Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1379
CHƯƠNG 1379: CẬU ĐƯỜNG LỢI HẠI (1)
Cậu cả Đường cảm thấy anh như vậy đã coi như là thực hiện dần dần từng bước rồi, cậu cả Đường không hề cảm thấy thế này là phát triển quá nhanh, cậu cả Đường cảm thấy thật sự quá chậm, quá chậm rồi!
Lâm Bối cảm thấy mình sắp điên rồi, cô cho rằng khi ở nước Z đã chứng kiến được độ không biết xấu hổ của Đường Lăng, nhưng bây giờ cô mới phát hiện mình quá ngây thơ rồi, Đường Lăng ở nước Z trước kia thật sự tốt hơn so với bây giờ nhiều.
Bây giờ Đường Lăng mới thật sự là không biết xấu hổ.
Vì sao một người đàn ông lại có thể không biết xấu hổ như vậy?!
“Tôi muốn hôn, bây giờ có thể hôn không?” Đường Lăng không hề biết Lâm Bối đang thầm mắng anh té tát trong lòng, đương nhiên cho dù cậu cả Đường biết thì cũng không để ý.
Đánh là thương, mắng là yêu, như này có cái gì không đúng chứ?
Lâm Bối tiếp tục khiếp sợ, cô thật sự không cách nào tưởng tượng nổi, thế mà lúc này Đường Lăng lại có thể hỏi ra câu như vậy, hơn nữa vẻ mặt vẫn vô tội như thế, thản nhiên như thế!
“Không thể.” Lâm Bối nghiến răng nghiến lợi trả lời, lần này, cô không thả lỏng, đôi tay vẫn đẩy mặt anh ra.
Lâm Bối không chú ý lúc này một tay của cô đang cố gắng che trúng miệng Đường Lăng.
Khóe môi Đường Lăng hơi cong lên, sau đó khẽ cắn một cái vào lòng bàn tay cô.
Lâm Bối giống như bị bỏng, theo bản năng thu tay về, Đường Lăng lại tiến lên trước, hôn lên môi cô lần nữa.
“Nhưng tôi muốn, tôi muốn hôn em, làm sao bây giờ?” Môi Đường Lăng nhẹ nhàng đặt lên môi cô, tiếng lẩm bẩm trầm thấp truyền ra, mang theo dịu dàng khiến người nghe say mê.
Bàn tay đang đẩy của Lâm Bối càng thêm yếu ớt, mà Đường Lăng cũng không hôn sâu, chỉ khẽ chạm vào hai lần, sau đó lại ngẩng đầu lên.
“Cho hôn không?” Đường Lăng ngẩng đầu, trong mắt ngậm ý cười, lại hỏi cô vấn đề vừa rồi.
“Không…” Lâm Bối vẫn giống như trước, phản ứng đầu tiên là muốn từ chối, nhưng cô lại nghĩ đến vừa rồi cô từ chối hai lần nhưng đều vô dụng, căn bản không ngăn cản được Đường Lăng.
Không phải Đường Lăng vẫn hôn sao, vì vậy câu trả lời của cô có tác dụng gì?
Rõ ràng Đường Lăng đang trêu chọc cô!
Lâm Bối sắp bị chọc cho tức chết rồi, cô quyết định, nếu anh lại nói mấy lời vớ vẩn, lại làm chuyện như vậy với cô, cô sẽ, cô sẽ… Ngay lúc Lâm Bối còn chưa nghĩ ra sẽ thế nào, đột nhiên điện thoại của Đường Lăng vang lên.
Đường Lăng thoáng nhìn điện thoại di động ở mép giường, trên màn hình hiển thị là Mạnh Lâm gọi đến.
Lông mày Đường Lăng khẽ cau lại, trong lòng rất không hài lòng, nhưng vẫn giơ tay ra cầm điện thoại di động, nhận cuộc gọi.
Đường Lăng cũng không đứng vậy, vẫn cứ đè nửa người lên người Lâm Bối mà nghe điện thoại như vậy.
“Cậu Đường, anh, anh dậy rồi sao?” Giờ phút này, Mạnh Lâm ở bên ngoài khách sạn đang rất sốt ruột, đã hơn chín giờ rồi mà cậu Đường vẫn chưa dậy.
Mạnh Lâm vừa nghĩ đến trong phòng cậu cả Đường còn có một người đàn ông khác, người đàn ông mà đêm qua cậu cả Đường tự mình ôm vào khách sạn, Mạnh Lâm đã cảm thấy sợ hãi run rẩy cả người.
