Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1394
CHƯƠNG 1394: CẬU ĐƯỜNG QUÁ LỢI HẠI (2)
Chuyện nội bộ của Quỷ Vực Chi Thành anh ta không rõ, suy nghĩ của thành chủ anh ta lại càng không biết.
Thời gian này hắn đi theo Hàn Nhã Thanh học được nhiều thứ, cũng đã học thêm khả năng quan sát vẻ mặt của người khác.
Đường Lăng nói xong, quả nhiên nhìn thấy vẻ kinh ngạc trong mắt Karoo, hơn nữa hắn còn hơi kinh sợ.
Người như Karoo cho dù trong hoàn cảnh này cũng sẽ không biểu lộ cảm xúc vì vậy sự kinh ngạc ban nãy của hắn không quá rõ ràng, vả lại chỉ thoáng qua một chốc. Nếu không phải Đường Lăng vẫn luôn nhìn hắn, nếu không học được cách quan sát từ Hàn Nhã Thanh thì anh ta cũng khó lòng mà phát hiện được.
Lúc này anh ta đã có đáp án, xem ra người của Quỷ Vực Chi Thành ở nước R đối phó với họ không phải theo ý của thành chủ, hơn nữa có thể còn là ở bên đối lập với thành chủ.
Nếu đã như vậy thì Đường Lăng không có gì phải e sợ nữa.
Có điều Đường Lăng lại nghĩ tới một khả năng, gần đây người của Quỷ Vực Chi Thành luôn gây khó dễ nhà họ Đường, nên anh ta đã tra thông tin liên quan tới bọn chúng.
Anh ta biết được hiện tại thành chủ không quản nữa. Người cai quản hiện tại là Thành thiếu chủ.
Chẳng lẽ tên Thành thiếu chủ kia bất hòa với thành chủ, nếu Karoo là người của hắn, ra tay với họ cũng là ý của hắn thì chuyện này rất phiền hà.
Dù sao thì hiện giờ Quỷ Vực Chi Thành cũng nằm trong tay hắn, hắn có trong tay tất cả lực lượng của Quỷ Vực Chi Thành.
“Mày sẽ không nói đây là ý của thành thiếu chủ đâu nhỉ?” Đường Lăng hơi nhếch mép cười nhẹ, trên mặt như có một lớp sương mù khiến người khác không thể nhìn ra anh ta đang che giấu điều gì.
“Đương nhiên là tao nghe theo thành thiếu chủ.” Nghe Đường Lăng nói vậy, Karoo dường như không còn chút do dự, lập tức tiếp lời, chỉ là Đường Lăng nhận ra lúc hắn nói lời này thì trong mắt lộ ra vẻ khác thường.
Đường Lăng càng cười lớn hơn: “Nếu nói vậy thì…” Đường Lăng hơi ngập ngừng, sau đó bóp cò súng trong tay, trán Karoo có thêm một lỗ hổng.
1, 2 ,3 giây sau, hắn ngã xuống đất.
Nhất thời người trong phòng đều kinh sợ, không ai ngờ rằng Đường Lăng thực sự sẽ giết Karoo.
Đây còn là địa bàn của hắn. Đường Lăng lại giết chính người phụ trách Quỷ Vực Chi Thành, anh ta không sợ bọn họ sao?
Nghiêm Vũ hoàn toàn kinh ngạc, rõ ràng là không ngờ được Đường Lăng sẽ làm như vậy.
Nhưng Karoo đáng chết, mấy năm nay hắn giết vô số người ở nước R, hắn mặc kệ người tốt hay xấu, cũng không đếm xỉa họ có tội hay không đã giết rất nhiều dân thường vô tội, hắn muốn chiếm đồ của họ thì sẽ giết để cướp đoạt.
Người của hoàng thất cũng phải e ngại sức mạnh của Quỷ Vực Chi Thành. Nên cũng chỉ mắt nhắm mắt mở, vốn không quản, dù cho muốn đụng tay cũng không đụng nổi.
Người đàn ông Dương Tầm Chiêu cử đến vẫn như vũ, không thấy chút khác thường.
Người của Karoo bị thương lúc này cũng không thể làm gì, không thể cứu hắn được. Hơn nữa ban nãy thấy được kĩ năng của người đàn ông kia thì đều sợ hãi. Hiện giờ Karoo đã chết, chúng càng không dám ra tay.
Bọn họ chỉ biết nhìn theo người ngồi bên phải Karoo.
Đường Lăng cũng nhìn sang người đó: “Nói chuyện chứ?”
