Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1478
CHƯƠNG 1478: KÉT QUẢ XÉT NGHIỆM ADN (4)
Cậu Hàn ngần người: “Thành thiếu chủ, cô bé ở cổng bệnh viện thật sự không phải là do anh đã sắp xếp?”
Mặc dù là cậu Hàn và Tiểu Cửu đều không phát hiện ra điểm khác thường từ trên người của cô bé đó, nói chung cũng có hoài nghi nhưng mà bọn họ cũng chỉ hoài nghi mà thôi, hiện tại cậu Hàn nghe thấy chính miệng Thành thiếu chủ đã nói như vậy, anh ta vẫn không hiểu.
“Không có.” Ở đầu dây bên kia điện thoại, Thành thiều chủ trả lời rất thẳng thắn, cũng rất trực tiếp.
“Vậy Thành thiếu chủ, kế hoạch B của anh là cái gì, để cho người ta đi đụng xe của cô cả nhà họ Đường, đụng nhau thì có thể làm được cái gì à?” Lúc này, cậu Hàn có chút mông lung, không phải kế hoạch B của Thành thiều chủ là cho người ta đi đụng xe của cô cả nhà họ Đường đó chứ?
Nhưng mà sự thật đã chứng minh có đụng xe cũng chẳng có tác dụng gì.
“Tôi cần gì phải cho người ta đi đụng vào xe của cô ấy? Kế hoạch B của tôi vẫn còn chưa được tiền hành đâu, kế hoạch của các người đã thất bại, với lại tình huống này chắc chắn là cô ấy sẽ đề cao cảnh giác, vào thời điểm này mà tôi lại tiến hành ké hoạch B, không phải là đang đụng vào trong họng súng hả? Tôi có ngu như vậy à?” Thành thiếu chủ ở đầu dây bên kia điện thoại bật cười một tiếng.
“Cho nên Thành thiều chủ, trong khoảng thời gian này anh đang làm cái gì vậy? Ý tôi nói là sau khi anh biết kế hoạch của chúng tôi thất bại thì anh làm cái gì?” Cậu Hàn biết là Thành thiếu chủ nói rất có đạo lý, nhưng mà rõ ràng Thành thiếu chủ đã từng nói sau khi kế hoạch A thất bại thì còn có kế hoạch B, kế hoạch C.
Cho nên anh ta cho rằng sau khi bọn họ bị cô cả nhà họ Đường nhìn thâu, vậy thì chắc chắn Thành thiếu chủ đang lên kế hoạch khác, chẳng lẽ là do anh ta đã nghĩ sai rồi hả?
“Tôi đang uống trà, nều không thì làm cái gì?” Thành thiếu chủ trả lời lại một câu rất hiển nhiên, ké hoạch A đã thát bại, anh ta cũng không cảm tháy bát ngờ gì, càng không hề buồn bã, ngược lại là anh ta còn vô cùng hưng phấn, vô cùng vui vẻ.
Đúng vậy, công chúa Quỷ Vực Chi Thành của bọn họ, con gái của ông già anh ta phải như thế này mới được.
Cho nên Thành thiếu chủ không hề sót ruột chút nào, anh ta vừa uống trà vừa suy nghĩ kế hoạch tiếp theo.
Tay cầm điện thoại di động của cậu Hàn run run, thiếu chút nữa là đã làm rơi điện thoại, cho nên anh ta khổ cực ở đây nghĩ biện pháp, Thành thiều chủ lại thảnh thơi uống trà hả?
Mà anh ta còn tưởng là mình đã nói sai, sợ sẽ phá hủy kế hoạch tiếp theo của Thành thiếu chủ mà đang lo lắng để phòng.
“À đúng rồi, lúc nãy cậu vừa nói là các cậu có được cái gì?” Dường như là lúc này Thành thiếu chủ mới nhớ đến lời nói hồi lúc nãy của cậu Hàn, cuối cùng vẫn hỏi một câu.
