Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 832
“ Đây mới là người có tình trước sau cũng sẽ về với nhau.”
Lục Niệm Ca ngồi ở chỗ đó, nghe họ nói nhưng không hề lên tiếng.
Tay anh ta lặng yên không tiếng động siết thành quả đấm.
Người có tình sẽ về với nhau sao?
Lúc trước, chẳng phải anh ta và Lăng Mạt Mạt cũng là người có tình sao? nhưng sao cuối cùng tất cả lại chệch hướng, để hôm nay anh phải thấy người mình yêu cưới một người đàn ông khác.
Lý Tình Thâm cùng Lăng Mạt Mạt trên sân khấu cầm mic chuẩn bị nói, phòng khách vốn đang ồn ào bỗng yên tĩnh lại.
MC được mời đến hôm nay là một MC vô cùng nổi tiếng của đài truyền hình thành phố X. MC chào hỏi, sau đó chuyển sang hai nhân vật chính, cầm mic lên, hỏi: “ Lời đầu tiên, tôi chúc hai bạn trăm năm hạnh phúc, tiếp nữa tôi muốn hỏi hai bạn trong ngày đặc biệt như hôm nay, hai bạn muốn nói gì với bạn đời của mình?”
Lý Tình Thâm cùng Lăng Mạt Mạt nhìn nhau, hai người chưa ai lên tiếng. Trên bốn phía phòng khách màn hình huỳnh quang chậm rãi rơi xuống, trong đó là vô số những hình ảnh từng cái chuyển qua.
Mỗi một bức ảnh đều là Lăng Mạt Mạt tươi cười.
Chân trời góc biển Hải Nam, Provence của Pháp, thác nước Niagara của Mỹ, Kiwini của Pháp, Nevis Bridge of Sighs, phía trên là núi tuyết Nhật Nguyệt đồng sáng.”
Lăng Mạt Mạt hơi ngẩn ra, những cảnh này, chụp hồi nào?
Vì sao cô không biết?
Cô quay đầu, nhìn Lý Tình Thâm, Lý Tình Thâm đang cầm mic, chậm rãi mở miệng, nói: “ Tặng em cả cuộc đời, nguyện cùng em già đi, chỉ cần còn được nhìn thấy em, tình yêu của anh không bao giờ thay đổi.”
Tiếp đó là đi mời rượu các bàn, một trăm bàn nếu mỗi bàn uống một ly thì chắc khỏi phải động phòng luôn. Vì vậy, có người đã chuẩn bị cho họ nước khoáng thay cho rượu. Đến khi mời rượu đến bàn của mấy ca sĩ trong ES, Lăng Mạt Mạt cùng Lý Tình Thâm mới nhìn thấy Lục Niệm Ca, không gian có chút ngưng đọng, chưa biết nói gì thì Lục Niệm Ca đứng lên, giơ ly rượu, nói: “ Tôi chúc hai người đầu bạc răng long.”
Lục Niệm Ca cạn sạch ly rượu, không đợi hai người nói gì, liền giơ lên một ly rượu nữa, nói: “ Tôi chúc hai người sẽ sinh được trai gái song toàn.”
Lại giơ lên một ly nữa, nói: “ tôi chúc hai người hạnh phúc viên mãn.”
Anh ta dùng những từ tốt đẹp nhất.
Giọng điệu chân thành.
Không một chút lúng túng.
Lý Tình Thâm Lăng Mạt Mạt cùng nâng chén, tự nhiên bình thường: “Cám ơn!”
Ngay sau đó, hai người xoay người đi sang bàn khác.
Lục Niệm Ca không ngồi xuống, thấy hai người xoay đi, anh ta cũng xoay người đi ra khỏi phòng khách.
Bên ngoài ánh mặt trời sáng loáng, khắp nơi tràn đầy không khí vui sướng.
Điện thoại di động của anh ta vang lên, anh ta nghe, là Giản Thần Hi: “ Niệm Ca, chỉ cần anh gặp tôi, tôi lập tức ký vào đơn ly hôn.”
Lục Niệm Ca cau mày, không nói lời nào.
Giản Thần Hi tiếp tục hỏi lại một lần nữa: “ Niệm Ca, tôi hỏi anh một lần nữa, tôi không đáng để anh gặp mặt sao? Dù là để ly hôn?”
“ Cô biết rồi còn hỏi!” Lục Niệm Ca nhàn nhạt nói, lập tức cúp điện thoại.
Anh ta nhìn lên trời, ánh sáng mặt trời vô cùng chói mắt, thầm nghĩ, Mạt Mạt thật là hạnh phúc, anh ta đã được tận mắt thấy cô kết hôn, người đàn ông kia rất tốt, so ra thì còn tốt hơn anh ta gấp vạn lần, người đó rất yêu cô, so ra chắc cũng hơn anh ta một trăm tỷ lần. Anh ta thấy mừng cho cô thế nhưng bản thân lại không thấy vui mừng.
Khóe mắt anh ta một giọt chất lỏng óng ánh tràn ra, anh ta lấy tay chậm rãi lau, sau đó cất bước, hướng về đường cái nơi xe của mình đi tới.
Mới vừa đi tới giữa đường, bất chợt một chiếc xe lao đến nhằm vào phía anh ta.
