe thấy lời này của Hoắc Tùng Quân, cũng chuẩn bị ngẩng đầu, nhìn xem ông cụ Ngô định nói gì, đột nhiên cảm giác váy của mình bị ai kéo nhẹ một cái.
Giờ cô mới phát hiện không biết từ lúc nào, Trương Kim Liên đã chạy xuống khỏi sân khấu, đang đứng bên cạnh mình.
Hốc mắt cô nhóc ửng đỏ, mím môi, tủi thân nhìn cô.
Lúc này Bạch Hoài An mới nhớ tới, mẹ An làm náo loạn tiệc đính hôn, làm ầm ï không chỉ tiệc đính hôn của Ngô Thành Nam, mà còn có một nhân vật khác chính là Trương Kim Liên.
Bây giờ cũng là tiệc đính hôn của cô nhóc, là sự kiện trọng đại trong cuộc đời cô ấy, kết quả xảy ra chuyện như thế này, mọi người đều chú ý vào trên người nhà họ Ngô và Ngô Thành Nam, lại không để ý chút nào tới người nhà họ Trương và Trương Kim Liên cả.
Bạch Hoài An nhìn cô bé nhếch môi, không biết tại sao, trong lòng sinh ra một chút áy náy.
Cô ấy biết trước mẹ An sẽ náo loạn tiệc đính hôn này, Trương Kim Liên xem cô là bạn bè, nhưng mà cô lại không có nói cho cô bé biết, cảm thấy việc này vẫn có một phần lỗi của cô.
Vẻ mặt Bạch Hoài An dịu dàng, sờ sờ tóc của cô bé, hỏi: “Kim Liên, tại sao em chạy đến đây rồi?”
Trong lòng Trương Kim Liên cảm thấy rất tủi thân, nghe thấy giọng nói dịu dàng của cô, hốc mắt có phần ướt át: “Hoài An, em không muốn đính hôn với Ngô Thành Nam”
Bạch Hoài An ngây người, chuyện đã vậy thì thuận lợi hơn nhiều rồi, ý định của cô cũng là không muốn để Trương Kim Liên đính hôn.
Ngô Thành Nam chính là một cái hố to, gả cho anh ta liền tương đương với việc tự mình nhảy vào hố lửa rồi.
Nhưng mà đúng ở lập trường của cô quả thật không có cách nào thuyết phục được Trương Kim Liên, cô nhóc có suy nghĩ của mình, cô chỉ có thể chờ Trương Kim Liên tự mình tỉnh ngộ.
Không ngờ cô bé lại tỉnh ngộ nhanh như vậy.
Hoắc Tùng Quân với đám người Châu Hữu Thiên cũng chú ý tới Trương Kim Liên, vừa quay đầu chỉ nghe thấy chuyện cô bé nói mình không muốn đính hôn, vẻ mặt cả đám đều có chút sững sờ.
Châu Hữu Thiên thậm chí còn đang len lén suy đoán, Trương Kim Liên đột nhiên không muốn đính hôn nữa, không phải bởi vì chuyện Ngô Thành Nam đi đứng có vấn đề bị truyền ra đi.
Trương Kim Liên mím môi, mắt hạnh đỏ bừng: “Trước đó em cảm thấy nhà họ Ngô có ít người, tình huống trong nhà sẽ đơn giản, ông cụ Ngô cũng rất thấu tình đạt lý. Mặc dù Ngô Thành Nam trong ngoài bất nhất, nhưng mà bên ngoài vẫn là một quân tử, so với những người khác trong vòng luẩn quẩn này vẫn khá hơn một chút, nhưng mà bây giờ, em có chút không chắc chắn rồi”
Nhà họ Trương với nhà họ An trên nhiều khía cạnh cũng rất môn đăng hộ đối.
Ví dụ như gia cảnh không trên không dưới, không tính là cao sang, nhưng mà cũng không thấp. Bố mẹ cũng chỉ có một đứa con gái là cô ta, sau này gia sản khẳng định cũng sẽ rơi vào trong tay cô ta rồi.
Điểm bất đồng duy nhất chính là, bố mẹ Trương thật sự rất tốt với cô ta, từ nhỏ đã cưng chiều cô, mới cưng chiều cô ta ra tính cách vẫn có thể duy trì nét ngây thơ như vậy.
Nhưng mà cô ta ngây thơ không có nghĩa là cô ta ngu ngốc.
Ngô Thành Nam ăn cơm trước kẻng, lừa An Bích Hà, âm thầm chiếm đoạt sản nghiệp nhà họ An, cuối cùng bỏ rơi An Bích Hà.
Mới vừa rồi mẹ An gây chuyện ồn ào, sau tình huống này, Trương Kim Liên suy nghĩ những chuyện này, trong lòng càng lo sợ, sợ mình là An Bích Hà tiếp theo.