Cậu Hàn: “…”
Anh ta vẫn cho rằng chắc chắn Thành thiếu chủ vẫn còn đang chú ý đến bước tiến triển của chuyện này, anh ta vẫn còn cho rằng lúc đó nều như cô cả nhà họ Đường ném tóc xuống đất, chắc chắn là Thành thiếu chủ có thể cầm lầy tóc.
Không ngờ tới là vả vào mặt nhanh như vậy, đau như: thế.
Cho nên sau khi kế hoạch của anh ta thất bại, Thành thiếu chủ căn bản không thèm quan tâm đền tiến triển của sự việc, cho nên kế hoạch của bọn họ thắt bại, chỉ sợ là Thành thiếu chủ xem như bọn họ không tồn tại.
“Chúng tôi lấy được tóc của cô cả nhà họ Đường rồi.” Lúc này, mặc dù cậu Hàn mang theo một bụng lửa giận nhưng mà anh ta vẫn không thể không trả lời Thành thiếu chủ.
Cậu Hàn trải qua muôn vàn khổ cực để có thể lây được tóc, vì để có thể nhanh chóng làm xét nghiệm ADN, nhanh chóng nhìn thấy kết quả, mặc dù là bây giờ anh ta đã có tóc của cô cả nhà họ Đường, nhưng mà ở bên phía thành chủ vẫn là do Thành thiếu chủ phải đi làm, anh ta cũng không dám trực tiếp chạy đến trước mặt của thành chủ mà nhỏ tóc của thành chủ.
“Cậu nói là cậu đã lấy tóc của cô cả nhà họ Đường rồi?” Lần này, rốt cuộc âm thanh của Thành thiếu chủ cũng đã thay đổi, không còn vẻ bình thản giống như lúc nãy: “Cứ thế mà lầy được, nhanh như vậy, dễ dàng như vậy? Tôi còn đang suy nghĩ máy kế hoạch đây này… thật là đáng tiếc.”
Sự tiếc nuối trong giọng nói của Thành thiều chủ đúng là quả nhiên không hề che giấu một chút nào, lúc nãy đầu óc của anh ta muốn nỗ tung ra, suy nghĩ được máy kế hoạch anh ta cho rằng vô cùng hoàn mỹ, anh ta đang định tiến hành từng cái một.
Nhớ đến kế hoạch hoàn mỹ của anh ta, nhớ đến phản ứng và cách xử lý của cô cả nhà họ Đường, nhớ đền cuộc đấu trí giữa anh ta với cô cả nhà họ Đường, tâm trạng của anh ta đang bùng nổ, sau đó cậu Hàn lại gọi điện thoại tới.
Cho nên anh ta không nghe rõ câu nói đâu tiên của cậu Hàn, cũng không phải là không rõ, chỉ là không quan tâm mà thôi.
Nhưng mà bây giờ cậu Hàn lại nói với anh ta là đã lầy được tóc của cô cả nhà họ Đường rồi, vậy một đống kế hoạch hoàn mỹ của anh ta phải làm sao bây giờ đây?
Vậy anh ta còn có thể đầu trí với cô cả nhà họ Đường như thế nào nữa?
Vắt vả lắm anh ta mới có một cơ hội danh chính ngôn thuận để đấu trí với cô cả nhà họ Đường, không ngờ tới là lại kết thúc nhanh như vậy.
Bây giờ anh ta có chút sợ, cho nên mới hỏi câu hồi lúc nãy, bây giờ anh ta có thể giả vờ như là mình không nghe gì hết, sau đó lại tiếp tục tiền hành những ké hoạch của anh ta được không?
Có thể không?
Thành thiếu chủ rất muồn làm vậy.
Nhưng mà Thành thiếu chủ cũng biết không thẻ nào.
Cậu Hàn nghe thấy âm thanh tiếc hận của Thành thiếu chủ, không phải, nên nói là âm thanh đau lòng, cậu Hàn cảm thấy chẳng lẽ là mình đã nghe nhằm rồi chăng?
Bọn họ lấy được tóc của cô cả nhà họ Đường, nhiệm vụ đã hoàn thành, không phải là Thành thiếu chủ nên vui vẻ, nên vui mừng, Thành thiếu chủ đau lòng là cái quái gì chứ?
