Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1316
CHƯƠNG 1316: HÓA RA ĐỀU LÀ GIẢ (2)
Trác Thanh chắc là không biết chuyện ba của Viên Ngữ bị bệnh, khẳng định không có khả năng đi điều tra bệnh viện ở huyện thành, cho nên lúc đó Trác Hiểu Lam xóa bỏ tư liệu nằm viện ở thành phố A cũng đã làm rất chu đáo!
Đương nhiên, Trác Hiểu Lam chắc là cũng không nghĩ rằng sau tám năm sự việc sẽ lại liên quan đến chuyện năm đó.
“Hôm nay Trác Hiểu Lam còn có thể bức bách Viên Ngữ tự sát chứng minh ba Viên Ngữ có thể còn sống.” Giọng điệu của Hàn Nhã Thanh lúc này vô cùng chắc chắn, nếu không phải ba của Viên Ngữ còn sống, Viên Ngữ sẽ không có khả năng nghe lời Trác Hiểu Lam nói, không thể tự sát.
“Người bây giờ ở đâu?” Giờ phút này Dương Tầm Chiêu cũng đồng ý với lời của Hàn Nhã Thanh, chỉ là ba Viên Ngữ đang ở đâu?
“Chắc chắn không ở bệnh viện nhà họ Trác, nhiều năm như vậy, Viên Ngữ không thể không đi thăm ba mình, đương nhiên, cũng không có khả năng ở trong bệnh viện của Trác Hiểu Lam, dù sao Trác Hiểu Lam làm những việc này đều giấu diếm Trác Thanh, cô ta khẳng định không muốn Trác Thanh có cơ hội phát hiện ra.” Hàn Nhã Thanh trước tiên loại trừ hai nơi này, mặc dù cả hai nơi đều có thiết bị tốt nhất.
“Trác Hiểu Lam chắc là còn có một phòng làm việc không cho người ngoài biết đến.” Dương Tầm Chiêu dù sao cũng quen biết Trác Hiểu Lam lâu như vậy, vẫn khá hiểu Trác Hiểu Lam.
” Đi tìm Trác Thanh đi.” Dương Tầm Chiêu không muốn tốn thời gian điều tra phòng làm việc bí mật của Trác Hiểu Lam, Dương Tầm Chiêu muốn trực tiếp nói ra mọi chuyện.
Chuyện này Trác Thanh có quyền biết nhất, tám năm, cũng đã đến lúc cho Trác Thanh biết chân tướng chuyện năm đó.
“Vâng.” Đối với đề nghị của anh, Hàn Nhã Thanh rất tán thành, Trác Thanh chắc chắn hiểu rõ chuyện của Trác Hiểu Lam nhất, cho nên chuyện này do Trác Thanh ra mặt sẽ đơn giản hơn một chút.
Hơn nữa chuyện này quả thật cũng nên nói cho Trác Thanh biết, tuy rằng đối với Trác Thanh mà nói là quá tàn nhẫn, nhưng cô tin tưởng Trác Thanh tình nguyện muốn biết chân tướng, cũng không muốn bị lừa gạt nữa.
Dương Tầm Chiêu nhanh chóng gọi điện thoại cho Đường Lăng: “Anh cả, đã tra ra được.”
“Tìm được rồi, tình huống như thế nào?” Giọng nói của Đường Lăng rõ ràng trở nên kích động, anh thật không ngờ Dương Tầm Chiêu lại tra ra kết quả nhanh như vậy, anh tra nửa ngày cũng không phát hiện được cái gì, hiện tại Dương Tầm Chiêu chỉ dùng chưa tới hai tiếng đã tra ra được.
Có thể do anh quá vô dụng hay không?
“Anh cả, bây giờ chúng ta đến bệnh viện, đi gặp Trác Thanh, chúng ta gặp mặt rồi nói chuyện cụ thể, chuyện này Trác Thanh có quyền biết.” Dương Tầm Chiêu nhanh chóng nói ra quyết định của mình.
“Được, tốt, anh sẽ chờ cậu ở bệnh viện, anh sẽ gọi Trác Hiểu Lam đến.” Đường Lăng biết trong điện thoại cũng không thể nói chuyện rõ ràng, hơn nữa mọi người cùng nhau nói chuyện rõ ràng là tốt nhất.