Đều nói sắc đẹp hại người, quả nhiên không sai chút nào, bình thường cậu cả Đường bình tĩnh như vậy, thông minh nhanh nhạy như vậy, thế mà cũng vì sắc đẹp mà chậm trễ việc chính.
“Ừm.” Đường Lăng trả lời, nghe không ra giọng điệu gì, nhưng có thể nghe ra được bất mãn trong đó.
Tay cầm di động của Mạnh Lâm run lên, cậu Đường tức giận rồi sao?
Anh ta quấy rầy chuyện tốt của cậu Đường rồi sao?
Nhưng cũng đã chín giờ, cũng nên làm chuyện chính rồi, chuyện của Quỷ Vực Chi Thành đã vô cùng cấp bách, còn đang đợi cậu cả Đường đến giải quyết đấy.
“Cậu Đường, tất cả mọi người đều đang đợi anh đến giải quyết chuyện của Quỷ Vực Chi Thành.” Đường Lăng biết cậu cả Đường bị quấy rầy rất bất mãn, nhưng anh ta vẫn kiên trì nói hết lời.
Giờ phút này Đường Lăng đè trên người Lâm Bối, khoảng cách đặc biệt gần, vì vậy Lâm Bối có thể nghe thấy tiếng nói bên kia điện thoại.
Lúc này Lâm Bối mới nhớ ra, lần này Đường Lăng đến là để xử lý chuyện của Quỷ Vực Chi Thành, cô nghe nói chuyện kia vô cùng nghiêm trọng, dù sao thế lực của Quỷ Vực Chi Thành quá mức mạnh mẽ, người bình thường đều không dám chọc vào bọn họ.
Ngay cả Quốc vương và Đại vương tử cũng vô cùng kiêng kỵ bọn họ, nhưng mà, nghe ý của Đại vương tử, dường như Quốc vương muốn lựa chọn đứng về phía Đường Lăng và Dương Tầm Chiêu.
Quốc vương lựa chọn như vậy cũng không kỳ lạ, dù sao ở nước R, thế lực của Đường Lăng cộng thêm thế lực của Dương Tầm Chiêu, chắc chắn vượt qua Quỷ Vực Chi Thành, đương nhiên trong đó cũng không thể thiếu đề nghị của Đại vương tử.
“Ừm.” Cậu cả Đường đáp lại một tiếng, vẫn không nghe ra được giọng điệu gì.
“Cậu Đường, chuyện này rất nghiêm trọng, cũng rất khẩn cấp, mặc dù buổi tối Đại vương tử mở tiệc đón gió tẩy trần cho anh, có thể bọn họ sẽ lựa chọn đứng về phía chúng ta, nhưng chúng ta cũng không thể gửi gắm tất cả hi vọng vào Hoàng thất, chúng ta vẫn nên tự nghĩ biện pháp giải quyết.”
Lần này, cậu cả Đường còn không thèm ‘ừ’, chỉ dời mắt nhìn về phía Lâm Bối.
Lâm Bối cũng nhìn thẳng vào mắt anh, lông mày cau lại, khoảng cách gần như vậy, đương nhiên cô nghe thấy lời của Mạnh Lâm bên kia điện thoại.
“Đừng nhìn tôi, tôi không biết gì cả.” Lâm Bối quả thật không rõ ràng chuyện này, cô cũng không rõ rốt cuộc Quốc vương đã bàn bạc thế nào với Đại vương tử.
Giọng nói rất nhỏ của Lâm Bối truyền đến Mạnh Lâm ở bên kia trở thành tiếng lẩm bẩm nhỏ nhẹ, Mạnh Lâm nghe thấy, cảm giác có phần giống như thanh âm nũng nịu.
Mạnh Lâm ca thán trong lòng, cậu cả Đường còn có thể làm chuyện chính sao?
“Cậu cả Đường, bây giờ chúng ta có thể đến chi nhánh ở nước R không? Người bên kia vẫn đang đợi.” Mạnh Lâm cố gắng nhẫn nhịn mới không khiến mình mắng thành tiếng, nhưng anh ta nhất định phải lôi cậu Đường ra, nhất định phải làm cho cậu Đường rời xa người đàn ông mưu mô kia.
“Không đi.” Ban đầu Đường Lăng cũng không có dự định đi đến chi nhánh bên này, đi chi nhánh làm gì? Họp với những người kia?