“Thành thiếu chủ, anh không sao đó chứ?” Cậu Hàn thử thăm dò nhỏ giọng hỏi một câu, lúc này thật sự cậu Hàn không hiểu Thành thiếu chủ đang làm cái gì.
“Cậu xác định thứ mà cậu có được là tóc của cô cả nhà họ Đường?” Thành thiếu chủ cảm thấy anh ta có thể vùng vẫy giãy chét một chút, lúc nãy anh ta suy nghĩ đến nỗi muồn nát óc mới có thể suy nghĩ ra nhiều kế hoạch hoàn mỹ như vậy, nếu như cứ lãng phí như thế thì thật quá đáng tiếc.
“Chắc chắn, tôi và Tiểu Cửu đều có thể xác định. Tôi tận mắt nhìn tháy tóc được lấy xuống từ trên đầu của cô cả nhà họ Đường, trong toàn bộ quá trình tôi và Tiểu Cửu đều quan sát cẩn thận, cô cả nhà họ Đường cũng không đổi tóc, cho nên có thể xác định tóc đó là của cô cả nhà họ Đường.” Cậu Hàn ở bên kia điện thoại cũng không biết tâm tư của Thành thiếu chủ, cậu Hàn chỉ cho rằng Thành thiều chủ đang lo lắng không phải là tóc của cô cả nhà họ Đường, cho nên cậu Hàn giải thích rất cần thận.
Hơn nữa còn để cho Thành thiếu chủ càng tin tưởng hơn, cậu Hàn còn nhắc tới Tiểu Cửu. Mặc dù lúc nãy Tiểu Cửu không nói rõ, nhưng mà cậu Hàn biết rằng chắc chắn là Tiểu Cửu cũng đều quan sát cẩn thận toàn bộ quá trình, cho nên cậu Hàn nói như vậy cũng không tính là đang lừa gạt Thành thiếu chủ.
Ở đầu dây bên kia điện thoại, khóe miệng của Thành thiếu chủ hung hăng kéo ra, cho nên những kế hoạch hoàn mỹ của anh ta không thể được dùng tới, thật sự lãng phí như vậy à?
Thành thiếu chủ đau lòng lắm!
Nhưng mà anh ta không thể nói thẳng, cho nên lại đau lòng lại ấm ức, thật là, sao lại khó như vậy chứ, anh ta muồn tìm một người có sức lực ngang bằng mình để đấu trí mà sao lại khó như vậy.
*Được rồi, biết rồi.” Thành thiếu chủ biết rất rõ năng lực của cậu Hàn và Tiểu Cửu, nếu như cậu Hàn và Tiểu Cửu đã xác định là không có vấn đề gì, vậy thì chắc chắn không có vấn đề, cho nên lúc này dù Thành thiếu chủ có đang đau tim đi nữa thì cũng không có biện pháp gì khác.
*Thành thiếu chủ, khi nào thì anh mới có thẻ lấy tóc của thành chủ, lúc nào mới làm xét nghiệm ADN? Tôi cảm thấy chuyện này phải làm càng nhanh càng tốt.” Cậu Hàn cũng không thể trải nghiệm được cảm giác đau lòng nhức nhói của Thành thiếu chủ, bây giờ cậu Hàn chỉ muốn nhanh chóng nhìn thấy kết quả xét nghiệm ADN.
*Được rồi, để tôi đi đến chỗ thành chủ lấy tóc, cậu chuẩn bị làm xét nghiệm ADN đi.” Thành thiếu chủ ở bên kia thở một hơi thật sâu, chuyện cho đến bây giờ, anh ta còn có thể nói cái gì nữa chứ, còn có thể làm cái gì?
Chỉ có thể đi nhổ vài cọng tóc trên đầu của ông già, sau đó ngoan ngoãn đi làm xét nghiệm ADN, mặc dù Thành thiếu chủ rất tiếc nuối những kế hoạch hoàn mỹ của anh ta, nhưng mà anh ta cũng muốn biết kết quả.
Anh ta cũng muốn biết rốt cuộc cô cả nhà họ Đường có phải là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ hay là không.