Đường Lăng vốn rời khỏi bệnh viện chưa được bao lâu, lập tức quay đầu trở về, lúc Đường Lăng trở về bệnh viện tìm Trác Hiểu Lam, lại phát hiện Trác Hiểu Lam đã rời khỏi bệnh viện.
Đường Lăng sững sờ, Trác Hiểu Lam sao lại đột nhiên rời khỏi bệnh viện như vậy, có phải cô ta đi làm chuyện gì hay không?
Đường Lăng lo lắng Trác Hiểu Lam sẽ làm tổn thương Nhã Thanh, anh nhanh chóng đi đến phòng bệnh của Viên Ngữ.
“Trác Thanh, cậu gọi điện thoại cho Trác Hiểu Lam, bảo cô ấy đến bệnh viện một chuyến.” Đường Lăng hiện tại chỉ hy vọng Trác Thanh có thể gọi Trác Hiểu Lam trở về, chỉ cần Trác Hiểu Lam trở về anh mới yên tâm.
Hơn nữa Dương Tầm Chiêu đã điều tra được chuyện tám năm trước, chuyện kế tiếp Trác Hiểu Lam cũng nên ở đây.
“Có chuyện gì vậy?” Trác Thanh hơi ngạc nhiên kèm theo chút khó hiểu khi nhìn thấy dáng vẻ của Đường Lăng, anh ta không rõ vì sao Đường Lăng lại nóng lòng muốn gọi Trác Hiểu Lam tới đây.
“Cậu cứ gọi bảo cô ấy trở lại trước đã, những thứ khác tôi sẽ giải thích cho cậu sau.” Giờ phút này Đường Lăng cũng không vội vàng giải thích thêm, hơn nữa chuyện đó anh chờ Dương Tầm Chiêu tới nói.
Tuy rằng trong lòng Trác Thanh vẫn còn có nghi hoặc, tuy nhiên, đối với yêu cầu của Đường Lăng, anh ta cũng không do dự quá lâu, lấy di động ra bắt đầu gọi điện thoại.
“Chờ một chút.” Chỉ là khi điện thoại của Trác Thanh sắp gọi đi, Đường Lăng đột nhiên gọi anh ta lại.
Trác Thanh nhíu mày, kỳ quái nhìn anh, hôm nay Anh cả không giống như bình thường.
“Cậu nói với cô ấy, Viên Ngữ dường như đã tỉnh dậy, bảo cô ấy nhanh chóng đến đây.” Đường Lăng lo lắng Trác Hiểu Lam không tới, cho nên anh cần phải sử dụng một ít thủ đoạn nhỏ.
“Anh cả, có chuyện gì vậy?” Trác Thanh cảm thấy kinh hãi khi nghe được lời của Đường Lăng, ý của Anh cả là bảo anh ta lừa Trác Hiểu Lam tới đây hay sao?
Nhưng tại sao?
“Làm như những gì tôi nói, sau này cậu sẽ biết.” Đường Lăng không giải thích nhiều, có một số việc cần Dương Tầm Chiêu lấy chứng cứ mới nói rõ ràng, hơn nữa vừa rồi ở trong điện thoại Dương Tầm Chiêu cũng không nói nhiều, anh cũng không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Trác Thanh nhìn Đường Lăng, khóe môi khẽ mím, trong giây lát không nói gì, anh ta rất tín nhiệm Anh cả, nhưng Anh cả bảo anh ta lừa Trác Hiểu Lam, Trác Hiểu Lam dù sao cũng là chị ruột của anh ta.
Đường Lăng cũng không nói nhiều nữa, những gì anh có thể nói đều đã nói, nếu Trác Thanh không gọi cuộc điện thoại này, anh cũng sẽ không miễn cưỡng Trác Thanh.
“Được rồi, tôi sẽ gọi.” Trác Thanh cũng không do dự quá lâu, nhanh chóng đưa ra quyết định, anh ta tin tưởng Anh cả, Anh cả tuyệt đối sẽ không hại anh ta, tín nhiệm mà anh ta dành cho Anh cả thậm chí còn vượt qua thân nhân của mình.