Nếu họp có thể giải quyết được chuyện này, vậy cũng không cần anh đến đây?
“Cậu Đường…” Mạnh Lâm sốt ruột, lập tức than khóc, nhưng rõ ràng Mạnh Lâm cũng biết, nếu cậu Đường không đi anh ta cũng không cách nào ép cậu Đường đi.
“Vậy cậu Đường có tính toán gì? Là muốn thông qua Hoàng thất giải quyết chuyện này sao? Vậy cậu Đường cũng phải chuẩn bị một chút, cậu Đường liên hệ với Đại vương tử, hay là… Mạnh Lâm nhớ đến chuyện cậu Đường quan tâm đến Tiểu vương tử, anh ta ngẫm nghĩ rồi tiếp tục nói: “Tối qua cậu Đường nhắc đến Tiểu vương tử, nhưng tôi cảm thấy nếu thật sự muốn thông qua Hoàng thất giải quyết, vẫn là tiếp xúc với Đại vương tử thì tốt hơn, trong Hoàng thất Tiểu vương tử này không được sủng ái, không có sức ảnh hưởng gì, nếu cậu Đường hao tâm tổn trí trên người Tiểu vương tử, có thể sẽ lãng phí thời gian.”
Giờ phút này, Đường Lăng ép trên người Lâm Bối, khoảng cách đặc biệt gần, lời nói của Mạnh Lâm truyền vào trong tai Lâm Bối vô cùng rõ ràng.
Lâm Bối thoáng nhìn Đường Lăng, đôi mắt khẽ trợn lên, hơi tức giận, nhưng nhiều hơn chính là châm chọc.
Đường Lăng muốn lợi dụng cô sao? Nhưng, đúng như người kia vừa nói, trong Hoàng thất cô quả thật không được sủng ái, không có chút sức ảnh hưởng gì, Đường Lăng tìm cô quả thật là đang lãng phí thời gian.
Đường Lăng đối mặt với đôi mắt đang trợn lên của cô, khóe môi khẽ nhếch nở một nụ cười nhạt, Mạnh Lâm bên kia điện thoại nói như vậy, Đường Lăng vẫn không hề có ý né tránh, trái lại càng lại gần cô hơn, giờ phút này hai người sắp dính vào nhau rồi.
Lâm Bối đẩy anh nhưng không đẩy được, cô muốn anh rời đi, nhưng lúc này anh đang nghe điện thoại, điện thoại di động của anh đang đặt gần ngay bên miệng cô, nếu bây giờ cô nói chuyện, chắc chắn bên kia sẽ nghe thấy.
Cô không muốn khiến người khác hiểu nhầm, vì vậy cô nhẫn nhịn không lên tiếng.
“Cậu Đường, anh có nghe thấy lời tôi nói không?! Tôi cảm thấy tiếp cận Tiểu vương tử kia thật sự vô dụng, cậu Đường có muốn thay đổi kế hoạch…” Mạnh Lâm cũng không biết tình huống bên này, vẫn tiếp tục nói.
Lâm Bối nhìn anh chằm chằm, tròng mắt cũng sắp trừng ra ngoài tớ nơi rồi, cô không dám nói lời gì, anh đang áp lên người cô, cô lại không thể cử động, vì vậy cô chỉ có thể giơ chân lên đá anh một phát thật mạnh.
Đối với Đường Lăng, một phát đá này của Lâm Bối cũng không tính là gì, Đường Lăng không nhịn được bật cười.
“Không cần.” Đường Lăng cười, rất rõ ràng, lời này là nói với Mạnh Lâm bên kia điện thoại.
Sau đó Đường Lăng cúp điện thoại, nếu biết Mạnh Lâm gọi điện thoại để nói mấy lời nhảm nhí này, chắc chắn anh sẽ không nhận.
“Trong Hoàng thất tôi không được sủng ái, không có sức ảnh hưởng, vì vậy anh đừng lãng phí thời gian trên người tôi.” Thấy anh cúp điện thoại, lúc này Lâm Bối mới lên tiếng, rõ ràng trong giọng nói của cô mang theo tức giận, còn có một số cảm xúc mà chính cô cũng không phát hiện.
Nếu nghe kỹ, còn có thể nghe ra một chút tủi thân!
“Nhưng tôi lại muốn lãng phí thời gian trên người em đấy.” Đường Lăng nhìn cô, khóe môi không nhịn được cong lên, cô phát cáu thế này đặc biệt sinh động, đặc biệt thú vị.