Lục Niệm Ca ngồi ở chỗ đó, nghe họ nói nhưng không hề lên tiếng.
Tay anh ta lặng yên không tiếng động siết thành quả đấm.
Người có tình sẽ về với nhau sao?
Lúc trước, chẳng phải anh ta và Lăng Mạt Mạt cũng là người có tình sao? nhưng sao cuối cùng tất cả lại chệch hướng, để hôm nay anh phải thấy người mình yêu cưới một người đàn ông khác.
Lý Tình Thâm cùng Lăng Mạt Mạt trên sân khấu cầm mic chuẩn bị nói, phòng khách vốn đang ồn ào bỗng yên tĩnh lại.
MC được mời đến hôm nay là một MC vô cùng nổi tiếng của đài truyền hình thành phố X. MC chào hỏi, sau đó chuyển sang hai nhân vật chính, cầm mic lên, hỏi: “ Lời đầu tiên, tôi chúc hai bạn trăm năm hạnh phúc, tiếp nữa tôi muốn hỏi hai bạn trong ngày đặc biệt như hôm nay, hai bạn muốn nói gì với bạn đời của mình?”
Lý Tình Thâm cùng Lăng Mạt Mạt nhìn nhau, hai người chưa ai lên tiếng. Trên bốn phía phòng khách màn hình huỳnh quang chậm rãi rơi xuống, trong đó là vô số những hình ảnh từng cái chuyển qua.
Mỗi một bức ảnh đều là Lăng Mạt Mạt tươi cười.
Chân trời góc biển Hải Nam, Provence của Pháp, thác nước Niagara của Mỹ, Kiwini của Pháp, Nevis Bridge of Sighs, phía trên là núi tuyết Nhật Nguyệt đồng sáng.”
Lăng Mạt Mạt hơi ngẩn ra, những cảnh này, chụp hồi nào?
Vì sao cô không biết?
Cô quay đầu, nhìn Lý Tình Thâm, Lý Tình Thâm đang cầm mic, chậm rãi mở miệng, nói: “ Tặng em cả cuộc đời, nguyện cùng em già đi, chỉ cần còn được nhìn thấy em, tình yêu của anh không bao giờ thay đổi.”
Tiếp đó là đi mời rượu các bàn, một trăm bàn nếu mỗi bàn uống một ly thì chắc khỏi phải động phòng luôn. Vì vậy, có người đã chuẩn bị cho họ nước khoáng thay cho rượu. Đến khi mời rượu đến bàn của mấy ca sĩ trong ES, Lăng Mạt Mạt cùng Lý Tình Thâm mới nhìn thấy Lục Niệm Ca, không gian có chút ngưng đọng, chưa biết nói gì thì Lục Niệm Ca đứng lên, giơ ly rượu, nói: “ Tôi chúc hai người đầu bạc răng long.”
Lục Niệm Ca cạn sạch ly rượu, không đợi hai người nói gì, liền giơ lên một ly rượu nữa, nói: “ Tôi chúc hai người sẽ sinh được trai gái song toàn.”
Lại giơ lên một ly nữa, nói: “ tôi chúc hai người hạnh phúc viên mãn.”
Anh ta dùng những từ tốt đẹp nhất.
Giọng điệu chân thành.
Không một chút lúng túng.
Lý Tình Thâm Lăng Mạt Mạt cùng nâng chén, tự nhiên bình thường: “Cám ơn!”
Ngay sau đó, hai người xoay người đi sang bàn khác.
Lục Niệm Ca không ngồi xuống, thấy hai người xoay đi, anh ta cũng xoay người đi ra khỏi phòng khách.
Bên ngoài ánh mặt trời sáng loáng, khắp nơi tràn đầy không khí vui sướng.
Điện thoại di động của anh ta vang lên, anh ta nghe, là Giản Thần Hi: “ Niệm Ca, chỉ cần anh gặp tôi, tôi lập tức ký vào đơn ly hôn.”
Lục Niệm Ca cau mày, không nói lời nào.
Giản Thần Hi tiếp tục hỏi lại một lần nữa: “ Niệm Ca, tôi hỏi anh một lần nữa, tôi không đáng để anh gặp mặt sao? Dù là để ly hôn?”
“ Cô biết rồi còn hỏi!” Lục Niệm Ca nhàn nhạt nói, lập tức cúp điện thoại.
Anh ta nhìn lên trời, ánh sáng mặt trời vô cùng chói mắt, thầm nghĩ, Mạt Mạt thật là hạnh phúc, anh ta đã được tận mắt thấy cô kết hôn, người đàn ông kia rất tốt, so ra thì còn tốt hơn anh ta gấp vạn lần, người đó rất yêu cô, so ra chắc cũng hơn anh ta một trăm tỷ lần. Anh ta thấy mừng cho cô thế nhưng bản thân lại không thấy vui mừng.
Khóe mắt anh ta một giọt chất lỏng óng ánh tràn ra, anh ta lấy tay chậm rãi lau, sau đó cất bước, hướng về đường cái nơi xe của mình đi tới.
Mới vừa đi tới giữa đường, bất chợt một chiếc xe lao đến nhằm vào phía anh ta.
Bình luận facebook