Có thể ngồi cùng Karoo ở vị trí này thì chắc chắn vị trí của hắn ở Quỷ Vực Chi Thành không thể thấp được, vả lại lúc Đường Lăng vừa hỏi Karoo lúc nãy cũng đã chú ý phản ứng của hắn. Anh ta biết hắn sẽ biết một số chuyện. Nếu đã biết chuyện thì càng chứng minh hắn có thể thay thế cho phía nước R.
Đường Lăng không có khả năng lập tức loại bỏ thế lực của Quỷ Vực Chi Thành, hơn nữa ai cũng rõ thế lực to lớn của bọn chúng, nên đến cuối thì vẫn cần đàm phán.
Trải qua những chuyện ban nãy, Đường Lăng đã nắm thế chủ động, hơn nữa toàn bộ người đã bị khống chế. Bây giờ anh ta muốn nói chuyện, chắc chắn phải theo ý anh ta.
Người đàn ông định thần, nhìn sang Đường Lăng, sắc mặt vẫn còn đôi chút kinh sợ: “Cậu Đường quả nhiên danh bất hư truyền.”
Lúc trước hắn nhắc nhở Karoo đừng bất cẩn, thật ra trong lòng cũng xem thường Đường Lăng, hắn chỉ không thể ngờ Đường Lăng lại có thể giết Karoo.
Hắn biết rõ lúc trước mình đã coi thường Đường Lăng.
“Cậu Đường muốn nói chuyện gì? Nói kiểu gì đây?” Hắn kìm nén nỗi sợ trong lòng, cố gắng để bình tĩnh nhưng hắn cũng không thể tỏ ra như chưa có chuyện gì.
Karoo hiện giờ đã nằm trên đất, hắn không thể không sợ. Hắn không khỏi lo lắng nếu không nói chuyện được với Đường Lăng thì cũng sẽ bị giết chết.
Đường Lăng có thể giết Karoo thì chắc chắn dám giết hắn.
“Tao không biết tại sao chúng mày ra tay với bọn tao, tao cũng không biết ai ra lệnh, đây là chuyện của chúng mày, tao không hứng thú.” Đường Lăng nhìn hắn, chậm rãi nói, đến lúc này anh ta đã hiểu rõ rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào.
Hắn nghe Đường Lăng nói vậy rõ ràng đã ngẩn ra, vô cùng kinh ngạc, mặc dù không nói nhưng phản ứng của hắn đã để lộ tất cả, chứng minh Đường Lăng nói đúng.
Người nước R đối phó với bọn họ không phải để giúp vị công chúa kia báo thù, đây cũng không phải ý của thành chủ, ngược lại có người muốn đối đầu với thành chủ, lợi dụng chuyện Dương Tầm Chiêu làm nhục công chúa.
“Ý của cậu Đường là sao, cứ nói thẳng.” Hắn không phản bác lời của Đường Lăng nhưng ánh mắt hơi biến đổi, nhìn xuống đất liếc nhìn Karoo: “Tôi rất bằng lòng hợp tác với cậu Đường.”
Trong một khoảng thời gian ngắn hắn đã nghĩ rất nhiều, Đường Lăng không đơn giản, lại thêm cả Dương Tầm Chiêu, không dễ chọc đến bọn họ, vậy thì chỉ có thể hợp tác.
“Hợp tác?” Đường Lăng cười nhạt: “Người của chúng mày liên tục công kích bọn tao, giờ lại muốn hợp tác?”
Xưa nay Đường Lăng chưa từng muốn hợp tác với bọn chúng, đừng nói tới những người đối đầu với thành chủ, dù cho thành chủ tìm anh ta hợp tác, anh ta cũng sẽ còn khuya mới đồng ý.
Đương nhiên Đường Lăng hiểu rõ, thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành sẽ không tìm bọn họ hợp tác, nghe nói nhiều năm nay đã không còn quản lý chuyện của Quỷ Vực Chi Thành nữa.
“Vậy cậu Đường có ý gì?” Hắn cả kinh, sắc mặt biến đổi, nếu đã không nói chuyện hợp tác thì rốt cuộc là ý gì?
“Chúng mày liên tục công kích, món nợ này phải tính từ từ, đợi chúng mày cho bọn tao một lời rõ ràng.” Đường Lăng không nhắc đến điều kiện, cũng không nói những lời vô nghĩa.
Hắn sửng sốt, rõ ràng là không ngờ Đường Lăng lại có ý này, chuyện đó là bọn hắn sai, hắn vốn định chỉ cần Đường Lăng ra điều kiện không quá quắt và trong năng lực của hắn, hắn sẽ đồng ý.