Đương nhiên anh ta biết là ông già càng muốn biết hơn nữa.
Cho nên anh ta đi nhổ mấy sợi tóc, chắc chắn là ông ấy sẽ không có ý kiến gì.
Chà, có thể có cơ hội nhỏ tóc ở trên đầu của ông già, nghĩ lại vẫn cảm thấy rất sướng, hoặc ít hoặc nhiều gì cũng có thể xóa bỏ cảm giác tiếc nuối vì những kế hoạch hoàn mỹ của anh ta không được thực hiện.
Cậu Hàn nghe thấy rốt cuộc Thành thiếu chủ cũng đã nói được một câu bình thường, lúc này mới xem như thở phào một hơi, đương nhiên là giờ phút này cậu Hàn chủ động không để ý đến giọng điệu bất đắc dĩ của Thành thiếu chủ, cậu Hàn không hiểu rốt cuộc tại sao Thành thiếu chủ lại bắt đắc dĩ như thết *Thành thiếu chủ nói là anh ta sẽ đi lấy tóc của thành chủ, kêu chúng ta chuẩn bị trước đi, chờ đến lúc anh ta lấy tóc của thành chủ đến thì đã có thể trực tiếp bắt đầu làm xét nghiệm.” Sau khi cậu Hàn cúp điện thoại thì giải thích với Tiểu Cửu một chút, nhưng mà cậu Hàn không nói những phản ứng khác thường của Thành thiếu chủ, thực ra thì cậu Hàn cũng không để ở trong lòng, dù sao thì bình thường Thành thiếu chủ cũng thường xuyên có lúc không đáng tin cậy.
Thỉnh thoảng Thành thiếu chủ phát điên cái gì đó cũng là chuyện bình thường thôi.
*Được rồi, vậy chúng ta nhanh chóng làm thôi.” Tiểu Cửu thở phào một hơi, nghĩ đến sẽ nhanh chóng nhìn thấy kết quả, nối lo của cô ta rốt cuộc cũng đã được buông xuống.
Chờ đền lúc có kết quả, tất cả cũng đã đến hồi kết.
Cậu Hàn ngần người: “Thành thiếu chủ, cô bé ở cổng bệnh viện thật sự không phải là do anh đã sắp xếp?”
Mặc dù là cậu Hàn và Tiểu Cửu đều không phát hiện ra điểm khác thường từ trên người của cô bé đó, nói chung cũng có hoài nghi nhưng mà bọn họ cũng chỉ hoài nghi mà thôi, hiện tại cậu Hàn nghe thấy chính miệng Thành thiếu chủ đã nói như vậy, anh ta vẫn không hiểu.
“Không có.” Ở đầu dây bên kia điện thoại, Thành thiều chủ trả lời rất thẳng thắn, cũng rất trực tiếp.
“Vậy Thành thiếu chủ, kế hoạch B của anh là cái gì, để cho người ta đi đụng xe của cô cả nhà họ Đường, đụng nhau thì có thể làm được cái gì à?” Lúc này, cậu Hàn có chút mông lung, không phải kế hoạch B của Thành thiều chủ là cho người ta đi đụng xe của cô cả nhà họ Đường đó chứ?
Nhưng mà sự thật đã chứng minh có đụng xe cũng chẳng có tác dụng gì.
“Tôi cần gì phải cho người ta đi đụng vào xe của cô ấy? Kế hoạch B của tôi vẫn còn chưa được tiền hành đâu, kế hoạch của các người đã thất bại, với lại tình huống này chắc chắn là cô ấy sẽ đề cao cảnh giác, vào thời điểm này mà tôi lại tiến hành ké hoạch B, không phải là đang đụng vào trong họng súng hả? Tôi có ngu như vậy à?” Thành thiếu chủ ở đầu dây bên kia điện thoại bật cười một tiếng.
“Cho nên Thành thiều chủ, trong khoảng thời gian này anh đang làm cái gì vậy? Ý tôi nói là sau khi anh biết kế hoạch của chúng tôi thất bại thì anh làm cái gì?” Cậu Hàn biết là Thành thiếu chủ nói rất có đạo lý, nhưng mà rõ ràng Thành thiếu chủ đã từng nói sau khi kế hoạch A thất bại thì còn có kế hoạch B, kế hoạch C.