Nhà họ Trương cũng sẽ trở thành nhà họ An tiếp theo, bị Ngô Thành Nam cưỡng chiếm mất.
Trương Kim Liên đơn giản giải thích hai câu, Bạch Hoài An kinh ngạc, không ngờ cô ta hiểu được rõ ràng như thế, chẳng qua đây cũng là chuyện tốt.
Cô nở nụ cười, vuốt ve gương mặt xinh đẹp dịu dàng của Trương Kim Liên, dịu dàng nói: “Nếu như em đã nghĩ vậy, thì thương lượng với bố mẹ cho tốt, bọn họ thương em như vậy, chắc chắn sẽ ủng hộ em thôi”
Trong lòng Trương Kim Liên lo sợ bất an, nghe cô nó này, đột nhiên đã bình tĩnh hơn rất nhiều, nở nụ cười ngọt ngào với cô, tựa như là sau cơn mưa trời lại sáng, mây mưa sơ tễ.
“Vâng, Hoài An, cám ơn chị.” Cô ta vừa nói, thừa dịp cô không có phòng bị, cánh tay trực tiếp ôm lấy eo của cô, tham luyến mà hít sâu vào, còn ngửi mùi hương cam quýt nhẹ nhàng trên người Bạch Hoài An.
Mùi thơm nhẹ dịu này, làm cho đầu óc có chút hỗn loạn của cô ta trở nên tỉnh táo hơn rất nhiều.
Chỉ vài giây đồng hồ, cô ta đã buông Bạch Hoài An ra rồi, vẫy tay chào cô, chạy tới bố mẹ Trương.
Đây hết thảy rất nhanh không kịp trở tay, Bạch Hoài An cũng không ngờ cô ta sẽ ôm mình, vẻ mặt ngơ ngác, bố người Hoắc Tùng Quân và Châu Hữu Thiên, Lâm Bách Vĩ cũng ngây ngẩn cả người.
Chờ sau khi cô nhóc chạy đi, Hoắc Tùng Quân mới kịp phản ứng, duỗi tay ra, trực tiếp kéo cô vào trong lòng mình, ôm cô thật chặt, giống như muốn đem hơi thở của cô nhóc loại bỏ hết đi.
Vẻ mặt anh rất căng thẳng, sắc mặt nghiêm túc, động tác lại hết sức ngây thơ. Bạch sau khi Hoài An kịp phản ứng, buồn cười không thôi: “Hoắc Tùng Quân, bọn em đều là phụ nữ, ôm một cái thì đã sao?”
“Phụ nữ cũng không được!” Giọng nói tủi thân của Hoắc Tùng Quân vang lên, anh thật sự không có ngờ được, Trương Kim Liên lại dám làm trò trước mặt anh mà ôm Bạch Hoài An, còn… còn có dám ngửi lung tung trên người cô!
Loại hành động háo sắc đáng phê bình này, anh thật sự không nghĩ tới sẽ xuất hiện được trên người một cô nhóc còn trẻ thế đấy.
“Thật, thật là không biết xấu hổ!” Hoắc Tùng Quân cực kỳ xấu hổ.
Hai người Châu Hữu Thiên cũng đã kịp phản ứng, miệng chậc chậc.
chậc chậc, vẻ mặt phức tạp nhìn Bạch Hoài An: “Hoài An, tôi cho là chỉ có nam giới mới có thể thần hồn điên đảo vì cô mà thôi, không ngờ nhìn cô vậy mà nam nữ đều ăn sạch, cô với Trương Kim Liên mới biết nhau bao lâu, câu được người nhà cô nhóc thích cô như vậy”
Bạch Hoài An sờ sờ lỗ mũi, lời này Châu Hữu Thiên vừa nói, làm sao cảm thấy mình thật sự giống như tra nam câu dẫn cô nhóc người ta vậy.
“Anh đừng có nói hươu nói vượn, cô nhóc người ta chính là đơn thuần yêu thích tôi, chúng tôi đây là có sở thích giống nhau, mới gặp đã thân, cái gì nam nữ đều ăn sạch, anh suy nghĩ nhiều rồi”
Lâm Bách Vĩ nghe vậy cúi đầu cười khẽ một tiếng, nhắc nhở: “Đừng nói chuyện, Ngô Thành Nam mới vừa liếc mắt qua đám người chúng ta đấy”
Giọng nói Bạch Hoài An hơi chậm lại, nhìn về phía Ngô Thành Nam, vừa lúc nhìn thấy tầm mắt của anh ta thu hồi lại.
Nụ cười trên mặt cô tắt ngấm, thấy anh ta không nhìn mình, mới nhìn qua hướng Trương Kim Liên.
Giờ phút này không có ai chú ý tới bố người nhà họ Trương, bọn họ đang trốn ở góc phòng, len lén thương lượng, vẻ mặt bố mẹ Trương rất nghiêm trọng, nhưng khi nhìn về phía Trương Kim Liên lại hiện vẻ rất đau lòng cho con gái mình.