Anh cả bảo anh ta làm như vậy nhất định là có nguyên nhân, nếu Anh cả không nói, anh ta cũng sẽ làm theo lời Anh cả nói.
Trác Thanh bắt đầu gọi điện thoại di động.
“Này, em đang làm gì vậy?” Điện thoại vang lên vài tiếng Trác Hiểu Lam mới nhận lấy, giọng nói của Trác Hiểu Lam rõ ràng hơi lạnh lùng, còn mang theo bực bội, rõ ràng có sự khác biệt so với vẻ lãnh đạm thường ngày.
“Chị, chị có thể trở về một chuyến hay không…” Trác Thanh nghe thấy giọng điệu của Trác Hiểu Lam, hơi thất vọng, nhưng trong giọng nói của anh ta cũng không lộ ra vẻ khác thường.
Anh cả bảo anh ta lừa Trác Hiểu Lam trở về, nhất định là đã xảy ra chuyện gì, Trác Thanh là người thông minh, tự nhiên cũng nghĩ ra một số chuyện.
“Em không phải đã nhờ người khác rồi hay sao?” Trác Hiểu Lam trực tiếp cắt ngang lời nói của anh ta, giờ phút này Trác Hiểu Lam cũng không chỉ vì chuyện này mà tức giận, mà là cô ta biết Đường Lăng đang hoài nghi cô ta, trong lòng có cảnh giác, cho nên, cô ta không muốn cứ trở về như vậy.
“Em vừa mới nhìn tình huống của Viên Ngữ, em cảm thấy hình như cô ấy sắp tỉnh lại, Cung Hoa không tới đây nhanh như vậy, chị có thể tới xem giúp em hay không…” Trác Thanh theo ý của Đường Lăng lừa Trác Hiểu Lam.
Giờ phút này Trác Thanh nghĩ đến sự khác thường của Trác Hiểu Lam lúc trước, trong lòng cũng có hoài nghi.
Trác Thanh còn chưa nói xong, lập tức nghe thấy bên kia truyền đến một tiếng phanh xe đột ngột, Trác Hiểu Lam hiển nhiên đang lái xe, mà lời vừa rồi của anh ta hiển nhiên khiến Trác Hiểu Lam phản ứng rất lớn.
Anh ta biết Trác Hiểu Lam từ trước đến nay đều rất lãnh đạm, Trác Hiểu Lam không có khả năng lo lắng cho Viên Ngữ, cho nên, tuyệt đối không phải bởi vì vui mừng mới có phản ứng lớn như vậy.
Không phải vui mừng, vậy nguyên nhân là gì? Ánh mắt của Trác Thanh nhanh chóng lóe lên.
“Được rồi, chị sẽ quay lại ngay.” Đầu kia của điện thoại trầm mặc trong chốc lát, sau đó giọng nói của Trác Hiểu Lam truyền tới.
Trác Hiểu Lam cũng hoài nghi đây có thể là cái bẫy mà bọn Đường Lăng thiết lập cho cô ta, nhưng Trác Hiểu Lam bình thường mặc kệ làm chuyện gì cũng quá thuận lợi, cho nên cô ta quá tự tin, cô ta nhận định những chuyện cô ta làm đám người Đường Lăng không có khả năng tra ra, ít nhất không có khả năng tra ra nhanh như vậy.
Nếu Viên Ngữ tỉnh lại, chẳng may nói ra chuyện gì, cô ta tuyệt đối không thể để cho chuyện như vậy xảy ra.
Hơn nữa nếu thật sự là cái bẫy mà Đường Lăng thiết lập cho cô ta, hiện tại nếu cô ta không trở về, chỉ làm cho bọn họ càng hoài nghi hơn.
Vì vậy, cô ta phải quay trở lại xem thế nào.
Cho nên Trác Hiểu Lam suy nghĩ nhiều lần vẫn quyết định trở về, Trác Hiểu Lam âm thầm thở ra một hơi, sau đó quay đầu xe, lại một lần nữa quay trở về.
“Anh cả, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?” Trác Thanh cúp điện thoại rồi nhìn về phía Đường Lăng.