Cho nên anh ta cho rằng sau khi bọn họ bị cô cả nhà họ Đường nhìn thâu, vậy thì chắc chắn Thành thiếu chủ đang lên kế hoạch khác, chẳng lẽ là do anh ta đã nghĩ sai rồi hả?
“Tôi đang uống trà, nều không thì làm cái gì?” Thành thiếu chủ trả lời lại một câu rất hiển nhiên, ké hoạch A đã thát bại, anh ta cũng không cảm tháy bát ngờ gì, càng không hề buồn bã, ngược lại là anh ta còn vô cùng hưng phấn, vô cùng vui vẻ.
Đúng vậy, công chúa Quỷ Vực Chi Thành của bọn họ, con gái của ông già anh ta phải như thế này mới được.
Cho nên Thành thiếu chủ không hề sót ruột chút nào, anh ta vừa uống trà vừa suy nghĩ kế hoạch tiếp theo.
Tay cầm điện thoại di động của cậu Hàn run run, thiếu chút nữa là đã làm rơi điện thoại, cho nên anh ta khổ cực ở đây nghĩ biện pháp, Thành thiều chủ lại thảnh thơi uống trà hả?
Mà anh ta còn tưởng là mình đã nói sai, sợ sẽ phá hủy kế hoạch tiếp theo của Thành thiếu chủ mà đang lo lắng để phòng.
“À đúng rồi, lúc nãy cậu vừa nói là các cậu có được cái gì?” Dường như là lúc này Thành thiếu chủ mới nhớ đến lời nói hồi lúc nãy của cậu Hàn, cuối cùng vẫn hỏi một câu.
Cậu Hàn: “…”
Anh ta vẫn cho rằng chắc chắn Thành thiếu chủ vẫn còn đang chú ý đến bước tiến triển của chuyện này, anh ta vẫn còn cho rằng lúc đó nều như cô cả nhà họ Đường ném tóc xuống đất, chắc chắn là Thành thiếu chủ có thể cầm lầy tóc.
Không ngờ tới là vả vào mặt nhanh như vậy, đau như: thế.
Cho nên sau khi kế hoạch của anh ta thất bại, Thành thiếu chủ căn bản không thèm quan tâm đền tiến triển của sự việc, cho nên kế hoạch của bọn họ thắt bại, chỉ sợ là Thành thiếu chủ xem như bọn họ không tồn tại.
“Chúng tôi lấy được tóc của cô cả nhà họ Đường rồi.” Lúc này, mặc dù cậu Hàn mang theo một bụng lửa giận nhưng mà anh ta vẫn không thể không trả lời Thành thiếu chủ.
Cậu Hàn trải qua muôn vàn khổ cực để có thể lây được tóc, vì để có thể nhanh chóng làm xét nghiệm ADN, nhanh chóng nhìn thấy kết quả, mặc dù là bây giờ anh ta đã có tóc của cô cả nhà họ Đường, nhưng mà ở bên phía thành chủ vẫn là do Thành thiếu chủ phải đi làm, anh ta cũng không dám trực tiếp chạy đến trước mặt của thành chủ mà nhỏ tóc của thành chủ.
“Cậu nói là cậu đã lấy tóc của cô cả nhà họ Đường rồi?” Lần này, rốt cuộc âm thanh của Thành thiếu chủ cũng đã thay đổi, không còn vẻ bình thản giống như lúc nãy: “Cứ thế mà lầy được, nhanh như vậy, dễ dàng như vậy? Tôi còn đang suy nghĩ máy kế hoạch đây này… thật là đáng tiếc.”
Sự tiếc nuối trong giọng nói của Thành thiều chủ đúng là quả nhiên không hề che giấu một chút nào, lúc nãy đầu óc của anh ta muốn nỗ tung ra, suy nghĩ được máy kế hoạch anh ta cho rằng vô cùng hoàn mỹ, anh ta đang định tiến hành từng cái một.