Nhưng hắn không ngờ Đường Lăng lại nói như vậy. Giống như anh ta đang đưa quyền chủ động cho hắn nhưng cũng khiến sự việc càng khó giải quyết. Vì dù là khắc phục hậu quả hay bồi thường thì hắn cũng không biết Đường Lăng nghĩ gì, không có tiêu chuẩn.
Hạ thấp điều kiện, chắc chắn Đường Lăng sẽ không đồng ý, đưa ra điều kiện cao, vượt quá quyền hành của hắn thì hắn không thể làm chủ.
“Chuyện này là bọn tôi sai, Karoo làm việc thô lỗ, tôi xin được nhận lỗi với cậu Đường.” Hắn chậm rãi mang theo nét cười trên mặt, thái độ đã tốt hơn rất nhiều.
Đường Lăng nhìn hắn, ánh mắt vô cùng sắc lạnh, chậm rãi nói từng chữ một: “Mày biết rõ ý của tao, nên đừng nói những lời vô nghĩa, tao cho mày một ngày, một ngày sau nếu vẫn không có thành ý thì đừng trách tao không khách khí.”
Hắn hơi tức giận, ánh mắt có chút tàn nhẫn, nhưng vẫn cười nói: “Được, đều nghe theo ý của cậu.”
Dù hắn đồng ý nhưng trong lòng đã có tính toán. Lần này do Karoo bất cẩn, lần này để Đường Lăng đi thì muốn tìm lại hắn cũng không dễ dàng nữa, nên hắn không sợ Đường Lăng tìm hắn tính sổ.
Chỉ cần đuổi Đường Lăng đi, chuyện sau đó hắn sẽ lo liệu được.
Hắn chắc mẩm sau này Đường Lăng sẽ không thể bắt hắn cũng không thể tìm thấy hắn, chắc chắn sẽ không tổn hại đến hắn được. Đến cuối thì Đường Lăng sẽ “khai chiến” với Quỷ Vực Chi Thành, đây chính là ý của phía trên, cũng là ý của hắn.
Đường Lăng lại rất khôn khéo, dù hắn không biểu hiện quá rõ ràng nhưng Đường Lăng đã nhìn ra được. Đường Lăng nhìn hắn, nở nụ cười nhàn nhạt, xem ra tên này vẫn còn muốn giở trò với anh ta.
Chuyện nội bộ của Quỷ Vực Chi Thành anh ta không rõ, suy nghĩ của thành chủ anh ta lại càng không biết.
Thời gian này hắn đi theo Hàn Nhã Thanh học được nhiều thứ, cũng đã học thêm khả năng quan sát vẻ mặt của người khác.
Đường Lăng nói xong, quả nhiên nhìn thấy vẻ kinh ngạc trong mắt Karoo, hơn nữa hắn còn hơi kinh sợ.
Người như Karoo cho dù trong hoàn cảnh này cũng sẽ không biểu lộ cảm xúc vì vậy sự kinh ngạc ban nãy của hắn không quá rõ ràng, vả lại chỉ thoáng qua một chốc. Nếu không phải Đường Lăng vẫn luôn nhìn hắn, nếu không học được cách quan sát từ Hàn Nhã Thanh thì anh ta cũng khó lòng mà phát hiện được.
Lúc này anh ta đã có đáp án, xem ra người của Quỷ Vực Chi Thành ở nước R đối phó với họ không phải theo ý của thành chủ, hơn nữa có thể còn là ở bên đối lập với thành chủ.
Nếu đã như vậy thì Đường Lăng không có gì phải e sợ nữa.
Có điều Đường Lăng lại nghĩ tới một khả năng, gần đây người của Quỷ Vực Chi Thành luôn gây khó dễ nhà họ Đường, nên anh ta đã tra thông tin liên quan tới bọn chúng.
Anh ta biết được hiện tại thành chủ không quản nữa. Người cai quản hiện tại là Thành thiếu chủ.
Chẳng lẽ tên Thành thiếu chủ kia bất hòa với thành chủ, nếu Karoo là người của hắn, ra tay với họ cũng là ý của hắn thì chuyện này rất phiền hà.
Dù sao thì hiện giờ Quỷ Vực Chi Thành cũng nằm trong tay hắn, hắn có trong tay tất cả lực lượng của Quỷ Vực Chi Thành.
“Mày sẽ không nói đây là ý của thành thiếu chủ đâu nhỉ?” Đường Lăng hơi nhếch mép cười nhẹ, trên mặt như có một lớp sương mù khiến người khác không thể nhìn ra anh ta đang che giấu điều gì.