“Đợi Tầm Chiêu tới đây, để Tầm Chiêu đến nói cho cậu biết.” Giọng nói của Đường Lăng có cảm giác khàn khàn, tuy rằng vừa rồi Dương Tầm Chiêu không nói nhiều lời, nhưng có một điểm Đường Lăng rất rõ ràng, năm đó Trác Thanh và Viên Ngữ chia tay, nhất định là do Trác Hiểu Lam làm.
Đường Lăng biết chuyện này đối với Trác Thanh mà nói quá tàn nhẫn, nhất là trong tình huống Viên Ngữ hiện tại đang hôn mê bất tỉnh, Đường Lăng thật sự không đành lòng nói ra.
“Có phải, những gì đã xảy ra ngày hôm nay có liên quan đến chị gái của em không?” Ánh mắt Trác Thanh nhanh chóng lóe lên, vừa rồi Anh cả bảo anh ta lừa Trác Hiểu Lam trở về, có phải chị ấy cũng liên lụy đến chuyện này hay không?
“Tầm Chiêu sẽ tới đây sớm thôi.” Đường Lăng âm thầm thở ra một hơi, có một số việc, anh thật sự không đành lòng nói ra, tuy nhiên có một số việc Trác Thanh nhất định phải đối mặt, cụ thể vẫn phải đợi Dương Tầm Chiêu tới nói.
Trác Thanh thấy Đường Lăng không nói, cũng không nói thêm nữa, chỉ là giờ phút này vẻ mặt Trác Thanh rõ ràng có chút ngưng trọng, anh ta có một loại dự cảm không tốt lắm, xem ra, Trác Hiểu Lam có thể thật sự có liên quan đến chuyện hôm nay.
Trác Thanh tuy rằng có dự cảm không tốt lắm, cũng đoán được một số chuyện, nhưng Trác Thanh như thế nào cũng không nghĩ tới, chuyện kế tiếp sẽ tàn nhẫn như vậy, xấu xí như vậy.
Anh ta vĩnh viễn sẽ không nghĩ tới, người thân nhất của anh ta, không ngờ lại đối xử với anh ta như vậy!
Trác Thanh chắc là không biết chuyện ba của Viên Ngữ bị bệnh, khẳng định không có khả năng đi điều tra bệnh viện ở huyện thành, cho nên lúc đó Trác Hiểu Lam xóa bỏ tư liệu nằm viện ở thành phố A cũng đã làm rất chu đáo!
Đương nhiên, Trác Hiểu Lam chắc là cũng không nghĩ rằng sau tám năm sự việc sẽ lại liên quan đến chuyện năm đó.
“Hôm nay Trác Hiểu Lam còn có thể bức bách Viên Ngữ tự sát chứng minh ba Viên Ngữ có thể còn sống.” Giọng điệu của Hàn Nhã Thanh lúc này vô cùng chắc chắn, nếu không phải ba của Viên Ngữ còn sống, Viên Ngữ sẽ không có khả năng nghe lời Trác Hiểu Lam nói, không thể tự sát.
“Người bây giờ ở đâu?” Giờ phút này Dương Tầm Chiêu cũng đồng ý với lời của Hàn Nhã Thanh, chỉ là ba Viên Ngữ đang ở đâu?
“Chắc chắn không ở bệnh viện nhà họ Trác, nhiều năm như vậy, Viên Ngữ không thể không đi thăm ba mình, đương nhiên, cũng không có khả năng ở trong bệnh viện của Trác Hiểu Lam, dù sao Trác Hiểu Lam làm những việc này đều giấu diếm Trác Thanh, cô ta khẳng định không muốn Trác Thanh có cơ hội phát hiện ra.” Hàn Nhã Thanh trước tiên loại trừ hai nơi này, mặc dù cả hai nơi đều có thiết bị tốt nhất.
“Trác Hiểu Lam chắc là còn có một phòng làm việc không cho người ngoài biết đến.” Dương Tầm Chiêu dù sao cũng quen biết Trác Hiểu Lam lâu như vậy, vẫn khá hiểu Trác Hiểu Lam.