Nhớ đến kế hoạch hoàn mỹ của anh ta, nhớ đến phản ứng và cách xử lý của cô cả nhà họ Đường, nhớ đền cuộc đấu trí giữa anh ta với cô cả nhà họ Đường, tâm trạng của anh ta đang bùng nổ, sau đó cậu Hàn lại gọi điện thoại tới.
Cho nên anh ta không nghe rõ câu nói đâu tiên của cậu Hàn, cũng không phải là không rõ, chỉ là không quan tâm mà thôi.
Nhưng mà bây giờ cậu Hàn lại nói với anh ta là đã lầy được tóc của cô cả nhà họ Đường rồi, vậy một đống kế hoạch hoàn mỹ của anh ta phải làm sao bây giờ đây?
Vậy anh ta còn có thể đầu trí với cô cả nhà họ Đường như thế nào nữa?
Vắt vả lắm anh ta mới có một cơ hội danh chính ngôn thuận để đấu trí với cô cả nhà họ Đường, không ngờ tới là lại kết thúc nhanh như vậy.
Bây giờ anh ta có chút sợ, cho nên mới hỏi câu hồi lúc nãy, bây giờ anh ta có thể giả vờ như là mình không nghe gì hết, sau đó lại tiếp tục tiền hành những ké hoạch của anh ta được không?
Có thể không?
Thành thiếu chủ rất muồn làm vậy.
Nhưng mà Thành thiếu chủ cũng biết không thẻ nào.
Cậu Hàn nghe thấy âm thanh tiếc hận của Thành thiếu chủ, không phải, nên nói là âm thanh đau lòng, cậu Hàn cảm thấy chẳng lẽ là mình đã nghe nhằm rồi chăng?
Bọn họ lấy được tóc của cô cả nhà họ Đường, nhiệm vụ đã hoàn thành, không phải là Thành thiếu chủ nên vui vẻ, nên vui mừng, Thành thiếu chủ đau lòng là cái quái gì chứ?
“Thành thiếu chủ, anh không sao đó chứ?” Cậu Hàn thử thăm dò nhỏ giọng hỏi một câu, lúc này thật sự cậu Hàn không hiểu Thành thiếu chủ đang làm cái gì.
“Cậu xác định thứ mà cậu có được là tóc của cô cả nhà họ Đường?” Thành thiếu chủ cảm thấy anh ta có thể vùng vẫy giãy chét một chút, lúc nãy anh ta suy nghĩ đến nỗi muồn nát óc mới có thể suy nghĩ ra nhiều kế hoạch hoàn mỹ như vậy, nếu như cứ lãng phí như thế thì thật quá đáng tiếc.
“Chắc chắn, tôi và Tiểu Cửu đều có thể xác định. Tôi tận mắt nhìn tháy tóc được lấy xuống từ trên đầu của cô cả nhà họ Đường, trong toàn bộ quá trình tôi và Tiểu Cửu đều quan sát cẩn thận, cô cả nhà họ Đường cũng không đổi tóc, cho nên có thể xác định tóc đó là của cô cả nhà họ Đường.” Cậu Hàn ở bên kia điện thoại cũng không biết tâm tư của Thành thiếu chủ, cậu Hàn chỉ cho rằng Thành thiều chủ đang lo lắng không phải là tóc của cô cả nhà họ Đường, cho nên cậu Hàn giải thích rất cần thận.
Hơn nữa còn để cho Thành thiếu chủ càng tin tưởng hơn, cậu Hàn còn nhắc tới Tiểu Cửu. Mặc dù lúc nãy Tiểu Cửu không nói rõ, nhưng mà cậu Hàn biết rằng chắc chắn là Tiểu Cửu cũng đều quan sát cẩn thận toàn bộ quá trình, cho nên cậu Hàn nói như vậy cũng không tính là đang lừa gạt Thành thiếu chủ.
Ở đầu dây bên kia điện thoại, khóe miệng của Thành thiếu chủ hung hăng kéo ra, cho nên những kế hoạch hoàn mỹ của anh ta không thể được dùng tới, thật sự lãng phí như vậy à?