Khiến anh đặc biệt yêu thích!!!
Cậu cả Đường cảm thấy anh như vậy đã coi như là thực hiện dần dần từng bước rồi, cậu cả Đường không hề cảm thấy thế này là phát triển quá nhanh, cậu cả Đường cảm thấy thật sự quá chậm, quá chậm rồi!
Lâm Bối cảm thấy mình sắp điên rồi, cô cho rằng khi ở nước Z đã chứng kiến được độ không biết xấu hổ của Đường Lăng, nhưng bây giờ cô mới phát hiện mình quá ngây thơ rồi, Đường Lăng ở nước Z trước kia thật sự tốt hơn so với bây giờ nhiều.
Bây giờ Đường Lăng mới thật sự là không biết xấu hổ.
Vì sao một người đàn ông lại có thể không biết xấu hổ như vậy?!
“Tôi muốn hôn, bây giờ có thể hôn không?” Đường Lăng không hề biết Lâm Bối đang thầm mắng anh té tát trong lòng, đương nhiên cho dù cậu cả Đường biết thì cũng không để ý.
Đánh là thương, mắng là yêu, như này có cái gì không đúng chứ?
Lâm Bối tiếp tục khiếp sợ, cô thật sự không cách nào tưởng tượng nổi, thế mà lúc này Đường Lăng lại có thể hỏi ra câu như vậy, hơn nữa vẻ mặt vẫn vô tội như thế, thản nhiên như thế!
“Không thể.” Lâm Bối nghiến răng nghiến lợi trả lời, lần này, cô không thả lỏng, đôi tay vẫn đẩy mặt anh ra.
Lâm Bối không chú ý lúc này một tay của cô đang cố gắng che trúng miệng Đường Lăng.
Khóe môi Đường Lăng hơi cong lên, sau đó khẽ cắn một cái vào lòng bàn tay cô.
Lâm Bối giống như bị bỏng, theo bản năng thu tay về, Đường Lăng lại tiến lên trước, hôn lên môi cô lần nữa.
“Nhưng tôi muốn, tôi muốn hôn em, làm sao bây giờ?” Môi Đường Lăng nhẹ nhàng đặt lên môi cô, tiếng lẩm bẩm trầm thấp truyền ra, mang theo dịu dàng khiến người nghe say mê.
Bàn tay đang đẩy của Lâm Bối càng thêm yếu ớt, mà Đường Lăng cũng không hôn sâu, chỉ khẽ chạm vào hai lần, sau đó lại ngẩng đầu lên.
“Cho hôn không?” Đường Lăng ngẩng đầu, trong mắt ngậm ý cười, lại hỏi cô vấn đề vừa rồi.
“Không…” Lâm Bối vẫn giống như trước, phản ứng đầu tiên là muốn từ chối, nhưng cô lại nghĩ đến vừa rồi cô từ chối hai lần nhưng đều vô dụng, căn bản không ngăn cản được Đường Lăng.
Không phải Đường Lăng vẫn hôn sao, vì vậy câu trả lời của cô có tác dụng gì?
Rõ ràng Đường Lăng đang trêu chọc cô!
Lâm Bối sắp bị chọc cho tức chết rồi, cô quyết định, nếu anh lại nói mấy lời vớ vẩn, lại làm chuyện như vậy với cô, cô sẽ, cô sẽ… Ngay lúc Lâm Bối còn chưa nghĩ ra sẽ thế nào, đột nhiên điện thoại của Đường Lăng vang lên.
Đường Lăng thoáng nhìn điện thoại di động ở mép giường, trên màn hình hiển thị là Mạnh Lâm gọi đến.
Lông mày Đường Lăng khẽ cau lại, trong lòng rất không hài lòng, nhưng vẫn giơ tay ra cầm điện thoại di động, nhận cuộc gọi.
Đường Lăng cũng không đứng vậy, vẫn cứ đè nửa người lên người Lâm Bối mà nghe điện thoại như vậy.
“Cậu Đường, anh, anh dậy rồi sao?” Giờ phút này, Mạnh Lâm ở bên ngoài khách sạn đang rất sốt ruột, đã hơn chín giờ rồi mà cậu Đường vẫn chưa dậy.
Mạnh Lâm vừa nghĩ đến trong phòng cậu cả Đường còn có một người đàn ông khác, người đàn ông mà đêm qua cậu cả Đường tự mình ôm vào khách sạn, Mạnh Lâm đã cảm thấy sợ hãi run rẩy cả người.