” Đi tìm Trác Thanh đi.” Dương Tầm Chiêu không muốn tốn thời gian điều tra phòng làm việc bí mật của Trác Hiểu Lam, Dương Tầm Chiêu muốn trực tiếp nói ra mọi chuyện.
Chuyện này Trác Thanh có quyền biết nhất, tám năm, cũng đã đến lúc cho Trác Thanh biết chân tướng chuyện năm đó.
“Vâng.” Đối với đề nghị của anh, Hàn Nhã Thanh rất tán thành, Trác Thanh chắc chắn hiểu rõ chuyện của Trác Hiểu Lam nhất, cho nên chuyện này do Trác Thanh ra mặt sẽ đơn giản hơn một chút.
Hơn nữa chuyện này quả thật cũng nên nói cho Trác Thanh biết, tuy rằng đối với Trác Thanh mà nói là quá tàn nhẫn, nhưng cô tin tưởng Trác Thanh tình nguyện muốn biết chân tướng, cũng không muốn bị lừa gạt nữa.
Dương Tầm Chiêu nhanh chóng gọi điện thoại cho Đường Lăng: “Anh cả, đã tra ra được.”
“Tìm được rồi, tình huống như thế nào?” Giọng nói của Đường Lăng rõ ràng trở nên kích động, anh thật không ngờ Dương Tầm Chiêu lại tra ra kết quả nhanh như vậy, anh tra nửa ngày cũng không phát hiện được cái gì, hiện tại Dương Tầm Chiêu chỉ dùng chưa tới hai tiếng đã tra ra được.
Có thể do anh quá vô dụng hay không?
“Anh cả, bây giờ chúng ta đến bệnh viện, đi gặp Trác Thanh, chúng ta gặp mặt rồi nói chuyện cụ thể, chuyện này Trác Thanh có quyền biết.” Dương Tầm Chiêu nhanh chóng nói ra quyết định của mình.
“Được, tốt, anh sẽ chờ cậu ở bệnh viện, anh sẽ gọi Trác Hiểu Lam đến.” Đường Lăng biết trong điện thoại cũng không thể nói chuyện rõ ràng, hơn nữa mọi người cùng nhau nói chuyện rõ ràng là tốt nhất.
Đường Lăng vốn rời khỏi bệnh viện chưa được bao lâu, lập tức quay đầu trở về, lúc Đường Lăng trở về bệnh viện tìm Trác Hiểu Lam, lại phát hiện Trác Hiểu Lam đã rời khỏi bệnh viện.
Đường Lăng sững sờ, Trác Hiểu Lam sao lại đột nhiên rời khỏi bệnh viện như vậy, có phải cô ta đi làm chuyện gì hay không?
Đường Lăng lo lắng Trác Hiểu Lam sẽ làm tổn thương Nhã Thanh, anh nhanh chóng đi đến phòng bệnh của Viên Ngữ.
“Trác Thanh, cậu gọi điện thoại cho Trác Hiểu Lam, bảo cô ấy đến bệnh viện một chuyến.” Đường Lăng hiện tại chỉ hy vọng Trác Thanh có thể gọi Trác Hiểu Lam trở về, chỉ cần Trác Hiểu Lam trở về anh mới yên tâm.
Hơn nữa Dương Tầm Chiêu đã điều tra được chuyện tám năm trước, chuyện kế tiếp Trác Hiểu Lam cũng nên ở đây.
“Có chuyện gì vậy?” Trác Thanh hơi ngạc nhiên kèm theo chút khó hiểu khi nhìn thấy dáng vẻ của Đường Lăng, anh ta không rõ vì sao Đường Lăng lại nóng lòng muốn gọi Trác Hiểu Lam tới đây.
“Cậu cứ gọi bảo cô ấy trở lại trước đã, những thứ khác tôi sẽ giải thích cho cậu sau.” Giờ phút này Đường Lăng cũng không vội vàng giải thích thêm, hơn nữa chuyện đó anh chờ Dương Tầm Chiêu tới nói.
Tuy rằng trong lòng Trác Thanh vẫn còn có nghi hoặc, tuy nhiên, đối với yêu cầu của Đường Lăng, anh ta cũng không do dự quá lâu, lấy di động ra bắt đầu gọi điện thoại.