Thành thiếu chủ đau lòng lắm!
Nhưng mà anh ta không thể nói thẳng, cho nên lại đau lòng lại ấm ức, thật là, sao lại khó như vậy chứ, anh ta muồn tìm một người có sức lực ngang bằng mình để đấu trí mà sao lại khó như vậy.
*Được rồi, biết rồi.” Thành thiếu chủ biết rất rõ năng lực của cậu Hàn và Tiểu Cửu, nếu như cậu Hàn và Tiểu Cửu đã xác định là không có vấn đề gì, vậy thì chắc chắn không có vấn đề, cho nên lúc này dù Thành thiếu chủ có đang đau tim đi nữa thì cũng không có biện pháp gì khác.
*Thành thiếu chủ, khi nào thì anh mới có thẻ lấy tóc của thành chủ, lúc nào mới làm xét nghiệm ADN? Tôi cảm thấy chuyện này phải làm càng nhanh càng tốt.” Cậu Hàn cũng không thể trải nghiệm được cảm giác đau lòng nhức nhói của Thành thiếu chủ, bây giờ cậu Hàn chỉ muốn nhanh chóng nhìn thấy kết quả xét nghiệm ADN.
*Được rồi, để tôi đi đến chỗ thành chủ lấy tóc, cậu chuẩn bị làm xét nghiệm ADN đi.” Thành thiếu chủ ở bên kia thở một hơi thật sâu, chuyện cho đến bây giờ, anh ta còn có thể nói cái gì nữa chứ, còn có thể làm cái gì?
Chỉ có thể đi nhổ vài cọng tóc trên đầu của ông già, sau đó ngoan ngoãn đi làm xét nghiệm ADN, mặc dù Thành thiếu chủ rất tiếc nuối những kế hoạch hoàn mỹ của anh ta, nhưng mà anh ta cũng muốn biết kết quả.
Anh ta cũng muốn biết rốt cuộc cô cả nhà họ Đường có phải là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ hay là không.
Đương nhiên anh ta biết là ông già càng muốn biết hơn nữa.
Cho nên anh ta đi nhổ mấy sợi tóc, chắc chắn là ông ấy sẽ không có ý kiến gì.
Chà, có thể có cơ hội nhỏ tóc ở trên đầu của ông già, nghĩ lại vẫn cảm thấy rất sướng, hoặc ít hoặc nhiều gì cũng có thể xóa bỏ cảm giác tiếc nuối vì những kế hoạch hoàn mỹ của anh ta không được thực hiện.
Cậu Hàn nghe thấy rốt cuộc Thành thiếu chủ cũng đã nói được một câu bình thường, lúc này mới xem như thở phào một hơi, đương nhiên là giờ phút này cậu Hàn chủ động không để ý đến giọng điệu bất đắc dĩ của Thành thiếu chủ, cậu Hàn không hiểu rốt cuộc tại sao Thành thiếu chủ lại bắt đắc dĩ như thết *Thành thiếu chủ nói là anh ta sẽ đi lấy tóc của thành chủ, kêu chúng ta chuẩn bị trước đi, chờ đến lúc anh ta lấy tóc của thành chủ đến thì đã có thể trực tiếp bắt đầu làm xét nghiệm.” Sau khi cậu Hàn cúp điện thoại thì giải thích với Tiểu Cửu một chút, nhưng mà cậu Hàn không nói những phản ứng khác thường của Thành thiếu chủ, thực ra thì cậu Hàn cũng không để ở trong lòng, dù sao thì bình thường Thành thiếu chủ cũng thường xuyên có lúc không đáng tin cậy.
Thỉnh thoảng Thành thiếu chủ phát điên cái gì đó cũng là chuyện bình thường thôi.
*Được rồi, vậy chúng ta nhanh chóng làm thôi.” Tiểu Cửu thở phào một hơi, nghĩ đến sẽ nhanh chóng nhìn thấy kết quả, nối lo của cô ta rốt cuộc cũng đã được buông xuống.
Chờ đền lúc có kết quả, tất cả cũng đã đến hồi kết.