Đều nói sắc đẹp hại người, quả nhiên không sai chút nào, bình thường cậu cả Đường bình tĩnh như vậy, thông minh nhanh nhạy như vậy, thế mà cũng vì sắc đẹp mà chậm trễ việc chính.
“Ừm.” Đường Lăng trả lời, nghe không ra giọng điệu gì, nhưng có thể nghe ra được bất mãn trong đó.
Tay cầm di động của Mạnh Lâm run lên, cậu Đường tức giận rồi sao?
Anh ta quấy rầy chuyện tốt của cậu Đường rồi sao?
Nhưng cũng đã chín giờ, cũng nên làm chuyện chính rồi, chuyện của Quỷ Vực Chi Thành đã vô cùng cấp bách, còn đang đợi cậu cả Đường đến giải quyết đấy.
“Cậu Đường, tất cả mọi người đều đang đợi anh đến giải quyết chuyện của Quỷ Vực Chi Thành.” Đường Lăng biết cậu cả Đường bị quấy rầy rất bất mãn, nhưng anh ta vẫn kiên trì nói hết lời.
Giờ phút này Đường Lăng đè trên người Lâm Bối, khoảng cách đặc biệt gần, vì vậy Lâm Bối có thể nghe thấy tiếng nói bên kia điện thoại.
Lúc này Lâm Bối mới nhớ ra, lần này Đường Lăng đến là để xử lý chuyện của Quỷ Vực Chi Thành, cô nghe nói chuyện kia vô cùng nghiêm trọng, dù sao thế lực của Quỷ Vực Chi Thành quá mức mạnh mẽ, người bình thường đều không dám chọc vào bọn họ.
Ngay cả Quốc vương và Đại vương tử cũng vô cùng kiêng kỵ bọn họ, nhưng mà, nghe ý của Đại vương tử, dường như Quốc vương muốn lựa chọn đứng về phía Đường Lăng và Dương Tầm Chiêu.
Quốc vương lựa chọn như vậy cũng không kỳ lạ, dù sao ở nước R, thế lực của Đường Lăng cộng thêm thế lực của Dương Tầm Chiêu, chắc chắn vượt qua Quỷ Vực Chi Thành, đương nhiên trong đó cũng không thể thiếu đề nghị của Đại vương tử.
“Ừm.” Cậu cả Đường đáp lại một tiếng, vẫn không nghe ra được giọng điệu gì.
“Cậu Đường, chuyện này rất nghiêm trọng, cũng rất khẩn cấp, mặc dù buổi tối Đại vương tử mở tiệc đón gió tẩy trần cho anh, có thể bọn họ sẽ lựa chọn đứng về phía chúng ta, nhưng chúng ta cũng không thể gửi gắm tất cả hi vọng vào Hoàng thất, chúng ta vẫn nên tự nghĩ biện pháp giải quyết.”
Lần này, cậu cả Đường còn không thèm ‘ừ’, chỉ dời mắt nhìn về phía Lâm Bối.
Lâm Bối cũng nhìn thẳng vào mắt anh, lông mày cau lại, khoảng cách gần như vậy, đương nhiên cô nghe thấy lời của Mạnh Lâm bên kia điện thoại.
“Đừng nhìn tôi, tôi không biết gì cả.” Lâm Bối quả thật không rõ ràng chuyện này, cô cũng không rõ rốt cuộc Quốc vương đã bàn bạc thế nào với Đại vương tử.
Giọng nói rất nhỏ của Lâm Bối truyền đến Mạnh Lâm ở bên kia trở thành tiếng lẩm bẩm nhỏ nhẹ, Mạnh Lâm nghe thấy, cảm giác có phần giống như thanh âm nũng nịu.
Mạnh Lâm ca thán trong lòng, cậu cả Đường còn có thể làm chuyện chính sao?
“Cậu cả Đường, bây giờ chúng ta có thể đến chi nhánh ở nước R không? Người bên kia vẫn đang đợi.” Mạnh Lâm cố gắng nhẫn nhịn mới không khiến mình mắng thành tiếng, nhưng anh ta nhất định phải lôi cậu Đường ra, nhất định phải làm cho cậu Đường rời xa người đàn ông mưu mô kia.
“Không đi.” Ban đầu Đường Lăng cũng không có dự định đi đến chi nhánh bên này, đi chi nhánh làm gì? Họp với những người kia?
Nếu họp có thể giải quyết được chuyện này, vậy cũng không cần anh đến đây?