“Đương nhiên là tao nghe theo thành thiếu chủ.” Nghe Đường Lăng nói vậy, Karoo dường như không còn chút do dự, lập tức tiếp lời, chỉ là Đường Lăng nhận ra lúc hắn nói lời này thì trong mắt lộ ra vẻ khác thường.
Đường Lăng càng cười lớn hơn: “Nếu nói vậy thì…” Đường Lăng hơi ngập ngừng, sau đó bóp cò súng trong tay, trán Karoo có thêm một lỗ hổng.
1, 2 ,3 giây sau, hắn ngã xuống đất.
Nhất thời người trong phòng đều kinh sợ, không ai ngờ rằng Đường Lăng thực sự sẽ giết Karoo.
Đây còn là địa bàn của hắn. Đường Lăng lại giết chính người phụ trách Quỷ Vực Chi Thành, anh ta không sợ bọn họ sao?
Nghiêm Vũ hoàn toàn kinh ngạc, rõ ràng là không ngờ được Đường Lăng sẽ làm như vậy.
Nhưng Karoo đáng chết, mấy năm nay hắn giết vô số người ở nước R, hắn mặc kệ người tốt hay xấu, cũng không đếm xỉa họ có tội hay không đã giết rất nhiều dân thường vô tội, hắn muốn chiếm đồ của họ thì sẽ giết để cướp đoạt.
Người của hoàng thất cũng phải e ngại sức mạnh của Quỷ Vực Chi Thành. Nên cũng chỉ mắt nhắm mắt mở, vốn không quản, dù cho muốn đụng tay cũng không đụng nổi.
Người đàn ông Dương Tầm Chiêu cử đến vẫn như vũ, không thấy chút khác thường.
Người của Karoo bị thương lúc này cũng không thể làm gì, không thể cứu hắn được. Hơn nữa ban nãy thấy được kĩ năng của người đàn ông kia thì đều sợ hãi. Hiện giờ Karoo đã chết, chúng càng không dám ra tay.
Bọn họ chỉ biết nhìn theo người ngồi bên phải Karoo.
Đường Lăng cũng nhìn sang người đó: “Nói chuyện chứ?”
Có thể ngồi cùng Karoo ở vị trí này thì chắc chắn vị trí của hắn ở Quỷ Vực Chi Thành không thể thấp được, vả lại lúc Đường Lăng vừa hỏi Karoo lúc nãy cũng đã chú ý phản ứng của hắn. Anh ta biết hắn sẽ biết một số chuyện. Nếu đã biết chuyện thì càng chứng minh hắn có thể thay thế cho phía nước R.
Đường Lăng không có khả năng lập tức loại bỏ thế lực của Quỷ Vực Chi Thành, hơn nữa ai cũng rõ thế lực to lớn của bọn chúng, nên đến cuối thì vẫn cần đàm phán.
Trải qua những chuyện ban nãy, Đường Lăng đã nắm thế chủ động, hơn nữa toàn bộ người đã bị khống chế. Bây giờ anh ta muốn nói chuyện, chắc chắn phải theo ý anh ta.
Người đàn ông định thần, nhìn sang Đường Lăng, sắc mặt vẫn còn đôi chút kinh sợ: “Cậu Đường quả nhiên danh bất hư truyền.”
Lúc trước hắn nhắc nhở Karoo đừng bất cẩn, thật ra trong lòng cũng xem thường Đường Lăng, hắn chỉ không thể ngờ Đường Lăng lại có thể giết Karoo.
Hắn biết rõ lúc trước mình đã coi thường Đường Lăng.
“Cậu Đường muốn nói chuyện gì? Nói kiểu gì đây?” Hắn kìm nén nỗi sợ trong lòng, cố gắng để bình tĩnh nhưng hắn cũng không thể tỏ ra như chưa có chuyện gì.
Karoo hiện giờ đã nằm trên đất, hắn không thể không sợ. Hắn không khỏi lo lắng nếu không nói chuyện được với Đường Lăng thì cũng sẽ bị giết chết.
Đường Lăng có thể giết Karoo thì chắc chắn dám giết hắn.
“Tao không biết tại sao chúng mày ra tay với bọn tao, tao cũng không biết ai ra lệnh, đây là chuyện của chúng mày, tao không hứng thú.” Đường Lăng nhìn hắn, chậm rãi nói, đến lúc này anh ta đã hiểu rõ rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào.
Hắn nghe Đường Lăng nói vậy rõ ràng đã ngẩn ra, vô cùng kinh ngạc, mặc dù không nói nhưng phản ứng của hắn đã để lộ tất cả, chứng minh Đường Lăng nói đúng.
