Mod nhà sắc
Tác Giả
-
Chương 12
Chỉ trong chốc lát Châu Ân đã quay trở lại trên tay cô cầm một cái đầm màu hồng thật xinh đẹp.
Trương Diệu và mấy cô người mẫu nhìn thấy cái đầm, ánh mắt của họ chợt phát sáng lên.
Cái đầm này là hàng mới nhất của Mystery, có tiền cũng không mua được.
Họ không ngờ Gia Duyên lại phóng khoáng đến như vậy tặng cái đầm này cho Cẩm Tú.
Châu Ân đi đến cung kính đưa cái đầm cho Gia Duyên, cô tao nhã cầm lấy đưa đến trước mặt của Cẩm Tú nói với giọng ân cần.
“Chị tặng em cái đầm này.
Em vào trong thay y phục để chuẩn bị quay quảng cáo.”
Cẩm Tú nhìn Gia Duyên bằng ánh mắt bất ngờ và có vài phần e ngại.
“Không!
Cái đầm này thật quý giá em không thể nào nhận được.
Tiền lương một năm của em cũng mua không nổi.”
Cẩm Tú nói với giọng hổ thẹn, tiền lương của cô còn chưa đủ để trả tiền viện phí cho ba cô đừng nói chi mua quần áo đẹp.
Đa phần quần áo cô mặc đều là hàng mẫu do các nhà thiết kế cung cấp.
“Không sao em cứ nhận lấy, những thứ này đều do người khác tặng cho chị.
Nhiều quá chị không mặc hết, để cũng chỉ lãng phí mà thôi.”
Gia Duyên nói những lời này đều là sự thật, không phải cô khoe khoang hay khoác lác gì hết.
Đồ trong tủ quần áo của cô mắc mỗi ngày một bộ cũng không mặc hết.
Trương Diệu nghe Gia Duyên nói vậy càng thêm ganh tỵ với cô.
Đúng như câu 'người nói vô tình người nghe hữu ý'.
Trương Diệu nghĩ rằng Gia Duyên đang cố tình lên mặt với họ, muốn khoe khoang sự nổi tiếng cùng với bề thế của mình.
Sau khi tan họp Tràn Hạo được Tạ Chánh láy xe từ công ty giải trí Minh Hạo đưa đến thẳng trường quay của Trịnh Phó Hàn.
Anh vừa bước vào cửa của trường quay không biết có bao nhiêu ánh mắt hâm mộ đang chú ý lên người anh.
Những cô diễn viên và người mẫu người nào cũng muốn được Tràn Hạo để ý tới.
Hôm nay Tràn Thiếu nhìn khác với ngày thường, không còn dáng vẻ phong lưu đa tình phóng khoáng nữa mà thay vào đó là khuôn mặt trầm tĩnh, cùng với ánh mắt sắc bén.
Trên người anh là âu phục màu đen áo sợ mi trắng, thắt cà vạt màu xanh đậm, tôn lên sự chững chạc của một người đàn ông thành đạt.
Khí thể tỏa ra từ người anh làm mấy cô gái trong trường quay phải ngây người trong giây lát.
Tuy thường ngày Tràn Hạo là một người lãnh đạm sao cũng được, nhưng một khi anh bắt tay vào công việc thì sự nghiêm túc cùng với sự trầm tĩnh của anh cũng không thua gì với Mạnh Hùng, Lôi Lạc Thiên và Nam Liệt.
Đừng thấy Tràn Thiếu thường ngày không quan tam đến việc gì, nhưng thật ra muốn dò xét tâm tư của Tràn Hạo thì cũng giống như mò kim đáy biển.
Không một ai có thể nắm bắt được suy nghĩ thật sự của anh.
Lúc Tràn Hạo và Tạ Chánh đi đến khu quản cáo của Mystery đột nhiên anh nghe mấy cô người mẫu cùng với những thợ trang điểm bàn tán về Gia Duyên và Trịnh Phó Hàn.
“Ây, ây....
Các người có nghe tin đồn ở bên ngoài không?
Nghe nói hai tuần nay cô siêu mẫu Crystal được Trịnh tổng bao.
Hai người đã ra nước ngoài nghỉ mát.”
Một cô thợ trang điểm nói với giọng đầy thích thú.
“Đúng rồi tôi cũng nghe vậy.
Nghe nói Trịnh tổng đã tặng cho cô ta một căn biệt thự tại phía tây của Thành Phố S.”
“Vậy chắc chắn cô ta là tình nhân của Trịnh tổng rồi.
Để tôi theo học hỏi cô ta, làm cách nào mà có thể làm một người có quyền có thế như Trịnh tổng để ý tới.”
Một cô người mẫu cười cười nói với giọng đầy châm biếm.
Tràn Hạo nghe được những lời họ vừa nói, trong lòng anh chợt nghĩ đến Sở Hương.