“Chờ một chút.” Chỉ là khi điện thoại của Trác Thanh sắp gọi đi, Đường Lăng đột nhiên gọi anh ta lại.
Trác Thanh nhíu mày, kỳ quái nhìn anh, hôm nay Anh cả không giống như bình thường.
“Cậu nói với cô ấy, Viên Ngữ dường như đã tỉnh dậy, bảo cô ấy nhanh chóng đến đây.” Đường Lăng lo lắng Trác Hiểu Lam không tới, cho nên anh cần phải sử dụng một ít thủ đoạn nhỏ.
“Anh cả, có chuyện gì vậy?” Trác Thanh cảm thấy kinh hãi khi nghe được lời của Đường Lăng, ý của Anh cả là bảo anh ta lừa Trác Hiểu Lam tới đây hay sao?
Nhưng tại sao?
“Làm như những gì tôi nói, sau này cậu sẽ biết.” Đường Lăng không giải thích nhiều, có một số việc cần Dương Tầm Chiêu lấy chứng cứ mới nói rõ ràng, hơn nữa vừa rồi ở trong điện thoại Dương Tầm Chiêu cũng không nói nhiều, anh cũng không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Trác Thanh nhìn Đường Lăng, khóe môi khẽ mím, trong giây lát không nói gì, anh ta rất tín nhiệm Anh cả, nhưng Anh cả bảo anh ta lừa Trác Hiểu Lam, Trác Hiểu Lam dù sao cũng là chị ruột của anh ta.
Đường Lăng cũng không nói nhiều nữa, những gì anh có thể nói đều đã nói, nếu Trác Thanh không gọi cuộc điện thoại này, anh cũng sẽ không miễn cưỡng Trác Thanh.
“Được rồi, tôi sẽ gọi.” Trác Thanh cũng không do dự quá lâu, nhanh chóng đưa ra quyết định, anh ta tin tưởng Anh cả, Anh cả tuyệt đối sẽ không hại anh ta, tín nhiệm mà anh ta dành cho Anh cả thậm chí còn vượt qua thân nhân của mình.
Anh cả bảo anh ta làm như vậy nhất định là có nguyên nhân, nếu Anh cả không nói, anh ta cũng sẽ làm theo lời Anh cả nói.
Trác Thanh bắt đầu gọi điện thoại di động.
“Này, em đang làm gì vậy?” Điện thoại vang lên vài tiếng Trác Hiểu Lam mới nhận lấy, giọng nói của Trác Hiểu Lam rõ ràng hơi lạnh lùng, còn mang theo bực bội, rõ ràng có sự khác biệt so với vẻ lãnh đạm thường ngày.
“Chị, chị có thể trở về một chuyến hay không…” Trác Thanh nghe thấy giọng điệu của Trác Hiểu Lam, hơi thất vọng, nhưng trong giọng nói của anh ta cũng không lộ ra vẻ khác thường.
Anh cả bảo anh ta lừa Trác Hiểu Lam trở về, nhất định là đã xảy ra chuyện gì, Trác Thanh là người thông minh, tự nhiên cũng nghĩ ra một số chuyện.
“Em không phải đã nhờ người khác rồi hay sao?” Trác Hiểu Lam trực tiếp cắt ngang lời nói của anh ta, giờ phút này Trác Hiểu Lam cũng không chỉ vì chuyện này mà tức giận, mà là cô ta biết Đường Lăng đang hoài nghi cô ta, trong lòng có cảnh giác, cho nên, cô ta không muốn cứ trở về như vậy.
“Em vừa mới nhìn tình huống của Viên Ngữ, em cảm thấy hình như cô ấy sắp tỉnh lại, Cung Hoa không tới đây nhanh như vậy, chị có thể tới xem giúp em hay không…” Trác Thanh theo ý của Đường Lăng lừa Trác Hiểu Lam.
Giờ phút này Trác Thanh nghĩ đến sự khác thường của Trác Hiểu Lam lúc trước, trong lòng cũng có hoài nghi.