Cái miệng nhỏ của cô nhóc đang xì xầm nói gì đó, không lâu sau, Bạch Hoài An đã nhìn thấy bố mẹ Trương gật đầu, trên mặt Trương Kim Liên lộ ra nụ cười rạng rỡ.
Trong lòng Bạch Hoài An cũng buông lỏng, e rằng chuyện này hẳn là thành rồi, bố mẹ Trương đã đồng ý từ hôn.
Cô nhìn qua ánh mắt từ ái của bố mẹ Trương, trong lòng khẽ than thở một tiếng, ngày mai sẽ là ngày đính hôn của mình rồi, bố mẹ thương yêu cô nhiều năm như vậy nhưng ngay cả cơ hội tham dự cũng không có.
Đang suy nghĩ thì bàn tay của Hoắc Tùng Quân duỗi tới, nắm chặt tay cô.
Lúc này rốt cuộc ông cụ Ngô cũng thở ra một hơi, được trợ lý dìu đi lên đài, nhìn về phía Ngô Thành Nam, giọng nói uy từ microphone truyền khắp cả phòng yến tiệc.
“Các vị, hôm nay là tiệc đính hôn của cháu Ngô Thành Nam, đột nhiên phát sinh chuyện như vậy, chúng tôi cũng không có dự tính được.
Chẳng qua nếu bà An đã ồn ào qua đi, tôi đây cũng nên giải thích mấy câu, để tránh cho nhà họ Ngô chúng tôi, cháu trai Ngô Thành Nam của tôi bị oan ức, danh tiếng bị hao tổn”
Ông ta vừa nói ánh mắt sắc bén vừa nhìn về phía mẹ An.
Mẹ An mới vừa rồi bị Hoắc Tùng Quân chen ngang vẫn không biết làm sao, vừa thấy tình thế đảo ngược bà ta rất lo lắng, không ngờ ông cụ Ngô thoáng cái đã làm đề tài chuyển tới trên người bà ta.
Bà ta ngẩng đầu, chạm với ánh mắt của ông cụ Ngô, vô thức mà dời mắt đi, không dám nhìn.
Ông cụ Ngô mặc dù lớn tuổi rồi, nhưng mà những chuyện trước kia mẹ An đều đã được nghe từ nhỏ đến lớn, tất nhiên đối với có loại kính sợ tự nhiên đối với ông.
“Bà An, cô luôn mồm nói, nói Ngô Thành Nam phá hủy sự trong sạch của An Bích Hà, lừa thân gạt tình cảm rồi lừa gạt gia sản. Tôi đây cũng muốn hỏi một chút, An Bích Hà nhà các người chẳng lẽ là kẻ ngu ngốc hay sao, cứ ngây ngốc như vậy mà bị Thành Nam nhà chúng tôi lừa gạt?”
Ông cụ Ngô cười lạnh một tiếng: “Bây giờ là xã hội mới, nam nữ gặp gỡ không e ngại gì, chỉ cần lưỡng tình tương duyệt là có thể ở chung một chỗ, tình yêu nam nữ không phải là chuyện rất bình thường sao? Cô luôn mồm nói ‘Trong sạch trong sạch, bây giờ nam nữ ngang hàng như nhau, sự trong sạch của An Bích Hà nhà cô là trong sạch, Ngô Thành Nam nhà chúng tôi chẳng lẽ cũng không phải sao? Tôi cũng có thể nói, mặt khác, Ngô Thành Nam nhà chúng tôi đã bị An Bích Hà phá hủy trong sạch!”
Lời này của ông cụ có thể nói là quá mức táo bạo rồi, cả phòng tiệc vang lên hít sâu liên tục, ngay cả ông nội Hoắc cũng khế mở to miệng, trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt kinh ngạc.
Ông và lão già Ngô này quen biết nhiều năm rồi, hiểu rõ tính tình của ông ta, lãoìa này rất bao che khuyết điểm, hơn nữa vô cùng sĩ diện, có thể nói ra lời nói không biết xấu hổ như vậy, chỉ sợ cũng đã bị làm tức giận quá mức rš Chẳng qua nhà họ Hoắc không có ý định nhúng tay vào chuyện này, ông với đoàn người nhà họ Hoắc mặc dù đều thở dài rồi lại thở dài, nhưng mà lại không có nói một tiếng nào cả.
Bây giờ bọn họ cũng chỉ là khách xem kịch mà thôi.
Mẹ An cũng bị lời nói này của ông cụ Ngô làm cho sợ ngây người, tức giận đến mức lồng ngực lên xuống không ngừng, run rẩy chỉ tay về phía ông cụ Ngô: “Ông, ông cái này lão già kia, tại sao có thể không biết xấu hổ như vậy. Ông mới là đang nói hưu nói vượn, đổi trắng thay đen”
Bình luận facebook