Gia Duyên cũng giống như Sở Hương là loại phụ nữ hâm mộ hư vinh, vì tiền có thể bán đi sự tôn nghiêm của mình.
Không biết vì sao trong lòng anh lại hiện lên cơn thịnh nộ.
Anh bất giác xiết chặt bàn tay của mình, trong con ngươi đen nhánh của anh hiện lên tia nguy hiểm.
Tạ Chánh đứng bên cạnh nhìn thấy biểu hiện này của Tràn Hạo, trong lòng anh chợt vang lên dự cảm bất an.
Tạ Chánh đã theo Tràn Hạo 10 năm, từ sau khi Sở Hương rời khỏi Tràn Hạo đến giờ.
Đây là lần đầu tiên Tạ Chánh nhìn thấy Tràn Hạo giận dữ đến như vậy.
Trong lúc họ không chú ý Gia Duyên khóac tay Mạnh Hùng bước vào.
Trịnh Phó Hàn, Châu Ân, Tiểu Hồng và Cẩm Tú đi bên cạnh họ.
Nét mặt sửng sốt của mấy cô người mẫu làm cho Tràn Hạo khó hiểu, anh nhíu mày xoay lại nhìn theo ánh mắt của bọn họ.
Đập vào mắt của Tràn Hạo là một Gia Duyên lạnh lùng kiêu ngạo nhưng không kém phần sang trọng.
Cô đang dịu dàng khoác tay Mạnh Hùng một cách thân mặt bước vào.
Tràn Hạo không ngờ Gia Duyên lại có năng lực câu dẫn đàn ông đến như vậy.
Từ khi Kiều Nhi ở bên cạnh Mạnh Hùng, Mạnh Hùng không bao giờ tiếp xúc thân mật với bất kỳ người phụ nữ nào.
Nhưng hôm nay Mạnh Hùng lại thản nhiên khoác tay Gia Duyên như vậy, càng khiến Tràn Hạo tức điên người.
Mấy cô người mẫu với nét mặt hoang mang nhìn nhau nói.
“Đây là chuyện gì, không phải nói Crystal là tình nhân của Trịnh tổng sao?”
“Sao bây giờ cô ta lại có cử chỉ thân mật với Mạnh Tổng?.”
“Ba người còn vui vẻ đi bên cạnh nhau, chẳng lẽ họ muốn chơi trò tình tay ba sao?.”
Những tiếng xì xào bên tai làm cho Tràn Hạo càng thêm nôn nao trong lòng.
Trái ngược với anh Gia Duyên lại vô cùng bình thản như không có chuyện gì xảy ra, cô đã quen với những scandal vô căng cứ này.
Trương Diệu và mấy cô người mẫu nhìn thấy cái đầm, ánh mắt của họ chợt phát sáng lên.
Cái đầm này là hàng mới nhất của Mystery, có tiền cũng không mua được.
Họ không ngờ Gia Duyên lại phóng khoáng đến như vậy tặng cái đầm này cho Cẩm Tú.
Châu Ân đi đến cung kính đưa cái đầm cho Gia Duyên, cô tao nhã cầm lấy đưa đến trước mặt của Cẩm Tú nói với giọng ân cần.
“Chị tặng em cái đầm này.
Em vào trong thay y phục để chuẩn bị quay quảng cáo.”
Cẩm Tú nhìn Gia Duyên bằng ánh mắt bất ngờ và có vài phần e ngại.
“Không!
Cái đầm này thật quý giá em không thể nào nhận được.
Tiền lương một năm của em cũng mua không nổi.”
Cẩm Tú nói với giọng hổ thẹn, tiền lương của cô còn chưa đủ để trả tiền viện phí cho ba cô đừng nói chi mua quần áo đẹp.
Đa phần quần áo cô mặc đều là hàng mẫu do các nhà thiết kế cung cấp.
“Không sao em cứ nhận lấy, những thứ này đều do người khác tặng cho chị.
Nhiều quá chị không mặc hết, để cũng chỉ lãng phí mà thôi.”
Gia Duyên nói những lời này đều là sự thật, không phải cô khoe khoang hay khoác lác gì hết.
Đồ trong tủ quần áo của cô mắc mỗi ngày một bộ cũng không mặc hết.
Trương Diệu nghe Gia Duyên nói vậy càng thêm ganh tỵ với cô.
Đúng như câu 'người nói vô tình người nghe hữu ý'.
Trương Diệu nghĩ rằng Gia Duyên đang cố tình lên mặt với họ, muốn khoe khoang sự nổi tiếng cùng với bề thế của mình.
Sau khi tan họp Tràn Hạo được Tạ Chánh láy xe từ công ty giải trí Minh Hạo đưa đến thẳng trường quay của Trịnh Phó Hàn.
Anh vừa bước vào cửa của trường quay không biết có bao nhiêu ánh mắt hâm mộ đang chú ý lên người anh.
Những cô diễn viên và người mẫu người nào cũng muốn được Tràn Hạo để ý tới.