Trác Thanh còn chưa nói xong, lập tức nghe thấy bên kia truyền đến một tiếng phanh xe đột ngột, Trác Hiểu Lam hiển nhiên đang lái xe, mà lời vừa rồi của anh ta hiển nhiên khiến Trác Hiểu Lam phản ứng rất lớn.
Anh ta biết Trác Hiểu Lam từ trước đến nay đều rất lãnh đạm, Trác Hiểu Lam không có khả năng lo lắng cho Viên Ngữ, cho nên, tuyệt đối không phải bởi vì vui mừng mới có phản ứng lớn như vậy.
Không phải vui mừng, vậy nguyên nhân là gì? Ánh mắt của Trác Thanh nhanh chóng lóe lên.
“Được rồi, chị sẽ quay lại ngay.” Đầu kia của điện thoại trầm mặc trong chốc lát, sau đó giọng nói của Trác Hiểu Lam truyền tới.
Trác Hiểu Lam cũng hoài nghi đây có thể là cái bẫy mà bọn Đường Lăng thiết lập cho cô ta, nhưng Trác Hiểu Lam bình thường mặc kệ làm chuyện gì cũng quá thuận lợi, cho nên cô ta quá tự tin, cô ta nhận định những chuyện cô ta làm đám người Đường Lăng không có khả năng tra ra, ít nhất không có khả năng tra ra nhanh như vậy.
Nếu Viên Ngữ tỉnh lại, chẳng may nói ra chuyện gì, cô ta tuyệt đối không thể để cho chuyện như vậy xảy ra.
Hơn nữa nếu thật sự là cái bẫy mà Đường Lăng thiết lập cho cô ta, hiện tại nếu cô ta không trở về, chỉ làm cho bọn họ càng hoài nghi hơn.
Vì vậy, cô ta phải quay trở lại xem thế nào.
Cho nên Trác Hiểu Lam suy nghĩ nhiều lần vẫn quyết định trở về, Trác Hiểu Lam âm thầm thở ra một hơi, sau đó quay đầu xe, lại một lần nữa quay trở về.
“Anh cả, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?” Trác Thanh cúp điện thoại rồi nhìn về phía Đường Lăng.
“Đợi Tầm Chiêu tới đây, để Tầm Chiêu đến nói cho cậu biết.” Giọng nói của Đường Lăng có cảm giác khàn khàn, tuy rằng vừa rồi Dương Tầm Chiêu không nói nhiều lời, nhưng có một điểm Đường Lăng rất rõ ràng, năm đó Trác Thanh và Viên Ngữ chia tay, nhất định là do Trác Hiểu Lam làm.
Đường Lăng biết chuyện này đối với Trác Thanh mà nói quá tàn nhẫn, nhất là trong tình huống Viên Ngữ hiện tại đang hôn mê bất tỉnh, Đường Lăng thật sự không đành lòng nói ra.
“Có phải, những gì đã xảy ra ngày hôm nay có liên quan đến chị gái của em không?” Ánh mắt Trác Thanh nhanh chóng lóe lên, vừa rồi Anh cả bảo anh ta lừa Trác Hiểu Lam trở về, có phải chị ấy cũng liên lụy đến chuyện này hay không?
“Tầm Chiêu sẽ tới đây sớm thôi.” Đường Lăng âm thầm thở ra một hơi, có một số việc, anh thật sự không đành lòng nói ra, tuy nhiên có một số việc Trác Thanh nhất định phải đối mặt, cụ thể vẫn phải đợi Dương Tầm Chiêu tới nói.
Trác Thanh thấy Đường Lăng không nói, cũng không nói thêm nữa, chỉ là giờ phút này vẻ mặt Trác Thanh rõ ràng có chút ngưng trọng, anh ta có một loại dự cảm không tốt lắm, xem ra, Trác Hiểu Lam có thể thật sự có liên quan đến chuyện hôm nay.
Trác Thanh tuy rằng có dự cảm không tốt lắm, cũng đoán được một số chuyện, nhưng Trác Thanh như thế nào cũng không nghĩ tới, chuyện kế tiếp sẽ tàn nhẫn như vậy, xấu xí như vậy.
Anh ta vĩnh viễn sẽ không nghĩ tới, người thân nhất của anh ta, không ngờ lại đối xử với anh ta như vậy!