Người nước R đối phó với bọn họ không phải để giúp vị công chúa kia báo thù, đây cũng không phải ý của thành chủ, ngược lại có người muốn đối đầu với thành chủ, lợi dụng chuyện Dương Tầm Chiêu làm nhục công chúa.
“Ý của cậu Đường là sao, cứ nói thẳng.” Hắn không phản bác lời của Đường Lăng nhưng ánh mắt hơi biến đổi, nhìn xuống đất liếc nhìn Karoo: “Tôi rất bằng lòng hợp tác với cậu Đường.”
Trong một khoảng thời gian ngắn hắn đã nghĩ rất nhiều, Đường Lăng không đơn giản, lại thêm cả Dương Tầm Chiêu, không dễ chọc đến bọn họ, vậy thì chỉ có thể hợp tác.
“Hợp tác?” Đường Lăng cười nhạt: “Người của chúng mày liên tục công kích bọn tao, giờ lại muốn hợp tác?”
Xưa nay Đường Lăng chưa từng muốn hợp tác với bọn chúng, đừng nói tới những người đối đầu với thành chủ, dù cho thành chủ tìm anh ta hợp tác, anh ta cũng sẽ còn khuya mới đồng ý.
Đương nhiên Đường Lăng hiểu rõ, thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành sẽ không tìm bọn họ hợp tác, nghe nói nhiều năm nay đã không còn quản lý chuyện của Quỷ Vực Chi Thành nữa.
“Vậy cậu Đường có ý gì?” Hắn cả kinh, sắc mặt biến đổi, nếu đã không nói chuyện hợp tác thì rốt cuộc là ý gì?
“Chúng mày liên tục công kích, món nợ này phải tính từ từ, đợi chúng mày cho bọn tao một lời rõ ràng.” Đường Lăng không nhắc đến điều kiện, cũng không nói những lời vô nghĩa.
Hắn sửng sốt, rõ ràng là không ngờ Đường Lăng lại có ý này, chuyện đó là bọn hắn sai, hắn vốn định chỉ cần Đường Lăng ra điều kiện không quá quắt và trong năng lực của hắn, hắn sẽ đồng ý.
Nhưng hắn không ngờ Đường Lăng lại nói như vậy. Giống như anh ta đang đưa quyền chủ động cho hắn nhưng cũng khiến sự việc càng khó giải quyết. Vì dù là khắc phục hậu quả hay bồi thường thì hắn cũng không biết Đường Lăng nghĩ gì, không có tiêu chuẩn.
Hạ thấp điều kiện, chắc chắn Đường Lăng sẽ không đồng ý, đưa ra điều kiện cao, vượt quá quyền hành của hắn thì hắn không thể làm chủ.
“Chuyện này là bọn tôi sai, Karoo làm việc thô lỗ, tôi xin được nhận lỗi với cậu Đường.” Hắn chậm rãi mang theo nét cười trên mặt, thái độ đã tốt hơn rất nhiều.
Đường Lăng nhìn hắn, ánh mắt vô cùng sắc lạnh, chậm rãi nói từng chữ một: “Mày biết rõ ý của tao, nên đừng nói những lời vô nghĩa, tao cho mày một ngày, một ngày sau nếu vẫn không có thành ý thì đừng trách tao không khách khí.”
Hắn hơi tức giận, ánh mắt có chút tàn nhẫn, nhưng vẫn cười nói: “Được, đều nghe theo ý của cậu.”
Dù hắn đồng ý nhưng trong lòng đã có tính toán. Lần này do Karoo bất cẩn, lần này để Đường Lăng đi thì muốn tìm lại hắn cũng không dễ dàng nữa, nên hắn không sợ Đường Lăng tìm hắn tính sổ.
Chỉ cần đuổi Đường Lăng đi, chuyện sau đó hắn sẽ lo liệu được.
Hắn chắc mẩm sau này Đường Lăng sẽ không thể bắt hắn cũng không thể tìm thấy hắn, chắc chắn sẽ không tổn hại đến hắn được. Đến cuối thì Đường Lăng sẽ “khai chiến” với Quỷ Vực Chi Thành, đây chính là ý của phía trên, cũng là ý của hắn.
Đường Lăng lại rất khôn khéo, dù hắn không biểu hiện quá rõ ràng nhưng Đường Lăng đã nhìn ra được. Đường Lăng nhìn hắn, nở nụ cười nhàn nhạt, xem ra tên này vẫn còn muốn giở trò với anh ta.