Hôm nay Tràn Thiếu nhìn khác với ngày thường, không còn dáng vẻ phong lưu đa tình phóng khoáng nữa mà thay vào đó là khuôn mặt trầm tĩnh, cùng với ánh mắt sắc bén.
Trên người anh là âu phục màu đen áo sợ mi trắng, thắt cà vạt màu xanh đậm, tôn lên sự chững chạc của một người đàn ông thành đạt.
Khí thể tỏa ra từ người anh làm mấy cô gái trong trường quay phải ngây người trong giây lát.
Tuy thường ngày Tràn Hạo là một người lãnh đạm sao cũng được, nhưng một khi anh bắt tay vào công việc thì sự nghiêm túc cùng với sự trầm tĩnh của anh cũng không thua gì với Mạnh Hùng, Lôi Lạc Thiên và Nam Liệt.
Đừng thấy Tràn Thiếu thường ngày không quan tam đến việc gì, nhưng thật ra muốn dò xét tâm tư của Tràn Hạo thì cũng giống như mò kim đáy biển.
Không một ai có thể nắm bắt được suy nghĩ thật sự của anh.
Lúc Tràn Hạo và Tạ Chánh đi đến khu quản cáo của Mystery đột nhiên anh nghe mấy cô người mẫu cùng với những thợ trang điểm bàn tán về Gia Duyên và Trịnh Phó Hàn.
“Ây, ây....
Các người có nghe tin đồn ở bên ngoài không?
Nghe nói hai tuần nay cô siêu mẫu Crystal được Trịnh tổng bao.
Hai người đã ra nước ngoài nghỉ mát.”
Một cô thợ trang điểm nói với giọng đầy thích thú.
“Đúng rồi tôi cũng nghe vậy.
Nghe nói Trịnh tổng đã tặng cho cô ta một căn biệt thự tại phía tây của Thành Phố S.”
“Vậy chắc chắn cô ta là tình nhân của Trịnh tổng rồi.
Để tôi theo học hỏi cô ta, làm cách nào mà có thể làm một người có quyền có thế như Trịnh tổng để ý tới.”
Một cô người mẫu cười cười nói với giọng đầy châm biếm.
Tràn Hạo nghe được những lời họ vừa nói, trong lòng anh chợt nghĩ đến Sở Hương.
Gia Duyên cũng giống như Sở Hương là loại phụ nữ hâm mộ hư vinh, vì tiền có thể bán đi sự tôn nghiêm của mình.
Không biết vì sao trong lòng anh lại hiện lên cơn thịnh nộ.
Anh bất giác xiết chặt bàn tay của mình, trong con ngươi đen nhánh của anh hiện lên tia nguy hiểm.
Tạ Chánh đứng bên cạnh nhìn thấy biểu hiện này của Tràn Hạo, trong lòng anh chợt vang lên dự cảm bất an.
Tạ Chánh đã theo Tràn Hạo 10 năm, từ sau khi Sở Hương rời khỏi Tràn Hạo đến giờ.
Đây là lần đầu tiên Tạ Chánh nhìn thấy Tràn Hạo giận dữ đến như vậy.
Trong lúc họ không chú ý Gia Duyên khóac tay Mạnh Hùng bước vào.
Trịnh Phó Hàn, Châu Ân, Tiểu Hồng và Cẩm Tú đi bên cạnh họ.
Nét mặt sửng sốt của mấy cô người mẫu làm cho Tràn Hạo khó hiểu, anh nhíu mày xoay lại nhìn theo ánh mắt của bọn họ.
Đập vào mắt của Tràn Hạo là một Gia Duyên lạnh lùng kiêu ngạo nhưng không kém phần sang trọng.
Cô đang dịu dàng khoác tay Mạnh Hùng một cách thân mặt bước vào.
Tràn Hạo không ngờ Gia Duyên lại có năng lực câu dẫn đàn ông đến như vậy.
Từ khi Kiều Nhi ở bên cạnh Mạnh Hùng, Mạnh Hùng không bao giờ tiếp xúc thân mật với bất kỳ người phụ nữ nào.
Nhưng hôm nay Mạnh Hùng lại thản nhiên khoác tay Gia Duyên như vậy, càng khiến Tràn Hạo tức điên người.
Mấy cô người mẫu với nét mặt hoang mang nhìn nhau nói.
“Đây là chuyện gì, không phải nói Crystal là tình nhân của Trịnh tổng sao?”
“Sao bây giờ cô ta lại có cử chỉ thân mật với Mạnh Tổng?.”
“Ba người còn vui vẻ đi bên cạnh nhau, chẳng lẽ họ muốn chơi trò tình tay ba sao?.”
Những tiếng xì xào bên tai làm cho Tràn Hạo càng thêm nôn nao trong lòng.
Trái ngược với anh Gia Duyên lại vô cùng bình thản như không có chuyện gì xảy ra, cô đã quen với những scandal vô căng cứ này.
Bình luận facebook