“Cậu Đường…” Mạnh Lâm sốt ruột, lập tức than khóc, nhưng rõ ràng Mạnh Lâm cũng biết, nếu cậu Đường không đi anh ta cũng không cách nào ép cậu Đường đi.
“Vậy cậu Đường có tính toán gì? Là muốn thông qua Hoàng thất giải quyết chuyện này sao? Vậy cậu Đường cũng phải chuẩn bị một chút, cậu Đường liên hệ với Đại vương tử, hay là… Mạnh Lâm nhớ đến chuyện cậu Đường quan tâm đến Tiểu vương tử, anh ta ngẫm nghĩ rồi tiếp tục nói: “Tối qua cậu Đường nhắc đến Tiểu vương tử, nhưng tôi cảm thấy nếu thật sự muốn thông qua Hoàng thất giải quyết, vẫn là tiếp xúc với Đại vương tử thì tốt hơn, trong Hoàng thất Tiểu vương tử này không được sủng ái, không có sức ảnh hưởng gì, nếu cậu Đường hao tâm tổn trí trên người Tiểu vương tử, có thể sẽ lãng phí thời gian.”
Giờ phút này, Đường Lăng ép trên người Lâm Bối, khoảng cách đặc biệt gần, lời nói của Mạnh Lâm truyền vào trong tai Lâm Bối vô cùng rõ ràng.
Lâm Bối thoáng nhìn Đường Lăng, đôi mắt khẽ trợn lên, hơi tức giận, nhưng nhiều hơn chính là châm chọc.
Đường Lăng muốn lợi dụng cô sao? Nhưng, đúng như người kia vừa nói, trong Hoàng thất cô quả thật không được sủng ái, không có chút sức ảnh hưởng gì, Đường Lăng tìm cô quả thật là đang lãng phí thời gian.
Đường Lăng đối mặt với đôi mắt đang trợn lên của cô, khóe môi khẽ nhếch nở một nụ cười nhạt, Mạnh Lâm bên kia điện thoại nói như vậy, Đường Lăng vẫn không hề có ý né tránh, trái lại càng lại gần cô hơn, giờ phút này hai người sắp dính vào nhau rồi.
Lâm Bối đẩy anh nhưng không đẩy được, cô muốn anh rời đi, nhưng lúc này anh đang nghe điện thoại, điện thoại di động của anh đang đặt gần ngay bên miệng cô, nếu bây giờ cô nói chuyện, chắc chắn bên kia sẽ nghe thấy.
Cô không muốn khiến người khác hiểu nhầm, vì vậy cô nhẫn nhịn không lên tiếng.
“Cậu Đường, anh có nghe thấy lời tôi nói không?! Tôi cảm thấy tiếp cận Tiểu vương tử kia thật sự vô dụng, cậu Đường có muốn thay đổi kế hoạch…” Mạnh Lâm cũng không biết tình huống bên này, vẫn tiếp tục nói.
Lâm Bối nhìn anh chằm chằm, tròng mắt cũng sắp trừng ra ngoài tớ nơi rồi, cô không dám nói lời gì, anh đang áp lên người cô, cô lại không thể cử động, vì vậy cô chỉ có thể giơ chân lên đá anh một phát thật mạnh.
Đối với Đường Lăng, một phát đá này của Lâm Bối cũng không tính là gì, Đường Lăng không nhịn được bật cười.
“Không cần.” Đường Lăng cười, rất rõ ràng, lời này là nói với Mạnh Lâm bên kia điện thoại.
Sau đó Đường Lăng cúp điện thoại, nếu biết Mạnh Lâm gọi điện thoại để nói mấy lời nhảm nhí này, chắc chắn anh sẽ không nhận.
“Trong Hoàng thất tôi không được sủng ái, không có sức ảnh hưởng, vì vậy anh đừng lãng phí thời gian trên người tôi.” Thấy anh cúp điện thoại, lúc này Lâm Bối mới lên tiếng, rõ ràng trong giọng nói của cô mang theo tức giận, còn có một số cảm xúc mà chính cô cũng không phát hiện.
Nếu nghe kỹ, còn có thể nghe ra một chút tủi thân!
“Nhưng tôi lại muốn lãng phí thời gian trên người em đấy.” Đường Lăng nhìn cô, khóe môi không nhịn được cong lên, cô phát cáu thế này đặc biệt sinh động, đặc biệt thú vị.
Khiến anh đặc biệt yêu thích!!!